Mà giờ phút này, bên trong một phủ đệ ở trong thành cổ.
Một thân ảnh già nua, dáng vẻ hơi ung dung đang ngồi trên ghế, nhìn ba người trước mặt.
“Kim Viễn, Vệ Thúc Minh, Tề Quang Hải!”
Lão giả ung dung hữu khí vô lực nói: “Tám đại cổ quốc của chúng ta vốn trấn thủ lối vào sông Địa U hơn mấy vạn năm, cùng tiến cùng lùi”.
“Hạ Phương Cơ chết, ta không trách các ngươi tại sao không xuất lực, dù sao Hạ Phương Cơ thân là quốc chủ mà bản thân lại thiếu hiểu biết, hành động lỗ mãng”.
“Nhưng lần này ta hy vọng, bốn đại cổ quốc chúng ta có thể kề vai sát cánh”.
Lão giả ung dung nói xong, hai mắt sáng quắc nhìn về phía ba người còn lại.
Bốn người đều là những lão ngoan đồng đã sống mấy vạn năm đều nhìn thấu được những chuyện này.
“Hạ huynh khách khí rồi, tám đại cổ quốc chúng ta xưa nay vẫn là anh em huynh đệ, mà lần này cổ quốc Đại Đồng và cổ quốc Đại Việt của tứ quốc lại bị Thanh Vân tông như thiên lôi sai đâu đánh đấy, sao có thể nhẫn nhịn được chứ?”
“Cái tên Tần Ninh kia mặc dù chém giết hơn mười vị huyền cảnh Tạo Hoá ở trong thiên cung Bắc Thương, thế nhưng linh cảnh Niết Bàn e rằng tên tiểu tử hắn vẫn còn chưa biết”.
Lão ngoan đồng Vệ Thúc Minh của cổ quốc Đại Vệ lúc này cười ha hả nói.
Chuyện xảy ra ở thiên cung Bắc Thiên cũng đã truyền khắp toàn bộ khu vực đại lục Bắc Thiên, danh tiếng bá đạo của Tần Ninh cũng vang vọng khắp đại lục Bắc Thiên.
Chuyện này bọn họ cũng biết.
Nhưng lúc đó chỉ truyền tin Tần Ninh chém giết huyền cảnh Tạo Hoá, còn những người của Thiên Đế các kia thì không ai nhìn thấy.
Hạ Tây Thương lúc này gật đầu nói: “Năm thông đạo lớn nếu như không có bốn cổ quốc lớn của chúng ta thì ta xem chỉ dựa vào tứ đại cổ quốc cổ quốc Đại Đồng, cùng với Thanh Vân tông, Vũ gia và Hoàng Phủ gia sẽ trấn thủ như thế nào?”
“Nghe nói lần này Cổ gia Lĩnh Nam cùng với Hoang gia cũng không điều động người nào cả, xem ra mọi người đều không phục cái tên tiểu tử ở Thanh Vân tông kia”.
Hạ Tây Thương cười lạnh một tiếng.
Chỉ là một tên tiểu tử hơn hai mươi tuổi, tự cho rằng đồ sát được huyền cảnh Tạo Hoá thì có thể xưng vương xưng bá ở Cửu U đại lục, hiệu lệnh được quần hùng sao?
Quá non nớt rồi!
“Sông Địa U chính là nơi vô cùng nguy hiểm, tuy là một thông đạo lớn nhưng lại phải trấn thủ tám phương, để ta xem xem tiểu tử kia có thể tạo nên sóng gió phong ba gì”.
“Lão bất tử Hạ gia, cút ra đây”.
Ầm...
Hạ Tây Thương vừa dứt lời, một tiếng ầm ầm kèm theo tiếng chửi rủa đột nhiên vang lên.
Mặt đất rung chuyển, toàn bộ thành cổ của cổ quốc Đại Hạ lung lay sắp đổ.
Một luồng khí tức áp bách kinh khủng giáng xuống.
“Tên khốn kiếp, khinh người quá đáng!”
Một tiếng quát khẽ lúc này đột nhiên vang lên, thân ảnh vốn ung dung lười nhác của Hạ Tây Thương lúc này bộc phát ra uy áp mạnh mẽ, trực tiếp phóng thích ra.
Ầm...
Phía trên toà thành cổ đột nhiên xuất hiện một thân ảnh.
Thân ảnh của Hạ Tây Thương lướt đi, đứng ngạo nghễ trên không trung nhìn về phía trước.
Tần Ninh toàn thân mặc đồ trắng, quần áo còn trắng hơn tuyết, khoé miệng treo một nụ cười lạnh nhàn nhạt, nhìn về phía trước.
“Biết ta rồi chứ?”
Tần Ninh nhìn Hạ Tây Thương, từ tốn nói.
“Tần Ninh, ngươi giết hại quốc chủ của cổ quốc Đại Hạ chúng ta, hôm nay lại muốn thế nào?”
Nghe đến đây, Tần Ninh chỉ cười nhạo nói: “Cổ quốc Đại Hạ nếu như không làm xằng làm bậy thì ta sẽ không giết người, lý do tại sao Hạ Phương Cơ lại chết thì ngươi còn rõ hơn ta, mấy lão già của Hạ gia chết như thế nào ngươi cũng biết rõ”.
“Khi ấy ngươi không ra tay cũng bởi vì hiểu ta là người có lý!”
Hạ Tây Thương cũng không băn khoăn điểm này.
Chuyện lúc trước Hạ Phương Cơ thiếu suy nghĩ dẫn đến mất mạng là chuyện đáng đời.
Ông ta sống mấy vạn năm, có những chuyện nhìn thấu được ngay.
“Hôm nay thì vì cái gì?”
“Vì cái gì sao? Người của Vũ gia và Hoàng Phủ gia hẳn là đã đến!”, Tần Ninh hờ hững nói: “Vì sao cổ quốc Đại Hạ lại không muốn liên minh?”
“Chống lại ma tộc chính là việc mà mỗi người ở Cửu U đại lục phải làm, cổ quốc Đại Hạ của ngươi chẳng lẽ không phải là sinh tồn ở trên Cửu U đại lục sao?”
Hạ Tây Thương thấp giọng hừ một tiếng: “Lão hủ là người đã bước một chân vào trong quan tài, cổ quốc Đại Hạ lúc trước bị tổn thất nặng nề, bất lực không thể tham chiến!”
“Được rồi, cút sang một bên đi, không còn chuyện của ngươi nữa đâu”.
Tần Ninh cười nhạo một tiếng, lười phải nhiều lời với Hạ Tây Thương.
Lão già này vẫn còn giả bộ à?
Vậy thì để xem ai giả vờ tốt hơn!
Tần Ninh không tranh luận với ông ta trái lại khiến Hạ Tây Thương hơi sửng sốt.
Thằng nhãi này có ý gì?
Mà giờ phút này, Tần Ninh nhìn xuống bên dưới.
“Cổ quốc Đại Vệ, cổ quốc Đại Tề, cổ quốc Đại Kim, tại sao ba quốc gia lại không tham chiến?”
Một lời nói ra khiến cõi lòng người ta rạo rực.
Huyền cảnh Tạo Hoá.
Tần Ninh vậy mà đã tiến vào huyền cảnh Tạo Hoá.
Cùng lúc đó, ba lão ngoan đồng của ba cổ quốc lớn cũng bước ra.
Ba người Kim Viễn, Vệ Thúc Minh, Tề Quang Hải lúc này vẻ mặt đều cảnh giác nhìn chằm Tần Ninh.
Thằng nhãi này chưa đến huyền cảnh Tạo Hoá đã giết chết vô địch huyền cảnh Tạo Hoá tứ đoạn rồi.
Bây giờ đã bước vào huyền cảnh Tạo Hoá...
Tinh thần của ba người đều lập tức trở nên cảnh giác, cẩn thận từng li từng tí.
“Cổ quốc Đại Hạ không tham chiến, ba cổ quốc các ngươi cũng không tham chiến sao?”
Tần Ninh bây giờ lạnh lùng nói.
“Chúng ta bây giờ cũng đã tuổi già sức yếu, cổ quốc Đại Kim hiện nay sức lực đã giảm sút không thể tham gia chiến đấu được”, Kim Viễn thân là lão ngoan đồng của cổ quốc Đại Kim là vô địch huyền cảnh Tạo Hoá tứ đoạn bây giờ hữu thanh vô lực nói.
“Vậy sao?”
Tần Ninh cười lạnh, cách một khoảng không đánh ra một chưởng.
Chưởng ấn lúc này bay ra ngưng kết sát khí.
Thấy cảnh này, vẻ mặt Kim Viễn lạnh lẽo, Tần Ninh nói động tay là động tay ngay, quá càn rỡ rồi.
Kim Viễn hét lên một tiếng đấm ra một quyền.
Bùm...
Chưởng ấn trên không trung bị vỡ vụn.
Phía dưới, vẻ mặt của mọi người ở thành cổ đều kinh hãi.
Lúc trước đã đánh một trận ở thành cổ rồi, bây giờ không phải lại muốn đánh tiếp đấy chứ?
“Cái này mà gọi là tuổi già sức yếu sao?”
Tần Ninh từ tốn nói: “Đừng có quên là ai đã truyền cho các ngươi phương pháp tạp huyết ngừng thọ để các ngươi vượt qua đại nạn mà không chết”.
“Trước đây Cửu U Đại Đế truyền thụ phương pháp này cho tám cổ quốc lớn và bốn thế gia lớn chính là bởi vì lo lắng ma tộc sẽ xuất thế lần nữa mà Cửu U lại không có ai ngăn cản được”.
“Ngày hôm nay các ngươi sống sót mà lại không tình nguyện xuất lực”.
Ngữ khí của Tần Ninh càng ngày càng lạnh.
Nếu giống như chín vạn năm trước, bốn cổ quốc lớn và bốn thế gia lớn không ra tay thì hắn căn bản cũng chẳng quan tâm.
Một mình hắn cũng đủ rồi.
Nhưng giờ phút này thì không giống vậy.
Không chỉ bởi vì ma tộc trong lòng đất đã mạnh hơn mà còn bởi vì người của Thiên Đế các có thể sẽ nhúng tay vào.
Nếu vậy sẽ xuất hiện quá nhiều biến số.
Mà những người không đồng ý tham chiến chính là biến số lớn nhất.
Tần Ninh cũng không biết ai có quan hệ với Thiên Đế các.
Nếu như có thật thì đến lúc ma tộc xuất hiện, nội ứng ngoại hợp thì Cửu U đại lục chắc chắn sẽ máu chảy thành sông.
Cho nên lần này thà giết lầm một vạn cũng không thể bỏ sót một người.
Nếu không thì đến khi ấy thì chính là số người tử thương hàng trăm vạn, hàng triệu người.
Lúc này, ánh mắt của ba lão ngoan đồng Kim Viễn, Vệ Thúc Minh, Tề Quang Hải đều lạnh lẽo nhìn về phía Hạ Tây Thương.
“Hạ Tây Thương, vì sao ngươi không tham chiến?”
Tần Ninh lại nói: “Nhân vật lớn linh cảnh Niết Bàn đủ để chặn một thông đạo, nếu như ngươi không chiến đấu vậy thì ta chỉ còn cách gán cho ngươi tội danh là gian tế của đám ma tộc dưới lòng đất thôi”.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Hạ Tây Thương càng lạnh lẽo.
“Ngươi ăn nói hàm hồ, nhục mạ lão phu, làm sao ta có thể là gian tế của đám ma tộc dưới lòng đất được chứ? Cổ quốc Đại Hạ ta ngày trước đã tham chiến hai lần, tử thương vô số”.
“Đó là lão tổ của cổ quốc Đại Hạ ngươi chứ không phải là ngươi”.
Tần Ninh lại nói: “Ta hỏi ngươi một lần nữa, tham chiến hay là không tham chiến?”
“Ngươi muốn sao?”, Hạ Tây Thương lạnh lùng nói.
“Nếu như tham chiến thì lập tức phối hợp với tứ quốc cổ quốc Đại Đồng, tám cổ quốc lớn trấn thủ thông đạo sông Địa U”.
“Nếu như không tham chiến, vậy thì hôm nay ta sẽ giết chết một vạn người”.
Tần Ninh vừa nói xong, sát ý trong mắt dường như bùng cháy mang theo hơi nóng cuồn cuộn bao trùm mà ra.
Chương 852: Hạ Tây Thương
Bây giờ, sắc mặt của Hạ Tây Thương càng thêm xanh xám.
Ngay trước mặt con dân của cổ quốc Đại Hạ mà Tần Ninh lại dám uy hiếp ông ta như thế.
Quả thật đúng là không biết trời cao đất rộng.
Nhưng Tần Ninh mặc kệ, nhìn về phía ba người Kim Viễn, từ tốn nói: “Các ngươi cũng như thế, nếu tham chiến thì phối hợp chiến đấu, còn nếu không tham chiến thì ta tiêu diệt nước các ngươi!”
“Ngươi quá càn rỡ rồi đấy!”
Vệ Thúc Minh bây giờ râu tóc phập phồng, thấp giọng nói: “Uy hiếp tứ đại cổ quốc, bây giờ ngươi muốn khai chiến ở trên Cửu U đại lục sao?”
“Khai chiến? Các ngươi mà cũng xứng sao?”
Tần Ninh cười lạnh nói: “Một đám lão bất tử không biết trời cao đất rộng, không có tý liêm sỉ nào hết. Khai chiến? Ngươi đủ tư cách sao?”
Tần Ninh vừa nói xong liền trực tiếp vỗ một chưởng ra.
Chưởng ấn nóng rực một lần nữa hướng thẳng về phía ba người.
Bây giờ, sắc mặt của ba người Kim Viễn, Vệ Thúc Minh và Tề Quang Hải vô cùng khó coi.
Tần Ninh cùng lắm mới chỉ vừa bước vào huyền cảnh Tạo Hoá mà đã muốn khiêu chiến với ba người bọn họ, đúng là quá cuồng vọng.
Ba thân ảnh trong nháy mắt liền xuất thủ.
Nhất thời, bên trên bầu trời thành cổ bắn ra ánh sáng mạnh mẽ.
Tần Ninh đánh ra một chưởng ấn, thân ảnh đồng thời cũng lao vụt ra.
Một quyền!
Tiếng nổ tung vang lên.
Ầm ầm ầm...
Ba thân ảnh lúc này chật vật đổ vọt.
Nhưng Tần Ninh vẫn không né tránh mà xông ra lần nữa.
Tu luyện Đại Phần Thiên bá thể, cường độ cơ thể của hắn ở huyền cảnh Tạo Hoá đã mạnh mẽ vô cùng.
Thêm việc hắn đã nuốt một địa hoả dung hợp vào bên trong bá thể.
Huyền cảnh Tạo Hoá có thể nói là vô địch.
Chỉ dùng cường độ nhục thể thì huyền cảnh Tạo Hoá tứ đoạn cũng chẳng làm gì được hắn.
Đây cũng là chỗ tốt mà huyền quyết tạo hoá tuyệt đỉnh đem lại.
Tần Ninh lúc này phóng thích sát khí, ba người Vệ Thúc Minh sắc mặt trắng bệch.
“Hạ huynh!”
Kim Viễn lúc này gọi to một tiếng.
“Được rồi”.
Một tiếng quát trầm thấp vang lên, Hạ Tây Thương rốt cuộc không nhịn được nữa mà ra tay rồi.
Vung ra một chưởng, sức mạnh toàn thân từ trên xuống dưới của Hạ Tây Thương lúc này tập trung vào một chỗ, trực tiếp tung ra một đòn hướng thẳng về phía Tần Ninh.
“Lão già, cam tâm ra tay rồi sao?”
Tần Ninh cười nhạo một tiếng, một hoa văn hình lửa xuất hiện ở giữa mi tâm, trong chốc lát, một ánh lửa lúc này bỗng phóng thích ra.
Bùm...
Tia sáng bắn tung toé, nổ tanh bành.
Nhiệt độ trong trời đất lúc này đột nhiên nóng lên gấp mấy lần.
“Khí hoả linh thật quá mạnh mẽ bá đạo!”
Trong lòng Hạ Tây Thương kinh ngạc.
Ông ta là một đại nhân vật cấp bậc Niết Bàn thứ nhất, đối phó với huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn có thể nói là dễ như trở bàn tay, chỉ chơi đùa thôi.
Thế nhưng ông ta lại cảm nhận được hơi thở nguy hiểm toả ra từ trên người Tần Ninh.
“Hạ Tây Thương, ta hỏi lại ngươi một lần cuối cùng, tham chiến hay là không tham chiến?”
“Tham chiến thì sẽ trở thành anh hùng của ngàn tỉ nhân loại ở Cửu U đại lục, còn nếu không tham chiến thì hôm nay ta sẽ đồ sát Hạ gia của ngươi”.
Tần Ninh lại quát lên.
Bị Tần Ninh lớn tiếng quát nạt trước mặt nhiều người như thế, vẻ mặt của Hạ Tây Thương lúc này không thể nhẫn nhịn thêm được nữa.
“Thằng ranh miệng còn hôi sữa, xem ra kiêu căng giết được vài tên huyền cảnh Tạo Hoá đã tự cho bản thân là vô địch rồi à?”
Hạ Tây Thương cười nhạo một tiếng sải bước đi ra.
Bàn tay siết chặt, đột nhiên, một luồng khí tức áp bách kinh khủng khiến vô số người nên dưới thành cổ lúc này cũng run lẩy bẩy, không chịu được mà nằm rạp xuống đất.
Đây chính là sự mạnh mẽ của đại nhân vật linh cảnh Niết Bàn.
Cảnh giới Niết Bàn chia ra làm bảy tầng, Niết Bàn thứ bảy mới là viên mãn.
Mà mỗi một thứ Niết Bàn đều chính là sự chuyển mình và thăng hoa của bản thân.
Đến cảnh giới này thì linh khí bên trong cơ thể võ giả sẽ nắm giữ khí thế áp bách cực kỳ mạnh, hơn nữa còn vô cùng dồi dào.
Khuôn mặt Hạ Tây Thương lúc này lạnh tanh, tràn ngập sát ý.
Ầm...
Một khắc sau, tiếng ầm ầm vang lên, thân ảnh của Hạ Tây Thương loé lên, biến mất không thấy đâu nữa, trực tiếp nhắm thẳng về phía Tần Ninh.
“Kính Bắc Thương, trấn!”
Tần Ninh lúc này cũng lười phải nói mấy lời vô nghĩa.
Lần này hắn đến đây chính là để thị uy.
Cũng có thể nói là giết gà doạ khỉ.
Cổ quốc Đại Hạ cầm đầu, kích động cổ quốc Đại Kim, cổ quốc Đại Vệ và cổ quốc Đại Tề khiến bọn họ không tham chiến.
Vậy thì tiêu diệt.
Lão ngoan đồng của tam đại cổ quốc cũng là cấp bậc huyền cảnh Tạo Hoá tứ đoạn, không có đại nhân vật linh cảnh Niết Bàn toạ trấn, đương nhiên phải tôn cổ quốc Đại Hạ Hạ Tây Thương làm kẻ đứng đầu rồi.
Lần này giết chết Hạ Tây Thương, hắn không tin tam đại cổ quốc còn dám không tham chiến.
Không chỉ tam đại cổ quốc mà Hoang gia, Cổ gia Lĩnh Nam cũng thế.
Tần Ninh đã hạ quyết tâm, kẻ nào không tham chiến thì sẽ tiêu diệt kẻ đó.
Trận chiến này liên quan đến hàng vạn tính mạng con người trên Cửu U đại lục, không thể có nửa điểm sơ suất được.
Kính Bắc Thương lúc này lơ lửng ở trên đỉnh đầu của Tần Ninh, tia sáng nhàn nhạt mờ mờ chiếu vào thân thể của Tần Ninh.
“Mộc Hoàng Huyền Thiên Ấn”.
Tay đánh ra, một chưởng ấn ký trực tiếp giết ra.
Ấn ký kia dưới sự duy trì của ánh sáng dường như đã được thực thể hoá.
Ấn ký to lớn lao ra như bay, đột nhiên xoẹt xoẹt bốc cháy.
Ngọn lửa vây quanh chưởng lớn biến thành một chưởng hoả.
Mộc hỗ trợ hoả!
Bây giờ Tần Ninh thi triển khí mộc linh, điều khiển khí mộc linh phụ trợ, Cự Linh Mộc Hoàng quyết và Đại Phần Thiên bá thể kết hợp bộc phát, cùng với sự duy trì của kính Bắc Thương.
Bùm...
Một chưởng mộc trực tiếp chụp thẳng về phía Hạ Tây Thương.
Vẻ mặt của Hạ Tây Thương trở nên cẩn trọng, bàn tay vung ra từng luồng sáng muốn cản lại một chưởng này của Tần Ninh.
Bùm!
Nhưng chỉ trong nháy mắt, một tiếng bịch đột nhiên vang lên.
Chưởng lớn đã bay đến trước mặt của Hạ Tây Thương rồi nổ tung.
Ánh lửa bắn tung toé khắp xung quanh, toàn bộ phía trên không trung thành cổ của Đại Hạ dường như có một mặt trời đỏ rực vừa nổ tung.
Tia lửa tung toé bắn ra đốt cháy thành cổ bên dưới.
Ngay lập tức, sự kinh hoàng nồi lên khắp mọi nơi bên trong thành cổ.
“Khốn kiếp!”
Hạ Tây Thương bây giờ tức không nhịn được.
Thấp gióng quát một tiếng, phóng thích linh khí ra.
Linh khí bên trong cơ thể Hạ Tây Thương nở rộ, khí thế bức người.
Hạ Tây Thương là đại nhân vật cường giả cấp bậc linh cảnh Niết Bàn, đến linh cảnh Niết Bàn thì linh khí sẽ kết hợp với khí tạo hoá lộ xác thành linh khí mới.
Càng bá đạo hơn.
Bây giờ, tia sáng linh khí màu xanh nhạt trong nháy mắt giết ra.
Tần Ninh không tránh không né vung một quyền đánh ra.
Hoả quyền toả sáng rực rỡ ngang tàng nghênh tiếp.
Bùm...
Hai thân ảnh bây giờ không một ai chịu lui, thế mà dùng cách đơn giản nhất giao thủ quyền cước để đọ sức.
Bây giờ, ba người Kim Viễn, Tề Quang Hải và Vệ Thúc Minh đứng ở bên dưới sắc mặt trắng bệch, kinh ngạc vô cùng.
Quá kinh khủng!
Đây đâu còn là cuộc chiến giữa huyền cảnh Tạo Hoá và linh cảnh Niết Bàn nữa chứ?
Phải là trận chiến của người trời mới đúng!
Tuy trông hai người Tần Ninh và Hạ Tây Thương giao chiến là đang đấu tay đôi với nhau.
Thế nhưng trên thực tế, sức mạnh tràn ra của hai người cực ít, nếu không thì thành cổ ở bên dưới sớm đã bị đánh sập rồi.
Nhưng kể cả có như vậy thì ba người vẫn có thể cảm nhận được.
Nếu bây giờ ba người bọn họ gia nhập vào trận chiến chắc chắc sẽ ngay lập tức bị đánh cho thịt nát xương tan.
Quá mạnh mẽ.
Nhục thể của Tần Ninh mạnh.
Phát ra ánh vàng, ánh xanh, ánh trắng, giống như sấm chớp, lại giống như mang theo ánh lửa toả khắp xung quanh.
Chỉ là nhục thể đơn thuần thì cho dù Tần Ninh có đứng im một chỗ để bọn họ đập, thì bọn họ cũng không đập chết được Tần Ninh.
“Cút đi!”
Một tiếng quát trầm thấp vang lên vào lúc này.
Một quyền trực tiếp xuyên thủng ngực của một thân ảnh.
Bịch một tiếng, một thân ảnh đập vào thành cổ bên dưới, một mảng lớn kiến trúc lúc này đổ sập.
Là ai?
Ánh mắt của đám người bây giờ nhìn lại, một quyền kia vô cùng nóng bỏng, bên dưới thành cổ lúc này bùng cháy, căn bản không thấy rõ rốt cuộc là ai.
Nhưng giữa không trung phía trên có một thân ảnh, toàn thân đồ trắng vẫn ngạo nghễ đứng vững.
Chương 853: Ý niệm sinh tử
"Hạ Tây Thương thua rồi!"
Thật lâu sau, ba người Kim Viễn khó hiểu gian nan mở miệng.
Hạ Tây Thương thua rồi!
Linh cảnh Niết Bàn tầng một lại thua huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn.
Nghe mà rợn cả người.
Tần Ninh lúc này hờ hững nói: "Hôm nay sẽ không còn cổ quốc Đại Hạ nữa".
"Sau này nếu ai dám thiết lập lại cổ quốc Đại Hạ ở Cửu U đại lục thì Tần Ninh ta và Thanh Vân tông nhất định sẽ đồ sát cả tộc!"
Mạnh mẽ!
Bá đạo!
Không hề nói đạo lý đúng sai!
Tần Ninh bây giờ chính là như thế!
Hờ hững nhìn xuống dưới, một bóng hình lúc này chậm rãi đứng lên từ bên trong ánh lửa, ánh mắt ngập tràn thù hận.
"Tần Ninh, là ngươi tự tìm cái chết".
Hạ Tây Thương bây giờ đã tức giận điên người, giống như một con sư tử bị khiêu khích, gào thét, hai mắt đỏ ngầu, chỗ ngực xuất hiện một lỗ máu trông càng kinh khủng.
"Uông đại nhân, xin trợ giúp lão phu một phần sức lực!"
Hạ Tây Thương lúc này mở miệng, chắp tay quay về hướng hư không.
Vù vù...
Bỗng chốc, một tiếng vù vù đột nhiên vang lên vào lúc này.
Đột nhiên không trung nứt toác ra, một bóng hình bước ra từ trong hư không.
"Hả?"
Nhìn thấy thân ảnh mặc áo bào màu vàng kia, ánh mắt của Tần Ninh ngưng lại.
Áo bào màu vàng, viền đám mây.
Người của Thiên Đế các.
Thú vị.
Hắn không ngờ được rằng cổ quốc Đại Hạ và Thiên Đế các vậy mà thật sự có quan hệ.
Hắn chỉ cho rằng cổ quốc Đại Hạ đơn thuần chỉ muốn trốn tránh trách nhiệm mà thôi.
Thật không ngờ lại móc được con cá lớn như thế xuất hiện.
Áo bào màu vàng, thánh sứ của Thiên Đế các, cự đầu cấp bậc cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp.
Nhưng cái thân ảnh bước ra kia không phải là chân thân mà chỉ là một cái bóng mờ.
Hạ Tây Thương nhìn thấy thân ảnh kia thì vô cùng cung kính, khom lưng cúi đầu.
"Hạ Tây Thương, ngươi lại dùng ý niệm sinh tử mà ta để lại cho ngươi như này thật đúng là quá lãng phí...", người đàn ông mặc áo bào vàng không vui nói.
"Uông đại nhân, tại hạ thật sự là bất đắc dĩ, hôm nay nếu như đại nhân không ra mặt thì cổ quốc Đại Hạ của tại hạ có thể sẽ chẳng còn gì nữa".
Hạ Tây Thương bây giờ vô cùng cung kính.
"Hắn sao?"
Uông đại nhân dời mắt nhìn về phía Tần Ninh.
"Là ngươi".
Ánh mắt của Uông đại nhân rơi trên người Tần Ninh, nhưng lại hơi kinh ngạc nói: "Tần Ninh? Xem ra kế hoạch của thánh sứ Độc Tu thất bại rồi?"
"Lão già kia không dám ra mặt, nếu không ngày hôm đó ta đã giết chết một vị thánh sứ của Thiên Đế các các ngươi rồi", Tần Ninh cười nhạo nói.
"Quả nhiên là quá cuồng vọng".
Uông đại nhân cười nhạt nói: "Nếu đã như vậy thì chuyện mà Độc Tu chưa làm xong thì để ta hoàn thành nốt, hôm nay ta giết ngươi là xong".
Nghe thấy lời này, giữa hai đầu lông mày của Hạ Tây Thương hiện lên vẻ vui mừng.
Tần Ninh thì tức giận quát: "Hạ Tây Thương, tên khốn kiếp phản bội tổ tiên".
"Những người cổ quốc Đại Hạ chết ở chiến trường trong lòng đất nhiều vô số kể, bây giờ ngươi lại liên thủ với đám người Thiên Đế các có ý đồ muốn phóng thích ma tộc dưới lòng đất?"
Tần Ninh hừ một tiếng.
Nghe thấy lời này, ba người Kim Viễn, Tể Quang Hải, Vệ Thúc Minh đều sững sờ.
Có ý gì?
Lời Tần Ninh nói có ý gì?
"Thiên Đế các hợp tác với đám ma tộc dưới lòng đất, lần này nói không chừng mở ra thông đạo thực chất để khiến đám ma tộc dưới lòng đất xâm chiếm Cửu U đại lục".
"Hạ Tây Thương, xem ra ngươi cũng biết chuyện này?"
"Biết thì làm sao?"
Hạ Tây Thương cười nhạo nói: "Lão phu đã bước vào linh cảnh Niết Bàn, Thiên Đế các đã phong ta làm địa sứ ở bên ngoài, Thiên Đế các hùng mạnh, Tần Ninh ngươi căn bản chẳng biết gì cả".
"Chỉ là một Cửu U đại lục thì là cái gì cơ chứ?"
Lần này, ba người Kim Viễn, Tề Quang Hải và Vệ Thúc Minh hoàn toàn sững sờ.
Hạ Tây Thương vậy mà không phải muốn thoát ra khỏi trận chiến, cũng không phải thù hận Tần Ninh, mà là... hợp tác với Thiên Đế các từ bỏ Cửu U đại lục, khiến đám ma tộc dưới lòng đất chiếm giữ Cửu U đại lục.
Vậy thì triệu vạn sinh linh ở trên Cửu U đại lục sẽ ra sao đây?
Toàn bộ sẽ bị giết sạch sao?
"Hạ lão đầu, ông..."
"Kim Viễn, Vệ Thúc Minh, Tề Quang Hải", Hạ Tây Thương bây giờ quát lên: "Ba người các ngươi đi theo ta, ta bảo đảm tam đại cổ quốc của các ngươi tương lai chắc chắn sẽ càng huy hoàng hơn bây giờ nhiều".
"Phong ấn tuổi thọ, chết dần chết mòn có đáng không?"
"Linh cảnh Niết Bàn, cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp, trời đất rộng lớn hơn, ở Cửu U đại lục không có nhưng mà ở đại lục Thương Lan thì có".
"Đại lục Thương Lan chính là đại lục trung tâm, cường giả tụ tập, Thiên Đế các chính là bá chủ".
Hạ Tây Thương không ngừng cổ xuý ba người.
"Khốn kiếp!"
Đột nhiên Kim Viễn chửi mắng: "Chúng ta vốn tưởng rằng ngươi muốn tranh quyền đoạt thế với Tần Ninh, thật không ngờ ngươi vậy mà lại muốn từ bỏ Cửu U đại lục".
"Ngươi điên rồi sao? Chúng ta đời đời kiếp kiếp sống ở chỗ này".
Vệ Thúc Minh lúc này mặt mũi đỏ bừng.
"Ta điên sao?"
Hạ Tây Thương cười nhạo nói: "Ngu dốt thiếu suy nghĩ, ma tộc dưới lòng đất đến từ đâu các ngươi biết không?"
"Lần này hợp tác với Thiên Đế các mới có thể nhận được một tia hy vọng sống, nếu không Thiên Đế các hùng mạnh sẽ cho các ngươi biết các ngươi rốt cuộc ngu xuẩn đến mức nào".
"Hùng mạnh?"
Tần Ninh cười nhạo nói: "Thánh sứ Độc Tu là người thứ nhất mà ta gặp, còn cái tên họ Uông nhà ngươi là thánh sứ Thiên Đế các thứ hai mà ta gặp".
"Nhưng cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp cũng chỉ mới vượt qua tam kiếp, tứ kiếp mà thôi, hơn nữa xuất hiện nhiều lần nhưng cũng chưa hiện chân thân".
"Ta đoán không sai mà, Thiên Đế các ở đại lục Thương Lan cũng chẳng phải đứng đầu, đám cự đầu Sinh Tử cửu kiếp đều đang bị cuốn lấy không rảnh phân thân".
"Nếu không hà cớ gì đến lúc đám ma tộc dưới lòng đất sắp phá ấn xông ra các ngươi mới động thủ? Sớm đã phái đến một đám nhân vật cự đầu cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp tiêu diệt Cửu U đại lục hơn trăm lần rồi mới phải chứ".
Tần Ninh nói xong, Uông đại nhân trầm mặc không nói.
Hạ Tây Thương bây giờ gào thét: "Ngươi thì biết cái gì? Mục đích của Thiên Đế các là toàn bộ ngàn vạn đại lục, chẳng phải chỉ là một Cửu U đại lục thôi đâu, sao có thể tập hợp tất cả cường giả ở chỗ này được!"
Nhìn thấy bộ dạng tức giận chửi mắng của Hạ Tây Thương, Tần Ninh cười nhạo nói: "Ngươi đúng là mất trí rồi".
"Hôm nay cổ quốc Đại Hạ nhất định phải bị tiêu diệt!"
"Ngươi không làm được đâu!"
Hạ Tây Thương lúc này hừ một tiếng.
Uông đại nhân liếc mắt nhìn Tần Ninh.
"Kính Bắc Thương ở trong tay ngươi, xem ra hôm nay nhất định phải diệt trừ ngươi rồi".
"Đừng nói nhảm", Tần Ninh cười nhạo nói: "Đừng nói chỉ là ý niệm cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp, cho dù ngươi đích thân đến đây thì ngươi đáng chết lão tử hôm nay vẫn phải giết ngươi, diệt quốc thì vẫn phải diệt quốc".
Tần Ninh dứt lời, tiếng ầm ầm vang lên, cầm chắc kính Bắc Thương trong tay.
Mà giờ phút này, hư ảnh của Uông đại nhân trong nháy mắt nhập vào cơ thể của Hạ Tây Thương, biến mất không thấy đâu nữa.
Một khắc sau, đôi mắt của Hạ Tây Thương thay đổi.
Một đen một trắng trông vô cùng kỳ lạ.
"Dùng ý niệm Sinh Tử khống chế cơ thể của người khác, cũng có chút năng lực đấy!"
Tần Ninh cầm chắc kính Bắc Thương trong tay, tiếng ầm ầm vang lên, ánh sáng mênh mông chiếu ra.
Ngay sau đó, một hoa văn lửa ngưng kết ở trong lòng bàn tay của Tần Ninh.
Hoa văn lửa mau chóng ngưng tụ thành hình thực, hoá thành một mũi tên phóng ra vào lúc này.
Mà mũi tên kia dưới ánh sáng của kính Bắc Thương rọi xuống, uy lực tăng lên hơn mười lần.
"Giết!"
Một lời vừa nói ra, mũi tên lúc này giết ra.
Xát...
Tiếng xé gió vang lên, tốc độ của mũi tên nhanh nhưng tốc độ của Hạ Tây Thương còn nhanh hơn.
Bùm...
Thành cổ phía dưới bị mũi tên bắn trúng.
Toàn bộ thành cổ lúc này hoàn toàn nổ tung.
Hơn nửa diện tích đã bị huỷ hoại trong chốc lát.
"Thật nhanh!"
Lúc này, thân ảnh của ba người Kim Viễn, Vệ Thúc Minh, Tề Quang Hải lúc này sớm đã cách xa.
Kim Viễn không nhịn được nói: "Hạ Tây Thương điên rồi lại để ý niệm ngưng tụ của nhân vật cự đầu cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp khống chế cơ thể của mình chẳng phải là muốn chết sao".
"Hôm nay nếu như không giết được Tần Ninh ông cho rằng lão ta còn mạng sao?"
"Các ông đừng nói cái này nữa, vẫn nên suy nghĩ một chút xem xem, đợi lát nữa hai người đã phân thắng bại xong thì chúng ta phải làm như nào mới đúng".
Lời này vừa nói ra, cả ba người đều trầm mặc.
Chương 854: Giết chết Hạ Tây Thương
Đúng vậy, bọn họ phải làm như thế nào đây?
Chẳng may Hạ Tây Thương thắng, lẽ nào bọn họ thật sự phải từ bỏ Cửu U đại lục, từ bỏ mười mấy vạn năm tích luỹ của tổ tiên sao?
Ma tộc dưới lòng đất giết người không chớp mắt.
Nhưng nếu là Tần Ninh thắng thì Tần Ninh liệu có bỏ qua cho bọn họ không?
Trong lúc nhất thời, tâm trạng của cả ba người đều trở nên nặng nề.
Bây giờ Tần Ninh đứng vững ở trong không trung, nhìn Hạ Tây Thương bị Uông đại nhân khống chế, vẻ mặt lạnh tanh.
Thật không ngờ lại móc ra được con cá lớn như này.
"Dẫn Kiếm Thuấn Quang trảm!"
Uông thánh sứ bây giờ thấp giọng quát một tiếng, thân ảnh của Hạ Tây Thương lao ra, một đường kiếm mang vào lúc này giết ra.
Sắc mặt Tần Ninh trở nên lạnh lẽo, vung tay lên.
Ba hoa văn lửa lúc này ngưng tụ, tiếng ầm ầm vang lên, ba hoa văn lửa bây giờ ngưng kết thành ba luồng sáng hợp lại thành một.
"Chém!"
Một mũi tên dài lúc này bắn giết ra.
Bùm...
Tiếng nổ ầm ầm vang lên liên tục.
Mặt đất rung chuyển, tia sáng bắn tung toé.
Thành cổ bây giờ đâu đâu cũng là mảnh đổ nát.
Thân ảnh của Tần Ninh bây giờ lao ra.
Hạ Tây Thương lúc này cũng chẳng hề nhượng bộ chút nào.
Bùm...
Tiếng nổ tung vang lên liên tục khiến người ta đinh tai nhức óc, mặt đất đổ sập, bây giờ vẻ mặt của tất cả mọi người đều tràn ngập kinh sợ.
Quá mạnh.
Sức mạnh của Hạ Tây Thương bây giờ hẳn là đã vượt qua cực hạn của linh cảnh Niết Bàn tầng một.
Thế nhưng Tần Ninh có gì mà không phải thế?
Hai người này bây giờ thật sự đã đánh đến khí thế bất khả chiến bại.
"Kính Bắc Thương, trấn!"
Tần Ninh thấp giọng quát một tiếng, tay nắm chặt kính Bắc Thương ném ra ngoài.
Kính Bắc Thương phóng ra từng tia sáng lúc này loé lên khí tức hoa mắt chóng mặt.
Một khắc sau, Hạ Tây Thương đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết tan nát cõi lòng.
Tiếng của Uông đại nhân cũng trở nên sắc bén.
"Tên khốn kiếp".
Uông thánh sứ tức giận mắng một tiếng, thế nhưng Tần Ninh căn bản chẳng thèm quan tâm.
Chỉ là dung hợp ý niệm sinh tử, dưới thần uy của kính Bắc Thương căn bản là không có chỗ dung thân.
Tiếng thét gào vang lên, giờ phút này, cơ thể của Uông thánh sứ liên tục sụp đổ, bùng lên ánh lửa.
Ánh mắt của Tần Ninh lạnh lùng đến đáng sợ.
"Tần Ninh, Thiên Đế các sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu".
Uông thánh sứ phẫn nộ quát: "Ngày ma tộc dưới lòng đất xuất thế chính là ngày mà Cửu U đại lục máu chảy thành sông".
"Có ta ở đây ngươi cứ nằm mơ đi".
Tần Ninh siết chặt tay đấm ra một quyền.
Bùm.
Cơ thể của Hạ Tây Thương lúc này vỡ vụn hoàn toàn.
Thân thể của Uông thánh sứ cũng tan biến không thấy đâu nữa.
Lúc này, xung quanh yên tĩnh vô cùng.
Linh cảnh Niết Bàn tầng thứ nhất cứ như vậy mà chết rồi.
Ba người Kim Viễn, Tề Quang Hải và Vệ Thúc Minh giờ phút này cơ mặt rung rung, trái tim đập bịch bịch liên hồi.
Doạ chết người ta rồi!
Tần Ninh không nói gì thêm, vung tay lên, kính Bắc Thương biến mất không thấy đâu nữa.
Đến huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn, nhục thể của hắn chính là mạnh mẽ bất khả chiến bại.
Tu hành Đại Phần Thiên bá thể có thể mài dũa khiến cơ thể của hắn trở nên cứng cỏi vô cùng, vô địch huyền cảnh Tạo Hoá không hề nói ngoa chút nào.
Mà cho dù có là đại nhân vật linh cảnh Niết Bàn thì có kính Bắc Thương trong tay hắn cũng chẳng kiêng dè gì hết.
"Đến đây!"
Tần Ninh nhìn ba người, trầm giọng nói.
Ba bóng người bây giờ lao vụt đến bên cạnh Tần Ninh, chắp tay đứng vững, sắc mặt trắng bệch, trán mướt mải mồ hôi.
Tần Ninh hơi ngẩng đầu.
Rầm rầm rầm!
Lập tức, ba người quỳ rạp xuống đất, sắc mật trắng bệch.
"Tần tông chủ, bọn ta đều bị Hạ Tây Thương che giấu, không hề biết gì cả, mong Tần tông chủ tha mạng".
"Đúng vậy đúng vậy".
"Tần tông chủ, bọn ta tuyệt đối không thể phản bội Cửu U đại lục được".
Ba người cứ ta một câu ngươi một câu, bây giờ nào còn ngạo khí và tư thái của cường giả vô địch huyền cảnh Tạo Hoá nữa.
"Đứng lên!"
Tần Ninh lúc này quát lớn một tiếng.
"Ai nói ta muốn giết các ngươi?"
Tần Ninh từ tốn nói: "Tam đại cổ quốc các ngươi rà soát lại toàn bộ cổ quốc Đại Hạ một lần, phàm là người có quan hệ với Thiên Đế các thì cứ giết sạch tất cả".
"Những người còn lại rời khỏi chỗ này, bắt đầu từ hôm nay ai dám thành lập cổ quốc Đại Hạ ở trên Cửu U đại lục thì Tần Ninh ta sẽ tiêu diệt kẻ đó".
"Làm xong xuôi mấy chuyện này thì thống kê danh sách của tất cả võ giả trên cảnh giới Địa Võ ở trong quốc gia của mình đưa cho Phương Thiên Vũ của cổ quốc Đại Phương!"
Cổ quốc Đại Đồng, cổ quốc Đại Việt, cổ quốc Đại Phương, cổ quốc Đại Thịnh, tứ đại cổ quốc này bây giờ đều quyết tâm tham chiến.
Hơn nữa lão tổ Phương Thiên Vũ của cổ quốc Đại Phương cũng là một đại nhân vật duy nhất cấp bậc linh cảnh Niết Bàn vẫn còn sống đến tận bây giờ.
"Bảy cổ quốc lớn trấn thủ sông Địa U, nói ra mất lòng trước được lòng sau, ai không nghe lời Phương Thiên Vũ ta giết chết kẻ đó".
Tần Ninh mạnh mẽ vang dội, thân ảnh loé lên rời khỏi nơi đây.
Hắn đương nhiên biết cổ quốc Đại Kim, cổ quốc Đại Vệ, cổ quốc Đại Tề, tam đại cổ quốc này không có quan hệ gì với Thiên Đế các.
Thiên Đế các cũng chướng mắt ba người bọn họ.
Dù vậy thì quan hệ giữa ba người với cổ quốc Đại Hạ rất thân thiết, Tần Ninh giết gà doạ khỉ, cũng muốn khiến ba người kinh sợ.
Đợi đến khi Tần Ninh rời đi, ba người lúc ày mới thở phào một hơi.
Vừa nãy quá kinh khủng.
Kim Viễn lập tức nói: "Hai vị, cao thủ trong nước cũng nên xuất thế rồi, không thể buông tha dư nghiệt ở cổ quốc Đại Hạ được".
"Ừm!"
"Nếu đã vậy thì lập tức xuất phát thôi!"
Ba bóng người hoá hoá thành vệt sáng, biến mất không thấy đâu nữa.
Thành cổ phía bên dưới bây giờ ngùn ngụt ánh lửa, tiếng than khóc vang lên khắp nơi.
Tất cả mọi người đều biết cổ quốc Đại Hạ lần này hoàn toàn tiêu đời rồi, trở thành lịch sử.
Lúc trước cổ quốc Đại Hạ mất đi một số cảnh giới Địa Vị, bao gồm cả quốc quân cũng chết.
Nhưng có lão bất tử xưa cũ toạ trấn, cổ quốc Đại Hạ sẽ không bị diệt vong.
Nhưng lần này, lão ngoan đồng Hạ Tây Thương bị giết chết, cổ quốc Đại Hạ hoàn toàn xong đời.
Mà cùng lúc đó, ở nơi cách xa vạn dặm.
Bên trong một toà lầu các ở một dãy núi.
Một thân ảnh bây giờ sắc mặt tái nhợt, hô hấp dồn dập.
"Thứ khốn kiếp!"
Uông Tồn Kiếm bây giờ tức giận không kìm được.
Hắn ta là ai cơ chứ?
Là thánh sứ của Thiên Đế các, cự đầu cảnh giới Sinh Tử tam kiếp.
Ở bên trong Thiên Đế các cũng là vô địch ngự trị một phương.
Thế mà lại bị một thằng ranh huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn dập tắt uy phong.
"Thánh sứ đại nhân đừng tức giận!"
Bên dưới đại điện bây giờ có hai bóng người đứng vững.
"Đi đi, thông báo cho thánh sứ Độc Tu, ma tộc trong lòng đất sắp xuất hiện, nhiệm vụ mà trong các giao cho chúng ta không được để xảy ra sai sót".
"Lần này ta sẽ điều động rất nhiều địa sứ đến đây, bảo hắn ta cũng phải ít người đến đi".
"Nếu không thì người mất mặt chính là hai người chúng ta đấy!"
"Vâng!"
Lập tức có một người rời đi.
"Thánh sứ đại nhân!"
Một người khác chắp tay nói: "'Ma tộc trong lòng đất ngay cả phong ấn ở Cửu U đại lục cũng không phá được, cho dù có xuất thế thì có thể trợ giúp được gì cho Thiên Đế các của chúng ta chứ?"
"Tầng lớp cấp cao trong các rốt cuộc nghĩ như nào vậy?"
"Ngươi thì biết cái gì?"
Uông Tồn Kiếm hờ hững nói: "Ma tộc trong lòng đất nếu như chỉ có chút thực lực ấy thì đương nhiên không đáng để Thiên Đế các tham gia vào rồi".
"Bây giờ mới chỉ là món khai vị mà thôi".
"Thiên Đế các muốn chiếm giữ đại lục Thương Lan vậy thì sẽ phải tiêu diệt vùng đất của ngũ Lan, Đông Lan, Trung Lan".
"Các thế lực lớn trên năm khu vực cũng cực kỳ phức tạp".
"Mà dã tâm của ma tộc trong lòng đất là toàn bộ ngàn vạn đại lục".
Uông Tồn Kiếm dừng lại một chút, từ tốn nói: "Mấy chuyện này nói với ngươi ngươi cũng chẳng hiểu được, cứ làm việc theo lời ta phân phó là được".
Người kia chắp tay một cái không nói gì thêm.
Uông Tồn Kiếm bây giờ tràn ngập sát khí.
Chương 855: Không có tư cách quản?
Hắn ta thân là nhân vật cự đầu cấp bậc cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp.
Thế mà lần này lại bị Tần Ninh phá huỷ một con cờ mà mình chôn xuống.
Hạ Tây Thương chính là một phế vật.
Nhưng mà Tần Ninh lại càng đáng chết hơn!
Uông Tồn Kiếm chậm rãi lẩm bẩm nói: "Nếu không phải là Thanh Ninh các, Thiên Đế các sao phải kiềm chế như thế, nếu như bản toạ có thể đích thân đến đó nhất định sẽ lột da tên kia!"
...
Cửu U đại lục!
Lão ngoan đồng Hạ Tây Thương của cổ quốc Đại Hạ, một nhân vật vô địch linh cảnh Niết Bàn tầng thứ nhất chết rồi!
Tin tức này vừa truyền ra ngoài, ngay lập tức khiến toàn bộ Cửu U đại lục xôn xao.
Mà ngay sau đó, ba quốc gia cổ quốc Đại Kim, cổ quốc Đại Tề, cổ quốc Đại Vệ mang theo vô số cao thủ bắt hết tất cả người của cổ quốc Đại Hạ tra khảo kĩ càng.
Cổ quốc Đại Hạ xong đời rồi!
Tin tức này hoàn toàn lan truyền khắp Cửu U đại lục.
Vô số người kinh ngạc không dám tin.
Cổ quốc Đại Hạ, quốc gia khổng lồ, có đại nhân vật linh cảnh Niết Bàn chết rồi, cổ quốc Đại Hạ cứ vậy mà xong đời.
Bị Tần Ninh một người giết chết.
Cổ quốc Đại Hạ huy hoàng sắp biến mất trong lịch sử của Cửu U đại lục.
Kèm theo tin tức ma tộc sắp xuất thế, xôn xao, không ít người bây giờ cảm thấy bị giết chết đúng là tốt.
Tất cả mọi người đều là võ giả của Cửu U đại lục, có thể nói Cửu U đại lục là đã sinh ra và dưỡng dục bọn họ.
Bây giờ Cửu U đại lục gặp nạn, vậy mà nhãng người này lại bội bạc như thế.
Đáng chết.
Danh tiếng của Tần Ninh ở Cửu U đại lục lại càng vang dội.
Giết chết Hạ Tây Thương, Tần Ninh quay trở về Thanh Vân tông.
Cốc Tân Nguyệt đứng vững ở bên ngoài lầu các phía sau núi, nhìn thấy Tần Ninh trở về, thở phào một hơi, ngước gương mặt xinh đẹp lên.
"Sao thế?"
Tần Ninh mỉm cười, ôm giai nhân vào trong lòng.
"Vì sao lại không gọi ta?"
Cốc Tân Nguyệt chậm rãi nói: "Ta bây giờ đã rất lợi hại rồi đấy, Hạ Tây Thương không phải là đối thủ của ta đâu".
"Hoá ra là chuyện này!"
Tần Ninh mỉm cười nói: "Trước thử thách lòng người sẽ tan rã".
"Hành động lần này của ta cũng là muốn nói cho tất cả mọi người biết cho dù Cửu U đại lục trời có sập xuống thì vẫn có Tần Ninh ta chống đỡ".
"Đồng thời cũng muốn cảnh cáo mấy tên tiểu tốt xấu xa nếu dám làm bừa thì kết cục sẽ giống như Hạ Tây Thương".
Cốc Tân Nguyệt đột nhiên nói: "Xây dựng hình tượng anh hùng à?"
"Trái lại chưa nói đến chuyện có phải là anh hùng hay không, chỉ là không hy vọng Cửu U đại lục bị đám ma tộc dưới lòng đất huỷ diệt hoàn toàn mà thôi".
"Dù sao thì cũng có hơn trăm triệu sinh mạng..."
Tần Ninh chậm rãi nhìn về phương xa, trầm mặc không nói.
Hắn từng giết người như ngoé, nhưng cũng đã từng giáo dục cảm hoá vạn dân.
Giết người đáng chết, cứu người có thể cứu.
...
Cổ quốc Đại Hạ bị tiêu diệt, tin tức truyền ra ngoài, chẳng đến vài ngày bên ngoài Thanh Vân tông có hai đội nhân mã đột nhiên kéo đến.
Hai người cầm đầu đều râu tóc bạc phơ, nét mặt tiều tuỵ.
Nhìn kỹ lại, cả hai người đều là cấp bậc vô địch huyền cảnh Tạo Hoá tứ đoạn.
Ở Cửu U, ở ngàn vạn đại lục đều là nhân vật vô địch hàng đầu đương thời.
Thế nhưng bây giờ, hai lão giả thần thái rất cung kính đứng vững ở bên ngoài Thanh Vân tông, không nói một lời, yên lặng chờ đợi.
Từ từ, một thân ảnh từ bên trong Thanh Vân tông bước ra.
Chính là Lý Nhất Phàm.
Lý Nhất Phàm mặc một bộ kình phục, bên ngoài khác một áo trường bào màu xanh, rất có tư thái của một tông chủ.
"Lý tông chủ!"
Nhìn thấy Lý Nhất Phàm, hai lão giả hơn tám mươi tuổi bây giờ thở phào nhẹ nhõm.
Một người trong đó nói: "Lúc trước là tại hạ đường đột, Cửu U đại lục gặp khó khăn, ai ai cũng đều phải có trách nhiệm, vậy mà chúng ta lại lùi bước không tiến, tội đáng chết vạn lần, xin Lý tông chủ chuyển lời với Tần tông chủ, chúng ta không có ý phản bội Cửu U đại lục".
"Đúng vậy đúng vậy!", một lão giả khác vội nói: "Tổ tiên của ta tôn giả Đại Hoang và tô giả Thanh Vân trước kia là bạn tri kỉ, nếu như chúng ta dám phản bội Cửu U đại lục thì làm gì còn mặt mũi đi gặp lão tổ tông được chứ?"
Hai người bây giờ đối xử với Lý Nhất Phàm, muốn có bao nhiêu khách khí thì có bấy nhiêu khách khí.
Hai người này chính là lão ngoan đồng bất tử của Cổ gia Lĩnh Nam và Hoang gia hiện nay, Cổ Lãng và lão tổ Hoang Hư Tử.
Hai người bọn họ vốn định tránh mặt rút lui.
Nhất là Cổ gia Lĩnh Nam, đệ tử của Cổ gia chết ở trong Thanh Vân tông nhiều vô số kể.
Cổ Lãng vốn chẳng hề sợ hãi, căn bản không thèm quan tâm đến Tần Ninh.
Bản thân tránh né không tham chiến thì Tần Ninh có thể làm được gì?
Thế nhưng nghe tin cổ quốc Đại Hạ sụp đổ trong nháy mắt, Cổ Lãng đứng ngồi không yên.
Hạ Tây Thương là đại nhân vật linh cảnh Niết Bàn tầng thứ nhất cũng đã chết rồi.
Ông ta có cách nào chống lại được Tần Ninh đây chứ?
Thêm nữa, Tần Ninh dạo gần đây nổi danh là sát thần, ma thần, ác ma ở khu vực đại lục Bắc Thiên.
Cổ Lãng thật sự sợ rồi!
Giao chiến với ma tộc trong lòng đất có thể gia tộc sẽ bị tổn thất, nhưng vẫn còn tốt hơn là bây giờ bị Tần Ninh giết sạch.
Tuy Cổ gia Lĩnh Nam và đám người Thiên Đế các, ma tộc dưới lòng đất không có bất cứ quan hệ gì.
Nhưng Tần Ninh cũng chẳng quan tâm.
Không tham chiến chính là phản đồ.
Bây giờ không chỉ riêng Thanh Vân tông mà rất nhiều thế lực liên quan cũng lớn tiếng chửi mắng Cổ gia Lĩnh Nam và Hoang gia.
Nhóm đệ tử trong gia tộc thậm chí còn cảm thấy bất bình, yêu cầu tham chiến.
Hai lão ngoan đồng thì càng thấy rõ ràng hơn!
Không tham chiến thì sẽ chết!
Không chỉ bọn họ chết mà Cổ gia Lĩnh Nam và Hoang gia cũng sẽ hoàn toàn tiêu đời.
Hai người thật sự sợ!
Tần Ninh chính là đang giết gà doạ khỉ!
Dù bọn họ biết rõ nhưng lại không thể làm được gì khác.
Lý Nhất Phàm bây giờ có chút đau đầu.
Huyền cảnh Tạo Hoá tứ đoạn.
Cho dù bây giờ hắn ta đã là cảnh giới Hoá Thần thì chỉ một cái tát của hai vị này cũng đủ để quay chết hắn ta, cực kỳ mạnh mẽ.
Nhưng bây giờ hai người này lại khách khí đến vậy, thậm chí còn có vẻ hèn mọn.
Lý Nhất Phàm mở miệng nói: "Hai vị, lời ta cũng đã truyền đạt rồi, tông chủ nói làm thế nào thì phải xem tâm ý của hai vị, người không có tư cách quản".
Không có tư cách quản?
Hai người Cổ Lãng và Hoang Hư Tử mặt mũi tái nhợt.
Tần Ninh ý là... không tha thứ cho bọn họ sao?
Vậy sao được cơ chứ?
Cổ Lãng lập tức giữ chặt Lý Nhất Phàm, vội vàng nói: "Lý tông chủ, cậu tuổi còn trẻ mà đã là đại tông chủ của Thanh Vân tông, Tần tông chủ có lòng truyền vị cho cậu, mong Lý tông chủ làm ơn nói giúp bọn ta một chút!"
"Đúng vậy đúng vậy!", Hoang Hư Tử bây giờ cũng giữ chặt Lý Nhất Phàm, khẩn thiết nói: "Chúng ta thật sự không hề có liên quan đến đám người Thiên Đế các hay ma tộc trong lòng đất, lúc trước chỉ là... chỉ là mỡ heo che hết lòng dạ*".
(Mỡ heo che hết lòng dạ: Vì lợi ích trước mắt mà làm chuyện không đúng, trái với lương tâm)
Lý Nhất Phàm bây giờ bị hai huyền cảnh Tạo Hoá lớn lôi kéo, trong lòng càng thêm khổ sở.
Cái này phải làm sao đây?
Hắn ta đúng là đại tông chủ, không sai, thế nhưng mà hắn ta cũng đã truyền lời lại rồi!
Trước sơn môn, hai người Cổ Lãng và Hoang Hư Tử cũng chẳng cần thể diện gì cả, lôi kéo Lý Nhất Phàm, trái một câu phải một câu đau khổ cầu xin.
"Đủ rồi đủ rồi!"
Đột nhiên, một giọng nói mất kiên nhẫn vang lên vào lúc này.
Thạch Cảm Đương nhanh chân bước ra nói: "Có thời gian rảnh rỗi ở đây cầu xin người khác thì chi bằng mau chóng trở về kiểm kê lại võ giả trên cảnh giới Địa Vị thành lập đội ngũ, tập hợp với Vũ gia và Hoàng Phủ gia, chuẩn bị nghênh chiến bất cứ lúc nào!"
Thạch Cảm Đương không nhịn được nói: "Sư tôn ta không thích nhất là loại người ngoài miệng nói nhiều nhưng trên thực tế lại không làm bất cứ cái gì!"
"Hai nhà các ngươi chỉ cần anh dũng diệt ma tộc thì sư tôn ta cũng lười tính toán với các ngươi".
Giọng nói của Thạch Cảm Đương vô cùng mất kiên nhẫn.
Thế nhưng hai người Cổ Lãng và Hoang Hư Tử nghe xong lời này như nhận được đại xá.
Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!
Hai người đội ơn rời khỏi Thanh Vân tông, vội vàng trở về gia tộc của mình triệu tập nhân mã.
Thạch Cảm Đương nhìn về phía Lý Nhất Phàm, ho khan một tiếng, trịnh trọng nói: "Tiểu Lý à!"
Tiểu Lý?
Lý Nhất Phàm sững sờ, nhưng ngay lập tức không thể không nhận.
Thạch Cảm Đương là đồ đệ của Tần Ninh, cũng không phải đồ đệ giống như Thẩm Văn Hiên mà là đệ tử dòng chính.
Còn nữa, Thạch Cảm Đương là huyền cảnh Tạo Hoá tam đoạn...
Luận thực lực hay địa vị cũng đều cao hơn hắn ta.
Thạch Cảm Đương chân thành nói: "Tiểu Lý à, ngươi thân là đại tông chủ, sư tôn giao tất cả mọi chuyện cho ngươi chính là đã nhìn trúng ngươi".
"Xem là tông chủ của Thanh Vân tông, người đứng đầu đệ nhất tông môn của Cửu U đại lục thì phải thể hiện khí thế của ngươi ra chứ".
Thạch Cảm Đương bày ra bộ dáng thành thục lão luyện nói: "Hai cái lão già đấy là sợ sư tôn làm thịt bọn hắn, mấy loại như thế không có gì phải nói hết, lần sau nhớ kĩ!"
"Đa tạ... Thạch... Thạch đại ca chỉ bảo!"
Lý Nhất Phàm có hơi không được tự nhiên nói.
"Đúng rồi, nếu như có người tìm ta thì cứ nói ta tu luyện ở trong núi, ta đi trước đây".
Thạch Cảm Đương nhanh như chớp rời đi.