• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 81: Tỉ thí đan thuật

Bắt đầu tỉ thí, hai vị linh đan sư tứ phẩm bắt đầu kiên nhẫn chuẩn bị.

Thánh Đăng Phong lúc này hít một hơi thật sâu, đứng trước lò luyện đan, nhìn dược liệu của mình.

Lần này, ông ta sẽ cược một lần.

Tỉ thí đan thuật, hai người sẽ tự chọn linh đan. Linh đan luyện chế ra sẽ do đại sư Khương Vinh đích thân đánh giá, ai có đẳng cấp cao hơn thì sẽ thắng.

Lần này đại sư Khương Vinh đến thì chắc chắn sẽ công bằng và công khai.

Hai người đều đang cá cược.

Thánh Đăng Phong biết Cưu Thạch hận mình.

Năm đó hai người cùng là môn hạ của một vị đại sư, còn có một vị sư muội. Cả hai đều rất thích tiểu sư muội đó.

Nhưng sau đó tiểu sư muội trở thành phu nhân của ông ta, Cưu Thạch cũng đã thù ông ta từ đó.

Hiện giờ, 20 năm cách biệt, Cưu Thạch còn đến đế quốc Bắc Minh tìm ông ta. Có thể thấy Cưu Thạch vẫn luôn căm thù ông ta.

Nếu lần này thất bại, vậy bao nhiêu năm kinh doanh của ông ta tại đế quốc Bắc Minh sẽ như công toi.

Cho nên ông ta chỉ được phép thành công chứ không được phép thất bại.

Mà trong mắt Cưu Thạch cũng tràn đầy sự báo thù.

“Thánh Đăng Phong, bao nhiêu năm qua, ngươi cướp người phụ nữ của ta. Giờ ta sẽ cướp hết tôn nghiêm và địa vị của ngươi đi”.

Rung rung...

Giây phút ấy, cả hai bên đồng thời nổi lửa.

Cấp bậc lửa của hai người tương đồng, đều là lửa xanh trung đẳng. Khi nhiệt tăng, lò luyện đan cũng được mở ra. Động tác của cả hai cực kỳ thuần thục.

Thời gian cứ thế trôi qua, đại sư Khương Vinh ngồi đầu, híp mắt lại nhìn.

“Thú vị, thú vị thật...”

Nhìn đan thuật của cả hai, Khương Vinh gật đầu.

Nhưng dần dần, khi nhìn sang Thánh Đăng Phong, ánh mắt của Khương Vinh bỗng sững lại.

“Đan thuật của Tiểu Thánh... có thay đổi?”

Khương Vinh nhìn thủ đoạn luyện chế của Thánh Đăng Phong, cảm thấy kinh ngạc vô cùng.

Mặc dù chỉ thay đổi một chút, nhưng hoàn toàn thể hiện phong phạm đại gia.

Một linh đan sư tứ phẩm có thể làm đến bước này thì không dễ chút nào.

Thời gian dần trôi qua, khi trời sắp tối, độ ấm của phòng luyện đan mới dần giảm xuống.

“Phù...”

Thánh Đăng Phong thở phào một cái, nhìn lò luyện đan của mình rồi lau mồ hôi.

“Thành công rồi...”

Thánh Đăng Phong vui vẻ, có lẽ lâu lắm rồi ông ta chưa cảm thấy vậy.

“Sư huynh, chậm quá rồi đó!”

Một âm thanh chói tai đột nhiên vang lên bên tai.

Cưu Thạch nhìn Thánh Đăng Phong, sắc mặt chế nhạo: “Hay là huynh nghĩ trì hoãn càng lâu thì đan dược huynh chế ra có phẩm chất càng cao?”

“Có cao hay không thì lát nữa sẽ biết thôi!”, Thánh Đăng Phong thở ra, lạnh nhạt nói.

Nhưng ánh mắt nhìn Cưu Thạch thì hoàn toàn tự tin.

Cưu Thạch thấy vậy thì cũng lạnh lùng nhìn lại.

“Làm trò mèo!”

Cưu Thạch hừ nói: “Đã vậy thì Khương đại sư hãy nghiệm đan đi ạ?”

“Được!”

Khương Vinh híp mắt nhìn Thánh Đăng Phong, cười nói: “Đan của ngươi còn chưa ra lò, vậy xem của Cưu Thạch trước vậy!”

Cưu Thạch cười tự tin, ra dáng mời.

“Khương đại sư, linh đan tứ phẩm ta luyện chế là Ngưng Tâm đan!”

Cưu Thạch tỉ mỉ nói: “Ngưng Tâm đan giúp võ giả cảnh giới Linh Phách ngưng tụ tâm thần, hội tụ Linh Đài và Linh Luân. Nó là linh đan công tâm, cực kỳ có hiệu nghiệm với võ giả cảnh giới Linh Phách.

Cưu Thạch biết mình không cần giải thích nhiều, cung kính nói: “Xin mời Khương đại sư chấm điểm ạ!”

“Ừ!”

Khương Vinh gật đầu, lấy linh đan ra, điềm đạm nói: “Đánh giá một viên linh đan cũng dựa vào vẻ ngoài, dược hiệu và màu sắc để nói thôi”.

“Ngưng Tâm đan vốn có màu xanh nhạt, viên này có ngươi có phẩm cấp không thấp, màu sắc tràn đầy, cũng được coi như thượng thừa”.

“Còn về dược hiệu...”

Đại sư Khương Vinh ngừng một chút, cầm viên đan bỏ vào miệng rồi nói: “Dược hiệu khoảng năm phần rưỡi, không tồi!”

“Thang điểm từ một đến chín thì đan dược này có thể được bảy điểm tổng hợp!”

Bảy điểm!

Thật sự không dễ nhận được đánh giá cỡ đó của đại sư Khương Vinh đâu.

Cưu Thạch nắm chặt tay, khống chế sự hưng phấn trên mặt.

“Xin cảm ơn sự đánh giá cao của Khương đại sư!”

Cưu Thạch vui vẻ vô cùng, 7 điểm này được coi là đánh giá cao nhất mà Khương đại sư cho ông ta.

“Thánh sư huynh, linh đan của huynh thì sao?”

Cưu Thạch nhìn Thánh Đăng Phong, cười khà khà: “Hay là thất bại rồi? Hay là huynh thấy mình không bằng ta nên nhận thua luôn?”

“Sư đệ Cưu Thạch sao mà nóng vội thế?”

Thánh Đăng Phong đi về phía lò luyện đan, cười nói: “Ai thắng ai thua còn chưa biết đâu!”

Ông ta nói xong thì mở lò luyện đan ra.

Đột nhiên có một mùi thơm tỏa ra.

“Đây là... Kim Minh đan!”

Đại sư Khương Vinh sửng sốt không thôi.

“Thánh Đăng Phong, ngươi luyện chế ra được linh đan ngũ phẩm sao?”

Khương Vinh nhìn Thánh Đăng Phong, cực kỳ kinh ngạc.

“Mặc dù chỉ là linh đan ngũ phẩm hạ đẳng, nhưng thành công này của ngươi đã thể hiện rằng ngươi có tư cách luyện chế ra linh đan ngũ phẩm, là một linh đan sư ngũ phẩm hàng thật giá thật!”

Khương Vinh vui vẻ khen ngợi.

Là đan sư trưởng lão của tổng các Thánh Đan các, có thêm một linh đan sư ngũ phẩm nữa chính là chuyện vui lớn.

Mà Cưu Thạch lúc này thì xanh cả mặt lại.

Sao có thể chứ?

Đan thuật của Thánh Đăng Phong rõ ràng không bằng ông ta, tại sao lại có thể trở thành linh đan sư ngũ phẩm trước cả ông ta được?

“Khương đại sư!”

Cưu Thạch chắp tay, sầm mặt nói: “Mặc dù Thánh Đăng Phong đã luyện chế ra linh đan ngũ phẩm, nhưng cũng chỉ là hạ đẳng mà thôi, chưa chắc đã được đánh giá cao!”

Nghe vậy, Khương Vinh cũng gật đầu.

Cưu Thạch nói không sai, linh đan ngũ phẩm hạ đẳng, nhưng chưa chắc đã cao điểm hơn Ngưng Tâm đan tứ phẩm thượng đẳng.

“Để ta xem nào!”

Khương Vinh đi lên, cầm lấy Kim Minh đan.

Kim Minh đan là linh đan ngũ phẩm.

Nó có tác dụng bổ máu cực kỳ với các võ giả vượt qua tứ linh cảnh.

Khương Vinh cầm viên đan trong tay, quan sát thật kỹ, chỉ cảm thấy đan dược trong tay cực kỳ thần kỳ.

Mặc dù có nhiều chỗ còn tì vết nhưng đa số vẫn được xử lý ổn thỏa.

Khương Vinh bỗng thay đổi sắc mặt.

“Khương đại sư, thế nào rồi?”

Cưu Thạch gấp rút hỏi.

Đại sư Khương Vinh nhìn Cưu Thạch, rồi nhìn Thánh Đăng Phong và nói: “Đan dược này được bảy điểm!”

Lão ta nói xong thì Cưu Thạch cũng chấn động.

Sao lại thế được?

Thánh Đăng Phong không chỉ luyện chế ra linh đan ngũ phẩm mà còn được bảy điểm, bằng cấp với Ngưng Tâm đan của ông ta sao?

Không thể nào!

Sắc mặt Cưu Thạch trắng bệch, nói: “Khương đại sư, ngài nhìn lại xem, sao đan thuật của ông ta lại tăng cao vậy chứ?”

Trước khi đến đây, Cưu Thạch đã điều tra rồi. Đan thuật của Thánh Đăng Phong chắc chắn không bằng được ông ta, mà cũng chỉ là linh đan sư tứ phẩm.

Sao đột nhiên lại trở thành linh đan sư ngũ phẩm và luyện chế ra linh đan được chấm điểm cao ngang với linh đan tứ phẩm của ông ta được!
Chương 82: Đây mới gọi là lợi hại



“Cưu Thạch, ý của ngươi là lão phu lừa Thánh Đăng Phong sao?”, vẻ mặt của đại sư Khương Vinh trở nên nặng nề.

Ở Thánh Đan các, lão ta vẫn luôn làm việc rất chắc chắn, chưa từng thiên vị, giờ đây nghe ra sự nghi ngờ trong câu nói của Cưu Thạch, đương nhiên sẽ thấy không vui.

“Xin lỗi, Khương đại sư, ta không có ý này!”

Cưu Thạch vội vàng nói: “Chỉ là… chỉ là cảm thấy tài nghệ của Thánh Đăng Phong tăng quá nhanh, khó mà tưởng tượng”.

“Cho nên, ngươi phải tìm vấn đề ở chính mình đó!”

Khương Vinh lại nói: “Không thể vì thua một lần so tài mà cảm thấy không công bằng”.

“Khương đại sư dạy chí phải!”

Cưu Thạch siết chặt nắm đấm, không dám tỏ thái độ.

Khương Vinh là một vị linh đan sư thất phẩm nên lời nói có trọng lượng cực lớn ở Thánh Đan các.

Còn ông ta chỉ là linh đan sư tứ phẩm. Hai người căn bản không phải cùng một đẳng cấp.

“Được rồi, vòng thi thứ nhất, Thánh Đăng Phong giành chiến thắng, hơn nữa, Thánh Đăng Phong được nâng lên thành linh đan sư ngũ phẩm. Chuyện này, ta nhất định sẽ báo với các chủ, phát thưởng cho ngươi!”

Khương Vinh mở miệng nói.

“Cưu Thạch, ngươi cũng đừng thất vọng!”

Khương Vinh an ủi nói: “Đây chỉ là vòng thi thứ nhất thôi, còn có vòng thi tiếp theo. Nếu ngươi có biểu hiện xuất sắc thì chưa hẳn sẽ không thể kéo lại được!”

Sau đó, Khương Vinh đại sư nhìn chằm chằm vào viên Kim Minh đan này, không ngừng xuýt xoa: “Thật ra, viên linh đan ngũ phẩm này có rất nhiều chỗ đáng để nghiên cứu, nhưng cũng có vài tì vết”.

Nghe câu nói này, Thánh Đăng Phong run run khóe mắt.

Lần luyện đan này của ông ta, có rất nhiều chỗ tiểu tiết là thay đổi theo những gì hôm nay Tần Ninh đã nói thì mới thành công luyện chế ra linh đan ngũ phẩm.

Bây giờ nghĩ kỹ lại, những lời Tần Ninh nói thật sự là nói trúng tim đen.

Rõ ràng là chỉ ra vấn đề về đan dược của ông ta, mà hơn nữa là liếc mắt đã nhìn thấu những điểm thiếu sót của ông ta bao nhiêu năm nay.

Lúc này, Thánh Đăng Phong đầy kinh ngạc và vui mừng trong lòng. Lần này con trai mình đã thật sự nhặt được bảo bối rồi!

Sau khi trở về, nhất định phải thật tâm cảm ơn Tần Ninh.

Người này, chính là một yêu nghiệt!

Mà trong lòng Khương Vinh lúc này, lại có nhiều chỗ nghi ngờ. Kim Minh đan này luyện ra, quả thật khiến người ta cảm thấy có rất nhiều điều kỳ lạ.

Một số chỗ có cách xử lý mà khiến lão ta cảm thấy lạ lùng.

Xem ra, phải tìm lúc nào hỏi cặn kẽ Thánh Đăng Phong mới được.

Mà lúc này, trong lòng Cưu Thạch cũng có chút chán nản.

Ông ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, Thánh Đăng Phong lại có thể đạt tới cảnh địa linh đan sư ngũ phẩm.

Điều này quả thật quá khó tin.

“Được rồi, chúng ta tiến hành bài thi tiếp theo, phần thi hỏi đáp. Hai người các ngươi có thể hỏi đối phương một vấn đề nào đó!”

Khương Vinh nhàn nhạt nói: “Lần thi này, cho mỗi bên các ngươi một đêm suy nghĩ, cũng có thể tra cứu sách cổ, thậm chí hỏi người khác. Nhưng ta nghĩ, dựa vào trình độ thuật luyện đan của các ngươi thì chỉ sợ là ở đế quốc Bắc Minh này không có ai mà hỏi”.

“Câu hỏi!”

Bàn tay của Cưu Thạch vung ra, ba phong thư giấy trắng xuất hiện trước mặt Thánh Đăng Phong.

“Cưu Thạch sư đệ, ba câu hỏi này, ngươi trả lời cho tốt vào!”, Thánh Đăng Phong lúc này vô cùng vui vẻ, giao câu hỏi của mình cho Cưu Thạch.

Vẻ mặt Cưu Thạch lạnh lùng, biểu cảm cũng trở nên khó coi.



Cùng lúc này, ở một bên khác, Tần Ninh phù một hơi, lau mồ hôi.

“Phá linh đan, Tố linh đan, Hồi linh đan!”

Thánh Tâm Duệ đứng một bên theo dõi đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục.

Tần Ninh một mạch mở ba lần lò luyện đan, luyện thành công ba loại linh đan trong một buổi chiều.

Điều này quả thật khiến người ta không thể tin nổi.

Nhưng chuyện này lại thành thực mà xuất hiện trước mặt họ.

Đôi lông mày đang cau lại của Diệp Viên Viên lúc này cũng giãn ra, trông thanh thuần động lòng người.

Thuật luyện đan của Tần Ninh quả thật không tầm thường. Tuy nàng không hiểu rõ thuật luyện đan nhưng ít nhất có thể nhìn ra, thuật luyện đan của Tần Ninh không giống như bình thường.

“Vứt đi!”

Lúc này, Tần Ninh đứng một bên, thản nhiên nói.

“Vâng!”, Thánh Tâm Duệ đứng một bên lập tức đáp lời, nhưng lại chợt sững người, hay tay bưng khay đựng đan dược cũng run rẩy.

Gì vậy? Vứt đi ư?

Đùa sao, mất một buổi chiều luyện ra ba loại linh đan sao lại vứt đi?

Linh đan này cho dù là màu sắc hay dược hiệu thì đều có thể nói là điển hình mà!

Nhìn bộ dạng ngạc nhiên của Thánh Tâm Duệ, Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Lửa luyện đan bây giờ của ta, tuy đã đạt tới màu cam trung đẳng, đủ để luyện chế linh đan trung đẳng nhất phẩm”.

“Nhưng, ba loại linh đan này phải là tầng cao nhất của linh dược nhất phẩm, dựa vào cấp độ lửa luyện của ta bây giờ mà dùng để luyện chế thì xuất hiện vài vấn đề!”

“Vứt nó đi. Mấy hôm nữa ta sẽ luyện chế lại!”

Nghe câu nói này, Thánh Tâm Duệ hiểu ra ngay.

Tần Ninh không hài lòng với ba loại linh đan mà mình luyện chế ra!

Cái gì gọi là lợi hại?

Đây chính là lợi hại!

Áp lực vô hình là yếu tố trí mạng!

Tần Ninh lúc này có thể dễ dàng nói vứt đi ba loại linh đan mà hắn coi như báu vật.

Trong mắt Tần Ninh, ba loại linh đan này chỉ có thể nói là tầm thường, vốn dĩ không có tư cách để ra đời từ bàn tay của hắn.

“Vâng, ta hiểu rồi!”

Thánh Tâm Duệ cầm ba loại linh đan lên, trong lòng cảm thán.

Cái gì gọi là thiên tài?

Đây mới là thiên tài!

Hơn nữa sự kiêu ngạo này phát ra từ trong xương tủy của Tần Ninh.

Hắn cảm thấy linh đan mà mình luyện chế ra, không thuộc trình độ của hắn nên thật lòng không có chút tiếc nuối nào.

Bưng ba loại linh đan, trong lòng Thánh Tâm Duệ lại rối rắm.

Trước khi gặp Tần Ninh, hắn ta tự xưng là thiên tài đan thuật.

Nhưng bây giờ, so sánh với Tần Ninh, quả thật hắn ta kém cỏi tới mức đáng thương. Thiên tài cái khỉ gì, người giỏi còn có người giỏi hơn, so với Tần Ninh, hắn ta chính là ếch ngồi đáy giếng.

“Tâm Duệ, con làm gì đấy?”

Đúng lúc này, một tiếng gọi cắt ngang dòng suy nghĩ của Thánh Tâm Duệ.

“Cha!”

Thánh Tâm Duệ nhìn thấy cha mình, Cưu Thạch và Khương Vinh đại sư thì biết, vòng thi thứ nhất đã kết thúc.

Nhìn vẻ mặt của cha thì chắc là đã thắng rồi.

“Hả? Phá linh đan, Tố linh đan, Hồi linh đan?”

Nhìn ba loại đan dược trong ba bình pha lê trong suốt, Khương Vinh đại sư bỗng trở nên kích động.

Không quan tâm tới hình thức, Khương Vinh đại sư tiến lên trước, kinh ngạc vui vẻ nói: “Ba loại linh đan nhất phẩm này đã sớm thất truyền phương pháp luyện đan rồi, tại sao vẫn còn có người luyện chế được?”

“Chậc chậc, ba loại linh đan nhất phẩm này còn trân quý hơn linh đan nhị phẩm!”

Khương Vinh phấn khích đến nỗi quên mất lễ tiết, mở bình pha lê ra, cẩn thận nếm thử.

Bỗng nhiên, sắc mặt của Khương Vinh đại sư đỏ bừng, toàn thân kích động không thôi.

Lão ta vẫn luôn mang một vẻ thong dong, nhàn nhã mà tới giờ lại tỏ ra đầy chấn động.

“Cái này do ai luyện ra vậy?”

Khương Vinh thất thố bắt lấy cánh tay của Thánh Tâm Duệ, vẻ mặt phấn khích đến phát cuồng!

Thánh Tâm Duệ tỏ vẻ đau đớn, nhìn Khương Vinh, không nhịn nổi nói: “Khương đại sư, ông… làm con đau quá!”

“Ồ, ngại quá, quả thật xin lỗi!”

Khương Vinh vội vàng thả lỏng tay ra.

Nhưng ánh mắt nhìn Thánh Tâm Duệ vẫn mang đầy kinh ngạc vui vẻ và gấp gáp như vậy.

“Tiểu Duệ, con mau nói cho ông biết, ba loại linh đan này do vị linh đan sư nào luyện chế ra vậy?”

Khương Vinh không nhịn nổi nhiệt tình hỏi. Nhìn vẻ thất thố của Khương Vinh như vậy khiến Thánh Đăng Phong và Cưu Thạch cũng thầm kinh ngạc không thôi.
Chương 83: Cha nghe con nói đã

Thân là linh đan sư thất phẩm, đan thuật đại sư của Thánh Đan các, tại sao Khương Vinh lại quan tâm đến ba loại linh đan như vậy?

Kể cả khi phương thức luyện đan của ba loại linh đan này đã thất truyền thì cũng không nên gấp gáp như vậy chứ? Dù sao cũng chỉ là linh đan nhất phẩm mà thôi!

Thánh Tâm Duệ mở miệng muốn nói nhưng bỗng nhiên nhớ tới tính cách của Tần Ninh thì lại do dự.

Tần Ninh vừa mới dặn dò hắn ta, đem vứt ba loại linh đan này đi.

Điều này chứng tỏ, Tần Ninh cực kỳ không hài lòng với ba loại linh đan mà hắn luyện chế ra.

Nếu hắn ta nói cho Khương Vinh đại sư biết là Tần Ninh luyện chế thì chỉ sợ là sẽ khiến Tần Ninh không vui.

“Nói nhanh đi!”, Khương Vinh không nhịn được mà giục giã.

“Khương đại sư!”, Thánh Tâm Duệ nói: “Ba loại linh đan này là do một vị hiệp khách xông vào một động cổ lấy được sau đó bán cho Thánh Đan các, con cũng không biết là ai luyện chế ra!”

Nghe thấy câu nói này, khuôn mặt của Khương Vinh hiện rõ vẻ thất vọng.

Nhìn thấy cảnh này, Cưu Thạch nói ngay: “Khương đại sư, chỉ là linh đan nhất phẩm, tại sao người lại để ý như vậy?”

“Linh đan nhất phẩm?”

Khương Vinh than thở nói: “Ba loại linh đan nhất phẩm này có ý nghĩa rất lớn bên trong đó!”

Khương Vinh cẩn thận nói: “Ba loại linh đan này, mỗi loại đều bổ trợ cho nhau, hơn nữa cũng chuyên dùng để trợ giúp cho võ sĩ cảnh giới Linh Hải khôi phục Linh Hải. Chưa nói đến nó vô cùng quý báu, đây, các người cẩn thận nếm thử xem!”

Khương Vinh vừa dứt lời, Thánh Đăng Phong và Cưu Thạch cùng tiến lên phía trước, cẩn thận nếm thử một chút bột phấn.

Sau đó, vẻ mặt của hai người cũng dần đổi sắc.

Lúc này, Khương Vinh mới chậm rãi nói: “Nếu để ta đánh giá đan dược này thì ít nhất cũng phải chín điểm!”

Chín điểm!

Nghe vậy, hai người kia đưa mắt nhìn nhau, tuy trong lòng cảm thấy chấn động nhưng vẫn khẽ gật đầu.

Nếu chỉ đánh giá theo kiểu linh đan nhất phẩm thì đan dược này quả thực là xứng đáng được chín điểm.

“Linh đan bậc này, đa số đều xuất phát từ trong tay một số linh đan sư mấy ngàn năm trước, theo thời gian dần trôi qua, rất nhiều phương pháp luyện đan đã thất truyền. Đối với đan giới mà nói thì có thể gọi là một tổn thất lớn!”

Nghe thấy vậy, vẻ mặt của Thánh Tâm Duệ lại trông rất kỳ lạ.

“Cho lão phu mỗi loại một viên nhé. Lão phu trở về sẽ nghiên cứu thử xem!”, Khương Vinh đại sư cảm thán nói.

“Duệ Nhi, không nghe thấy lời của Khương Vinh đại sư sao?”

“Vâng vâng!”

Thánh Tâm Duệ lập tức lấy ra mỗi loại một viên, giao cho Khương Vinh.

Nhìn bộ dạng cẩn thận dè dặt của Khương Vinh, Thánh Tâm Duệ chỉ cảm thấy kỳ cục.

Sau đó, Khương Vinh đại sư có chút hồn bay phách lạc mà sải bước rời đi.

Cưu Thạch vội vàng đi theo.

Lúc này Thánh Đăng Phong mới thở dài.

“Nhóc thối này, con ngốc sao?”

Thánh Đăng Phong trách mắng.

“Sao thế? Cha…”, Thánh Tâm Duệ lúc này không biết nói gì.

“Ba loại linh đan này để hồi phục Linh Hải, hiệu quả đặc biệt. Con không cất cho cẩn thận còn bê ra ngoài chạy lung tung làm gì”.

Thánh Đăng Phong trách cứ mà nói: “Lẽ nào con không biết, đại ca của Tần công tử bị mất Linh Hải, phải cần đến loại linh đan này để hồi phục sao?”

Nghe thấy câu nói này, vẻ mặt Thánh Tâm Duệ càng trở nên kỳ lạ.

“Nhóc thối, không phục hả?”, Thánh Đăng Phong mắng mỏ: “Nếu không phải nhờ có Tần Ninh thì cha có thể đạt tới linh đan sư ngũ phẩm sao? Có thể đè đầu Cưu Thạch sao?”

“Hơn nữa, hôm nay cha đã lấy được ba câu hỏi của cuộc thi ngày mai rồi, còn cần Tần Ninh giải đáp giúp ta. Nhóc thối, tại sao làm chuyện mà không mang theo não vậy?”

“Cha, cha đã đạt tới linh đan sư ngũ phẩm rồi sao?”

Thánh Tâm Duệ cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Cha đã đứng ở bậc linh đan sư ngũ phẩm 10 năm rồi, bây giờ lại đột nhiên đạt được linh đan sư ngũ phẩm!

“Không thì con cho là gì?”

Thánh Đăng Phong hừ một tiếng rồi nói: “Nhanh chóng thu lại ba loại linh đan này, giữ lại cho Tần Ninh. Nhóc con, đừng có chạy loạn, cha thịt con đấy!”

“Cha…”

Thánh Tâm Duệ lúc này mới cười khổ nói.

“Cha để con nói đã được không?”, Thánh Tâm Duệ lại nói: “Ba loại linh đan này vốn dĩ là do Tần huynh luyện chế. Nhưng huynh ấy không hài lòng, cảm thấy nó bị hỏng cho nên bảo con đem vứt loại đan dược này. Vì vậy mới gặp mọi người!”

“Con nói sao cơ?”

Thánh Đăng Phong nhìn chằm chằm Thánh Tâm Duệ, toàn thân run rẩy.

Đan dược này do Tần Ninh luyện chế…

Nhưng Tần Ninh không hài lòng, chuẩn bị ném đi, còn không thèm giữ lại cho Thánh Đan các bán.

Không hài lòng tới mức nào mới làm như vậy?

Nhưng, một viên linh đan bị vứt bỏ lại được Khương Vinh đại sư đánh giá chín điểm!

Chín điểm!

Cả để quốc Bắc Minh, gần như không có ai được Khương Vinh đại sư đánh giá cao như vậy.

Nhất thời, Thánh Đăng Phong chỉ cảm thấy, hiểu biết của mình hoàn toàn bị lật đổ.

Tần Ninh, rốt cuộc là quái thai gì đây?

Có thể nói, loại linh đan này vô cùng quý giá, nhưng Tần Ninh lại không thèm để mắt.

Thánh Tâm Duệ cũng không nói nhiều. Hắn ta biết, lúc này cha cũng phản ứng giống như lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy Tần Ninh luyện đan.

Chấn động, thậm chí cảm thấy cả chặng đường đời mình đã đi đều xiêu vẹo hết cả.

“Tại sao vừa rồi con không nói chuyện này ra?”, Thánh Đăng Phong phản ứng lại, nói ngay: “Với sự tán thưởng của Khương Vinh đại sư, chắc chắn Tần Ninh sẽ được Khương Vinh đại sư để ý, thu thành đệ tử cuối cùng, địa vị cũng một bước lên trời!”

“Cha…”

Thánh Tâm Duệ bất lực kéo dài giọng: “Cha cho rằng… Tần huynh sẽ quan tâm những chuyện này sao?”

“Hơn nữa, Tần huynh bảo con ném đi. Nếu phát hiện có người khác nhìn thấy thì với tính khí cao ngạo của huynh ấy, nhất định sẽ cảm thấy mất mặt, cha nói xem… huynh ấy liệu có nể mặt chúng ta nữa không?”

“Đúng đúng đúng, nói có lý!”

Thánh Đăng Phong vội vàng nói: “Buổi tối bảo đầu bếp tốt nhất của quán rượu Thánh Tước lấy hết tay nghề ra làm một bữa để chiêu đãi Tần công tử cho thật tốt!”

“Con biết rồi thưa cha!”

Thánh Tâm Duệ cười hê hê nói: “Cha, Tần huynh chỉ là linh đan sư nhất phẩm, cảnh giới Linh Hải tầng một. Cha lại quan tâm như vậy, không sợ thiệt sao?”

“Mất dạy!”

Thánh Đăng Phong trách mắng: “Con không biết cái gì hết!”

“Nếu Tần Ninh chỉ là linh đan sư nhất phẩm thì sao có thể đánh giá thành thục linh dược tứ phẩm như vậy? Tại sao lại có thuật luyện đan cao siêu như thế? Bây giờ hắn chỉ bị hạn chế bởi đẳng cấp lửa luyện đan thôi!”

“Hơn nữa, nếu không phải thấy bộ dạng 16, 17 tuổi của hắn thì cha còn nghi ngờ, liệu hắn có phải là người cổ sống vạn năm không đấy!”

“Có khi thật đấy ạ!”

“Nhóc thối, huyên thuyên ít thôi cho cha!”

Thánh Đăng Phong nhìn Thánh Tâm Duệ nói: “Nhanh chóng thu lại linh dược, ném đi tiếc quá, có thời gian rảnh để ta nghiên cứu thử”.

“Đúng rồi, đi hỏi Tần Ninh, tối nay có thể cùng ăn cơm không!”

“Sợ là không được rồi ạ!”

Thánh Tâm Duệ cười nói: “Vừa rồi, Tần huynh luyện đan xong thì nói phải bế quan rồi ạ!”

“Bế quan?”

Thánh Đăng Phong khẽ gật đầu.

Tần Ninh có thiên phú như thế, thuật luyện đan cao siêu, chắc chắn là do kết quả của sự cố gắng!

“Nhưng, có thể đưa Lăng Tiểu Phi đi ăn cơm, Tần huynh rất quan tâm cô bé đó!”

“Được, con chăm sóc cho cô bé thật tốt nhé!”

Thánh Đăng Phong bình tĩnh nói: “Đúng rồi, cha thấy Diệp Viên Viên kia rất quan tâm Tần Ninh. Con không thể động não, dùng mỹ nhân kế để lấy lòng Tần Ninh sao?”

Mỹ nhân kế? Lấy lòng?

Thánh Tâm Duệ nhìn cha mình, vẻ mặt kỳ quái.
Chương 84: Tu La Viêm ấn

Mỹ nhân kế để lôi kéo Tần Ninh?

Đừng đùa nữa!

Diệp Viên Viên có thể gọi là tuyệt thế mỹ nhân ở đế đô, vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, như một đóa hoa sen nở rộ, khiến bao nhiêu thiên chi ngạo tử ngày đêm mong nhớ?

Nhưng Tần Ninh lại thu làm tỳ nữ!

Nếu Tần Ninh thật sự để ý tới Diệp Viên Viên thì đã sớm thành đôi rồi.

Đến cả Diệp Viên Viên cũng không để vào mắt thì còn có thể sử dụng mỹ nhân kế để mê hoặc Tần Ninh sao?

Thánh Tâm Duệ cười khổ, nhưng không nói nhiều nữa.



Lúc này, Tần Ninh đang ở trong phòng luyện đan, khoanh chân ngồi thiền.

Bề mặt thân thể của hắn mơ hồ tỏa ra những tia lửa.

Ánh sáng cực nóng lúc này đang dần bốc lên.

Thân thể của hắn trở thành một ngọn lửa rực cháy, mồ hôi vừa chảy ra đã bốc hơi thành hơi nước.

Thời gian dần trôi qua, trên thân thể lại xuất hiện từng tia vân lửa.

Những tia vân lửa này cũng từ từ bốc cháy.

Hô hấp của Tần Ninh rất ổn định, nhưng lúc này, hai tay lại chậm rãi rung động.

“Hả?”

Ở bên trong phòng luyện đan, Diệp Viên Viên nhìn thấy cảnh tượng này thì vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên.

Lúc trước nàng đã tận mắt nhìn thấy Tần Ninh nuốt thẳng một viên Thiên Hỏa Linh Tinh.

Thiên Hỏa Linh Tinh là Thiên Hỏa Tinh ngưng tụ thành, bao gồm khí Thiên Hỏa tinh khiết và mạnh mẽ.

Tần Ninh là cảnh giới Linh Hải tầng một mà nuốt nó thì khác gì tự tìm đường chết.

Nhưng nàng biết, Tần Ninh đã làm như vậy thì chắc chắn là có cách để tiêu hóa, hấp thu nó.

Nhưng Tần Ninh bây giờ không chỉ là tiêu hóa và hấp thu mà còn đem từng tia khí cực nóng vận chuyển trong lòng bàn tay, dường như đang tu luyện linh quyết!

Gã này, rốt cuộc là quái thai gì vậy!

Diệp Viên Viên lúc này cũng không thể nói nên lời.

Không chỉ hấp thu Thiên Hỏa Linh Tinh mà còn là hấp thu khí nóng ở trong Linh Tinh, bắt đầu tu hành linh quyết.

Gã này, nói là quái thai vẫn chưa đủ để miêu tả.

Vù…

Trong chớp mắt, giữa lòng bàn tay Tần Ninh xuất hiện một ấn ký.

Ấn ký đó hiện ra hình mũi khoan, bên trên nhọn hoắt thẳng tắp, tỏa ra một ánh sáng màu máu đỏ, nhưng nhìn kỹ thì lại giống màu sắc của lửa.

Ấn ký hình mũi khoan đó chậm rãi xoay chuyển, hơi thở nóng hầm hập lan rộng ra.

Không chỉ như vậy, trong ánh sáng đó, hỏa khí cũng nhảy nhót thêm sinh động và kịch liệt.

“Tu La Viêm ấn!”

Ngón tay của Tần Ninh khẽ điểm, lúc này, một ấn ký hình mũi khoan trực tiếp nhảy nhót mà ra, xông tới bức tường phía trước.

Bùm…

Tiếng nổ trầm đục vang lên, ấn ký kia nổ trung, tia lửa bắn ra bốn phía, mà lúc này, bức tường trong phòng luyện đan đã xuất hiện từng vết nứt lan ra và nứt toác.

Nổ tung?

Trong đôi mắt đẹp của Diệp Viên Viên lóe lên vẻ kinh ngạc.

Ấn ký trong tay Tần Ninh quả thật có uy lực bá đạo.

Phòng luyện đan này của Thánh Đan các không phải là kiến trúc thông thường, dù chỉ là bức tường nhưng đã phủ thêm một tầng huyền thiết đen, không chỉ có thể cách âm mà còn có thể để phòng khi luyện đan sư luyện đan bị nổ ảnh hưởng đến các đan sư khác.

Thế mà nó lại bị ấn ký to bằng bàn tay của Tần Ninh đánh ra một cái lỗ.

Diệp Viên Viên nhìn cái lỗ kia thì khẽ lắc đầu.

Dựa vào tu vi cảnh giới Linh Hải tầng bốn bây giờ của nàng, thì không thể nào làm được tới bước này.

Quả nhiên, thực lực của gã này không thể dựa vào lý luận thông thường để phán đoán.

Lúc này, Tần Ninh khẽ mở mắt, giữa hai bàn tay và hai cánh tay có xoáy khí nhẹ nhàng xoay chuyển.

Cảnh giới Linh Hải tầng hai!

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Viên Viên khẽ nhướng mày.

“Tu La Viêm ấn, cắn nuốt một viên Thiên Hỏa Linh tinh mới đạt tới uy lực này, xem ra, quả nhiên là thân thể chưa đủ cân bằng!”, Tần Ninh cau mày nói.

Mới tới uy lực này?

Tần Ninh vẫn chưa hài lòng?

Diệp Viên Viên âm thầm cạn lời.

“Sao vậy? Có chuyện gì thế?”

Lúc này, Thánh Tâm Duệ vội vàng kéo Lăng Tiểu Phi chạy tới.

Nhìn thấy cái lỗ ở trong phòng luyện đan thì bỗng chốc sững sờ!

Cho dù là Tần Ninh luyện đan thất bại cũng không thế phá phòng luyện đan thành bộ dạng này mới đúng chứ?

“Tần Ninh ca ca!”

Lăng Tiểu Phi chạy tới trước mặt Tần Ninh, kể lể tối nay mình đã ăn những gì.

Thánh Tâm Duệ lại nhìn Diệp Viên Viên, nhỏ giọng nói: “Có chuyện gì thế? Tần huynh luyện nổ đan hay sao?”

“Ngươi không nhìn thấy lò luyện đan vẫn bình thường sao?”

Diệp Viên Viên lạnh nhạt nói: “Đó là do hắn tu luyện rồi tạo ra đấy!”

Tu luyện rồi tạo ra…

Thánh Tâm Duệ nhìn Tần Ninh, trong lòng thầm kêu một câu biến thái!

Lúc này, Tần Ninh nhìn cái miệng nhỏ dính đầy thịt mỡ của Lăng Tiểu Phi thì cười nói: “Muội là cái đồ ham ăn!”

“Tiểu Phi phải cố gắng tu luyện mà!”

Lăng Tiểu Phi cười hê hê nói: “Tần Ninh ca ca, lúc chiều ta đã đạt tới cửa thứ năm Cảnh Môn rồi!”

Nghe vậy, Tần Ninh khẽ gật đầu: “Nhưng vẫn hơi chậm, phải cố lên mới được”.

“Vâng!”

Nhìn một lớn một nhỏ nói chuyện, Thánh Tâm Duệ và Diệp Viên Viên chán không buồn nói.

Đả kích người khác cũng không cần như vậy đâu?

Hai người họ tu luyện đều thuộc dạng thiên tài mà mười mấy năm cũng chỉ tới cảnh giới Linh Hải.

Lăng Tiểu Phi thì… mới 7, 8 tuổi, cửa thứ năm Cảnh Môn, quả thật là khiến người phẫn nộ!

“Tốt nhất các ngươi đừng so sánh với cô bé!”

Tần Ninh cười nói: “So với cô bé thì chỉ rước nhục mà thôi!”

Đùa à, Cửu U Chu Tước chính là thần thú, thân là hậu duệ của thần thú, thực lực của Lăng Tiểu Phi có thể gọi là lao lên vùn vụt.

Mà tới giờ, Lăng Tiểu Phi đã ngưng tụ chín đạo Linh Hải, một khi đạt tới cửa thứ chín thì Linh Hải liên kết với cảnh giới Cửu Môn. Vậy thì đó chính là cao thủ cảnh giới Linh Hải tầng chín.

Người bình thường căn bản không làm được, nhưng cô bé là Cửu U Chu Tước, có thể làm đến bước này thì Tần Ninh cũng không kinh ngạc chút nào.

Tần Ninh cũng không nói nhiều, xoa hai tay, nói: “Diệp Viên Viên, những dược liệu bảo cô chuẩn bị đã xong hết rồi chứ?”

“Vâng!”

“Nếu đã vậy thì ngày mai đưa ta đi gặp mẹ cô trước, ta xem tình hình thế nào thì mới quyết định kê thuốc đúng bệnh!”

“Vâng!”

Lúc này, Thánh Tâm Duệ cũng nhanh chóng đi lên phía trước.

“Tần đại sư!”

“Nói đi, có chuyện gì?”

Thánh Tâm Duệ cười nói: “Cha ta đã đạt tới linh đan sư ngũ phẩm rồi, đang ở bên ngoài đợi huynh!”

“Đợi ta?”

Tần Ninh cũng không lấy làm lạ với việc Thánh Đăng Phong đạt được linh đan sư ngũ phẩm.

Dù sao, là người chín kiếp thì có một kiếp hắn đã vượt qua đan đế cấp tông sư cửu phẩm!

Thánh Đăng Phong không hề biết, cuộc nói chuyện tối qua, mình lại nhận được một vị cấp đại đế đích thân chỉ điểm.

Từ xưa đến nay, không thể nghi ngờ gì, nhân vật có cấp bậc đại đế đứng trên đỉnh của thế giới.

Có thể được đan đế cấp đại đế hướng dẫn, cho dù chỉ là một ngày đã thu lợi cả đời.

Mà Thánh Đăng Phong đã dừng lại ở cảnh giới linh đan sư tứ phẩm rất lâu rồi, lần này cũng coi như một kiểu giác ngộ.

Kẹt một tiếng, cửa phòng luyện đan mở ra, Thánh Đăng Phong chắp tay bước lên trước: “Tần công tử, xin chào!”

“Chào Thánh các chủ!”

Thánh Đăng Phong cười hê hê nói: “Tần công tử, đêm đã khuya, công tử vẫn chưa dùng cơm. Ta đã cho người chuẩn bị xong rồi, ở lầu bảy, Tần công tử đi theo ta!”

“Cũng được, thật sự hơi đói rồi!”

Tần Ninh thản nhiên nói: “Vừa hay, trên đường có vấn đề gì thì nói luôn đi!”

“Vâng vâng vâng!”

Bất giác, bản thân Thánh Đăng Phong cũng không phát hiện ra ông ta đã hoàn toàn không coi Tần Ninh trước mắt là một thiếu niên 16, 17 tuổi nữa rồi.
Chương 85: Ba câu hỏi

“Ba câu hỏi này, ông nghĩ thế nào?”

Lúc này, trên tầng bảy của Thánh Đan các, Tần Ninh ngồi trước bàn, nhìn những đồ ăn ngon bày biện trước mắt thì không quan tâm đến hình ảnh mà ăn ngấu nghiến.

“Câu hỏi thứ nhất, phương pháp luyện đan của Khải Hội đan thì ta biết, nhưng dùng quả Khải Nguyên để thay thế cho hoa Khải Nguyên thì gần như không thể được. Như vậy thì Khải Hội đan được luyện chế ra có dược tính quá nhẹ!”

“Câu hỏi thứ hai, dược hiệu của Tích tâm đan, có thể nói là vô cùng đặc biệt. Nếu nói đan dược nào có thể thay thế vậy thì chỉ có Tích Mạch đan và Định Tâm đan, nhưng hai loại đan dược này thay thế Tích Tâm đan thì vẫn có thiếu sót cực lớn. Câu hỏi này ta thấy có vấn đề!”

“Còn câu hỏi thứ ba… ta vẫn chưa trả lời được!”

Thánh Đăng Phong đã xem ba câu hỏi mà Cưu Thạch đưa cho ông ta, suy nghĩ kỹ càng nửa ngày, nhưng vẫn luôn cảm thấy ba câu hỏi này đều có vấn đề.

Cho nên đã sớm đợi ở bên ngoài cửa, chờ Tần Ninh xuất quan.

Bây giờ Tần Ninh hỏi ông ta nghĩ thế nào, đương nhiên là ông ta thành thực nói hết.

Ông ta biết, Tần Ninh không thích vòng vo trước mặt hắn.

“Xem ra, sư đệ của ông quả thật mạnh hơn ông một chút!”

Lúc này Tần Ninh chậm rãi nói: “Nếu ông trả lời ba câu hỏi này như vậy thì toàn bộ đều sai hết rồi!”

“Hả?”

Nghe thấy vậy, Thánh Đăng Phong sững sờ.

Ông ta tự tin, tuy ba câu hỏi này không nhìn ra được toàn bộ, nhưng ông ta chắc chắn mình trả lời câu hỏi thứ nhất và câu hỏi thứ hai không sai.

Thế mà Tần Ninh lại nói ông ta đã trả lời sai hết rồi?

Trong lòng Thánh Đăng Phong lộp bộp một tiếng, có chút không phục.

Dù sao ông ta cũng là linh đan sư tứ phẩm, không đúng, từ nay trở đi là linh đan sư ngũ phẩm rồi!

“Ông cũng đừng cảm thấy không phục!”

Tần Ninh chậm rãi nói: “Xem ra, vị sư đệ này của ông, để đối phó với ông mà cũng đã bỏ ra không ít công sức đâu!”

“Đầu tiên, câu hỏi thứ nhất, Khải Hội đan luyện luyện chế cần quả Khải Nguyên, có thể thay thế bằng hoa Khải Nguyên không? Trên thực thế là được!”

“Nhưng, còn cần cho thêm cỏ Bích Căn, có tác dụng gia tăng hiệu quả của hoa Khải Nguyên, nhưng cỏ Bích Căn vô cùng quý giá, thông thường người ta sẽ không làm vậy!”

Nghe vậy, Thánh Đăng Phong khẽ biến sắc.

Những điều Tần Ninh nói, rất đúng!

Cỏ Bích Căn mang hiệu quả ngưng tụ dược hiệu cực mạnh, có thể gọi là dược liệu cấp bốn, vô cùng quý giá.

Cho nên, nếu cỏ Bích Căn luyện chế Khải Hội đan thì rất lãng phí, không đáng làm vậy. Nhưng ông ta lại chưa từng nghĩ tới vấn đề này.

Hơn nữa, đây là sự thay đổi trên phương pháp luyện đan, trừ linh đan sư ngũ phẩm, nếu không linh đan sư tứ phẩm tuyệt đối sẽ không dám nghĩ như vậy.

“Câu hỏi thứ hai, Tích Tâm đan quả thật có thể thay thế Tích Mạch đan và Định Tâm đan, một viên đan dược tứ phẩm, dùng hai viên đan dược tam phẩm thay thế, công hiệu không có sự thay đổi nào. Vậy thì cần cho thêm một loại đan dược Kỳ linh đan!”

Tần Ninh thản nhiên nói: “Dược hiệu của Kỳ linh đan có thể ổn định kinh mạch Linh Hải. Trên cơ bản, lại cho thêm Tích Mạch đan và Định Tâm đan thì chắc chắn có cùng hiệu quả với Tích Tâm đan!”

“Thậm chí… còn tốt hơn!”

Tần Ninh nhàn nhạt cười.

“Còn câu hỏi thứ ba, lửa luyện đan có thể vận chuyển ngược chiều không…”

Tần Ninh dường như nhớ lại rất lâu về trước, sau đó chậm rãi nói: “Có thể!”

“Nhưng, ít nhất là cần linh đan sư có linh thể mới có thể làm được!”

“Nếu không, người khác làm theo phương pháp này, nhất định sẽ chết!”

Trong thế giới võ giả, một vài thể chất đặc biệt, dựa vào mức độ đặc biệt của thể chất mà gọi là linh thể, thánh thể, vương thể, hoàng thể, đế thể và thần thể huyền diệu.

Nhưng võ giả có thể chất đặc biệt thì tốc độ tu hành cực nhanh, hơn nữa mạnh hơn với người thường.

Họ cũng như võ giả cùng tinh mệnh, mở Tinh môn, giành lấy lực Tinh thần, võ giả có thể chất đặc biệt cũng là con cưng của trời.

Tần Ninh nhớ lại ngày cũ, nhất thời cảm thán thổn thức.

Vô Thượng Thần đế, thống nhất vạn giới, vạn tộc, xây dựng lên một thế giới thống nhất không bị ngăn cách, khiến cho vạn tộc được hòa hợp êm ái, giao thông buôn bán phồn hoa, vì vậy mới có cảnh tượng vạn tộc cùng giàu có.

Dưới hoàn cảnh đó, vạn tộc đều phát triển ngày càng lớn mạnh hơn.

Số lượng linh đan sư, linh khí sư, linh trận sư ngày càng nhiều hơn, mà sự ra đời của võ giả có thể chất đặc biệt cùng võ giả Tinh mệnh đều sinh ra ở hoàn cảnh này.

Nhưng Vô Thượng Thần Đế biến mất, trong vạn tộc có một vài kẻ lại bắt đầu không thành thực…

Tần Ninh khẽ thở dài, thu lại cảm xúc trong lòng.

“Võ giả thể chất đặc biệt, trời sinh sở hữu tốc độ tu hành nhanh chóng và mạnh mẽ, thiên phú thắng kẻ cùng cấp, thể chất cường đại, khiến kinh mạch của họ không giống với võ giả bình thường”.

“Duy chỉ có linh thể và võ giả thể chất cao cấp mới có thể làm được lửa luyện đan chảy ngược trong cơ thể võ giả. Hơn nữa đối với võ giả cấp này mà nói, lửa luyện đan chảy ngược còn có thể thúc đẩy ngưng luyện thân thể của họ!”

Lúc này, Tần Ninh thở ra một hơi rồi nói: “Xem ra, sư đệ của ông cũng có một cuộc gặp bất ngờ với ai đó rồi!”

Câu hỏi thứ nhất và thứ hai chỉ có thể nói là dùng một chút tâm tư.

Nhưng câu hỏi thứ ba thì không phải ai cũng có thể trả lời.

Trừ khi là người đã sống vạn năm, biết được đạo thuật luyện đan được lưu truyền thì mới trả lời được.

Nếu không những người khác thì chắc chắn không thể nào biết được.

Duy có một điểm, Cưu Thạch này có thể là đã đi vào một mật địa nào đó, biết được điều này nên lấy ra hỏi Thánh Đăng Phong.

“Được rồi, ông có thể trả lời ba câu hỏi này như vậy!”

Tần Ninh nhàn nhạt cười, nhìn dấu vết càn quét tan hoang trên bàn thì khẽ cười: “Hôm nay, đói thật…”

Nghe thấy vậy, Thánh Đăng Phong lập tức nhìn Thánh Tâm Duệ.

“Nhanh bảo đầu bếp của quán rượu Thánh Tước đưa tới một bàn thịt linh thú, nhớ kỹ phải là loại ngon nhất!”

“Vâng vâng!”

Tần Ninh xua tay nói: “Được rồi, ông không cần ở đây cùng ta nữa, tự suy nghĩ kỹ những điều ta nói vừa rồi xem có đúng hay không là được!”

“Vâng vâng!”

Thánh Đăng Phong chỉ cảm thấy mỗi lần nghe Tần Ninh nói chuyện là lại có được những hiểu biết mới.

Vội vàng rời đi, Thánh Đăng Phong bắt đầu suy nghĩ những lời mà Tần Ninh vừa nói.

Đêm đã khuya, Thánh Tâm Duệ lao nhanh trên đường lớn thành Bắc Minh, trong lòng phấn khích không thôi.

Mở cờ trong bụng!

Giờ phút này, tâm trạng của Thánh Tâm Duệ chính là như vậy.

Từ khi tình cờ gặp Tần Ninh ở thành Lăng Vân, hắn ta biết, mình không hề nhìn lầm.

Bây giờ, đã chứng minh sáng tỏ rồi.

Ngay cả cha cũng cúi đầu nghe theo, trong lòng tôn thờ người này.

Thánh Tâm Duệ mơ hồ cảm thấy, được gặp Tần Ninh chính là may mắn mà ông trời trao cho hắn ta. May mắn bắt gặp được Tần Ninh, chính là quyết định sáng suốt nhất đời này của hắn ta.

Đêm khuya khoắt, Tần Ninh ăn xong món cuối cùng mới hoàn toàn thỏa mãn.

Lúc rời Thánh Đan các, khóe miệng Tần Ninh cũng hiện ra một nụ cười.

Thịt linh thú ở quán rượu Thánh Tước có mùi vị thơm ngon, hơn nữa lại là thứ đại bổ với thân thể của võ giả.

Hôm nay, dựa vào một viên Thiên Hỏa Linh Tinh mà đạt tới cảnh giới Linh Hải tầng hai, mà lửa luyện đan cũng nâng lên tới cam hạ đẳng. Bây giờ, hắn ta có thể thử luyện chế linh đan nhị phẩm rồi.

Tuy rằng, nhìn thì có vẻ tăng lên nhẹ nhàng, nhưng trên thực tế, với tu vi bây giờ của hắn, nuốt một viên Thiên Hỏa Linh Tinh không khác gì tìm chết.

Thân từng là đan đế, thì vẫn có cách giải quyết vấn đề này.

Lúc này, trên con đường ở đế quốc Bắc Minh có ba người đang tản bộ cùng nhau.

Giờ cũng đã tới nửa đêm, người qua lại trên đường cũng thưa thớt.

Tần Ninh, Diệp Viên Viên và Lăng Tiểu Phi, ba người đi thành một nhóm trông lẻ loi thấy rõ.

Bỗng nhiên, Diệp Viên Viên ngừng bước.

“Cô giờ mới phát hiện ra à?”

Tần Ninh khẽ cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK