Ánh mắt Tần Ninh ẩn chứa một tia nghi ngờ.
Nhưng mà hắn vẫn luôn nhìn thẳng về phía trước, sắc mặt cũng vô cùng bình tĩnh.
Giờ phút này, U Tiêu Tiêu đang ngồi xếp bằng trên lưng của Huyền Quy Phục Địa, linh thức mở rộng, biển linh thức cũng mở lớn, phóng ra ngoài.
Lúc này, trong lòng Huyền Quy Phục Địa bỗng nhiên run lên.
Nhưng mà, cảm giác run rẩy kia chỉ xuất hiện trong nháy mắt rồi nhanh chóng biến mất.
“Cô bé này, có chút kỳ quái”.
Huyền Quy Phục Địa thì thầm nói.
“Điều này là đương nhiên!”
Tần Ninh cười nói: “Nếu không thì hai người chúng ta tuỳ tiện tiến vào Yêu Tháp Sơn, không phải là tự tìm đường chết hay sao?”
Ánh mắt Huyền Quy Phục Địa xuất hiện chút biến hoá.
Kẻ tên Tần Ninh đang ở trước mắt này thực ra không có gì đặc biệt.
Nhưng mà cô gái kia, làm cho nó cảm nhận được một sự khác thường.
Không biết vì sao lại khiến cho đáy lòng nó xuất hiện một tia kiêng kị.
Điều này…Rất không bình thường.
Tần Ninh cũng lười phải nói nhiều.
Bản chất của thần thú khác hẳn với linh thú, huyền thú, hay thánh thú.
Thần thú có thể biến thành hình người, ngay từ khi sinh ra nó đã có thể làm được như vậy.
Mà mãnh thú lại không giống vậy.
Nói đi nói lại, vẫn là do sự khác nhau của huyết mạch.
Huyết mạch của U Tiêu Tiêu chưa được chân chính phóng thích đến mức hào quang vạn dặm.
Nếu không, cho dù bây giờ U Tiêu Tiêu chỉ là Vương Giả nhất phẩm, thì khi phô bày khí thế, cũng có thể dùng huyết mạch để áp chế năm con Thú Vương này đến nỗi không thể ngóc đầu dậy được.
“Ngươi làm gì đấy?”
Lúc này, Cửu Anh đang nằm trên vai Tần Ninh cũng bắt chước theo.
“Ta đang học tập!”
Cửu Anh truyền âm nói: “Cô bé là thần thú, ông đây là mãnh thú, cũng không thua kém thần thú bao nhiêu đúng không?”
“Cô bé có thể ở đây tu luyện, nhất định là ta cũng có thể!”
Sắc mặt của Tần Ninh trở nên kỳ quái.
“Không phải lúc trước ngươi cắn nuốt quá nhiều sức mạnh sấm sét, không thể tiêu hoá hết, trận chiến ở Thanh Ninh các, ngươi bị thương rất nặng mà?”
“Có sao?”
Cửu Anh kinh ngạc nói: “Ta cũng đâu có nói như vậy”.
“Giả vờ?”
“Điều này là đương nhiên…Không phải!”
Cửu Anh nhìn thấy ánh mắt không tốt của Tần Ninh thì lập tức nói: “Đương nhiên là thật!”
“Thông qua dịch chuyển không gian, trong nháy mắt ta cảm nhận được thương tích trong cơ thể đã trở nên tốt hơn, có lẽ đã xuất hiện biến cố gì đó!”
Tần Ninh mỉm cười, không nói thêm gì nữa.
Khoác lác! Tiếp tục khoác lác đi! Để xem ngươi có thể khoác lác đến mức độ nào.
Dịch chuyển không gian?
Thứ đưa hắn và U Tiêu Tiêu đến nơi này cũng không phải là dịch chuyển không gian gì cả.
Chẳng qua là nhiễu loạn không khí, lợi dụng trận pháp rồi dịch chuyển đến nơi này.
Vương Giả trong chớp mắt có thể dịch chuyển được trăm dặm.
Huyết trận cũng có chức năng này.
Cửu Anh còn thề thốt chắc chắn.
Nói đi nói lại thì cũng chỉ là lười ra tay mà thôi.
Tiếp tục giả vờ đi! Để xem ngươi có thể giả vờ đến khi nào! Dáng vẻ nghiêm túc nói hươu nói vượn của nó thật ra cũng có chút giống với mãnh thú.
Giờ phút này, Cửu Anh và U Tiêu Tiêu thả lỏng tinh thần, cảm nhận sức mạnh của đất trời đang dao động.
Dần dần, trong cơ thể của Cửu Anh, từng đường linh thức tràn ngập mở ra.
Linh thức kia khuếch tán rồi lại khuếch tán, cuối cùng thu hồi lại trong phút chốc, rút vào trong đầu Cửu Anh.
Trong thời gian nháy mắt, lực lượng trong cơ thể Cửu Anh bùng nổ.
Một luồng sức sống mãnh liệt, môt luồng hơi thở mạnh mẽ quét qua đất trời.
Trong nháy mắt, Tần Ninh có thể cảm giác được điều này một cách rõ ràng.
Xung quanh thân thể của hắn, hai luồng xoáy khí hội tụ.
Một luồng đến từ Cửu Anh, một luồng đến từ U Tiêu Tiêu.
Hơn nữa, tốc độ ngày càng nhanh.
“Ha ha ha…”, một tiếng cười lớn làm cho nhóm năm con Thú Vương Huyền Quy Phục Địa giật nảy mình.
Cái quái gì thế?
Lúc này, Cửu Ảnh bay thẳng lên trên, lượn lờ xung quanh ngọn núi.
Thân hình to lớn có kích thước chiều dài ước chừng ba trăm mét.
Chín cái đầu đón gió phóng vọt lên.
Khí thế uy phong lẫm liệt, làm cho người ta cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
“Ông đây hôm nay xưng Vương!”
“Về sau gọi là…Cửu Vương…Ừm, không dễ nghe, gọi là…Anh Vương…Càng khó nghe”.
Chín cái đầu của Cửu Anh sôi nổi bàn luận.
“Hung Vương!”
“Tên này rất phù hợp với ta, về sau ông đây chính là Hung Vương”.
Thấy một màn như vậy, ánh mắt của năm đại Thú Vương đều dại ra.
Kẻ này, là một tên ngốc đúng không?
Cửu Anh cũng không thèm quan tâm.
Bay một vòng, nó đáp xuống chỗ Huyền Quy Phục Địa có thân hình khổng lồ, rồi nhìn về phía Tần Ninh, nhếch miệng cười nói: “Ta cũng có thực lực Vương Giả rồi!”
“Mới nhất phẩm!”
Tần Ninh cũng lười nói nhiều.
Mới nhất phẩm…Nhất phẩm…phẩm…Cửu Anh chỉ cảm thấy sự nhiệt tình trong lòng mình đã bị tiêu tán đi một nửa.
Nói ta mới nhất phẩm, còn ngươi nhị phẩm thì sao?
Lời này nó chỉ dám nói trong lòng, không thể nói ra miệng.
Nó sợ Tần Ninh sẽ đánh chết nó! Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía U Tiêu Tiêu.
“Tiếp tục bay lên đi!”
Tần Ninh mở miệng nói.
Hai nghìn mét rồi lại ba nghìn mét.
Hiện tại, Tần Ninh đã cảm nhận được một tia áp lực.
Đây là nơi thích hợp cho yêu thú tu hành, có thể nói là sự tồn tại hấp dẫn nhất của Yêu Tháp Sơn.
Về phương diện này, ở đây, ngoại trừ hắn, những người còn lại đều xem như là yêu thú nhất mạch.
“Cấm địa áp chế biển linh thức của Vương Giả, trên thực tế, đúng là áp chế biển linh thức của con người”.
“Không phá huỷ thì không thể xây dựng được, ở nơi này, nếu không muốn bị quy tắc của cấm địa trói buộc, vậy thì cần phải phá huỷ biển linh thức của chính mình rồi sau đó ngưng tụ lại biển linh thức một lần nữa”.
Tần Ninh tự thì thầm trong lòng, hắn nhìn về phía Huyền Quy Phục Địa.
“Từ vị trí ba nghìn mét đến vị trí sáu nghìn mét, trong thời gian sáu tiếng”.
“Qua sáu nghìn mét, nếu như ta còn không thức tỉnh thì không cần đánh thức ta”.
“Đợi ta thức tỉnh sẽ mang ngươi đến vị trí bảy nghìn mét”.
“Nếu như không làm được, đến lúc đó, các ngươi cứ giết chết ta là được”.
Lúc này, Huyền Quy Phục Địa gật gật đầu.
Hổ Vương Hắc Yên, Huyền Tê Kim Giác, Kim Vũ Ưng cùng với Kim Lân Xuyên Sơn Giáp cũng không nhiều lời thêm.
Chuyện đến nước này, chỉ có thể làm như thế.
Giờ phút này, Tần Ninh khoanh chân ngồi xếp bằng.
Trong cơ thể, biển linh thức hội tụ.
Biển linh thức rộng hai vạn mét! Cường độ biển linh thức của Tần Ninh vô cùng kinh người, ở cảnh giới Thiên Nhân, cụ thể là cảnh giới Thiên Nhân thất bộ, linh thức có thể khuếch tán được một vạn mét đã là cực hạn.
Nhưng mà Tần Ninh dựa vào trụ cột của thân thể, cùng với hiệu quả thần thánh của Bách Luyện Thánh Tháp, làm cho linh thức mở rộng đến phạm vi mười vạn mét.
Mười vạn mét linh thức, ngưng tụ thành biển linh thức một vạn mét.
Tất nhiên là so với Thiên Nhân bình thường có cường độ linh thức là một vạn mét thì mạnh hơn rất nhiều.
Hiện tại, biển linh thức đã tăng lên đến kích thước hai vạn mét, thức sự là cường đại hơn rất nhiều so với Vương Giả tứ phẩm với biển linh thức bốn vạn mét.
Nếu như phát huy thực lực bình thường, Tần Ninh hoàn toàn có thể sánh bằng Vương Giả ngũ phẩm.
Hơn nữa, sau khi Vương Kiếm Độ Sinh, Lôi Thể Thiên Cương, cùng với dung hợp tay Thánh Nhân và Lôi Điện Thánh Long, tất cả phối hợp cùng với nhau.
Có thừa khả năng sánh ngang được với Vương Giả thất phẩm.
Đó là còn chưa tính song hồn long phượng.
Trên thực tế, khi sử dụng sức mạnh của song hồn long phượng.
Biển linh thức hai vạn mét có thể nháy mắt đạt tới chín vạn mét.
Có thể so sánh được với Vương Giả cửu phẩm.
Đây là sự chênh lệch! Mà đây cũng chính là chỗ cường đại của biển linh thức trong cơ thể Tần Ninh.
Trên thực tế, điều này còn có liên quan mật thiết với Cửu Linh Tinh Thần Quyết.
Chín linh khí hội tụ trong một cơ thể, cơ thể này, chắc chắn là vô cùng mạnh mẽ.
Cửu Linh Tinh Thần quyền, Cửu Linh Tinh Thần chưởng, Cửu Linh Tinh Thần kiếm, cùng với Cửu Linh Tinh Thần bàn dần dần…bùng nổ khi chín linh khí hội tụ.
Tần Ninh đã hao phí rất nhiều thời gian trong kiếp này mới tu hành được đến bước này, tất nhiên là uy lực không tầm thường.
Giờ phút này, Tần Ninh khoanh chân ngồi một chỗ.
Toàn thân trên dưới, hơi thở ngưng tụ từng chút một.
Ngay sau đó, trong nháy mắt.
Biển linh thức của Tần Ninh lập tức mở ra, phóng thích ra ngoài.
Chỉ là, trong lúc biển linh thức của Tần Ninh khuếch tán, từng luồng lực lượng mạnh mẽ bá đạo của bốn phía đất trời chớp mắt đánh tới.
Chương 1447: Vương Giả tứ phẩm
Tốc độ nhanh như hổ đói vồ mồi.
Đối với quy tắc đất trời trong cấm địa này, biển linh thức của Tần Ninh giống như là một cái bánh nhân thịt, tràn ngập lực hấp dẫn trí mạng.
Giờ phút này, trong cơ thể Tần Ninh, sức mạnh hội tụ.
Biển linh thức bị bào mòn từng chút từng chút một.
Kim Vũ Ưng dang rộng đôi cánh, che lấp cả mặt trời, nó nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt lộ ra vẻ khó hiểu.
“Tên nhóc này muốn chết phải không?”
Kim Vũ Ưng mờ mịt khó hiểu nói: “Vương Giả loài người ở trong Yêu Tháp Sơn bị rất nhiều hạn chế, bây giờ mà phóng ra biển linh thức, đất trời sẽ nuốt chửng biển linh thức của hắn”.
“Đâu phải chỉ có nơi này!”
Hổ Vương Hắc Yên cười nhạo nói: “Tuyệt Mệnh Linh cốc, vùng biển Thiên Ngoại, Huyền Thiên Sơn và Tuyết Vực Băng Nguyên, có nơi nào mà không cắn nuốt biển linh thức của Vương Giả loài người?”
Giờ phút này, ánh mất mấy con thú này đều khẽ dao động.
Tần Ninh chắc chắn là muốn chết! Nhưng mà lúc này, Tần Ninh vẫn ngồi im không động đậy.
Dường như người mà năm đại Thú Vương đang thảo luận không phải là hắn.
“Thú tộc nhất mạch của ta cũng được xem như là được một vùng đất trời này quan tâm”.
Huyền Tê Kim Giác nhịn không được nói: “Lúc này mà ngưng tụ biển linh thức, đối với ta có rất nhiều chỗ tốt, nhưng đồng thời đối với loài người cũng có lực áp chế rất lớn!”
“Kẻ này…muốn làm cái gì?”
Lúc này, mấy con thú đều không hiểu được hành động của Tần Ninh.
Người này muốn làm gì?
Không ai nhìn ra được.
Cho dù là Cửu Anh, bây giờ nó cũng không hiểu được.
Tần gia muốn làm gì?
Tự bạo sao?
Bây giờ mà tự bạo thì cũng không thể giết chết được mấy vị thú vương này mà?
Hắn muốn làm gì thế?
Giờ phút này, Tần Ninh vô cùng tập trung.
Biển linh thức không ngừng bị hao mòn, không ngừng bị giảm bớt.
Nhưng mà, tình huống này chưa duy trì được bao lâu.
Dần dần, biển linh thức của Tần Ninh bị hao mòn đến mức chỉ còn lại cực kỳ nhỏ bé, giống như chỉ còn lại một chấm.
Lúc này, khí tức của Tần Ninh đã hạ thấp xuống tương đương với cấp bậc Thiên Nhân.
Độ cao ba nghìn mét.
Hai tiếng đồng hồ.
Năm đại Thú Vương đi đến độ cao bốn cây số, thân thể liền dừng lại.
Mà cùng lúc đó, thân thể Tần Ninh bắt đầu xảy ra thay đổi.
Biển linh thức vốn cạn kiệt kia, vậy mà lại bắt đầu từ từ tái sinh.
Từng chút từng chút, hiến thành mười mét…Trăm mét…Tốc độ cũng không nhanh.
Nhưng mà một lúc lâu sau cũng đến được hai vạn mét.
Giờ phút này, năm đại Thú Vương ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, ánh mắt tràn đầy kinh hãi.
Thật sự là không thể tưởng tượng được.
Biển linh thức bị quy tắc đất trời cắn nuốt, sau đó khôi phục…Điều này cũng quá là thần kỳ! Dần dần, thân hình của năm đại Thú Vương đã đến độ cao năm nghìn mét.
Giờ phút này bọn chúng dừng lại.
Biển linh thức của Tần Ninh bắt đầu tăng lên…Ngay sau đó, năm đại Thú Vương cảm thấy hoàn toàn mơ hồ.
Ngay cả Cửu Anh, ánh mắt nó cũng tràn đầy hoảng sợ.
Quá là quỷ quái! Tần Ninh là người, cũng không phải là yêu thú.
Nhưng ở nơi này, biển linh thức lại tăng lên, mà độ tăng trưởng lại còn cường đại hơn so với bọn nó.
Không phải chỉ là mạnh hơn một điểm mà là mạnh hơn gấp trăm lần.
Hai tiếng đồng hồ, biển linh thức khuếch tán ra một vạn mét.
Đây không phải là một trò đùa đấy chứ! Nhưng mà lúc này đây, chuyện này thực sự xảy ra ngay trước mắ bọn nó.
Tại sao có thể như vậy! Ai có thể giải đáp cho chúng nó không.
Một lúc lâu sau, năm đại Thú Vương lại bay lên.
Vị trí sáu nghìn mét.
Bây giờ, năm đại Thú Vương đang đứng chờ đợi.
Bọn chúng thật sự chờ mong, biển linh thức của Tần Ninh, có thể tiếp tục gia tăng hay không?
Thời gian từ từ trôi qua.
Lần này, thời gian chờ đợi dường như lâu hơn.
Dần dần, cường độ linh thức trong cơ thể Tần Ninh xảy ra biến hoá.
Bên trong cơ thể, từng đường linh thức khuếch tán ra, dũng mãnh tiến vào biển linh thức, làm cho biển linh thức của Tần Ninh không ngừng lớn mạnh.
Trong quá trình đó, biển linh thức của Tần Ninh lúc này đã là bốn vạn mét.
Ngay sau đó, biển linh thức bắt đầu khởi động, hội tụ, giống như một vùng đại dương mênh mông, rộng lớn đang dựng lên trong nháy mắt.
Hiện tại, linh thức ngưng tụ thành rồng, ngưng tụ thành phượng quấn vào nhau rồi bay xung quanh.
Trong biển linh thức của Tần Ninh, rồng phượng song hành, giống như là phô bày ra sự ảo diệu của đất trời.
Giờ phút này, tất cả các con thú đều sửng sốt.
Đây là tình huống gì?
Mấy con Thú Vương mắt to trừng mắt nhỏ.
Hiển nhiên là chưa có ai từng nhìn thấy loại tình huống này.
Thật sự là quá mức thần kỳ! Sau đó, Tần Ninh từ từ mở mắt ra.
Hoàn toàn nhẹ nhàng thở ra.
Bốn vạn mét! Vương Giả tứ phẩm! Đại khái là như vậy đi! Bây giờ mà biết được suy nghĩ trong lòng Tần Ninh, mấy con Thú Vương chắc chắn sẽ muốn phun ra một ngụm máu.
Bọn chúng khổ khổ cực cực mấy vạn năm ở nơi này, biển linh thức khuếch tán đến mức tận cùng, cũng không thể nào vượt qua được cực hạn mười vạn mét.
Lúc này Tần Ninh mới dùng mấy tiếng đồng hồ chứ! Từ hai vạn mét, lên tới bốn vạn mét.
Hơn nữa, xem dáng vẻ này, dường như biển linh thức không phải chịu sự hạn chế của sức mạnh đất trời! Sao có thể như vậy?
Người này là người, không phải là yêu thú.
“Các vị chờ một chút!”
Tần Ninh nhìn về phía U Tiêu Tiêu đang yên ổn ngồi ở kia, nói: “Có thể Tiêu Tiêu cần thêm một chút thời gian nữa, kiên nhẫn chờ đợi một chút đi!”
Giờ phút này, Huyền Quy Phục Địa nhìn về phía Tần Ninh, cười ha ha nói: “Xem ra lão hủ ta đây đúng là ánh mắt vụng về, không nhìn thấy được vị thiếu niên này có vài chỗ thú vị”.
“Nhưng mà không biết, rốt cuộc là tại sao thiếu hiệp lại làm được như vậy?”
Tần Ninh nhìn về phía đầu Huyền Quy Phục Địa, hắn cũng cười nói: “Cho dù là quan hệ hợp tác thì ta cũng không cần phải giải thích với các ngươi điều này!”
Tần Ninh không muốn nói, mấy đại Thú Vương cũng không tiện mặt dày hỏi tiếp.
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía U Tiêu Tiêu.
Cửu U Chu Tước U Tiêu Tiêu ở nơi này, chắc chắn là sức mạnh sẽ tăng lên với tốc độ nhanh nhất.
Sở dĩ, hắn có thể từ Vương Giả nhị phẩm thăng cấp đến Vương Giả tứ phẩm, nguyên nhân quan trọng nhất chính do song hồn long phượng.
Song hồn long phượng có lực trấn áp vô cùng cường địa, tuyệt đối là cực kỳ rung động.
Song hồn long phượng ngưng tụ, hồn lực nở rộ, quy tắc đất trời không thể phán đoán được Tần Ninh rốt cuộc là thú hay là người.
Mà cái Tần Ninh dựa vào chính là điểm này.
Dùng song hồn long phượng che giấu đi khi tức của bản thân mình.
Do đó, lấy song hồn long phượng là vật dẫn, sức mạnh đất trời ở nơi đây sẽ đổ vào đó, làm cho biển linh thức lớn mạnh.
Trên thực tế, hành động này có chút nguy hiểm.
Có thể coi là hành vị coi thường trời đất! Nhưng khó có khi gặp được cơ hội này, Tần Ninh không muốn buông tha.
Nhưng mà U Tiêu Tiêu không giống như vậy.
Cô bé là Cửu U Chu Tước, là hậu duệ thuần khiết của Cửu U Chu Tước.
Quy tắc của cấm địa này, đối với loài người là hạn chế rất lớn, nhưng đồng thời, đối với thú tộc cũng là trợ lực tăng trưởng thật lớn.
Mấy con huyền thú nho nhỏ, trải qua mấy vạn năm có thể trở thành Thú Vương đứng đầu.
U Tiêu Tiêu là thần thú, không biết là cường đại hơn huyền thú gấp bao nhiêu lần.
Ngắn ngủi mấy tiếng đồng hồ, so với những chỗ tốt mà hắn đạt được, thứ cô bé có thể nhận được lại càng thêm nhiều, càng thêm cường đại.
Ầm…Đúng lúc này, một tiếng ầm vang lên.
Giờ phút này, trong thân thể U Tiêu Tiêu, một cỗ khí tức phóng thẳng ra ngoài.
Khí thế cường đại, thậm chí là chỉ trong nháy mắt đã làm cho năm đại Thú Vương cảm nhận được sự uy hiếp trí mạnh, không nhịn được mà muốn quỳ lạy hay nhanh chóng thoát khỏi nơi này.
Nhưng mà, khí thế khiến đáy lòng bọn chúng kinh sợ kia chỉ xuất hiện trong nháy mắt rồi biến mất không thấy tăm hơi.
Cho dù là thế, cảm giác khủng bố kia, làm cho đáy lòng năm đại Thú Vương phát lạnh.
Rầm…Một tiếng gầm rú đột nhiên vang lên.
Dường như tất cả hơi thở của đất trời đều tụ tập hết trên người U Tiêu Tiêu.
Lúc này, biển linh thức nhanh chóng tăng lên.
Ngay sau đó, biển linh thức vạn thước nhanh chóng khuếch tán.
Tốc độ kia, mắt thường có thể nhìn thấy được, làm cho năm đại Thú Vương và Cửu Anh sợ ngây người.
Chương 1448: Có cần đả kích người ta như thế không?
Khí tức kinh khủng tràn ngập ra.
Lúc này một biển linh thức màu đen quét sạch ra khắp trời đất.
Một vạn mét! Hai vạn mét! Ba vạn mét!... Cuối cùng, lúc biển linh thức mở rộng đến năm vạn mét mới chậm rãi dừng lại.
Không bao lâu sau, U Tiêu Tiêu mở mắt ra.
Nhìn thấy mấy người đều đang nhìn mình, khuôn mặt của U Tiêu Tiêu đỏ lên.
“Vương Giả ngũ phẩm!”
Giờ phút này Cửu Anh ngơ ngác nói.
Còn kinh khủng hơn cả Tần Ninh.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Thần thú không tầm thường sao?
Nó là hung thú đấy! Bàn về huyết mạch, nó cũng không kém thần thú được không?
Sao nó lại không thể tăng lên như thế này?
Giờ phút này, U Tiêu Tiêu đứng dậy.
Nhìn về phía Tần Ninh, U Tiêu Tiêu sợ hãi nói: “Trần ca ca, biển linh thức của ta tăng trưởng cực nhanh, khiến ta sợ đến mức phải vội vàng dừng lại, tăng vọt như thế có phải sẽ xuất hiện vấn đề lớn hay không!”
Nghe thấy lời này, ngũ đại Thú Vương không được nhịn cùng nhau sinh ra một loại kích động muốn hộc máu.
Đang kể chuyện cười đấy hả?
Tăng trưởng cực nhanh! Vội vàng dừng lại! Có cần đả kích người ta như thế không?
“Tần gia...”, giờ phút này, Cửu Anh hóa thành cao nửa thước, chín cái đầu cọ vào ống quần của Tần Ninh, nhỏ giọng thì thầm: “Ta cũng muốn...”, “Muốn con mẹ ngươi!”
Một cú đá văng Cửu Anh ra.
Giờ phút này trong lòng Tần Ninh cũng cực kỳ tán thưởng.
Thần thú Chu Tước! Dòng dõi Cửu U phát triển lớn mạnh từ kỷ nguyên mới không phải là không có đạo lý! Về điểm sức mạnh huyết mạch này, chắc hẳn không có một chủng tộc thần thú nào có thể vượt qua được dòng dõi Cửu U.
Tần Ninh cười nói: “Không có việc gì!”
“Nếu muội muốn thì có thể trực tiếp đạt đến chín vạn mét”.
“Nhưng mà tốt nhất đừng làm như thế, làm quen với thực lực của bản thân mới là quan trọng nhất, nếu không khống chế được thì cho dù có là biển linh thức mười vạn mét, có lẽ muội cũng không mạnh bằng Vương Giả cửu phẩm chín vạn mét!”
“Ừm!”
U Tiêu Tiêu ngoan ngoãn gật đầu.
Cửu Anh ở một bên hâm mộ muốn chết.
U Tiêu Tiêu là thần thú Cửu U Chu Tước.
Nhưng nó là hung thú Cửu Anh! Vào thời đại kỷ nguyên trước, nó cũng là cấp bậc uy danh hiển hách.
Đến kỷ nguyên này thì càng phải oai phong bất phàm, không kém thần thú thật mới đúng.
Nhưng bây giờ lại là U Tiêu Tiêu tăng vọt biển linh thức.
Nó vừa tới bước biển linh thức ngưng tụ.
Trước đó còn vô cùng hưng phấn, lần này đã hoàn toàn mất hết.
Chênh lệch quá xa! Không có gì để hưng phấn cả.
Lúc này năm con Thú Vương cũng đều nhìn về phía Tần Ninh và U Tiêu Tiêu, ánh mắt sợ hãi.
Tần Ninh đến Vương Giả tứ phẩm đã rất kỳ quái rồi.
Mà bây giờ, U Tiêu Tiêu còn đến Vương Giả ngũ phẩm.
Quan trọng nhất chính là hai người dựa vào việc tu hành ở chỗ này.
Đây là điều khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Làm được kiểu gì vậy?
Giờ phút này, Huyền Quy Phục Địa cười ha hả nhìn về phía Tần Ninh.
“Xem ra nhóc con rất quen thuộc với Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên này”.
Tần Ninh nhìn về phía Huyền Quy Phục Địa.
“Ta đã hợp tác với các ngươi thì sẽ không làm loạn, làm sao phải hại các ngươi?”
Vừa nói xong, Tần Ninh nhìn về phía bầu trời.
Giờ phút này, trên độ cao sáu ngàn mét! Lại hướng lên trên chính là bảy ngàn mét! Một tầng nặng nhất của Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên.
Nhảy tới đó thì chính là một sự lột xác.
“Huyền Quy Phục Địa, Hổ Vương Hắc Yên, Kim Vũ Điêu, Huyền Tê Kim Giác, Kim Lân Xuyên Sơn giáp”.
“Đều là cấp bậc Thú Vương đỉnh cao, chỉ là không biết thân xác tu hành của các ngươi có cứng rắn hay không?”
Hắn vừa dứt lời, ngũ đại Thú Vương đều nhìn về phía Tần Ninh bằng ánh mắt ngạc nhiên.
Dòng dõi Thú tộc từ trước đến nay luôn có thân xác mạnh mẽ bá đạo, đây là điều không cần hỏi nhiều.
Tần Ninh nói này như vậy có vẻ như đang xem thường bọn chúng! “Chắc là mạnh hơn ngươi!”
Hổ Vương Hắc Yên rầu rĩ nói: “Ngươi có thể chống cự thì chúng ta cũng có thể chống cự”.
Nhìn Hổ Vương Hắc Yên một chút, Tần Ninh thản nhiên nói: “Ta đang hỏi nghiêm túc đấy, nếu các ngươi đã tự tin, vậy thì thôi!”
“Đi thôi!”
Tần Ninh nhìn lên trên không.
Xung quanh đất trời, sau khi vượt khỏi độ cao trên sáu ngàn mét sẽ trở nên cực kỳ u ám.
Trong mơ hồ dường như có sấm sét không ngừng nổ vang, gào thét.
Giờ phút này, sắc mặt năm con Thú Vương đều rất nghiêm nghị.
Tần Ninh chậm rãi nâng hai tay lên.
Trong lòng bàn tay hắn có từng tia sét, từng ánh chớp dần dần lấp lóe.
Trong ánh sáng chói lóa, ánh mắt của Tần Ninh cũng dần dần trở nên lạnh lùng.
Những tia sét và chợp hội tụ giữa hai tay hắn, càng ngày càng lấp lóe.
Lúc này dường như sức mạnh cũng càng ngày càng ngưng tụ thành thật.
Giờ phút này, thậm chí trong lòng ngũ đại Thú Vương còn cảm thấy nguy hiểm.
Sáu ngàn mét! Là trình độ cao nhất mà bọn chúng có thể đến! Nếu lên trên tiếp thì quá khó khăn! Tần Ninh muốn làm gì?
Thật sự có thể dẫn bọn chúng đi đến độ cao trên sáu ngàn mét sao?
Nơi này là Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên một trong ba nơi kỳ dị của Yêu Tháp Sơn.
Cũng không phải nơi thần bí gì cả.
Giờ phút này, sắc mặt Tần Ninh nghiêm nghị.
Lôi quang, điện quang trong tay bỗng nhiên hội tụ.
Dần dần, ánh sáng phun trào.
Lôi quang phóng lên không.
Điện quang cũng phóng lên không.
Hai luồng ánh sáng giống như hai thanh kiếm sắc đâm rách bầu trời.
Ầm ầm ầm... Trong nháy mắt từng tiếng rền vang vang lên giữa trời đất.
Lôi kiếm và điện kiếm kia lúc này xông thẳng tới chân trời, khiến ánh sáng lóe lên, từng vòng xoáy ngưng tụ ra trên đỉnh đầu mọi người.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều cảm thấy tim đập nhanh.
Dường như Tần Ninh muốn xuyên thủng bầu trời.
Lúc này tốc độ xoay tròn của vòng xoáy kia đã chuyển từ tốc độ như rùa bò ban đầu thành nhanh đến mức chỉ còn cái bóng.
Mà khi cái bóng tiêu tán, tốc độ vòng xoáy xoay tròn đã nhanh đến mức cực hạn.
Dần dần, một lỗ hổng xuất hiện.
Giờ phút này, ánh mắt ngũ đại Thú Vương biến đổi.
“Đi!”
Tần Ninh hét lên một câi.
U Tiêu Tiêu và Cửu Anh đứng bên cạnh hắn một trái một phải.
Ngũ đại Thú Vương cũng không hề trì hoãn.
Tám bóng người phóng lên tận trời trong nháy mắt.
Ầm... lúc này tiếng nổ đùng đoàng kịch liệt vang lên.
Trời đất cứ như có kiếp nạn lôi điện, giáng xuống toàn bộ Yêu Tháp Sơn.
Tiếng nổ vàng truyền khắp vạn dặm.
“Đó là cái gì?”
Giờ phút này ở cách xa ngoài vạn dặm, một đội ngũ chậm rãi dừng tốc độ lại.
Nhìn về phía nơi xa sẽ thấy một dòng điện quang đột nhiên giáng xuống, đội ngũ thả chậm tốc độ tiến lên.
“Sức mạnh thật lớn!”
Một người dẫn đầu không nhịn được nói.
Nhìn kỹ lại, người kia chính là Tiên Hàm.
Mà xung quanh đều là võ giả Thanh Ninh các.
Đưa mắt nhìn lại, trong đội ngũ hai, ba trăm người, tu vi thấp nhất cũng là cảnh giới nhất bộ Thiên Nhân.
Trong đó người dẫn đầu là mấy vị Vương giả.
Vân Thiên Vương - Dương Thanh Vân.
Tiên Nhân phu nhân, Vương Giả nhất phẩm.
Tiên Hàm, Vương Giả nhị phẩm, dưới sự trợ giúp của Dương Thanh Vân đã dung hợp hai tay của Hư Vương, hai cánh tay hắn ta tái sinh, lại bước ra một bước đến Vương Giả nhị phẩm.
Hai vị Vương Giả tứ phẩm Sở Mộng Lâm, Sở Thanh Phong.
Cùng với Vương Thông, Vương Lãng, bốn phó các chủ Đinh Văn Bác, Hà Cửu Minh, Uông Chính Thiên, Nhiếp Sĩ Trung.
Còn có Diệp Viên Viên và Cốc Tân Nguyệt.
Và cả ba người Thạch Cảm Đương, Giang Bạch, Lý Nhàn Ngư.
Có tổng cộng mười hai Vương giả.
Dương Thanh Vân là cảnh giới Thiên Vương.
Giờ phút này, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
Cho dù là Thiên nhân hay là Vương giả đều có lực cảm ứng rất mạnh.
Giờ phút này, mọi người đều có thể cảm ứng được.
Vụ nổ kia cách đám người cả một quãng đường.
Thế nhưng khí tức khiến trái tim đập nhanh kia lại khiến đám người cảm thấy kinh khủng từ tận đáy lòng.
Chương 1449: U Vương chỉ đâu, chúng ta sẽ đánh đó!
Dương Thanh Vân nhìn về phía trước, nhăn mày lại.
“Cẩn thận một chút đi!”
“Mặc dù có Bàn Nhược châu, có thể để chúng ta không chịu quy tắc trời đất trong cấm địa áp chế, thế nhưng cũng không thể chủ quan!”
“Nơi đây là Yêu Tháp Sơn, chính là cấm địa, tuyệt địa”.
“Trong này có không ít Thú Vương tồn tại”.
Thú Vương, cũng là cảnh giới Vương Giả.
Bình thường đều ở bên trong, không dám rời khỏi cấm địa.
Dù sao trên đại lục Vạn Thiên vẫn có không ít Vương giả.
Một khi Thú Vương rời khỏi cấm địa sẽ giống như thiếu đi thứ bảo vệ lớn nhất, sẽ bị Vương giả Nhân tộc săn giết, luyện chế thành vương khí.
Nhưng ở chỗ này lại là địa bàn của đám Thú Vương.
Mỗi một Thú Vương đều chiếm cứ một vùng có chu vi hàng trăm dặm.
Bọn họ đi chuyến này là để tìm kiếm Tần Ninh, không cần thiết liều sống liều chết với đám Thú Vương kia.
Mọi người đều gật đầu.
Dương Thanh Vân ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa, ánh mắt chớp lóe.
Yêu Tháp Sơn! Huyền Thiên Sơn! Hai cấm địa của đại lục Vạn Thiên, đại bản doanh của Thiên Đế Các.
Rốt cuộc Đế Lâm Thiên là người nào?
Có thể vụng trộm làm ra những chuyện này trong nhiều năm như vậy.
Hơn nữa... Nhìn cái chết của Lý Nhất Phong, cái chết của Hư Vô Sinh, Đế Lâm Thiên lại không hề nhúng tay.
Lần này gọi sư phụ tới bên trong cấm địa này để làm gì?
Giờ phút này trong đầu Dương Thanh Vân vẫn cảm thấy khó hiểu.
Không biết kẻ địch là người nào, không biết kẻ địch làm cái gì.
Cảm giác như vậy khiến trong lòng ông ta khó mà bình tĩnh.
Hơn nữa Thiên Đế Các sáng lập chính là để tiếp xúc với ngũ đại Ma tộc, hợp tác với với ngũ đại Ma tộc để chiếm cứ đại lục Vạn Thiên.
Mục đích là gì?
Phải chăng có liên quan đến Cửu Thiên Thánh Nhân?
Tất cả những điều này, cho dù là Dương Thanh Vân cũng không nói được.
Có lẽ trong lòng sư phụ sẽ biết.
Chỉ là lần này ông ta không hy vọng sư phụ xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.
Ma tộc Luyện Ngục Ma bị Thanh Ninh các trấn áp đã hoàn toàn xong đời.
Bây giờ chỉ có tứ đại Ma tộc.
Lần này, có thể nói là Thanh Ninh các đã dùng hết toàn lực để đối phó.
Cho dù gặp phải người của Thiên Đế Các ở chỗ này, muốn đánh cũng phải đánh thật sảng khoái!...
“Ôi trời, đó là cái gì?”
Cùng lúc đó ở một bên khác biên giới cấm địa, một đội ngũ cũng đang dừng chân lại.
“Cha, có phải là U Vương làm ra không?”
Giờ phút này Vạn Cửu Thiên đang sợ hãi nhìn về phía phương xa.
Khoảng cách đến nơi đó quá xa.
Thế nhưng cho dù xa xôi vẫn có thể nhìn thấy bầu trời dường như muốn sập xuống.
Quá kinh khủng đi?
Nhất Vương nhìn về nơi xa, chế nhạo nói: “Chỉ trời mới biết có phải là hắn ta hay không?
Dù sao đâm thủng cả bầu trời, nói không chừng chính là hắn ta làm!”
Giờ phút này, sắc mặt Vạn Cửu Thiên rất kỳ quái.
Đâm thủng cả bầu trời?
Đừng nói giỡn! Vạn Nhất Thiên nhìn bốn phía, cẩn thận nói: “Lần này, ngũ Vương là Tuyết Thiên Vương, Cực Thiên Vương, Trấn Thiên Vương, Vân Thiên Vương, Huyền Thiên Vương đều tụ tập, Vạn Thiên các chúng ta không tầm thường, thế nhưng lại không có Thiên Vương trấn giữ, vẫn nên khiêm tốn một chút”.
“Cố gắng U Vương chỉ đâu, chúng ta liền đánh đó!”
Vạn Cửu Thiên nghe thấy lời này, sắc mặt kỳ quái.
Sao cứ cảm giác trở thành con chó của Tần Ninh vậy?
Dù sao Vạn Thiên các phải có chút tiền đồ chứ! Vạn Nhất Thiên lẩm bẩm nói: “Năm đó U Vương quá mạnh...”, một tiếng thở dài này có chút bất đắc dĩ.
Năm đó U Vương là người không thể đánh bại! Trấn Thiên Vương bắt tay với Vũ Vương cũng bị đánh tơi bời.
Ông ta không phải Thiên Vương, đương nhiên càng không phải là đối thủ.
Những Thiên Vương khác... Chỉ sợ cũng không phải đối thủ.
Chênh lệch quá xa! Sở dĩ U Vương rời đi lâu như vậy mà vẫn không có ai dám động vào Thanh Ninh các, chính là vì lo lắng U Vương không chết, không phi thăng, chỉ là quy ẩn thôi.
Nếu chọc Dương Thanh Vân, chỉ sợ sẽ gặp họa lớn.
Mãi đến khi chuyện về Lý Nhất Phong xảy ra, tất cả mọi người đều cho rằng U Vương chết rồi, Thanh Ninh các mới bị mọi người để mắt tới.
Nhưng đó đã là khi U Vương biến mất rất lâu, Dương Thanh Vân đã trở thành Vương giả cực kỳ mạnh mẽ, Thanh Ninh các cũng dừng chân theo.
Bây giờ nghĩ lại.
Rất nhiều người vẫn âm thầm cảm thấy may mắn.
Không động vào Thanh Ninh các thật sự là một quyết định sáng suốt.
Nếu không bây giờ U Vương trở về, không phải sẽ là người đầu tiên ra tay tiêu diệt người động vào Thanh Ninh các sao?
Ngự Hư tông còn không chịu được.
Thì còn có ai có thể chịu nổi nữa?
Vạn Nhất Thiên lắc đầu.
Nghĩ lại chuyện cũ mà thấy sợ.
Bây giờ vẫn nên nắm chắc lấy kỳ ngộ thì hơn.
Tóm lại tạo mối quan hệ với Tần Ninh, Vạn Thiên các sẽ không xảy ra vấn đề lớn gì.
Hơn nữa lần này, ngũ đại bá chủ bên ngoài cũng đều xuất hiện.
Thế nhưng trên thực tế.
Còn có rất nhiều cường giả của đại lục Vạn Thiên đã kìm nén vài vạn năm, lúc này xuất hiện... Tất cả còn chưa biết trước được.
Cấm địa rộng lớn.
Mênh mông bát ngát.
Hiện tượng trời đất kỳ lạ này đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Trên đỉnh một ngọn núi.
Một bóng người mặc đồ xanh lúc này chậm rãi đi ra.
Mũi chân nhẹ nhàng dẫm lên lá cây giống như một trận gió.
Cả người đứng vững trên lá cây, không nhúc nhích giống như một hòn đá từ xa xưa.
Chỉ là không lâu sau, một khí thế bén nhọn phóng lên tận trời.
Trong phút chốc, gió lớn giận dữ rít gào bốn phía núi rừng.
Chỉ có người đàn ông mặc đồ xanh kia vẫn đứng yên lù lù.
“Phong Vương - Phong Bất Ngữ!”
Lúc này một bóng người đi ra từng bước một giữa đống lá cây bay tán loạn.
“Kiếm Vương, Lý Kiếm Tâm!”
Người đi ra kia mặc một bộ đồ trắng, vác trường kiếm, chắp tay ở phía sau, sắc mặt lạnh nhạt.
Trên người người đàn ông áo trắng không nhuốm bụi trần, khuôn mặt vô cùng đẹp đẽ, nụ cười chân thành, mang đến cho người ta một loại cảm giác dịu dàng.
Giờ phút này, hai bóng người đứng cách xa nhau trăm mét.
“Ngươi cũng tới!”
Bộ đồ xanh của Phong Bất Ngữ nhẹ nhàng tung bay theo gió mạnh, mở miệng nói.
“Phong Vương còn tới, đương nhiên ta cũng muốn tới xem một chút rồi!”
Kiếm Vương chậm rãi cười nói: “Nghe nói U Vương xuất thế, Lý Nhất Phong bỏ mạng, Dương Thanh Vân trở thành Thiên Vương, có lẽ đây cũng là cơ hội của chúng ta”.
“Không phải ngươi và ta đều muốn trở thành Thiên Vương sao?”
Phong Vương nghe vậy thì mỉm cười.
“Có Tần Ninh ở đây, khó lắm!”
“Đơn giản, giết hắn là được”.
Kiếm Vương mỉm cười.
Nghe thấy vậy, Phong Vương chỉ lắc đầu.
Kiếm Vương lại nói: “Tám vạn năm qua đi, bản vương không tin hắn còn có thực lực như trước, chẳng lẽ còn có thể bá đạo như trước được sao?”
“Hư Vương bị giết chết!”
Phong Vương bình tĩnh nói.
Hư Vương! Vương Giả cửu phẩm đỉnh cao! Chết dưới tay Tần Ninh, chuyện này gần như tất cả Thiên nhân và Vương giả trên đại lục Vạn Thiên đều biết.
“Nơi đây là cấm địa, cho dù Tần Ninh có mạnh thì ngươi và ta cũng không phải là không có cơ hội”.
“Lần này bản tọa rời núi, không phải vì để trở thành Thiên Vương, mà là để giết chết U Vương”.
“Không giết hắn, ta sẽ không có cách nào trở thành Thiên Vương!”
Kiếm Vương Lý Kiếm Tâm nặng nề nói.
Phong Bất Ngữ cười: “Ngươi vẫn không buông bỏ được”.
“Kiếm đạo của ta theo đuổi giới hạn, năm đó thua bởi hắn, trong lòng ta vẫn không phục”.
“U Vương từng để cho Lý Nhất Phong bắt ta mài đá thành đao, Lý Nhất Phong bại dưới tay ta, ta lại không thể giết Lý Nhất Phong”.
“Mãi đến khi Lý Nhất Phong vượt qua ta từng bước một”.
“Bản vương không phục!”
Giọng điệu của Lý Kiếm Tâm có vài phần phẫn nộ.
“Đáng tiếc lúc ta có tự tin đánh bại Lý Nhất Phong thì hắn ta lại chết, đến khi biết được tin tức của hắn ta lần nữa, tên này không chết, nhưng mới xuất hiện đã bị Tần Ninh giết chết rồi”.
“Nếu đã như vậy, ta chỉ cần tìm ra Tần Ninh là được”.
Nghe thấy này, Phong Vương cười: “Ngươi còn không buông bỏ được ư?”
“Phong Bất Ngữ, nếu ngươi có thể buông bỏ thì bây giờ đã là cảnh giới Thiên Vương rồi, không phải ngươi cũng không buông bỏ được sao?”
“Nếu đã không buông bỏ được, lại nhát gan không dám tìm U Vương thì cả đời này cũng chỉ có thể dừng ở giới hạn Vương giả, không có cách nào đến Thiên Vương, không có cách nào trở thành Thiên Địa Thánh Nhân!”
Chương 1450: Lôi điện Thất Trùng Thiên
Giờ phút này giọng điệu của Kiếm Vương rất nghiêm trọng.
Không buông bỏ được?
Có thể buông bỏ được sao?
Hắn ta tự nhận là kiếm thuật của mình là vô địch, được tôn xưng thành Kiếm Vương.
Thế nhưng lại bại bởi Tần Ninh, bại bởi Lý Nhất Phong.
Bây giờ Lý Nhất Phong chết rồi, không có cách nào tìm Lý Nhất Phong kiểm chứng được nữa, vậy thì cứ trực tiếp tìm Tần Ninh là được.
Vài vạn năm nay không có cách nào đột phá gông cùm xiềng xích khiến hắn ta gần như muốn điên rồi! Hoặc là chết! Hoặc là đột phá.
Lần này nhất định phải đọ sức một lần.
“Lần này đối thủ lớn nhất của Tần Ninh là Thiên Đế Các, Đế Lâm Thiên không phải người dễ trêu chọc, Tần Ninh không vượt qua được thì sẽ phải chết, cho dù không chết thì bản vương cũng không ngại giúp Thiên Đế Các một tay!”
Lý Kiếm Tâm chậm rãi nói: “Cho dù như thế nào, lần này nhất định Tần Ninh phải chết”.
Phong Vương nghe vậy thì trầm mặc không nói.
Lần này, xem ra trong cấm địa sẽ xảy ra chuyện lớn rồi.
Bàn Nhược châu xuất hiện, khiến Vương giả có thể không kiêng nể gì cả mà tiến vào trong cấm địa.
Vậy số Vương giả tập trung ở chỗ này không phải là ít.
Ngũ đại bá chủ, Thiên Đế Các cùng với Vạn Thiên các, còn có những Vương giả độc tu kia… Ai nấy đều không phải loại người lương thiện.
Tần Ninh! U Vương! U Hoàng! Cửu U Đại Đế! Người có quá nhiều danh hiệu kia đã trở về.
Sao mà đại lục Vạn Thiên có thể không loạn được chứ?
...Mà cùng lúc đó, phía trên Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên.
Thất Trùng Thiên! Độ cao bảy ngàn mét.
Núi cao vẫn sừng sững không đổ giống như đá.
Mà giờ phút này, ở vị trí bảy ngàn mét lại xảy ra biến hóa cực lớn.
Trời đất không còn sáng sủa nữa mà dày đặc lôi điện.
Bốn phía cứ như hội tụ một đại dương lôi điện lấy ngọn núi này làm trung tâm.
Gió lớn giận dữ rít gào, dường như tất cả đều tiêu tan giữa trời đất.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều cảm giác được khí tức biến hóa.
“Đây chính là Thất Trùng Thiên?”
Huyền Quy Phục Địa không nhịn được sợ hãi thán phục.
Khí thế hùng vĩ, khí tức kinh người.
Hoàn toàn không giống sáu Trọng Thiên trước đó.
Tần Ninh nhìn ngũ đại Thú Vương, chậm rãi nói: “Vị trí Thất Trọng Thiên này ẩn chứa sức mạnh lôi điện từ trên trời giáng xuống, lấy lôi điện làm bản nguyên”.
“Nếu các ngươi chống đỡ được thì có thể lấy lôi điện ở chỗ này để rèn luyện cơ thể”.
“Chuyện này rất có lợi với Thú Vương các ngươi để tăng lên cấp bậc Thiên Vương”.
Nghe thấy lời này, ánh mắt của Kim Vũ Ưng cũng có vẻ sợ hãi.
“Lấy những lôi điện này đề rèn luyện cơ thể?”
“Sẽ chết sao?”
Tần Ninh mỉm cười.
“Không đâu, chỉ cần thân xác đủ mạnh”.
Vừa dứt lời, bóng người Tần Ninh đã thoát khỏi đỉnh núi, lao ra phía ngoài.
“Nhìn cho kỹ đây!”
“Nơi đây, trong phạm vi một ngàn mét lấy Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên này làm trung tâm, phóng ra bốn phía”.
“Một ngàn mét là sức chịu đựng của Vương Giả nhất phẩm!”
“Hai ngàn mét là Vương Giả nhị phẩm, ba ngàn mét Vương Giả tam phẩm, cứ thế mà suy ra...”, Tần Ninh tiếp tục nói: “Ở chỗ này lấy lôi điện rèn luyện thân thể sẽ xúc tiến việc tăng trưởng linh thức, các ngươi có thể đi tới một bước nào thì phải xem chính các ngươi”.
Nói rồi, bóng người Tần Ninh lập tức xảy ra biến đổi.
Giữa trời đất, từng luồng ánh sáng hội tụ.
Từng tầng từng tầng ánh sáng ngưng tụ thành sức mạnh từng dòng lôi điện giống như cột chống trời giữa trời đất, mỗi một cái đều dày đến mười trượng.
Ầm ầm... Trong tích tắc, lôi điện lan rộng ra khắp người Tần Ninh.
Ầm... Tiếng nổ tung vang lên, thế nhưng thân thể Tần Ninh không có bất kỳ biến hóa nào.
Lôi điện kia không hề gây ra tổn thương gì với Tần Ninh là Vương Giả tứ phẩm.
Giờ phút này, ngũ đại Thú Vương cũng đã hiểu.
Mặc dù không biết Tần Ninh lên đến cực lớn Thất Trùng Thiên này như thế nào, thế nhưng hiển nhiên rèn luyện ở đây sẽ mạnh hơn sáu Trùng Thiên phía dưới nhiều.
Lúc này, ngũ đại Thú Vương đều thi nhau hành động.
“Tuy các ngươi cũng là Thú Vương đỉnh cao, thế nhưng ta đề nghị vẫn nên bắt đầu từ khu vực thứ bảy, nếu không ta sợ các ngươi sẽ chết”.
Ngũ đại Thú Vương nghe vậy, tốc độ lập tức yếu bớt.
Tần Ninh cũng không quan tâm nữa.
Có thể dẫn chúng nó đến vị trí Thất Trùng Thiên này đã là ban ân cực lớn rồi.
Vị trí Thất Trùng Thiên này chắc chắn có thể trợ giúp bọn chúng ngưng tụ ra giới hạn bản thân.
Trở thành Thú Thiên Vương! Chỉ là cần xem thời gian thôi.
“Cửu Anh, cơ hội tới rồi!”
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Không phải ngươi muốn bộc phát sao?
Thử một chút đi, nếu có thể chống đỡ được, ngươi sẽ có thể lột xác!”
Hai mắt Cửu Anh lập tức tỏa ánh sáng, không nhịn được nói: “Từ nhất phẩm đến cửu phẩm sao?”
“Cũng không phải”.
Tần Ninh lại cười nói: “Nhưng lại đủ để cho thân xác của ngươi có thể chống cự lại đòn tấn công của cửu phẩm, vô cùng bá đạo, thử một chút đi!”
“Được!”
Giờ phút này Cửu Anh nhếch môi.
“Tiêu Tiêu, muội cũng tới đi”.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Đây là lôi điện cửu thiên thế giới Cửu Thiên, vô cùng quan trọng với việc lột xác của Vương giả, lấy lôi điện rèn luyện thân thể chính là phương thức từ xưa đến nay của thế gian!”
“Ừm!”
U Tiêu Tiêu cũng hiểu ra, mình tới Vương giả ngũ phẩm, lực khống chế đã không vững chắc nữa.
Đúng là cần phải rèn luyện như thế này.
Tần Ninh nhìn về phía một người một thú, nói: “Ta sẽ ở đây rèn luyện thân thể, nhưng mà sẽ không đợi quá lâu, các ngươi cứ ở đây chờ ta”.
“Tần ca ca muốn đi đâu?”
“Bát Trùng Thiên... Hoặc là Cửu Trùng Thiên xem một chút...”, Tần Ninh cười nói: “Yên tâm, ta sẽ không cưỡng cầu, nếu không thể thì ta sẽ ra ngoài, các ngươi chờ ta ở đây là được rồi!”
“Ừm!”
Giờ phút này Tần Ninh cũng không nói thêm gì nữa, bắt đầu vùi đầu vào rèn luyện thân thể.
Lôi điện, vô cùng mạnh mẽ! Vô cùng thích hợp để rèn luyện cơ thể.
Đối với dòng dõi Thú tộc mà nói, dùng sức mạnh lôi điện để rèn luyện cơ thể sẽ rất có ích với bọn chúng.
Đối với Nhân tộc cũng không hề yếu kém.
Thế nhưng Tần Ninh cũng không phải là Nhân tộc đơn giản.
“Lôi Thể Thiên Cương!”
Lúc này sáu lôi văn bao trùm lên khắp cơ thể Tần Ninh.
Những tiếng ầm ầm không ngừng vang lên.
Giờ phút này, Tần Ninh đi thẳng tới khu vực bốn ngàn mét.
Ngũ đại Thú Vương đã tiến vào phạm vi sáu ngàn mét, đang không ngừng rèn luyện thân thể cao lớn, động tĩnh phía trước rất lớn.
Tần Ninh lơ đễnh.
Sáu lôi văn ngưng tụ.
Mà dần dần, Lôi Điện Thánh Long cũng xuất hiện.
Một Lôi Điện Thánh Long, từng lôi văn, lúc này dung hợp... Tần Ninh muốn dung hợp cả hai lại.
Để Lôi Thể Thiên Cương có thể tu hành đến giới hạn, ngưng tụ ra chín lôi văn.
Ầm... Từng tia chớp đánh xuống.
“Yếu quá, không đáng chú ý”.
Ánh mắt Tần Ninh vô cùng tỉnh táo, bóng người đi về phía khu vực năm ngàn mét.
“Lôi điện Ngũ Trùng Thiên, còn chưa đủ...”, Tần Ninh nhăn mày lại, lại đi ra lần nữa.
Sáu ngàn mét! Giờ phút này, Tần Ninh đi đến vị trí sáu ngàn mét.
Ngũ đại Thú Vương nhìn thấy Tần Ninh xuất hiện thì trợn mắt há hốc mồm.
Tên này... Điên rồi đi?
Vừa rồi nói cho bọn chúng biết bắt đầu từ sáu ngàn mét tương đối tốt, bây giờ mình lại đi thẳng tới sáu ngàn mét! Không muốn sống nữa sao?
Tần Ninh lại không thèm để ý tới ngũ đại Thú Vương.
Giờ phút này, lôi điện dày gần trăm trượng từ trên trời giáng xuống.
Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh khẽ động.
Gần đủ rồi! Lôi văn, hội tụ.
Sáu lôi văn không ngừng lấp lóe.
Trong số đám lôi điện từ trên trời giáng xuống có một phần tiến vào bên trong lôi văn, củng cố sự tăng trưởng của lôi văn, một phần thì lao thẳng về hướng bản thân Tần Ninh.
Chỉ là cho dù vậy, vẫn còn có một bộ phận bị Lôi Điện Thánh Long hấp dẫn.
“Tan!”
Trong lúc đó, hắn quát lớn một tiếng trong lòng.
Giờ phút này Lôi Điện Thánh Long hóa thành từng dòng sông lôi điện, xông vào bên trong sáu lôi văn.
Mà tại thời khắc này, sáu lôi văn kia đã xảy ra biến hóa động trời.