“Kính Bắc Thương…”
Lúc này Tần Ninh tâm trí kiên định, không hề lung lay.
“Một kính Bắc Thương tốt, xem ra quả nhiên là có nguồn gốc cực lớn với kính Nhân Hoàng, không ngờ sẽ lưu lạc đến đại lục Vạn Thiên!”
Lúc này bước chân Tần Ninh đứng vững.
“Ta đường đường là đế chín đời chín kiếp, năm đó ở thế giới các thần, phụ đế tự xưng là Vô Thượng Thần Đế, phong ta là Nguyên Hoàng Thần Đế!”
“Nguyên là kỷ nguyên mới, Hoàng là đế hoàng võ đạo, Nguyên Hoàng Thần Đế tức là danh hiệu Tần Ninh ta đánh từng trận một!”
“Mưu toan thôn tính ta?”
Tần Ninh cười nhạo một tiếng, trong nháy mắt, hàng ngàn hàng vạn thân ảnh đổ sập.
Lúc này kính Bắc Thương phát ra từng tiếng vù vù.
Tần Ninh không nói hai lời, bàn tay rút kính Bắc Thương, nắm trong tay.
“Ngươi dám không phục?”
Nhìn kính Bắc Thương trong tay, Tần Ninh lạnh lùng nói: “Kính Nhân Hoàng hoàn chỉnh chẳng qua cũng chỉ là thánh khí mà thôi, ở đại lục Vạn Thiên thì thánh khí vô địch, nhưng bên trong thế giới Cửu Thiên, thánh khí cũng không phải là vô địch”.
“Huống chi, ngươi chẳng qua là một bộ phận của kính Nhân Hoàng tách ra mà thôi”.
“Ở trước mặt ta, ngươi không có khả năng cuồng ngạo và được có những suy nghĩ khác”.
Ánh sáng của kính Bắc Thương lúc này dần dần yếu bớt.
Bị Tần Ninh nắm trong tay, trong kính dần dần xuất hiện một hư ảnh.
“Ngươi... là... ai?”
Giọng nói kia đứt quãng, mang vẻ nghi hoặc.
“Ta là ai? Ta có thể giúp ngươi trọng tố thân thể trọn vẹn, người tái hiện uy năng kính Nhân Hoàng”.
Tần Ninh cười nói: “Yên lòng đi theo ta, ngươi có thể lại xuất hiện ánh sáng, nếu không thì thiếu một thứ nửa phế phẩm như ngươi, cũng không đáng để ta đau lòng!”
“Thứ Bắc Thương Đế Quân có thể cho ngươi, ta đương nhiên cũng có thể cho, thứ hắn không thể cho, ta lại có thể cho”.
“Ngươi… là…”
“Ngươi quan tâm ta là ai?”, Tần Ninh không nhịn được phất tay một cái nói: “Một câu nói, thành thật đi theo ta, đảm bảo ngươi có thể lại có thể xuất hiện rạng rỡ, nếu không thì mặc kệ ngươi tự sinh tự diệt, chìm nghỉm trong điện Bắc Thương này, biến mất trong lịch sử”.
“Ta… đi theo… ngươi…”
Giọng nói đứt quãng, giống như hạ quyết tâm.
“Vậy mới phải!”
Tần Ninh tay cầm kính Bắc Thương, cười nói: “Kính Nhân Hoàng chính là thánh khí, mặc dù không biết tại sao lại rơi vào kết quả như vậy, nhưng đi theo ta, đảm bảo ngươi không việc gì”.
Tần Ninh thu hồi kính Bắc Thương, nhìn ngôi miếu đổ nát.
“Thú vị… Lão đầu Bắc Thương lại có thể chuyển qua chỗ này, nhưng đây cũng không phải Hạ Tam Thiên mà là đại lục Vạn Thiên…”
Không quá nhiều do dự, Tần Ninh xoay người rời khỏi ngôi miếu đổ nát.
Hai con sư tử đá kia đi theo bên cạnh Tần Ninh giống như con mèo, trở nên dịu dàng.
“Ở chỗ này cũng lãng phí, đi theo ta”.
Hai con sư tử đá nghe thấy lời này, hưng phấn gật đầu.
Tần Ninh bước ra, hai con sư tử đá phía sau bước chân mềm mại, đi theo sau.
Ầm…
Một tiếng nổ vang lên, lúc này ngôi miếu đổ nát hoàn toàn sụp đổ.
Giống như tất cả không còn tồn tại.
Rời khỏi nơi này, trở lại bên trong cung điện trước đó, ba người Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lại không ở đây.
Tần Ninh nhíu mày một cái, đi ra bên ngoài thiên cung Bắc Thương.
Mục đích chuyến đi lần này đã đạt được.
Còn về những thứ khác, không quan trọng.
Cung Bắc Thương dù sao cũng là Bắc Thương Đế Quân xây lên, Tần Ninh cũng không muốn phá hủy quá nhiều nguyên dạng nơi này.
“Đi đâu rồi?”
Tần Ninh nhíu mày một cái, đi ra bảo điện, đi về hướng bên ngoài cung.
Ầm…
Đùng...
Nhất thời, bên ngoài đại điện, từng tiếng nổ vang lên.
Có người đang giao chiến.
Thân ảnh Tần Ninh bước ra, xuất hiện trên thang trời, trước cửa cung lúc này ba người Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đang đánh nhau với mười mấy người khác.
Nhìn kỹ lại, trước cửa cung có mười hai vị cao thủ huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn.
Hơn mười vị cường giả cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ.
Trên trăm vị cảnh giới Thiên Vị trung kỳ và sơ kỳ.
Nhộn nhịp đông đúc, vô cùng náo nhiệt.
Bịch…
Một tiếng bịch lúc này vang lên…
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này cùng lui về sau.
Sắc mặt hai nàng lúc này có chút tái nhợt, trên cơ thể xuất hiện không ít vết thương, máu tươi chảy ra.
Mà người đánh nhau với hai nàng, bất ngờ là năm vị cường giả vô địch huyền cảnh Tạo Hóa.
“Công tử!”
“Công tử!”
Thấy Tần Ninh xuất hiện, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều hô lên.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Tần Ninh nhìn bốn phía, càng ngày càng nhiều người tụ tập tới nơi này.
“Tần Ninh!”
Một tiếng gầm thét vang lên.
Trưởng tộc Thạch gia của đại lục Thạch Nguyên Thạch Thịnh Vũ ánh mắt lúc này giống như phun ra lửa.
Là Tần Ninh!
“Giết con trai ta Thạch Ngọc Kiệt, Tần Ninh, ngươi nên đền mạng!”
Lúc này Thạch Thịnh Vũ giận dữ không kiềm chế được, toàn thân trên dưới đằng đằng sát khí.
“Hử?”
Tần Ninh cau mày lại.
“Công tử, tứ đại huyền cảnh Tạo Hóa Thạch Thịnh Vũ, Hạ Khải Việt, Thiên Trường Khiếu, Long Diễm nói chúng ta giết con họ!”
Vân Sương Nhi giận dữ bất bình nói.
Nhưng người này vừa xuất hiện liền ra tay với bọn họ, cực kỳ tàn bạo.
Biểu cảm của Tần Ninh không thay đổi, nhìn bốn phía.
“Long Trạch Đào là ta giết!”
Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Nhưng những tên khác… là ai?”
Lời này vừa nói ra, ba người Thạch Thịnh Vũ, Hạ Khải Việt, Thiên Trường Khiếu hoàn toàn nổi giận.
Tần Ninh đã giết ba người Thạch Ngọc Kiệt, Hạ Văn Phủ, Thiên Thanh Nguyệt, lại căn bản không biết ba người là thiếu chủ của bọn họ.
Người này hoàn toàn coi bọn họ là người bình thường mà giết?
Đáng ghét!
Đáng hận!
“Con trai ta Thạch Ngọc Kiệt, trước đó chẳng qua tranh chấp mấy câu với ngươi, ngươi liền hạ tay giết chết, Tần Ninh ngươi quá làm càn rồi!”, Thạch Thịnh Vũ quát lên.
“Thạch Ngọc Kiệt?”
Sắc mặt Tần Ninh không thay đổi, thản nhiên nói: “Cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, ta vì mấy câu nói mà giết hắn?”
Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều ngây ra.
Thằng nhãi này…
Ý tứ là cảnh giới Địa Vị sơ kỳ căn bản không đáng cho Tần Ninh ra tay.
Thạch Thịnh Vũ hoàn toàn nổi giận.
“Tần Ninh, chết đến nơi rồi không không biết!”
Lãng Vinh Thăng lúc này đằng đằng sát khí.
“Huyết gia nhà ta dễ giết như vậy sao?”, Huyết Xung Khung cũng như vậy.
“Các ngươi là?”
Tần Ninh nhìn hai người, buồn bực nói.
Hai ngươi Lăng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung giống như phun ra một hớp máu già.
Thằng nhãi này là dốt nát hay ngông cuồng?
“Trưởng tộc Lãng gia của đại lục Lương Tây Lãng Vinh Thăng, trưởng tộc Huyết gia của đại lục Lâm Thiên Huyết Xung Khung”, Vân Sương Nhi thấp giọng nói.
“Ách…”
Tần Ninh từ từ nói: “Ba người Lãng Huyền Minh, Huyết Vô Tận và Long Trạch Đào là ta giết, còn về Thạch Ngọc Kiệt gì đó… ta không quen biết, giết chúng làm gì?”
“Lãng gia, Huyết gia và Long Hiên các muốn báo thù, đến cũng được!”
“Còn những kẻ khác… ta đã nói, người là do ta giết, ta nhận, không phải ta giết ta không nhận!”
Tần Ninh nói lại lần nữa: “Các ngươi nếu cứ u mê không tỉnh ngộ, vậy cũng đừng trách ta ác độc”.
Lần này, tất cả mọi người đều ngây ra.
Tần Ninh… uy hiếp huyền cảnh Tạo Hóa?
Một Tần Ninh khí tức cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ.
Lúc này uy hiếp mười hai vị huyền cảnh Tạo Hóa?
“Lòng dạ ác độc?”
Thạch Thịnh Vũ giận không kiềm chế được: “Vậy thì ngược lại ta muốn xem xem, lòng dạ ngươi ác độc như nào”.
Lúc này Thạch Thịnh Vũ quả thật đã không chịu nổi.
Chỉ là một cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, ngông cuồng vô biên.
Còn thật sự tưởng rằng, bên cạnh có một vị cường giả huyền cảnh Hóa Thần nhị đoạn thì có thể khinh thường tất cả?
Một tiếng quát khẽ, Thạch Thịnh Vũ một chưởng phất lên, hơi thở Tạo Hóa lúc này hóa thành nước lũ chém về phía Tần Ninh.
Chương 817: Một kiếm chém chết Tạo Hoá
"Ngươi thật sự cho rằng ta nói năng lung tung sao?"
Tần Ninh hừ một tiếng: "Đám nhóc con, làm thịt lũ ranh đấy đi!"
Rống...
Rống...
Tần Ninh vừa nói xong, tiếng gào thét nháy mắt vang lên.
Hai con sư tử đá sau lưng lúc này gào thét liên hồi.
Hai con sư tử đá vốn trông có chút đáng yêu lúc này cơ thể đột nhiên tăng vọt, hoá thành một con sư tử đá cao trăm mét.
Khí tức hùng hậu từ trên trời giáng xuống.
Hai con sư tử đá ầm ầm lao ra.
Bùm...
Hai con sư tử đá bộc phát khí tức hung hãn.
Bốn người Thạch Thịnh Vũ, Hải Vân Dực, Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung nháy mắt xông ra.
Chỉ là hai thứ đồ chơi vô tri vô giác mà thôi, Tần Ninh cho rằng điều động hai con sư tử đá là có thể đối phó được với huyền cảnh Tạo Hoá bọn họ sao?
Mà ở bên khác, bốn huyền cảnh Tạo Hoá lớn là Long Diễm, Long Đàm, Thiên Trường Khiếu và Thiên Trường Phong kẹp chặt Thạch Cảm Đương.
Giờ phút này, một vị khác huyền cảnh Tạo Hoá của Thạch gia và một vị huyền cảnh Tạo Hoá của Hải gia đang nhìn chằm chằm vào Tần Ninh.
Trưởng tộc Hạ Khải Việt của Hạ gia và Hạ Thương, hai người đứng ở một bên cũng nhìn chằm chằm vào Tần Ninh.
Con sư tử đá kia trông có hơi kỳ lạ, toàn thân không hề có bất cứ linh khí phóng thích ra thế nhưng đòn tấn công lại có thể bộc phát ra linh khí mạnh mẽ đến vậy.
Bốn huyền cảnh Tạo Hoá lớn Thạch Thịnh Vũ và Hải Vân Dực bây giờ trong lúc nhất thời không biết phải làm sao.
"Hạ Khải Việt, ông còn băn khoăn cái gì?", Thạch Thịnh Vũ nhất thời không bắt được hai con sư tử đá, tức giận quát lên.
"Ta biết rồi!"
Thân ảnh Hạ Khải Việt bay ra.
Hai người Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này đứng chắn ở phía trước Tần Ninh.
Hai cô gái này đều là cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, bản thân vô cùng mạnh mẽ, cộng thêm cả uy năng của Đế Thể và thể hỗn độn.
Vừa rồi nếu như các huyền cảnh Tạo Hoá không liên thủ lại thì căn bản sẽ không thể đánh các nàng bị thương.
Những người này như phát điên muốn giết Tần Ninh, hai cô gái đương nhiên sẽ không tránh đường.
Đây cũng là lúc thể hiện thực lực và rèn luyện kĩ năng chiến đấu của hai người.
Trong chớp mắt, mười vị huyền cảnh Tạo Hoá lúc này đánh nhau không biết trời đất gì hết.
"Thạch Đông Thiên!"
"Hải Phong Thủ!"
Thạch Thịnh Vũ một lần nữa quát lên: "Giết Tần Ninh!"
Tần Ninh bây giờ không dùng được ai nữa.
Chỉ là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, chắc chắn phải chết.
Giờ phút này, võ giả tụ tập xung quanh mỗi lúc một đông, vô số các võ giả của các đại lục cấp thấp, cấp trung, cấp cao đều đến đây hết.
Thấy cảnh này, ai nấy cũng đều trợn trừng mắt.
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Mười vị huyền cảnh Tạo Hoá vô địch khổng lồ của bảy đại lục thứ trung tâm bây giờ đang bao vây giết bốn người.
Tần Ninh đã làm ra chuyện gì vậy? Mà trêu chọc bảy đại lục thứ trung tâm tức giận đến mức này?
Cùng lúc đó, hai thân ảnh bay lên đến trên thang trời.
Chính là Thạch Đông Thiên của Thạch gia và Hải Phong Thủ của Hải gia.
Hai người này cũng là vô địch huyền cảnh Tạo Hoá.
Bảy đại lục thứ trung tâm vốn có mười bốn vị vô địch huyền cảnh Tạo Hoá, Huyết Vô Tận và Lãng Huyền Minh đã chết nên bây giờ chỉ còn lại mười hai người.
Mười hai người này đều tập trung đông đủ ở đây.
Thề phải giết chết Tần Ninh.
Liếc mắt nhìn quanh, vẻ mặt Tần Ninh âm trầm.
Thạch Cảm Đương một mình chọi bốn.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ngăn cản hai người.
Hai con sư tử đá kia chặn bốn người.
Bảy đại lục thứ trung tâm lần này nhất quyết muốn giết hắn.
Cái chết của Thạch Ngọc Kiệt đương nhiên không phải do hắn gây ra.
Nhưng một vài người căn bản sẽ không tin.
Tần Ninh hiểu, người giật dây bắt đầu thao túng rồi.
"Cũng được!"
Tần Ninh sải bước đi ra, quát: "Chỉ có giết các ngươi thì người đứng sau màn mới có thể xuất hiện!"
"Hôm nay Tần Ninh ta liền tàn sát Tạo Hoá!"
Vừa dứt lời, dưới chân của Tần Ninh xuất hiện rồng băng to lớn gào thét.
Phía sau thần hồn Băng Hoàng ngưng kết thành.
Long phượng tề tụ!
Thạch Đông Thiên và Hải Phong Thủ thấy cảnh này, sắc mặt thay đổi.
Tần Ninh giờ phút này làm gì có chỗ nào trông giống cảnh giới Thiên Vị nữa chứ.
Quả thật giống như cảnh giới Tạo Hoá, khí diễm phách lối cuồng vọng.
"Bàn Sơn Thủ!"
Thạch Đông Thiên quát khẽ một tiếng, tung ra một trảo, một tảng đá lớn xuất hiện ở bên trên mặt đất bị Thạch Đông Thiên nắm chặt trong lòng bàn tay.
Tảng đá kia cao ngàn mét, ầm ầm bay thẳng về phía Tần Ninh.
"Hải Long Hổ Khiếu!"
Hải Phong Thủ lúc này cũng không che giấu thực lực, rít lên một tiếng giống như sóng biển cuộn trào, linh khí mãnh liệt, hơi thở Tạo Hóa ngưng kết hướng thẳng về phía Tần Ninh.
Hơi thở Tạo Hóa!
Là thứ mà huyền cảnh Tạo Hoá ý vào mạnh mẽ hơn cảnh giới Thiên Vị.
"Cũng chỉ là Tạo Hoá nhất đoạn mà thôi!"
Tần Ninh cười nhạo một tiếng, vung tay lên.
"Cự Linh Mộc Thiên Chưởng!"
Một chưởng khổng lồ màu xanh lúc này đánh ra.
Lúc chưởng khổng lồ được đánh ra, băng sương ngưng kết ở mặt ngoài chưởng, bên ngoài chưởng còn mang theo một tia hồn lực được ngưng kết trong nháy mắt chém giết ra.
Bùm...
Bỗng chốc có một tiếng nổ cực to lúc này vang lên.
Mặt đất rung chuyển, thang trời chấn động.
Tần Ninh lúc này ngạo nghễ đứng vững.
Hai người Thạch Đông Thiên và Hải Phong Thủ đứng ở một bên khác, sắc mặt trắng bệch đến đáng sợ.
Cảnh này khiến mấy ngàn người đứng xung quanh càng thêm choáng váng.
Cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ... lấy một chọi hai, dùng một chưởng đánh lui hai huyền cảnh Tạo Hoá.
Loại chuyện này, gần như là... không thể tưởng tượng nổi.
Một số người dụi dụi mắt, ngạc nhiên nói: "Ta... có phải ta nhìn nhầm rồi không?"
Người có kiến thức phi thường kinh ngạc nói: "Hơi thở Tạo Hóa hoàn toàn có thể nghiền ép cột Thiên Vị, hơi thở Tạo Hóa chính là linh khí biến đổi thăng hoa, cột Thiên Vị của cảnh giới Thiên Vị chỉ là tụ tập linh khí mạnh mà thôi".
"Một đòn vừa nãy của người này có ẩn chứa một sức mạnh khác!"
"Có thể áp chế sức mạnh của hơi thở Tạo Hóa".
Còn có một vị cảnh giới Thiên Vị thế hệ trước hoảng sợ nói: "Chẳng lẽ là thánh lực trời đất? Nghe nói đấy là một loại sức mạnh của trời đất vượt trội hơn hẳn linh khí!"
"Sao có thể như thế được, một cảnh giới Thiên Vị sao có thể nắm trong tay thánh lực trời đất được chứ?"
Vô số người lúc này bàn tán xôn xao.
Hai người Thạch Đông Thiên và Hải Phong Thủ lúc này cảm thấy vô cùng bẽ mặt.
Trận chiến ngày hôm nay bọn họ đã hoàn toàn nổi danh rồi.
Hai huyền cảnh Tạo Hoá lớn thế mà lại không phải là đối thủ của một thanh niên cảnh giới Thiên Vị.
Bọn họ sống hơn ngàn năm là sống vô ích rồi!
"Giết!"
Hai người bị lửa giận thiêu đốt, lúc này sải bước đi ra, thân ảnh trong nháy mắt lao xuống.
"Tự tìm cái chết!"
Nhìn thấy hai người vậy mà dám can đảm tiến về phía mình, Tần Ninh khinh miệt nở nụ cười lạnh.
Rút kiếm Đoạn Không ra.
Kiếm Đoạn Không!
"Chém!"
Tần Ninh thấp giọng quát một tiếng, kiếm Đoạn Không lúc này phóng thích ra từng đường kiếm mang, ngàn vạn kiếm mang rực rỡ chói mắt.
Cùng lúc đó, thần hồn Băng Hoàng ở phía sau Tần Ninh cũng giết ra cùng với kiếm mang.
"Chém ngươi trước đã!"
Tần Ninh hừ một tiếng, chỉ kiếm vào Thạch Đông Thiên rồi chém một kiếm xuống.
Bịch!
Một khắc sau, một tiếng bịch đột nhiên vang lên.
Kiếm mang trực tiếp rơi xuống, cơ thể của Thạch Đông Thiên bị chém làm đôi, máu bắn tung toé hoá thành một màn mưa máu.
Một kiếm chém chết Tạo Hoá!
Giờ phút này, vô số ánh mắt ngập tràn đờ đẫn nhìn về phía không trung.
Tần Ninh vẫn đứng vững ở trên đầu thang trời, trước cửa cung Bắc Thương.
Người thanh niên ngạo nghễ đứng đó, tay cầm trường kiếm, chân giẫm lên rồng băng, giống như một sát thần vô địch khinh thường quần hùng.
Hải Phong Thủ lúc này hoàn toàn sững sờ.
Sắc mặt trắng bệch, thân ảnh của Hải Phong Thủ vội vàng lùi lại phía sau.
Thật là đáng sợ!
Một kiếm vừa rồi của Tần Ninh nếu như không lựa chọn mục tiêu là Thạch Đông Thiên mà là ông ta thì bây giờ người chết chắc chắn là ông ta rồi.
Hư ảnh phượng hoàng màu băng lam phía sau tên tiểu tử này rốt cuộc là thứ gì?
Dung nhập với kiếm, uy lực lại mạnh mẽ bá đạo đến vậy.
Chương 818: Ai đến cũng đều như thế cả thôi
Tần Ninh bây giờ đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Hải Phong Thủ.
"Người Huyết gia và Lãng gia là do ta giết, người của Long Hiên các cũng là do ta giết".
"Ba bên Thạch gia, Hạ gia, Thiên Thượng các nói ta giết người, thế nhưng đại lục Bắc Hải của ngươi hình như không có ai chết mà?"
Hải Phong Thủ máy móc gật đầu.
"Nếu đã không thù không oán với ta mà muốn giết ta, vậy thì càng đáng chết hơn!"
Tần Ninh giẫm chân lên rồng băng, rồng băng bỗng gầm thét.
Kiếm Đoạn Không một lần nữa được rút ra.
Thần hồn Băng Hoàng và kiếm Đoạn Không lại dung hợp một lần nữa.
"Không!"
Hạ Phong Thủ lúc này gào lên một tiếng, quát to: "Trưởng tộc cứu ta!"
Thế nhưng đã muộn rồi.
Tần Ninh lúc này giống như từ trên trời giáng xuống, không thể ngăn cản.
Kiếm mang chém xuống một lần nữa, sát khí dao động.
Một tiếng vù vù đột nhiên vang lên vào lúc này.
Đầu của Hải Phong Thủ lìa khỏi cơ thể.
Hai huyền cảnh Tạo Hoá lớn một trước một sau chết ở trong tay của Tần Ninh.
Đám người có mặt ở ở đây đã hoàn toàn chết lặng.
Cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ đồ sát hai huyền cảnh Tạo Hoá lớn.
Loại chuyện như này cho dù có nằm mơ bọn họ cũng không dám nghĩ.
Sự chênh lệch giữa cảnh giới Tam Vị và huyền cảnh Tạo Hoá là quá lớn!
Một ngụm hơi thở Tạo Hóa có thể giết chết cảnh giới Tam Vị.
Cái này không hề nói ngoa, thế nhưng lúc này đối với Tần Ninh mà nói thì công kích của hơi thở Tạo Hóa hình như chẳng hề có tý tác dụng nào cả?
"Chết tiệt!"
Lãng Vinh Thăng lúc này thấp giọng quát một tiếng: "Thạch Thịnh Vũ, Hải Vân Dực, hai người các ông có thể chống đỡ được không?"
"Có thể!"
"Được!"
Lãng Vinh Thăng tách ra.
Huyết Xung Khung lúc này cũng phi thân lao xuống.
Trong chớp nhoáng, hai con sư tử đá đối mặt với hai người Thạch Thịnh Vũ và Hải Vân Dực, trong nháy mắt cắn xé xông ra.
Hai con sư tử đối mặt với bốn người vẫn đang ở thế bất bại, bây giờ đối đầu với hai người, ngay lập tức tấn công mãnh liệt.
Nhất thời, hai vị trưởng tộc Thạch Thịnh Vũ và Hải Vân Dực huyền cảnh Tạo Hoá khí đoạn cực kỳ nguy hiểm.
Những cường giả cảnh giới Thiên Vị còn lại căn bản không thể nhúng tay vào.
Cảnh giới Thiên Vị hoàn toàn không thể đặt chân được vào chiến trường này.
Bốn người Tần Ninh, Thạch Cảm Đương, cảnh giới Thiên Vị có thể đối phó được với ai đây?
Đi chính là tìm cái chết.
Rất nhiều cường giả cảnh giới Thiên Vị có mặt ở đây, bây giờ trong lòng nổi lên một ý nghĩ.
Từ khi nào... mà cảnh giới Thiên Vị lại chẳng còn lợi hại nữa vậy?
Khu vực đại lục Bắc Thiên có hàng ngàn hàng vạn đại lục, ở đại lục cấp thấp thì cảnh giới Nhân Vị đã được tôn sùng.
Đại lục cấp trung thì cảnh giới Địa Vị được sùng bái.
Ở đại lục cấp cao thì cảnh giới Thiên Vị là đỉnh cao.
Khu vực đại lục Bắc Thiên ngoại trừ bảy đại lục thứ trung tâm nắm giữ huyền cảnh Tạo Hoá ra thì mấy ngàn đại lục khác căn bản không có nhân vật vô địch huyền cảnh Tạo Hoá.
Cảnh giới Thiên Vị chính là mạnh nhất.
Nhưng bây giờ, cảnh giới Thiên Vị dường như... còn chẳng đáng nhắc đến!
Hai người Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung bây giờ đằng đằng sát khí.
Bọn họ quả thật đã khinh thường Tần Ninh rồi.
Hai người Thạch Đông Thiên và Hải Phong Thủ là huyền cảnh Tạo Hoá khí đoạn, tuy không được xem là đứng đầu nhưng dù sao cũng là huyền cảnh Tạo Hoá.
Lại bị Tần Ninh một tên chỉ là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ giết chết.
"Lãng Huyền Minh và Huyết Vô Tận là do ta giết!", Tần Ninh hờ hững nói: "Hai ngươi đó lăm le muốn giết ta, chết chưa hết tội!"
"Vậy sao?"
Lãng Vinh Thăng nghe thấy vậy thì càng tức giận.
Một vị huyền cảnh Tạo Hoá đại diện cho thể diện của bọn họ.
Vậy mà lại bị Tần Ninh giết chết, Lãng gia bọn họ sao có thể bỏ qua như thế được?
"Ngươi thật sự cho rằng chỉ dựa vào chút ít thủ đoạn có thể giết chết được cảnh giới Tạo Hoá thì liền trở thành vô địch sao?"
"Vô địch hay không thì ta không biết, nhưng chỉ dựa vào hai ngươi mà muốn giết ta thì không có cửa đâu".
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Ta tự nhận tính tình của ta không được tốt, nhưng bây giờ xem ra cũng không tồi, có một số chuyện cũng lười tính toán".
"Nhưng lười tính toán không có nghĩa là là không tính toán".
"Lãng gia và Huyết gia các ngươi nếu như biết điều thì dừng tay ở đây, ta có thể tha cho các ngươi, bằng không mấy chuyện diệt tông diệt tộc không phải là ta không dám làm đâu".
Lời nói mang tính chất uy hiếp cùng cực nhưng Tần Ninh lại nói rất nhẹ nhàng, bình thản nhàn nhạt nói ra khiến sắc mặt của rất nhiều người không khỏi thất kinh.
Nhưng trong lòng lại tán thưởng không thôi.
Một nhân vật có tư chất như này nếu như hôm nay không chết thì tương lai chắc chắn sẽ là kì tài!
Chỉ là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, đối mặt với huyền cảnh Tạo Hoá lại có thể thong dong bình thản đến vậy, ai có thể làm được cơ chứ?
"Kẻ ngu dốt không biết sợ!"
Lãng Vinh Thăng đằng đằng sát khí, khí tức sôi trào mãnh liệt dao động phóng ra.
"Vạn Mộc quyết!"
Toàn thân từ trên xuống dưới của Lãng Vinh Thăng tràn ngập ánh sáng xanh.
Ánh sáng xanh rực rỡ chói loá mang đến cho người khác một loại khí thế vô địch.
Giống như một khu rừng tràn ngập hơi thở của sự sống, tất cả đều hội tụ ở trên người của ông ta.
"Vạn Mộc quyết... hấp thu sức mạnh của hàng vạn cây cối hỗ trợ bản thân, tập hợp sức sống nồng đậm mãnh liệt!"
Tần Ninh cười một tiếng, nói: "Thú vị đấy".
Ví dụ như Lãng gia ở đại lục Lương Tây là một gia tộc truyền thừa lâu đời, xưng bá một đại lục thì nhất định sẽ để lại tinh hoa chiến quyết trong hàng vạn năm truyền thừa.
Bây giờ cái mà Lãng Vinh Thăng thi triển hẳn là cái đó.
"Huyết Sát Huyền quyết!"
Huyết Xung Khung quát khẽ một tiếng, mái tóc dài đỏ như máu bỗng sáng rực, thậm chí ngay cả mặt ngoài da của ông ta cũng đỏ bừng.
Đôi mắt lúc này tràn ngập tơ máu.
Hai người bọn họ không giống Thạch Đông Thiên và Hải Phong Thủ.
Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung dù sao cũng là trưởng tộc của Lãng gia và Huyết Gia, cho dù cũng chỉ là huyền cảnh Tạo Hoá khí đoạn thế nhưng lại lợi hại hơn hai người kia rất nhiều.
Trong nháy mắt hai người trực tiếp giết ra.
"Ai đến cũng đều như thế cả thôi!"
Nhìn thấy hai người đánh đến, Tần Ninh rút kiếm chém ra.
Rồng băng, hồn phượng lúc này phát ra tiếng long gầm phượng thét.
Toàn thân từ trên xuống xuống dưới, lực đạo duy trì ở trên thân kiếm Đoạn Không.
"Chém!"
Chém ra một kiếm, rồng băng và hồn phượng lúc này cuốn lấy nhau, men theo kiếm mang lao thẳng về phía hai người.
Bùm...
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc lúc này vang lên.
Hai người Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung bây giờ bước chân lảo đảo, sắc mặt trắng bệch liên tục lùi lại phía sau.
Vẫn bị đánh bại như cũ.
Lần này, đám người thật sự choáng váng.
Thạch Đông Thiên và Hải Phong Thủ bị giết, bọn họ cho rằng Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung sẽ không như vậy.
Nhưng bây giờ xem ra hình như không phải như thế.
Dường như huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn căn bản chẳng thể nào tạo ra uy hiếp đối với Tần Ninh được!
"Cự Linh Mộc Thiên Chưởng!"
Tần Ninh thu trường kiếm lại, vung một chưởng ra.
Cự Linh Mộc Hoàng quyết uy lực bá đạo.
Vừa rồi Lãng Vinh Thăng điều động sức mạnh của vạn cây xung quanh, cũng ngưng tụ ra sức sống thuần khiết nhất.
Mà bây giờ vừa khéo bị Tần Ninh đoạt hết.
Sắc mặt của Lãng Vinh Thăng lúc này cực kỳ khó coi.
Vạn Mộc quyết mà mình thi triển vậy mà chẳng thể nào tranh đoạt được khí mộc linh xung quanh với Tần Ninh!
Thằng nhãi này chẳng lẽ cũng tu hành mộc linh loại chiến quyết?
Thế nhưng tình hình bây giờ không cho phép ông ta tiếp tục suy đoán.
Tần Ninh vung ra một chưởng, Cự Linh Mộc Thiên Chưởng ước chừng đã ngưng tụ thành một cỗ khổng lồ ngàn mét.
So với vừa nãy không chỉ lớn hơn mười lần.
Thằng nhãi này làm như thế nào vậy?
Lãng Vinh Thăng gấp gáp nói: "Huyết huynh, mau rút lui!"
"Không được lui!"
Tần Ninh lúc này nói ra một câu, rồng băng và hồn phượng cùng nhau giết ra.
Hai bóng dáng cuốn lấy Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung.
Một chưởng của Tần Ninh trực tiếp rơi xuống.
Bùm...
Một tiếng nổ tung trầm thấp lúc này vang vọng xung quanh.
Âm thanh hùng hậu như khiến mặt đất nứt ra làm cho lỗ tai của người ta đau âm ỉ.
Một số võ giả cảnh giới Nhân Vị, Địa Vị ở đây sắc mặt trắng bệch, liên tục lùi lại.
Ngay cả cảnh giới Thiên Vị lúc này bước chân cũng lảo đảo, không thể không bảo vệ tim của mình.
Một chưởng này lại cuồng bạo đến thế!
Nhưng mà hai vị trưởng tộc Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung thế nào rồi?
Chương 819: Cột Thiên Vị hai ngàn mét
Mọi người đều không nhịn được mà nhìn xuống bên dưới cầu thang.
“Ồ?”
Lúc này Tần Ninh hơi nhíu mày.
Một bóng dáng bây giờ xuất hiện ở phía dưới.
Bóng hình kia tóc màu xám, cơ thể tráng kiện, toàn thân từ trên xuống dưới ngập tràn năng lượng.
“Thất thúc!”
Nhìn thấy người kia, Huyết Xung Khung thở phào một hơi, thế nhưng ngay lập tức lại phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
“Huyết Hủ Sinh!”
“Cường giả huyền cảnh Tạo Hoá thế hệ trước của Huyết gia”.
“Ma đầu khát máu Huyết Hủ Sinh!”
Lúc này một vài cao thủ cảnh giới Thiên Vị thế hệ trước nhìn thấy người đàn ông có mái tóc màu xám ấy không khỏi biến sắc.
Cũng có một vài người không nói lời nào lập tức quay người bỏ đi.
“Huyết Hủ Sinh giết người như ngoé, tính cách tàn nhẫn, bây giờ mà không rời đi nếu như mà ông ta ra tay thì có thể sẽ bị liên luỵ chém chết đấy”.
Trong lúc nhất thời, đám người xung quanh thiên cung đều liên tục lùi lại.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Một giọng nói có lực vang lên, Huyết Hủ Sinh nhìn xung quanh.
Cục diện có hơi hỗn loạn.
Tình hình của mười vị huyền cảnh Tạo Hoá đang phải đối mặt lúc này cũng không được tốt.
Chỉ là đối đầu với bốn người thôi mà?
“Thất thúc, tên tiểu tử này không bình thường...”, Huyết Xung Khung lúc này uống một viên đan dược, sắc mặt mới có một chút sắc hồng.
Ánh mắt của Huyết Hủ Sinh dừng lại ở trên người Tần Ninh.
“Chính là ngươi đã giết đệ tử của Huyết gia ta”.
Ánh mắt của Huyết Hủ Sinh lạnh lùng, thấp giọng quát: “Quá ngông cuồng, chỉ là một Cửu U đại lục, chẳng qua hơn tám vạn năm trước xuất hiện một Cửu U Đại Đế, bây giờ cùng lắm cũng chỉ là một đại lục cấp trung vậy mà cũng dám xuống tay với đại lục Lâm Thiên ta”.
“Tiểu tử, một hành động này của ngươi có thể khiến toàn bộ Cửu U đại lục máu chảy thành sông đấy”.
“Ta đã nghe nhiều mấy lời uy hiếp rồi, chi bằng hành động thực tế đi!”
Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Muốn giết ta, vậy thì ra tay đi!”
“Được!”
Huyết Hủ Sinh lúc này sải bước đi ra, huyết mang dần dần hiện lên trong hai bàn tay.
Từng luồng hơi thở Tạo Hóa lúc này hoá thành một găng tay máu bao phủ toàn bộ hai bàn tay của Huyết Hủ Sinh.
“Vô địch huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn, hình đoạn!”
Huyết Hủ Sinh đã đạt đến huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn.
Một màn này khiến vô số người phải biến sắc kinh hãi.
Huyền cảnh Tạo Hoá được chia làm bốn đoạn, mỗi một đoạn đều là sự tăng lên to lớn, mà mỗi một lần tấn thăng một đoạn cũng vô cùng gian nan.
Huyết Hủ Sinh đã đến hình đoạn, Tần Ninh lần này gặp nguy hiểm rồi!
“Chỉ là nhị đoạn thôi mà!”
Nhưng Tần Ninh chỉ cười nhạt một tiếng, toàn thân từ trên xuống dưới phát ra ánh sáng.
Cột Thiên Vị cao trăm mét lúc nào giống như một cột thuỷ tinh được thực thể hoá.
“Cột Thiên Vị của tên này...”
“Linh khí nồng đượm bị nén lại không chỉ cứng cỏi hơn cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ bình thường gấp mấy lần đâu”.
“Vậy mà có thể rèn luyện cột Thiên Vị đến mức này, quả thật khó mà tưởng tượng được”.
Cột Thiên Vị của Tần Ninh lúc này trông ánh sáng toả ra rực rỡ chói mắt, vô cùng mạnh mẽ, linh khí hội tụ dường như đang sôi trào mãnh liệt.
Cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ lại có thể rèn luyện Cột Thiên Vị được đến mức này, quả thật khiến vô số người phải kinh ngạc.
“Hợp!”
Trong lòng thầm quát một tiếng, trong nháy mắt.
Ánh sáng màu vàng, ánh sáng màu xanh, ánh sáng màu trắng, ánh sáng màu xanh lục, bốn luồng sáng tụ tập một chỗ, ầm ầm xông thẳng vào bên trong Cột Thiên Vị của Tần Ninh.
Thấy cảnh này, vẻ mặt của Huyết Hủ Sinh cũng trở nên cảnh giác.
Chỉ là một tên tiểu tử cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ vậy mà lại cực kỳ bất thường!
Lại có thể dung nhập ngoại lực vào bên trong cột Thiên Vị.
Từ xưa đến nay làm gì có ai dám làm vậy?
Cột Thiên Vị mang theo toàn bộ linh khí của võ giả, bốn sức mạnh với bốn thuộc tính khác nhau cùng dung nhập vào, chỉ cần sai sót một chút thì cột Thiên Vị sẽ nổ tung.
Đến lúc đó, cảnh giới sẽ bị tụt xuống, thậm chí muốn bước lại vào cảnh giới Thiên Vị còn khó hơn cả lên trời.
“Hôm nay ta sẽ để cho ngươi thấy cái gì là cảnh giới Thiên Vị thật sự!”
Tần Ninh vừa nói xong, bốn luồng sáng xông thẳng vào bên trong trụ thiên vị.
“Tự tìm cái chết!”
Huyết Hủ Sinh sao có thể cho hắn cơ hội, lúc này trực tiếp ra tay.
Còn Tần Ninh lại đứng im không nhúc nhích.
“Tan!”
Đột nhiên, bốn luồng sáng dung nhập vào bên trong trụ thiên vị, trong chốc lát, cột Thiên Vị của Tần Ninh bỗng cao vụt lên.
Cao khoảng chừng hai ngàn mét!
Trong chớp nhoáng này, tất cả mọi người đều sững sờ.
Cột Thiên Vị chính là trụ cột chứa đựng toàn bộ linh khí của võ giả.
Cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ cao trăm mét.
Cảnh giới trung kỳ cao năm trăm mét.
Cảnh giới hậu kỳ cao ngàn mét.
Đây là giới hạn mà cảnh giới Thiên Vị có thể tiếp nhận được linh khí.
Thế nhưng bây giờ Tần Ninh lại một phát khiến cột Thiên Vị cao đến tận hai ngàn mét.
Đây... không sợ bản thân ăn đến vỡ bụng sao?
Mọi người có mặt ở đây bây giờ đều sững sờ!
Còn Tần Ninh vẫn ngạo nghễ đứng vững.
Hắn không sợ!
Trên thực tế thì chẳng có gì đáng sợ hết.
Hắn tu hành bốn môn võ đạo lớn Âm Dương Ky Hợp Kim thể, Hỗn Nguyên Lệ Điện Pháp, Ngọc Lôi thể và Cự Linh Mộc Hoàng quyết.
Mỗi một cái đều là công pháp huyền diệu nhất tương ứng với từng cảnh giới.
Mà hắn vẫn luôn chủ động tu hành bốn môn công pháp này chính là để tích luỹ.
Không ngừng tôi luyện nhục thể của bản thân mới có thể khiến cơ thể tiếp nhận được tác động của linh khí mạnh mẽ nhất.
Linh khí của từng thuộc tính được ngưng tụ trong bốn môn công pháp lớn tất cả đều tràn vào bên trong trụ thiên vị, đủ để khiến cột Thiên Vị tăng vọt gấp mười lần, hai mươi lần.
Bởi vì hắn vẫn luôn luyện thể cho đến tận bây giờ cho nên nhục thể của hắn cũng có thể tiếp nhận được sức mạnh cuồng bạo như này.
Tần Ninh nhếch miệng cười nói: “Để xem linh khí cuồng bạo của Cột Thiên Vị cao hai ngàn mét mạnh hơn hay là hơi thở Tạo Hóa của ngươi mạnh hơn nào!”
Tần Ninh cười nhạo sải bước đi ra.
Một khắc sau, kiếm Đoạn Không vung ra một đường.
Sấm sét lấp loé, ánh sáng màu trắng loé lên, sáng trắng rực rỡ, ánh sáng màu xanh chợt hiện.
Soạt...
Một kiếm vô cùng nhanh!
Bùm!
Bây giờ hơi thở Tạo Hóa của Huyết Hủ Sinh lúc này ngưng kết thành một tấm khiên rơi xuống trước người.
Thế nhưng một kiếm kia mang theo linh khí trời đất dồi dào cao hai ngàn mét, trong nháy mắt phủ xuống.
“Phụt...”
Huyết Hủ Sinh lúc này phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng nhợt, cơ thể bay ngược bắn về phía sau.
Một kiếm hạ gục.
Lần này tất cả mọi người đều sững sờ.
Tần Ninh đã vượt qua nhận thức của bọn họ, cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ lại có thể dựa vào linh khí ngưng kết ẩn chưa thuộc tính khiến Cột Thiên Vị của mình cao hơn gấp hai mươi lần.
Cột Thiên Vị cao hơn hai mươi lần, sức mạnh kia bùng nổ còn lớn hơn gấp hai mươi lần.
“Lãng Thiên Thánh, giết chết hai bọn chúng đi!”
Huyết Hủ Sinh lùi lại, lúc này đột nhiên quát lên.
Một tiếng gầm gừ vang lên, bỗng chốc Tần Ninh biến sắc.
Cùng lúc đó, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đang đánh nhau với hai huyền cảnh Tạo Hoá lớn là Hạ Khải Việt và Hạ Thương trong lòng bỗng cảm nhận được một mối nguy hiểm tiềm tàng quanh quẩn.
“Viên Viên, Sương Nhi, rút lui!”
Tần Ninh hét lớn một tiếng.
Thế nhưng đã muộn rồi!
Một bóng dáng giống như quỷ mị đột nhiên xuất hiện ở phía sau hai người, hai tay trực tiếp đánh ra.
Bùm bụp...
Hai âm thanh trầm thấp vang lên, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi căn bản không tránh kịp, sắc mặt trắng bệch, cơ thể đổ ngã về phía trước.
“Cơ hội tốt!”
Vẻ mặt của Hạ Khải Việt và Hạ Thương lộ ra sự vui mừng.
Hai cường giả huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn lại bị hai cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ quấn đến tận bây giờ mà vẫn chưa đánh bại được, thật sự là quá mất mặt!
Bây giờ chính là cơ hội tốt giết chết Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
Hai người Hạ Khải Việt và Hạ Thương siết chặt bàn tay, một luồng hơi thở Tạo Hóa trong nháy mắt tuôn trào.
Phụt phụt...
Máu tươi bắn tung toé, ngực của Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi bị hơi thở Tạo Hóa xuyên thủng.
“Chết tiệt!”
Tần Ninh lúc này chạy về phía đó.
Thế nhưng tất cả diễn ra quá nhanh chỉ trong một cái chớp mắt, hắn căn bản không thể ngăn cản được.
Chương 820: Mười hai vị Tạo Hóa
Lúc này Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi sắc mặt phờ phạc, toàn thân trên dưới nhuốm máu tươi ướt áo.
Tần Ninh một kiếm chém ra, bức lui ba người, ôm hai cô gái vào trong ngực.
“Tiểu Thạch Đầu!”
Hắn quát to một tiếng.
“Sư tôn!”
Lúc này Thạch Cảm Đương mới hạ thân xuống.
Tần Ninh một trái một phải ôm Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, hai cô gái bây giờ sắc mặt tái nhợt, phần ngực máu tươi chảy không ngừng như dòng nước.
Thạch Cảm Đương đáp xuống bên cạnh, cẩn thận nhìn bốn phía.
Cùng lúc đó hai con sư tử đá cũng bay về bên cạnh Tần Ninh, rơi trên thang trời.
Tình cảnh lúc này trở nên quỷ dị.
“Viên Viên…”
“Sương Nhi…”
Tần Ninh nhìn vết thương của hai ngươi, đặt nhẹ hai cô gái xuống dưới đất, bàn tay vuốt ve ngực hai người.
“Công tử…”
Diệp Viên Viên giãy giụa nói: “Ta… không sao…”
Lúc này Tần Ninh gật đầu một cái.
Diệp Viên Viên tránh được đòn công kích trí mạng vào tim, còn bên kia, sắc mặt Vân Sương Nhi tái nhợt, khoé miệng không ngừng tiết ra máu tươi.
Hạ Khải Việt thực lực càng mạnh hơn một chút so với Hạ Thương, Vân Sương Nhi mặc dù tránh né hết sức, nhưng một luồng hơi thở Tạo Hóa kia vẫn chạm vào tim.
Võ giả bây giờ, mặc dù thực lực hùng mạnh, linh khí phong phú.
Nhưng tim và đầu vẫn là tử huyệt.
Khí tức của Vân Sương Nhi tán loạn, lúc này tỏ ra hết sức yếu ớt, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất.
“Đáng chết!”
Tần Ninh chửi thầm một tiếng, bàn tay vung lên.
“Thuật Đại Tác Mệnh!”
Trong lòng quát khẽ một tiếng, trong u tối, giống như có thiên uy từ trên trời rơi xuống.
Tần Ninh trực tiếp đổi mạng với trời, một ngàn năm thọ nguyên biến mất, hóa thành một lực thiên địa tinh chất thuần khiết, rơi vào trong cơ thể Vân Sương Nhi.
Bây giờ thọ nguyên của hắn hồi phục, vạn năm thọ nguyên bùng cháy một ngàn năm, mặc dù tổn thất không ít, nhưng có thể chịu đựng.
Tần Ninh cẩn thận quan sát cơ thể Vân Sương Nhi thay đổi.
Dần dần Vân Sương Nhi ngừng chảy máu.
Chỉ là lúc này, vết thương bên trong cơ thể gần như vẫn chưa tiêu tan.
“Tiếp tục!”
Tần Ninh trực tiếp nói một hơi, ba ngàn năm thọ nguyên biến mất.
Thuật Đại Tác Mệnh chính là thuật Vô Thượng Thần, lấy võ giả tự đổi thọ nguyên của mình làm giá, có thể đổi lấy thực lực hùng mạnh, cũng có thể đổi lấy thọ nguyên của người khác.
Lại có thể không tuân theo thiên ý, có đủ thần hiệu của vô thượng.
Dần dần, cùng với sự biến mất thọ nguyên của Tần Ninh, bên trong tim của Vân Sương Nhi, một luồng hơi thở Tạo Hóa cuối cùng bị hủy đi.
Lúc này tóc mai của Tần Ninh xuất hiện mấy sợi tóc trắng.
Diệp Viên Viên thấy cảnh này, nhất thời hiểu ra.
Nhất định là Tần Ninh lại sử dụng chiến thuật bức hại bản thân kia.
Lúc này Vân Sương Nhi chậm rãi mở hai mắt.
“Công tử…”
“Không cần nói nữa, không sao…”, Tần Ninh nhẹ nhàng vuốt ve gò má Vân Sương Nhi, cười một tiếng.
“Thạch Cảm Đương, trông chừng tốt hai nàng!”
Lúc này Tần Ninh từ từ đứng dậy.
“Rõ”.
Thạch Cảm Đương gật đầu một cái.
Một bước bước ra giữa, hai con sư tử đá lúc này cũng đi theo bên cạnh Tần Ninh.
“Cút về, trông trừng bọn họ!”
Tần Ninh khiển trách một tiếng.
Hai con sư tử đá bây giờ đạp đuôi lui về.
Lúc này Tần Ninh chân đạp hư không, bước ra ngoài thang trời.
Dưới chân, rồng băng lại xuất hiện.
Sau lưng, thần hồn Băng Hoàng hiện ra.
Tay cầm kiếm Đoạn Không, cột Thiên Vị cao hai ngàn thước, ánh sáng bốn màu bao quanh.
Kiếm Đoạn Không chỉ một cái, nhìn phía dưới.
“Hôm nay nhất định sẽ làm máu chảy thành sông!”
Vào lúc này, hai người Huyết Hủ Sinh của Huyết gia đến tiếp viện và Lãng Thiên Thánh đến từ Lãng gia đang đứng cùng một chỗ.
Ngoài ra, mười vị vô địch huyền cảnh Tạo Hóa lúc này cũng lần lượt tề tụ.
Mười hai vị huyền cảnh Tạo Hóa, mấy trăm vị cảnh giới Thiên Vị, hơn ngàn vị cảnh giới Địa Vị.
Bây giờ đang vây quanh toàn bộ thiên cung.
Còn những võ giả của đại lục cao cấp, đại lục trung cấp và đại lục hạ cấp đã sớm bị dọa đến hồn bay phách tán, cao chạy xa bay.
Ngay cả vô địch huyền cảnh Tạo Hóa đều xuất thế này, giao chiến như vậy, nhưng phàm là bị ảnh hưởng đến một chút, đó chính là chết không có chỗ chôn.
“Chính là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ nhưng lại có chiến lực quỷ dị như vậy!”
Lãng Thiên Thánh kia cũng là huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn, ước chừng khoảng bốn mươi năm mươi tuổi, một thân áo xanh sam, hờ hững nói: “Tên này nhất định có rất nhiều bí mật”.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều biết.
Cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ làm sao có thể có lực chiến đấu mạnh mẽ như vậy?
Điều này rõ ràng không thể nào.
Càng như vậy thì càng nói nói rõ sự quỷ dị của Tần Ninh.
Nếu chém chết Tần Ninh, nhất định là ích lợi vô cùng.
Chỉ là linh khí không cùng thuộc tính, dung hợp cột Thiên Vị, khiến cho cột Thiên Vị tăng vọt, nếu như bọn lấy được phương pháp thì có thể thúc giục bao nhiêu cao thủ cảnh giới Thiên Vị bộc phát ra thực lực vượt qua cảnh giới Thiên Vị?
Điều này, đủ khiến cho người ta chấn phấn không thôi.
“Không biết sống chết!”
Lúc này Huyết Hủ Sinh khôi phục sắc mặt, nhìn về phía đám người còn lại.
“Mười người các ngươi phối hợp với hai người bọn ta, chém chết tên này”.
Lời này vừa nói ra, cao thủ cảnh giới Thiên Vị và cảnh giới Địa Vị sắc mặt từng người biến đổi nhanh.
Mười hai vị huyền cảnh Tạo Hóa, thậm chí còn có thêm tồn tại của hai vô địch nhị đoạn.
Vậy mà lại muốn liên thủ, chỉ vì chém chết một thanh niên cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ?
Tần Ninh đáng sợ như vậy?
Thạch Thịnh Vũ, Hải Vân Dực, Hạ Khải Việt, Hạ Thương, Lãng Vinh Thăng, Huyết Xung Khung.
Cũng với Thiên Trường Khiếu và Thiên Trường Phong, Long Diễm và Long Đàm.
Mười đại vô địch huyền cảnh Tạo Hóa lúc này vờn quanh bốn phía.
Nhìn thấy mười hai người liên thủ, lúc này sắc mặt Thạch Cảm Đương cũng hơi biến sắc.
Mười huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn, trưởng tộc các chủ của bảy đại lục lớn, thực lực phi phàm.
Cộng thêm hai huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn.
Tần Ninh có thể gánh nổi sao?
Vừa rồi hắn mới đánh nhau với bốn người, nhị đoạn so với nhất đoạn, mạnh mẽ không chỉ gấp mấy lần bốn người kia có thể cuốn lấy hắn, đủ để chứng minh bốn người vô cùng hùng mạnh.
“Ngươi đi giúp công tử đi”, lúc này Diệp Viên Viên mở miệng nói.
“Không cần!”, Thạch Cảm Đương lúc này vỗ ngực một cái nói: “Sư tôn có thể!”
Ngoài mặt như vậy, nhưng trong lòng Thạch Cảm Đương cũng không có chắc chắn.
Mà lúc này, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng nghe ra sức lực trong lòng Thạch Cảm Đương không đủ.
Đổi lại ngày trước, Thạch Cảm Đương luôn lớn tiếng la hét, sư tôn vô địch, sư tôn đệ nhất.
Nhưng bây giờ lời của Thạch Cảm Đương rõ ràng không giống nhau.
“Sớm biết thì nên mang sư nương Cốc Tân Nguyệt đến…”, lúc này đáy lòng Thạch Cảm Đương có chút hối hận.
Chẳng qua là Cửu U đại lục cách xa đại lục Thương Vân ngàn dặm, bây giờ Cốc Tân Nguyệt cũng không thể nào biết tình hình sư tôn gặp phải.
Hơn nữa Thạch Cảm Đương biết, mấy người Hạ Văn Phủ, Thiên Thanh Nguyệt kia căn bản không phải sư tôn giết.
Đây là có người cố ý vu oan.
Có thể là ai?
Đối phương dám giết người nối nghiệp tương lai của thất đại thế lực, tuyệt đối là trong lòng có tính toán vu oan cho sư tôn.
Thiên Đế các.
Trong lòng Thạch Cảm Đương không khỏi nghĩ đến ba chữ này.
Nếu như là người của Thiên Đế các, vậy thì càng kinh khủng.
Coi như sư tôn một hơi tiêu diệt mấy người này, ngộ nhỡ Thiên Đế các xuất hiện…
Lúc này Thạch Cảm Đương nắm tay, nhìn bốn phía.
Có thể là Thiên Đế các sao?
Người của bọn chúng ở đâu?
Lần này ra điều động là cao thủ cấp bậc Nhân Sứ hay là nhân vật đầu trùm cấp bậc Địa Sứ?
Lúc này sắc mặt Thạch Cảm Đương trở nên nghiêm túc.
Trận chiến này sơ sẩy một cái, khả năng sẽ muôn đời muôn kiếp không trở lại được.
Lúc này Tần Ninh nhìn bốn phía, hờ hững cười nói: “Xem ra, không nhìn thấy thấy máu thì các ngươi thật sự tưởng rằng ta mặc kệ cho các ngươi làm thịt!”
Lời vừa dứt, Tần Ninh di chuyển.