Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nhìn Thạch Cảm Đương.
“Cửu U Đại Đế” là Tần Ninh đang ở trước mặt còn chưa nói gì đây.
Thạch Cảm Đương lại như kiểu chịu phải nỗi nhục gì lớn lắm.
Đúng là ông thần diễn xuất!
Thật sự rất biết nịnh!
“Kiếm Tiểu Minh, ta nói cho ngươi biết. Dù là ở đại lục Thương Lan thì danh tiếng của Cửu U Đại Đế cũng vô cùng hiển hách”.
“Chỉ có điều, Cửu U Đại Đế đi từ Cửu U đại lục ra, các ngươi chỉ biết người ở Cửu U đại lục rất mạnh mẽ”.
Thạch Cảm Đương nói với vẻ đương nhiên.
“Bắc Thương Đế Quân cũng coi như là nhân vật số một”.
Tần Ninh mở miệng: “Có thể vượt qua cảnh giới Hóa Thần thì đều được coi là nhân vật số một”.
Cảnh giới Tạo Hóa!
“Cảnh giới Tạo Hóa lại được gọi là huyền cảnh Tạo Hóa, chữ “huyền” có ý nghĩa tới hàng vạn hàng nghìn, ai cũng không dám chắc. Đạt đến huyền cảnh Tạo Hóa đúng là không dễ, vượt qua huyền cảnh Tạo Hóa thì lại càng khó khăn”.
Tức thì, tâm trạng mọi người liền bay đi xa.
Bọn họ đã từng cho rằng cảnh giới Hóa Thần chính là vô địch ở Cửu U đại lục.
Thực tế thì mỗi đại cổ quốc, thế gia cổ có không ít cảnh giới Nhân Vị, cũng có cảnh giới Địa Vị.
Khi biết cảnh giới Tam Vị tồn tại, mọi người cũng kinh ngạc trong lòng.
Hiện tại, trên cả cảnh giới Tam Vị lại có huyền cảnh Tạo Hóa...
Càng làm cho bọn họ kinh ngạc.
Hôm nay bọn họ biết thêm rất nhiều từ những gì Tần Ninh nói.
“Được rồi, giải tán đi!”
Tần Ninh phất tay nói: “Đối với các ngươi, việc cấp bách lúc này là bước vào cảnh giới Tam Vị. Đạt đến cảnh giới Tam Vị, Thanh Vân tông mới có thể chính thức là tông môn mạnh mẽ”.
Mọi người tức thì gật đầu, lần lượt rời đi.
“Sư tôn, người sắp xếp đi ạ!”
Mọi người vừa rời đi, Tần Ninh còn chưa nói gì, Thạch Cảm Đương đã tiến lên, cười hì hì nói.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này không còn gì để nói.
Tần Ninh nói gì chưa?
Có hành động gì chưa?
Thạch Cảm Đương liền nhảy lên hỏi một câu như vậy!
Thạch Cảm Đương đúng là là con giun trong bụng Tần Ninh!
“Kính Bắc Thương xuất thế thì khả năng lớn là thiên cung Bắc Thương cũng sẽ xuất thế, ngươi biết vị trí của thiên cung Bắc Thương chứ?”
“Biết biết, năm đó con từng đi theo người tới đó rồi”.
“Ừ!”, Tần Ninh gật đầu nói: “Đi tìm hiểu tin tức đi, kính Bắc Thương là đồ tốt, là thứ rất tốt để kinh sợ Ma tộc”.
“Nếu bị người khác lấy đi, ta cũng khá luyến tiếc”.
“Dạ vâng vâng!”
Thạch Cảm Đương hấp ta hấp tấp rời đi.
Bây giờ hắn ta đến cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, ở Cửu U đại lục cũng có thể xưng vương xưng bá.
“Đi, dẫn các cô xem phong cảnh của Cửu U đại lục!”
Tần Ninh cười nói: “Ngũ mạch Phong Thiên, sông Địa U, Vô Cực Thần Sơn, ngục cốc U Minh, ốc đảo Đại Vũ”.
“Các cô cũng đã đến ốc đảo Đại Vũ, mà bốn chỗ khác thì chưa, ta dẫn các cô đi mở mang tầm mắt!”
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nghe vậy thì dĩ nhiên vô cùng vui vẻ.
Cốc Tân Nguyệt thì phất tay nói: “Ta dạo này có chút cảm ngộ, cần tu luyện nhiều hơn”.
“Cũng được!”
Tần Ninh dẫn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi với Lão Vệ xuất phát.
Nửa tháng sau đó, Tần Ninh dẫn ba người đi qua bốn chỗ.
Thực ra Tần Ninh không nói, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng biết.
Bốn nơi này chính là nơi phong ấn Ma tộc dưới lòng đất.
Suy cho cùng thì năm đó Tần Ninh cũng đi từ Cửu U đại lục mà ra, thứ ràng buộc hắn, vẫn là Cửu U đại lục.
Ma tộc dưới lòng đất đến từ đâu, không ai biết.
Càng không ai biết vì sao chúng muốn đi lên mặt đất.
Năm đó Tần Ninh, mới chỉ đóng chặt hoàn toàn Vô Cực Thần Sơn, còn lại bốn thông đạo, vẫn chỉ ở trạng thái phong ấn.
“Ma tộc dưới lòng đất xem ra là không chờ nổi rồi!”
Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Nhanh thì một năm rưỡi, lâu thì ba năm rưỡi, bốn phong ấn hầu như đều sẽ tan vỡ”.
Nghe đến lời này, Diệp Viên Viên không nhịn được nói: “Công tử năm đó vì sao không đóng chặt hoàn toàn bốn nơi kia?”
“Ta cũng muốn, chẳng qua quá khó khăn”.
“Không phải vấn đề về thực lực, mà là tính ngoan cường của Ma tộc dưới lòng đất”, Tần Ninh thản nhiên nói: “Phong ấn kín năm thông đạo, bọn chúng sẽ nới thêm năm thông đạo mới, đến lúc đó phiền toái sẽ càng lớn hơn”.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều gật đầu.
Ma tộc dưới lòng đất bắt buộc phải cắn nuốt Cửu U đại lục.
Điểm này, không thể nghi ngờ.
“Vì sao chưa từng nghe nói đại lục khác có Ma tộc dưới lòng đất tồn tại?”
“Chưa nghe nói không có nghĩa là không có”.
Tần Ninh đứng chắp tay, từ từ nói: “Xem ra, thật đúng là cần nhận thức lại thế giới này”.
Trở lại Thanh Vân tông, Thạch Cảm Đương đã quay về.
“Sư tôn, sư tôn, tin tức lớn!”
Thạch Cảm Đương vừa thấy Tần Ninh đầu tiên thì vội vàng nói: “Lần này, thiên cung Bắc Thương xuất thế, có người nói kính Bắc Thương, cũng sẽ xuất thế”.
“Hiện tại, toàn bộ đại lục Bắc Thiên gần như là sôi trào”.
“Không ít người đã xuất phát đến di tích”.
Thạch Cảm Đương không ngừng nói: “Lần này thật sự rất nhộn nhịp đó, toàn bộ bảy đại lục thứ trung tâm của đại lục Bắc Thiên đều phái cường giả hành động”.
“Hầu như tất cả đại lục cao cấp, đại lục trung cấp đều đi, tóm lại là đông đảo vô cùng, sợ gần chết”.
Thạch Cảm Đương một mạch nói, Tần Ninh thì một mạch ngừng.
Cuối cùng, Thạch Cảm Đương nói xong, Tần Ninh cười nói: “Bảy đại lục thứ trung tâm? Ta nhớ là đại lục Bắc Thiên có mười đại lục thứ trung tâm cơ mà!”
“Có lẽ là là chín vạn năm qua đã bị tiêu diệt không ít rồi!”
Thạch Cảm Đương nhìn Tần Ninh, không nhịn được nói: “Sư tôn, lần này chúng ta có đi không ạ?”
“Tại sao lại không đi?”
Tần Ninh cười nói: “Bên trong thiên cung Bắc Thương rộng rãi vô cùng, mạnh hơn cung Thiên Thận không chỉ gấp trăm lần, Sương Nhi và Viên Viên đều có thể đến đó và tăng trưởng thực lực”.
“Đương nhiên, ta cũng thế".
Tần Ninh nói xong, Thạch Cảm Đương càng hưng phấn không thôi.
Hắn ta trước giờ luôn không chịu ngồi yên.
“Nếu các đại lục đều đi, ngày mai chúng ta liền xuất phát thôi”.
“Vâng!”
Tần Ninh trở lại lầu các, Cốc Tân Nguyệt khoanh chân ngồi trên giường, dường như đang tu hành.
Giờ này, toàn thân Cốc Tân Nguyệt, có một tầng khí màu xám nhàn nhạt lưu chuyển, dòng khí đó thỉnh thoảng lại hóa thành một thanh kiếm, hóa thành một con sông, hóa thành một ảo ảnh mạnh mẽ.
Thần bí khó lường, hư thực kết hợp.
“Trở về rồi sao?”
Cốc Tân Nguyệt lúc này đứng dậy, nhìn Tần Ninh, không khỏi đắc ý.
“Như thế nào? Có vượt qua được cảnh giới Tạo Hóa?”
“Nào có nhanh như vậy!”
Cốc Tân Nguyệt lúc này cười nói: “Trong khoảng thời gian này, thiên phú của ta tăng lên, chỉ có thể miễn cưỡng nói là có tư chất thiên tài”.
“Nhờ có chàng đó!”
Cốc Tân Nguyệt rúc vào lòng Tần Ninh, trong lòng thỏa mãn vô cùng.
“Chỉ cần chàng ở bên cạnh ta, càng ngày sẽ càng tốt!”
Tần Ninh kéo lấy vòng eo tinh tế của Cốc Tân Nguyệt, ngồi xuống, nói: “Không cần áp lực bản thân quá, người phụ nữ của Tần Ninh ta, dù chỉ là người thường, thì cũng không ai dám trêu chọc!”
“Ta hiểu rồi!”
“Ngày mai ta sẽ xuất phát đến thiên cung Bắc Thương, lần này, nàng và Lão Vệ cứ ở lại tọa trấn Thanh Vân tông, ta lo lắng đại lục Trung Thần và đại lục Băng Nguyệt sẽ tới quấy rối”.
“Vậy còn chàng?”, Cốc Tân Nguyệt không khỏi lo lắng nói.
Chương 777: Xinh đẹp cỡ nào?
“Ta dẫn Thạch Cảm Đương và Viên Viên, Sương Nhi cùng đi là được rồi”.
“Thiên cung Bắc Thương, võ giả cảnh giới Tam Vị đi vào sẽ có tác dụng rất lớn, người khác đến lại thành ra nguy hiểm”.
Tần Ninh kéo vai Cốc Tân Nguyệt, cười nói: “Trong khoảng thời gian này, nàng cẩn thận lĩnh ngộ sự thần bí của huyền cảnh Tạo Hóa”.
“Bốn tầng khí, hình, cố, bản chính là căn bản của huyền cảnh Tạo Hóa, không cần sốt ruột đột phá đến cảnh giới Niết Bàn, Niết Bàn bảy lần mới có thể thành công, cho nên huyền cảnh Tạo Hóa quan trọng vô cùng”.
“Căn cơ mới là then chốt của việc thăng cấp”.
Cốc Tân Nguyệt hé miệng cười nói: “Ai còn có căn cơ vững chắc hơn ta nữa? Chàng cũng chưa chắc”.
Chín vạn năm, từ cảnh giới Cửu Môn đến cảnh giới Tạo Hóa.
Tốc độ như vậy đúng là chậm đến mức muốn giận sôi.
Bàn về độ vững chắc trong cảnh giới, đúng là không ai hơn được nàng.
Tần Ninh cười, khẽ xoa vai Cốc Tân Nguyệt rồi ôm nàng vào lòng.
Đã từng là thiên chi kiêu tử, trải qua kiếp nạn chín đời chín kiếp, còn sóng gió gì hắn chưa từng gặp chứ?
Về Cốc Tân Nguyệt, nếu đã ngủ cùng nhau thì chính là người phụ nữ của hắn.
Không có gì phải nhăn nhó.
Đàn ông, phải có dáng vẻ của đàn ông.
Có điều, hắn không thể giống cha được, ở cùng chín người mẹ không khác gì sinh tồn ở một khe hẹp.
Không có nổi một điểm nam nhi thì còn đòi vô địch thiên hạ cái gì?
Một đêm âu yếm, ngày hôm sau, Tần Ninh dẫn Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, xuất phát rời đi.
Cốc Tân Nguyệt, tọa trấn Thanh Vân Tông, coi như là đại lục thứ trung tâm tới làm loạn thì cũng sẽ chết ngay sau một đòn tấn công.
Lão Vệ cảnh giới Địa Vị trung kỳ, đủ tọa trấn.
Những chuyện khác đã có Lý Nhất Phàm, Kiếm Tiểu Minh, Thẩm Văn Hiên và Thiên Linh Lung phụ trách.
Thanh Vân tông hiện tại cần thời gian tích lũy.
Đối với chuyện này, Tần Ninh cũng không quá lo lắng.
Còn mấy người Lý Nhất Phàm, hắn đều đã có lời chỉ dẫn, không thể ở bên bọn họ mãi được.
Mỗi người đều có con đường mà chính mình nên đi.
Mấy người bọn họ nên đi con đường nào, hắn đã chỉ điểm xong, tiếp theo dựa vào chính họ.
Còn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, Cửu Chuyển Linh Lung thể và Hỗn Độn thể có con đường sau này rất dài và rộng.
“Sư tôn, người lấy con băng long kia ra đi, chúng ta ngồi băng long kiêu ngạo, tiêu sái vô cùng!” Thạch Cảm Đương khoanh chân ngồi ở trên linh thú phi hành, bĩu môi nói.
“Muốn oai phong? Vậy tự đi bắt một con Thần Long mà cưỡi”.
“Con nào có tư cách!”
Thạch Cảm Đương cười hì hì nói: “Chẳng phải đi theo sư tôn thì mới có cơ hội hay sao?”
“Bớt nịnh hót lại”.
Tần Ninh không bị lừa, nói: “Long tộc cao ngạo vô cùng, trừ phi là có thể chấn nhiếp bọn họ, nếu không thì, việc muốn lấy Thần Long làm thú cưỡi không khác gì nằm mơ!”
Thạch Cảm Đương không nhiều lời.
Sư tôn hiểu nhiều biết rộng, chuyện gì mà không biết cơ chứ?
Tần Ninh nói cái gì, thì chính là cái đó!
Đã muốn nịnh hót, vậy phải làm kẻ nịnh hót tốt nhất!
Nịnh kẻ khác, có thể đến cuối sẽ trắng tay.
Nhưng nịnh Tần Ninh, đó là muốn cái gì thì có cái đó.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi dạo này cũng đang quen dần với Thạch Cảm Đương.
Cái tên này há mồm ngậm miệng chính là sư tôn tuyệt đỉnh!
Nói là sư tôn, nhưng thật ra Thạch Cảm Đương hoàn toàn coi Tần Ninh như cha mình.
Mà các cô cũng biết, Tần Ninh cực kỳ yêu thích Thạch Cảm Đương.
Không nói đến Thạch Cảm Đương đã từng là đồ tôn của hắn, hiện tại nhận làm đồ đệ.
Vẻn vẹn là Thiên gia và Minh gia của đế quốc Bắc Minh.
Tần Ninh trước đây cũng nhớ tới tình xưa, đế quốc Bắc Minh của hiện tại đang là thượng quốc.
Tình nghĩa của hai người không thể chỉ nói trong vòng một vài câu là xong.
“Sư tôn, đại khái khoảng ba ngày nữa sẽ tới”.
“Lần này, thiên cung Bắc Thương xuất thế, bảy đại lục thứ trung tâm và mấy chục đại lục cao cấp, hơn trăm đại lục trung cấp đều tới”.
Thạch Cảm Đương mở miệng nói: “Thiên cung Bắc Thương xuất hiện ở đại lục Thương Vân, đại lục Thương Vân hiện tại là đại lục hạ cấp, lần này cũng không phải là bên chủ trì, mọi người e là đều đến để thử vận may”.
Tần Ninh chậm rãi nói: “Cũng không hẳn là thử vận may!”
“Những đại lục thứ trung tâm kia có nội tình không tầm thường, hẳn là có sự hiểu biết nhất định về kính Bắc Thương, chưa chắc đã là đến mà không có mục đích đâu”.
“Vậy chúng ta làm sao bây giờ?”
Thạch Cảm Đương không khỏi hỏi.
“Chuyến này đi chính là vì kính Bắc Thương, kính Bắc Thương này có tính khắc chế cực mạnh đối với Ma tộc dưới lòng đất”.
“Nếu như lấy đi kính Bắc Thương, nói không chừng có thể dẹp sạch được đám Ma tộc dưới lòng đất”.
Tần Ninh cười nói: “Ta lấy kính Bắc Thương, kẻ khác muốn làm gì thì làm, người nào tranh với ta, chẳng phải là có ngươi ở đây sao?”
“Đúng!”
Thạch Cảm Đương cười khà khà.
Náo nhiệt như vậy, hắn ta cực thích.
Liên tiếp mấy ngày sau đó, bốn người vừa đi vừa nghỉ, cuối cùng cũng đến đại lục Thương Vân.
Đại lục Thương Vân có diện tích tương đương với Cửu U đại lục.
Đối với những người ở dưới cảnh giới Hóa Thần thì rất lớn.
Nhưng trên thực tế, tới cảnh giới Tam Vị, đi ngang qua một đại lục như vậy gần như chỉ tốn nửa ngày.
“Đại lục Thương Vân, có người nói năm xưa cũng vô cùng mạnh mẽ, sau này thì dần dần suy nhược”.
Thạch Cảm Đương cảm thán: “Hiện tại, cường giả của các đại lục ở lại nơi đây, Thương gia của đại lục Thương Vân không còn cách nào khác ngoài cẩn thận tiếp đón!”
Thế giới của võ giả trước giờ luôn công bằng.
Cá lớn nuốt cá bé.
Tuy công bằng, nhưng cũng tàn khốc.
“Lần này, các đại lục đến, đội ngũ ít thì từ mấy người đến mười mấy người, đội ngũ đông thì từ mấy trăm người đến ngàn người”.
“Chẳng qua sư tôn cứ yên tâm, trước khi đến, con đã chuẩn bị xong nơi ở rồi”.
Thạch Cảm Đương dẫn ba người Tần Ninh phi thân xuống.
Trước mắt là một tòa thành trì có kiến trúc khá là hào hùng và uy nghiêm.
Thành Thương Vân!
Toàn bộ đại lục Thương Vân đã từng có hai đại gia tộc cực kỳ hiển hách.
Thương gia và Vân gia.
Chỉ là vật đổi sao dời, hai đại gia tộc gây chiến, và đều suy tàn, người giỏi nhất trong gia tộc cũng chỉ mới đến cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ.
Bốn người vừa hạ xuống cửa thành, một bóng người đã tiến lên chào đón.
“Thạch đại ca!”
Người đón tiếp là một thanh niên.
Thoạt nhìn hơn hai mươi tuổi, tóc dài buộc lại, mặc áo xanh, cũng điển trai.
Nhìn thấy Thạch Cảm Đương, hắn ta tức thì cung kính nghênh tiếp.
Dường như đã ở đây chờ được một lúc.
“Thương Dương, tên nhãi nhà ngươi cũng coi như hết lòng tuân thủ hứa hẹn!”
Thạch Cảm Đương thấy thanh niên kia đi tới, phất tay nói: “Đây chính là sư tôn của ta, lão nhân gia thích những người nghe lời, ngươi nhớ chưa?”
“Sư tôn của Thạch đại ca chính là sư tôn của ta”.
Thanh niên tên Thương Dương tức thì chắp tay cười nói.
“Ngươi đúng là không biết xấu hổ”, Thạch Cảm Đương cười mắng: “Ngươi làm gì có tư cách làm đệ tử của sư tôn ta?”
“Dạ vâng vâng!”
Rõ ràng thấy được, Thương Dương rất tôn kính Thạch Cảm Đương.
“Muội muội ngươi đâu?” Thạch Cảm Đương cười híp mắt nói.
“Xá muội đang chờ Thạch đại ca tại chỗ ở, mời Thạch đại ca đi theo ta!” Thương Dương vừa nói, liền ở phía trước dẫn đường.
Thạch Cảm Đương tức thì quay sang nhìn Tần Ninh giải thích.
“Lần trước con đến đây thì nơi này đã có không ít thế lực của các đại lục phái người đến ở”.
“Vừa khéo trên đường lại gặp một thiếu nữ bị ức hiếp, con liền tiện tay cứu, ai ngờ lại là con em Thương gia, tên gọi là Thương Nguyệt. Sau này làm quen với Thương Dương, cũng liền tỏ ý muốn chuẩn bị nơi ở trước cho chúng ta!”
Thạch Cảm Đương cười ha ha nói.
Tần Ninh liếc liếc mắt, nói: “Xinh đẹp cỡ nào?”
“Sư tôn, sao người lại nói vậy chứ, chẳng lẽ vì con thấy người ta xinh đẹp thì mới ra tay sao? Chúng ta võ giả, tự nhiên là có một trái tim...”
“Xinh đẹp cỡ nào?”
Tần Ninh nói tiếp.
Thạch Cảm Đương vội vàng nói: “Không xinh đẹp lắm, cũng được sáu phần xinh đẹp như sư mẫu!”
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ở bên cạnh thì nghẹn họng trân trối, không còn gì để nói.
Chương 778: Thành Thương Vân
Đi vào thành Thương Vân, có người qua kẻ lại, không ít khí tức mạnh mẽ thi triển ra.
Cảnh giới Hóa Thần thì không nói làm gì, vẻn vẹn là cảnh giới Nhân Vị đã có không ít rồi.
Thương Dương chủ động nói: “Thành Thương Vân này, ngoại thành và nội thành có chênh lệch không lớn”.
“Lần này, những người đến tham gia đều được sắp xếp đến ở trong nội thành, chia ra các khu riêng biệt. Thương gia chúng ta và Vân gia, chia nhau xếp chỗ ở cho các nhân vật lớn”.
Vân Sương Nhi không khỏi nói: “Các ngươi còn phải sắp xếp nơi ở cho bọn họ?”
Thương Dương cười khổ đáp: “Đành chịu thôi, lần này có không ít cường giả đến từ các đại lục, Thương gia và Vân gia của đại lục Thương Vân chúng ta hiện nay không còn như xưa”.
“Nếu không cố gắng chiêu đãi, những đại nhân vật mà đánh nhau chỉ vì nơi ở thì thành Thương Vân liền mất hết!”
“Thật ra cũng chịu thôi, những chuyện như cá lớn nuốt cá bé, thế giới võ giả coi trọng thực lực. Cũng không phải là nói chúng ta thích nịnh nọt ai, mà là không làm thì sẽ gặp phiền toái lớn”.
“Thật ra, nếu làm thì cũng có thể gặp phải phiền toái lớn. Nhỡ đâu chúng ta đắc tội đại lục cao cấp, đại lục thứ trung tâm nào thì có khi cả gia tộc cũng sẽ mất mạng".
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này cũng sững sờ.
Đây chính là hiện thực!
Thương Dương có thực lực là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển.
Ở Cửu U đại lục thì chắc chắn có thể sống vô cùng tiêu dao, nói thế nào thì Thương gia cũng có lão tổ ở cảnh giới Nhân Vị, không đến mức phải nghèo túng như hiện tại chứ.
Nhưng lần này, thiên cung Bắc Thương và kính Bắc Thương xuất hiện khiến cho mỗi đại lục đều không tiếc tiêu hao lượng lớn nhân lực và vật lực đến đây.
Thương gia không thể trêu vào!
Vậy cũng chỉ có cố gắng sắp xếp cho ổn thỏa.
Cho dù vậy, chỉ cần sơ ý một chút thì sẽ gặp đại nạn ập đầu
.
“Đến rồi!”
Lúc này, Thương Dương dừng lại ở trước một con phố.
Đường phố đó có con đường dài rộng mười mét.
Từng hàng đình viện, thoạt nhìn có chút hào khí, vô cùng rộng rãi.
Thật ra không chỉ có một con phố này, mà không ít khu vực trong nội thành đều có đại viện hào môn, trong đó cũng có khí tức như ẩn như hiện.
Cảnh giới Địa Vị!
Cảnh giới Thiên Vị!
Thậm chí có khí tức vượt qua cảnh giới Địa Vị.
Ai cũng như Hùng Sư tản ra khí tức tuyên bố chủ quyền của chính mình.
“Một đám nhà quê!”
Thạch Cảm Đương lúc này lạnh mặt, vừa muốn triển khai ra khí tức cảnh giới Thiên Vị của mình.
“Khiêm tốn”.
“Haiz!” Tần Ninh vừa mở miệng, Thạch Cảm Đương liền trở nên ủ rũ.
Thương Dương thấy cảnh này, trong lòng cũng cả kinh.
Rất dễ thấy, Thạch Cảm Đương thoạt nhìn mười lăm mười sáu tuổi lại cực kỳ tôn kính Tần Ninh.
Thế nhưng, rõ ràng khí tức của Thạch Cảm Đương mạnh hơn Tần Ninh nhiều.
Bái sư, phần lớn đều lựa chọn người mạnh hơn chính mình, nào có chọn yếu hơn mình?
Thương Dương nhất thời cũng không hiểu nổi.
“Thạch đại ca!”
Lúc này, mấy người đi tới một đình viện bên ngoài.
Mở cửa viện ra.
Một người đi ra, có mùi thơm nhàn nhạt.
Cô gái xuất hiện có vẻ ngoài khoảng mười sáu bảy tuổi, tóc dài mượt mà, váy Tử La ôm người, thoạt nhìn thanh tân đạm nhã, giống như nụ hoa sen chớm nở.
Mới bây giờ mà đã giống một mỹ nhân rồi, sau này mà trưởng thành thì cũng sẽ kinh diễm một phương.
Tần Ninh đánh giá vài lần, đoán rằng có lẽ đây là Thương Nguyệt!
Thạch Cảm Đương trước giờ đều vậy, không phải mỹ nữ, hắn ta chịu ngặp chuyện bất bình rút dao tương trợ mới là lạ.
“Thạch đại ca, huynh tới rồi!”
Thương Nguyệt đi tới bên Thạch Cảm Đương, liền cảm thấy xấu hổ.
Nhìn thấy Tần Ninh, cô ta cũng khẽ gật đầu.
Khi thấy Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ở bên cạnh Tần Ninh, quả thật có hơi thấy tự ti, mặc cảm.
Diệp Viên Viên mặc váy xanh, có dáng vẻ luôn luôn lạnh lùng như băng.
Vân Sương Nhi mặc váy dài màu hồng, tư thái xinh đẹp, rất có vẻ linh động, hiếu kỳ.
Hai người một lạnh một nóng, hợp lại càng thêm nổi bật, quan trọng nhất là, tư sắc xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành khiến người ta cảm thấy như là tiên tử hạ phàm.
“Tiểu Nguyệt Nguyệt!”
Thạch Cảm Đương cười híp mắt nói: “Mấy ngày không gặp, muội có nhớ ta không?”
Tiểu Nguyệt Nguyệt...
Nghe được câu xưng hô này, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi quay sang nhìn Tần Ninh.
Đây chính là biệt danh mà Tần Ninh gọi Cốc Tân Nguyệt mỗi ngày.
“Nói thêm câu nữa, ta tháo đầu khớp xương của ngươi!”
Tần Ninh cười nhạt.
Thạch Cảm Đương chỉ cảm thấy thân thể mình lạnh run.
“Nguyệt Nhi muội muội, mấy ngày không gặp, muội ngày càng xinh đẹp đấy nhớ!”
Thương Nguyệt hơi đỏ mặt, nói: “Mọi người đi đường xá xa xôi, chắc giờ mệt lắm rồi, mau đi nghỉ trước thôi!”
“Được!”
Thạch Cảm Đương cười hì hì, có vẻ rất hàm hậu.
Chỉ là không biết, Thương Nguyệt mà biết thiếu niên nhìn có vẻ thật thà này thực ra đã sống mấy vạn năm thì sẽ có cảm xúc gì đây?
Mấy người đi vào đình viện.
Đình viện to lớn, trong ngoài ba phòng, tiền đình hậu viện và hoa viên, thoạt nhìn không tệ.
Có thể thấy, hai huynh muội Thương Dương và Thương Nguyệt đều rất có tâm chuẩn bị.
Thạch Cảm Đương tuy nói năng bỗ bã, nhưng phàm là chuyện liên quan đến chuyện Tần Ninh giao cho, hắn ta đều làm hoàn hảo đến từng chi tiết.
Điểm này, lão Vệ cũng không bằng.
Đi vào đình viện, mấy người cũng ngồi ở tiền sảnh nói chuyện phiếm, có tỳ nữ bưng trà rót nước.
“Làm càn!”
Ngay lúc này, một tiếng quát vang lên ở ngoài cửa viện và nói: “Đại lục Hà Bá chúng ta tốt xấu gì cũng là đại lục trung cấp, đại lục Thương Vân các ngươi coi thường đại lục Hà Bá à?”
“Cái sân rách này tốt chỗ nào? Lập tức đổi gian khác!”
Tiềng ồn ào càng ngày càng rõ ràng hơn, sắc mặt Thương Dương có chút khó coi.
“Mấy vị ngồi đi, ta ra xem sao”.
Thương Dương lập tức đứng dậy.
Thương Nguyệt cũng đi theo.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này đứng ở bên cạnh Tần Ninh.
“Mặc dù họ chiếm giữ một đại lục, vị trí cực cao, nhưng nếu có người càng mạnh hơn thì cũng phải khúm núm”.
Vân Sương Nhi cảm thán.
“Vân tỷ tỷ cảm thán nhiều như vậy làm cái gì? Theo sư tôn, không ai dám bắt nạt, ai dám bắt nạt, nện chết kẻ đó”.
Thạch Cảm Đương cười ha ha nói.
Bốp...
Bốn người đang nói chuyện ở tiền sảnh thì đột nhiên ngoài cửa truyền đến một tiếng tát vang vọng.
Thạch Cảm Đương hơi biến đổi sắc mặt.
“Ra đi!”
“Vâng!”
Thạch Cảm Đương lập tức đứng dậy.
Mấy người đẩy cửa đi ra.
Lúc này, ngoài cửa lớn, trên đường phố có mấy bóng người đứng.
Thương Dương và Thương Nguyệt cùng mấy người đứng bên cạnh với vẻ mặt oan ức.
Mà đối diện, mấy người đứng đầu cũng có khí tức không kém.
Người đứng đầu nhất, thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, cũng có khí tức cảnh giới Nhân Vị.
Lúc này, Thương Dương có sắc mặt khó coi, gò má bên trái sưng vù.
Mấy người đối diện vẫn có dáng vẻ bệ vệ phách lỗi như cũ, lạnh lùng nhìn qua.
Nhìn thấy mấy người Tần Ninh xuất hiện, đám người kia nhìn qua mấy lần, đại đa số ánh mắt đều quên đi Tần Ninh và Thạch Cảm Đương, chỉ nhìn chằm chằm Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
“Ta thấy viện của bọn họ rất tốt, bảo họ nhường lại cho chúng ta đi”.
Một thanh niên tóc ngắn lúc này đi tới trước, cười nói: “Đại lục Hà Bá chúng ta ở đây cũng coi như nể mặt Thương gia các ngươi”.
Thương Dương lập tức chắp tay nói: “Các vị, bọn họ đã vào viện này ở trước rồi, về tình về lý đều không hợp!”
“Không hợp?”
Thanh niên giễu cợt nói: “Ta thấy Thương gia các ngươi, chính là bắt nạt kẻ yếu”.
“Nếu như là Thạch gia của đại lục Thạch Nguyên hay Hải gia của đại lục Bắc Hải đại lục đến đây, ta nghĩ bọn họ muốn ở đâu thì cũng là tùy ý bọn họ chứ hả?”
“Thương Dương, lão tổ Thương gia của các ngươi khó khăn lắm mới đến cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ, miễn cưỡng biến đại lục Thương Vân trở thành đại lục hạ cấp, không lẽ liền cho rằng như vậy có thể sánh ngang với đại lục Hà Bá chúng ta à?”
Thanh niên nghiêm mặt, tràn ngập sự uy hiếp.
Chương 779: Lật mặt quá nhanh
“Công tử Hà Nguyên, người tới là khách, không nên phá vỡ hòa khí!”
Thương Dương nói tiếp: “Viện mà các vị ở đối diện với viện này, nếu bên trong có vấn đề, tại hạ lập tức gọi người đến sửa chữa!”
“Sửa chữa? Người Hà gia sắp tới đây rồi, ngươi bây giờ bảo sửa chữa?”
Hà Nguyên không nhượng bộ, nói: “Ta cứ thích sân của họ đấy, mau đổi cho ta!”
“Nếu không đổi, ta đây ngược lại cũng phải hỏi một chút, lão già Thương Bắc Huyền này, thật sự nghĩ chính mình đến cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ liền có thể oai phong?”
Thương Dương lúc này có sắc mặt khó coi.
Ở đại lục Thương Vân, Thương gia và Vân gia có một vị lão tổ đều ở cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ.
Vì vậy mà đại lục Thương Vân miễn cưỡng được coi là đại lục hạ cấp.
Nhưng đại lục Hà Bá đã có nội tình của đại lục trung cấp, đại lục Thương Vân không thể dây vào!
Lần này, đi tới thành Thương Vân có bảy đại lục thứ trung tâm, gần trăm đại lục cao cấp, trên trăm đại lục trung cấp,
Thương gia bọn họ không thể dây vào dù chỉ một bên!
Tần Ninh và Thạch Cảm Đương lúc này đứng ở bên cạnh, vẫn chưa xen vào.
Đổi phòng của bọn hắn?
Cái tên này thế mà cũng nghĩ ra được.
Thương Dương lúc này cũng khó xử.
Thạch Cảm Đương đã cứu muội muội Thương Nguyệt của hắn ta, đổi phòng thì không hợp lý với nhóm Thạch Cảm Đương.
Hà Nguyên lúc này cười nói: “Khó xử quá hả?”
“Phòng này quá cũ nát, ta Hà Nguyên đây có thân phận gì? Dĩ nhiên là không muốn vào ở, ngươi cũng không muốn đổi!”
“Vậy ta sẽ cho ngươi một biện pháp cân bằng!”
Thương Dương tức thì gật đầu.
“Để cô nương Thương Nguyệt hầu hạ ở bên cạnh ta, chuyện phòng ở cũng coi như thôi!”
Hà Nguyên nói xong, Thương Dương tức thì hiểu ra.
Lòng và lòng vòng, Hà Nguyên khiêu khích, làm khó dễ đủ loại, mục đích lại chính là muội muội của hắn ta.
Thương Nguyệt lúc này trốn về sau.
Thương Nguyệt tức giận nói: “Công tử Hà Nguyên, người tới là khách, Thương gia ta tuy nhỏ yếu, nhưng cũng không để cho người khác tùy tiện ức hiếp!”
“Ngươi nói như vậy, là có ý gì?”
“Ui cha, tức giận?”
Hà Nguyên giễu cợt nói: “Người yếu nên có dáng vẻ của người yếu mới đúng, hiểu chưa?”
“Chậm đã!”
Đột nhiên, Tần Ninh mở miệng, cười nói: “Chúng ta hôm nay cũng vừa mới vào thôi, nếu ngươi ưng căn phòng này thì ta nhường cho các ngươi!”
“Ông đây nói chuyện mà ngươi cũng dám xen vào à?”
Tần Ninh vừa nói xong, Hà Nguyên tức thì giận dữ quát lên.
Nghe đến lời này, Tần Ninh chỉ cười.
“Viên Viên, Sương Nhi, cắt đứt chân, phế, ném đi!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Ném xa một chút, đừng ném ở trong thành!”
Tần Ninh nói xong, sắc mặt Hà Nguyên lạnh đi.
Khẩu khí thật lớn!
Hà Nguyên giễu cợt nói: “Nhãi con, đừng...”
“A...”
Hà Nguyên còn chưa nói hết, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đã hành động.
Hai người hiện nay đều đến cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, thực lực tăng mạnh.
Đừng nói Hà Nguyên chỉ là cảnh giới Hóa Thần, coi như cảnh giới Nhân Vị bên người, cũng không đáng chú ý.
Lần này, hai huynh muội Thương Dương và Thương Nguyệt đều đờ ra.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi thoạt nhìn rất trẻ!
Nhưng thế này... cũng quá mạnh mẽ đi?
Cường giả cảnh giới Địa Vị!
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Trên đường có mấy người bị đứt tay đứt chân, chất đống lên nhau.
Thạch Cảm Đương cười nói: “Đừng lo lắng, đều là việc nhỏ, việc nhỏ!”
Thương Dương và Thương Nguyệt thấy vẻ thê thảm của Hà Nguyên, trong lòng cũng hết giận.
Nhưng vẫn rất lo lắng.
“Ném!”
Tần Ninh phất tay, lười nói nhảm.
“Ai dám?”
Thế mà lúc này, có tiếng quát đột nhiên vang lên.
Một đội người ầm ầm đi tới.
Một ông già đứng đầu, râu tóc trắng xóa, áo bào màu lam, khí tức kéo dài.
Xung quanh có mấy người khí tức sâu rộng.
“Ông nội!”
Hà Nguyên nhìn thấy ông già kia, nước mắt nước mũi liền chảy ra.
Hắn ta rất muốn khóc!
Tần Ninh thật đáng sợ.
Một lời không hợp, nói một không hai.
Hai cô gái tuyệt sắc kia ra tay lại cực kỳ tàn nhẫn.
“Lão hủ là trưởng tộc Hà gia của đại lục Hà Bá, Hà Thanh Nguyên, không biết Hà Nguyên sao lại đắc tội mấy vị?”, Hà Thanh Nguyên liếc mắt là biết Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ở cảnh giới Địa Vị sơ kỳ.
Trẻ tuổi như vậy mà đạt cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, lại còn khá cung kính với Tần Ninh.
Mấy người này, thân phận chỉ sợ không đơn giản.
“Cũng không có gì, chỉ là có mắt như mù mà thôi!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Thương gia hảo tâm sắp xếp chỗ ở cho, không cảm kích thì thôi đi, lại còn muốn bắt nạt người ta, nhưng cũng không quan trọng, hắn ta chửi ta, vậy là không thể tha thứ!”
Chửi?
Hà Nguyên chỉ thấy oan ức trong lòng.
Hắn ta mới nói một câu: Ông đây nói chuyện mà ngươi cũng dám xen vào à?
Đây chính là chửi Tần Ninh?
Bình thường, Hà Nguyên cảm thấy mình đã ngông cuồng lắm rồi.
Không nghĩ tới, Tần Ninh còn cuồng vọng hơn cả hắn ta.
“Làm phiền các vị quá, ta nhất định sẽ dạy dỗ thằng bé lại cẩn thận!”, Hà Thanh Nguyên chắp tay nói.
“Không biết mấy vị tới từ đâu?”
Hà Thanh Nguyên cười nói: “Tại hạ nhất định sẽ đích thân đến cửa, xin lỗi trưởng bối của các vị”.
“Cửu U đại lục!”
Tần Ninh không thèm để ý nói: “Xin lỗi thì thôi, chúng ta đại diện Cửu U đại lục mà đến, không có trưởng bối nào cả!”
Lời này vừa nói ra, ánh mắt Hà Thanh Nguyên lóe lên.
Tần Ninh nói thế, thì phải cân nhắc.
Cửu U đại lục?
Tựa hồ là đại lục trung cấp, có một vài gia tộc và cổ quốc bá chiếm, không có cảnh giới Địa Vị kỳ hậu kỳ.
Hà Thanh Nguyên tức thì thay đổi khí thế.
Vừa rồi là khách khí, lúc này đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Khí tức của cảnh giới Địa Vị hậu kỳ được mở ra hoàn toàn.
Lần này đến lượt Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi sửng sốt.
Chuyện này... Nghe thấy Tần Ninh nói đến từ Cửu U đại lục, không có trưởng bối, lập tức biến sắc mặt.
Tốc độ lật mặt này cũng quá nhanh đi!
“Đã như vậy thì các vị cũng phải bàn chuyện bồi thường đi chứ?”
Hà Thanh Nguyên lập tức lạnh lùng nói: “Đánh cháu trai ta, lão hủ xin lỗi rồi, vậy cũng nên bồi thường đi chứ?”
Lần này, Thương Dương và Thương Nguyệt cũng ngơ ngác.
Lão già này, lật mặt nhanh thật.
Tần Ninh cũng không ngạc nhiên chút nào, cười nói: “Bồi thường như nào?”
“Đánh cháu trai ta và vài tên hộ vệ, chí ít phải bù năm món linh khí cửu phẩm, ba món huyền khí cấp Nhân!”
Hà Thanh Nguyên cười nhạt nói.
“Được!”
Tần Ninh cười cười.
Thạch Cảm Đương lúc này móc ra linh khí và huyền khí, giao cho Hà Thanh Nguyên.
Lần này, Diệp Viên Viên và mấy người khác hoàn toàn không hiểu.
Tần Ninh híp mắt cười nói: “Tiểu Thạch Đầu, phế bọn họ, bù đắp ít đồ thôi mà, trực tiếp giết đi!”
“Vâng!”
Thạch Cảm Đương sải bước ra, bàn tay rơi xuống.
Rầm rầm rầm...
Đường phố lại vang lên tiếng kêu rên, mấy bóng người, lúc này ngã xuống đất, khí tức hoàn toàn biến mất.
Trong giây lát đó, vẻ mặt vui mừng của Hà Thanh Nguyên khi nhận được huyền khí, linh khí liền cứng đờ!
“Ừ, giết rồi, ông xem xem nên bồi thường như nào?”
Tần Ninh mỉm cười nói.
Lão hồ ly, chơi với ta?
Vậy phải xem ai chơi ai!
Tần Ninh lúc này vẫn mỉm cười vui vẻ.
Hà Thanh Nguyên thì hoàn toàn tái mặt.
Tần Ninh một giây trước còn khách sáo, một giây sau liền thành đao phủ!
“Vô liêm sỉ!”
Hà Thanh Nguyên nổi giận gầm lên, khí thế cảnh giới Địa Vị hậu kỳ vào lúc này bạo phát.
“Ta thấy ông mới vô liêm sỉ!”
Thạch Cảm Đương lúc này sải bước ra.
Trong nháy mắt, một quyền đánh ra.
Phanh...
Toàn thân Hà Thanh Nguyên, xương cốt vỡ vụn, cả người “ầm” một tiếng, rút lui về sau trăm mét, bị ném ra đường phố.
Cảnh giới Thiên Vị!
Lần này, người Hà gia hoàn toàn chết đứng!
Cảnh giới Thiên Vị là cường giả mà ít nhất đại lục cao cấp mới có.
Đại lục Hà Bá chính là đại lục trung cấp, trưởng tộc Hà Thanh Nguyên cảnh giới Địa Vị hậu kỳ, chính là đỉnh phong.
Đây là... chọi phải đá cứng rồi!
Chương 780: Không phục liền đánh
Thạch Cảm Đương lúc này thu quyền, nhìn Tần Ninh nói: “Sư tôn, đáng ra không nên nói nhảm với bọn hắn, trực tiếp làm thịt là được”.
“Ngươi nghĩ rằng ta giống ngươi?”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Cái này gọi là sư xuất hữu danh!”
“Với những kẻ mắt chó coi thường người khác, phải làm như vậy thì mới có thể khiến cho bọn họ nhớ đòn!”
“Đã hiểu!”
Thạch Cảm Đương nhếch miệng cười khà khà.
Có điều, thấy biểu cảm của Hà Thanh Nguyên thì đúng là rất thoải mái!
Lúc này, sắc mặt Hà Thanh Nguyên có chút ngơ ngác.
Chuyện gì đây?
Cửu U đại lục là đại lục trung cấp, ngoại trừ vài cảnh giới Địa Vị của những thế gia cổ, cổ quốc ra thì sao lại có thêm nữa?
Hôm nay, có hai cô gái trẻ tuổi ở cảnh giới Địa Vị sơ kỳ thì thôi đi.
Đến cả thiếu niên này cũng lại là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ!
Đùa gì thế!
“Lão già, kinh ngạc chưa?”
Thạch Cảm Đương cười nói: “Nhớ kỹ, Cửu U đại lục không chỉ có Cảnh giới Thiên Vị tọa trấn, còn có huyền cảnh Tạo Hóa”.
“Lật mặt? Ông tưởng mình ông biết à?”
Hà Thanh Nguyên thật sự ngơ ngác.
“Hôm nay, ta để cho ông xem một chút lật mặt thật sự sẽ là thế nào”.
Thạch Cảm Đương sải bước ra, đằng đằng sát khí.
Thạch Cảm Đương đánh ra từng quyền, Hà Thanh Nguyên làm gì có thời gian phản kháng.
Cảnh giới Địa Vị hậu kỳ nghe có vẻ rất mạnh.
Kém chút nữa là đến cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ.
Nhưng so nông sâu thì Địa Vị và Thiên Vị hoàn toàn bất đồng.
“Đủ rồi!”
Mà đang lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Mấy bóng người lúc này xuất hiện ở góc đường.
“Ông là ai?”
Thạch Cảm Đương nhìn người mới xuất hiện, khinh miệt nói.
“Kim gia, đại lục Kim Phong!”
Người đàn ông đứng đầu có nét mặt chữ quốc, mặc áo bào màu vàng óng, khí độ bất phàm, khuếch tán ra một uy áp.
“Đại lục Kim Phong? Chưa từng nghe đến”.
Thạch Cảm Đương không để ý tới, lại vung một quyền vào mặt Hà Thanh Nguyên.
“Làm càn!”
Kim Chính Thiên lúc này giận dữ.
Bỗng nhiên, Kim Chính Thiên vung một quyền ra.
Phanh...
Thạch Cảm Đương trực tiếp nghênh đón.
Hai bóng người, vào thời khắc này chạm vào rồi tách ra.
Thạch Cảm Đương đứng vững tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, trái lại Kim Chính Thiên thì lui lại, sắc mặt tái mét.
Cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ!
Hai người đều là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, nhưng rõ ràng là Kim Chính Thiên không bằng Thạch Cảm Đương.
“Ngươi...”
“Ta cái gì mà ta?”
Thạch Cảm Đương rên một tiếng: “Không phục liền đánh!”
“Làm càn!”
Mấy người ở phía sau Kim Chính Thiên triển khai khí tức.
“Các vị, các vị, đừng nổi giận, đừng nổi giận!”
Lúc này, bỗng có một người chạy như bay tới, phi thân xuống, tóc trắng xóa, mặt đầy mồ hôi.
Chính là lão trưởng tộc hiện nay của Thương gia tại đại lục Thương Vân - Thương Bắc Huyền.
Cao thủ cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ duy nhất của Thương gia
Thương Bắc Huyền chắp tay nói: “Thiên cung Bắc Thương xuất thế, liên quan đến kính Bắc Thương, mọi người đều tới tầm bảo, không nên vì đấu võ mồm mà phát sinh tranh chấp”.
Thương Bắc Huyền lúc này nở nụ cười.
"Hôm nay nể mặt Thương lão trưởng tộc, không tính toán với ông!”
Thạch Cảm Đương nhìn Kim Chính Thiên, nói: “Xen vào việc của người khác, cũng phải xem xem là chuyện của người nào!”
“Ngươi...”
“Làm sao?”
Thạch Cảm Đương hừ một tiếng, một cước đá ra.
“Viu” một tiếng, Hà Thanh Nguyên bị đá bay rồi biến mất.
Thạch Cảm Đương xoay người bước đi, cũng không thèm quan tâm.
Kim Chính Thiên tái mặt.
Mấy người Tần Ninh trở lại trong viện.
Kim Chính Thiên lúc này có sắc mặt tái xanh.
Thạch Cảm Đương thoạt nhìn nhỏ tuổi, lại là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ.
Hơn nữa lại có thực lực tương đương với ông ta.
Cái tên nhóc này đã tu luyện thế nào vậy?
“Tra nội tình của mấy người này cho ta!”, Kim Chính Thiên quát lên: “Nếu gặp phải mấy người này trong thiên cung Bắc Thương, ta tất giết bọn chúng”.
Ông ta thân là trưởng tộc Kim gia tại đại lục Kim Phong.
Trước giờ đều nói một không hai.
Đại lục Kim Phong cũng là đại lục cao cấp, có ai mà không nể mặt ông ta mấy phần cơ chứ.
Ông ta chưa từng bị thiệt như vậy!
Cùng lúc này, mấy người Tần Ninh trở về trong viện.
“Gây phiền toái cho các ngươi rồi!”, Thương Dương lúc này áy náy nói.
“Chúng ta gây phiền toái cho các ngươi mới đúng chứ”.
Tần Ninh ngồi xuống, nói: “Hà gia của đại lục Hà Bá không phải loại tốt lành gì, chẳng qua Kim gia của đại lục Kim Phong chặn ngang một cước là có ý gì?”
Thương Dương tức thì nói: “Kim gia của đại lục Kim Phong, cùng Hà gia của đại lục Hà Bá xưa nay có mối quan hệ tốt”.
Tần Ninh gật đầu.
Chuyện này thì có thể hiểu được.
Hà gia của đại lục Hà Bá.
Kim gia của đại lục Kim Phong.
Lúc ấy sẽ phải chú ý rồi.
Cũng không bởi vì chính hắn, mà là lần này bọn họ xuất thủ, có lẽ sẽ mang đến phiền phức cho Thương gia.
Mấy người ngồi xuống, Thương Dương cùng Thương Nguyệt, cũng chưa rời đi.
Chuyện này diễn ra, Thương Dương cùng Thương Nguyệt phát hiện, nhóm bốn người Thạch Cảm Đương đều coi Tần Ninh là thủ lĩnh.
Hơn nữa, Tần Ninh làm việc... cũng rất có phong cách.
Bình thường không sao, nếu tức giận, nói đánh là đánh, nói giết liền giết.
Hành sự dứt khoát, lạnh lùng, là một kẻ ác!
Diệp Viên Viên lúc này cũng đứng ở phía sau Tần Ninh, mở miệng nói: “Công tử Thương Dương có biết lần này có bao nhiêu đại lục thứ trung tâm đến không?”
Nghe vậy, Thương Dương mỉm cười nói: “Đại lục Bắc Thiên chúng ta ở phía Bắc của đại lục trung tâm – đại lục Thương Lan”.
“Hơn một nghìn đại lục, tổng cộng cũng chỉ có bảy đại lục thứ trung tâm!”
“Lần này, bảy đại lục thứ trung tâm đều tới hết!”
Thương Dương đoán là nhóm Tần Ninh, cũng không quá tinh tường về tình hình hiện tại của thành Thương Vân nên cũng bắt đầu kể lể.
“Bảy đại lục thứ trung tâm, đại lục Thạch Nguyên, Thạch gia làm chủ, trưởng tộc Thạch gia Thạch Thịnh Vũ, huyền cảnh Tạo Hóa!”
“Hải gia của đại lục Bắc Hải, trưởng tộc Hải Vân Dực. Đại lục Bắc Hải có vô số sông biển, có người nói trưởng tộc Hải gia từng dung hợp với máu huyết của tộc Hải Long, nên huyết mạch của người nhà họ Hải rất cổ quái”.
“Còn có Hạ gia của đại lục Cổ Lĩnh, Lãng gia của đại lục Lương Tây, Huyết gia của đại lục Lâm Thiên, Long Hiên các của đại lục Long Linh, Thiên Thượng các của đại lục Thiên Nguyệt”.
Thương Dương vẫn chưa giới thiệu tỉ mỉ.
Thực ra, hắn ta cũng không quá rõ ràng về bảy đại lục thứ trung tâm.
Những thứ này, cũng là những gì hắn biết được.
Bảy đại lục thứ trung tâm này đều có cường giả huyền cảnh Tạo Hóa tọa trấn.
Nhưng là có bao nhiêu, ở mức nào của huyền cảnh Tạo Hóa thì hắn ta cũng không biết.
Hơn nữa, lần này người của bảy đại đại lục thứ trung tâm đều rất độc lập, căn bản không cần bọn họ chăm sóc.
Diệp Viên Viên không khỏi nói: “Kính Bắc Thương hấp dẫn vậy sao?”
Thực ra không chỉ có nàng, Vân Sương Nhi cũng vô cùng kinh ngạc.
Bảy đại lục thứ trung tâm, toàn bộ điều động.
Huyền cảnh Tạo Hóa đích thân tới.
Đây là việc trọng đại cỡ nào?
Rầm rộ như thế, so với lúc các cô đi vào cung Thiên Thận ở Cửu U đại lục, đơn giản là không thể so sánh nổi.
Cảnh giới Nhân Vị vào lúc này, chính là cảnh giới thấp.
Cảnh giới Thiên Vị cũng không tính là đỉnh nhất!
Cách biệt như thế cũng khiến Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi hiểu rõ.
Đi theo Tần Ninh, ánh mắt của các cô liên tục nâng cao.
“Được, hôm nay nghỉ ngơi thật tốt đi”.
Tần Ninh lúc này mở miệng nói: “Bôn ba mấy ngày, các cô hãy nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai còn có việc lớn phải làm đấy”.
“Việc lớn?”
Vân Sương Nhi cùng Diệp Viên Viên ngẩn ra.
“Đúng, việc lớn!”
Tần Ninh cười nói: “Ngày mai, đi thiên cung Bắc Thương, dò đường trước một chút”.
Lời này nói ra, không chỉ hai người mà đến cả Thạch Cảm Đương cũng ngơ ngẩn.