Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 751: Không phải ta vừa nói cho hai cô biết rồi hay sao

Theo lý mà nói, cho dù Vạn Linh châu ẩn chứa tinh khí sinh mệnh dồi dào cỡ nào thì cũng không thể làm được.

Nhưng bây giờ, đúng là xuất hiện!

Cốc Tân Nguyệt nhìn Tần Ninh, nhướng mày.

Thời gian từng phút trôi qua, sắc trời gần sáng.

Tần Ninh lúc này lảo đảo đứng dậy, sắc mặt tái mét.

Trước mặt hắn, Lão Vệ lúc này nhìn qua, râu tóc vẫn trắng xóa, nhưng cả cơ thể cũng đã ẩn chứa sức sống mãnh liệt.

Ngược lại Tần Ninh, mặt tái xanh, tựa hồ như ngoài lớp da ra thì không còn gì cả.

Nhưng Cốc Tân Nguyệt lúc này cũng phát hiện, có mấy sợi tóc mai của Tần Ninh đã chuyển sang màu trắng, cực kỳ chói mắt.

“Công tử!”

Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi vội vàng tiến lên, nâng Tần Ninh dậy.

Nhìn Lão Vệ, Tần Ninh cười nói: “Ta không cho ông chết, ai cũng không dám lấy mạng của ông!”

“Công tử...”

Lão Vệ lúc này nghẹn ngào.

“Được rồi, không sao đâu”.

“Đúng đúng đúng, không sao đâu!”

Thạch Cảm Đương lúc này, đi tới bên cạnh Lão Vệ, cười ha ha nói: “Vệ lão đầu, ha ha... Ta là ai, ông có biết không?”

“Thiên Thanh Thạch!”

Lão Vệ liếc liếc mắt nhìn Thạch Cảm Đương, thản nhiên nói.

“Cũng không phải là chưa thấy ngươi lúc còn trẻ...”

Thiên Thanh Thạch!

Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi nhất thời sửng sốt.

Một trong các đồ tôn của Cửu U Đại Đế, Thiên Thanh Thạch.

Sao lại... trẻ như vậy??

Lần này, trong lòng hai cô gái, rất nhiều chuyện đều dần dần sáng rõ.

Lúc trước ở ngoại vi của Cửu U đại lục, một trong cửu soái là Thương Hư nguyên soái gặp lại Tần Ninh thì đều kính sợ một phép.

Cùng với việc sau đó Tần Ninh đi vào cung Thiên Thận, vì Tần Kinh Mặc mà tiêu hao tuổi thọ.

Cho đến lần này, Tần Ninh nhất định phải đi đại lục Thiên Long.

Thanh Vân tông, hắn làm tông chủ!

Tất cả, hai cô gái đã dần hiểu vì sao.

“Sai, bây giờ ông đây chính là Thạch Cảm Đương, Thạch Cảm Đương mới là tên thật của ta!”

Thạch Cảm Đương cười ha ha nói: “Ta bây giờ là đồ nhi của Tần Ninh, không còn là đồ tôn nữa!”

“Ít hôm nữa nhìn thấy tiểu tử Thanh Vân kia, ta sẽ gọi là sư huynh, chứ không còn là sư tôn nữa, ha ha...”

Thạch Cảm Đương cười lớn.

Lão Vệ lúc này, cũng hài lòng.

Cố nhân đã qua, rất nhiều.

Được gặp lại Tần Ninh, ông ta đã đủ thoả mãn.

Cốc Tân Nguyệt, Thạch Cảm Đương, những người này, ở chín vạn năm trước, cùng ông ta, đều vì Tần Ninh mà tụ họp lại.

Những tháng ngày đó, tựa như lại trở về!

Cốc Tân Nguyệt lúc này đi lên phía trước.

“Vệ lão...”

“Nguyệt cô nương sau hơn tám vạn năm nhưng vẫn như xưa, thật đáng chúc mừng!”

Lão Vệ ha hả cười nói.

“Ông cũng không kém mà!”

Cốc Tân Nguyệt không thèm để ý, đáp.

Mấy người ở bên trong động, đều cảm thấy mừng rỡ.

Cốc Tân Nguyệt, Thạch Cảm Đương, Lão Vệ đều quen nhau từ trước.

Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi, lúc này đều rất mê man.

“Công tử hại chúng ta thật thê thảm...”

Vân Sương Nhi cáu giận nói: “Cửu U Đại Đế, thảo nào công tử cái gì cũng biết...”

“Công tử sao lại giấu diếm chúng ta?” Diệp Viên Viên rất khó chịu nói.

“Không phải ta vừa nói cho hai cô biết rồi hay sao!”

Tần Ninh cười nói: “Chuyện sớm hay muộn mà thôi, chỉ có điều cũng chỉ là một góc của tảng băng ấy mà. Các cô còn nhiều chuyện chưa biết rõ lắm, ta lười nói!”

Còn nhiều chuyện chưa biết rõ lắm?

Còn có những chuyện khác sao?

Hai cô gái cảm thấy kinh ngạc.

Chỉ là bây giờ suy nghĩ một chút, trước đây khi Tần Ninh muốn nhận các cô làm tì nữ, thần thái cao ngạo biết bao.

Bây giờ nghĩ lại, thật đúng là như vậy.

Tần Ninh cho các cô cơ hội thay đổi cuộc đời.

Mà các cô, cũng nắm lấy cơ hội này.

Hai cô gái dìu đỡ Tần Ninh.

Tần Ninh lúc này cũng lấy hai tay nắm vòng eo tinh tế của cả hai cô gái, bàn tay xoa xoa vào nơi mềm mại đó, tinh thần phấn chấn hơn rất nhiều.

Với động tác nhỏ này của Tần Ninh, hình tượng Tần Ninh vĩ đại mà hai cô gái vừa mới xây dựng lên liền lập tức đổ vỡ.

Cửu U Đại Đế thì sao chứ?

Cũng chỉ là một kẻ háo sắc mà thôi!

Tần Ninh cũng không để ý.

“Đều đến Nhân Vị trung kỳ!”

Nhìn hai cô gái, Tần Ninh mỉm cười nói: “Tiếp theo sẽ phải lột xác thôi, giải quyết xong chuyện này, ta sẽ truyền công pháp tu hành cho hai người”.

“Vâng!”

Hai người ngoan ngoãn gật đầu.

“Chậc chậc chậc, sư tôn đổi tính rồi!”

Thạch Cảm Đương ở một bên nói nhỏ: “Ta nhớ ban đầu sư tôn không gần nữ sắc, hiện giờ thì, ông xem...”

“Sư tôn lại coi hai cô nhóc kia như báu vật ấy!”

Lão Vệ tiếp lời: “Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi theo công tử cũng đã lâu, công tử đúng là rất săn sóc!”

Thạch Cảm Đương vội vàng nói: “Nguyệt tỷ tỷ, nghe thấy chưa?”

“Nếu muốn được sư tôn ưu ái, vậy phải ngoan ngoãn nghe lời, đừng hơi một tí liền giận, đánh đập đồ đệ mà sư tôn yêu thương!”

Phanh...

Thạch Cảm Đương vừa nói xong thì đã bị một sức lực mạnh mẽ đè xuống.

Cả người hắn ta lại một lần nữa lún vào trong vách đá của sơn động.

Thạch Cảm Đương thẳng thừng từ bỏ việc giãy giụa.

“Lão Vệ hiện tại yếu hơn ta, không dám đánh ta!”

“Bà già xấu xí, không phải vì cô mạnh hơn ta có chút xíu, sớm muộn ta cũng sẽ đánh cô”.

“Còn cả Thanh Vân, trước kia là sư tôn, bây giờ là sư huynh, luận bàn giữa sư huynh sư đệ vẫn không sao, sớm muộn ta sẽ đánh hắn ta...”

Thạch Cảm Đương trong lòng oán thầm.

Giờ này, tổ tôn ba người Hạ Vận Sinh cùng với Hạ Minh Động cùng Hạ Khai Nguyên cũng sửng sốt.

Một đêm này hoàn toàn vượt qua nhận thức của bọn họ.

Tần Ninh là Cửu U Đại Đế?

Cửu U Đại Đế là người như thế nào ư?

Năm đó Cửu U đại lục, bởi vì Cửu U Đại Đế tồn tại, không ai có thể ngăn cản. Các đại lục bốn phía xung quanh không khỏi cẩn thận từng li từng tí.

Đến cả đại lục Trung Thần năm đó cũng không dám trêu chọc Cửu U Đại Đế.

Mà bây giờ, Cửu U Đại Đế, thay đầu, đổi dung mạo... trở về?

Ba người lúc này, trong lòng lạnh lẽo như rơi vào hầm băng.

Nếu là như vậy, mấy người Tần Ninh không thèm để ý việc bọn họ ở đây chút nào.

Vậy chính là... Không định bỏ qua cho bọn họ.

Chỉ có người chết, mới không nói ra.

“Trời sáng rồi...”

Tần Ninh nhìn bên ngoài, từ từ nói: “Đội ngũ rước dâu của Thần gia ở đại lục Trung Thần chắc sắp đến!”

“Đã như vậy thì phải xử lý cho xong chuyện của Cửu U đại lục trước khi bọn chúng đến đã!”

Thạch Cảm Đương lúc này nóng lòng muốn thử.

Lần này, có thể đại sát tứ phương nhỉ?

Thoải mái!

Lão Vệ lúc này cũng đã thay xong quần áo mới, đi theo sau Tần Ninh.

Những ngày qua bị giày vò, bây giờ cũng nên trả đũa lại thôi!

Cổ quốc Đại Hạ!

Cổ gia Lĩnh Nam!

Lần này, ông ta cũng rất giận!

Tần Ninh vì bảo vệ mạng sống của ông ta mà phải trả cái giá thật lớn. Chỉ riêng Vạn Linh châu cũng đã có giá trị vạn kim rồi.

Còn chưa nhắc tới, Tần Ninh phải tiêu hao tuổi thọ.

Người bên ngoài không biết, nhưng ông ta thì hiểu.

Tuổi thọ là quý giá nhất.

Tần Ninh ở kiếp trước đã làm chuyện này rồi, mỗi lần đều tổn thương nguyên khí nặng nề.

Lần này, cũng không ngoại lệ.

Ân tình của Tần Ninh với ông ta không chỉ hình dung bằng mối quan hệ chủ tớ.

Mà lần này, những người đó, phải trả giá thật lớn!

“Đi!”

Thạch Cảm Đương lúc này nhấc Hạ Minh Động cùng Hạ Khai Nguyên lên.

Lão Vệ nắm lấy Hạ Vận Sinh.

Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi dìu đỡ Tần Ninh, mấy người một mạch đi ra ngọn núi ở trước Thanh Vân Tông.

Hôm nay nơi ấy nhất định phải máu chảy thành sông!

Bất luận là cổ quốc Đại Hạ, hay là cổ gia Lĩnh Nam, ở trong mắt Tần Ninh thì đều không đáng giá nhắc tới.

Nhưng có một số người, ngươi không giết, ngươi lười giết, bọn họ lại tưởng là ngươi sợ bọn họ!
Chương 752: Bị ép phải tới

Thanh Vân tông!

Phía trước đại điện Thanh Vân.

Trên quảng trường.

Quảng trường này có thể chứa hơn vạn người.

Mà giờ khắc này, ở bốn phía quảng trường có hơn ngàn binh sĩ mặc áo giáp, tay cầm binh đao đứng vây quanh.

Ở trung tâm quảng trường.

Hai hàng ghế gỗ được chế tạo tỉ mỉ kỳ công trải dài hai bên.

Lúc này đã có không ít người ngồi ở trên ghế.

Gia tộc Hoàng Phủ.

Lão gia tử Hoàng Phủ Hùng dẫn theo tộc nhân, lẳng lặng ngồi xuống.

Trưởng tộc Vũ gia, Vũ Vân Phàm cũng dẫn theo tộc nhân đến.

Trưởng tộc Hoang gia cũng xuất hiện.

Không chỉ có những thế gia cổ này.

Cổ quốc Đại Đồng!

Cổ quốc Đại Nhạc!

Cổ quốc Đại Phương!

Cổ quốc Đại Thịnh!

Tứ đại cổ quốc, lúc này cũng có quốc quân đích thân tới.

Toàn bộ thế lực đứng đầu trên Cửu U đại lục đều tụ tập dưới một mái nhà, tọa lạc ở quảng trường.

Mà ở một bên khác, ngũ đại trưởng lão, Lý Nhất Phàm, Thiên Linh Lung, Kiếm Tiểu Minh, Thẩm Văn Hiên cùng những người khác của Thanh Vân tông đều có mặt trong hàng.

Bọn họ không thể không xuất hiện .

Thần gia của đại lục Trung Thần cực kỳ bá đạo!

Ép hôn Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi, lại còn chiếm lấy Thanh Vân tông.

Hiện nay, đệ tử Thanh Vân tông hoàn toàn bị trấn áp.

Mấy người bọn họ mà không ngoan ngoãn tham gia tiệc cưới, cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam sẽ đại khai sát giới!

Bọn họ không thể không ngồi ngay ngắn ở nơi đây.

Lúc này, Hoàng Phủ lão trưởng tộc Hoàng Phủ Hùng, nhìn sang Vũ Vân Phàm ở bên cạnh.

“Vũ trưởng tộc, việc này... Chúng ta nên làm thế nào?”

“Chuyện này...”

Vũ Vân Phàm lúc này biến đổi sắc mặt.

Tôm cát nhỏ trở về Vũ gia liền đi vào ốc đảo Đại Vũ và biến mất.

Chuyện này, Vũ gia bọn họ bất lực.

Đối phương là cổ gia Lĩnh Nam cùng cổ quốc Đại Hạ thì còn dễ xử lý.

Nhưng lần này, Thần gia của đại lục Trung Thần lại nhúng tay vào!

Vậy chuyện này cũng trở nên phiền phức hơn nữa!

Thần gia bá đạo uy vũ.

Trong tộc có không ít cảnh giới Nhân Vị, cũng có một vài cảnh giới Địa Vị, quan trọng nhất là, còn có cả đầu sỏ cảnh giới Thiên Vị tọa trấn!

Cảnh giới Thiên Vị!

Các thế gia cùng cổ quốc của Cửu U đại lục có những lão già tự phong bế bản thân, nhưng phần lớn đều ở cảnh giới Địa Vị hậu kỳ, cố gắng đột phá gông cùm xiềng xích, đến cảnh giới Thiên Vị.

Thế nhưng, Thần gia cũng có cảnh giới Thiên Vị tồn tại.

Đây là chênh lệch cực lớn.

Một vị cảnh giới Thiên Vị đủ để thay đổi rất nhiều chuyện.

Bọn họ mặc dù có lòng trợ giúp Thanh Vân tông, nhưng cũng bất lực.

Lần này, Thần gia phát thiệp mời khắp nơi, không đến, chính là đối địch với Thần gia.

Đừng nói là bọn họ, các cổ quốc như cổ quốc Đại Đồng, cổ quốc Đại Nhạc đều xuất hiện..

Mặt mũi của Thần gia, không thể không nể!

Lão tổ U Phần Thiên của U Minh tông, bị chém giết.

U Động Thiên giận không kiềm được, phản kháng Thần gia.

Nhưng kết quả ra sao?

Thần gia trực tiếp diệt tông!

Trước mặt thực lực tuyệt đối, bất kỳ phản kháng nào cũng chỉ như câu chuyện cười.

Thần gia muốn cái gì?

Muốn thể diện!

Cháu đích tôn của Thần gia yêu thích Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi, muốn cưới cả hai về một lúc.

Vậy thì Cửu U đại lục phải cùng cùng nhau vui cười.

Không đến, nhất định phải chết!

Vũ gia, Hoàng Phủ gia, tuy nói mạnh mẽ, nhưng so với Thần gia của đại lục Trung Thần thì yếu hơn nhiều!

Đây là một yến hội, một tiệc đón dâu.

Nhưng cũng là một yến hội để Thần gia phô bày thực lực bá đạo của mình.

Trong các gia tộc và tông môn của Cửu U đại lục, phàm là có cảnh giới Hóa Thần tồn tại mà không dám đến thì sẽ phải chết!

Hoàng Phủ Hùng lúc này khổ sở nói: “Thần gia, quá bá đạo!”

“Lần này cổ gia Lĩnh Nam cùng cổ quốc Đại Hạ, mượn cơ hội này, chiếm lấy Thanh Vân tông”.

“Chỉ là không biết, Tần Ninh hiện tại đang ở đâu!”

“Nếu như hắn biết... e rằng sẽ cực kỳ tức giận”.

Vũ Vân Phàm nói tiếp: “U Phần Thiên chết, nghe nói Lão Vệ ở bên cạnh Tần Ninh, tung tích không rõ, tám phần mười là bị Cổ quốc Đại Hạ bắt lại để nghiên cứu...”

“Tần Ninh... thật sự sẽ nổi điên!”

Một bên, trưởng tộc Hoang Thanh Sơn của Hoang gia nghe hai người bàn tán, thấp giọng nói: “Ta nghe nói người này không sợ trời không sợ đất”.

“Nhưng lần này, là Thần gia của đại lục Trung Thần!”

“Tần Ninh nếu như mạnh mẽ dồn sức đánh, cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam, hắn có thể không kiêng kỵ, nhưng Thần gia của đại lục Trung Thần... hắn không thể không sợ!”

“Cách tốt nhất chính là khiêm tốn ẩn núp, chờ thực lực trở nên mạnh mẽ thì quay lại báo thù!”

Mấy người đều biết, Thanh Vân tông là do một tay Tần Ninh kéo lên.

Nếu không có Tần Ninh, Thanh Vân tông sao có thể phát triển đến mức như hiện tại được?

Nhưng lần này, người gây sự lại Thần gia của đại lục Trung Thần!

Bá đạo là thủ đoạn mà Thần gia trước giờ luôn làm.

Người ta không sợ!

Bởi vì người ta có lão tổ ở cảnh giới Thiên Vị tọa trấn, không sợ hãi!

“Hy vọng Tần Ninh, không nên dây vào...”

Hoàng Phủ Hùng cũng thở dài.

Tần Ninh chữa khỏi mầm mống vết thương của ông ta, lại còn trợ giúp Hoàng Phủ gia, trấn thủ phong cấm Ma tộc.

Ông ta có thể giúp gì cho Tần Ninh thì đều giúp.

Nhưng lần này...

Hoàng Phủ gia thật sự bất lực.

Ra mặt chính là chịu chết!

Hiện nay, tại Cửu U đại lục, Ma tộc tái phạm, loạn trong giặc ngoài, biết làm sao cho phải đây!

Hoàng Phủ Hùng cũng hết sức tò mò.

Năm đó Ma tộc bị Cửu U đại đế đánh cho binh bại như núi đổ, sớm đã là tổn thất sức mạnh cùng thực lực.

Nhưng bây giờ, Ma tộc rốt cuộc là đến từ đâu?

Dưới lòng đất của đại lục, sao lại xuất hiện Ma tộc?

Thế lực các bên đều ngồi yên.

Nhưng ai cũng có tâm tư riêng mình.

Lúc này, thế lực dựa vào cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam thì hài lòng vô cùng.

Đại Nhật Thần Giáo cùng Thánh Vương phủ, càng là như vậy.

Lúc trước, Đại Nhật Thần Giáo cùng Thánh Vương phủ, có thể nói là bị Tần Ninh giết, cảnh giới Hóa Thần gần như chết hết.

Thần gia liên hợp cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam, xuất thủ với Thanh Vân tông.

Đại Nhật Thần Giáo cùng Thánh Vương phủ, cũng tham gia vào, nhập vào hai thế lực lớn.

Hiện nay, tân giáo chủ Vương Triết của Đại Nhật Thần Giáo, cùng với tân phủ chủ Thánh Minh Thiên của Thánh Vương phủ, đều đến Cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển.

Đây là quà tặng từ cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam.

Hơn nữa U Minh tông bị diệt, U Phần Thiên, U Động Thiên đều bỏ mình.

Hai đại tông môn lần lượt chiếm đoạt các đệ tử và thế lực của U Minh tông.

Đến giờ, mọi chuyện biến đổi nhanh chóng, trong lúc mơ hồ, họ có khả năng quật khởi.

Hôm nay người nhà họ Thần tới đón dâu.

Cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam chủ yếu làm bên đưa dâu, hoan nghênh Thần gia.

Mà Thánh Vương phủ cùng Đại Nhật Thần Giáo thì khống chế đệ tử Thanh Vân tông, giữ gìn trật tự trên quảng trường.

Vương Triết cùng Thánh Minh Thiên lúc này đứng ở phía dưới đại điện, vẻ mặt tươi cười.

“Tần Ninh cũng không ngờ tới, Thanh Vân tông của hắn sẽ có ngày hôm nay chứ?”, Vương Triết vóc người tầm trung, mặt chữ quốc, mắt to mày rậm, cười ha hả nói.

“Hừ, trước đây giết chết cảnh giới Hóa Thần của hai tông chúng ta, uy võ thế mà giờ thì báo ứng rồi!”

Thánh Minh Thiên giễu cợt nói: “Lần này, cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam xuất thủ, lại thêm cả Thần gia, Tần Ninh không cứu nổi!”

Lời này vừa nói ra, Vương Triết cũng mỉm cười gật đầu.

Cứ tưởng là hai đại tông môn bọn họ sẽ bị Thanh Vân tông đang phát triển thủ tiêu dần dần.

Nhưng lần này lại tìm được cơ hội vùng lên.

Dựa vào Cổ gia Lĩnh Nam cùng Cổ quốc Đại Hạ.

Thánh Vương phủ cùng Đại Nhật Thần Giáo sẽ lại một lần nữa trở thành tông môn đỉnh cao của Cửu U đại lục .

Không, là càng thêm cường thịnh hơn xưa!

Hai người lúc này tràn ngập hy vọng đối với tương lai.
Chương 753: Tính toán như ý

Trong lúc cả hai người tươi cười đứng đó thì ở bên dưới lại là một cảnh tượng khác.

Bốn người Lý Nhất Phàm, Thiên Linh Lung, Kiếm Tiểu Minh cùng Thẩm Văn Hiên lúc này mang sắc mặt âm trầm.

Mấy vị trưởng lão, thành viên cấp cao cũng có vẻ mặt giận dữ.

“Ghê tởm!”

Kiếm Tiểu Minh thấp giọng mắng: “Thánh Vương phủ cùng Đại Nhật Thần Giáo là cái thá gì? Lần này...”

Kiếm Tiểu Minh lửa giận bừng bừng.

Nếu không phải là đệ tử trong môn phái bị người khác uy hiếp tính mạng, bọn họ đã sớm tấn công rồi.

Bọn họ không sợ chết.

Nhưng họ không muốn đệ tử tông môn chịu liên luỵ.

Lý Nhất Phàm khổ sở nói: “Không biết tông chủ hiện tại ở nơi nào, nói là đi đại lục Thiên Long, nhưng đã kéo dài ba bốn tháng...”

“Tần đại ca sớm muộn cũng sẽ trở về”.

Kiếm Tiểu Minh quát lên: “Đến lúc đó, bọn họ liền chờ chết đi!”

Thiên Linh Lung cau mày nói: “Lần này, là người của đại lục Trung Thần, nghe nói Thần gia rất mạnh mẽ, có Cảnh giới Thiên Vị tồn tại...”

Bọn họ không phải kiểu ngu ngốc tu luyện.

Bọn họ đã từng cho rằng cảnh giới Hóa Thần là sự tồn tại như thần ở Cửu U đại lục.

Nhưng thực tế thì sao?

Những thế gia cổ, cổ quốc kia đều có sự tồn tại vượt qua cảnh giới Hóa Thần.

Cảnh giới Tam Vị!

Cảnh giới Nhân Vị! Cảnh giới Địa Vị! Cảnh giới Thiên Vị!

Cảnh giới Tam Vị mới là sự tồn tại không gì sánh được, gần như thần thánh.

Cảnh giới Nhân Vị ở trong các thế gia cổ và cổ quốc tại Cửu U đại lục bây giờ cũng có không ít.

Mà cảnh giới Địa Vị, thì chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Còn Cảnh giới Thiên Vị ở Cửu U đại lục gần như không có.

Mà bây giờ, Đại lục Trung Thần lại có!

Lần này, mỗi bên thế gia cổ cùng cổ quốc tới tham gia yến hội người là có thể nhìn ra.

Đại lục Trung Thần bá đạo cỡ nào chứ!

Đích tôn Thần Nam Vân đón dâu.

Trong Cửu U đại lục, bất kỳ thế lực nào có nhân vật vượt qua cảnh giới Hóa Thần cao thủ thì đều phải tới.

Ai không đến, người đó phải chết!

Chỉ nguyên điểm này, toàn bộ Cửu U đại lục, ai có thể làm được?

“Sư tôn... Tốt nhất không nên trở về lúc này...”

Thẩm Văn Hiên do dự nói: “Nếu không, ta e là... sẽ xảy ra nhiễu loạn lớn!”

Thẩm Văn Hiên không thể không thừa nhận là Tần Ninh rất lợi hại.

Nhưng lần này, đối thủ lợi hại hơn.

Lão Vệ hiện nay không rõ sống chết.

Nếu như Tần Ninh trở về, có thể sẽ chết!

Mấy người lúc này trở nên im lặng.

Tần Ninh che chở Thanh Vân tông, bọn họ đều hiểu rõ.

Thanh Vân tông có thể có được ngày hôm nay là do Tần Ninh hao tổn rất nhiều tâm tư.

Mà bây giờ...

Bọn họ, có thể làm gì được?

Mỗi người lúc này có một suy nghĩ riêng.

Đùng...

Kèm theo một tiếng trống trầm thấp vang lên.

Bên trong đại điện Thanh Vân, lần lượt từng người đi ra theo hai hàng.

Người dẫn đầu hàng bên trái mặc hoàng phục, uy vũ bất phàm.

Chính là quốc chủ cổ quốc Đại Hạ hiện nay - Hạ Phương Ki!

Mà người dẫn đầu hàng bên trái, là trưởng tộc hiện nay của cổ gia Lĩnh Nam - Cổ Lãm Đông!

Cổ quốc Đại Hạ!

Cổ gia Lĩnh Nam.

Đây đều là thế lực truyền thừa đứng đầu Cửu U đại lục.

Hạ Phương Ki, trước đây chính là Cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, mà bây giờ, đã đến cảnh giới Nhân Vị trung kỳ.

Không chỉ vậy, hai người con trai ưu tú của ông ta cũng đến cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ.

Cổ quốc Đại Hạ lần này dựa vào Thần gia ở đại lục Trung Thần, sau này hoàn toàn có thể xưng bá ở Cửu U đại lục.

Rất nhiều thế gia, cổ quốc lúc này đều có sự chuyển biến khác biệt.

Cổ Lãm Đông lúc này vui sướng vô cùng.

Cổ gia cùng cổ quốc Đại Hạ lần này liên thủ, chỗ dựa là đại lục Trung Thần.

Các thế gia trong Cửu U đại lục sẽ lấy Cổ gia làm thủ lĩnh.

Cổ quốc sẽ lấy cổ quốc Đại Hạ làm thủ lĩnh.

Cảnh tượng tốt đẹp đang hiện ra trước mắt ông ta.

“Hoan nghênh các vị tới tham gia!”

Hạ Phương Ki lúc này mở miệng, nói: “Lần này thiếu chủ Thần Nam Vân của Thần gia ở đại lục Trung Thần, cùng Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi của Thanh Vân tông kết làm phu thê, đây là chuyện rất tốt!”

“Cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam chúng ta đại diện cho Thần gia hoan nghênh mọi người!”

Cổ Lãm Đông lúc này nhìn mọi người, nói: “Các vị, đội ngũ đón dâu Thần gia của đại lục Trung Thần sẽ đến đây nhanh thôi, hy vọng mọi người cũng thể hiện ra tấm lòng chúc mừng cho bọn họ thấy!”

Cổ Lãm Đông nói xong, bên dưới tức thì vang lên một tràng vỗ tay.

Cổ Lãm Đông thoả mãn gật đầu.

Như vậy mới đúng chứ!

Lần này, bất kể là ai cũng phải đàng hoàng.

Ai dám nháo sự, không cần bọn họ xuất thủ, Thần gia lần này sẽ đại khai sát giới.

“Ngoài ra, tiệc cưới hôm nay, khắp nơi đều tới tham gia!”

“Mượn cơ hội này, chúng ta cũng xin tuyên bố một chuyện tốt!”

Hạ Phương Ki nhìn Cổ Lãm Đông, gật đầu rồi tiếp tục mở miệng.

“Cửu U đại lục, từ khi sinh ra Cửu U Đại Đế năm đó cho đến bây giờ, gần chín vạn năm, cũng không có thêm anh tài xuất hiện”.

“Cửu U đại lục so sánh với các đại lục xung quanh thì lại đang ở thế yếu hơn!”

“Vì sao?”

“Bởi vì chúng ta chia bè kéo cánh!”

Hạ Phương Ki nói xong thì bỗng nhiên ngừng lại.

Cổ Lãm Đông vào thời khắc này mở miệng: “Cho nên, từ hôm nay trở đi, Cửu U đại lục chúng ta cũng nên quật khởi”.

“Hôm nay, nhân dịp Thần gia đón dâu, Cửu U đại chúng ta lục thành lập liên minh!”

“Tên là Cửu U Minh!”

“Mà Cửu U Minh đương nhiên phải có thống soái”.

“Cho nên, Cổ Lãm Đông ta, cùng với quốc chủ Hạ Phương Ki của cổ quốc Đại Hạ, và cả tam gia Thần Thước của Thần gia, ba người đảm nhiệm chức vị minh chủ!”

“Trưởng tộc của các thế gia cùng với quốc quân cổ quốc, đảm nhiệm chức vị phó minh chủ!”

Hạ Phương Ki nhìn mọi người, nói: “Chúng ta kết thành đồng minh, quyết định minh chủ, vậy tương lai, chính là Cửu U Minh. Các cảnh giới Nhân Vị, Địa Vị trong liên minh cũng sẽ được sắp xếp, Cửu U đại lục chúng ta cũng có thể trở thành đại lục mạnh mẽ”.

“Đến lúc đó, cho dù Ma tộc có đột kích, chúng ta cũng sẽ không luống cuống tay chân”.

Hai người nói liền mạch, tựa như Cửu U Minh đã được thành lập vây.

Lúc này, rất nhiều thế gia cùng cổ quốc bên dưới đều thay đổi sắc mặt.

Cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam muốn làm thống lĩnh của Cửu U đại lục!

Vậy vị trí của bọn họ ở đâu?

Nếu như cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam mạnh mẽ như Thần gia, bọn họ đương nhiên không dám nói gì.

Nhưng bây giờ, cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam chỉ có nội tình tương đương với bọn họ mà thôi.

Bọn người kia, thật đúng là cái gì cũng dám nói.

Dựa vào Thần gia nên cho rằng bản thân có thể hoành hành ngang ngược ở Cửu U đại lục mà không cần kiêng dè ai sao?

Lúc này, mấy đại thế gia cổ cùng cổ quốc đều nghị luận ầm ĩ.

Nhưng lại không có ai dám cầm đầu phản bác, trong lúc nhất thời, cảnh tượng lộ rõ vẻ lúng túng.

“Đại Nhật Thần Giáo ta ủng hộ việc lập ra Cửu U Minh!”

“Thánh Vương phủ ta cũng ủng hộ!”

Lúc này, hai giọng nói đột ngột vang lên.

Giáo chủ hiện tại của Đại Nhật Thần Giáo là Vương Triết, và phủ chủ Thánh Minh Thiên của Thánh Vương Phủ giờ này ở bên dưới la lên.

Nhìn thấy vẻ nôn nóng của hai bên này, mọi người đều thờ ơ.

Nếu không có cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam, Đại Nhật Thần Giáo cùng Thánh Vương phủ gần như xong đời, hai người bọn họ đương nhiên đồng ý.

Vương Triết nhìn mọi người, nói: “Các ngươi không đồng ý là muốn đối địch với Thần gia sao? Tam gia Thần Thước của Thần gia là một trong các minh chủ của Cửu U Minh đấy!”

Lời này vừa nói ra, mọi người liền biến đổi sắc mặt.

Chuyện này, cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam dĩ nhiên phải nhắc đến.

Vậy chứng minh rằng Thần gia, cho phép họ.

Nếu như Thần gia xuất thủ thì lại là chuyện khác!

Phanh...

Vương Triết vừa nói xong, trong nháy mắt, một tiếng “phanh” vào thời khắc này vang lên.

Một cây rìu lớn lúc này rơi xuống đất, trực tiếp chém Vương Triết thành hai khúc.

“Thành lập Cửu U Minh, vậy Thạch Cảm Đương ta có thể làm minh chủ được không?”

Tiếng cười ha ha vào thời khắc này đột nhiên vang lên.
Chương 754: Không phục tới cắn ta

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Thạch Cảm Đương!

Là ai?

Một bóng người đáp xuống.

Hắn ta thu lại búa rìu, vác lên vai rồi nhìn mọi người cười khì khì.

“Cửu U Minh, tên cũng hay, tam đại minh chủ à, ta thấy Thạch Cảm Đương ta có thể chiếm lấy một vị trí!”

“Vô liêm sỉ!”

Một tiếng rít vang lên vào lúc này. Quốc quân Hạ Phương Ki của cổ quốc Đại Hạ phẫn nộ quát lên.

“Ngươi là người phương nào mà dám can đảm ở đây làm loạn?”

“Muốn chết phải không?”

Hạ Phương Ki nhìn chằm chằm Thạch Cảm Đương, ánh mắt lạnh lùng.

Một thiếu niên như thế, phất tay chém chết Vương Triết.

Phải biết rằng, Vương Triết là cảnh giới Hóa Thần lục chuyển!

Một búa đánh chết một vị cảnh giới Hóa Thần lục chuyển, thiếu niên trước mắt này có thực lực bất phàm.

“Hạ Phương Ki, rốt cuộc là ai đang muốn chết cơ?”

Một giọng nói đạm mạc vào thời khắc này từ từ vang lên.

Phía sau đại điện Thanh Viên, một bóng dáng màu xanh lam lạnh băng dài trăm trượng dần dần đi ra.

Bóng dáng màu xanh lam đó, dài trăm trượng, quơ móng vuốt băng tỏa ra khí lạnh xuyên tim.

“Tông chủ!”

“Tần Ninh!”

Tức thì, toàn bộ đại điện Thanh Viên sôi trào.

Tần Ninh.

Trở về.

Hạ Phương Ki hơi biến đổi sắc mặt, nhưng chỉ là trong nháy mắt mà thôi.

“Tần Ninh, ngươi trở về?”

Hạ Phương Ki thản nhiên nói: “Hôm nay, là ngày Thần gia của đại lục Trung Thần đón dâu”.

“Tần Ninh, ta khuyên ngươi, tốt nhất đừng làm loạn”.

“Làm loạn?”

Tần Ninh liếc mắt nhìn Hạ Phương Ki, ở trên cao nhìn xuống nói: “Hạ Phương Ki, nếu ta nhớ không nhầm thì ta cũng đã từng nói với ngươi rồi”.

“Chớ chọc đến ta!”

Giọng điệu của Tần Ninh lạnh lùng hơn bình thường.

“Chiếm giữ Thanh Vân tông của ta!”

“Để cho hai tì nữ của ta lấy Thần Nam Vân gì đó?”

“Quan trọng nhất là, ngươi cũng dám xuất thủ với lão bộc của ta?”

Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi lúc này đều mặc váy đỏ, an ổn đứng phía sau Tần Ninh.

Lão Vệ, vẫn là khỏe mạnh như cũ.

Thấy cánh tay trái của Lão Vệ đã trở lại, mấy người Kiếm Tiểu Minh đều vui vẻ.

Tần Ninh quay về.

Tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết!

Không vì lý do gì khác.

Tần Ninh, chính là Tần Ninh, không gì làm không được!

Lúc này, bầu không khí trở nên cứng ngắc.

“Tần Ninh, chính ngươi muốn chết, chẳng lẽ lại phải kéo Thanh Vân tông theo sao?”

Hạ Phương Ki nói với vẻ uy hiếp.

Tần Ninh cũng lơ đễnh cười nhạt nói: “Từ giờ trở đi, đệ tử Thanh Vân tông ta, chết một người, ta diệt cổ quốc Đại Hạ, cổ gia các ngươi. Chuyện tiêu diệt cả tòa thành, ta cũng không phải chưa từng làm”.

Hạ Phương Ki tái mặt lại.

Tần Ninh, hoàn toàn không nói đạo lý.

Nhưng cái tên này dựa vào đâu mà nói vậy?

“Tần Ninh, ngươi đừng làm loạn, diệt chính mình, diệt cả Thanh Vân tông!”

Cổ Lãm Đông lúc này cũng quát lên: “Lần này, xây dựng Cửu U Minh, đó cũng là vì tốt cho Cửu U đại lục của chúng ta”.

“Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi cũng chỉ là tì nữ của ngươi mà thôi. Gả cho Thần Nam Vân, có thể làm cho Cửu U đại lục cùng đại lục Trung Thần có quan hệ chặt chẽ...”

“Tì nữ của ta?”

Tần Ninh giễu cợt nói: “Ngươi cũng biết là người của ta đấy à. Người của ta, Thần Nam Vân có tư cách cưới sao?”

“Hắn ta xứng sao?”

Lời này vừa nói ra, Cổ Lãm Đông bị cứng họng.

Hắn ta xứng sao?

Thần Nam Vân là ai?

Đích tôn của Thần gia ở đại lục Trung Thần, người thừa kế của Thần gia trong tương lai.

Hắn ta xứng sao?

Tần Ninh, quá kiêu ngạo!

Chỉ là hai tì nữ mà thôi, cho dù có xinh đẹp tuyệt đỉnh và thiên phú cao cường đến mấy.

Nhưng, dù sao cũng là tì nữ của Tần Ninh.

“Tần Ninh, ngông cuồng quá cũng sẽ không có kết quả tốt đâu”. Hạ Phương Ki âm trầm nói.

Hôm nay, cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam liên hợp.

Tần Ninh lúc này rõ ràng là tới phá.

“Đúng, ta rất tán thành lời ngươi nói!”

Tần Ninh giễu cợt một tiếng, vung tay lên.

Hai bóng người vào thời khắc này xuất hiện.

Chính là Hạ Minh Động cùng Hạ Khai Nguyên.

“Hạ Phương Ki, ta đã cho ngươi cơ hội, chính ngươi không quý trọng”.

“Cổ quốc Đại Hạ không động vào ta, ta lười quan tâm các ngươi, nhưng bây giờ lại làm mưa làm gió, động đến cả ta”.

“Hôm nay ta mà chưa trở về, người của ta sẽ phải lấy người khác?”

“Lão bộc của ta cũng bị Cổ quốc Đại Hạ các ngươi hành hạ đến chết”.

“Món nợ này, hôm nay ta sẽ tính lại với các ngươi toàn bộ”.

Phanh...

Tần Ninh nói xong, lại một bóng người tiếp tục bị ném ra.

“Hạ Vận Sinh!”

Thấy bóng người đó, rất nhiều quốc chủ cổ quốc, trưởng tộc thế gia ở đây hơi biến đổi sắc mặt.

Hạ Vận Sinh.

Quốc quân đời đầu của cổ quốc Đại Hạ.

Cảnh giới Nhân Vị hậu kỳ!

Lúc này lại bị Tần Ninh ném thẳng ra như một con chó chết.

“Hạ Phương Ki, nhớ lấy những gì ngươi đã làm”.

Tần Ninh vung tay lên.

Thạch Cảm Đương nhếch miệng cười một tiếng rồi lao ra trong nháy mắt.

Phốc phốc phốc...

Ba bóng người, đứng lơ lửng giữa không trung.

Thạch Cảm Đương lấy búa rìu chém giết đi ra.

Không có tiếng kêu thảm thiết nào.

Chỉ âm thanh cơ thể bị phá vỡ nho nhỏ từ từ vang lên.

Ba bóng người, bị chém ngang.

Tiếng thi thể rơi xuống đất bộp bộp.

Lần này, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Giết!

Thật sự giết chết!

Tần Ninh, căn bản không nói nhảm.

Hạ Minh Động cùng Hạ Khai Nguyên chính là hai người con trai kiệt xuất nhất của Hạ Phương Ki.

Mà Hạ Vận Sinh, lại là phụ hoàng của Hạ Phương Ki.

Cha và con trai mình, một hơi chết hết.

“Tần Ninh!”

Hạ Phương Ki lúc này phẫn nộ nhìn hắn.

Tần Ninh căn bản lười quan tâm.

Nhìn về phía mọi người.

“Hôm nay tất cả mọi người đều ở đây nên ta sẽ nói rõ một vài câu”.

“Sau này, nếu như còn có người dám có ý xấu với người của ta, với Thanh Vân tông của ta, ta chắc chắn sẽ khiến hai tay mình nhuốm đầy máu!”

Hôm nay, hắn không chỉ muốn triệt để tiêu diệt cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam.

Tần Ninh cũng muốn giết gà dọa khỉ!

Phiền phức liên tục kéo đến khiến hắn phiền lòng.

Những người này, nói cho cùng, vẫn chưa hoàn toàn sợ hãi.

Cổ Lãm Đông lúc này không nói được lời nào.

Tần Ninh quá hung tàn.

Giết mấy người Hạ Vận Sinh, Hạ Phương Ki không điên mới là lạ.

Trên quảng trường, yến hội được bày ở hai bên.

Nhưng lúc này, ở giữa có ba bộ thi thể tản ra mùi máu tươi, nhường sợ run lên.

“Tần Ninh, ngươi quá đáng rồi đấy!”

“Quá đáng?”

Tần Ninh liếc liếc mắt Hạ Phương Ki, từ từ nói: “Đụng đến người của ta, ngươi nên sớm biết sẽ có kết cục này”.

“Không phục? Không phục thì tới cắn ta!”

Tần Ninh hừ một tiếng.

Nếu không phải hắn kịp thời trở về.

Lão Vệ chết!

Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi cũng thành vợ người ta.

Hắn đã từng nói.

Chuyện của Tần Hâm Hâm sẽ không xảy ra nữa.

Hôm nay, cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam.

Nhất định phải chịu tai họa bằng máu!

“Ngươi...”, Hạ Phương Ki run rẩy.

“Hạ Phương Ki, Cổ Lãm Đông, hôm nay hai người các ngươi chắc chắn phải chết!” Tần Ninh chỉ tay ra, đứng vững ở trên cự long, hờ hững nói.

“Làm càn!”

Một tiếng quát lớn, vào thời khắc này vang lên.

Ba bóng người đột nhiên xuất hiện.

Cổ Lãm Đông nghe được cái tiếng quát đó thì khuôn mặt trở nên vui vẻ.

Cường giả đời trước của cổ gia Lĩnh Nam xuất hiện!

“Tham kiến ba vị lão tổ!”

Thấy ba bóng người đó, Cổ Lãm Đông lập tức chắp tay cung kính.

“Cổ Xuân Dương!”

“Cổ Xuân Hoa!”

“Cổ Xuân Nguyên!”

Thấy ba bóng người kia, người của thế gia cổ cùng cổ quốc ở bên dưới không khỏi thay đổi sắc mặt.

Ba vị này, có bối phận cao hơn Cổ Lãm Đông.

Có thể nói, là sức mạnh lớn nhất của Cổ gia Lĩnh Nam.

Lần này, đích thân xuất mã.

Cửu U đại lục thật sự phải thay đổi rồi!
Chương 755: Chỉ là cảnh giới Địa Vị

Cổ Lãm Đông lúc này vội vàng đi tới chỗ ba người kia, khúm núm chào hỏi.

Tuy ông ta là trưởng tộc cổ gia Lĩnh Nam, nhưng ba vị lão tổ, đều là nhân vật sống gần vạn năm.

Hơn nữa xét về bối phận, ba người này có địa vị thân phận không biết cao hơn ông ta bao nhiêu bậc.

Quan trọng nhất là, thân là lão tổ cổ gia Lĩnh Nam, ba người thậm chí có thể phế truất thân phận trưởng tộc của ông ta.

Lần này ra tay với Thanh Vân tông mà không có sự đồng ý của ba lão tổ thì ông ta cũng không dám làm đến mức này.

“Miệng còn hôi sữa mà cũng ở đây dương oai!”

Một người dẫn đầu ba lão tổ mặc áo bào, râu tóc trắng xóa, khí tức trầm ổn, giọng nói rõ ràng.

Chính là một trong ba vị lão tổ của Cổ gia, Cổ Xuân Dương.

Cổ Xuân Dương mắng: “Chúng ta liên hợp Cửu U đại lục, xây dựng Cửu U Minh, chính là vì ứng phó Ma tộc”.

“Ngươi ở đây làm loạn, là muốn Cửu U đại lục trở thành thiên hạ của Ma tộc dưới lòng đất sao?”

“Bớt xàm ngôn đi”.

Tần Ninh cũng không khách khí, trực tiếp mắng: “Xây dựng Cửu U Minh, đồ đệ của ta làm minh chủ còn thích hợp hơn các ngươi!”

Thạch Cảm Đương lúc này đứng vững ở trung tâm quảng trường, lưng đeo búa rìu, đắc ý ưỡn ngực.

“Các ngươi là cái quái gì? Cũng dám nói là vì Cửu U đại lục?”

“Ma tộc dưới lòng đất dám xuất thế, Tần Ninh ta một mình tiêu diệt”.

“Đừng nói dễ nghe như vậy, đừng tưởng rằng, ai cũng ngu dốt như ngươi”.

Tần Ninh khinh miệt nhìn ba người.

“Chỉ là cảnh giới Địa Vị sơ kỳ mà thôi, đừng có diễu võ dương oai ở đây”.

“Ngươi muốn chết!”

“Ngu dốt”.

Tức thì, ba lão già giận dữ không thôi.

Tần Ninh đơn giản là quá mức ngông cuồng.

“Ta ngông cuồng? Ta ngông cuồng, ngươi có thể làm gì được ta?”

Tần Ninh vung tay lên, quát: “Thạch Đầu, chém chết ba lão già này đi!”

“Vâng!”

Thạch Cảm Đương lúc này hét lớn một tiếng, phi thân lên.

“Không coi ai ra gì!”

“Làm càn!”

“Thứ ngông cuồng!”

Tức thì, ba lão tổ tức giận không thôi.

Tần Ninh lúc này đơn giản là ngông cuồng đến mức tận cùng.

Ba người bọn họ đều là cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, thuộc loại nhân vật vô địch uy danh hiển hách ở toàn bộ Cửu U đại lục.

Tọa trấn cổ gia Lĩnh Nam.

Cổ gia Lĩnh Nam, vì có ba người bọn họ tồn tại nên không ai dám trêu chọc.

Lúc này, Tần Ninh lại bảo một tiểu quỷ, tới chém giết bọn họ?

Đúng là láo xược vô cùng.

Tức thì, ba người vọt ra tấn công.

Oanh...

Một loại dao động vào thời khắc này vang lên.

Đại địa run rẩy.

Một khí tức áp bách mạnh mẽ truyền ra từ ba người bọn họ.

Cảnh giới Địa Vị sơ kỳ!

Cảnh giới Tam Vị là nhân vật truyền kỳ trong mắt rất nhiều người ở Cửu U đại lục.

Dù sao, một số người cho đến cuối đời, đỉnh phong chính là cảnh giới Hóa Thần.

Lần này, rất nhiều người lần đầu tiên nhìn thấy vô địch cảnh giới Địa Vị.

Sóng linh khí mạnh mẽ chưa thả ra, nhưng từng luồng áp bách đã khiến bọn họ không thể thở nổi.

Đây chính là chỗ mạnh mẽ của cảnh giới Địa Vị.

“Lão già, nhận lấy cái chết đi!”

Thạch Cảm Đương lúc này phi thân lên.

Tức thì, một khí tức càng thêm cuồng bạo lại được thi triển ra.

Cảnh giới Địa Vị!

Lần này, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Trước mắt, một thiếu niên thoạt nhìn mười lăm mười sáu tuổi.

Lại là cảnh giới Địa Vị!

Coi như là tu hành từ lúc còn trong bụng mẹ đi nữa, tốc độ cũng không thể nhanh như vậy được!

Nhưng lúc này, Thạch Cảm Đương cũng không thèm quan tâm, khí tức quanh người ngày càng mạnh mẽ.

“Cảnh giới Địa Vị hậu kỳ...”

Phía dưới, mấy đại thế gia cùng cổ quốc lúc này kinh ngạc đến mức nói không nên lời.

Cảnh giới Địa Vị hậu kỳ!

Bên cạnh Tần Ninh có một vị cảnh giới Địa Vị hậu kỳ đắc lực giúp đỡ.

Cổ Xuân Dương, Cổ Xuân Hoa, Cổ Xuân Nguyên ba người lại thay đổi sắc mặt.

Bọn họ vốn tưởng rằng, Hạ Vận Sinh chết ở trong tay Thạch Cảm Đương.

Thằng nhãi này cùng lắm là ở cảnh giới Nhân Vị hậu kỳ.

Nhưng chẳng ai ngờ lại là cảnh giới Địa Vị hậu kỳ.

Cảnh giới cùng thực lực như vậy.

Đủ để gọi là khủng bố!

“Chém!”

Thạch Cảm Đương lúc này cũng mặc kệ, trực tiếp chém xuống một búa.

Keng...

Cổ Xuân Nguyên dùng một kiếm đón đỡ, bóng người lảo đảo lui lại, khuôn mặt trắng bệch.

Bốn bóng người, đứng trên khoảng không cao mấy trăm mét, linh khí lăn lộn, thiên địa biến sắc.

“Lại chém!”

Thạch Cảm Đương khẽ quát một tiếng, chém ra lần nữa.

Phanh...

Sức lực mạnh mẽ khiến cho Cổ Xuân Dương cước bộ lảo đảo, lắc lư trên không trung.

“Ba chém!”

Thạch Cảm Đương lần nữa búa rìu giao nhau chém ra.

Cổ Xuân Hoa phun ra một ngụm máu tươi, cả người tái mét mặt mày.

Ba búa rìu, ba đại cảnh giới Địa Vị sơ kỳ không địch lại nổi.

Thấy cảnh đó, Tần Ninh cũng nhíu mày.

“Ta bảo ngươi giết người, không phải bảo ngươi làm màu, còn làm màu nữa thì ta lột da ngươi!”

Tần Ninh nói xong.

Thạch Cảm Đương giật mình một cái.

Tần Ninh hừ một tiếng, lười nói thêm.

Thằng nhãi này, cảnh giới Địa Vị hậu kỳ đỉnh phong, lúc nào cũng có thể đến cảnh giới Thiên Vị.

Ba cảnh giới Địa Vị sơ kỳ mà thôi, một búa chém chết, cực kỳ đơn giản.

Mà cứ chém xuống liên tục nhưng lại không giết được ai cả.

Chính là cố ý khoe khoang bản thân ở đây.

Bị Tần Ninh mắng, Thạch Cảm Đương nhìn ba người.

“Lăn xuống phía dưới!”

Hắn ta rít lên một tiếng, trong giây lát đó giống như sư hống hổ gầm vậy.

Sóng công kích mạnh mẽ trực tiếp làm ba người kinh sợ.

Rầm rầm rầm...

Tức thì, ba bóng người, ầm ầm rơi xuống.

Toàn thân trên dưới, quần áo rách tả tơi, thất khiếu chảy máu.

Ba bóng người, hai đầu gối cắm thẳng xuống đất, quỳ trước đại điện Thanh Vân.

Toàn bộ xương bánh chè hai chân đều bị vỡ nát.

Trong nháy mắt, toàn bộ Thanh Vân tông lặng im như tờ.

“Ha ha ha...”

Thạch Cảm Đương lúc này phi thân xuống, ha ha cười nói: “Sư tôn, kế tiếp, giết ai đây? Ông ta, hay là ông ta?”

Thạch Cảm Đương chỉ về Hạ Phương Ki cùng Cổ Lãm Đông.

Trong nháy mắt, hai người xanh cả mặt, mồ hôi chảy không ngớt.

Hai người bọn họ chẳng qua mới đạt cảnh giới Nhân Vị trung kỳ.

Sao có thể làm đối thủ của Thạch Cảm Đương?

Tần Ninh liếc nhìn Thạch Cảm Đương: “Câm miệng”.

“Vâng!”

Thạch Cảm Đương hậm hực lui về sau.

Tần Ninh nhìn ba người, khuôn mặt sắc lạnh nhạt.

“Hạ Phương Ki!”

Đột nhiên, Tần Ninh nhìn Hạ Phương Ki, từ từ nói: “Mời lão tổ tông nhà ngươi ra đi, cứ trốn mãi không thấy khó chịu à?”

Hạ Phương Ki thân thể run lên.

Lúc này, một tiếng xé gió vang ra, một bóng người chạy về phía chân trời.

Thạch Cảm Đương thấy một màn này, không cần Tần Ninh phân phó, trực tiếp ném ra búa rìu, đuổi theo.

Viu...

Chỉ là, hai tiếng xé gió vang lên.

Búa rìu đã bị một thanh trường kiếm đón đỡ, mắt thấy một bóng người đã chạy như bay ra ngoài mười ngàn thước.

Thạch Cảm Đương liền đỏ bừng mặt.

Mẹ nó!

Xấu hổ!

Không đuổi được!

Tần Ninh liếc Thạch Cảm Đương, không nói gì.

Cốc Tân Nguyệt lúc này bước tới, ngón tay chỉ ra.

Ông..

Một vệt sáng, trực tiếp xuyên thấu mười ngàn thước bên ngoài.

Phù một tiếng, kèm theo một tiếng rên trầm thấp.

Thạch Cảm Đương nhìn thấy cảnh này, tức thì bay đi.

Phía xa vang lên thanh âm đấm đá.

Không bao lâu sau, Thạch Cảm Đương trở về.

Trên tay còn kéo theo một người.

“Lão tổ tông...”

Thấy người đó, Hạ Phương Ki sắc mặt hoàn toàn suy sụp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK