“Rồi rồi, ta không nói nữa!”
Tần Ninh phất tay nói: “Sư tôn của ngươi cái gì cũng tệ, chỉ có nhận đồ đệ là giỏi. Mạc Sơn, Lưu Vân và ngươi, mỗi tội hơi ngốc!”
Triết Vân dở khóc dở cười, khom người một lần nữa.
Dần dần, thân thể hắn ta tán loạn rồi biến mất.
Tần Ninh lúc này thở phào.
Cự Linh Mộc Hoàng quyết bây giờ xem như là đại thành.
Hắn tuy nói là cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, nhưng cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ thì sao chứ?
Đời này muốn tu, thì tu hẳn linh quyết, huyền quyết tốt nhất thế gian này.
Muốn đi, thì đi con đường mà không người nào có thể so bì!
“Thạch Cảm Đương, tiến đến!”
Tần Ninh xoay người lại, quát lên.
Thạch Cảm Đương đang ngơ ngác ở tường Vạn Đạo, nghe vậy thì bước ra.
Sau một khắc, hắn ta tiến vào không gian thần bí, nhìn bốn phía, hoảng hốt không ngớt.
“Sư tôn, đây là...”
“Tường Vạn Đạo!”
Tần Ninh nghiêm túc nói: “Bắc Thương Đế Quân có tường Vạn Đạo, dung hợp vạn đạo, ngươi hiện nay đến cảnh giới Thiên Vị trung kỳ, chẳng lẽ thật sự muốn Viên Viên và Sương Nhi vượt qua ngươi à?”
“Đương nhiên không muốn!”
Thạch Cảm Đương lúc này nhìn quanh.
Triết Vân tiêu tán, trước mặt Tần Ninh xuất hiện một tòa cung điện.
Mà trước cung điện là một cầu thang nối thẳng từ trên trời xuống.
Nhìn kỹ lại, mỗi một bậc thang dường như cũng lại có một đoạn đường cần đi.
Tần Ninh phất tay nói: “Đi đi, nếu ngươi đi lên được, cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, thậm chí là huyền cảnh Tạo Hóa, cũng có thể!”
“Nếu không đi lên được, vậy thì ngươi cũng chỉ được đến thế mà thôi”.
Thạch Cảm Đương sắc mặt đau khổ.
“Xem ngươi sợ hãi kìa!”
Tần Ninh mắng: “Ngươi là đồ đệ của ta, ta có thể để cho ngươi không đi được ở đây chắc?”
“Ha ha ha... Con biết ngay là sư tôn dọa con mà!”
Thạch Cảm Đương cười ha ha một tiếng, sải bước ra.
Sau một khắc, sắc mặt Thạch Cảm Đương trở nên nghiêm nghị.
Quanh thân có linh khí nhè nhẹ, như các điểm sáng khuếch tán ra từng tầng, dung hòa từng tầng.
Vào giờ phút này, Thạch Cảm Đương vẫn là thiếu niên thoạt nhìn có vẻ thật thà, nhưng lại có chút bén nhọn.
Trong chớp nhoáng này, Tần Ninh cũng cất bước mà ra.
Tần Ninh đi lên, đột nhiên, khí tức toàn thân biến đổi.
Âm Dương Ly Hợp Kim Thể!
Ngọc Lôi thể!
Hỗn Nguyên Lệ Điện Pháp!
Cự Linh Mộc Hoàng quyết!
Bốn đại pháp quyết được vận chuyển.
Bốn loại ánh sáng gồm Kim, Lôi, Điện, Mộc phóng lên cao.
Thời khắc này, Tần Ninh không giống như Tần Ninh nữa, mà là một cự bá với Đế vị vô thượng đi lên thang trời.
“Sư tôn...”
Thạch Cảm Đương thấy cảnh này, sắc mặt hơi ngẩn ra.
Đây mới là sư tôn ban đầu, Cửu U Đại Đế uy danh hiển hách.
Khí thế này!
Trên đời này, bất kể là khí thế của ai.
Người ngoài vẫn không bắt chước nổi.
Chỉ là Thạch Cảm Đương lúc này cũng là hơi nghi hoặc một chút, khí thế của sư tôn lúc này hình như không chỉ là sự ngạo
nghễ của Cửu U Đại Đế mà còn có những thứ khác nữa... rất nhiều...
“Hôm nay, ta đưa ngươi đi vạn đạo”.
Tần Ninh chầm chậm gật đầu.
Khí thế kia lúc này một mực vây quanh Tần Ninh.
Thạch Cảm Đương được bao lấy, liền giảm bớt áp lực, cũng dễ dàng hơn.
Tức thì, hình như có các ý lĩnh ngộ dựng thẳng lên.
Hai người đi sóng vai như vậy, đạp lên thang trời.
“Tường Vạn Đạo, mở vạn đạo, đường Vạn Đạo, đi vạn người”.
Tần Ninh từ từ nói: “Thang trời Vạn Đạo này 9999 bậc”.
“Ngươi mà đi đến bậc thứ 3333, có thể sang bước đầu tiên!”
“Đến bậc 6666, có hi vọng bước vào Tạo Hóa”.
“Ngươi mà lên được đỉnh, vậy thì không chỉ đơn giản là Tạo Hóa nhất đoạn đâu”.
Thạch Cảm Đương ngạc nhiên nói: “Sư tôn dẫn đường cho con còn chưa đủ sao?”
“Ta nói rồi, Bắc Thương Đế Quân keo kiệt, chết cũng không để yên”.
Tần Ninh mắng: “Tên kia lòng dạ hẹp hòi, ghi hận ta, ngươi bây giờ đi đường Vạn Đạo, ta giúp ngươi áp trận, Bắc Thương
Đế Quân phỏng chừng cũng sẽ làm cho cho ngươi không thể chịu đựng, rơi xuống dưới, lão già kia rất xấu tính!”
Nghe đến lời này, Thạch Cảm Đương cũng là chửi một câu.
“Lão già khốn nạn!”
Ông...
Trong khoảnh khắc, cầu thang dưới chân Thạch Cảm Đương vỡ vụn ra, cả người vào thời khắc này suýt nữa rớt xuống dưới bậc thang.
“Ngươi xem, lão già đó giận rồi đấy?”
Tần Ninh cười nói.
Thạch Cảm Đương biến đổi sắc mặt, ổn định thân hình nói: “Không phải ông ta đã chết rồi sao?”
Tần Ninh đáp: “Năm đó Triết Vân chết mà vẫn có thể để lại một ý niệm ở chỗ này, lão ta chết, còn có thể không để lại sao?”
“Có lý!”
Thạch Cảm Đương âm thầm nhớ kỹ.
Bắc Thương Đế Quân thật sự là một tên keo kiệt, sư tôn nói quả nhiên không sai.
“Tiếp tục đi lên, đi được bao xa thì phải xem chính ngươi đấy!”
“Vâng!”
Thạch Cảm Đương lần này không hề nói nhảm.
Tần Ninh giúp hắn ta hộ đạo, thì sợ gì?
Hai thầy trò lúc này đi lên thang trời.
Hai người lúc này vượt qua bước thứ 3333.
Đột nhiên, khí tức trong cơ thể Thạch Cảm Đương biến đổi.
Cảnh giới Thiên Vị trung kỳ lột xác thành hậu kỳ.
Trên đầu hắn ta lúc này xuất hiện một trụ Thiên Vị cực nhỏ.
Vào giờ phút này, toàn thân Thạch Cảm Đương đỏ bừng, tựa như phải chịu một áp lực cực lớn.
“Có thể tiếp tục không?”, Tần Ninh ân cần nói.
Đường lên trời, hắn là người mở đường, nhưng Thạch Cảm Đương là người hứng chịu.
Có chịu được hay không thì phải xem chính Thạch Cảm Đương.
“Tất nhiên có thể!”
Thạch Cảm Đương lúc này thẳng lưng ưỡn ngực đáp.
Không được cũng phải được!
Thạch Cảm Đương hạ quyết tâm, nhất định phải đi lên.
Nếu không thì xấu mặt sư tôn quá.
Oanh...
Nhưng khi bước ra, sau một khắc, sắc mặt Thạch Cảm Đương trở nên khó coi.
Vượt qua 3333 bậc thang, hắn ta lúc này chỉ cảm thấy, một bước đi ra mà áp lực toàn thân khuếch trương không chỉ gấp mười lần.
Chỉ là cũng may, đến cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, hắn ta cũng tăng sức chịu đựng lên nhiều.
Lần này, tốn nửa ngày thời gian, Thạch Cảm Đương mới đến bước thứ 6666!
Lúc này, Thạch Cảm Đương hít thở nặng nề.
Đôi mắt vằn vện tia máu.
Nhưng sau một khắc, linh khí thiên địa tụ đến, bao vây lấy thân thể hắn.
Trụ Thiên Vị vào thời khắc này hiện ra.
Sức mạnh toàn thân Thạch Cảm Đương bất chợt biến hóa.
Loại cảm giác này rất đặc biệt.
Phảng phất như uy nghiêm Thiên Vị đã biến mất.
Thay vào đó là... Một ý niệm mới sinh ra.
Bên trong trụ Thiên Vị xuất hiện một loại sức mạnh mới.
Thạch Cảm Đương lúc này lẳng lặng cảm ngộ.
Trụ Thiên Vị hạ xuống, trực tiếp rơi vào trong miệng Thạch Cảm Đương, bị Thạch Cảm Đương nuốt thẳng.
Ợ một cái, Thạch Cảm Đương mở miệng phun ra.
Một luồng khí màu xanh, từ từ hiện ra.
“Hơi thở Tạo Hóa!”
Thạch Cảm Đương lúc này mừng rỡ không thôi.
Không ngờ bước vào huyền cảnh Tạo Hóa lại đơn giản như vậy?
Tần Ninh lúc này cười mắng: “Quá trình ngươi đi từng bước lên đây chính là quá trình ngưng tụ võ đạo của ngươi”.
“Ngươi tưởng rằng đi thang trời nãy giờ là uổng công à?”
“Hê hê...”
Thạch Cảm Đương cười.
Tần Ninh lần nữa nói: “Tiếp tục đi chứ?”
Thạch Cảm Đương lúc này ngẩng đầu nhìn lại, có thể thấy ở phần cuối thang trời là một tòa cung điện, hùng vĩ san sát.
“Con muốn đi lên đỉnh xem một chút!”
“Được!”
Ánh mắt Tần Ninh hiện ra một tia tán thưởng.
Chương 802: Lại là Thiên Đế các
Thạch Cảm Đương dù sao cũng là đồ đệ kiếp này của hắn.
Nếu Thạch Cảm Đương giống như kiếp trước thì hắn chắc chắn sẽ không nhận làm đồ đệ.
Thạch Cảm Đương cũng hiểu rõ.
Cho nên càng cố gắng hơn xưa.
Hiện tại, chính là lúc Thạch Cảm Đương chứng minh bản thân với hắn.
Mà Tần Ninh cũng bằng lòng nhìn thấy cảnh này.
Thạch Cảm Đương tiếp tục bước ra.
Hai người từ từ đi ra, bỗng nhiên có một sát khí đập vào mặt.
Thạch Cảm Đương hơi biến đổi sắc mặt, Tần Ninh đứng yên bất động.
Giai đoạn thứ ba cũng không dễ đi như vậy!
Ánh mắt của Thạch Cảm Đương lúc này lộ ra một vẻ nghiêm nghị, mặc dù là huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn, lúc này cũng là cảm giác được một áp lực cực lớn không gì sánh được.
Tần Ninh bước ra, khí thế không đổi.
Thạch Cảm Đương lúc này cũng không dám dây dưa, theo sau.
Hai người từng bước đi ra.
Chỉ là lúc này, Thạch Cảm Đương nhìn vô cùng thê thảm.
Toàn thân máu me be bét.
Phảng phất như Thạch Cảm Đương bị đâm kim vào người từng chút một, úa ra máu tươi.
Tần Ninh chỉ nhìn, vẫn chưa nói gì.
Một bậc lại một bậc.
Nơi cao nhất của thang trời dần dần xuất hiện ở trước mắt.
Thạch Cảm Đương lúc này ý thức mơ hồ, phảng phất như có vô số ý niệm mạnh mẽ đang phá hủy thân thể hắn ta.
Nhưng hắn ta vẫn gắng gượng chống đỡ như cũ.
“Còn đi được không?”
“Đi được!”
Thạch Cảm Đương cười, không thèm để ý.
“Đã như vậy thì đi hùng hồn lên, đừng có rón rén nữa!”
“Đúng!”
Thạch Cảm Đương ưỡn ngực, khí thế lại một lần nữa cất cao.
Oanh...
Hắn ta sải bước ra, một khí thế cuồng ngạo trùng kích tới.
“Ta - Thạch Cảm Đương, là cường giả vô địch huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn!”
Thạch Cảm Đương hét lớn một tiếng, sải bước ra, ánh sáng mãnh liệt trên người vào thời khắc này được thả ra hết.
Đùng!!!
Tiếng trầm thấp vang lên, Thạch Cảm Đương cuối cùng cũng lên đến đỉnh, vượt qua bậc thứ 9999.
Đến cuối thang trời, Thạch Cảm Đương trở nên vui vẻ.
Đi lên rồi!
“Tỉ mỉ cảm ngộ đi!”
Tần Ninh đột nhiên mở miệng nói.
Thạch Cảm Đương không dám chậm trễ.
Huyền cảnh Tạo Hóa chia làm bốn đoạn.
Đoạn thứ nhất ngưng tụ hơi thở Tạo Hóa.
Một hơi thở Tạo Hóa có thể diệt cảnh giới Tam Vị.
Đây không phải nói láo, mà là thật sự rõ ràng.
Mà huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn, hay còn gọi là hình đoạn.
Lấy hơi thở Tạo Hóa ngưng tụ thành hình, có thể hóa thành thần binh lợi nhận, hóa thành nước từ trên núi chảy xuống đá lớn.
Thi triển ra uy lực càng thêm mạnh mẽ.
Thạch Cảm Đương hôm nay hoàn thành con đường lên trời, đến huyền cảnh Tạo Hóa hình đoạn là không thành vấn đề.
Thạch Cảm Đương lúc này ngồi xuống, vẫn không nhúc nhích.
Tần Ninh mặc kệ.
Hắn là người dẫn đường, mà Thạch Cảm Đương đi đến bước đó hay không cũng phải xem chính bản thân Thạch Cảm Đương.
Tần Ninh bước ra, vượt qua bậc thang, đi đến đại điện.
Trên đỉnh thang trời có một tòa đại điện nhìn có vẻ vuông vức, tựa như ở trước mắt, lại phảng phất xa tận chân trời.
Tần Ninh đi vào trong đại điện.
Toàn bộ đại điện lúc này có vẻ trống rỗng.
Chỉ có Tần Ninh khiến cho nơi đây như có thêm chút sức sống.
Dần dần, Tần Ninh đi vào sâu bên trong.
Một khí tức như có như không, điều tra toàn thân Tần Ninh.
Tần Ninh cứ đứng ở trong đại điện như vậy, không nói một lời, vẫn không nhúc nhích.
Thời gian từng giờ từng phút qua đi, Tần Ninh đột nhiên mở mắt, bàn tay nắm lấy khoảng không rồi rút ra.
Sau một khắc, lòng bàn tay hắn ngưng tụ ra một cái bóng mờ.
Ngay sau đó, Tần Ninh lần lượt lấy ra, dần dần ngưng tụ những cái bóng mờ.
Dần dần, những bóng mờ kia, ở trước người hắn, hội tụ thành một đạo thân ảnh.
Một thân ảnh mà Tần Ninh quá đỗi quen thuộc.
Bắc Thương Đế Quân!
Bắc Thương Đế Quân lúc này ngồi ngay ngắn dưới đất.
Cho dù chỉ là ảo ảnh, nhưng người đàn ông mặc áo bào màu xám bạc, đại khái ngoài năm mươi tuổi lại khiến người ta cảm giác như phong mang lộ ra rồi lại nội liễm an tĩnh.
“Ô?”
Bắc Thương Đế Quân mở mắt, nhìn thấy Tần Ninh.
“Lão Tần?”
Ánh mắt của Bắc Thương Đế Quân tràn ngập sự ngạc nhiên.
Tần Ninh liếc liếc mắt đứng dậy, nhìn Bắc Thương Đế Quân, từ từ nói: “Cút đi!”
“Ngươi già, ta còn lâu mới già!”
Tần Ninh từ từ nói: “Như ta đây, tuổi còn trẻ đến cảnh giới Tam Vị, ngày sau tốc độ tăng cấp càng lúc càng nhanh, sẽ luôn giữ nguyên vẻ ngoài điển trai như thế này!”
“Ngươi không phải!”
Đôi mắt Bắc Thương Đế Quân xẹt qua vẻ kinh ngạc, nói: “Ngươi thật sự là lão Tần à?”
“Nói nhảm, ngoại trừ ta ra thì có ai nhìn thấy được tâm địa gian xảo của ngươi nữa?”
Nghe đến lời này, Bắc Thương Đế Quân run rẩy cười.
“Khụ khụ, nói cũng phải, phóng tầm mắt ra cả thiên hạ, cũng không ai có thể bằng ngươi được!”
Bắc Thương Đế Quân nhếch miệng cười nói: “Nhưng ta cũng khá tò mò, ngươi lợi hại như vậy, làm sao lại trở về với bộ dáng này? Cảnh giới Địa Vị sơ kỳ... Chậc chậc...”
“Thôi vậy, gọi ngươi xuất hiện cũng vô dụng mà”, Tần Ninh lắc đầu, bàn tay nắm chặt.
“Đừng đừng đừng, bạn bè cũ gặp mặt, sao mà nóng tính thế!”
Bắc Thương Đế Quân vội vàng nói: “Dù thế nào đi nữa thì chúng ta cũng từng là bạn vong niên, ngươi còn gạt cả ta cơ mà”.
“Ha ha!”
Tần Ninh không thèm quan tâm.
“Ta đã xuất hiện ở nơi này, ngươi chắc cũng biết ta đến vì cái gì chứ?”
“Kính Bắc Thương?”
“Ừ!”
Bắc Thương Đế Quân cười khà khà nói: “Kính Bắc Thương mà, ngươi có lấy được không thì ta cũng không chắc lắm đâu. Ngươi đi Bắc Thương cung xem đã rồi tính, ta cũng không rõ lắm”.
Nghe vậy, Tần Ninh nhăn mày.
“Ta không lừa ngươi đâu, ngươi đừng nhìn ta như vậy!”
Bắc Thương Đế Quân vội vàng nói: “Năm đó, sau khi ngươi biến mất không lâu, có một đám người xông vào thiên cung Bắc Thương, thể ý niệm mà ta để lại ở cung chủ cũng bị đánh tan”.
“Ồ?”
Tần Ninh hơi kinh ngạc.
“Có thể đánh tan thể ý niệm của ngươi thì ít nhất cũng là lão cổ hủ ở linh cảnh Niết Bàn hả?”
“Đại khái là thế”.
Tần Ninh vuốt cằm, từ từ nói: “Người như vậy, không nhiều lắm...”
“Tới từ trung tâm đại lục - đại lục Thương Lan?”
“Tới từ đâu thì ta không biết, nhưng lại nghe được một cái tên — Thiên Đế các!”
“Lại là Thiên Đế các!”, Tần Ninh hơi nhíu mày.
Bắc Thương Đế Quân cũng sửng sốt.
Lại là Thiên Đế các?
Tần Ninh kể hết chuyện lúc trước ra.
Thiên Đế các nhúng tay vào rất nhiều chuyện của hắn.
Thật ra Tần Ninh cũng không lo lắng việc Thiên Đế các có hứng thú với “Cửu U Đại Đế”.
Hắn lo lắng chính là... Thiên Đế các có hứng thú với chính hắn.
Bên ngoài, thân phận của hắn là Cửu U Đại Đế chuyển thế, nhưng Tần Ninh tự biết.
Chín đời chín kiếp, chín đại danh xưng đều là bất đồng.
Ngoại giới không coi chín đại danh xưng làm một.
Nếu như Thiên Đế các nhằm vào chỉ là Cửu U Đại Đế ngày xưa thì hắn cũng không lo lắng, thuận tay đập chết là được.
Nhưng nếu Thiên Đế các có mục đích khác.
Thí dụ như biết... Hắn là thiếu minh chủ của Cửu Thiên Vân Minh, là nhân vật vô địch của thế giới chư thần, thế thì cũng khá là thú vị rồi đấy.
Tần Ninh hiểu rõ, giữa đại lục Vạn Thiên với thế giới chư thần còn có thế giới Đại Thiên
Theo lý thì những kẻ này không thể nào biết sự tồn tại của thế giới chư thần.
“Dù sao cũng không quan trọng”, Bắc Thương Đế Quân lúc này cười hì hì nói: “Coi như kính Bắc Thương bị bọn chúng lấy mất thì cũng không sao, ta không để bụng”.
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh liền thấy tò mò.
Chương 803: Kính Nhân Hoàng
Không để bụng?
Bắc Thương Đế Quân keo kiệt có tiếng, hắn hiểu hơn ai hết, hiện tại còn nói không để bụng.
Quỷ mới tin!
“Trước đây ngươi coi kính Bắc Thương như tính mạng của mình, hiện tại ngươi bảo ta là ngươi không để bụng?”, Tần Ninh cười nhạt.
“Ặc...”
Bắc Thương Đế Quân lúng túng ho khan, nói: “Tần Đế, kỳ thực ngươi thông minh như vậy, khẳng định đã sớm biết kính Bắc Thương cũng không phải là do ta luyện chế”.
“Ta biết”.
Tần Ninh chờ đoạn sau.
Bắc Thương Đế Quân tiếp tục nói: “Thực tế, kính Bắc Thương là do ta đoạt được, chỉ có điều kính này lại hơi đặc biệt, ta cũng nhìn không thấu. Thế nhưng, nó đã ở trong tay ta được mấy ngàn năm thời gian, ta cũng suy nghĩ ra một vài thứ”.
“Nói một chút nghe xem”.
Bắc Thương Đế Quân cười nói: “Tần Đế có từng nghe đến kính Nhân Hoàng?”
“Ừ!”
Tần Ninh từ từ nói: “Kính Nhân Hoàng cũng không phải là vật thuộc về đại lục Vạn Thiên, theo đạo lý thì chắc là tới từ thế giới Cửu Thiên, chắc là... Thánh khí!”
Bắc Thương Đế Quân hiển nhiên không ngờ Tần Ninh cũng biết kính Nhân Hoàng, liền sửng sốt.
“Nếu Tần Đế biết kính Nhân Hoàng, vậy cũng dễ nói”.
Bắc Thương Đế Quân lần nữa nói: “Kính Bắc Thương có lẽ là kính Nhân Hoàng”.
“Nói đúng ra, kính Bắc Thương là kính Nhân Hoàng bản không trọn vẹn”.
Nói đến chỗ này, Bắc Thương Đế Quân nhếch miệng mỉm cười, nói: “Ngươi cũng biết lúc trước ta một mạch dò xét tìm rất nhiều cổ tích của đại lục Vạn Thiên, trong lúc vô tình đã từng tiến vào một vài thế giới có không gian kỳ lạ”.
“Đạt được không ít thiên tài địa bảo, tuy nói ở đại lục Vạn Thiên thì thực lực ta không tính là mạnh mẽ đỉnh cấp, nhưng mắt nhìn độc đáo thì cũng là số một”.
“Kính Bắc Thương tuyệt không phải vật phàm, ta nghiên cứu trọn đời, cuối cùng vẫn không hiểu rõ. Mãi cho đến một lần, tiến vào một thế giới, tìm được một ít ghi chép cổ tịch thì mới liên tưởng ra kính Bắc Thương có thể rất có liên quan với thánh khí kính Nhân Hoàng,”.
“Ta liền bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu, đáng tiếc...”
“Đáng tiếc ngươi chưa kịp phát hiện ra bí mật sâu trong đó, liền mất mạng!”
Tần Ninh từ từ nói: “Bắc Thương, ta đã nói cho ngươi không chỉ một lần, rằng đại lục Vạn Thiên vô cùng hung hiểm, một vài chỗ, thực lực ngươi không đủ thì sẽ không thể vào, ngươi lại không chịu tin”.
“Đây cũng tính là tự tạo nghiệp đấy!”
Bắc Thương cúi đầu, bất mãn nói: “Biết ngươi học rộng hiểu sâu rồi, nhưng ngươi có nói cho ta đâu?”
“Tò mò có ngày bỏ mạng, ngươi không biết à.”
“Không biết!”
Tần Ninh mặc kệ lão già này, nói tiếp: “Ngươi nói như vậy thì ta biết rồi”.
“Nói như thế, những người đó có thể đã không lấy kính Bắc Thương đi được, xem ra lần này không uổng công”.
Nghe đến lời này, Bắc Thương Đế Quân biết, thứ tốt mình quý trọng cả đời kết quả lại là dâng cho Tần Ninh.
“Ngươi cũng không cần luyến tiếc, nếu thật là kính Nhân Hoàng, cũng may ngươi chưa phát hiện sự sâu xa trong đó, nếu không thì ngươi đã phải nhanh hơn rồi. Trên đại lục Vạn Thiên này e là chỉ có ta mới có thể khống chế kính Nhân Hoàng”.
“Lão già ta không thích nhất chính là dáng vẻ kiêu ngạo khoe mẽ của ngươi đấy, như kiểu trên đời này không có gì là ngươi không biết vậy”.
“Thì đúng mà!”
Tần Ninh cũng lười cãi nhau với lão già này, khoát tay nói: “Đừng keo kiệt như vậy, đồ nhi ta đến huyền cảnh Tạo Hóa khí đoạn rồi, ngươi gia tăng sức lực cho nó đạt đến hình đoạn đi!”
“Ngươi thật không biết xấu hổ”.
“Ngươi không phải đã sớm biết rồi hay sao?”
“...”
Bắc Thương Đế Quân im lặng một lúc rồi mới nói tiếp: “Được rồi, ta không dài dòng với ngươi nữa, để ta xuất thủ cũng được”.
“Vậy ngươi phải nói cho ta biết, những nơi ở đại lục Vạn Thiên mà ngươi nói là không thể đi, rốt cuộc tiếp nối với nơi nào?”
Hai mắt Bắc Thương Đế Quân lấp lánh, hỏi: “Hoàng Diệp Hỏa Thánh Nhũ là chí bảo thiên địa hiếm thấy, ta có thể lấy được từ những nơi đó, nhưng vẫn cảm giác những nơi ấy không đơn giản”.
“Tiếp nối với nơi nào?”
Tần Ninh trầm mặc khoảng khắc, từ từ nói: “Ngươi chắc cũng từng nghe đến thế giới Cửu Thiên!”
“Ngoại trừ đại lục Vạn Thiên ra thì thật sự tồn tại những thế giới khác?”
“Ừ!”
Tần Ninh gật đầu nói: “Hơn nữa cũng càng mênh mông hơn, mạnh mẽ hơn đại lục Vạn Thiên. Biết được những chuyện này rồi, ngươi thỏa mãn chưa?”
“Thật sự nghĩ không thông thì sao phải nghĩ nhiều làm gì?”
“Coi như biết là nơi nào thì chút thực lực ấy của ngươi cũng không thể đi qua gông cùm hạn chế của thế giới này, đi đến nơi đó, biết thêm không phải là tăng thêm phiền não cho bản thân sao?”
Bắc Thương Đế Quân tự giễu cười một tiếng.
“Ta hiểu rồi!”
Bắc Thương Đế Quân thở ra, nói: “Ta thì không có cơ hội, nhưng ta thấy ngươi có cơ hội không nhỏ, lão nhóc con, cố gắng lên đi!”
“Còn đồ đệ của ngươi, ta thấy hắn ta đã đủ rồi, không cần ta giúp thêm điều gì đâu”.
“Ngươi lừa ta?”
Bắc Thương Đế Quân cười ha ha nói: “Gạt ngươi làm gì, tên nhóc kia vốn đã không kém, có thể đi qua Thiên Đạo của ta, không thăng cấp cực lớn thì còn ra thể thống gì nữa?”
“Được, bạn cũ, ta dù sao cũng đã chết, ta thấy con đường của ngươi cũng đủ dài rồi đó”.
“Dài hơn ngươi là được!”
Bắc Thương Đế Quân cười ha ha một tiếng, chắp tay, thân ảnh dần dần tán loạn.
Đại điện nơi Tần Ninh đứng vào lúc này cũng trở nên hư vô, cuối cùng biến mất.
Phảng phất như đại điện chưa từng tồn tại.
“Kính Bắc Thương... kính Nhân Hoàng... Thiên Đế các lại xuất hiện, thú vị lắm, thú vị lắm...”
Xoay người, Tần Ninh chậm rãi cất bước rời đi.
Lúc này, ở cuối bậc thang, Thạch Cảm Đương ngạo nghễ đứng vững, nhìn thấy Tần Ninh đến, cả khuôn mặt Thạch Cảm Đương liền nở nụ cười.
“Sư tôn, sư tôn!”
Thạch Cảm Đương lúc này kích động không thôi.
“Sư tôn, mời người ngồi!”
Thạch Cảm Đương lúc này há mồm phun ra một hơi thở Tạo Hóa, ngưng tụ thành một cái ghế rơi xuống đất.
Hơi thở Tạo Hóa, ngưng tụ thành hình.
Tạo hóa huyền kỳ nhị đoạn - hình đoạn.
“Đừng khoe khoang!”
Tần Ninh cười mắng: “Tạo hóa huyền kỳ có bốn đoạn cảnh giới, khí đoạn, hình đoạn, cố đoạn, bản đoạn, ngươi còn kém xa đấy!”
“Sư tôn dạy phải, dạy phải ạ!”
Thạch Cảm Đương nói vậy, nhưng đáy lòng cũng vui vẻ.
Quá thoải mái!
Từ cảnh giới Thiên Vị trung kỳ trực tiếp đạt đến huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn.
Vượt qua mạnh mẽ, tăng cấp mạnh mẽ!
Hơn nữa lần này là hoàn toàn bỏ xa Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
Diệp Viên Viên bây giờ là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ.
Vân Sương Nhi lần này tối đa cũng là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ.
So với hắn ta?
Không đủ, chưa đủ! Còn kém nhiều lắm.
Nghĩ đến đây, Thạch Cảm Đương lúc này thật sự muốn nhếch miệng cười ha ha.
Nhưng khi nghĩ đến sư tôn hiện tiện mới ở cảnh giới Địa Vị sơ kỳ đáng thương, hắn ta quyết định vẫn nên khiêm tốn một chút thì hơn.
Nhỡ đâu làm sư tôn tự ti thì cũng không tốt.
“Đi đi!”
Tần Ninh lúc này mở miệng nói: “Tường Vạn Đạo, đường Vạn Đạo, ngươi thu hoạch lớn nhất, chẳng qua Viên Viên cũng không kém, có hi vọng đến cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ”.
Lời này vừa nói ra, Thạch Cảm Đương tức thì ngây ra tại chỗ.
Cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ?
Sư tôn nghiêm túc sao?
Hắn ta khổ cực trèo mười ngàn bước thang trời mới đạt tới huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn.
Diệp Viên Viên đi vào tường Vạn Đạo, không biết đi đâu mà vẫn có thể thăng cấp?
Bao nhiêu nhiệt tình của Thạch Cảm Đương vào thời khắc này tức thì bị dập tắt.
Tiếp tục như vậy, lấy thiên phú kinh khủng và Đế thể của Diệp Viên Viên thì việc vượt qua hắn ta chẳng phải dễ như trò trẻ con ư?
Chương 804: Đối địch với ai?
Thầy trò hai người đi xuống thang, lần này bằng phẳng thư thái, không gì sánh được.
Thạch Cảm Đương đang từ nhiệt tình mà trở nên ảm đạm mấy phần.
Diệp Viên Viên... cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ!
Trong đầu hắn ta chỉ có một suy nghĩ như thế.
Không được!
Thạch Cảm Đương âm thầm hạ quyết tâm, tuyệt đối không thể để cho Diệp Viên Viên vượt qua chính mình.
Hai người cùng nhau ra khỏi tường Vạn Đạo.
Lúc này, một bóng hình xinh đẹp đang đứng ở bên ngoài tường Vạn Đạo.
Chính là Diệp Viên Viên.
Diệp Viên Viên từ từ buông thả ra khí tức toàn thân.
“Cảnh giới Thiên Vị trung kỳ!”
Thạch Cảm Đương tỉ mỉ cảm ứng, sắc mặt vui vẻ.
Diệp Viên Viên, cảnh giới Thiên Vị trung kỳ, vẫn chưa đến hậu kỳ.
Thấy Thạch Cảm Đương còn mạnh hơn cả mình, Diệp Viên Viên cũng sững sờ.
“Công tử”.
“Ừ!”
Tần Ninh gật đầu, nói: “Đi đi, Sương Nhi bên kia chắc đã ổn rồi đấy”.
“Vâng!”
Ba người rời khỏi nơi đây, trở về đường cũ.
Cả quãng đường, ba người thấy không ít người như đang tìm kiếm cái gì.
Tần Ninh cũng cũng không để ý, đi về phía trước.
Oanh...
Bỗng nhiên có một tiếng nổ vang lên.
Phía trước đột nhiên nổ ra âm thanh giao chiến.
“Có người giao thủ!”
Thạch Cảm Đương nhìn về phía trước, đột nhiên nói: “Hình như là khí tức của Vân Sương Nhi”.
Tần Ninh nhướng mày, tốc độ nhanh hơn.
Oanh...
Một tiếng nổ nữa lại vang lên, phía trước có một bóng hình xinh đẹp ầm ầm rút lui, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái mét.
“Sương Nhi!”
Diệp Viên Viên lúc này phi thân ra, trụ Thiên Vị sau lưng bốc lên, ánh sáng bắn ra bốn phía, đỡ lấy Vân Sương Nhi đang rút lui.
“Ừm? Có người giúp đỡ?”
Có tiếng cười nhạt vang lên, mấy bóng người, lúc này phi thân tới.
Hai người đứng đầu có khí tức cường đại, sau lưng cũng không xuất hiện trụ Thiên Vị, rất hiển nhiên là vượt qua cảnh giới Thiên Vị.
Lần này đi vào thiên cung Bắc Thương, chỉ có bảy đại thế lực là bảy đại lục thứ trung tâm là có cường giả huyền cảnh Tạo Hóa.
Hai người này rõ ràng là tới từ bảy đại thứ trung tâm đại lục.
Một người trong đó cười nhạt nói: “Các ngươi tới từ nơi nào?”
Người đàn ông có mái tóc đỏ như máu, khí độ bất phàm, lúc này nói với vẻ lãnh đạm, cao cao tại thượng, nghe rất khó chịu.
Huyền cảnh Tạo Hóa, thực tế chính là nhân vật vô địch ở đại lục Bắc Thiên.
Người này, đúng là có tư cách thể hiện đẳng cấp!
“Các người tới từ nơi nào?”, Thạch Cảm Đương không trả lời mà hỏi lại.
“Có chút tính khí nhỉ”.
Người đàn ông tóc đỏ cười nói: “Tại hạ Huyết Vô Tận, người Huyết gia ở đại lục Lâm Thiên!"
“Vị này chính là Lãng Huyền Minh, người Lãng gia của đại lục Lương Tây!”
Hai đại huyền cảnh Tạo Hóa lúc này khí tức bức người.
Bốn phía cũng có không ít người đều đứng ra xa.
Mấy người trẻ tuổi kia sao lại đắc tội hai cái quái vật lớn của đại lục Lương Tây cùng đại lục Lâm Thiên?
Lãng gia của đại lục Lương Tây.
Huyết gia của đại lục Lâm Thiên.
Đều là gia tộc cổ có vô địch huyền cảnh Tạo Hóa trấn giữ, ở đại lục Bắc Thiên, uy danh hiển hách, danh xưng bá chủ.
Tần Ninh cười híp mắt nói: “Không biết tì nữ của ta sao lại khiến cho hai vị không khó chịu như vậy?”
“Cũng không phải!”
Huyết Vô Tận lãnh đạm nói: “Hai cung Triết Vân và Mạc Sơn này, ban đầu hai nhà chúng ta đã dò xét xong, nhưng lại chưa phát hiện còn có một nơi quái lạ như vậy”.
“Cô gái này đi vào nhà gỗ, từ cảnh giới Địa Vị sơ kỳ đến cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, thủ hạ của ta tận mắt nhìn thấy”.
“Cho nên chúng ta chỉ hỏi một chút, đáng tiếc cô gái này không chịu phối hợp!”
Nghe đến lời này, Tần Ninh tức thì hiểu ra.
Cung Triết Vân và cung Mạc Sơn, Huyết gia cùng Lãng gia lúc đầu đã là lục soát một lần rồi cho người rút lui.
Nhưng cũng lo lắng mình bỏ sót, nhân tiện đi vòng lại.
Thấy Vân Sương Nhi thần kỳ thăng cấp, liền phỏng đoán có bí mật gì to lớn lắm, cho nên không hỏi được Vân Sương Nhi thì bức cung.
“Công tử, bọn họ gây sự trước!”
Vân Sương Nhi hừ nói: “Bọn người kia không nói hai lời, đòi bắt ta luôn, ta muốn phản kháng, bọn họ liền trực tiếp động thủ”.
Tần Ninh nghe vậy, nhìn về phía nhóm người kia và nói: “Nghe thấy tì nữ của ta nói chưa?”
“Các người trực tiếp động thủ”.
“Ha ha...”
Huyết Vô Tận bật cười, nói: “Thanh niên à, thế giới này, xem trọng thực lực chứ không phải xem ai chiếm lý”.
“Chúng ta khách khí hỏi, các ngươi không biết tốt xấu, vậy cũng chỉ có cách động thủ”.
Tần Ninh “hiểu ra”, nói: “Nói như vậy là các ngươi là xem chúng ta dễ bắt nạt đúng không?”
“Bớt giả vờ ngây ngốc”.
Một bên khác, Lãng Huyền Minh của Lãng gia quát lên: “Ngươi đã luôn mồm tự xưng là công tử, ta nghĩ ngươi chắc chắn biết bí mật của nơi này, mau nói cho chúng ta nghe đi”.
“Nếu không thì sao?”
“Giết không tha!”
Soạt soạt soạt...
Lãng Huyền Minh nói xong, mấy chục người Huyết gia cùng Lãng gia lúc này tản ra, vây quanh bốn người.
“Thật sự cho rằng chúng ta dễ bắt nạt à?”
Tần Ninh giễu cợt một tiếng, nói: “Thôi được, phải giết một số người để lập uy đã!”
“Tiểu Thạch Đầu, giết sạch bọn họ, không chừa một ai”.
“Vâng!”
Thạch Cảm Đương lúc này cười khà khà, búa Khai Linh Phủ cùng rìu Trảm Thần xuất hiện ở trong tay.
Há mồm phun ra một hơi thở Tạo Hóa, bao trùm lên búa Khai Linh và rìu Thần Trảm, khí tức cả người Thạch Cảm Đương tức thì thăng hoa.
Vào giờ phút này Thạch Cảm Đươn tỏa ra khí tức bất đồng.
Giữ kín như bưng, bí hiểm vô ngần.
Huyền cảnh Tạo Hóa!
Hai người Huyết Vô Tận cùng Lãng Huyền Minh thấy vậy thì đều biến đổi sắc mặt.
Thạch Cảm Đương thoạt nhìn mới mười lăm mười sáu tuổi, lại là huyền cảnh Tạo Hóa!
“Đám ngu dốt, các ngươi va vào đá cứng rồi đấy!”
Thạch Cảm Đương cười ha ha một tiếng, trong nháy mắt tuôn ra.
Huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn!
Huyết Vô Tận cùng Lãng Huyền Minh lúc này biến đổi sắc mặt, làm gì còn thời gian nhiều lời, trong nháy mắt liên thủ đón đỡ.
Oanh...
Bỗng nhiên có tiếng nổ cuồng bạo vang lên, ba bóng người, giết đến một chỗ.
Chỉ là trong nháy mắt, Huyết Vô Tận cùng Lãng Huyền Minh liền tái mặt, lui lại về sau.
Huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn, ngưng tụ hơi thở Tạo Hóa.
Mà nhị đoạn lại là lấy khí hóa hình.
Hơi thở Tạo Hóa rất mạnh mẽ, cảnh giới Tam Vị căn bản không thể ngăn cản.
Nhưng hơi thở Tạo Hóa ngưng tụ thành hình lại là một độ cao khác, cũng không phải thứ mà hơi thở Tạo Hóa có thể ngăn cản.
Thạch Cảm Đương khẽ quát một tiếng, sát khí cực thịnh.
Hai bóng người không ngừng rút lui.
Tần Ninh nhìn Thạch Cảm Đương ra tay, khẽ gật đầu.
Thạch Cảm Đương đến huyền cảnh Tạo Hóa, lúc này càng thêm phù hợp với khí chất.
Các chiêu công kích đại khai đại hợp, chú trọng ở sự tiến bộ, sắc bén không thể đỡ.
“Chém!”
Một tiếng thấp quát vang lên, Thạch Cảm Đương một tay cầm búa, trực tiếp bổ xuống.
Phanh...
Tiếng nổ tung vang lên.
Toàn thân Thạch Cảm Đương có khí thế bức người.
Búa Khai Linh và rìu Thần Trảm lúc này phối hợp ăn ý, lại càng tăng thêm sức mạnh, phóng ra vô tận uy năng trong tay Thạch Cảm Đương.
Bang bang!
Hai tiếng va chạm nữa vang lên, Huyết Vô Tận cùng Lãng Huyền Minh trắng bệch mặt, muốn thối lui.
“Nhãi con, đừng có làm loạn!”
Huyết Vô Tận quát lên: “Ngươi có biết mình đang đối địch với ai không?”
“Chẳng qua cũng chỉ là Huyết gia có vài lão già huyền cảnh Tạo Hóa mà thôi, ta vẫn xử được!”
Tần Ninh giễu cợt nói: “Ngược lại thì các ngươi có biết mình đang đối địch với ai không?”
Chương 805: Một chưởng một quyền
Tần Ninh nói xong, bốn phía vang lên tiếng hô hấp lạnh lẽo và kinh ngạc.
Tần Ninh có khẩu khí thật lớn.
Đây chính là Huyết gia và Lãng gia!
Mặc dù hơi bá đạo, nhưng ở trong mắt tất cả mọi người cũng là chuyện bình thường.
Huyết gia không bá đạo thì ai bá đạo?
Lãng gia không ngông cuồng thì ai ngông cuồng?
Toàn bộ khu vực đại lục Bắc Thiên có hơn ngàn đại lục, đại lục Lương Tây và đại lục Lâm Thiên là hai đại lục thứ trung
tâm, nội tình thuộc dạng thâm hậu.
“Lão tổ Huyết gia ta ở huyền cảnh Tạo Hóa tứ đoạn, nhãi con, ngươi suy nghĩ cho kỹ!”
“Suy nghĩ con mẹ nhà ngươi!”
Thạch Cảm Đương lúc này chém xuống một búa.
“Đánh nhau mà cứ liến thoắng liên mồm thế!”
Thạch Cảm Đương không khỏi nói: “Không phải ban nãy các ngươi rất ngông cuồng à? Hiện tại bày ra cái tư thái cuồng
ngạo và khí thế ban nãy đi, chiến một trận với ông đây!”
Nghe vậy, mọi người không khỏi cạn lời.
Huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn đối phó hai huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn, ai dám ngông cuồng?
Huyết gia và Lãng gia lần này khó xơi rồi!
“Đây là các ngươi ép ta!”, Huyết Vô Tận lúc này buồn bực quát một tiếng, nói: “Huyền Minh huynh, ngăn cản hắn ta một chút đi!”
“Được!”
Huyết Vô Tận nói xong thì lui lại.
Đột nhiên, một viên huyết đan xuất hiện.
Huyết Vô Tận trực tiếp nuốt viên huyết đan này, khí tức toàn thân tăng mạnh.
“Huyền Minh huynh, ta chủ công, ngươi nhân cơ hội giết người này”, Huyết Vô Tận quát.
“Được!”
Trong chớp nhoáng, khí huyết toàn thân của Huyết Vô Tận lên đến đỉnh phong, thậm chí không kém gì Thạch Cảm Đương.
“Huyết Mậu, Huyết Thịnh!”
Huyết Vô Tận nhìn xuống phía dưới, quát lên: “Giết ba người kia cho ta!”
“Vâng!”
Tức thì, Lãng Huyền Minh cũng quát lên: “Lãng Ổ, Lãng Phương, các ngươi dẫn người tấn công cùng Huyết Mậu, Huyết
Thịnh!”
“Vâng!”
Lúc này, Huyết Vô Tận và Lãng Huyền Minh đã phản ứng kịp.
Thạch Cảm Đương mạnh mẽ, bọn họ chống đỡ, cho thủ hạ giết ba người Tần Ninh là cực kỳ đơn giản.
Thấy cái kia mấy chục người lúc này vây giết mà đến, Tần Ninh mỉm cười.
Khí thế trong cơ thể mở ra.
Cảnh giới Địa Vị hậu kỳ!
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều sửng sốt.
Tần Ninh đến cảnh giới Địa Vị hậu kỳ từ lúc nào vậy?
“Viên Viên, Sương Nhi!”
Tần Ninh cười nói: “Đến lúc để triển khai ra ánh sáng của các cô rồi, cũng để cho bọn họ thấy sự uy lực và bá đạo của Hỗn
Độn Thiên Thể quyết và đế quyết Cửu Chuyển!”
“Vâng!”
Lúc này, bốn đại cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ Huyết Mậu, Huyết Thịnh, Lãng Ổ, Lãng Phương dẫn theo mấy chục người từ bốn phía vây công ba người Tần Ninh.
“Cửu Chuyển Linh Lung Thể, mở!”
Diệp Viên Viên không nhiều lời, khai mở Đế thể, một thiên uy huy hoàng từ trên trời giáng xuống.
Chín ánh sáng như cánh hoa, quay chung quanh Diệp Viên Viên.
Vào giờ phút này, Diệp Viên Viên, giống như là tiên tử giáng thế, khiến người ta mê mẩn.
Một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay nàng, chính là thiên kiếm Thanh Nguyệt.
Đến Đế thể, Diệp Viên Viên cũng làm theo những gì Tần Ninh nói, bắt đầu tu hành kiếm thuật lại từ đầu.
Lúc này, nàng cầm thiên kiếm Thanh Nguyệt, sự xinh đẹp lạnh giá của nàng mang theo một tia trong trẻo lạnh lùng, sát cơ tứ tán.
“Chém!”
Một kiếm chém ra, Diệp Viên Viên thuận thế xông lên.
Bên kia, bốn phía thân thể Vân Sương Nhi cũng được vây quanh bởi một dòng khí màu xanh không tiêu tan, phảng phất như tiên tử trong hoa, tạo một cảm giác xa tận chân trời mà gần ngay trước mắt.
Hai cô xuất thủ, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Xinh đẹp như hoa sen băng giá!
Tinh khiết như cô tiên hoa cỏ!
Nhưng vào thời khắc này, không có chỗ nào mà không mạnh mẽ.
“Hai cô gái này chắc chắn chưa tới 25 mà đều là cảnh giới Thiên Vị”.
“Nghe rợn cả người đấy, chỉ e là bảy đại lục thứ trung tâm cũng không có thiên chi kiêu tử như thế này”.
“Đúng vậy, nghe giọng điệu của thanh niên kia thì đều là hắn tì nữ, thanh niên này là ai?”
“Không lẽ là đến từ đại lục Thương Lan sao?”
Trong lúc nhất thời, bốn phía có tiếng kinh hô không ngừng.
Bang bang...
Bốn đại cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ là Huyết Mậu, Lãng Ổ, trực tiếp tấn công Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
Còn lại mấy chục người cũng nhìn chòng chọc vào Tần Ninh.
Không khó nhìn thấy Tần Ninh mới là trung tâm.
Lúc này, mấy chục cao thủ cảnh giới Thiên Vị, hơn hai mươi cảnh giới Địa Vị đều tấn công Tần Ninh.
“Thấy ta cảnh giới Địa Vị hậu kỳ nên cho là ta dễ bị bắt nạt?”
Tần Ninh cười nhạt một tiếng.
Thân thể hắn vào thời khắc này chuyển hóa ánh sáng.
Sắc xanh lục nhàn nhạt tràn ngập ở trên đôi bàn tay.
“Vậy thì thử xem!”
Tần Ninh sải bước ra, vung ra một chưởng.
“Cự Linh Mộc Thiên chưởng!”
Một chưởng đánh ra, lực lượng toàn thân Tần Ninh tàn sát bừa bãi ra.
Khí tức sinh mệnh mạnh mẽ nồng nặc tụ tập ở bên trong dấu tay kia.
Phanh...
Mà sau một khắc, chưởng ấn vỡ vụn ra.
Nhưng hễ là bị chưởng ấn chạm vào, bất kể là cảnh giới Địa Vị hay là cảnh giới Thiên Vị.
Một phần thân thể của người đó dường như mất đi sức sống, héo úa, khô cằn, giống như bị hút kiệt sức sống.
Còn có người trực tiếp biến thành một bộ thây khô, không còn chút sinh cơ.
Lúc này đây, tất cả mọi người đều há hốc mồm.
“Mộc Hoàng quyền!”
Tần Ninh cũng không quan tâm, nhảy vào bên trong đám người, đập ra từng quyền.
Một quyền ảnh màu xanh lục xuyên thấu mấy chục người, tiếng nổ tung rầm rầm rầm chợt vang lên.
Mấy chục người kia bất kể là cảnh giới Địa Vị hay là cảnh giới Thiên Vị, lúc này đều không thể chịu đựng, thân thể nổ tung, hóa thành bột mịn.
Một chưởng, một quyền.
Giết mấy chục người!
Tất cả mọi người ngẩn ngơ.
Đây là tình huống gì?
Cảnh giới Địa Vị hậu kỳ trở nên lợi hại như vậy từ bao giờ thế?
“Võ giả cảnh giới Thiên Vị và ta liên thủ giết hắn!”
Có cao thủ cảnh giới Thiên Vị của Huyết gia quát lên.
Soát soát soát...
Tức thì, mấy chục người tụ tập vào một chỗ.
Mấy chục người lúc này trực tiếp hạ sát thủ.
Mấy chục trụ Thiên Vị bay lên không, ánh sáng xao động.
Trong nháy mắt, mấy chục trụ Thiên Vị trong khoảnh khắc giáng xuống, tụ lại một chỗ.
“Hợp lực lại đánh?”
Tần Ninh khóe miệng khẽ nhếch, mặt lộ rõ sự khinh thường.
“Đánh bại từng người là được!”
Thân ảnh chạy như bay, đứng vững ở nửa khoảng không.
Trong nháy mắt, sau lưng Tần Ninh có một hình ảnh Băng Hoàng xuất hiện.
Ngay sau đó, dưới chân Tần Ninh có một con băng long dài trăm mét nhảy từ khoảng không mà ra.
Gánh vác Thần Hoàng.
Chân đạp băng long!
Cầm kiếm Đoạn Không.
Nhìn mấy chục người kia, Tần Ninh tỏ rõ sự giễu cợt.
“Chỉ là cảnh giới Thiên Vị mà thôi”.
Nói xong, Tần Ninh chém kiếm ra, Băng Hoàng vào thời khắc này phi nhanh như gió, hét lên những âm thanh dứt khoát.
Băng long rít gào, tiếng đinh tai nhức óc trong nháy mắt vang ra.
Oanh...
Rầm rầm rầm...
Trong lúc nhất thời, cả khoảng không vang lên tiếng chói tai không dứt.
Băng long Băng Hoàng lúc này tàn sát bừa bãi.
Mặc dù là cảnh giới Thiên Vị thì cũng như giấy, thân ảnh liên tục nổ tung, căn bản không thể chịu nổi sức mạnh của Tần Ninh.
Từng tiếng kêu thảm thiết, vào thời khắc này vang lên.
Cảnh tượng lúc này là máu me tung tóe.
Bốn phía đã yên tĩnh như chết.
Một thanh niên cảnh giới Địa Vị hậu kỳ.
Bị mấy chục cao thủ Thiên Vị sơ kỳ, trung kỳ cao thủ, hơn hai mươi cảnh giới Địa Vị bao vây mà vẫn đại sát tứ phương.
Nói ra, ai dám tin?
Tiếng nổ tung vẫn vang vọng liên tục, Tần Ninh cầm kiếm Đoạn Không như vào chỗ không người.
Giờ khắc này, thời gian như dừng lại, mọi người thậm chí đã quên mất sự kinh diễm của ba đại huyền cảnh Tạo Hóa với Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
Chỉ nhớ mãi phong thái như sát thần của Tần Ninh.