Ầm...
Cuối cùng một thân ảnh ngã xuống đất, Tần Ninh ngừng lại.
Lúc này, bốn phía tràn ngập mùi máu tanh.
Mà dần dần từ giữa, toàn thân Tần Ninh trên dưới sức mạnh biến mất.
Thanh niên thoạt nhìn thản nhiên đứng nguyên tại chỗ kia, giống như tư thái sát thần vừa nãy không phải là hắn.
“Chém!”
Một tiếng quát khẽ vang lên.
Thân ảnh Thạch Cảm Đương từ trên trời rơi xuống, một búa chém xuống.
“A...”
Bỗng nhiên, tiếng kêu thảm vang lên, một thân ảnh chia làm hai.
Chính là Huyết Vô Tận của Huyết gia đại lục Lâm Thiên.
Huyền cảnh Tạo Hóa cũng đã chết rôi!
Lúc này tất cả mọi người sắc mặt đều kinh hãi.
Thạch Cảm Đương đã một giết một huyền cảnh Tạo Hóa.
“Điên rồi, các ngươi điên rồi!”
Bên kia, lúc này Lãng Huyền Minh giống như đã hoàn toàn mất đi lý trí, ông ta quát lên: “Dám giết Huyết Vô Tận, các ngươi xong đời rồi”.
“Om sòm!”
Thạch Cảm Đương hừm nói: “Không chỉ Huyết Vô Tận, ngươi cũng phải chết”.
Rìu Trảm Thần trong nháy mắt được rút ra.
Đoàng...
Tiếng nổ tung vang lên, lúc này một mình Lãng Huyền Minh căn bản không có cách nào chống đỡ.
“Chém!”
Tiếng quát vang lên lần nữa, hai cánh tay Lãng Huyền Minh bị đánh gãy, phun ra một ngụm máu tươi.
Lúc này ông ta đã cùng đường.
“Ngươi không sợ đắc tội với Huyết gia và Lãng gia sao?”
Lãng Huyền Minh mắng.
“Huyết gia và Lãng gia tính cái gì?”, Tần Ninh nheo mắt, mỉm cười nói: “Các ngươi ức hiếp người của ta trước, không giết các ngươi, uy nghiêm của ta coi thành cái gì?”
“Chém!”
“Vâng!”
Thạch Cảm Đương hừm một tiếng, búa Khai Linh, rìu Trảm Thần lúc này rút ra trong nháy mắt.
Ầm!
Tiếng nổ tung nặng nề vang lên, đầu Lãng Huyền Minh bay khỏi cơ thể.
Thạch Cảm Đương lập tức lộn người, rơi xuống bên cạnh Tần Ninh, cười híp mắt nói: “Sư tôn, thế nào, đồ nhi lợi hại không?”
Thạch Cảm Đương liếc mắt một cái, Tần Ninh từ từ nói: “Huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn, tuy nói là lấy một chọi hai, nhưng có thể đối phó được hai huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn”.
“Làm chậm trễ thời gian như vậy, ngươi còn muốn để ta khen ngươi?”
“Ách...”
Tần Ninh nhìn về một phía khác, nói: “Nhìn xem người ta đi, cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ và cảnh giới Thiên Vị trung kỳ đối phó thế nào với bốn cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ”.
Lúc này Thạch Cảm Đương nhìn về phía Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
Hai cô gái lúc này cùng dùng kiếm, giết được bốn người đối diện, căn bản không cách nào chống cự.
Vân Sương Nhi cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ.
Diệp Viên Viên cảnh giới Thiên Vị trung kỳ.
Hai người hợp lực, bốn cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ đều bị đánh bẹp.
Nhất thời Thạch Cảm Đương sắc mặt ủ rũ.
Không so được!
Người ta là Đế thế Cửu Chuyển Linh Lung thể và hỗn độn thể.
Hắn ta coi là cái gì?
Tần Ninh cũng không để ý đến hắn ta.
Bụp Bụp Bụp...
Một trận giao chiến, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi song song phát lực, tứ đại cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ bị bắt được kẽ hở, trực tiếp bị chém chết.
Hai cô cái lúc này hạ người xuống, đi tới trước mặt Tần Ninh.
“Công tử”.
“Công tử!”
“Không tệ không tệ, hỗn độn thể cuối cùng cũng đã cho thấy một chút uy năng!”, Tần Ninh cười nói: “Xem ra tiếp theo đây, các cô nên tu luyện thế nào, trong lòng mình cũng có mẫu sẵn rồi”.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều gật đầu.
Lúc này, người xung quanh xem trận chiến, từng người không nhịn được mặt biến sắc.
Người Lãng gia và Huyết gia.
Bị giết sạch!
Lần này, Lãng gia và Huyết gia không nổ tung mới lạ.
Nhưng bốn người Tần Ninh lại càng khiến người ta cảm thấy kinh khủng.
Một vị cường giả vô địch huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn.
Hai thị nữ cảnh giới Thiên Vị.
Một công tử cảnh giới Địa Vị hậu kỳ.
Bốn người này không biết lai lịch, nhưng dám đánh dám giết, hình như bối cảnh hết sức mạnh mẽ.
Tần Ninh không dừng lại quá lâu, hắn dẫn hai cô gái và Thạch Cảm Đương rời khỏi cung Triết Vân này.
Bên cạnh cung Triết Vân chính là cung Mạc Sơn.
Lúc này đứng bên ngoài cung Mạc Sơn, Thạch Cảm Đương không nhịn được kích động nói: “Sư tôn, người nói cung Mạc Sơn có thể khiến ta đột nhiên tăng mạnh, rốt cuộc là chỗ nào tốt?”
“Bây giờ đối với ngươi mà nói, vô dụng rồi”.
Tần Ninh lại mở miệng nói: “Vốn dĩ người đang ở cảnh giới Thiên Vị, dựa vào núi hư vô của cung Mạc Sơn, có lẽ có thể khiến ngươi lột xác, đạt đến huyền cảnh Tạo Hóa”.
“Bây giờ ngươi đã tới huyền cảnh Tọa Hóa, áp lực núi hư vô này cũng không tác dụng gì”.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lại nhìn cái tên Thạch Cảm Đương không biết thỏa mãn.
Thằng nhãi này từ cảnh giới Thiên Vị trung kỳ đến huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn, một bước lên trời mà vẫn không biết đủ?
Thạch Cảm Đương cũng lười để ý đến hai cô gái.
Biết cái gì?
Tần Ninh là ai chứ? Cửu U Đại Đế ngày trước.
Đừng nói là cảnh giới Thiên Vị đến huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn, chính là đạt đến huyền cảnh Tạo Hóa tứ đoạn cũng được.
Tóc dài, kiến thức ngắn!
Thạch Cảm Đương trong lòng oán thầm một phen.
Lúc này, Tần Ninh đứng ở trước cung Mạc Sơn.
“Viên Viên và Sương Nhi tiến bộ khá lớn, nếu còn đề thăng nữa sẽ gây nên ảnh hưởng không nhỏ đối với căn cơ”.
“Cho nên lần này, đên đây ngưng là tốt nhất”.
“Nhưng núi hư vô này không đi một lần quả thật đáng tiếc, hay là ta vào xem một chút”.
Tần Ninh vừa nói liền cất bước tiến vào Mạc Sơn cung.
Tam đại phó cung, thiên cung Bắc Thương.
Cung Lưu Vân, cung Triết Vân và cung Mạc Sơn.
Tam đại phó cung thật ra thì nhìn cũng không phải đơn giản như vẻ bề ngoài.
Những huyền khí, huyền đan kia không có bất kỳ sức hấp dẫn với Huyền Ninh.
Thứ hắn nhìn trúng là đất ma luyện mà Bắc Thương Đế Quân mấy vạn năm trước đã để lại.
Tên Bắc Thương Đế Quân keo kiệt chết mất, bình thường thì thích ở trong đại lục Vạn Thiên bay lượn khắp nơi.
Những vùng đất chết không thể đến ở đại lục Vạn Thiên, Bắc Thương Đế Quân đi qua không ít, cho nên đã lấy được không ít đồ tốt.
Sở dĩ Tần Ninh vào thiên cung Bắc Thương, chính là nhìn trúng những thứ này.
Trước mắt, Diệp Viên Viên Hoàng thể lột xác Đế thể.
Vân Sương Nhi hỗn độn thể lại tăng lên một tầng.
Thạch Cảm Đương bây giờ cũng đã đến huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn.
Tiếp theo hắn cũng nên làm chút chuẩn bị để đề thăng cảnh giới cho mình.
Ba người Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đi theo phía sau.
Bốn thân ảnh tiến vào trong cung Mạc Sơn.
Lúc này, cung Mạc Sơn lớn như vậy, bên trong lại có một ngọn núi cao.
Đỉnh núi cao ngàn trượng, cao chọc trời.
Mà dưới chân đỉnh núi, một thân ảnh quanh quẩn qua lại.
Những người này cũng chưa từ bỏ ý định, muốn kiểm tra cái gọi là cung Mạc Sơn này, có thể còn có bí mật gì chưa giải đáp hay không.
Lúc này Tần Ninh đứng dưới chân núi, ngửa mặt trông lên núi cao.
“Đây chính là núi hư vô?”
“Ừm!”
Tần Ninh từ từ gật đầu, nói: “Núi hư vô, núi hư vô!”
“Các ngươi ở nơi này chờ ta là được, bây giờ ta bắt đầu leo núi”.
Lời Tần Ninh vừa dứt, hắn bước lên.
Chỉ là tiếp theo, ba người Diệp Viên Viên lại phát hiện ra chỗ không tầm thường.
Tần Ninh nói là đang leo núi, như tư thế leo núi lại cực kỳ cổ quái.
Tần Ninh bây giờ cũng không phải dùng cả tay chân leo núi, mà là dùng hai tay leo lên vách núi cao thẳng đứng, cả người trồng cây chuối, đi lên đỉnh núi.
Tư thế cổ quái như vậy lập tức hấp dẫn sự chú ý của không ít người.
“Thằng nhãi kia đang làm gì vậy?”
“Không biết, chẳng lẽ là phát hiện ra bí mật của cung Mạc Sơn?”
“Có thể đó, các ngươi nhìn hắn xem, trồng cây chuối leo núi, trên dưới cơ thể, da biến thành đỏ rồi, giống như đang thực hiện một loại rèn luyện...”
Đám người lúc này nhao nhao bàn tán.
Bây giờ dáng vẻ của Tần Ninh quá cổ quái.
Nhưng Tần Ninh thoạt nhìn lại giống như đang trải qua một loại rèn luyện, bên ngoài thân thể, linh khí tề tụ không nói, những linh khí kia giống như còn đang mang theo khí tức khác, đang rèn luyện cơ thể của Tần Ninh.
Một luồng, từng tấc.
Tần Ninh trồng cây chuối leo mỏm đá, mỗi lần hai tay di chuyển một bước giống như đều đã trải qua một kinh nghiệm cực lớn.
Nhưng khi Tần Ninh leo lên đến độ cao trăm thước, mọi người sửng sốt.
Chương 807: Rèn luyện cột Thiên Vị
Khí tức của Tần Ninh đang thay đổi.
Từ cảnh giới Địa Vị hậu kỳ rồi đến cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ.
Cột Thiên Vị phía sau dần dần hiện ra.
Một nguồn khí tức dồi dào như từ trên trời giáng xuống, hoặc như là từ bên trong cơ thể của Tần Ninh hiện ra.
Cảnh giới Thiên Vị!
Tần Ninh trong khoảng thời gian này đã từ cảnh giới Địa Vị hậu kỳ tấn thăng lên cảnh giới Thiên Vị.
Giờ phút này mọi người đều kinh ngạc không thốt thành lời.
Có mẹo!
Nhất định là có mẹo, tên này biết bí mật ở nơi đây, dựng ngược leo núi có thể trợ giúp tấn thăng cảnh giới.
Thử xem thì mới biết được!
Nhất thời, từng thân ảnh dưới chân núi học theo Tần Ninh, lần lượt trồng cây chuối leo núi.
Thạch Cảm Đương lúc này lại tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống.
Núi hư vô, hoá ra là đạo lý này!
Thạch Cảm Đương cảm thán một tiếng.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi không hiểu lắm.
Nhìn thấy hai cô gái không hiểu, Thạch Cảm Đương nói tiếp: “Nghĩ mãi mà không ra à?”
“Núi hư vô, núi hư vô, ngọn núi này không phải là một ngọn núi bình thường mà là một đỉnh núi tụ tập bao trùm linh khí.
Các cô cẩn thận cảm nhận, bên trong ngọn núi, trong mỗi một tảng đá cũng đều ẩn chứa linh khí, quả thật là núi linh thạch.
Chỉ có điều núi hư vô này chồng chất từ dưới lên, cho nên linh khí đi ngược, nếu võ giả đi thẳng lên thì tuyệt nhiên sẽ không cảm nhận được sự ảo diệu của núi hư vô.
Lộn ngược đi lên thì sẽ linh khí sẽ xuôi dòng, sẽ tạo ra công năng phụ trợ rất lớn đối với cơ thể, sư tôn chính là dùng cách này để tôi luyện biển linh khí, lột xác thành trụ linh khí đột phá cảnh giới Thiên Vị”.
Nghe thấy lời giảng giải của Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều hiểu ra.
Hoá ra là đạo lý này.
Không đúng!
Nhưng đột nhiên Vân Sương Nhi bỗng dưng mở miệng nói.
Không đúng cái gì?
Ngươi nhìn mấy người kia xem, cũng lộn ngược leo núi nhưng mà không xuất hiện tình huống linh khí rót vào cơ thể.
Diệp Viên Viên lúc này cũng nhìn lại.
Mấy người kia giờ phút này leo núi nhưng lại không hề xuất hiện tình huống giống như Tần Ninh.
Ờm cái này...
Thạch Cảm Đương bây giờ vẻ mặt có chút không chịu nổi.
Không lý nào lại thế!
Hắn ta phân tích chính xác như vậy, tại sao lại chỉ có một mình Tần Ninh thành công?
Thạch Cảm Đương lúc này chỉ cảm thấy nhức đầu.
Chuyện này đúng là quá kỳ lạ!
“Ta hiểu rồi!”, Thạch Cảm Đương đột nhiên nói: “Sư tôn là ai cơ chứ? Là Cửu U Đại Đế năm xưa, núi hư vô này nhất định là do Bắc Thương Đế Quân tạo ra cho đồ đệ của lão ta, đối với người bên ngoài thì chẳng có gì thu hút, căn bản sẽ không bố thí cho bọn họ cơ hội tôi luyện, thế nhưng đối với sư tôn mà nói thì cái đó phải cung kính và dâng hiến thôi!”
Thạch Cảm Đương tự bào chữa cho mình, nói.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nhìn Thạc mh Cảm Đương, đáy mắt đầy sự nghi ngờ.
Luôn có cảm giác thằng nhãi này... nghiêm túc nói năng linh tinh!
Giờ phút này Tần Ninh đang lộn ngược leo núi, linh khí bên trong cơ thể cũng đang ngược dòng.
Về điểm này Thạch Cảm Đương không hề nói sai.
Nhưng mà linh khí trên núi Hư vô này không phải tích tụ.
Mà là bên trong ngọn núi có một tảng đá kỳ lạ: tụ linh thạch!
Những thứ như tụ linh thạch thì lúc các trận pháp sư thiết kế trận tụ linh sử dụng rất nhiều.
Chỉ có điều tụ linh thạch này cũng được phân chia thành cao thấp lớn nhỏ.
Thông thưởng, những trận pháp sư thiết kế trận tụ linh nếu có thể tìm được một khối tụ linh thạch to bằng khoảng ngón tay cái thì cũng đã cảm tạ trời đất lắm rồi.
Thế nhưng ở bên trong núi hư vô này lại cất giấu một tảng tụ linh thạch có đường kính trăm mét.
Bản thân núi hư vô này không phải tự chứa linh khí mà là tụ linh thạch bên trong quanh năm suốt tháng liên tục hấp thu linh khí.
Tần Ninh lúc này đảo ngược dòng linh khí bên trong cơ thể của mình chỉ là mặt ngoài mà thôi.
Cấp độ cao hơn, hắn phóng thích một phần linh khí bên trong cơ thể mình, bị tụ linh thạch hấp thu, dung hợp, sau đó hắn lại rút ra từ bên trong tụ linh thạch linh khí càng thâm hậu mạnh mẽ hơn.
Cái này nói nghe thì có vẻ đơn giản nhưng để làm được thì lại rất khó.
Tụ linh thạch là hấp thụ tụ tập linh khí, vào thì dễ mà ra thì khó!
Người bên ngoài hoàn toàn vốn không biết điều này!
Trông bầu vẽ gáo thì sao có thể thành công được?
Mà một khi có thể lấy ra được linh khí mạnh hơn từ bên trong tụ linh thạch thì linh khí bên trong cơ thể của Tần Ninh giống như được thay da đổi thịt vậy.
Biển linh khí phản ứng, ngưng tụ thành trụ linh khí đó là chuyện hiển nhiên.
Cảnh giới Thiên Vị cũng là chuyện thường tình.
Bây giờ đã đến cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ nhưng Tần Ninh vẫn không dừng lại.
Vẫn tiếp tục leo lên.
Cũng không phải muốn tấn thăng lên cảnh giới cao hơn mà là nén cột Thiên Vị để linh khí đạt đến giới hạn cao nhất.
Cột Thiên Vị không chỉ đơn trông lộng lẫy chói mắt.
Mà là nơi hội tụ linh khí thật sự.
Cột Thiên Vị càng ngưng tụ thì càng cao lớn, thực lực của võ giả cảnh giới Thiên Vị cũng sẽ mạnh hơn.
Trong lúc này có sự phân chia rất rõ ràng.
Cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, cột Thiên Vị cao trăm mét.
Đến trung kỳ thì cao khoảng năm trăm mét.
Mà hậu kỳ thì cao khoảng ngàn mét.
Cột Thiên Vị càng mạnh thì sức mạnh bộc phát của cảnh giới Thiên Vị lại càng bá đạo!
Giờ phút này, Tần Ninh liên tục bổ sung cho cột Thiên Vị của mình, để linh khí không chỉ trở nên vững chắc hơn mà còn có thể linh hoạt hơn.
Cột Thiên Vị của võ giả bình thường trông chẳng khác gì một đống nước.
Mà cột Thiên Vị của Tần Ninh lúc này lại giống như một đống đất, liên tục đấu đá, những linh khí giống như đất dường như đã được thực thể hoá tụ tập ở phía sau Tần Ninh.
Đỉnh núi cao ngàn trượng, Tần Ninh mất nửa ngày trời mới leo lên được đỉnh.
Đứng ở trên đỉnh núi, Tần Ninh thở phào một hơi, thể hiện ra cột Thiên Vị của mình.
Cao một trăm mét.
Thế nhưng linh khí lại hiện ra dưới thể rắn chắc óng ánh.
Giống như một cột thuỷ thực thể hoá tinh lấp lánh, lơ lửng ở phía sau Tần Ninh.
Lão đầu Bắc Thương tạo ra núi hư vô này đúng là có chút thủ đoạn.
Thật ra ngay từ ban đầu Tần Ninh đã hạ quyết tâm bước vào cảnh giới Thiên Vị, ít nhất phải chế tạo cột Thiên Vị thành cột thuỷ tinh ngưng thực.
Nhưng để làm được đến bước này thì hao phí quá nhiều thời gian và sức lực.
Hắn vốn định dừng chân ở cảnh giới Thiên Vị thêm ba, năm năm.
Thế nhưng một bước đi hôm nay quả thật đúng là một bước lên trời, hoàn toàn đã giảm bớt ba năm tu luyện khổ cực.
Phi thân bay xuống, Tần Ninh đi xuống chân núi.
Vào giờ phút này Tần Ninh cũng không phóng thích cột Thiên Vị, nhưng cả người lại hoàn toàn khác.
Vẻ ngoài thanh tú, biểu cảm bình tĩnh, lại mang theo một tia quyến rũ mê người.
Vô cùng đặc biệt!
Chúc mừng công tử!
Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên tiến lên phía trước.
Tần Ninh tấn thăng quả thật là chuyện ngoài dự kiến.
Nhưng mà nghĩ kĩ lại thì mỗi lần mà Tần Ninh tấn thăng hình như cũng đều vậy cả.
Ba phó cung lớn các ngươi cũng đều đã hoàn thành hết rồi, ta cũng coi như là đã đạt được mục đích, bây giờ thì đi tìm cung Bắc Thương thôi!
Lần này Tần Ninh đến đây, mục đích của hắn chính là chính cung.
“Xin các hạ dừng bước!”
Một tiếng nói không hài hoà đột nhiên vang lên phía trước bốn người.
Mấy bóng người lúc này bay xuống từ trên núi, đứng ở trước mặt bốn người nhóm Tần Ninh, chặn đường bọn họ.
“Tại hạ là trưởng tộc của Cao gia Cao Phong Vân ở đại lục Cao Dương!”
Người đàn ông cầm đầu lúc này phóng ra khí tức nhàn nhạt của cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, nhìn về phía bốn người.
“Vừa rồi trong lúc vị tiểu huynh đệ này leo lên thì đột phá được cảnh giới, tại hạ biết mình đường đột nhưng vẫn muốn hỏi một chút là tiểu huynh đệ làm như thế nào?”
Cao Phong Vân chắp tay nhìn về phía bốn người, tuy ngoài mặt nở nụ cười nhưng lúc phất tay lại mang theo một chút áp chế.
Mà mấy người bên cạnh cũng nhanh chóng bao vây bốn người Tần Ninh lại.
Chương 808: Cuối cùng cũng có một người hiểu chuyện
Thấy cảnh này, Tần Ninh lập tức hiểu ra.
Những người này thấy hắn có được thu hoạch nên muốn dò hỏi phương pháp.
Không chỉ một cái tên Cao Phong Vân của đại lục Cao Dương mà xung quanh cũng có không ít các cao thủ cảnh giới Thiên Vị, trong lúc mơ hồ bắn ánh mắt uy hiếp về phía bốn người bón họ.
Vẻ mặt của Thạch Cảm Đương bây giờ cực lạnh, muốn áp chế.
Nhưng bị Tần Ninh cản lại, sau đó hắn cười nói: "Cách thức rất đơn giản, nói cho các ngươi biết cũng chẳng sao cả".
"Phóng thích linh khí của bản thân, sau đó chủ động để một phần linh khí bị hấp thu rồi hấp thu lại linh khí càng mạnh hơn từ bên trong núi là được rồi!"
Lời này vừa nói ra, chỉ thấy Cao Phong Vân nhăn mày.
Ngừng một lát, Cao Phong Vân kì lạ nói: "Vị tiểu huynh đệ này, nếu như cậu không muốn nói thì nói thẳng ra là được, hà cớ gì phải trêu đùa bọn ta như thế?"
"Hả?"
"Chủ động để linh khí bị hấp thu thì đơn giản, chứ còn muốn hấp thu lại linh khí từ bên trong núi thì khó hơn cả lên trời".
Cao Phong Vân khẽ nói: "Vị công tử này, chẳng lẽ cậu coi ta là đồ ngu sao?"
Cao Phong Vân vừa nói ra lời này, khí thế bức người.
"Lời ta nói là thật, còn các ngươi làm như thế nào thì phải xem các ngươi rồi!".
Tần Ninh cau mày nói: "Tin hay không tùy các ngươi".
"Vị công tử này!"
Một thân ảnh đi đến, chắn trước bốn người nhóm Tần Ninh thản nhiên nói: "Vẫn nên nói cho bọn ta biết bí mật của ngọn núi này thì tốt hơn, nếu không..."
"Ngươi có thể làm được gì?"
"Vậy thì e rằng hôm nay bốn người các ngươi không thể rời khỏi đây được".
Cao Phong Vân lúc này tiến lên phía trước, vẻ mặt nghiêm trọng mang theo một tia áp chế.
"Làm càn!"
Đúng lúc đó, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Soạt soạt soạt, tiếng xé gió vang lên, hơn mười thân ảnh đạp không bay đến.
Trụ thiên vị của người cầm đầu phát ra tia sáng huỷ diệt, cao ngàn mét, rõ ràng là cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ.
Người đó mặc một bộ đồ màu xanh, dáng vẻ có vài phần trông giống Cao Phong Vân, nhưng mái tóc đã bạc phơ, trông già hơn rất nhiều.
"Phụ thân!"
Nhìn thấy người đến, vẻ mặt Cao Phong Vân lộ ra sự mừng rỡ.
Lão tổ Cao Vô Lượng của Cao gia ở đại lục Cao Dương là cường giả cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ kỳ cựu.
"Phụ thân, người đến thật đúng lúc, mấy tên kia..."
"Cút!"
Cao Vô Lượng lúc này thấp giọng quát một tiếng, trách mắng Cao Phong Vân.
"Phụ thân?"
Cao Phong Vân lúc này sững sờ.
Tình huống gì thế này?
Bản thân cản bốn người nhóm Tần Ninh lại, ép hỏi bí mật về cung Mạc Sơn, nếu như biết được bí mật thì nhất định đại lục Cao Dương sẽ nhận được lợi ích tối cao.
Nói không chừng phụ thân còn có thể bước vào huyền cảnh Tạo Hoá.
Nếu vậy thì tương lai Cao gia nói không chừng có thể cùng Thạch gia, Hải gia, Hạ gia dẫn dắt đại lục Cao Dương, trở thành đại lục thứ trung tâm được ngàn vạn đại lục đến chúc!
Vậy mà phụ thân một câu cũng không nói, lao xuống liền mắng mình xối xả.
"Câm miệng!"
Cao Vô Lượng lại quát to một tiếng, sau đó sửa sang lại trang phục, quay người nhìn về phía nhóm bốn người Tần Ninh.
"Tần Ninh công tử, con trai ta thiếu hiểu biết, lời mà Tần Ninh công tử nói lão hủ Cao Vô Lượng xin nhớ kỹ, đa tạ Tần Ninh công tử!"
Cao Vô Lượng lúc này chắp tay, khom người hành lễ, vô cùng cung kính.
"Cuối cùng cũng có một người hiểu chuyện".
Thạch Cảm Đương lườm đám người Cao Phong Vân vài lần, nói: "Sư tôn ta có lòng tốt nói cho các ngươi biết, đó là tốt bụng, nhưng đừng có mà coi lòng tốt là nhu nhược!"
"Được rồi, chúng ta đi thôi!"
Tần Ninh lười nhiều lời, phất tay một cái rồi dẫn ba người rời đi.
"Phụ thân, sao có thể..."
Bốp!
Cao Phong Vân còn định mở miệng nhưng lại Cao Vô Lượng đã trực tiếp tát một cái, ông ta quát lên: "Câm miệng, ngươi muốn chết thì cũng đừng kéo Cao gia ta chết cùng!"
Lần này, Cao Phong Vân hoàn toàn sững sờ.
Ông ta là cường giả cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ.
Vậy mà phụ thân lại mắng ông ta xối xả rồi tát ông ta một cái ngay trước mặt tất cả mọi người.
Mặt mũi của ông ta biết để vào đâu?
Nhìn thấy vẻ mặt không phục của Cao Phong Vân, Thạch Cảm Đương đi đằng sau liền dừng bước, quay người nhìn đám người.
"Lão tử không thích ồn ào, nhưng nếu cảm thấy bản thân sống đủ rồi thì cứ lên thử xem!"
Vừa dứt lời, khí tức toàn thân từ trên xuống dưới của Thạch Cảm Đương bốc lên.
Một luồng tạo hoá uy nghiêm, phóng thích ra.
Huyền cảnh Tạo Hoá!
Lần này, tất cả mọi người xung quanh đều sững sờ.
Thiếu niên Thạch Cảm Đương này lại là huyền cảnh Tạo Hoá!
Lần này chỉ có người của bảy đại lục thứ trung tâm đi vào thiên cung Bắc Thương mới có cao thủ vô địch huyền cảnh Tạo Hoá, sao bây giờ lại xuất hiện thêm một người rồi?
Sắc mặt Cao Vô Lượng trắng bệch, bịch một tiếng quỳ xuống đất dập đầu nói: "Con ta ngu dốt, Thạch đại nhân xin đừng so đo với nó làm gì!"
Thạch Cảm Đương hừ một tiếng, bước nhanh đuổi theo Tần Ninh rời khỏi cung Mạc Sơn.
Hồi lâu sau, Cao Vô Lượng lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh mới run rẩy đứng dậy.
Vẫn may bản thân từ cung Triết Vân chạy đến kịp, nếu không thì Cao gia thật sự đã toi đời rồi!
"Cao gia lão tử, chuyện này rốt cuộc là sao vậy?"
Một vị cường giả cảnh giới Thiên Vị lúc này không nhịn được hỏi.
Một võ giả trong đám người chạy từ cung Triết Vân đến mở miệng nói: "Chính là bốn người vừa nãy đã giết chết Lãng Huyền Minh của đại lục Lương Tây và Huyết Vô Tận của đại lục Lâm Thiên!"
Lời này vừa nói ra, đám người lập tức sôi sục.
Đại lục Lương Tây và đại lục Lâm Thiên đều là đại lục thứ trung tâm.
Hai đại lục lớn này đều có nhân vật huyền cảnh Tạo Hoá trấn giữ.
Bốn người nhóm Tần Ninh... giết chết bọn họ sao?
Cao Vô Lượng lúc này gật đầu nói: "Ngàn vạn đại lục, khu vực vô biên, khu vực đại lục Bắc Thiên của bọn họ, bảy đại lục cận trung tâm đúng là cao cao tại thượng nhưng khu vực của đại lục Bắc Thiên rộng trăm triệu dặm, liên tục xuất hiện nhân tài ở đó, có rất nhiều người không thể đơn giản chỉ nhìn bề ngoài được!"
"Bốn người này đến từ Cửu U đại lục, trước kia Cửu U đại lục có một người danh chấn ngàn vạn đại lục, các ngươi không phải là không biết đấy chứ?"
Lời này vừa nói ra, đám người vừa ngạc nhiên vừa kinh hãi.
Cửu U đại lục!
Cửu U Đại Đế!
Đám người trong lúc nhất thời cảm thấy khiếp sợ không thôi.
Cửu U đại lục tám vạn năm trước đột nhiên xuất hiện Cửu U Đại Đế, danh chấn ngàn vạn đại lục.
Bây giờ lại xuất hiện thêm mấy người thiên tài xuất chúng như này sao?
Trong lúc nhất thời, bầu không khí bên trong cung Mạc Sơn trở nên ngột ngạt.
Bốn người nhóm Tần Ninh rời khỏi chỗ này.
Ba phó cung lớn: cung Lưu Vân, cung Triết Vân và cung Mạc Sơn tất cả đều đã tìm được.
Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng đã tấn thăng trước nay chưa từng có.
Trong đó, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi là thể chất thay đổi.
Sự tiến hoá Đế thể Cửu Chuyển Linh Lung thể và hỗn độn thể khiến hai cô gái bây giờ không chỉ trông xinh đẹp động lòng người mà còn có thêm một khí chất vô hình.
Còn Tần Ninh, hắn tu luyện Cự Linh Mộc Hoàng quyết, trên thực tế vẫn luôn điều động Cự Linh Mộc Hoàng quyết, tu vi không ngừng tăng lên.
Trước khi đi vào bên trong cung Bắc Thương là cảnh giới Nhân Vị hậu kỳ.
Chỉ một tháng ngắn ngủi đã đạt đến cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ.
Tốc độ này chắc chắn sẽ khiến vô số võ giả ở trên ngàn vạn đại lục nghe xong cũng đều biến sắc.
Nhưng đối với Tần Ninh mà nói thì cũng chẳng có gì to tát cả.
Hưng phấn nhất không ai bằng là Thạch Cảm Đương.
Diệp Viên Viên là cảnh giới Thiên Vị trung kỳ.
Vân Sương Nhi là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ.
Thế nhưng hắn ta đã đạt đến tu vi huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn.
Ở trước mặt của Tần Ninh, hắn ta vẫn là đệ tử có lợi nhất, vinh sủng không bị tụt giảm rồi!
"Sư tôn, tiếp theo đi chỗ nào?"
"Cung Bắc Thương!"
Tần Ninh nhìn xung quanh, nói: "Ba phó cung lớn gần như đã khám phá hết rồi, cũng chẳng còn gì đáng lưu luyến hết, cung Bắc Thương mới là mấu chốt của chuyến đi lần này!"
"Kính Bắc Thương sao?", Diệp Viên Viên nghi hoặc nói: "Bảy đại lục thứ trung tâm liệu đã tìm được cung Bắc Thương, tìm thấy kính Bắc Thương chưa?"
Chương 809: Ta biết là ai
"Thế thì không đâu!"
Tần Ninh đứng chắp tay nói: "Bảy trung tâm thứ đại lục cũng chỉ là huyền cảnh Tạo Hoá, dựa vào bản lĩnh của bọn chúng thì không thể tìm ra được cung Bắc Thương đâu".
"Cái mà ta lo lắng không phải là bọn chúng mà là những người khác".
Những người khác?
Ba người Thạch Cảm Đương không hiểu cho lắm.
Lần này đi vào cung Bắc Thương, bảy đại lục thứ trung tâm có thể nói là thế lực mạnh nhất, những thế lực đại lục cấp cao, đại lục cấp trung khác đều chẳng đáng lo ngại!
Tần Ninh nhìn về phía trước, ngữ khí lạnh như băng nói: "Thiên Đế các!"
"Mẹ nó, lại là Thiên Đế các!"
Thạch Cảm Đương khẽ nói: "Ta thấy bọn chúng đúng là chán sống rồi, chuyện gì cũng thấy bóng dáng của bọn chúng".
Tần Ninh cười nói: "Ngay cả ta cũng không biết Thiên Đế các là do ai lập ra, nếu như Thiên Đế các chỉ là do một thế lực ở đại lục Thương Lan lập ra, vậy thì còn tốt..."
Cái mà Tần Ning lo lắng chính là Thiên Đế các đến từ thế giới Cửu Thiên!
Nếu thật sự là như vậy thì rất ý vị đây.
Ghim Tần Ninh hắn không phải chỉ là thân phận Cửu U Đại Đế kiếp thứ nhất.
Mà còn ghim thân phận cửu mệnh thiên tử của hắn.
Nếu như suy nghĩ như vậy thì từ thế giới thần, đến thế giới Cửu Thiên, rồi đến ngàn vạn đại lục...
Vô hình, có lẽ có một người đang giăng một dái lưới lớn đợi hắn sa vào.
Sẽ là ai đây?
Bảo sao mẫu đế lúc trước bảo hắn lấy tên là Tần Ninh chứ không phải là Mục Ninh để lịch kiếp chín đời chín kiếp.
Thật ra ban đầu Tần Ninh cũng suy nghĩ về điều này.
Kiếp thứ chín hắn được mệnh danh là Hồn Vũ Thiên Tôn, vốn là đã kết thúc luân hồi vào vạn năm trước, quay về thế giới thần, thống lĩnh Cửu Thiên Vân Minh.
Nhưng lại bị người khác phá hỏng thế nên mới có kiếp thứ mười này!
Nhưng trong thế giới thần, Cửu Thiên Vân Minh hoàn toàn xứng đáng là bá chủ.
Ai lại có gan dưới sự thống trị của Cửu Thiên Vân Minh làm ra tất cả những chuyện này?
Nhất thời, Tần Ninh có ngàn vạn suy nghĩ.
Nhưng mà cuối cùng Tần Ninh chỉ có thể thở dài một hơi.
Cho dù là ai thì cũng đã giăng sẵn một tấm lưới đợi hắn chui vào.
Đến cuối cùng một phát xuyên phá là xong.
Không nói về chín đời chín kiếp thì những gì mà hắn đã chứng kiến thì cũng không ai bằng.
Chỉ nói đến chuyện trước đây hắn thân là thiếu chủ Cửu Thiên Vân Minh, kiến thức và kinh nghiệm sống mấy trăm năm ấy mà hắn còn phải sợ sao?
Không cần!
Mà cái hắn lo lắng trước mắt chỉ có duy nhất một điều.
Cửu Thiên Vân Minh sẽ như nào?
Không còn phụ đế, không còn hắn thì Cửu Thiên Vân Minh sẽ không còn vững chắc như thùng sắt nữa, nếu như chỉ là một vài người trong thế giới thần có ý đồ khác thì một mình mẫu đế cũng có thể ứng phó được.
Thế nhưng... nếu đến từ khu vực bên ngoài thì sao?
Phụ đế được mệnh danh là Vô Thượng Thần Đế, là người đứng đầu ngàn vạn thế giới lại đổi nhiên biến mất không một lý do.
Điều này đủ để chứng minh những đối thủ kia rất khó đối phó!
Trải qua mười kiếp khiến hắn đi lại con đường của chín kiếp trước.
Tạo nền tảng tu vi cho bản thân hắn, không phải nghi ngờ gì nữa chính là lợi ích cực lớn.
Nhưng thời gian cũng tiêu hao ở chỗ này, Cửu Thiên Vân Minh... chỉ hy vọng mẫu thân có thể chèo chống!
Nghĩ nghĩ, Tần Ninh nở nụ cười nhẹ.
Chín mẫu đế ở bên trong Cửu Thiên Vân Minh cho dù không hợp, náo loạn bất đồng.
Còn có Lục sư bá, nghĩa phụ, dù tồi tệ đến mấy thì vẫn còn có ông bà, một đống anh chị em của mình nữa mà...
Hẳn là không có gì đáng lo cả!
Nhưng nghĩ đến ông bà, Tần Ninh lại cảm thấy đau đầu.
Hai lão nhân này tuổi tác đã cao dính nhau như keo sơn, không màng thế sự, thật sự không dám chắc có thể trông cậy vào bọn họ được.
Đột nhiên, Tần Ninh nghĩ đến một chuyện rất kinh khủng.
Nếu không may... nếu không may tâm trạng ông bà tốt, dính nhau lâu lại cảm thấy cô đơn, lại cho phụ thân mình thêm một cô em gái nhỏ, cho mình thêm một cô nhỏ...
"Sẽ không sẽ không đâu!"
Tần Ninh lắc đầu nói: "Ông bà sẽ không đến mức đấy đâu..."
"Sư tôn, sẽ không cái gì thế?"
"À, không có gì, không có gì..."
Tần Ninh lấy tay vỗ trán, không biết nói gì: "Ta đang suy nghĩ gì vậy..."
Bốn người tiếp tục đi trong thiên cung Bắc Thương rộng lớn.
Suốt dọc đường đi, Tần Ninh bắt đầu truy tìm dấu vết của cung Bắc Thương.
Mà cùng lúc đó, trong một toà phó điện ở bên trong thiên cung Bắc Thương.
"Lãng Huyền Minh chết rồi!"
Một người đàn ông trung tuổi dáng người cao lớn lúc này sắc mặt tái xanh, thấp giọng quát: "Là ai làm?"
Mới vừa rồi ông ta cảm nhận được khí tức của Lãng Huyền Minh hoàn toàn tán loạn rồi biến mất không thấy đâu nữa.
Lãng Huyền Minh chính là dòng chính của Lãng gia ở đại lục Lương Tây, là em trai ruột của ông ta, là phụ tá đắc lực, là huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn, thế mà lại bị người ta giết chết!
Lần này đi vào bên trong thiên cung Bắc Thương, trừ bảy đại lục thứ trung tâm bọn hoi ra thì không còn cao thủ huyền cảnh Tạo Hoá nào đi hết.
Sẽ là ai được chứ?
Trừ phi ba đến bốn vị cao thủ huyền cảnh Tạo Hoá liên thủ lại thì mới có thể giết được Lãng Huyền Minh!
Dù sao thì tu vi mười bốn vị huyền cảnh Tạo Hoá của bảy đại lục thứ trung tâm lần này cũng là nhất đoạn.
"Sẽ là ai cơ chứ?"
Ánh mắt của Lãng Vinh Thăng lúc này lạnh lẽo.
Ông ta là trưởng tộc của Lãng gia, lần này dẫn người đến khám phá thiên cung Bắc Thương của Bắc Thương Đế Quân mà lại làm chết mất một vị cao thủ vô địch huyền cảnh Tạo Hoá, hơn nữa còn là em trai ruột của ông ta.
Cho dù thế nào thì cũng không thể bỏ qua được.
"Lãng huynh!"
Một tiếng nói đột nhiên vang lên bên tai Lãng Vinh Thăng.
"Huyết Xung Khung!"
Lăng Vinh Thăng lập tức đáp lời nói: "Huyết huynh, sao huynh lại ở đây?"
"Trên đường ta chạy đến chỗ huynh, Huyết Vô Tận chết rồi!"
"Cái gì?", Lãng Vinh Thăng biến sắc, nói: "Lãng Huyền Minh cũng chết rồi".
Lời này vừa nói ra, truyền âm của Huyết Xung Khung hơi ngừng lại một chút.
Hai người, một người là trưởng tộc Lãng gia ở đại lục Lương Tây, một người là trưởng tộc Huyết gia ở đại lục Lâm Thiên.
Quan hệ giữa hai nhà từ trước đến nay vẫn vô cùng tốt.
Hơn nữa hai người Lãng Huyền Minh và Huyết Vô Tận đều rất tâm đầu ý hợp, lần này chính là hai người bọn họ dẫn một đoàn người đến khám phá thiên cung Bắc Thương.
Bây giờ hai người đều đồng loạt thiệt mạng.
Không bao lâu sau, một đoàn người xuất hiện ở đại điện chỗ Lãng Vinh Thăng đang đứng.
Người đàn ông đi đầu mái tóc dài đỏ như máu, khí độ bất phàm, toàn thân toả ra sát khí trực tiếp đi thẳng vào bên trong đại điện.
"Xảy ra chuyện gì?"
Vẻ mặt của Huyết Xung Khung lúc này cứng ngắc.
"Ta cũng không biết!", Lãng Vinh Thăng trầm mặc một lúc, nói: "Theo như hiểu biết của chúng ta về Lãng Huyền Minh và Huyết Vô Tận thì nếu muốn giết hai người bọn họ thì cần ít nhất năm đến sáu cao thủ huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn liên thủ lại".
"Theo lý mà nói nếu như là năm đại lục thứ trung tâm còn lại làm thì ít nhất phải có ba bên liên thủ lại..."
"Đại lục Thạch Nguyên, đại lục Bắc Hải, đại lục Cổ Lĩnh, đại lục Long Linh và đại lục Thiên Nguyệt, sẽ là ai đây?"
Huyết Xung Khung lúc này sát khí bức người.
"Huyết huynh trước tiên đừng nóng vội, chuyện này chưa chắc đã là do năm bên kia làm ra, chưa điều tra rõ ràng thì không nên suy đoán lung tung!"
Lãng Vinh Thăng phất tay, một vài tên cường giả cảnh giới Thiên Vị bước ra.
"Các ngươi lập tức đi điều tra xem trong thiên cung Bắc Thương gần đây nhất đã xảy ra chuyện lớn gì?"
"Vâng!"
Bóng hình của những người kia loé lên liền muốn rời đi.
"Không cần!"
Lúc này đột nhiên có một tiếng nói ở bên ngoài đại điện truyền đến.
Một đoàn người bây giờ đi vào bên trong đại điện.
"Long Diễm!"
Nhìn thấy người đến, vẻ mặt của Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung lập tức trở nên cảnh giác.
Long Diễm chính là các chủ của Long Hiên các ở đại lục Long Linh, là huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn, thực lực tương đương với bọn họ.
"Ta biết là ai!"
Long Diễm vung tay lên, ngay lập tức một hình bóng xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Chính là hình ảnh đám người Long Trạch Đào bị Tần Ninh giết chết.
"Tên này chính là Tần Ninh, là kẻ đã mở ra thiên cung Bắc Thương".
Lúc Long Diễm nói ra câu này, hai tay siết chặt, giọng nói tràn ngập hận ý.
Chương 810: Biết một chút
Long Trạch Đào bị người ta giết rồi!
Thấy cảnh này, vẻ mặt của hai người Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung cũng thay đổi.
Long Trạch Đào là con trai yêu quý của các chủ Long Diễm, là thiên tài cảnh giới Địa Vị hậu kỳ, thế mà lại bị người ta giết chết.
Tần Ninh!
"Long Diễm các chủ, chẳng lẽ ông coi bọn ta là trẻ lên ba sao?", Huyết Xung Khung cười nhạo nói: "Kẻ này chẳng qua chỉ là cảnh giới Địa Vị, sao có thể giết chết được Lãng Huyền Minh và Huyết Vô Tận được?"
"Bên cạnh hắn có một tên tuỳ tùng vô địch huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn!"
Huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn!
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của hai người Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung lập tức thay đổi.
Hai người thân là tộc trưởng của Huyết gia và Lãng gia nhưng mà bây giờ cũng mới chỉ là huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn!
Huyền cảnh Tạo Hoá có bốn đoạn, khí đoạn, hình đoạn, cố đoạn và bản đoạn, vượt qua được một cảnh giới lớn trong bốn đại cảnh giới này đều cực kỳ gian khổ.
Nhị đoạn hình đoạn có thể ngưng kết khí Tạo Hoá thành thực thể.
Sức tấn công tăng lên rất nhiều.
Khí tạo hoá đối với cảnh giới Thiên Vị mà nói có sức mạnh nghiền nát hoàn toàn, mà khí tạo hoá có thể ngưng kết thành hình thì uy lực tăng lên không chỉ gấp mười lần.
"Tên này tại sao lại dám làm thế?"
Lãng Vinh Thăng hờ hững nói: "Cho dù bên cạnh có một vị cao thủ huyền cảnh Tạo Hoá hình đoạn đi nữa thì chẳng lẽ hắn không biết giết người của chúng ta thì sẽ có hậu quả như thế nào sao?"
"Có biết thì hắn cũng không quan tâm".
Long Diễm oán hận nói: "Tên này ngông cuồng cực điểm, hơn nữa theo như ta biết thì hắn ta vô cùng quen thuộc cung Lưu Vân, hình như cũng rất am hiểu về cung Triết Vân và cung Mạc Sơn".
"Hơn nữa, tên này đến từ... Cửu U đại lục!"
Lời này vừa nói ra, hai người Huyết Xung Nhung và Lãng Vinh Thăng nhìn nhau, đáy mắt lộ ra sự kinh ngạc.
"Người đời nói, quan hệ giữa Bắc Thương Đế Quân và Cửu U Đại Đế rất thân thiết, tên này đến từ Cửu U đại lục, chẳng lẽ Cửu U đại lục nhận được tin tức gì liên quan đến thiên cung Bắc Thương?"
Lãng Vinh Thăng không khỏi phỏng đoán nói.
"Phải hay không thì chúng ta ở đây suy đoán chẳng có tác dụng gì hết, chi bằng bắt tên này lại hỏi cho rõ ràng".
Long Diễm lúc này siết chặt hai tay nói.
Bắt lại?
Huyết Xung Khung và Lãng Vinh Thăng đều nhíu mày.
"Hai vị!"
Long Diễm chân thành nói: "Ba người chúng ta cũng đều có tu vi khí đoạn đỉnh cao, liên thủ đối phó với một tên huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn chắc chắn không thành vấn đề".
"Long Đàm bắt một tên cảnh giới Địa Vị là chuyện dễ như trở bàn tay".
"Các ngươi nghĩ lại mà xem, lúc trước kẻ này mở ra một cửa cung dễ như trở bàn tay đủ để chứng minh hắn không hề đơn giản".
Long Đàm, chính là một vị cao thủ huyền cảnh Tạo Hoá khác mà Long Hiên các dẫn theo lần này.
Nghe đến đây, Huyết Xung Khung và Lãng Vinh Thăng đều động lòng.
"Không nói đến dáng vẻ tên tiểu tử này hiểu rõ thiên cung Bắc Thương", Long Diễm tiếp tục nói: "Chỉ nói đến cái chết của Lãng Huyền Minh và Huyết Vô Tận thôi thì hai vị có thể để mất mặt như vậy được sao?"
"Con ta chết ở trong tay kẻ này, ta nhất định phải giết chết cái tên đó!"
Long Diễm nặng nề nói.
"Được!"
"Vậy chúng ta liên thủ!"
Lãng gia của đại lục Lương Tây, Huyết gia của đại lục Lâm Thiên và Long Hiên các của đại lục Long Linh.
Ba đại lục thứ trung tâm lớn liên thủ lại muốn giết Tần Ninh.
Chuyện này nếu như bị đồn ra ngoài chắc chắn sẽ chấn động đại lục Bắc Thiên.
Tần Ninh là ai?
Rất nhiều người hoàn toàn chưa bao giờ nghe thấy cái tên này.
Trong lúc nhất thời, người của ba đại lục thứ trung tâm lớn lúc này bắt đầu hành động, truy tìm dấu vết của bốn người nhóm Tần Ninh...
...
Cùng lúc đó, ở bên trong thiên cung Bắc Thương.
Trong một khu rừng.
Hơn mười thân ảnh lúc này tập trung một chỗ.
Mười mấy người kia toàn thân từ trên xuống dưới mặc trường bào màu đen, đội mũ trùm kín đầu, mang theo lưới choàng đen, góc áo bào màu đen có thêu hoa văn màu vàng kim nhàn nhạt.
Nhìn kỹ lại thì thấy khí tức trên người bọn họ không giống nhau.
Nhưng yếu nhất cũng là cảnh giới huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn.
Mạnh nhất... thậm chí còn đến huyền cảnh Tạo Hoá tứ đoạn.
Mười mấy người lúc này tụ tập một chỗ.
"Cùng lắm cũng chỉ là võ giả cảnh giới Tam Vị, đáng để điều động hơn mười người cấp bậc Nhân Sứ chúng ta đi sao?"
Một người mặc áo bào màu đen giọng nói the thé nói.
"Không được khinh suất".
Ngay lập tức có người quát: "Lần trước mấy Nhân Sứ làm nhiệm vụ thất bại, tầng lớp cấp cao trong các nổi trận lôi đình, Thiên Đế các chúng ta đã bao giờ mất mặt như này đâu? Lần này nếu như lại thất bại nữa thì cho dù chúng ta không chết, quay về các cũng sẽ phải chết!"
"Chỉ là cảnh giới Tam Vị thôi mà".
Người kia khinh thường nói: "Mười mấy người chúng ta chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ".
"Không phải chỉ giết người kia mà chúng ta cũng phải lấy được kính Bắc Thương, người của bảy đại lục thứ trung tâm vẫn hơi khó đối phó một chút".
"Mấy tên kia, đại lục thứ trung tâm, mang theo một chữ "thứ" cùng lắm là huyền cảnh Tạo Hoá, còn xem mình giống như ông trời chứ".
Một người cười nhạo nói: "Thật sự phải ném bọn chúng đến đại lục Thương Lan, để bọn chúng thấy rõ ở trong đại lục trung tâm chân chính thâm tàng bất lộ cỡ nào, huyền cảnh Tạo Hoá là cái thá gì cơ chứ?"
"Được rồi!"
Một vị cao thủ huyền cảnh Tạo Hoá tứ đoạn thấp giọng quát: "Lần này chỉ được phép thành công, không được phép thất bại, giết chết Tần Ninh, đoạt kính Bắc Thương".
"Nếu có chuyện ngoài ý muốn xảy ra thì sẽ có Địa Sứ đại nhân trong các ra tay".
Địa Sứ?
Nghe thấy lời này, mười mấy người thu lại sự khinh thường.
Mười mấy người cũng là huyền cảnh Tạo Hoá, địa vị ở trong Thiên Đế các là Nhân Sứ.
Mà Địa Sứ là những người vượt qua huyền cảnh Tạo Hoá.
Sức mạnh cấp độ linh cảnh Niết Bàn!
"Đối phó với tên tiểu tử cảnh giới Địa Vị mà còn cần phải... điều động cả Địa Sứ sao?", một người nói thầm.
"Trái lại giữ vững tinh thần, không được khinh thường".
Người đàn ông cầm đầu nói thẳng: "Bây giờ vẫn còn chưa đủ loạn, chúng ta phải tạo ra thêm chút hỗn loạn mới được".
"Các ngươi tách ra hành động, giết chết thiếu tộc trưởng của mấy thế lực gia tộc lớn ở bảy đại lục thứ trung tâm rồi giả mạo là Tần Ninh làm!"
"Bên trên đã phân phó, nếu như muốn tìm được kính Bắc Thương thì bây giờ không thể giết Tần Ninh, vậy thì chúng ta sẽ tạo cho hắn một chút rắc rối, ép hắn phải mở cung Bắc Thương ra".
"Có lẽ tên tiểu tử kia bị bảy đại lục thứ trung tâm làm thịt vậy thì càng tốt!"
"Được!"
"Đã rõ!"
Ngay lập tức hơn mười thân ảnh lần lượt tản đi.
Tần Ninh bây giờ hoàn toàn không hề hay biết chuyện này.
Trong vô hình, một tấm lưới đã được giăng sẵn.
"Tìm thấy rồi!"
Lúc này, Tần Ninh dẫn theo ba người Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và Thạch Cảm Đương đứng ở trên một đỉnh núi.
Sự vui mừng thoáng hiện lên giữa hai đầu lông mày của Tần Ninh, cười nói: "Cuối cùng cũng tìm ra được rồi".
"Lão tiểu tử Bắc Thương Đế Quân sao có thể lừa được ta cơ chứ?"
Giờ phút này, Tần Ninh cười nói: "Cuối cùng thì ta đã có thể tìm thấy cung Bắc Thương rồi".
Nghe đến đây, ba người Thạch Cảm Đương, Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên cũng xúc động nở nụ cười.
Ba người nhìn đỉnh núi.
Ở nơi đó, Tần Ninh giăng ra một tấm lưới.
Một loạt linh văn sắp xếp thành linh trận, đan xen với nhau tạo thành một tấm lưới, khoảng chừng mười mấy vạn đường linh văn tập trung một chỗ, chỉ đến một hướng.
Đây chính là chuyện mà Tần Ninh làm mấy ngày nay.
Mười mấy vạn đường linh văn đủ để bố trí thành huyền trận đứng đầu đó!
Linh trận được chia thành chín cấp, mà vượt qua chín cấp chính là huyền trận!
Tần Ninh học trận pháp từ khi nào vậy?
"Thạch Cảm Đương", Diệp Viên Viên không nhịn được hỏi: "Lúc trước công tử... đã từng học trận pháp à?"
"Có... biết một chút", Thạch Cảm Đương có hơi sững sờ.
Trong ấn tượng của hắn ta, sư tôn lúc trước đúng là có biết một chút về trận pháp.
Bây giờ làm thế nào mà ngay cả huyền trận cũng bố trí được vậy?