Xa xa hai thân ảnh chạy như bay tới.
Một người trong đó nhìn thấy Tần Ninh, nhất thời kích động.
“Tiên Hạo?”
Nhìn về phía người tới, chân mày Tần Ninh nhướng lên.
“Tần công tử”.
Tiên Hạo đến, trong nháy mắt quỳ sụp xuống đất, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, thở hổn hển nói: “Xin Tần Ninh công tử ra tay cứu lấy phụ thân ta”.
Lời này vừa nói ra, Mộc Phong lão đầu, Huyền Tử Uyên sắc mặt đều thay đổi kinh hãi.
“Nói”.
Tiên Hạo vội vàng nói: “Phụ thân ta vốn bị thương, muốn khôi phục vết thương trong Luyện Yêu Trì, nhưng lại bị Thâm Uyên Vương của Thâm Uyên Ma tộc và thất soái tọa hạ khác liên thủ, gây nên vết thương nặng, lúc này bọn chúng đang vây trong Luyện Yêu Trì, không ra được, sinh mạng bị đe dọa!”
Nghe đến lời này, Tần Ninh chau mày.
“Dẫn đường!”
Nhất thời mấy thân ảnh trong nháy mắt hóa thành tàn ảnh rời khỏi nơi đây, chỉ để lại võ giả vây xem bốn phía mặt đầy thổn thức, suy đoán xem đã xảy ra chuyện gì.
Đoàn người nhanh chóng đi về phía trước.
Chưa đến thời gian một nén nhang, đi ngang qua vùng đất ngàn dặm, đi đến giữa một dãy núi.
Nhìn kỹ lại bốn phía dãy núi mênh mông vô ngần, liếc mắt không nhìn thấy cuối.
Nhưng ở vị trí chính giữa lại có một mảng xụi lơ.
Không có một ngọn cỏ!
Thậm chí không có một tia sức sống!
Tiên Hạo giờ phút này vội vàng nói: “Chính là chỗ này, Luyện Yêu Trì”.
“Phụ thân ta định tiến vào trong Luyện Yêu Trì để khôi phục vết thương, nhưng không ngờ Thâm Uyên Ma nhất tộc lại phục kích ở nơi này”.
“Mười vị Hộ Sơn Vương cũng không thể tiến vào đây, chiến đấu đánh đến vừa rồi đã ngừng, nhưng bọn ta vẫn không vào được, phụ thân ta sống chết không biết…”
Nghe đến lời này, chân mày Tần Ninh cau lại.
“Ở đây chờ ta!”
“Mộc Phong, cùng ta tiến vào”.
“Ừ!”
Hai người lúc này không nói hai lời, đi tới bên cạnh Luyện Yêu Trì.
Cái gọi là Luyện Yêu Trì cũng không phải là ao nước, mà là một vùng tử địa.
Trước mắt có thể thấy.
Giẫm dưới chân là bãi cỏ, núi rừng bốn phía cây cối xanh um tươi tốt.
Nhưng bước ra một bước chính là vùng đất tĩnh mịch, vùng đất không có một ngọn cỏ.
Giống như cùng một chỗ trời đất nhưng lại có hai cực đoan.
“Cẩn thận chút”.
Tần Ninh mở miệng nói: “Trong Luyện Yêu Trì, linh thức hỗn loạn, linh thức tích lũy ở chỗ này đều có các loại ý nghĩ mờ ám, lão tử ngươi nếu bị dẫn dắt, dám suy nghĩ không an phận với ta thì ta lập tức làm thịt ngươi”.
Mộc Phong giật mình một cái, không nhịn được nói: “Vậy ta không đi...”
“Vậy bây giờ ta làm thịt ngươi”.
“…”
Hai người nói xong liền giẫm lên mặt đất trơ trụi.
Một khắc sau, hai thân ảnh biến mất không thấy.
Giống như hai người từ một vùng trời đất này đến một vùng trời đất khác.
Đám người Thạch Cảm Đương đứng bên ngoài, cũng không tiến vào trong.
“Cái này…”
Nhìn thấy cảnh này, mấy người đều vô cùng kinh ngạc.
Vừa rồi hai người vẫn còn ở đây, trong chớp mắt liền không thấy.
Quá thần kỳ!
“Luyện Yêu Trì, nơi đây yêu thú trong Yêu Tháp Sơn chết đi đếm không xuể, linh thức hội tụ, lâu lâu không tiêu tan, ngưng tụ ở nơi này”.
“Các ngươi cũng không cần kinh ngạc, chỗ này là tử địa tụ tập của đại lục Vạn Thiên”.
Một vị Vương Giả của Thiên Ngoại Tiên nói: “Tiến vào nơi đây không phải Vương Giả, có thể lập tức linh thức của Vạn Thiên chủng nuốt mất, lạc mất chính mình”.
“Cho dù là Vương Giả chờ đợi ở đây lâu cũng sẽ bị linh thức hỗn loạn xâm nhiễm nội tâm, khó mà giữ bản tâm”.
Lúc này mấy vị Vương Giả Thiên Ngoại Tiên đều khẩn trương không dứt.
Trấn Thiên Vương tiến vào nơi đây có một khoảng thời gian.
Lúc đầu giao chiến, khí tức nội bộ bùng nổ mạnh mẽ không dứt, bọn họ dù ở bên ngoài cũng cảm thấy.
Nhưng tiếp theo dần dần yên tĩnh lại.
Về sau nữa không có một tiếng thở.
Điều này khiến người ta không thể chịu đựng.
Rốt cuộc đã xảy ra cái gì!
Trấn Thiên Vương đã xảy ra chuyện gì sao?
Mà trong Luyện Yêu Trì này lực bài xích lại đột nhiên tăng vọt, khiến cho bọn họ không có cách nào tiến vào, không thể điều tra ra.
Lúc này mấy người chờ đợi trong dày vò.
Thời gian từng chút qua đi.
Trong Luyện Yêu Trì.
Hai người Tần Ninh và Mộc Phong giẫm trên mặt đất cứng, đi sâu vào trong.
Không bao lâu, Mộc Phong đột nhiên toét miệng cười một tiếng, nước miếng cũng sắp chảy xuống.
Bụp…
Tần Ninh một ngón gõ xuống.
Mộc Phong kêu thảm một tiếng, ông ta che đầu, nhìn về phía Tần Ninh.
“Đánh ta làm gì?”
“Nếu không đánh ngươi, ta sợ ngươi không nhịn được liền hồ đói vồ mồi, tìm một cái cây giải quyết bản thân!”
Tần Ninh từ từ nói.
Mộc Phong nhìn bốn phía, sắc mặt trầm xuống.
“Mẹ nó, mới vừa nhìn thấy các cô nương của Phong Tuyết Trai bắt đầu rót rượu cho ta…”
Mộc Phong mặt đầy tiếc nuối.
“Chuyến này kết thúc, ngươi có thể sống sót thì để mặc ngươi đi đại lục Vạn Thiên!”
Tần Ninh nhìn bốn phía, nói: “Bảo ngươi đến không phải để ngươi nằm mơ, huyền ấn ngưng tụ, nhìn xem Trấn Thiên Vương ở đâu”.
Mộc Phong nhìn về phía Tần Ninh, mặt đầy cổ quái.
“Làm sao?”
“Sao ngươi không ngưng tụ huyền ấn, dò xét vị trí của Trấn Thiên Vương…”, Mộc Phong không nhịn được hỏi.
“Ta?”
“Đúng vậy”, Mộc Phong cho là chuyện đương nhiên nói: “Thành tựu trận pháp của ngươi mạnh hơn ta”.
“Ờ, ta lười ra tay”.
“…”
Mộc Phong rất muốn mắng chửi người ta.
Nhưng lúc này ông ta lại nghiêm túc ngưng tụ huyền ấn, lan truyền ra bốn phía.
Tần Ninh ngồi xuống, nhìn dưới mặt đất.
“Có cái gì không đúng…”
“Sao cơ?”, Mộc Phong không hiểu nói.
“Linh thức nơi này hỗn loạn, giống như thiếu rất nhiều…”
Mộc Phong gãi đầu một cái, Luyện Yêu Trì này ông ta cũng lần đầu tới.
Chỗ này giống như ngoại trừ những linh thức có thể quấy nhiễu tư tưởng ý niệm của võ giả ra thì cũng không có gì tàn bạo.
Mới vừa rồi mình bị quấy nhiễu xuất hiện ảo cảnh, cũng chỉ là không cẩn thận.
Nhưng bây giờ quả thật xuất hiện từng suy nghĩ bây bạ quanh quẩn trong lòng, nhưng dù sao cũng có thể khống chế.
Mộc Phong không nhịn được nhìn về phía Tần Ninh.
“Sao ngươi không sao?”
“Ta ư?”
Tần Ninh nhìn cơ thể mình nói: “Loại người có trái tim kiên định với võ đạo như ta không giống ngươi, tư tưởng bẩn thỉu, đạo tâm hỗn loạn, đương nhiên ta không có vấn đề”.
“Hứ!”
Mộc Phong hứ một tiếng, không nhịn được nói: “Năm đó chưa phát hiện ra ngươi, giống như thần côn vậy, bây giờ nhìn lại ngươi vẫn rất có tiềm chất của thần côn!”
“Chuyên tâm chút”.
Lúc này Tần Ninh nhìn bốn phía, từ từ nói: “Nếu không chết ở đây, ta cũng mặc kệ ngươi”.
“Biết”.
Hai người một trước một sau đi trong đất của Luyện Yêu Trì.
Bốn phía tĩnh lặng như tờ.
Trong không khí, mây mù trôi càng ngày càng đậm.
Đây cũng không phải là sương mù dày đặc chân chính.
Mà là các thú tộc chết ở đây ý niệm và linh thức được sinh ra lâu không tiêu tán, ẩn núp ở đây.
Những ý niệm linh thức kia không ngừng đến gần hai người.
Chỉ là Tần Ninh cũng tốt, Mộc Phong cũng được, đều là hạng người linh thức mạnh mẽ, những linh thức kia cũng không dám đến gần làm xằng làm bậy.
Lần này hai người đi ước chừng nửa canh giờ.
“Cảm thấy rồi!”
Mộc Phong đột nhiên mở miệng nói.
“Nhưng tình hình không tốt lắm”.
Mộc Phong nói xong, ông ta vội vàng chuyển hướng, đưa Tần Ninh đi về một vị trí.
Không tốn đến thời gian uống cạn ly trà, hai người đã tới một mảnh đất trống.
Bốn phía ý niệm linh thức hỗn loạn kia gần như là phơi bày ra thể lỏng nồng đậm, chìa tay không thấy được năm ngón.
Mộc Phong bây giờ dừng chân, người quỳ xuống.
Cho đến bây giờ Tần Ninh mới nhìn thấy một thân ảnh trên đất.
Chương 1477: Nuốt linh thức
Một bộ áo dài trắng lúc này sớm đã bị máu tươi nhuộm đỏ.
Bốn phía thân ảnh áo trắng kia linh thức giống như sương mù dày đặc, hần như sắp nuốt sạch thân ảnh kia.
“Đáng chết!”
Mộc Phong chửi nhỏ một tiếng, quát lên: “Là lão quỷ Tiên Vô Tận”.
“Giải quyết trước những linh thức hỗn loạn này đã”.
Tần Ninh mở miệng, hai tay một chiêu.
Hai hư ảnh xuất hiện một trái một phải bên cạnh Tần Ninh.
Mộc Phong thấy cảnh này, ánh mắt ngẩn ngơ.
Trong nháy mắt hư ảnh xuất hiện kia khiến ông ta cảm thấy một luồng khí tức hồi hộp tràn ngập toàn thân.
Hư ảnh này áp chế cực lớn đối với ông ta.
Giống như khắc chế linh thức!
Từ lúc nào Tần Ninh có khả năng này!
Chỉ nhìn thấy cùng với hai thân ảnh kia xuất hiện, giữa lúc dần dần ngưng tụ, bước chân Mộc Phong không nhịn được thụt lùi.
Một luồng khí tức khiếp người cuộn mở bốn phía.
Trong nháy mắt, giữa trời đất bốn phía, từng đường linh thức kia bị nghiền ép, bị hấp thu.
Tần Ninh lúc này đang hấp thu những linh thức hỗn loạn kia.
Bây giờ Mộc Phong thở cũng không dám thở mạnh.
Cảnh này chưa từng thấy bao giờ.
Lúc này Mộc Phong nhìn về phía Tần Ninh, chỉ cảm thấy càng xa lạ.
U Vương kiếp này so với kiếp trước thực lực cảnh giới không đủ khả năng, nhưng thủ đoạn thiên phú đúng là mạnh.
Tần Ninh bây giờ lại không để ý Mộc Phong đang suy tư cái gì.
Võ giả tự tu võ bắt đầu, ý niệm ngưng tụ.
Đạt đến cảnh giới Thiên Nhân, ý niệm hóa thành linh thức.
Sau khi vượt qua cảnh giới Vương Giả, đạt đến cấp bậc Thánh Nhân, chính là bên trong hồn hải hiu quạnh hồn lực bắt đầu khôi phục, ngưng tụ ba hồn bảy vía.
Linh thức lột xác hồn lực, đây chính là sự khác biệt giữa người phàm và Thánh Nhân.
Ý niệm!
Linh Thức!
Hồn phách!
Ba thứ này từng bước tăng lên.
Hồn lực của Tần Ninh cũng không phải hiện giờ bản thân hắn tự tu luyện ngưng tụ, mà là tới từ song hồn long phượng.
Nhưng là hồn lực thật!
Đối với linh thức, đương nhiên là có lực áp chế tuyệt đối.
Thậm chí có thể nuốt mất linh thức, chuyển hóa thành hồn lực.
Mà Tần Ninh có thể dựa vào hồn lực này hóa thành linh thức, bổ sung biển linh thức của mình.
Luyện Yêu Trì đối với người ngoài là cấm địa, đối với Tần Ninh quả thật là thánh địa tu hành.
Thậm chí loại linh thức này không chỉ có thể chuyển hóa cho bản thân, mà có thể chuyển hóa cho người khác.
Lúc này, bốn phía linh thức tránh lui.
Những linh thức kia cũng cảm thấy được khí tức kinh khủng.
Nhưng Tần Ninh không quan tâm mấy thứ này.
Sương mù dày đặc tản ra.
Mộc Phong lúc này nhìn Trấn Thiên Vương, ông ta cau mày.
“U Vương, ngươi xem…”
Mộc Phong không nhịn được nói.
Lúc này nằm trên đất giống như thi thể Trấn Thiên Vương, toàn thân trên dưới bị máu tươi nhuộm ướt.
Càng có vài vết thương sâu có thể thấy xương.
Khí tức lại càng uể oải không dao động.
Linh thức giống như cũng sắp giải tán.
“Làm sao lại bị thương nặng như vậy…”, Mộc Phong không nhịn được nói.
Trấn Thiên Vương cũng xem như quen biết với ông ta.
Cảnh giới Thiên Vương đây đã là cực mạnh.
Tần Ninh mở miệng nói: “Lúc trước được Đế Lâm Thiên sáng chế, gặp phải Thâm Uyên Vương và thất soái tọa hạ khác, Tiên Vô Tận nửa tàn đâu phải là đối thủ…”
“Có cứu không?”
Mộc Phong không nhịn được nói.
“Thử một chút xem sao!”
Tần Ninh bây giờ thọ nguyên còn dư lại không nhiều, nếu lại thi triển thuật Đại Tác Mệnh, vậy đoán chừng Trấn Thiên Vương chưa chết, hắn đã xong đời trước.
Ban đầu một hồn của Tần Kinh Mặc không có ở đây, hắn thi triển thuật Đại Tác Mệnh, đó đã tiêu hao hết triệt để thọ nguyên.
Nhưng phụ đế để lại thủ đoạn khiến bản thân sống sót.
Nhưng lần này hắn không biết.
Quỷ mới biết phụ đế rốt cuộc giữ lại mấy lần?
Linh thức Trấn Thiên Vương gần như tán loạn, thân xác hư hại, bây giờ vẫn chưa chết hẳn cũng đã là kỳ tích.
Lúc này bàn tay Tần Ninh vung lên.
Song hồn long phượng trong nháy mắt cuộn mở.
Hư ảnh khổng lồ kia lúc này tản ra.
Hai hư ảnh cực đại ngưng tụ thành tư thái long phượng, giương miệng lớn, thời khắc này chiếm đoạt.
Bốn phía trời đất, linh thức gào thét tới.
Tiếng kêu thảm lúc này không ngừng vang lên.
Linh thức oán niệm âm u lạnh lẽo bây giớ hóa thành kêu gào bi ai.
Nhưng tất cả tức giận cũng không được gì.
Tần Ninh vẫn trực tiếp ra tay.
Từng đường linh thức hóa thành vật vô chủ, hướng về bên trong cơ thể Tần Ninh.
Trước mắt cũng chỉ là không ngừng bổ sung linh thức cho Trấn Thiên Vương.
Dù sao cơ thể Thiên Vương cực kỳ mạnh mẽ.
Nếu linh thức không hội tụ đầy đủ, cơ thể kia không thể giữ được mạnh mẽ, cơ thể sẽ xuất hiện vặn vẹo cực lớn.
Loại bổ sung này chỉ có duy trì sức mạnh thân xác hiện giờ cho Trấn Thiên Vương.
Có thể sống sót hay không, vậy phải xem Trấn Thiên Vương có đủ ngoan cường.
Thời gian từng chút trôi qua.
Trấn Thiên Vương vẫn không có bất kỳ phản ứng.
“Lão Trấn…”
Mộc Phong không nhịn được kêu một câu.
Dần dần, ngón tay Trấn Thiên Vương giật giật, đôi mắt khẽ mở.
Nhìn thấy hai người trước mặt, Trấn Thiên Vương khẽ mở miệng.
Nhưng cuối cùng một câu cũng không nói ra được.
“Đừng vội!”
Tần Ninh mở miệng nói: “Lão đầu tử, cậy mạnh làm gì?”
“Bây giờ xong rồi đấy, cả người ngươi bị thương, không trăm tám chục năm cũng không lành được”.
Trấn Thiên Vương nhắm hai mắt, vẻ mặt hiu quạnh.
Lại qua một hồi lâu, Trấn Thiên Vương mới há miệng.
“U Vương, Ma tộc xuất thế!”
“Ta biết!”
Tần Ninh cười nói: “Ta gặp Ám Hoàng, bị ta làm thịt, bây giờ còn lại ba người, Thâm Uyên Vương của Thâm Uyên Ma, Cực Địa Vũ của Cực Địa Ma và Liệt Phần Thiên của Liệt Diệm Ma”.
“Ta đoán không nhầm, ba người này gần đây tấn thăng làm Thiên Vương, không đáng để lo”.
“Lão già ngươi nhàn rỗi hết việc giả bộ cái gì? Bây giờ ngươi không giả bộ nổi thực lực Thiên Vương nữa!”
Nghe thấy lời này, Trấn Thiên Vương khổ sở cười một tiếng.
“Lần này có thể nhặt được cái mạng quay về cũng không tệ, may mà ta đến sớm”.
“Đưa ngươi ra ngoài trước đã!”
Tần Ninh lại nói.
Mộc Phong không nhịn được nói: “U Vương, khôi phục linh thức ở đây không được sao?”
“Tốt cái rắm!”
Tần Ninh mắng: “Mới vừa rồi là thân xác mạnh, linh thức yếu, bây giờ linh thức đủ rồi, nhưng ngươi nhìn thân xác hắn vẫn chịu được sao?”
“Lần này lão già xem như phế rồi, trong cấm địa lần này đừng hy vọng nữa!”
Nghe thấy lời này, Mộc Phong thở dài nhìn Trấn Thiên Vương.
“Ngươi nói ngươi xem, gấp cái gì, U Vương cũng đã trở về, ngươi làm cái đếch gì vậy?”
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh nghi ngờ nhìn Mộc Phong.
Lời này có ý gì?
Bổn vương làm cái đếch gì mới phù hợp?
Mộc Phong cảm nhận được ánh mắt không tốt của Tần Ninh, ông ta vội vàng nói: “Ta không phải có ý đó…”
“Đừng nói nhảm, đi ra ngoài trước đi!”
Nghe thấy lời này, Mộc Phong gật đầu.
Nhìn thấy Trấn Thiên Vương không thể đi được, Mộc Phong nhìn Tần Ninh, lại nhìn Trấn Thiên Vương.
“Có ý gì? Bảo ta cõng?”
Tần Ninh nhìn về phía Mộc Phong, cười ha ha nói: “Lão tiểu tử ngươi không hết sức, bảo ngươi đến để làm gì?”
Mộc Phong lúng túng cười một tiếng, chỉ đành phải thành thực cõng Trấn Thiên Vương.
Bên ngoài Luyện Yêu Trì.
Đám người Tiên Hạo và Lý Nhàn Ngư đều đang chờ đợi.
“Ra rồi!”
Một tiếng vang lên.
Ba thân ảnh xuất hiện.
Mộc Phong tóc bạc hoa râm, cõng một Trấn Thiên Vương cũng tóc bạc hoa râm.
“Phụ thân!”
“Trấn Thiên Vương!”
Đám người Thiên Ngoại Tiên lúc này lập tức vây quanh
“Biển linh thức bị tổn thương nghiêm trọng, thân xác bị tổn thương nghiêm trọng hơn, không phải chuyện một sớm một chiều khôi phục được!”
Tần Ninh mở miệng nói: “Bây giờ để cho các ngươi đưa hắn đi, ta cũng lo lắng người của Thiên Đế các quay đầu lại bất ngờ đâm ngọn thương, giết chết các ngươi”.
“Tiên Hạo, chăm sóc kỹ phụ thân ngươi, đi theo ta!”
Tiên Hạo lúc này gật đầu.
Trước mắt chỉ có thể như vậy.
Ánh mắt Tần Ninh khẽ nhúc nhích, hắn nhìn về phía bốn người Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch, Thạch Cảm Đương và U Tiêu Tiêu.
Chương 1478: Bắt đầu ở đây đi
“Bốn người các ngươi đi cùng ta đi!”
Tần Ninh mở miệng nói...
Mộc Phong nghe thấy lời này, nhất thời hiểu ra.
Chuyện tốt, chuyện tốt thiên đại.
“Tần công tử, cái đó, ha ha, ta...”
Tần Ninh liếc mắt nhìn Mộc Phong, cười nói: “Làm sao? Muốn đề thăng làm Thiên Vương?”
Nói nhảm!
Ai lại không muốn chứ!
Lời này đương nhiên là Mộc Phong không dám nói ra.
Ông ta nhìn về phía Tần Ninh mang từng tia biểu tình nịnh hót.
“Ta khó bảo đảm ngươi có thể tấn thăng”.
Nghe thấy lời này, Mộc Phong vội vàng nói: “Không cần U Vương đảm bảo, có thể tấn thăng hay không là nhìn vào bản lĩnh của tại hạ”.
“Được!”
Tần Ninh không nói thêm nữa.
Mộc Phong sắc mặt vui mừng.
Ông ta đã nhìn thấy vừa rồi Tần Ninh đề thăng linh thức như thế nào.
Nuốt linh thức hỗn loạn, chuyển hóa thành linh thức thuần chân!
Cái này nói ra không ai dám tin.
Nhưng đã thật sự xảy ra.
Luyện Yêu Trì đối với người khác là tuyệt địa, vậy thì đối với Tần Ninh hoàn toàn là thánh địa tu hành.
Một nhóm sáu người tiến vào trong đó.
Lần này có hai người Tần Ninh và Mộc Phong, bốn người U Tiêu Tiêu, Lý Nhàn Ngư, Thạch Cảm Đương và Giang Bạch ngược lại không bị lực cản trở gì.
Đi tới chỗ sâu Luyện Yêu Trì, Tần Ninh nhìn bốn phía.
“Bắt đầu ở đây đi!”
Tần Ninh mở miệng nói: “Tiêu Tiêu, muội tới trước!”
“Ừ!!”
U Tiêu Tiêu khôn khéo đi lên phía trước.
Mặc dù đến bây giờ vẫn không biết Tần Ninh định làm gì.
Nhưng U Tiêu Tiêu hết sức tín nhiệm Tần Ninh.
Tần Ninh nói làm gì thì làm cái đó là được.
Tần Ninh cũng không nói nhiều.
Song hồn long phượng lại xuất hiện.
Mấy người Thạch Cảm Đương cũng không phải lần đầu nhìn thấy song hồn long phượng.
Nhưng lúc nhìn thấy song hồn long phượng xuất hiện, lòng họ vẫn dâng trào.
Một luồng khí tức cường đại khiến người ta kinh hãi.
U Tiêu Tiêu giờ phút này nhìn về phía hư hồn Tần Ninh ngưng tụ, lại cảm thấy toàn thân trên dưới hết sức thoải mái.
Thậm chí ánh mắt nhìn về phía Tần Ninh đều mang vẻ tham lam.
Ba người Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư và Giang Bạch lại cảm thấy được áp bức cực lớn.
Ngay cả Mộc Phong Vương Giả cửu phẩm cũng có lực áp bức nhất định.
Nhìn thấy ánh mắt bức thiết của U Tiêu Tiêu, bước chân Tần Ninh dừng một chút.
Tiểu nha đầu xảy ra chuyện gì?
“Sao vậy?”
Tần Ninh mở miệng nói.
U Tiêu Tiêu không nhịn được nói: “Ta cũng không biết, nhưng ta rất muốn dựa vào Ninh ca ca, cảm giác Ninh ca ca thật sự thân thiết…”
Tần Ninh ánh mắt cổ quái.
Cốc Tân Nguyệt lại chiếm đoạt sức mạnh hư hồn của hắn.
U Tiêu Tiêu là Cửu U Chu Tước nhất mạch, chắc không phải cũng muốn chiếm đoạt đấy chứ?
Tần Ninh chế nhạo nói: “Khụ khụ, muội bây giờ là Vương Giả ngũ phẩm, lần này giúp muội khuếch trương biển linh thức”.
“Lấy linh thức vùng đất này làm chất dinh dưỡng, nuôi dưỡng biển linh thức của muội”.
“Muội tuy là Chu Tước nhất tộc, thân xác vốn đặc biệt mạnh mẽ, nhưng cũng có cực hạn, cho nên dựa theo cực hạn của muội để chịu đựng là được”.
U Tiêu Tiêu khôn khéo gật đầu.
Tần Ninh cũng không nói thêm nữa.
Trên thực tế hắn có song hồn long phượng, tu hành ở chỗ này cực kỳ đơn giản.
Linh thức nơi này vô cùng vô tận.
Tư tưởng ẩn chứa hoặc là hung tàn, hoặc là tà ác, hoặc là tham lam…
Nhưng song hồn long phượng từng trải của hắn chuyển hóa, hoàn toàn có thể trở thành linh thức thuần túy nhất.
Đối với Vương Giả mà nói, linh thức chính là căn bản biển linh thức khuếch tán.
Linh thức tăng trưởng, biển linh thức sẽ khuếch trương.
Nhưng loại khuếch trương này cũng không phải mức độ vô hạn.
Có thể chịu đựng bao nhiêu, vậy thì nhìn U Tiêu Tiêu có thể dung nạp mấy phần.
Song hồn hút từng đường linh thức từng ngụm từng ngụm.
Giữa trời đất này nhất thời sáng lên rất nhiều.
U Tiêu Tiêu lúc này ngồi xếp bằng dưới đất, trên đỉnh đầu một mảng biển linh thức U Hắc xuất hiện.
Bên trong biển linh thức kia giống như hàm chứa ngọn lửa vô tận, cảnh sắc biến hóa long trời lở đất.
Không bao lâu, linh thức từ bên trong song hồn của Tần Ninh chuyển vào cơ thể U Tiêu Tiêu.
Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía Mộc Phong.
“Ngươi tới!”
Mộc Phong nghe vậy, sắc mặt vui mừng.
Những năm gần đây biển linh thức của ông ta từ đầu đến cuối vẫn không thể đột phá đạt đến mười vạn mét.
Bước vào đến mười vạn mét đó chính là Thiên Vương, chính là cấp bậc hóa thánh.
Nhưng từ đầu đến cuối không thể vượt qua bước này, trong lòng Mộc Phong cũng gấp gáp.
Lần này hôm nay là một cơ hội.
Tần Ninh ra tay, ý nghĩa đó hoàn toàn không giống.
Mộc Phong giờ phút này trong lòng bình tĩnh.
Lúc này giống như Tần Ninh ngưng tụ ra chốn cực lạc tu hành.
Hai người U Tiêu Tiêu và Mộc Phong đều ở bên trong chốn cực lạc tĩnh tọa và tu hành.
“Nhàn Ngư, Thạch Đầu, Giang Bạch”.
Tần Ninh hô: “Ba người các ngươi cũng tới!”
Thạch Cảm Đương đã sớm không thể chờ đợi hơn.
Thiên Nhân thất bộ rồi!
Lần này chắc đến Vương Giả.
Lý Nhàn Ngư đã xưng Vương, tên nhãi Tiên Hàm kia xưng Vương cũng trong một khoảng thời gian.
Cũng đến lượt hắn ta rồi.
Đi theo Tần Ninh không xưng Vương thì quá tệ.
Nếu không đánh nhau thì không có phần lộ diện.
Lúc này Thạch Cảm Đương mở rộng nội tâm.
Năm thân ảnh ngồi thành một vòng, vây quanh nhau.
Song hồn long phượng lúc này lộ rõ khí tức độc đáo khuếch tán ra.
Trong Luyện Yêu Trì từng đường linh thức bị Tần Ninh hấp thu chuyển hóa.
Bây giờ Tần Ninh trở thành một trạm trung chuyển.
Tần Ninh ở trong trạm trung chuyển, nhìn kỹ năm người, cẩn thận quan sát.
Thấy năm người bình yên vô sự Tần Ninh cũng là yên lòng.
Lúc này hắn không thể tu hành.
Nhưng trong lòng suy tư bay xa.
Thiên Đế các!
Mấy vị Vương Giả và Thánh Khôi khôi biết số lượng.
Đế Lâm Thiên cảnh giới Thiên Vương, điểm này không thể nghi ngờ.
Cảnh giới Thiên Nhân ở bên trong thế giới Cửu Thiên được gọi là cảnh giới Hóa Thánh, bước vào bước thứ nhất tầng Thánh Nhân.
Đế Lâm Thiên tuyệt đối không chỉ là Hóa Thánh nhất trọng đơn giản như vậy.
Hơn nữa còn có một vị Thiên Vương cấu kết với Đế Lâm Thiên.
Trấn Thiên Vương có thể loại bỏ ra.
Vậy sẽ là ai?
Cực Thiên Vương!
Tuyết Thiên Vương!
Huyền Thiên Vương!
Một trong tam đại Thiên Vương.
Lần này nếu đi tới bên trong hai cấm địa lớn, nếu Thiên Đế các ở đây, bất luận như thế nào, Tần Ninh sẽ không bỏ qua.
Mà cùng lúc đó.
Giữa một dãy núi bên trong cấm địa.
Một thân ảnh đứng chắp tay, đứng yên trên một đỉnh núi cao.
Tiếng xé gió vang lên, hai thân ảnh vào thời khắc này xuất hiện.
Chính là hai người Thiên Tử Ninh và Địa Hoàn.
“Tham kiến Các chủ”.
“Tham kiến Các chủ”.
Hai người khoanh tay cung kính nói.
Đỉnh núi cao trước mặt hai người có một thân ảnh đứng chắp tay, gió mạnh thổi áo người đó, nhưng thân ảnh đó giống như tảng đá đứng yên bất động.
“Ám Vũ Sinh chết rồi?”
“Các chủ, Ám Vũ Sinh quá kiêu ngạo, muốn chém chết Tần Ninh, nhưng lại bị Tần Ninh giết chết”.
Thiên Tử Ninh vội vàng nói: “Tần Ninh Vương Giả tứ phẩm, nhưng có thực lực chém chết Thiên Vương, các chủ…”
“Ta biết”.
Đế Lâm Thiên thản nhiên nói.
“Vương Giả tứ phẩm”.
Đế Lâm Thiên từ từ nói: “Vẫn kém một chút, hắn phải mau chóng đạt đến Thiên Vương mới đúng”.
Lời này vừa nói ra, hai người Thiên Tử Ninh và Địa Hoàn đều không hiểu.
“Các chủ!”
Địa Hoàn từ từ nói: “Tên Tần Ninh này Vương Giả tứ phẩm, đã có thể chém chết Ám Vũ Sinh cấp bậc Hóa Thánh nhất trọng”.
“Nếu đến Hóa Thánh nhất trọng, có lẽ hắn có thể đối phó với Hóa Thánh tam trọng, tứ trọng... Các chủ không thể không đề phòng!”
Nghe thấy lời này, Thiên Tử Ninh cũng gật đầu phụ họa.
Chương 1479: Cảnh giới tinh tiến
Đế Lâm Thiên lúc này xoay người lại, đôi mắt nhìn về phía Thiên Tử Ninh và Địa Hoàn cười một tiếng.
“Nếu ta muốn giết hắn, trước khi hắn chưa xưng Vương, ra tay cũng được”.
“Không tới Thiên vương, ta giết hắn, không có bất kỳ ý nghĩa gì”.
Đế Lâm Thiên nhàn nhạt nói: “Chuyện này xong rồi, ta liền rời khỏi đại lục Vạn Thiên, Thiên Tử Ninh, Địa Hoàn, hai người các ngươi đi theo ta nhiều năm, cần phải nắm chặt thời gian, đến cấp bậc Hóa Thánh, tương lai đến thế giới Cửu Thiên tiếp tục dốc sức cho ta mới phải!”
Thiên Tử Ninh cùng Địa Hoàn nhất thời gật đầu.
“Xem ra Tần Ninh vẫn không cảm thấy vội vàng”.
Đế Lâm Thiên lẩm bẩm nói: “Đã như vậy, thả thuộc hạ Thánh Khôi và đám Vương Giả Thiên Đế các ta ra”.
“Thấy người liền giết là được”.
“Mấy vị kia tiên sinh cũng đừng giấu giếm nữa, toàn bộ ra tay đi!”
Đế Lâm Thiên đứng chắp tay, cười cười nói: “Giữa trời đất này cuối cùng cũng nên loạn lên”.
“Lần này, chém chết Tần Ninh, mấy vị Thiên Vương kia cũng phải chết, mấy đại Ma tộc đột phá lên mặt đất, đại lục Vạn Thiên như thế nào không liên quan đến chúng ta”.
Hai người khom người dạ.
“Đi đi, náo loạn càng lớn càng tốt”.
“Tần Ninh chết đi, mấy đại Ma tộc sẽ không phải chịu bất kỳ trở ngại”.
Đế Lâm Thiên phất phất tay.
Hai người Thiên Tử Ninh và Địa Hoàn rối rít rời đi.
Không bao lâu, một thân ảnh hắc bào xuất hiện bên cạnh Đế Lâm Thiên.
“Ngươi ngược lại rất tự tin”.
Người mặc hắc bào trầm giọng nói: “Ta nhìn U Vương Vương Giả tứ phẩm chém chết Ám Hoàng cũng không xuất toàn lực”.
“Ta biết”.
Đế Lâm Thiên lại cười nói: “Ta biết hắn rất mạnh”.
“Vậy ngươi vẫn chờ để mặc hắn lớn mạnh?”
“Không có cách!”
Đế Lâm Thiên lại nói: “Nếu không ta khổ tâm xây dựng tám vạn năm đều uổng phí”.
Người mặc hắc bào yên lặng.
“U Vương biết ta, nhưng vẫn không thể chắc chắn rốt cuộc ta là ai!”
“Trấn Thiên Vương lần này bỏ mình, ngược lại là rút bớt phạm vi suy đoán của hắn”.
Người mặc hắc bào lại nói.
Đế Lâm Thiên cười một tiếng: “Ngươi yên tâm, cuối cùng sẽ là ta và hắn giao chiến, mà ta sẽ thắng, hắn sẽ chết”.
“Ngày đó ta du ngoạn Cửu Thiên, ngươi cũng có thể”.
“Ta nói cho ngươi biết con đường thánh Thánh bị ta ngăn chặn, bất cứ lúc nào ta cũng có thể giải”.
Ánh mắt người mặc hắc bào mang theo mấy phần lạnh lùng.
“Đế Lâm Thiên, ngươi rốt cuộc muốn cái gì?”
“Chờ đợi tám vạn năm, chẳng lẽ chính là muốn tự tay giết Tần Ninh sao? Rốt cuộc hắn có gì đáng giá mà ngươi phí thời gian tám vạn năm ở đại lục Vạn Thiên!”
“Lại không tiếc lấy sinh linh tính mạng đại lục Vạn Thiên để trả giá”.
Đế Lâm Thiên lại cười một tiếng, không có nói nhiều.
“Ngươi muốn trở thành Thánh, vì thế can tâm tình nguyện hợp tác với ta, ngươi lại muốn tính mạng của võ giả đại lục Vạn Thiên sao?”
Đế Lâm Thiên lên tiếng.
“Ta và ngươi mục đích khác nhau, gặp nhau ở đây là đủ rồi”.
“Những chuyện khác ngươi không cần hỏi nhiều”.
Đế Lâm Thiên lại nói: “Dương Thanh Vân đã vào Huyền Thiên Sơn rồi chứ? Ngươi đi cùng Liệt Phần Thiên, Cực Địa Vũ và Uyên Thâm Vương vây giết Dương Thanh Vân, gây náo loạn lớn”.
“Dụ Tần Ninh tới”.
Người mặc hắc bào không hiểu.
“Đi đi, làm theo là được”.
Đế Lâm Thiên lại nói: “Ta không muốn bây giờ đối mặt với Tần Ninh, đối mặt với hắn chỉ là Vương Giả tứ phẩm”.
Người mặc hắc bào không ở đây nói nhiều, thân ảnh chợt lóe, biến mất không thấy.
Đế Lâm Thiên giờ phút này nhìn bốn phía trời đất.
“Tần Ninh, tám vạn năm, ngươi thật sự đã trở lại!”
“Tần Tiểu Mặc năm đó, bây giờ là Tần Ninh…”
“Thế giới Cửu Thiên ngươi không đi được!”
Lời nói nhàn nhạt vừa dứt, thân ảnh Đế Lâm Thiên cũng dần dần tiêu tán!
Trời đất lúc này giống như hoàn toàn yên tĩnh lại.
Trong Luyện Yêu Trì!
Một đường khí tức từ từ bay lên.
U Tiêu Tiêu lúc này đứng dậy.
“Kết thúc rồi?”
Tần Ninh nhìn về phía U Tiêu Tiêu, không nhịn được nói.
“Ừ!”
U Tiêu Tiêu ngọt ngào cười một tiếng nói: “Biển linh thức tám vạn mét, Vương Giả bát phẩm đi!”
Tần Ninh gật đầu.
Không tệ.
Tăng đến ba vạn mét, vượt qua dự tính của hắn.
Cửu U Chu Tước chính là Cửu U Chu Tước.
Thần thú nhất mạch, huyết mạch mạnh mẽ, vượt xa những gì con người có thể sánh được.
Đầu ngón tay U Tiêu Tiêu bắn ra, một ngọn lửa màu đen từ từ bay lên.
“Ninh ca ca, ta cảm thấy lửa này lợi hại hơn”.
Tần Ninh cười nói: “Chỗ dựa lớn nhất của muội chính là lửa này, muội phải cố gắng khống chế!”
“Ừ!”
Cùng lúc đó, Lý Nhàn Ngư cũng đứng dậy.
“Sư phụ!”
Lý Nhàn Ngư kích động không thôi, cười ha ha một tiếng nói: “Bốn vạn mét!”
Bốn vạn mét!
Vương Giả tứ phẩm.
Lý Nhàn Ngư thật sự kích động.
Trong thời gian ngắn này của thực giống như nằm mơ.
Đạt đến Vương Giả, đề thăng chớp nhoáng.
Thật sự giống như nằm mơ vậy.
Người người đều nói Vương Giả biết bao khó khăn.
Nhưng bây giờ xem ra hình như cũng không khó khăn lắm!
Mà cùng lúc đó, bên trong thân thể Thạch Cảm Đương, một luồng khí tức mạnh mẽ cũng dâng trào.
“Ha ha ha...”
Thạch Cảm Đương ha ha cười to nói: “Vương Giả nhị phẩm, biển linh thức hai vạn mét, Lý Nhàn Ngư, lão tử không kém hơn ngươi rồi!”
Thạch Cảm Đương lúc này kêu lên vui vẻ.
Là thật sự vui vẻ!
Biển linh thức hai vạn mét đó.
Từ Thiên Nhân thất bộ đến Vương Giả nhị phẩm.
Cái này thật không thể tin nổi.
Thạch Cảm Đương nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, cười ha ha một tiếng nói: “Nhàn Ngư à, ngươi…”
Chỉ là vừa nhìn, Thạch Cảm Đương lại ngẩn ngơ.
“Ngươi đến mấy phẩm?”
Lý Nhàn Ngư cười nói: “Tứ phẩm mà thôi! Không tính là gì, ta thấy Tiêu Tiêu hình như là cấp bậc thất phẩm bát phẩm rồi chứ?”
U Tiêu Tiêu ngọt ngào cười một tiếng nói: “Bát phẩm!”
Lý Nhàn Ngư lúc này lại nhìn về phía Thạch Cảm Đương.
Nhưng phát hiện Thạch Cảm Đương ngồi xổm dưới đất, yên lặng lẩm bẩm: “Cái này không công bằng không công bằng, các ngươi không phải là người...”
Lý Nhàn Ngư không nhịn được bật cười.
Thạch Cảm Đương ngày ngày cái đuôi vểnh lên trởi.
Lần này là không vểnh nổi rồi.
“Sao vậy?”
Cùng lúc đó Giang Bạch cũng đứng dậy.
Nhìn bốn người mặt đầy không hiểu.
“Mấy phẩm?”
Thạch Cảm Đương giờ phút này vội vàng nói.
“Nhị phẩm...”
Giang Bạch rất hài lòng nói.
“Khá tốt, khá tốt... cuối cùng đã có bạn đồng hành…”
Giang Bạch nghe thấy lời này, sắc mặt kỳ quái,
“Được rồi đừng nói nhiều!”
Tần Ninh mở miệng nói: “Đến Vương Giả chỉ là khởi điểm”.
“Nhân dịp Mộc Phong vẫn đang đánh vào, ta nói với các ngươi mấy câu”.
Nghe thấy lời này của Tần Ninh, bốn người đều nghiêm túc.
“Đại lục Vạn Thiên cường giả mạnh nhất là Vương Giả!”
“Bây giờ, các ngươi chắc đã nhìn ra xuất hiện mấy Thiên Vương”.
Tần Ninh nghiêm túc giải thích: “Trên thực tế, Thiên Vương không thể xuất hiện trên đại lục Vạn Thiên”.
“Theo như trước kia, Thiên Vương nên bước vào thế giới Cửu Thiên”.
Thạch Cảm Đương không nhịn được nói: “Trấn Thiên Vương và Cực Thiên Vương kia đều là Thánh Nhân?”
“Vẫn chưa tính là Thánh Nhân”.
Tần Ninh nghiêm túc nói: “Thánh Nhân chân chính là biển hồn phách tỉnh lại, ra đời hồn phách!”
“Cảnh giới Thiên Vương được gọi là Hóa Thánh, tên này từ đâu tới chính là bước đầu tiên tiến hóa thành Thánh”.
Tần Ninh nhìn bốn người, nhàn nhạt nói: “Trên thực tế, trên một kỷ nguyên, Thánh Nhân cũng không phải có thể đến đơn giản như vậy”.
“Chỉ là Vô Thượng Thần Đế về sau thống nhất vạn giới, sửa lại phân chia cảnh giới”.
“Tôi thể đại lục Vạn Thiên bắt đâu, đến cảnh giới Hóa Thần, đến cảnh giới Vương Giả đều là một quá trình!”
Chương 1480: Mộc Phong Thiên Vương
Quá trình?
Quá trình gì?
Mấy người đều nhìn về phía Tần Ninh.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Quá trình từ phàm tục thoát thai thành Thánh”.
“Thánh Nhân thần thông quảng đại, không phải phàm tục, những thứ này sau này các ngươi từ từ lĩnh hội”.
Tần Ninh nhìn về phía bốn người.
“Tương lai các ngươi cũng sẽ thành thánh, một số chuyện nói trước cho các ngươi, để các ngươi cũng xem như trong lòng có đáy”.
Bốn người đều gật đầu.
“Cảnh giới Hóa Thánh, biển linh thức từ mười vạn mét đến trăm vạn mét là cực hạn”.
“Mà sau khi biển linh thức đạt đến cực hạn trăm vạn mét thì sẽ lột xác, hấp thu thánh lực thiên địa, rèn luyện linh thức, lột xác thành hồn lực!”
“Mà hồn lực là con đường võ giả đến Thánh Nhân phải đi qua”.
Tần Ninh trịnh trọng nói: “Trên thực tế, mỗi một võ giả bắt đầu trên con đường tu hành, đều có tồn tại hồn phách”.
“Chỉ có điều hồn hải trong đầu võ giả hiu quạnh, khô khốc”.
“Cho nên sau khi đạt đến cảnh giới Hóa Thánh, linh thức lột xác thành hồn lực, thức tỉnh hồn hải hiu quạnh, chờ đợi hồn lực lấp đầy hồn hải, hồn hải tỉnh lại, lúc này mới có thể thành Thánh”.
“Mà quá trình này linh thức biến thành hồn lực, xưng là cảnh giới Hư Thánh”.
“Khi toàn bộ quá trình chuyển hóa hoàn thành, hồn lực kia thức tỉnh hồn hải, hồn phách ban đầu hiện ra ba hồn bảy vía, đều là thánh hồn thánh phách, lúc này mới thật sự là Thánh Nhân!”
Nghe đến lời này, mấy người đều sáng tỏ.
Thiên Vương ở thế giới Cửu Thiên được gọi là Hóa Thánh! Hóa Thánh! Hư Thánh! Thánh Nhân! Thạch Cảm Đương nhất thời kích động không thôi, nói: “Sư phụ, vậy người nói xem, hóa thánh là có thể phi thăng Cửu Thiên, tại sao mấy Thiên Vương vẫn chưa?”
Nghe đến lời này, Tần Ninh tiếp tục nói: “Có người đã chắn đại lộ, để Thiên Vương không thể được thiên địa kêu gọi, không cách nào tiến vào thế giới Cửu Thiên”.
“Trên thực tế, ngũ đại cấm địa chính là nơi các Vương Giả phi thăng thành Thánh”.
Lời này vừa nói ra, bốn người thẫn thờ ngẩn ngơ.
Ngũ đại cấm địa là nơi Vương Giả không thể vào”.
Lần này mặc dù các Vương Giả có thể vào bên trong cũng là vì thần hiệu của Bàn Nhược châu.
Nhưng Tần Ninh lại nói ngũ đại cấm địa là nơi các Vương Giả phi thăng thành Thánh! Cái này thật không thể tin nổi.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Trên thực tế, đến cảnh giới Vương Giả là đến được thế giới Cửu Thiên, thế giới Cửu Thiên cũng không phải là người người thành Thánh, đó là giới vực cao cấp hơn, nhưng vẫn là giới vực mà thôi”,
“Nếu là Vương Giả, có người bền lòng cũng có thể đến được thế giới Cửu Thiên”.
“Mà Thiên Vương thông qua cấm địa, tuyệt đối có thể ung dung tiến vào thế giới Cửu Thiên”.
Nhìn bốn phía, Tần Ninh từ từ nói: “Thí dụ như Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên của Yêu Tháp Sơn này chính là một cửa vào thông với cửu vào thế giới Cửu Thiên”.
U Tiêu Tiêu giờ phút này ngẩn ngơ.
“Ninh ca ca nói Cửu Trùng Sơn?”
“Ừ!”
Tần Ninh gật đầu một cái: “Chẳng qua là bị người ta chặn lại”.
“Cũng vì vậy Thiên Vương không có chịu sức mạnh thiên địa tiếp đón”.
Ngăn chặn! Còn có người có thể ngăn chặn được con đường thành Thánh! Đây là thực lực gì?
Tần Ninh tiếp tục nói: “Cấm địa là cấm địa của Vương Giả, nhưng là nơi tìm được đường sống trong cõi chết, quy tắc trời đất từ trước đến giờ như vậy”.
Điểm này Tần Ninh không có nói nhiều, mọi người cũng biết.
Muốn thành Thánh đâu có đơn giản như vậy.
Nói như vậy mọi người đều rõ ràng hơn rất nhiều.
Ngũ đại cấm địa đều có một đường thông đạo riêng thông đến thế giới Cửu Thiên.
Thông đạo này đi lên khó khăn, xuống càng khó hơn.
Mà bây giờ thông đạo bị người ta chặn lại.
Cho nên nhiều năm qua, Vương Giả và Thiên Vương phi thăng thành Thánh gần như không có.
Mà trước mắt khả năng lớn nhất là Thiên Đế các làm.
Thạch Cảm Đương không nhịn được nói: “Sư phụ, ý người là chúng ta có thể đến thế giới Cửu Thiên?”
“Ừ!”
Tần Ninh gật đầu nói: “Đương nhiên ta không đề nghị bây giờ, ít nhất đến cảnh giới Hóa Thánh rồi nói”.
“Nếu không cảnh giới Vưởng Giả ở trong thế giới Cửu Thiên khó mà sống sót”.
Hóa Thánh chính là Thiên Vương.
“Bây giờ, các ngươi đều có thể tiến vào bên trong cấm địa, còn tiến vào thế giới Cửu Thiên như thế nào, tạm thời không cần cân nhắc”.
Mấy người đều gật đầu.
Thành Thánh! Đại lục Vạn Thiên ai mà không muốn.
Bây giờ bọn họ đều đề thăng đến cảnh giới Vương Giả.
Một số người đến cuối đời đều khó mà làm được.
Mà bọn họ vốn dĩ có thể trong thời gian ngắn ngủi như vậy đạt đến Vương Giả cũng là bởi vì sự tồn tại của Tần Ninh.
“Vương Giả nhị phẩm, tứ phẩm, bát phẩm, trên thực tế đều thuộc về cảnh giới Vương Giả, chỉ là đại lục Vạn Thiên phân hóa càng tỉ mỉ”.
“Cảnh giới Hóa Thánh mới thật sự phân chia cặn kẽ”.
“Bên trong thế giới Cửu Thiên, cảnh giới Hóa Thánh có mười tầng, biển linh thức mười vạn mét là tầng thứ nhất, biển linh thức một trăm vạn mét là tầng thứ hai”.
“Thập trọng mới thật sự là viên mãn, chỉ có trình độ biển linh thức lan truyền đến trăm vạn mét mới có thể dẫn ra hồn hải hiu quạnh của võ giả, xuất hiện dấu hiệu khôi phục, thành tựu là Hư Thánh”.
“Các ngươi có thể hiểu cảnh giới Hóa Thánh là một cái ao”.
“Cái ao không ngừng mở rộng, không ngừng mở rộng, cũng chính là biển linh thức mở rộng, mà khi cái ao đạt đến cực hạn trăm vạn mét thì sẽ sinh ra lột xác, trở thành biển khơi”.
“Biển khơi vẫn lớn như cái ao, nhưng chất lượng nước hoàn toàn khác, Hóa Thánh và Hư Thánh khác biệt chính là ở đây”.
“Cảnh giới Hư Thánh là linh thức lột xác hóa thành lực hồn phách, bổ sung hồn hải hiu quạnh, bổ sung toàn vẹn thì sẽ dần dần ra đời ba hồn bảy vía, trở thành Thánh Nhân chân chính”.
Lúc này bốn người U Tiêu Tiêu, Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch đều gật đầu.
Thiên Vương Hóa Thánh.
Sau Hóa Thánh chính là Hư Thánh, rồi sau đó mới là thành tựu Thánh Nhân chân chính.
Tần Ninh nói đến đây cũng thở ra một hơi.
Cảnh giới Hóa Thánh biển linh thức đạt đến trăm vạn mét, cho dù ở trong thế giới Cửu Thiên cũng rất rất khó.
Chứ đừng nhắc đến biển linh thức trăm vạn mét, sau khi lột xác thành hồn hải còn phải tưới đều hồn hải.
Vô số võ giả đều sẽ bị kẹt chết trên con đường này.
Chẳng qua là nghĩ đến đây trong đầu Tần Ninh thoáng qua một thân ảnh.
Cốc Tân Nguyệt! Cốc Tân Nguyệt sẽ là ngoại lệ.
Bên trong hồn hải hiu quạnh Cốc Tân Nguyệt có tồn tại một Cốc Tân Nguyệt khác.
Đến lúc đó bên trong hồn hải Cốc Tân Nguyệt e rằng trực tiếp khơi ra ba hồn bảy vía tụ hiện, vượt qua cấp bậc Thánh Nhân.
Đối với người ngoài là khổ tu vạn năm, đối với Cốc Tân Nguyệt có lẽ chỉ là thời gian một cái chớp mắt.
Cốc Tân Nguyệt đạt đến cảnh giới Hư Thánh sẽ đề thăng mang tính vượt qua.
Đương nhiên điểm này không phải hâm mộ là có thể làm được.
Vù… Mà chính vào lúc này bên trong Luyện Yêu Trì.
Bên cạnh năm người Tần Ninh một đường sóng cuộn mở.
Trong nháy mắt, năm người đều cảm giác được giống như linh thức năm người đều bị áp chế.
Cho dù là Tần Ninh cũng không ngoại lệ.
Một luồng khí thế bá đạo lúc này bay lên.
Biển linh thức bao trùm.
Giống như tràn ngập khuếch trương vô hạn, cuối cùng đạt đến chục vạn mét.
Mộc Phong lúc này đứng dậy.
“Ha ha ha ha…”, Mộc Phong ha ha cười to nói: “Bổn tọa hôm nay cũng thành tựu Thiên Vương rồi!”
Mộc Phong không nhịn được ha ha cười lớn.
Hưng phấn không?
Rất hưng phấn! Thiên Vương đó! Cấp bậc tồn tại đứng đầu đại lục Vạn Thiên.
Vương Giả cửu phẩm, đại lục Vạn Thiên có một vài lão bất tử đạt được.
Nhưng Thiên Vương rất rất ít, có thể đếm được trên đầu ngón tay.