Vào lúc này bên trong thế giới tâm trái đất.
Một mình Tần Ninh long phượng bao quanh, không kiêng dè đồ sát.
Tứ Đại Ma Đế dần dần xuất hiện bộ dạng không thể chống đỡ tiếp được.
Tần Ninh lúc này dừng chân.
“Không được phải không?”
Nhìn bốn người, Tần Ninh cười lạnh một tiếng.
“Cuối cùng không phải sức mạnh bản thân tu hành được, cơ thể không chịu nổi, hao tổn của các ngươi đủ khiến cho các ngươi hoàn toàn hồ đồ!”
“Đáng chết!”
Ma Đế Lục Tình lúc này mắng một tiếng.
“Liều mạng cũng phải giết hắn mới được”.
“Không sai, đại nhân không thể tiến vào, chỉ có dựa vào chúng ta”.
“Được!”
Tứ Đại Ma Đế trực tiếp xông về phía Tần Ninh.
“Các ngươi đã tiêu hao nửa ngày, một thân thực lực chỉ còn lại một hai phần thôi nhỉ?”
“Lấy cái gì mà đấu với ta!”
Lời Tần Ninh vừa dứt, một bước đi ra.
“Chém!”
Trong chốc lát, một ánh sáng chợt lóe lên, lao về phía Tần Ninh.
Ma Đế Hủ Cốt sắc mặt run lên.
“Cút!”
Bàn tay Tần Ninh vung lên, tiếng long ngâm cũng vang lên.
Gầm…
Giữa tiếng gào thét, một thân ảnh trực tiếp xông ra.
Ầm…
Lúc này thân thể Ma Đế Hủ Cốt trong nháy mắt ngã xuống đất.
Một đoạn xương đùi, trực tiếp nổ tung.
Thậm chí ngay cả đứng Ma Đế Hủ Cốt cũng không duy trì được.
Sức mạnh trong cơ thể điên cuồng chạy tán loạn, trên dưới nhảy nhót không ngừng nghỉ.
Hắn không có cách nào khống chế sức mạnh kia.
Đáng hận!
Sức mạnh đủ cường đại, nhưng bản thân hắn ta thì không thể nắm trong tay.
“Phế vật!”
Tần Ninh lạnh lùng quát một tiếng, một mũi tên Tinh Thần lúc này bắn ra.
Bịch…
Thân ảnh Ma Đế Hủ Cốt nổ tung.
Ba người Ma Đế Lục Tình, Ma Đế Tử Dực và Ma Đế Cự Tí mặt liền biến sắc.
Nhưng giờ phút này căn bản không ngừng được.
Chuyện cho tới bây giờ, ba người chỉ có liều chết giết Tần Ninh.
Chỉ là lúc này Tần Ninh lại không lo lắng.
Đại Phần Nhật Bá thể cùng với thần hồn Băng Hoàng, khi hắn đạt đến cảnh giới Tạo Hóa ngũ đoạn, uy lực lại một lần nữa đến thăng đến một cực hạn mới!
Bá thể, chính là khí bá đạo!
Băng Hoàng chính là Vô Thượng Thần Uy!
Chẳng qua chỉ là ba thứ bị cưỡng ép tới linh cảnh Niết Bàn tầng thứ bảy thôi, hắn có gì mà sợ hãi?
Một quyền của Tần Ninh trực tiếp đấm ra.
Song quyền của Ma Đế Cự Tí tiến lên đón.
Đoàng…
Tiếng va chạm vang lên, hai thân ảnh rối rít lui về phía sau.
Chỉ là Ma Đế Cự Tí sắc mặt trắng nhợt, đột nhiên bụng sưng lên.
Ngay sau đó, gò má cũng trở nên phồng lớn.
Sức mạnh không thể khống chế nổi!
Bịch…
Ma Đế Cự Tí lúc này cơ thể nổ tung.
Tần Ninh không hề dừng lại, hỏa quyền liên tiếp xuất về hướng hai đại trưởng tộc.
Bịch bịch…
Quyền cước không ngừng đụng chạm, sức mạnh bên trong cơ thể của hai người chính là không chịu nổi.
Mà bây giờ ngoài ngoại lực chiêu thức của Tần Ninh, ngoại lực trong ngoài của hai người cũng không thể khống chế.
“Chết!”
Dưới một tiếng hô, song quyền xuất hiện, ánh lửa bắn ra bốn phía, hai thân ảnh vỡ nát ra.
Tứ Đại Ma Đế lúc này từng người toi mạng.
Bốn phía, rất nhiều chiến sĩ Ma tộc hoàn toàn ngơ ngác.
Các trưởng tộc vô cùng hùng mạnh, người mạnh nhất một tộc đã bị Tần Ninh chém chết từng người một.
Một số người nảy sinh ý rút lui.
“Quả nhiên là một đám phế vật, nô lệ chính là nô lệ, tác dụng quả nhiên không lớn”.
Tiếng quát trầm mặc vang lên, hư ảnh lúc này than thở một tiếng.
“Nhưng bốn tên phế vật này cũng có thể kéo dài thời gian”.
“Tần Ninh, ngươi phi phàm, Cửu U đại lục quả nhiên là vùng đất của lớp lớp nhân tài”.
“Chỉ là trải qua hai lần thất bại, ngươi tưởng rằng ta sẽ không có chuẩn bị sao?”
Hư ảnh vừa dứt lời, đột nhiên bàn tay đưa ra một chiêu.
Đùng…
Trong nháy mắt, bốn đường phù văn màu tím lúc này xuất hiện.
Bốn chiếc phù ấn kia phất phới đến bên ngoài chùm tia sáng.
Trong nháy mắt một sức lực mạnh mẽ mở ra.
Lực hút mạnh mẽ kia cũng không phải nhắm vào Tần Ninh mà nhằm vào bốn phía Ma tộc.
Nháy mắt, cơ thể của từng tên Ma Đế, Ma Hoàng, Ma Vương run lẩy bẩy, toàn thân trên dưới không ức chế được bắt đầu bị hút vào.
Từng luồng tinh khí thần biến mất không thấy, kèm theo trên phù văn kia.
Dần dần bên trong phù văn, ánh sáng ngưng tụ.
Đột nhiên nổ tung, một tiếng bịch vang lên.
Bốn thân ảnh đi ra từ bên trong phù văn.
Mà trong thời gian ngắn ngủi, trong Đế Thành người của Ma tộc ước chừng chết hơn một nửa.
Lần này người của Ma tộc còn thừa lại đã hoàn toàn ngây ngốc, bốn phía chạy tán loạn, cũng không dám quay đầu.
Lúc này ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía bốn người.
“Phù văn mang theo sóng không gian, phong ấn bốn người trong phù văn, giống như vật chết, bây giờ thả ra, lấy tinh khí huyết ma tộc làm dẫn đạo để giải phóng bốn người!”
Tần Ninh từ từ nhìn về phía hư ảnh, nói: “Ngươi vậy mà hiểu được không gian phù văn, xem ra ta thật là xem thường ngươi rồi!”
“Nếu không tộc ta sao có thể từ bên ngoài vực đi vào trong?”
Tần Ninh nói tiếp: “Nếu đã như vậy, đã nói nhiều như vậy rồi, nói cho ta biết rốt cuộc ngươi là tộc nào, không có vấn đề gì chứ?”
“Có thể!”
Người hư ảnh lạnh nhạt nói: “Trên thực tế, ta cũng rất tò, tại sao ngươi lại biết nhiều chuyện như vậy, một vài chuyện không phải huyền cảnh Tạo Hóa có thể biết”.
“Tộc ta chính là Luyện Ngục Ma, không phải là thứ mà bọn rác rưởi này có thể so sánh được”.
“Đối với tộc ta mà nói, năm dòng tộc Ma tộc Tử Dực, Ma tộc Cự Tí chẳng qua là nô lệ, giống như loài người các ngươi nuôi lợn chó bò dê vậy”.
Nghe đến đây, Tần Ninh lại cau mày.
“Ta đoán không sai, sau lưng các ngươi còn có người mạnh hơn mới đúng”.
“Không sai, chỉ có điều, một số chuyện ngươi không nên biết”.
Hư ảnh nhàn nhạt nói.
Nhưng Tần Ninh lại cười: “Ta thấy, là ngươi không biết chứ gì?”
“Giống như Ma tộc Tử Dực ngươi gọi là nô lệ, tộc ngươi chẳng phải cũng là nô lệ của người đứng sau sao?”
“Hừm, dĩ nhiên là không giống!”
Người hư ảnh hừ lạnh nói: “Năm dòng tộc này không có gốc rễ chủng tộc, chỉ có thể là nô lệ, nhưng tộc ta thuộc tự do, tiến vào Vân Giới mênh mông là nhiệm vụ vĩ đại hàng đầu!”
“Tộc ta có thể vào hoặc không vào, có mạng sống do bản thân lựa chọn”.
“Mà bọn chúng…”, người hư ảnh nhìn bốn phía, từ từ nói: “Chỉ có thể tiếp nhận mệnh lệnh, bằng không chính là chết”.
“Ngươi nói như vậy, ta hiểu mà!”
Tần Ninh phát tay một cái, không thèm để ý nói: “Nói cách khác, năm dòng tộc của bọn họ chính là các người vây quanh, còn các ngươi là chủ tử đứng đằng sau nuôi phân tán!”
Nuôi vòng tròn!
Nuôi phân tán!
Thân hình người hư ảnh nổi sóng dữ dội.
“Chính xác mà nói là…”
Tần Ninh gây khó dễ trong chốc lát, sau đó cười nói: “Đối với chủng tộc bên ngoài vực đứng đằng sau nắm trong tay nước cờ mà nói, năm dòng tộc chẳng qua giống như lợn chó, còn các ngươi… chính là nô bộc, hoặc là… chân chó?”
“Láo xược!”
Người hư ảnh hoàn toàn nổi giận.
Tần Ninh quả là không biết trời cao đất dày rồi.
Kẻ không biết không sợ!
Nhưng Tần Ninh làm nhục chủng tộc của mình như vậy khiến cho người hư ảnh giận không kìm được.
“Ma Vệ sinh tử!”
Sóng cảm xúc của người hư ảnh khác thường, hắn ta hừ lạnh nói: “Giết ngươi là đủ rồi”.
“Vốn chuẩn bị dùng ở chỗ hắn, lần này xem như là tặng cho ngươi, mạng của ngươi chết cũng đáng!”
Nhìn về phía bốn người đó, biểu cảm của Tần Ninh bình tĩnh.
Ma Vệ sinh tử!
Từ trên người bốn người kia, hắn cảm nhận được uy hiếp cực lớn
Đầu trùm cấp bậc cảnh giới Sinh Tử!
Thực lực của Ma tộc quả nhiên kinh khủng.
Tầng tầng tiến dần lên, huyền cảnh Tạo Hóa, linh cảnh Niết Bàn, chết rồi thì không quan trọng.
Mà bây giờ, người xuất hiện là bốn người cảnh giới Sinh Tử, phong ấn như vậy, giả làm người chết, lúc quan trọng thì thả ra.
Chỉ một một điểm này, đủ để nhìn ra người hư ảnh này thực lực phi thường.
Chương 882: Chước Diễm tế tự
Bốn tên Ma Vệ sinh tử.
Cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp ở ngàn vạn đại lục đủ để xưng là nhân vật khổng lồ.
Trước mắt lại xuất hiện đến tận bốn người.
Cho dù là cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp thì thực lực cũng vô cùng mạnh mẽ.
Bốn thân ảnh bao vây Tần Ninh.
Bây giờ, Tần Ninh nhìn về phía bốn người, ánh mắt khẽ động.
Khí tức của bốn người phô bày ra.
Cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp.
Bây giờ, giữa hàng lông mày của bốn người đều lộ ra vẻ sát khí.
Chỗ mi tâm còn có một viên ngọc sáng lấp lánh.
Viên ngọc kia to bằng ngón cái, tròn vo và trơn bóng.
Hơn nữa nhìn kĩ lại thì còn phát ra tia sáng cực mạnh.
Mang theo khí tức linh hồn dày đặc.
Tinh thạch Sinh Mệnh!
Tần Ninh liếc mắt một cái là nhận ra ngay, nhìn về phía người hư ảnh nói: "Không phải là người sống thật mà là con rối dùng tinh thạch Sinh Mệnh ngưng kết thành?"
"Ngược lại ngươi khiến ta phải kinh ngạc đấy", khuôn mặt của người hư ảnh hơi động.
"Thiên hạ rộng lớn, những chuyện mà ngươi không biết vẫn còn nhiều lắm!"
Tần Ninh khẽ cười nói: "Tinh thạch Sinh Mệnh có rất nhiều loại, không biết loại ngươi đang dùng là cấp phẩm nào".
"Nhưng mà nếu có thể sinh ra bốn con rối ở cảnh giới Sinh Tử cự đầu nhất kiếp thì cũng xem như không tệ".
Giờ phút này Tần Ninh cũng chẳng có vẻ gì là lo lắng cả.
Tinh thạch Sinh Mệnh là đồ tốt.
Bản thân nó có tinh khí sinh mệnh vô cùng lớn.
Đối với võ giả mà nói tuổi thọ đạt đến giới hạn cũng là bởi vì mất đi sức sống.
Cho dù có là cấp bậc linh cảnh Niết Bàn có tuổi thọ gần đến mười lăm ngàn năm thế nhưng chung quy thì vẫn không thể ngăn cản được sự ăn mòn của thời gian.
Cho dù võ giả có thực lực mạnh mẽ đến đâu thì vẫn sẽ mất đi sức sống.
Một vài võ giả có thể phong bế bản thân, kẹp máu ngừng thọ, nhưng cũng là chỉ kéo dài chút hơi tàn mà lại phải trả một cái giá cực lớn.
Loại tinh thạch Sinh Mệnh này, cho dù có dùng một Cửu U đại lục thì cũng không thể đổi được.
Mà vì xâm lược, đám người hư ảnh này lại cứ trực tiếp lấy ra như thế.
Chỉ vì để chế tạo ra bốn con rối cảnh giới Sinh Tử cự đầu nhất kiếp.
Trái lại là một thu hoạch lớn.
"Ngươi rất lợi hại chống lại được linh cảnh Niết Bàn, thế nhưng... ngươi có thể đủ sức chống lại cảnh giới Sinh Tử không?", người hư ảnh hét lên một tiếng, bốn thân ảnh lúc này trực tiếp giết ra.
"Tại sao ta phải chống lại bọn chúng chứ?"
Tần Ninh bây giờ cười nhạo một tiếng.
Một khắc sau, thân ảnh của Tần Ninh khẽ động.
Nhưng mà không phải hướng thẳng về phía bốn thân ảnh mà là trực tiếp lao thẳng về phía người hư ảnh.
Thấy cảnh này, người hư ảnh nhếch mép cười một tiếng.
"Cho rằng ngăn cản mối liên hệ giữa ta và nơi này thì có thể cản được bốn người kia sao?"
Người hư ảnh cười nhạo nói: "Đừng có nằm mơ nữa, đây chẳng qua cũng chỉ là một hình chiếu của ta mà thôi, cho dù có ngăn chặn thì bốn người kia vẫn sẽ giết ngươi như thường".
"Lối vào Cửu U, năm mạch Ma tộc thành sự không có, bại sự có dư, ta đã chuẩn bị từ bỏ bọn chúng rồi".
"Lần này chỉ muốn giết ngươi mà thôi, cùng lắm thì qua một khoảng thời gian nữa, ta lại tiếp tục..."
Người hư ảnh vừa nói đến đây đột nhiên im bặt.
"Ngươi..."
"Ai nói ta muốn giết ngươi?", Tần Ninh cười nhạo nói: "Ngươi cho rằng ta không nhìn ra được đây không phải là chân thân mà chẳng qua chỉ là ý niệm của ngươi cấu thành sao".
"Giết ngươi thì bốn người kia vẫn thi hành mệnh lệnh của ngươi như cũ, cũng chỉ là thuật con rối mà thôi, muốn chơi với ta vẫn còn non lắm".
Tần Ninh bây giờ bước về phía cột sáng phía trước, nhìn về phía lối đi.
"Phía dưới thế giới trung tâm lòng đất rốt cuộc là cái gì mà lại khiến các ngươi xây dựng thần tháp ở chỗ này?"
Tần Ninh thản nhiên nói: "Ta đi xuống dưới xem thử một chút!"
"Không!"
Người hư ảnh cho dù có nằm mơ giữa ban ngày cũng chẳng thể nào tưởng tượng được Tần Ninh vậy mà lại có chủ ý này.
Tần Ninh tuyệt đối không thể đi xuống bên dưới thông đạo được!
"Cản hắn lại, mau cản hắn lại!"
Người hư ảnh đột nhiên quát lên: "Ăn hại, một đám vô dụng, mau cản hắn lại!"
"Muộn rồi!"
Thân ảnh của Tần Ninh loé lên, nháy mắt nhảy vào bên trong thông đạo...
Lối đi nối mặt đất với trung tâm lòng đất thông đến lõi lòng đất?
Bên trong lõi lòng đất rốt cuộc là tiếng gì đang gọi hắn?
Tần Ninh bây giờ vô cùng tò mò.
Ngay cả năm đó thì hắn cũng không nghe thấy tiếng gọi này.
"Chết tiệt!"
Bóng hình của người hư ảnh bây giờ đang lơ lửng ở phía trên cột sáng, mắt nhìn thấy Tần Ninh xông vào lại chẳng thể nào ngăn cản được.
Bốn thân ảnh lúc này giết ra.
"Tiếp tục đuổi theo, nhất định phải giết chết được hắn ở bên trong đường hầm!"
Người hư ảnh gầm lên, thế nhưng khi Tần Ninh càng đi vào sâu bên trong lối đi dẫn vào trung tâm thần tháp thì ánh sáng của người hư ảnh cũng dần dần tiêu tan.
"Bốn người các ngươi nhất định phải giết chết hắn!"
Người hư ảnh vừa nói xong, bóng hình liền biến mất không thấy đâu nữa...
Tần Ninh đi vào bên trong thông đạo, những thứ ngăn cản lối đi của hắn đã bị đánh tan hoàn toàn.
Cùng lúc đó, ở một vùng thế giới rộng lớn của trung tâm lòng đất đại lục.
Một thân ảnh bây giờ khuôn mặt đỏ bừng, đột nhiên bừng tỉnh chửi um lên: "Cửu U đại lục chín vạn năm trước xuất hiện một Cửu U Đại Đế, bây giờ lại xuất hiện thêm một Tần Ninh, đáng chết, đều đáng chết!"
"Chước Diễm tế tự, đã xảy ra chuyện gì mà lại tức giận như thế?"
Một võ giả mặc bộ giáp không nhịn được hỏi.
Chước Diễm tế tự chính là cửu tế tự trong tộc Luyện Ngục Ma của bọn họ.
Tộc Luyện Ngục Ma vô cùng mạch mẽ, trong tộc ngoại trừ tộc trưởng ra thì chín vị tế tự cũng đều là người có quyền cao chức trọng.
Đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến Cửu tế tự phải tức giận như này?
Chước Diễm bây giờ đứng dậy, mặc trường bào che kín cơ thể có vẻ hơi gầy.
Mà trong mắt dường như có hai ngọn lửa đang bốc cháy, hai mắt đỏ bừng khiến người ta có một loại cảm giác vô cùng hung ác nham hiểm.
"Kế hoạch công phá Cửu U đại lục e rằng sẽ thất bại".
Chước Diễm tế tự chậm rãi nói: "Đáng giận!"
Nghe đến đây, người bên cạnh lập tức hiểu ra.
"Cửu tế tự, vừa nãy tộc trưởng có truyền thông tin đến hình như tám vị tế tự khác có thu hoạch rồi".
Tên võ giả kia từ tốn nói: "Kỳ thật một chỗ thất bại cũng không sao cả, tộc Luyện Ngục Ma của chúng ta có đến tận chín nơi có vết nứt không gian ở khu vực ngàn vạn đại lục, có thể bắt đầu tấn công công phá thông đạo lòng đất của loài người, nối thẳng lên trên mặt đất".
"Cùng với bốn tộc lớn Thâm Uyên Ma, Cực Đại Ma, Ám Vũ Ma, Liệt Diễm Ma thì chỉ cần công phá thành công một chỗ chiếm đóng ngàn vạn đại lục thì hoàn thành mục đích của đại nhân các ngài chắc chắn không thành vấn đề".
So với ngũ đại Ma tộc ở trung tâm lòng đất của Cửu U đại lục kia thì mấy dòng Ma tộc này lại là những Ma tộc cấp cao thực thụ.
Đám Ma tộc kia chẳng qua chỉ là đám nô lệ, còn bọn họ mới là chủ nhân đích thực.
Chước Diễm tế tự hơi nhăn mày.
"Ngươi có biết vì sao các đại tộc của chúng ta không trực tiếp xâm chiếm các đại lục trên mặt đất không?"
"Vì sao?"
Chước Diễm tế tự từ tốn nói: "Thứ nhất là bởi vì bảo vật ở trung tâm lòng đất của mấy đại lục đặc biệt".
"Thứ hai là bởi vì ngàn vạn đại lục không hề đơn giản như chúng ta nghĩ".
"Chúng ta tiến được vào ngàn vạn đại lục là thông qua vết nứt không gian, cửu tử nhất sinh, cần phải truyền từng đợt đến".
"Nếu như đám người ở ngàn vạn đại lục mà biết thì sẽ tiêu diệt chúng ta ngay lập tức, số lượng của chúng ta ở thế yếu, căn bản không thể đứng vững được".
"Trốn ở trung tâm lòng đất có thể né tránh sự điều tra của bọn chúng, tích góp sức lực, đợi đến khi Ma tộc của chúng ta đã gom đủ lực thì sẽ công phá một phát luôn".
Tên võ giả kia ngạc nhiên nói: "Nhưng mà Cửu tế tự đại nhân không phải là chúng ta có hợp tác với loài người sao? Thiên Đế các..."
"Thiên Đế các?"
Chước Diễm tế tự cười lạnh nói: "Nội bộ bên trong Thiên Đế các cũng chưa chắc đã đoàn kết, các chủ của Thiên Đế các mặc dù là cảnh giới Vương Giả đỉnh cao, nhưng mà ở trên ngàn vạn đại lục cũng có vô số nhân vật có cấp bậc Phong Vương..."
"Chuyện này tộc Luyện Ngục Ma của chúng ta của chúng ta phải tính toán cẩn thận, chia quân thành chín đường".
"Bốn tộc khác cũng phải như thế, một khi xảy ra sai sót nếu không bị diệt tộc thì cũng bị bọn chúng phát hiện ra sự tồn tại của chúng ta, vậy thì sẽ rất khó khăn".
Chước Diễm tế tự thở dài, không nói gì thêm.
Lần này là cuộc chiến thứ ba công phạt Cửu U đại lục, lại thất bại.
Đây cũng chẳng phải chuyện tốt gì.
Nhưng mà trước mắt cũng chỉ có thể hy vọng tám vị tế tự khác cùng với mấy dòng dõi Ma tộc khác có thu hoạch.
Chương 883: Đại lục Bản Nguyên
Mà cùng lúc đó, ở một bên khác.
Tần Ninh giờ phút này đứng vững ở trên mặt đất kiên cố.
Phía dưới thông đạo thần tháp là một thế giới khác hoàn toàn.
Tần Ninh xem xét xung quanh, lại có tiếng nói trong lòng vang lên.
"Bên này!"
Giọng nói kia mang theo sự nóng vội không thể chờ đợi được nữa.
Dường như lo lắng Tần Ninh dừng lại thêm một chút sẽ thêm một phần nguy hiểm bị người ta đuổi kịp giết chết.
Tần Ninh đi theo tiếng gọi, tăng tốc lao đến.
Không bao lâu sau, thân ảnh của bốn con rối cũng lần lượt rơi xuống.
Bốn con rối dừng lại một lát rồi lập tức hướng về phía Tần Ninh rời đi đuổi theo.
Thông đạo thần tháp này sâu hơn vạn mét, mà bên dưới là một vùng đất bao la.
Tuy không có mặt trời nhưng trên đỉnh đầu cũng không phải là một mảng đen kịt mà là có ánh sáng màu vàng lấp loé nhàn nhạt.
Mặt đất có vẻ hơi khô, giẫm lên giống như giẫm trên mặt đất được mặt trời chiếu xạ vậy.
Nơi này trông có vẻ không khác trên mặt đất là bao, điểm khác biệt duy nhất chính là xung quanh mờ mịt, đồng thời cũng không có bất kì loại thực vật sinh trưởng nào cả.
Chính xác mà nói là ngay cả một vật sống cũng không có.
Lần lên đường gấp rút này ước chừng mất khoảng gần mười ngày.
Trong mười ngày này, Tần Ninh không ngừng lần theo âm thanh mà đi.
Bốn con rối cảnh giới Sinh Tử cũng đuổi theo sát phía sau.
Muốn thoát khỏi bọn chúng quả thật cũng có chút phiền phức.
Cho dù muốn hất ra cũng không đơn giản như vậy.
Tần Ninh cũng chẳng thèm để ý đến bọn chúng, thời điểm mấu chốt không có gì đáng ngại là được.
Sau mười ngày, phía trước Tần Ninh đột nhiên xuất hiện một cái hố sâu.
Trên mặt đất bằng phẳng xuất hiện một cái hố sâu có đường kính gần ngàn mét, một luồng khí tức nóng bỏng lúc này toả ra.
"Xuống đi!"
Giọng nói kia lại vang lên lần nữa.
Hai đầu lông mày của Tần Ninh hơi nhăn lại.
"Ngược lại ta muốn xem xem rốt cuộc ngươi là thần thánh phương nào!"
Thân ảnh của Tần Ninh loé lên, trực tiếp rơi vào bên trong hố sâu.
Vù vù...
Bên tai truyền đến tiếng gió rít gào, tốc độ rơi của Tần Ninh càng lúc càng nhanh.
Nhiệt độ bây giờ cũng mỗi lúc một cao.
Ước chừng rơi xuống khoảng vạn mét, đáy của hố sâu cuối cùng cũng hiện ra trước mắt của Tần Ninh.
Lúc trước từ mặt đất rơi xuống khoảng ba vạn mét đến thế giới của Ma tộc trong lòng đất.
Mà từ thần tháp lại rơi xuống gần mười ngàn mét đến lòng đất đại lục kỳ lạ.
Bây giờ lại xuống sâu thêm vạn mét.
Tổng cộng trước sau là năm vạn mét!
Bây giờ Tần Ninh nhìn về phía trước, ánh mắt hơi động.
Hố sâu rộng lớn, xung quanh đều là nham thạch nhấp nhô.
Duy nhất ở vị trí trung tâm xuất hiện một tế đàn.
Tế đàn có chín đường vân thông ra biên giới.
Vị trí rìa của chín đường vân có chín sợi dây xích sắt kéo dài ra.
Chín sợi dây xích sắt kéo dài đến bốn vách hố, đâm thật sâu vào bên trong vách hố.
Chín sợi dây xích sắt hội tụ đến trung tâm tế đàn, ở nơi đó có một vật toả ra ánh sáng óng ánh dịu nhẹ, bị chín sợi dây xích sắt trói chặt.
Tần Ninh dừng lại ở trên tế đài.
Xích sắt quấn quanh bốn phía ầm ầm vang dội.
Nham thạch lúc này xì xèo sủi bọt, nhiệt độ nóng bỏng, cho dù Tần Ninh là huyền cảnh Tạo Hoá ngũ đoạn cũng có chút không thể chống đỡ được.
"Đại lục Bản Nguyên!"
Giờ phút này, Tần Ninh bật thốt lên.
Một giọng nói cũng vang lên vào lúc này.
"Ngươi... cũng biết..."
Vật kia tản ra ánh sáng dìu dịu bây giờ lúc sáng lúc tối, lộ ra vẻ kinh ngạc còn hơn cả Tần Ninh.
"Trăm vạn năm trước, thế giới Thương Lan cùng với các thế giới cổ lớn và thế giới Đại Hoang được Vô Thượng Thần Đế thống nhất!"
"Từ đó về sau, cục diện có sự thay đổi lớn, đại lục Vạn Thiên bởi vậy mà được sinh ra!"
Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Mà đại lục Vạn Thiên cũng rất khác biệt, một vài đại lục theo thời gian đã dần được hình thành và có sự sống..."
"Mà một số đại lục vẫn luôn là vật chết".
"Những đại lục vẫn còn sống đó chính là bởi vì bên trong trung tâm lòng đất phát triển ra Đại lục Bản Nguyên".
Bây giờ ánh sáng nhàn nhạt kia lại loé lên.
"Ngươi quả nhiên không phải người bình thường!"
Tần Ninh nói tiếp: "Đại lục Bản Nguyên tượng trưng cho ý chí của trời đất, nhận hợp thiên đạo".
"Bảo sao, bảo sao năm dòng dõi Ma tộc lại không chọn đại lục khác mà hết lần này đến lần khác cứ phải là Cửu U đại lục".
Tần Ninh nhìn về phía Bản Nguyên, chậm rãi nói: "Nhưng mà ta không hiểu, nếu như Ma tộc có thể đến từ khu vực bên ngoài thì vì sao lại không trực tiếp tấn công đại lục Vạn Thiên trên mặt đất?"
Ánh sáng loé lên, nói: "Ma tộc ra vào khu vực đại lục Vạn Thiên, cũng không phải không có hạn chế, bọn chúng phải trả một cái giá cực kỳ đắt cho nên chỉ có thể đi vào từng nhóm một".
"Mà lòng đất là nơi dễ tiến vào nhất, hơn nữa cũng dễ dàng ẩn nấp nhất!"
Tần Ninh có hơi hiểu ra.
Đại lục Bản Nguyên vốn là đại biểu cho ý chí của một đại lục.
Giống như hồn phách của một con người vậy.
Giống như hoả nguyên của một thiên hoả!
Con người nếu như mất đi hồn phách thì chính là cái xác không hồn.
Mà đại lục nếu mất đi bản nguyên thì cũng sẽ như thế.
Tần Ninh bây giờ cuối cùng cũng đã hiểu ra, tại sao Cửu U đại lục ở phía bắc đại lục Vạn Thiên hoàn toàn không hề nổi trội vậy mà đời nào cũng xuất hiện rất nhiều nhân vật không thể xem thường được.
Sự ra đời của đại lục Bản Nguyên vô hình sẽ thay đổi vận may của một số người ở bên trên đại lục.
Hơn nữa Bản Nguyên chính là sức mạnh của một đại lục.
Loại sức mạnh này huyền diệu khó mà giải thích được, cũng không phải giống như thực lực mạnh mẽ của võ giả mà càng giống một loại khí thế, vận may hơn.
"Ma tộc tấn công lên mặt đất cũng là vì muốn có được ngươi nhỉ?"
Tần Ninh lúc này cười nhạt nói.
"Ừm!"
Ánh sáng loé lên, nói: "Trước khi năm dòng dõi đó đến thì đã có người mạnh hơn ra tay trực tiếp cầm giữ ta, ta trốn ở chỗ này mới không bị đám người đó bắt đi".
"Về sau thì người kia cũng không thể tiến vào chỗ này, cho nên cũng chỉ còn cách thông qua mặt đất xuyên qua hoàn toàn thông đạo mở ra nơi trú ẩn của ta".
Ánh sáng lại nói tiếp: "Dù sao ta cũng là Bản Nguyên của Cửu U đại lục, vẫn có cách giữ mạng".
"Cửu U đại lục từ mặt đất đến trung tâm lòng đất rồi lại đến vị trí lõi lòng đất, ba tầng không gian dao động, đám người Ma tộc không thể nào thích ứng được với sự biến hoá không gian của đại lục".
"Bọn chúng không thể đi thẳng đến đây nên chỉ có thể thông qua mặt đất, đả thông lối vào ba tầng không gian mới có thể thu phục ta hoàn toàn được".
"Thu phục được ngươi đồng nghĩa với việc đã nắm giữ toàn bộ Cửu U đại lục trong tay!"
Tần Ninh chậm rãi nói: "Bọn chúng có thể dựa vào ngươi để thay đổi khí tức của bản thân, sinh sống ở trên mặt đất, không bị loài người bài xích, từ đó đem nơi này trở thành một căn cứ địa, sau đó không ngừng triệu tập Ma tộc tiến vào đại lục Vạn Thiên, từ đó trực tiếp công chiếm đại lục Vạn Thiên".
Ánh sáng loé lên, dường như đang rất kinh ngạc vì Tần Ninh biết những chuyện này.
Tần Ninh nói tiếp: "Đại lục Bản Nguyên vô cùng huyền diệu, giống như cái chìa khoá của một ổ khoá vậy!"
"Không đúng, phải là một kho báu thì chính xác hơn!"
Nghe thấy lời này của Tần Ninh, ánh sáng không lấp loé nữa.
Từ từ, Tần Ninh lại nói tiếp: "Ta đoán không sai, ngươi là bị người khác thiết hạ đại trận pháp, thời khắc mấu chốt bị bắt chạy trốn đến đây".
"Nhưng đại trận pháp đã thành lập, ngươi không có cách nào thoát thân, giống như cá trong chậu, chỉ có thể trốn ở chỗ này, người muốn ra tay với ngươi cũng không thể nào bắt được ngươi".
"Mà chỗ này ngoại trừ loài người trên Cửu U lục địa ra thì Ma tộc căn bản là không thể vào được, chỉ có thể thông qua mặt đất, đả thông lối vào không gian mới có thể tiến vào nơi này được".
"Nhưng nếu như Ma tộc tiến vào được nơi mày thì khi đó chính là ngày chết của ngươi".
"Ngươi gọi ta đến đây là muốn ta giải thoát cho ngươi!"
Nghe thấy từng lời phân tích của Tần Ninh, ánh sáng Bản Nguyên lại loé lên lần nữa.
"Muốn ta cứu ngươi cũng chẳng phải là việc gì khó khăn".
Tần Ninh lúc này chắp hai tay phía sau, thản nhiên nói: "Đi theo ta đi!"
Chương 884: Nuốt lời
Câu nói trước của Tần Ninh khiến ánh sáng trở nên kích động không thôi.
Thế nhưng câu sau lại khiến tia sáng trở nên ảm đạm ngay lập tức.
"Như thế nào? Không muốn sao?"
Tần Ninh cười nói: "Ngươi thân là Bản Nguyên của Cửu U, ta cứu ngươi, ngươi lo lắng sẽ bị Ma tộc nhòm ngó nên nhất định sẽ không ở lại chỗ này mà sẽ trốn xa ở một chỗ khác".
"Nếu như thế thì việc gì ta phải cứu ngươi?"
Ánh sáng Bản Nguyên loé lên, mở miệng nói: "Ta trợ giúp Cửu U đại lục, bồi dưỡng nhân vật hào hùng đời đời kiếp kiếp!"
"Ngươi có ý tốt như ngươi nói vậy sao?"
Tần Ninh cười nhạo nói: "Ngươi trợ giúp Cửu U đại lục, bồi dưỡng nhân vật hào hùng?"
"Mục đích là gì?"
"Mười ba vạn năm trước, Cổ Nam Thiên, Hoàng Phủ Nhất Cầu, Vũ Đế đều là đại nhân vật vô địch, chín vạn năm trước có Cửu U Đại Đế, còn bây giờ thì có ta đây".
"Ngươi là bởi vì bị Ma tộc hãm hại, vì muốn tự vệ nên mới đem đại khí chuyển đến trên thân những người này, trấn thủ Ma tộc, không để bọn chúng đến mặt đất".
"Một khi Ma tộc đến mặt đất thì chính là ngày chết của ngươi".
Tần Ninh từ tốn nói: "Nhưng bởi vì thế mà khiến Cửu U đại lục bị Ma tộc thương nhớ, ba lần đại chiến tử thương vô số, ngươi vẫn còn cho rằng ngươi có công lao à?"
"Cái này không thể trách ta được, muốn trách thì phải trách Ma tộc", Bản Nguyên giải thích.
"Ta không trách ngươi".
Tần Ninh nói tiếp: "Ta cứu ngươi, ngươi theo ta rời đi".
"Hoặc là ngươi cứ ở lại chỗ này, đợi Ma tộc đánh xuống dấy lên trận đại chiến thứ tư".
Bản Nguyên bây giờ do dự.
Con người trước mặt này cũng không phải người dễ bị lừa gạt.
Nó vốn tưởng rằng nhân vật xâm nhập vào đây cũng chẳng hề khó đối phó.
Lấy cái danh Bản Nguyên của mình cộng thêm uy hiếp dụ dỗ thì sẽ có thể dễ như trở bàn tay khiến người khác cứu đầu nghe theo, cứu mình ra ngoài.
Thật không ngờ lại gặp phải Tần Ninh.
Nó cũng không biết Tần Ninh không phải người tầm thường.
"Thế nào?"
"Được!"
Bản Nguyên gật đầu, nói: "Ta nguyện ý đi theo ngươi rời khỏi chỗ này, ở trong tay ngươi dù sao cũng vẫn tốt hơn chết ở trong tay của Ma tộc".
"Được!"
Tần Ninh mỉm cười, ánh mắt loé lên một ý cười khó phát giác được rồi biến mất một cách nhanh chóng.
Một khắc sau, Tần Ninh chuyển động tay.
Từng luồng huyền văn xuất hiện vào lúc này.
"Ngươi có thể phá vỡ trận pháp này sao?"
"Chỉ cần là trận pháp thì chắc chắn sẽ có điểm yếu, chỉ cần tồn tại một điểm yếu thì không có cái nào là ta không phá giải được cả!"
Lời này vừa nói ra, Bản Nguyên có chút nao nao.
Nó đột nhiên có hơi hối hận.
Hối hận vì gọi Tần Ninh xuống.
Chín vạn năm trước cũng có một người định xuyên qua thông đạo.
Nhưng mà người kia khiến nó cảm thấy nguy hiểm.
Cho nên nó đẩy người đó ra khỏi vết nứt không gian.
Nhưng thật không ngờ, chín vạn năm sau người đến chỗ này dường như còn khó chơi hơn cả người trước đó nữa.
Sớm biết như vậy thì...
Trong lòng Bản Nguyên có chút không cam lòng.
Tần Ninh bây giờ không ngừng ngưng tụ xuất ra từng đường huyền văn, leo lên bên trên dây xích sắt.
Bên trên tế đàn, tia sáng bắn ra bốn phía.
Từ từ, sợi xích sắt đung đua, phát ra tiếng leng keng.
Cùng lúc đó, ở một đại lục cách xa một trăm triệu vạn dặm trong thế giới trung tâm lòng đất.
Cửu tế tự sắc mặt trắng bệch.
"Đáng giận!"
Cửu tế tự mắng to một tiếng, gầm thét lên: "Đại lục Bản Nguyên bị tên tiểu tử kia phát hiện ra rồi, đáng giận... bản tế tự đích thân tìm cách... mười mấy vạn năm rồi!"
Cửu tế tự rất tức giận.
Trù tính mười mấy vạn năm để có được đại lục Bản Nguyên của Cửu U đại lục.
Mà bây giờ, quả của mình lại bị người ta hái mất!
Sao có thể không tức giận cho được?
Cùng lúc đó, Tần Ninh từ từ chuyển động.
Két...
Một sợi xích sắt rơi xuống khỏi tế đàn.
Ngay sau đó, sợi thứ hai...
Sợi thứ ba...
Một sợi lại một sợi xích sắt rơi xuống...
Thời gian chậm rãi trôi qua, chín sợi xích sắt hoàn toàn đứt gãy.
Ánh sáng bản nguyên dần dần tiêu tan.
Cuối cùng phô bày ra bộ dạng Bản Nguyên.
Giống như một hạt giống lớn bằng ngón tay cái, mang theo màu xanh nhàn nhạt.
"Được giải thoát rồi..."
Bản Nguyên bây giờ lộ ra vẻ hưng phấn không thôi.
Bay lượn ở giữa không trung, Bản Nguyên bây giờ đã khôi phục sự tự do, mừng rỡ không diễn tả được bằng lời.
"Đi theo ta đi".
Tần Ninh bây giờ đưa tay ra, mở miệng nói.
"Ta không muốn theo ngươi rời đi".
Ngữ khí của Bản Nguyên lúc này thay đổi.
"Ta là do trời đất sinh ra, là linh khí của vạn vật, ngươi không thu phục được ta đâu!", Bản Nguyên mở miệng nói: "Ta đại diện cho ý chí của trời đất, chỉ tuân theo thiên đạo".
"Ta biết", Tần Ninh nói: "Nếu không phải thế thì ta cũng lười chẳng buồn liếc mắt nhìn ngươi".
"Một đại lục Bản Nguyên làm người hầu cho ta cũng có thể thay đổi vận khí của ta!"
"Đồng thời, ngươi đi theo ta thì khí vận của Cửu U đại lục cũng sẽ không bị suy yếu!"
Bản Nguyên nói tiếp: "Xin lỗi, e rằng ta phải nuốt lời rồi".
"Ta vốn tự do tự tại, ngươi giam cầm ta nhất định ngươi sẽ bị trời phạt!"
"Trời phạt?"
Tần Ninh lắc đầu, nói: "Ngươi yên tâm, trời này vẫn không trách phạt được ta đâu".
Bản Nguyên kinh ngạc nhìn Tần Ninh.
Kẻ này mở miệng thật sự đúng là cuồng ngạo.
"Đi theo ta đi!"
Tần Ninh nói tiếp: "Ngươi sẽ có được sức mạnh bản nguyên còn lớn hơn bây giờ nhiều".
"Không!", Bản Nguyên bây giờ trả lời: "E rằng ta phải nuốt lời rồi!"
"Tại sao cứ nhất định phải làm thế chứ?", Tần Ninh không khỏi nhíu mày.
Bản Nguyên tiếp tục nói: "Ngươi không hiểu ta, ngươi không thể nào điều khiển ta được".
"Trong trời đất này không có thứ gì mà Tần Ninh ta không nắm được trong tay cả".
Nghe thấy lời này, Bản Nguyên chỉ cười.
"Bây giờ ta đã khôi phục được tự do, ngươi không ép buộc được ta đâu, người trẻ tuổi, tóm lại vẫn phải cảm ơn ngươi, tạm biệt!"
Bản Nguyên Cửu U nói rồi hoá thanh một tia sáng, muốn rời khỏi chỗ này.
"Hà tất phải thế?"
Tần Ninh bây giờ đứng tại chỗ nhưng không hành động.
Bản Nguyên bây giờ đã khôi phục tự do, lao đi vun vút, muốn rời khỏi cái hố sâu này.
Đây là chỗ bảo mệnh cuối cùng mà nó để lại cho bản thân.
Thế nhưng lại chẳng khác gì một cái lồng giam.
Nó ở chỗ này đã mười mấy vạn năm rồi.
Quá cô đơn!
Nhưng không sao, bây giờ nó đã khôi phục được tự do rồi.
Nhìn thấy đỉnh hố sâu hiện ra, Bản Nguyên bây giờ mừng rỡ không thôi.
Rầm rầm...
Chỉ là, trong nháy mắt Bản Nguyên sắp rời khỏi chỗ này...
Đột nhiên, từng sợi xích sắt bên trong nham thạch giống như tia chớp xé rách bầu trời đêm leo vọt lên cao với tốc độ cực kỳ nhanh.
Chín sợi xích sắt trong nháy mắt trói chặt Bản Nguyên kéo trở lại trung tâm lòng đất.
Dưới đáy hố sâu, bên trên tế đài, Tần Ninh vẫn đứng vững chắp tay ở đó.
Sợi xích sắt lại trói chặt Bản Nguyên lại.
Dường như tất cả vẫn giống như khi Tần Ninh vừa mới đến, không có gì thay đổi.
"Không... Không thể nào...", Bản Nguyên bây giờ quát to.
"Đã cho ngươi cơ hội mà ngươi lại không biết trân trọng".
Tần Ninh bây giờ nói: "Đại lục Bản Nguyên, ta còn quen thuộc ngươi hơn chính cả bản thân ngươi đấy".
"Ta không phá giải trận pháp mà là thay đổi trận pháp".
"Ngươi muốn rời đi, ta không đồng ý thì ngươi nghĩ ngươi có thể đi được sao?"
Giờ phút này, Bản Nguyên tức giận.
"Hèn hạ, vô sỉ!"
"Đúng là có một chút như vậy", Tần Ninh cười nói: "Nhưng mà so với mà nói thì ta cũng không hèn hạ đến mức đấy!"
"Ma tộc xâm lấn là đáng giận, thế nhưng mà ngươi còn đáng giận hơn Ma tộc!"
Bản Nguyên sửng sốt, quát lên: "Ngươi nói bậy bạ cái gì đấy?"
"Ta nói bậy sao?"
Tần Ninh cười nói: "Đại lục Bản Nguyên vốn là tiếp nhận ý chí của trăm triệu vạn sinh linh trên đại lục, giống như thần linh, người trên Cửu U đại lục càng mạnh thì ngươi cũng càng mạnh".
"Nhưng khi Ma tộc đến ngươi lại chỉ dâng ra một phần khí vận rất rất nhỏ của mình khiến võ giả Cửu U tử thương vô số".
“Chỉ là Ma tộc đến rồi, nhưng ta chỉ đưa rồi một phần vận phí cực nhỏ, để võ giả Cửu U chết và bị thương vô số”.
Tần Ninh cười lạnh nói: "Cho ngươi cơ hội mà ngươi lại không biết nắm bắt, vậy thì cũng đừng trách ta vô tình".
Chương 885: Ta liền thay thế chỗ đó
Tần Ninh vừa nói xong, Bản Nguyên đột nhiên run rẩy, muốn thoát khỏi sự giam cầm của xích sắt.
"Ngươi muốn làm gì?"
"Làm gì sao?"
Tần Ninh hờ hững nói: "Nếu như ngươi đã không nghe lời ta thì ta liền thay thế chỗ đó!"
Thay thế chỗ đó?
Tần Ninh muốn thay thế nó trở thành Bản Nguyên của Cửu U đại lục?
Nói đùa cái gì cơ chứ?
Chuyện này là không thể nào!
"Ngươi đừng tưởng bở, ta chính là do trời đất sinh ra, mặc dù tuân theo chúng sinh nhưng tính mạng của ta là do trời đất ban cho".
"Ngươi là loài người không thể nào thay thế ta được!"
Lần này Bản Nguyên thật sự hoảng rồi.
Người thanh niên trước mặt dường như không hề đơn thuần như mình tưởng.
"Đối với người khác mà nói thì đúng là không thể, nhưng với ta mà nói thì chẳng phải là việc gì khó cả, chỉ là tốn chút thời gian mà thôi..."
Tần Ninh bây giờ thản nhiên nói: "Cửu U ban cho ngươi sinh mệnh, ngươi lại phụ lòng Cửu U, thiên địa đại đạo? Thiên địa đại đạo cũng lấy vạn vật sinh linh làm gốc!"
Nói rồi Tần Ninh điểm ngón tay một cái.
Đột nhiên, chín sợi xích sắt lúc này rung lắc điên cuồng.
Bản Nguyên bây giờ bắt đầu sợ rồi.
"Ta nguyện ý cùng ngươi rời đi, thật sự nguyện ý!"
"Bây giờ đã muộn rồi!", Tần Ninh cười lạnh miệt thị nói: "Ta sẽ không bao giờ cho người khác cơ hội thứ hai".
"Không!!!"
Bản Nguyên bây giờ điên cuồng gào thét, thế nhưng căn bản bất lực phản kháng.
"Đại lục Bản Nguyên chứa đựng ý chí của chúng sinh đại lục, thay thế ngươi thì ta chính là Đại lục Bản Nguyên, trở thành thần linh của đại lục!"
"Chỉ cần Tần Ninh ta không chết thì vận khí của Cửu U đại lục cũng sẽ không suy yếu".
Tần Ninh từ tốn nói: "Chuyện liên quan đến Đại lục Bản Nguyên ta còn biết nhiều hơn ngươi đấy".
"A..."
Bản Nguyên Cửu U hoàn toàn điên rồi.
Vì sao?
Người thanh niên này trông cảnh giới cũng không quá mạnh, nhưng lại nắm rõ tất cả như lòng bàn tay vậy.
Bản thân mình vậy mà lại bị hắn tính kế.
Cái này sao có thể được cơ chứ?
Bản Nguyên Cửu U lúc này nhìn về phía Tần Ninh, tức giận đến cực điểm, muốn giãy dụa nhưng trước sau vẫn không thể nào thoát khỏi sự trói buộc của xích sắt.
"Ngươi rốt cuộc là ai?"
"Ta cũng không phải Ma tộc nên ngươi không cần phải lo lắng", Tần Ninh lại nói: "Thật ra chín vạn năm trước ngươi không cho ta tiến vào, lần này ngươi cũng không nên để ta đi vào".
Tần Ninh bây giờ nở một nụ cười.
Cửu U Đại Đế!
Sắc mặt của Bản Nguyên lúc này vô cùng lạnh lùng.
Thằng nhãi này!
Sao lại thay đổi hình dáng rồi?
Tần Ninh cũng không nhiều lời.
Trên thực tế thì chín vạn năm trước, hắn đã nghi ngờ Ma tộc tiến đánh Cửu U đại lục nhất định là vì một thứ ở bên trong trung tâm lòng đất.
Nhưng mà hắn không ngờ được rằng lại là Bản Nguyên Cửu U đại lục.
Điểm này cũng khiến hắn có hơi kinh ngạc.
Nhưng nhìn thấy Đại lục Bản Nguyên, trong lòng Tần Ninh cũng có chút thất vọng.
Không một ai hiểu rõ hơn hắn cái gì gọi là Đại lục Bản Nguyên!
Đây là thứ mà do vạn vật trên một đại lục sinh ra, là thần linh của vạn vật, cũng là đứa con của vạn vật.
Nếu nói trời đất là cha!
Vậy thì vạn vật chính là mẹ!
Bản Nguyên Cửu U đại lục có được năng lực phản hồi của Cửu U, nhưng nó cũng không tình nguyện thương gân động cốt mà ngưng tụ ra cái gọi là khí vận khiến một số thiên tài trỗi dậy một cách nhanh chóng, vì nó mà chống lại Ma tộc.
Võ giả Cửu U đại lục ngăn chặn Ma tộc xâm chiếm, nhưng trong lúc vô hình bản thân lại trở thành con dao của Bản Nguyên Cửu U.
Suy nghĩ lại một chút thì Hoàng Phủ Nhất Cầu trước đây vô địch cái thế.
Vũ Đế là đứa con kiêu hãnh của trời thời đại đó!
Cổ Nam Thiên là người hùng bá đạo.
Những người này lại trở thành con dao của Bản Nguyên Cửu U, chống lại Ma tộc, phải trả một cái giá nặng nề, thậm chí là cái giá đắt bằng cả tính mạng.
Tất cả đều là tại thằng nhãi này không chịu trả giá.
Huyền văn trong tay của Tần Ninh sáng lên.
"Hôm nay ta thay thế chỗ đó, Tần Ninh ta bất diệt thì Cửu U đại lục này cũng sẽ vĩnh viễn bất diệt!"
Trong chốc lát, dung nham nhấp nhô.
Tiếng ầm ầm vang lên, từng lớp dung nham bao phủ tế đàn, cũng bao phủ luôn cả Tần Ninh và Đại lục Bản Nguyên...
Mà cùng lúc đó, xung quanh đỉnh hố sâu, bốn con rối ngạo nghễ đứng vững nhưng cũng không dám nhảy xuống hố sâu.
Không phải không dám mà là không thể!
Mắt thấy dung nham bên trong hố sâu dâng lên, sắc mặt của bốn con rối vẫn không thay đổi.
Giống như gỗ mục đứng ở chỗ đó, nhìn chằm chằm vào dung nham đang lấp đầy hố sâu, cứng đờ như tượng.
Thời gian dần dần trôi qua.
Mà giờ phút này, bên trong nham thạch.
Tần Ninh trần trụi, phía trước có một hạt giống lơ lửng bị chín sợi dây xích trói chặt.
Tần Ninh bây giờ hai tay bấm niệm pháp quyết, một sức mạnh trời đất dao động ra từ một nơi sâu xa.
"Ngươi tiếp nhận thiên mệnh, tiếp thu ý thức, nhưng thiên mệnh chính là thiên mệnh của phụ đế ta!"
"Ta là con trai của Vô Thượng Thần Đế, so với ngươi còn mạnh hơn vô số lần!"
Tần Ninh dường như đang lẩm bẩm.
Đại lục Bản Nguyên bây giờ đang bị chín sợi dây xích trói chặt, một câu cũng không nói ra được.
Tần Ninh thật sự muốn luyện hoá nó, thay thế nó.
Nếu đã vậy thì Bản Nguyên Cửu U đại lục liền thành Tần Ninh.
Nó và Tần Ninh cùng hoà làm một thể.
Không!
Không phải hoà làm một thể!
Mà là Tần Ninh, đang nuốt chửng nó!
Bản Nguyên Cửu U chỉ cảm thấy ý thức của mình dần dần trở nên mơ hồ.
Từ từ, nó như tiến vào bên trong một thế giới mênh mông, bốn phía sương mù mông lung, tất cả đều mơ hồ không rõ, cứ vậy mà chìm vào mê man...
"Hả?"
Tần Ninh bây giờ có hơi ngạc nhiên.
Hắn vốn là con trai của Vô Thượng Thần Đế, trời trong vân giới mênh mông này là ai?
Trời, chính là phụ đế!
Mà cái hắn tiếp nhận chính là ý chí của phụ đế!
Đối với Bản Nguyên Cửu U mà nói có tính áp chế hoàn toàn.
Huống hồ, hắn thân là Cửu Mệnh Thiên Tử, đã được định là phải tồn tại sánh vai cùng phụ đế.
Cả hai thứ cho dù như thế nào đi chăng nữa thì Bản Nguyên Cửu U cũng không thể nào chống lại được ý chí tiêu diệt của hắn.
Thế nhưng vào thời điểm tiêu diệt Bản Nguyên Cửu U thì Phong Thần Châu lại tự nhiên xoay tròn.
Một nguồn khí bản nguyên tiến vào bên trong Phong Thần Châu.
Hạt ngọc này quá thần bí.
Thậm chí cho đến tận bây giờ, Tần Ninh cũng mới chỉ phát hiện được hạt ngọc này có thể chuyển hoá khí huyết của Ma tộc đã chết thành Tịnh Ma Châu, có hiệu quả đan dược cực mạnh.
Cái còn lại thì hắn hoàn toàn không biết.
"Phụ đế... rốt cuộc lấy được hạt ngọc này... ở chỗ nào...?"
Tần Ninh nỉ non.
Nhưng chậm rãi, Tần Ninh lại lắc đầu, không suy nghĩ thêm nữa.
Những cái không biết thì cuối cùng cũng sẽ có ngày lộ ra thôi.
Việc phải làm trước mắt là hoàn toàn ổn định Bản Nguyên, hơn nữa nhân cơ hội này nhanh chóng nâng cao cảnh giới của bản thân trong khoảng thời gian này, chắc chắn phải làm được.
Hạ quyết tâm, Tần Ninh cứ như vậy ngồi ở bên trong dung nham không nhúc nhích.
Nơi đây cũng có chỗ tốt đối với việc rèn luyện Đại Phần Nhật Bá thể của hắn.
Có khí Bản Nguyên duy trì, hắn căn bản không cần phải lo lắng sẽ bị dung nham nấu chảy.
Nháy mắt, ba năm trôi qua.
Trong ba năm, Tần Ninh ở bên trong dung nham liên tục dung hợp sức mạnh của Bản Nguyên Cửu U, đồng thời cũng lần lượt loại bỏ những nguy hiểm tiềm ẩn trong quá trình tấn thăng cấp tốc của bản thân ở huyền cảnh Tạo Hoá.
Ba năm!
Tần Ninh vẫn là huyền cảnh Tạo Hoá ngũ đoạn!
Thế nhưng khí tức của bản thân đã trở nên khác biệt hoàn toàn.
Cũng không phải thực lực tăng lên mà là một loại khí, một loại thế.
Nói không rõ, cũng không nói rõ được!
Bây giờ Tần Ninh đứng dậy từ bên trong dumg nham.
"Trong ba năm, không chỉ là những nguy hiểm tiềm ẩn của huyền cảnh Tạo Hoá, mà tất cả các vấn đề cảnh giới lúc trước đã được kiểm chứng từng cái một, rất quy củ và có hiệu quả".
Tần Ninh thở ra một hơi, từ tốn nói: "Đã đến lúc rời khỏi chỗ này rồi!"
"Bản Nguyên Cửu U không còn, Tần Ninh ta chính là Bản Nguyên Cửu U, gánh vác tất cả Cửu U đại lục!"
"Ma tộc hẳn là sẽ bỏ qua chỗ này!"
Vừa dứt lời, Tần Ninh phi thân, bay ra khỏi dung nham...