Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1336: Thần Thể Cửu Chuyển Linh Lung thể

Cùng lúc đó, bốn thân ảnh cũng lần lượt tỉnh ngộ rời đi chỗ khác.

Tổ Hân Nhi cầm đầu bốn người Thiên Đạo Minh.

Lúc này hai vị cảnh giới Quy Nhất bát mạch trực tiếp tấn thăng lên cảnh giới Thiên Nhân.

Hai vị cảnh giới Thiên Nhân cũng tăng lên rất nhiều.

Một người từ Thiên Nhân nhất bộ đến Thiên Nhân nhị bộ.

Mà Tổ Hân Nhi từ Thiên Nhân nhị bộ trực tiếp đạt đến Thiên Nhân tứ bộ.

Tổ Định và Lâm Ngữ Thành nhìn thấy cảnh này liền vô cùng kích động.

Xuất hiện hơn bốn vị thiên kiêu Thiên Nhân.

Quá đáng giá! Mà trên thực tế, bọn họ cũng không làm cái gì, Tần Ninh lại cho bọn họ cơ hội này! Lần này hai người cảm ơn Tần Ninh từ đáy lòng! Trên thực tế, bọn họ không khó nhìn ra.

Tần Ninh căn bản không cần bọn họ.

Chỉ có điều Tần Ninh nhìn thấy số người này, chín người hắn chỉ cần năm, bốn người còn lại thì cho bọn họ.

Tiện tay mà thôi.

Nhưng đối với bọn họ mà nói lại là đại ân huệ!

Vù…

Giữa trời đất, một đường khí tức lạnh như băng lúc này khuếch tán.

Một thân ảnh lúc này chân đạp sen băng chín cánh, từng bước một, thân ảnh hạ xuống giống như tiên tử thế gian kiêu ngạo như băng tuyết.

Diệp Viên Viên! Trước đó Diệp Viên Viên chính là cảnh giới Thiên Nhân tam bộ.

Nàng là Đế thể! Lợi thế nhận được hẳn là càng lớn! Lúc này giữa lúc Diệp Viên Viên từng bước một đi xuống.

Cường độ linh thức không ngừng tăng lên.

Dần dần đến chừng cường độ vạn mét.

Thiên Nhân thất bộ?

Hai mắt Tần Ninh nhìn qua.

Không, không phải…

“Thiên Nhân lục bộ… linh thức vạn mét, thân xác chưa đạt đến hạn độ đề thăng thất bộ…”, lời Tần Ninh vừa dứt.

Đột nhiên.

Dị biến phát sinh.

Sen băng chín cánh dưới chân Diệp Viên Viên xuất hiện lột bỏ.

Chín cánh lúc này dần dần sụp đổ.

Từng đường khí tức mạnh mẽ xuất hiện.

Ở vị trí ban đầu sen băng chín cánh sụp đổ kia lại xuất hiện sen băng chín cánh.

Nhưng lần này không giống nhau.

Chín cánh kia thoạt nhìn thần thánh, ánh sáng vạn trượng tản ra khí tức khiến người ta sợ hãi.

Cửu Chuyển Linh Lung thể! Thể chất có thể tiến hóa.

Lúc này từ Đế thể tấn thăng lên cấp bậc Thần thể.

Đại lục Vạn Thiên.

Thể chất chia làm sáu cấp: Linh thể, Thánh thể, Vương thể, Hoàng thể, Đế thể, Thần thể! Đây là phân chia của võ giả đối với thể chất thiên tài trên đại lục Vạn Thiên.

Trên thực tế đến thế giới Cửu Thiên, trong thế giới Thánh Nhân.

Cho dù loại thể chất nào thì đến cuối cùng cũng sẽ diễn hóa thành Thánh thể thánh lực thiên địa tưới vào tôi luyện! Loại Thánh thể này khác hoàn toàn với Thánh thể trong lục đại thể chất.

Thánh thiên địa! Được trời đất thiên vị! Chỉ có điều bây giờ lục đại thể chất trên đại lục Vạn Thiên này vẫn là cấp bậc lưu truyền rộng nhất.

“Đế thể tấn thăng làm Thần thể…”

“Thiên Nhân lục bộ cũng có thể đạt đến Thiên Nhân thất bộ…”, giữa lúc Tần Ninh lẩm bẩm.

Khí tức của Diệp Viên Viên đang thay đổi.

Cường độ linh thức đang đề thăng.

Cường độ thân xác cũng đang đề thăng.

Dần dần sắc mặt Tần Ninh khẽ thay đổi.

Cường độ linh thức của Diệp Viên Viên đạt đến cực hạn cảnh giới Thiên Nhân.

Cuối cùng ổn định ở phạm vi ba vạn mét! Cường độ Thiên Nhân mọi người càng thích dùng khoảng cách để hình dung.

Thiên Nhân thất bộ thông thường linh thức tản ra vạn mét chính là cực hạn!

Nhưng Diệp Viên Viên bây giờ tản ra ba vạn mét.

Lúc này Diệp Viên Viên đi tới bên cạnh Tần Ninh.

Cơ thể bốn phía tản ra khí tức độc đáo.

Lạnh băng nhưng không còn hơi có vẻ non nớt, mà là mang theo một tia thành thục.

Giống như nụ hoa đang chờ nở đã nở ra từng khe hở cánh hoa…

“Chàng lại ra tay?”

Diệp Viên Viên lo lắng nhìn về phía Tần Ninh.

Trên khuôn mặt khuynh thành không có một chút tỏ ra vui vẻ nào vì đạt đến Thiên Nhân thất bộ, nàng mặt đầy trách cứ nhìn về phía Tần Ninh.

“Vốn đã định thả rồi, nhưng chạy thì cứ chạy đi, nhiều lời như vậy thì hút chút khí lực, làm thịt tên nhãi kia…”, Tần Ninh cười nói.

“Lần sau không được ra tay nữa!”

Bàn tay Diệp Viên Viên nhẹ nhàng kéo áo, lau vết máu trên khóe miệng cho Tần Ninh, nàng nhẹ nhàng nói: “Tiếp theo ai dám để chàng ra tay, ta liền giết kẻ đó!”

Lời vừa dứt, khí tức băng hàn giải phóng.

Tần Ninh cười một tiếng gật đầu.

“Chờ thời gian lâu như vậy không phải để cho các nàng trưởng thành sao, còn ta làm một thiếu gia tiêu dao vui vẻ? Nếu không chuyện gì cũng là ta ra tay, mệt lắm!”

Diệp Viên Viên thản nhiên cười một tiếng rất xinh đẹp.

Vù… Lúc này lại một tiếng vù vang lên.

Trên cây cột đá cuối cùng kia, xung quanh người Cốc Tân Nguyệt bộc phát ra một luồng khí tức mạnh mẽ.

Phút chốc trong mắt bão, trên trăm người lòng phát rét.

Tất cả mọi người đều sinh ra một loại tâm thái muốn quỳ xuống đất lễ bái.

Lúc này khí tức cường thịnh như Đế thể, như Chiến Thần, như… chúa tể Vạn Giới! Cho dù là Tần Ninh lúc này trong lòng cũng sinh ra một loại tâm tình thành tâm chắp tay kính lạy.

Điều này khiến trong lòng Tần Ninh kinh ngạc.

Luồng khí tức Cốc Tân Nguyệt hiện ra này không thuộc về bản thân nàng ta! Chính xác mà nói, không thuộc về Cốc Tân Nguyệt của hắn! Thân ảnh Tần Ninh vút qua, đi tới trên mặt Cốc Tân Nguyệt.

Thần hồn Băng Hoàng trong nháy mắt ngưng tụ, tiến vào trong hồn hải hiu quạnh của Cốc Tân Nguyệt.

Diệp Viên Viên thấy cảnh này cũng vội vàng bay vùn vụt lên, đứng bên cạnh Tần Ninh, bảo vệ hai người không bị quấy rầy.

Trong nháy mắt, thần hồn Băng Hoàng hóa thành hình dáng Tần Ninh, xuất hiện trong đầu Cốc Tân Nguyệt.

Chỗ sâu trong biển hồn hiu quạnh.

Một thân ảnh phụ nữ mặc ngân giáp, lúc này đứng yên nhìn về phía Tần Ninh, hai mắt cô ta như kiếm đâm khiến ánh mắt Tần Ninh đau nhức.

“Đồ khốn!”

Người phụ nữ kia lúc này mở miệng, trầm giọng nói: “Vốn là Chiến Thần, há để cho con đường Thánh Nhân đến chỉ dẫn con đường phía trước của ta?”

“Bổn tôn cả đời chưa bao giờ đi đường của người khác!”

“Tần Ninh ngươi muốn chết sao?”

Cô gái hờ hững nói.

“Đừng cứ một câu Chiến Thần nữa, Nguyệt Nguyệt của ta đâu?”

Tần Ninh lạnh nhạt nói.

Bề ngoài như vậy, nhưng lúc này trong lòng Tần Ninh hoảng sợ.

Trước đó tiến vào trong hồn hải Cốc Tân Nguyệt, nơi sâu hồn hải hiu quạnh kia, thân ảnh cô gái chính là bị xích sắt trói buộc, căn bản không cách nào tự do.

Nhưng bây giờ gần như đã khôi phục tự do nhất định.

Điều này làm cho Tần Ninh cảm thấy mơ hồ không đúng.

Cốc Tân Nguyệt! Chín vạn năm trước, khi hắn trải qua kiếp thứ nhất.

Cốc Tân Nguyệt là hắn vô tình phát hiện, từ đó mang theo bên người, cũng không dạy dỗ nàng ta tu hành, chỉ là dẫn theo bên người.

Lúc ấy Cốc Tân Nguyệt khiến hắn cảm thấy vô cùng bình thường.

Đương nhiên chỉ là thiên phú.

Cốc Tân Nguyệt khi đó thiên phú quá kém.

Thậm chí tu hành cảnh giới Cửu Môn –cảnh giới khai môn đầu tiên cũng khó có thể nhập môn.

Đây cũng là vì sao cách đó chín vạn năm gặp lại Cốc Tân Nguyệt, thời điểm đó nàng ta cũng chỉ là huyền cảnh Tạo Hóa mà thôi! Nhưng chính loại bình thường quá khác thường này khiến Tần Ninh để ý.

Mà gặp lại lần nữa.

Không ngờ hai người kết hợp, hắn thoáng thấy dị thường bên trong hồn hải hiu quạnh của Cốc Tân Nguyệt.

Cũng chính vì vậy Cốc Tân Nguyệt giống như kim ngọc bị đá bao phủ vậy, bắt đầu giải phóng thiên phú của bản thân.

Nhưng thiên phú này lại cực kỳ cổ quái! Giống như Cốc Tân Nguyệt ngày trước vô cùng mạnh mẽ.

Chỉ là không biết gặp phải biến cố gì đã tự phong cấm bản thân kia.

Mà tự bản thân Cốc Tân Nguyệt này từ đó hồi sinh thành một người mới! Một cơ thể hai ý thức! Mà cùng với thực lực bây giờ của Cốc Tân Nguyệt ngày càng mạnh, bản thân còn lại… cũng bắt đầu không nhịn được trong hồn hải hiu quạnh kia!
Chương 1337: “Cốc Tân Nguyệt” bá đạo

Cảnh ngộ này của Cốc Tân Nguyệt và tái sinh chín đời chín kiếp của hắn có khác biệt rất lớn.

Dựa theo hiểu biết của Tần Ninh.

Đó chính là một vị cường giả đã chịu đả kích cực lớn, khiến cho hồn phách của bản thân tự động phong tỏa.

Từ đó sinh ra một hồn phách mới.

Mà hồn phách vô tình bị hắn gây nên phong tỏa lại xuất hiện phản ứng.

Dẫn đến hồn phách bị phong tỏa bắt đầu tỉnh lại, từng bước một giúp hồn phách mới lớn lên, chuẩn bị khi hồn phách mới lớn lên thì tiến hành chiếm đoạt, hai hợp làm một, vậy thì chính là nàng ta ban đầu! Cái này đương nhiên Tần Ninh không muốn nhìn thấy.

Người hắn thích là Nguyệt nhi ở bên cạnh mình điềm đạm tự nhiên, chứ không phải nữ chiến thần Cốc Tân Nguyệt gì đó! Nếu thật sự có một ngày nữ chiến thần Cốc Tân Nguyệt xóa đi Nguyệt nhi của hắn thì hắn sẽ sụp đổ.

Chuyện như vậy cũng quyết không cho phép xảy ra!

“Cô ta?”

Cốc Tân Nguyệt mặc ngân giáp kia lạnh lùng nói: “Linh thức khuếch trương vạn mét, chính là Thiên Nhân thất bộ sao? Quá yếu, cuộc đời này của ta không thể yếu đuối như vậy!”

“Ngươi yên tâm, bây giờ ta vẫn không thể dung hợp với cô ta, chỉ có điều ngươi dùng đạo Thánh Nhân của ngươi để chỉ ấn con đường Thiên Nhân của ta, đấy là sự khinh bỉ đối với ta!”

“Đường đường là nữ chiến thần, Thánh Nhân sao hợp với con đường của ta?”

Cốc Tân Nguyệt mặc ngân giáp hừ nói.

Tần Ninh cau mày.

“Ngươi là nữ chiến thần phương nào ta có thể cảm nhận được, có lẽ ta của thời kỳ đỉnh phong cũng không bằng thời kỳ tột cùng của ngươi!”

“Ngươi đến từ nơi nào?”

“Ngoài Thương Mang Vân Giới?”

Nghe thấy lời này, Cốc Tân Nguyệt mặc ngân giáp hừm nói: “Thương Mang Vân Giới? Nếu không phải vì Thương Mang Vân Giới thì ta cũng sẽ không như vậy”.

“Còn ta đến từ nơi nào, ngươi cũng không có tư cách biết!”

Tần Ninh cười một tiếng.

Nói thì khá tự tin.

Xem ra phụ thân biến mất, quả thật là tràn đầy thần bí!

“Cốc Tân Nguyệt ta thành tựu Thiên Nhân, vậy chí ít là Thiên Nhân đệ nhất vạn cổ!”

Cốc Tân Nguyệt mặc ngân giáp hừ nói: “Ngươi thích cô ta như vậy thì bỏ ra một chút vì cô ta đi!”

“Hả?”

“Thần hồn Băng Hoàng, lực hồn phách, ta cần rất nhiều!”

“Cho nên, ngươi... cho ta!”

Nữ chiến thần mặc ngân giáp lúc này ngón tay chỉ một cái.

Trong nháy mắt, cơ thể Tần Ninh sụp đổ.

Từng đường hồn lực hóa thành linh thức, trong nháy mắt tiền vào chỗ sâu trong hồn hải hiu quạnh.

Lúc này, sắc mặt Tần Ninh thay đổi kinh hãi.

“Muốn chạy? Vậy thì người chạy không thoát đâu!”

Cốc Tân Nguyệt mặc ngân giáp lúc này khóe miệng khẽ nhếch, lộ ra nụ cười đắc ý.

“Cũng không phải là cần mạng của ngươi, chỉ là… hút khô hồn lực thần hồn Băng Hoàng của ngươi, nhưng có thể cung cấp vốn cực lớn cho cô ta, khiến cô ta thành Thiên Nhân mạnh nhất!”

Trong nháy mắt, lực lôi kéo trở nên cuồng bạo.

Trước đó Tần Ninh tiến vào nơi đây, nhưng khi đó chỉ là bị lực hồn phách ngưng tụ, bị hấp thu hoàn toàn.

Mà bây giờ thân ảnh Cốc Tân Nguyệt này lại kéo thần hồn Băng Hoàng trong linh thức của hắn.

Giống như sắp nuốt chửng hoàn toàn thần hồn.

Sắc mặt Tần Ninh lạnh lẽo, khí tức lạnh băng mạnh mẽ giải phóng ra, muốn chống cự.

Nhưng một luồng khí tức càng cường thịnh hơn lúc này lại ngưng tụ ra.

Hai người Cốc Tân Nguyệt và Tần Ninh nhằm vào lẫn nhau.

Hồn lực đồng thời xuất hiện, giải phóng ra khí tức cường đại.

Cốc Tân Nguyệt mặc ngân giáp giờ phút này cười nói: “Cho dù thần hồn Băng Hoàng bị hút khô cũng có thể hồi phục, nhưng nếu ngươi cố ý tiếp tục tranh đấu với ta, tổn thương chỉ có ta!”

“Ngươi nên biết, ta tức là Cốc Tân Nguyệt, Cốc Tân Nguyệt tức là ta!”

Nghe đến lời này, Tần Ninh khẽ nhíu mày.

Sức đề kháng bây giờ yếu bớt.

Hắn có thể chống lại Cốc Tân Nguyệt mặc ngân giáp này, nhưng người tổn thương lại là bản thân Cốc Tân Nguyệt.

“Xem như ngươi ác!”

Tần Ninh lúc này hừ một tiếng.

“Cẩn thận về sau có một ngày ngươi bại bởi Nguyệt nhi của ta!”

“Vậy thì không cần ngươi hao tâm tổn sức!”

Cốc Tân Nguyệt mặc ngân giáp cười đắc ý, cô ta bước ra, toàn thân trên dưới giải phóng một luồng khí cơ nữ chiến thần ngoài ta ra còn ai vào đây nữa.

Thần hồn Băng Hoàng của Tần Ninh bị cắn nuốt từng ngụm từng ngụm…

Thời gian dần dần qua đi.

Bùm… Một tiếng nổ tung trầm thấp vang lên, lúc này hai mắt Tần Ninh mở ra, thân ảnh lảo đảo.

Diệp Viên Viên nhanh tay nhanh mắt, vội vàng đỡ Tần Ninh.

Lúc này Diệp Viên Viên nhìn về phía gò má Tần Ninh, sắc mặt nàng kinh hãi.

“Chàng… sao vậy…”, gương mặt Tần Ninh trắng bệch đáng sợ.

Hơn nữa đôi mắt ảm đạm không ánh sáng, cả người lúc này giống như bị móc rỗng tinh khí thần.

“Bị nuốt!”

Tần Ninh lúc này uể oải nói: “Bảo ta nhận thua! Ngươi chờ đó!”

Cốc Tân Nguyệt sững sốt.

Người Tần Ninh nói là ai?

Cốc Tân Nguyệt?

Vù… Vào lúc này Cốc Tân Nguyệt đang ngồi yên.

Từng đường sức mạnh trong cơ thể giải phóng.

Một luồng khí tức cường thịnh lan truyền đến bốn phía.

“Cường độ linh thức… quá cao…”, Diệp Viên Viên ngơ ngác.

Linh thức của nàng lan truyền ba vạn mét, cường độ đã vượt qua Thiên Nhân thất bộ tầm thường gấp ba lần.

Nhưng Cốc Tân Nguyệt bây giờ linh thức lan truyền chắc là… chín vạn mét! Vượt qua ba lần của nàng! Điều này thật sự có chút không thể tin nổi.

Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Nhờ có ta…”

Sắc mặt Diệp Viên Viên cổ quái.

Không lẽ là nhờ có Thánh Nhân chỉ đường sao?

Lúc này Cốc Tân Nguyệt đứng dậy, sắc mặt mang một chút hoang mang.

Mà chín cây cột đá vào thời khắc này hoàn toàn ngưng tụ.

Thánh Nhân chỉ đường, kết thúc! Nhưng lúc này Cốc Tân Nguyệt cũng không rời đi.

Vù… Hư không rung chuyển.

Trên đài đá, từng đường thánh quang hiện lên.

Thánh quang kia quanh quẩn bốn phía cơ thể Cốc Tân Nguyệt.

Giữa ánh sáng sáng chói, từng luồng sức mạnh tiến vào trong tứ chi bách mạch của Cốc Tân Nguyệt.

“Hơi thở Thánh Nhân!”

Ánh mắt Tần Ninh hơi sáng lên.

“Hơi thở Thánh Nhân?”

Diệp Viên Viên không hiểu nói: “Có gì khác lực Thánh Nhân?”

“Rất khác!”

Tần Ninh giải thích: “Hơi thở Thánh Nhân với Thánh Nhân mà nói có hiệu quả ngưng tụ khí tức bản thân nhất định, mà đối với võ giả đại lục Vạn Thiên mà nói cảnh giới Thiên Nhân có thể lấy hơi thở Thánh Nhân củng cố biển linh thức của mình, gia tăng tốc độ đạt đến cảnh giới Vương Giả!”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Diệp Viên Viên cũng sửng sốt.

Củng cố biển linh thức?

Rất thần kỳ! Biển linh thức ngoại trừ tự bản thân võ giả không ngừng đi tử nghiệm hội tụ, ổn định, còn có thể lấy ngoại lực để ổn định?

Lúc này Tần Ninh giùng giằng đứng yên, nhìn về phía hơi thở Thánh Nhân, nói: “Khí huyết và hồn phách của ta tổn thất nghiêm trọng, hơi thở Thánh Nhân này cũng có thể mang đến một chút hiệu quả ổn định cho ta thì ta cũng đi!”

Lời vừa dứt, Tần Ninh phi thân đi.

Vù… Chỉ là mới vừa đến cách cơ thể Cốc Tân Nguyệt một trăm mét, thân thể Tần Ninh trực tiếp bị bắn ngược, hắn phun ra một ngụm máu tươi.

Diệp Viên Viên lại một lần nữa đỡ lấy Tần Ninh.

“Chàng có sao không?”

Nhìn thấy sắc mặt Tần Ninh càng tái nhợt, Diệp Viên Viên đau lòng một trận, gương mặt nhanh chóng lạnh giá, mang theo mấy phần thương tiếc.

“Đáng chết!”

Tần Ninh tức giận! Lần này thật sự tức giận! Lại là trò quỷ của nữ chiến thần kia.

Cảm tình hơi thở Thánh Nhân nhiều như vậy, tất cả đều cho Cốc Tân Nguyệt một người độc hưởng?

Đây là muốn đẩy Cốc Tân Nguyệt đến cảnh giới Vương Giả sao?

“Khốn kiếp, Cốc Tân Nguyệt…”, Tần Ninh mắng.

“Hả?”

Diệp Viên Viên mặt đầy kinh ngạc.

“Không phải, ta mắng người khác!”

Tần Ninh lẩm bẩm: “Căm ghét ta công chiếm cơ thể ngươi? Đến lúc đó ta gieo giống cho ngươi, để ngươi tức chết!”
Chương 1338: Thua thiệt lớn

Hơi thở Thánh Nhân hóa thành giống như một con sóng, lúc này vây quanh bốn phía cơ thể Cốc Tân Nguyệt.

Lúc này Tần Ninh chỉ có thể giận dữ bất bình nhìn.

Ngược lại không phải là không có biện pháp.

Nhưng kiên quyết làm Nguyệt Nhi của mình bị thương thì không có lợi lắm.

Lúc này Tần Ninh ngồi bên đài đá, hắn giận dữ bất bình nhìn “Cốc Tân Nguyệt”.

Lần này, thua thiệt lớn! Bởi vì Huyết Viêm Linh Hoa giữa chừng bị thu lấy, dẫn đến tinh huyết chịu tổn hại, vẫn chưa tìm thấy linh dược để khôi phục khí huyết.

Kết quả lần này khí huyết hết rồi không nói, hồn phách cũng bị nuốt.

Tuy nói thần hồn Băng Hoàng còn có thể tiếp tục sinh trưởng từ bản nguyên.

Nhưng mạnh mẽ của hồn phách đến từ khí huyết.

Bây giờ khí huyết cũng thua thiệt đến đáng thương, thần hồn Băng Hoàng thì càng khó khôi phục.

Thua thiệt lớn! Cái gì cũng không kiếm được.

Một là để Dương Thanh Vân khôi phục vết thương của biển linh thức.

Một là bởi vì Cốc Tân Nguyệt...

Tần Ninh thở dài nói: “Chủ ý ban đầu của ta là muốn làm một cao nhân, ta không cần ra tay bất cứ chuyện gì, đồ đệ phụ nữ bên cạnh trực tiếp ra tay”.

“Bây giờ chuyện gì cũng đích thân ra tay thì quá xấu hổ!”

“Mất mặt…”, ngón tay Diệp Viên Viên nâng áo, nhẹ nhàng lau giọt mồ hôi trên trán Tần Ninh, nàng trấn an nói: “Nguyệt tỷ tỷ tấn thăng cũng có thể bảo vệ chàng mà, còn có ta nữa…”.

Tần Ninh nắm tay ngọc của Diệp Viên Viên, cười nói: “Vậy nói đến cùng vẫn là Viên Viên tốt nhất, khí chất lạnh băng, có một trái trái tim mềm mại!”

“Ta e rằng ta cảm thấy thứ mềm mại không chỉ là tim đâu?”

Diệp Viên Viên liếc nhìn Tần Ninh một cái.

Á?

Chàng đang nói cái gì?

Ta không nghĩ như vậy!

Thời gian dần dần trôi qua.

Từ từ hơi thở Thánh Nhân kia biến mất không thấy.

Vốn dĩ Địch Dung và Hình Thiên Phạt cũng chạy theo hơi thở Thánh Nhân đến.

Nhưng bây giờ hai thân ảnh đã chết, ngược lại đã giành được Cốc Tân Nguyệt.

Áo váy Cốc Tân Nguyệt bồng bềnh, thân ảnh nàng ta hạ xuống, giống như tiên nữ giáng trần.

“Chàng sao vậy?”

Cốc Tân Nguyệt giờ phút này nhìn về phía Tần Ninh, kinh ngạc nói.

Gương mặt Tần Ninh trắng bệch, nhưng đôi mắt lại ảm đạm không ánh sáng.

Rất kinh khủng.

“Không sao…”, Tần Ninh phất tay một cái, nói: “Đến tầng thứ mấy rồi? Biển linh thức bắt đầu hội tụ?”

“Ừ!”

Cốc Tân Nguyệt gật đầu nói: “Cường độ linh thức chín vạn mét, hội tụ biển linh thức quá khó khăn, nhưng may mắn luồng sức mạnh cuối cùng kia rót vào, ngược lại khiến biển linh thức của ta hội tụ, không khó khăn như vậy!”

Linh thức! Giống như nước mưa rơi xuống trời đất.

Đối với cảnh giới Thiên Nhân mà nói, linh thức yêu cầu không ngừng hội tụ, sau đó giải phóng.

Giống như cơn mưa lớn rơi từ trên trời xuống.

Mà cường độ linh thức càng cao, phạm vi mưa lớn rơi xuống càng lớn.

Mà chỗ mạnh của Vương Giả khi đạt đến cảnh giới Vương Giả, linh thức không còn phân tán.

Mà là bị võ giả trói buộc, thành tựu là biển linh thức.

Linh thức của Thiên Nhân không phân tán.

Linh thức Vương Giả lại tồn trữ trong biển linh thức liên tục không ngừng.

Cho nên Vương Giả đối với Thiên Nhân trời sinh có áp chế.

Mà cái gọi là cảnh giới Bán Vương chính là thời khắc ngưng tụ biển linh thức.

Thời điểm này linh thức Bán Vương cũng mạnh hơn một nước so với Thiên Nhân thất bộ.

Cường độ linh thức của Cốc Tân Nguyệt ở Thiên Nhân thất bộ, có thể lan truyền phạm vi đến chín vạn mét, có thể nói là vô cùng kinh khủng.

Nhưng sự hội tụ của biển linh thức là đường kính vạn mét.

Linh thức của Cốc Tân Nguyệt quá mạnh mẽ thì cần phải kìm lại, hội tụ biển linh thức sẽ vô cùng khó khăn.

Nhưng lần này duy trì hơi thở Thánh Nhân lại khiến cho Cốc Tân Nguyệt trực tiếp vượt qua bước này.

Trực tiếp Bán Vương! Linh thức dưới sự bao bọc của hơi thở của Thánh Nhân, bắt đầu thu nhỏ lại.

Đây đã đang đi trên con đường xưng Vương rồi.

Tần Ninh lẩm bẩm: “Cô ta vẫn thật tốt với nàng”.

“Ai?”

Cốc Tân Nguyệt sững sốt một chút, ngay sau đó kịp phản ứng, nhìn về phía Tần Ninh, lo lắng nói: “Cô ta lại đi ra rồi? Có phải làm chàng bị thương không?”

“Sao có thể!”

Dáng vẻ Tần Ninh tràn đầy tự tin, hắn cười nói: “Nàng sao có thể làm ta bị thương được? Nàng quên rằng ta chính là con của Thần Đế?”

Một bên, Diệp Viên Viên che miệng cười khẽ.

Đây là lần đầu tiên thấy Tần Ninh phồng má làm người mập (*).

(*) phồng má làm người mập: ý chỉ sĩ diện mà làm những việc để thể hiện năng lực của mình.

Nhưng có lẽ là Tần Ninh không muốn để cho Cốc Tân Nguyệt lo lắng mà thôi.

“Cảnh giới Bán Vương, không tồi…”

“Thời điểm cảnh giới Thiên Nhân, linh thức không ngừng tăng cường, mọi người cũng nói vạn mét là cực hạn, thực ra thì không phải vậy”.

“Nàng bây giờ phạm vi linh thức chín vạn mét, muốn ngưng tụ biển linh thức thì khí hơn chút, nhưng một khi biển linh thức thành, biển linh thức đường kính vạn mét so với Vương Giả tầm thường mạnh không chỉ gấp ba lần”.

Tần Ninh từ từ nói: “Cũng may biển linh thức giống như hồ, nàng hấp thu hơi thở Thánh Nhân thì cũng tương đường với hồ này, củng cố hàng rào, từng bước nén cái hàng rào này, ép đến vạn mét, Vương Giả sẽ thành!”

“Ừ!”

Cốc Tân Nguyệt cũng gật đầu một cái.

Tần Ninh tiếp tục nói: “Viên Viên cũng không cần phải lo lắng, biển linh thức ba vạn mét của nàng vượt qua cảnh giới Thiên Nhân quá nhiều, chống lại Bán Vương cũng không sợ”.

“Bây giờ không mạnh bằng cũng không sao. Sau khi tấn thăng lên Vương Giả, biển linh thức vẫn có thể đề thăng”.

Lúc này Cốc Tân Nguyệt nói: “Biển linh thức là linh thức hội tụ, càng có lực tàn phá hơn!”

“Biển linh thức Vương Giả càng rộng, uy lực càng mạnh?”

“Phải cũng không phải!”

Tần Ninh từ từ nói: “Phạm vi biển linh thức càng rộng, thực lực Vương Giả càng mạnh là thật, nhưng trong biển linh thức, cường độ linh thức cũng sẽ lột xác, cho nên kết hợp lại nói mới đúng”.

“Biển linh thức càng rộng, cường độ linh thức càng cao, thực lực Vương Giả càng mạnh”.

“Cấp bậc Thiên Vương, biển linh hải đạt đến đường kính mười vạn mét!”

Mười vạn mét! Con số kinh khủng!

“Ta nhớ chàng đã từng nói qua biển linh thức của chàng đã từng đến trăm vạn thước, vậy mà vẫn chưa đột phá Thiên Nhân?”

“Cũng không phải là không đột phá, chỉ là không muốn đột phá mà thôi!”

Tần Ninh cười nói: “Biển linh thức trăm vạn mét, là ta cố ý làm, hy vọng lấy được tấn thăng viên mãn nhất”.

“Chỉ có điều lúc ấy lịch kiếp đến gần viên mãn, dù sao cũng chỉ là lịch kiếp đời thứ nhất, cho nên cũng từ bỏ rồi, trực tiếp lựa chọn tọa hóa, mở ra lịch kiếp đời thứ hai!”

Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên đều gật đầu.

Con đường võ đạo của Tần Ninh e răng là con đường võ đạo tốt nhất.

Tần Ninh nắm rõ như lòng bàn tay đối với con đường của mình.

Nên đi ra sao đi như thế nào, trong lòng hắn hoàn toàn hiểu! Điểm này người khác không thể so sánh! Dựa theo bản thân Tần Ninh là tích lũy chín đời chín kiếp.

Hơn nữa hắn từng là Thần Đế vô địch của Thương Mang Vân Giới! Những điều này đều là trải qua quý báu của Tần Ninh.

“Thương Mang Vân Giới, Cửu Thiên Vân Minh!”

Diệp Viên Viên lẩm bẩm nói: “Nghe thì cũng rất xa…”

“Không xa!”

Tần Ninh cười một tiếng, nói: “Trên thực tế mười kiếp từ lúc bắt đầu đến giờ cũng chỉ đến trăm năm mà thôi, đã rất nhanh rồi…”

“Lúc nào ta cũng muốn… về nhà!”

“Nơi đó là nhà của ta, có các mẹ của ta, có các huynh đệ… các bạn của ta…”

“Các… mẹ?”

Diệp Viên Viên sửng sốt.

Cốc Tân Nguyệt ngày trước cũng đã kể về Tần Ninh cho nàng.

Nhưng điều này vẫn chưa nói.

“Khụ khụ…”, Tần Ninh ho khan một cái, hắn nói: “Ngoại trừ mẹ ruột của ta… ta còn có tám người mẹ…”

Tám vị! Nói như vậy, phụ thân của Tần Ninh có tám vị phu nhân?

Hai cô gái sửng sốt nhìn Tần Ninh, ánh mắt tràn đầy quan sát.
Chương 1339: Cửu Anh bị kẹt

“Sao nhìn ta như vậy?”

Tần Ninh nhất thời nói: “Đó là phụ thân ta, cũng không phải là ta!”

“Bây giờ không phải ta chỉ có hai người các nàng sao?”

Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên đáp lại cười ha ha! Tin lời chàng mới lạ!

“Tóm lại đường phải đi từng bước, hai người các nàng khởi điểm cao, lối đi rộng, so với người thường thì càng dễ dàng hơn, nhưng cũng vì vậy hạn mức cao nhất càng cao thì chặng đường càng dài, vậy thì dài hơn!”

“Nhưng ta ở đây, tương lai các nàng nhất định là nữ đế và nữ thần uy chấn vạn giới!”

Diệp Viên Viên và Cốc Tân Nguyệt liếc Tần Ninh một cái.

Ngoài miệng không nói gì.

Nhưng trong lòng thì biết.

Nếu muốn xứng đôi với Tần Ninh, vậy thì phải leo lên đỉnh vạn giới! Dù sao Tần Ninh cũng sẽ không dừng lại một chỗ, đình trệ không tiến.

Lúc này đám người Thiên Đế các lần lượt được giải quyết.

Lâm Ngữ Thành dù sao cũng là cảnh giới Bán Vương, mấy Thiên Nhân cấp bậc lục bộ, ngũ bộ, tứ bộ kia đối với ông ta mà nói, không tính là phiền toái.

Trong cơn bão, máu tanh vô cùng.

Lâm Ngữ Thành và Tổ Định đi đến trước mặt Tần Ninh.

“Đã giải quyết xong, Tần công tử!”

Hai người về phía Tần Ninh, khách sáo nói.

Tần Ninh gật đầu một cái.

Ba người Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch và Thạch Cảm Đương lúc này cũng đi tới.

Ba vị Thiên Nhân nhất bộ! Lúc này khí tức của ba người cũng phát sinh biến hóa cực lớn.

“Không tệ!”

Tần Ninh cười một tiếng, nói: “Cảnh giới Thiên Nhân chặng đường lận đận, bây giờ mở ra linh thức, không gấp gáp tăng lên, ổn định là chính!”

“Nơi đây ngược lại không ít nguy hiểm, với các ngươi mà nói cũng là cơ hội!”

Ba người đều gật đầu.

“Nhàn Ngư, mắt vãng sinh của ngươi có thể chuẩn bị mở ấn thứ sáu, ta định có cơ hội sẽ giúp ngươi mở ấn thứ sáu, ấn thứ bảy!”

“Ích lợi chính là tiếp theo ngươi tấn thăng sẽ càng trót lọt, đương nhiên tiền đề là ngươi phải chịu đựng được”.

Nghe đến lời này, Lý Nhàn Ngư gật đầu.

Thạch Cảm Đương lúc này mặt đầy hâm mộ.

Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên cũng tốt, Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch cũng được.

Vậy thì thật sự là thiên tài.

Hắn ta thì quá bình thường.

Dựa vào nghị lực đi đến bước ngày hôm nay.

So sánh thì nghị lực đúng là có thể mang lại cho người ta tiến bộ cực lớn, nhưng so với những thiên tài thì quả thật không đủ nhìn.

“Sao vậy?”

Tần Ninh nhìn về phía Thạch Cảm Đương, hắn cười nói: “Không tự tin?”

“Đâu có…”, Thạch Cảm Đương toét miệng cười một tiếng nói: “Cho dù con kém đi nữa thì cũng lợi hại hơn Tiên Hàm, Tiên Hàm có thể xưng Vương, con cũng có thể!”

“Mẹ kiếp!”

Tần Ninh đánh ra một cái tát bốp một tiếng, Thạch Cảm Đương không sao, nhưng thân ảnh Tần Ninh lảo đảo.

“Sư phụ...”, Thạch Cảm Đương nhất thời ngẩn người.

Tần Ninh hình như bị thương rất nặng?

“Ngươi là đồ đệ của Tần Ninh ta, đồ đệ ta thu nhận chưa từng có ai là người bình thường!”

“Cuộc đời này ngươi và Lý Nhàn Ngư là đồ đệ của ta, Thẩm Văn Hiên ngươi nhớ chứ? Ban đầu ta thu nhận hắn phần nhiều là ta nhớ đến một vị cố nhân, cũng không phải là chân chính muốn đào tạo bên cạnh”.

“Các ngươi thì khác!”

“Mắt vãng sinh của Lý Nhàn Ngư rất lợi hại, nhưng nếu không cố gắng thì vẫn bị ngươi vượt mặt như thường!”

“Đồ đệ của Tần Ninh ta ắt sẽ là người hùng!”

Thạch Cảm Đương ngẩn người, toét miệng cười nói: “Con biết, sư phụ”.

“Biết cái đầu ngươi!”

Tần Ninh mắng: “Thiên tài có thể đi rất xa, nhưng có lúc thiên tài loại hình nỗ lực có thể đi càng xa hơn thiên tài loại hình thiên phú”.

Nghe thấy lời này, mấy người cũng lắng nghe.

Tần Ninh từ từ nói: “Thí dụ như Vô Thượng Thần Đế!”

“Người này thiên phú không coi là mạnh, nhưng cuối cùng thì sao? Trở thành người điều khiển vạn giới, chúa tể mở ra kỷ nguyên mới”.

Lời này vừa nói ra, Lâm Ngữ Thành và Tổ Định đương nhiên cũng gật đầu.

Một bên, Diệp Viên Viên và Cốc Tân Nguyệt lại sửng sốt.

Vô Thượng Thần Đế?

Thiên phú không mạnh?

Chàng thật thà nói phụ thân mình như vậy, không sợ phụ thân biết đánh chàng một trận sao?

Nhưng Tần Ninh không để ý!

Quả thật là như thế! Ban đầu phụ thân quả thật là thiên phú không mạnh.

So với ông nội Thanh Vũ Thần Đế thì kém một chút.

So với mẫu thân cũng kém rất xa, ban đầu mẫu thân thậm chí còn được khen là nữ thiên kiêu đệ nhất vạn giới.

Còn sư tôn Lục Thanh Phong và nghĩa phụ Tạ Thanh… So một vòng thì phụ thân không bằng ai.

Nhưng vậy thì sao?

Không phải đã thành Thần Đế vạn giới, tồn tại vô thượng! Thiên phú nhiều nhất khiến con đường thành công ít đi mấy phần trắc trở.

Nhưng giới hạn cao nhất thật sự không phải nhìn thiên phú! Thạch Cảm Đương được khích lệ.

“Sư phụ yên tâm, đồ nhi nhất định sẽ lấy Vô Thương Thần Đế làm gương, tương lai sẽ thành cường giả vô thượng của thế giới lớn Vạn Thiên này!”

Nghe đến lời này, Tần Ninh liếc Thạch Cảm Đương một cái.

Ngươi thành cường giả vô thượng! Còn ta thì sao?

Thạch Cảm Đương nhất thời đổi lời nói.

“Không, là trở thành cường giả thứ hai thế giới lớn Vạn Thiên, sư tôn vĩnh viễn là đệ nhất!”

Tần Ninh cười gật đầu một cái.

Mấy người bên cạnh quả thật là không nhìn nổi nữa.

Sư phụ cho đồ đệ phấn khích! Độ đệ nịnh hót sư phụ! Hai người này cũng không ai bằng…

“Chuẩn bị đi ra ngoài đi!”

Tần Ninh cười nói: “Thời gian hơn ba tháng e rằng bên ngoài chắc mọi người cũng đã phát hiện ra cái gì…”

“Ừ!”

Đám người Thiên Đạo minh lúc này cùng nhau rời khỏi nơi đây! Cưỡi gió lốc, mấy thân ảnh xuất hiện bên ngoài đỉnh núi.

Lúc này trong tâm bão, chín cây cột đá lúc này vỡ ra.

Không có hơi thở Thánh Nhân chống đỡ nữa, nơi đây đã hoàn toàn mất đi linh tính, tan vỡ ra hóa thành gió loạn vô tận.

“Đi con đường thông về phía hải đảo thứ mười, chúng ta đi xem xem rốt cuộc là phong cấm gì!”, Tần Ninh nói.

Mấy người cũng tán thành.

Cách ba tháng rồi, e rằng hải đảo bọn họ đang ở này đã bị các phe võ giả thăm dò không ít.

Chủ yếu lần này mấy người đều được đề thăng cực lớn, bây giờ ngược lại không có gì cần thiết.

Ngược lại chi bằng ma luyện thật tốt thực lực cảnh giới bây giờ.

“Bọn ta dẫn Tần công tử đi đến thông đạo đó đi!”

Lâm Ngữ Thành cười ha hả nói: “Chín hải đảo, mỗi hòn đều có thông đạo đi đến hải đảo thứ mười, mỗi một đường thông đạo đều có một đường cấm chế!”

“Làm phiền rồi!”

Mọi người chỉnh đốn liền muốn lên đường.

“Tần công tử!”

Mà chính lúc này từng tiếng xé gió vang lên.

Từng thân ảnh chạy như bay tới.

Mấy người cầm đầu khí tức Thiên Nhân.

Chỉ là Tần Ninh nhìn cũng không nhận ra.

“Các ngươi là...”

“Bọn ta chính là người của Vạn Thiên các!”, người đàn ông cầm đầu cảnh giới Thiên Nhân ngũ bộ, ông ta thấy Tần Ninh, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.

“Tần công tử, Cửu gia bảo bọn ta tìn ngài, đã tìm một hồi rồi!”

Cửu gia?

Ai?

Người đàn ông trung niên khách khí nói: “Cửu gia là Vạn Tử Vận, con trai thứ chín của các chủ Vạn Thiên các!”

“Chuyện gì?”

Tần Ninh quen biết Vạn Tử Hành và Vạn Khuynh Tuyết.

Vạn Tử Vận này ngược lại chưa từng nghe qua.

“Bọn ta ở trong cấm địa gặp vật cưỡi của Tần công tử, vật cưỡi kia hình như bị kẹt!”

“Chỉ là dù Cửu gia thực lực Thiên Nhân thất bộ đỉnh phong, nhưng cấm địa kia cũng không dám tiến vào, quá nguy hiểm…”

“Cửu gia dẫn người canh chừng ở đó”.

“Phái bọn ta đến tìm Tần công tử, có lẽ Tần công tử có cách!”

Nghe đến lời này, chân mày Tần Ninh cau lại.

Cửu Anh bị kẹt?
Chương 1340: Ý tốt của Vạn Tử Vận

“Làm phiền rồi, dẫn bọn ta đi!”

“Khách sáo quá!”

Người đàn ông trung niên chắp tay nói: “Cửu gia luôn nói với bọn ta Tần công tử và Vạn Thiên các ta giao tình sâu đậm, bọn ta cũng xem như không phụ kỳ vọng của Cửu gia, cuối cùng đã tìm thấy Tần công tử”.

Một bên hai người Lâm Ngữ Thành và Tổ Định nghe thấy vậy trong lòng khen ngợi.

Nhìn xem! Nhìn Vạn Thiên các người ta không hổ danh là làm ăn sẽ biết làm việc.

Vật cưỡi của Tần Ninh bị kẹt liền phái người đi khắp nơi tìm Tần Ninh, thông báo Tần Ninh.

Bọn họ cũng đã nghe qua tên Vạn Tử Vận này.

Chính là con trai thứ chín của Vạn Cửu Thiên các chủ Vạn Thiên các.

Ở bên trong Vạn Thiên các cũng rất được coi trọng.

Lần này người của Vạn Thiên Các do Vạn Cửu Thiên dẫn đội.

Đám người dưới hướng dẫn của mấy người đi về một hướng.

Dần dần mấy chục thân ảnh đi đến giữa một dãy núi.

Bốn phía dãy núi xuất hiện từng đường sấm sét.

Giống như vùng này thiên lôi đánh xuống, oanh tạc từng tấc đất.

Mà trong sấm sét đó, mấy tia chớp xoẹt qua mang theo mấy phần khí tức.

“Ở ngay phía trước!”

Người đàn ông cầm đầu nhìn về phía dãy núi kia, dù chỉ là nhìn xa cũng hít một hơi.

“Chỗ này, sấm sét đan xen hết sức hung tàn, các chủ tiến vào trong đó nhưng không cách nào chống cự”.

“Cũng không biết vật cưỡi của Tần công từ làm sao vào được bên trong…”

Chính lúc này, tiếng xé gió vang lên.

Mấy thân ảnh chạy như bay tới.

“Tần công tử!”

Người đàn ông cầm đầu kia thoạt nhìn diện mạo ngoài ba mươi tuổi, áo quần không gió mà động, hạ xuống trước mặt Tần Ninh.

Sau khi người đàn ông nhìn thấy Tần Ninh thì mang theo cảm giác nhẹ nhõm.

“Cửu thiếu gia!”

Đám người Vạn Thiên các lần lượt hành lễ.

Vạn Tử Vận – con trai thứ chín của các chủ Vạn Cửu Thiên Vạn Thiên các!

“Đã sớm nghe Tử Hàng và Khuynh Tuyết nhắc đến tên húy của Tần công tử, ta luôn muốn quen biết, ở tiệc Hàm Vương lại không có cơ hội”, Vạn Tử Vận khách khí nói: “Hôm nay cuối cùng đã nói được một câu rồi”.

Tần Ninh cũng khách khí gật đầu một cái.

“Cửu Anh kia của Tần công tử vào vùng đất này, hình như đang tu luyện”.

“Chỉ là chẳng biết tại sao trong dãy núi này biển sấm sét đột nhiên thay đổi, Cửu Anh kia rơi vào nơi nguy hiểm”.

Vạn Tử Vận không dài dòng, đi thẳng vào vấn đề: “Có lẽ nó muốn hấp thu sức mạnh sấm sét để tu hành, nhưng lại đánh giá thấp trình độ quỷ dị bên trong hải đảo này!”

Tần Ninh nhìn về phía dãy núi kia, hắn cân nhắc chốc lát rồi nói: “Không sao, tên kia da thô thịt dầy, lại có vương khí hộ thể!”

“Ban đầu đúng là không sao, nhưng trước khi Tần công tử tới thì đã có người đi vào!”

Vạn Tử Vận trầm ngâm nói: “Là người của thương hội Diệp gia và Thiên Bảo lâu!”

“Vạn Thiên các bọn ta và họ vốn không hợp nhau, hơn nữa lần này ta mang hơi ít người, cho nên không cản trở được…”

“Nếu nhìn thấy ở bên trong, có lẽ bọn họ sẽ nổi lên tâm tư”.

Tần Ninh híp mắt một cái.

Thật là trùng hơp.

Thương hội Diệp gia! Thiên Bảo lâu! Vạn Tử Vận tiếp tục nói: “Biển sấm sét này có tổn thương cực lớn đối với thân thể võ giả, thương hội Diệp gia và Thiên Bảo lâu dựa vào một món bảo khí siêu phẩm hiếm thấy để tiến vào, quả thật ta cũng bó tay, chỉ có thể ở nơi đây chờ đợi!”

“Làm phiền rồi!”

Tần Ninh khách khí nói: “Đa tạ đã báo cho biết, tiếp theo vẫn là đích thân ta đi xem”.

Lời vừa nói ra, Diệp Viên Viên và Cốc Tân Nguyệt đều ngây ngốc.

“Không thể!”

“Không thể!”

Gần như theo bản năng, hai cô gái mở miệng nói.

Lời vừa dứt, mấy người sắc mặt cổ quái.

Cốc Tân Nguyệt lạnh nhạt nói: “Bây giờ chàng bị thương không thể đi, ta thay chàng đi xem, dù sao giờ ta cũng là cảnh giới Bán Vương”.

Vạn Tử Vận nghe đến lời này, sắc mặt ngẩn ngơ.

Hả?

Bán Vương?

Thật hay giả?

Lúc ở tiệc Hàm Vương, hắn ta cũng rất chú ý Tần Ninh.

Khi đó Cốc Tân Nguyệt chính là Thiên Nhân nhị bộ, tam bộ thôi?

Bây giờ Bán Vương?

Thời gian gần bốn tháng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Diệp Viên Viên cũng mở miệng nói: “Ta và Nguyệt tỷ tỷ cùng đi xem chút, có tình hình gì nói sau, chàng đừng đi trước!”

Tần Ninh nhìn hai cô gái, cười nói: “Không sao, chỗ này mặc dù hung hiểm, nhưng không quá nguy hiểm…”

“Không được!”

“Không được!”

Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên đều phản đối nói.

Tiến vào trong hải đảo, trước sau Tần Ninh đã tổn thất quá nhiều tinh huyết rồi.

Nếu tiếp tục nữa, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì?

Ngộ nhỡ tổn thương căn cơ, sau này Tần Ninh tu hành cũng sẽ tạo thành phiền phức lớn.

Vạn Tử Vận giờ phút này do dự, hắn ta mở miệng nói: “Tần công tử là bị thương chỗ nào? Vạn Thiên các ta có chút bí mật, không biết Tần công tử cần trị vết thương gì”.

Nghe thấy vậy, Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên mắt sáng lên.

Không sai, bí mật Vạn Thiên các thâm hậu, chắc hắn có.

Tần Ninh trầm ngâm chốc lát, từ từ nói: “Cho ta một chút đan dược bổ sung khí huyết đỉnh cấp”.

Vạn Tử Vận lúc này không có bất kỳ do dự, trực tiếp lấy ra từng bình đan dược treo ở trước người.

Từng viên đan dược kia mang theo ánh sáng nhàn nhạt.

Bên ngoài mỗi một bình ngọc đều đánh dấu tên.

“Khí Huyết Uẩn Thần đan!”

“Bát Nguyên Quy Khí đan!”

“Hồi Thiên Nguyên đan!”

Tên của mỗi viên đan dược đều khiến đám người ở đây ánh mắt ngây ngốc.

Huyền đan bát phẩm! Tất cả đều là huyền đan bát phẩm! Hơn nữa nhìn kỹ lại, giá trị đều không rẻ.

Tần Ninh lại nói: “Ta nhớ Vạn Thiên các các ngươi có một loại linh thủy tên là Nước Hối Linh, ngươi mang theo chứ?”

“Mang theo mang theo!”

Vạn Tử Vận lại lấy ra.

Lúc này mọi người nhìn theo, ánh mắt đỏ lên.

Nước Hối Linh! Có thể tẩy rửa tạp chất bên trong cơ thể võ giả.

Mỗi một giọt đều có giá trị cực lớn.

Vạn Tử Vận cứ như vậy lấy ra một bình, không có bất kỳ do dự.

Một bên, hai người Lâm Ngữ Thành và Tổ Định ánh mắt đều mang theo hâm mộ.

Là thật sự hâm mộ! Hâm mộ bí mật của Vạn Thiên các.

Loại đan dược này cũng tốt, linh thủy cũng được, đối với bọn họ mà nói, đây đều là giá trị trân quý, rất khó có được.

Đồng thời, cũng không khỏi không kính nể Vạn Tử Vận.

Đây là lấy lòng Tần Ninh, kẻ ngu cũng nhìn ra được

Có thể lấy lòng không tiếc tinh lực dồi dào, Vạn Tử Vận cũng là một một người quả quyết.

Tần Ninh nhận lấy nước Hối Linh, hắn mở bình ngọc, từng tia khí tức mạnh mẽ dần dần truyền ra.

Cảm giác rất thoải mái.

Vào giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh mang một tia bình tĩnh.

Từng viên huyền đan bát phẩm kia cũng đổ ra.

Tần Ninh liên chuyển từng viên huyền đan bát phẩm kia đến trước người.

Nước Hối Linh lúc này được đổ ra từng giọt từng giọt.

Trong nháy mắt ở trước mặt Tần Ninh ngưng tụ một đường thủy luân.

Giống như một bánh xe nước ở nông thôn, nhìn hết sức đặc biệt.

Mà giữa nước Hối Linh kia, từng viên đan dược giống như hạt châu, lúc này xâu chuỗi lại thành một hình tròn.

Dần dần cùng với nước Hối Linh rót vào, bây giờ từng viên đan dược tan vào nước.

Mà nước Hối Linh từ không màu hóa thành màu xanh.

“Tần công tử, cái này...”, Vạn Tử Vận thật sự là không nhịn được.

Những huyền đan bát phẩm này mỗi một viên mặc dù nói đều là bổ sung khí huyết, nhưng mỗi một viên công hiệu cũng có chênh lệch.

Tan ra như vậy, cơ thể võ giả căn bản không cách nào hấp thu!

“Không có sao, ta tự có chừng mực!”, Tần Ninh nhàn nhạt nói.

Lúc này dòng nước màu xanh hòa tan kia chảy vào trong miệng Tần Ninh.

Thấy một màn này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK