Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 821: Ai chém giết ai?

“Ngu dốt!”

Lãng Thiên Thánh cười nhạo một tiếng.

Tần Ninh quát to: “Huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn còn chơi trò đánh lén, ngươi không ngại mất mặt à?”

“Nghĩ lại cũng đúng, một đám ngu xuẩn bị người ta lợi dụng, vẫn chỉ là một lũ ngu mà thôi, còn tự cho rằng mình đến từ bảy đại lục thứ trung tâm thân phận cao quý hơn người khác một bậc!”

“Chỉ là một huyền cảnh Tạo Hoá mà cũng thật sự coi bản thân mình là một nhân vật lẫy lừng sao!”

Tần Ninh quát mắng vài câu khiến sắc mặt xủa Huyết Hủ Sinh và Lãng Thiên Thánh đều vô cùng khó coi.

Bị người ta lợi dụng?

Bị ai?

Còn ai có thể điều khiển được bọn họ? Lừa gạt bọn họ vậy?

Hai người không nghĩ ngợi nữa, những người khác chết như thế nào bọn họ không biết, nhưng Huyết Vô Tận và Lãng Huyền Minh là do Tần Ninh giết chết, bọn họ không thể nuốt được cục tức này.

Vậy thì phải giết Tần Ninh thôi.

“Xung!”

Mười hai thân ảnh bây giờ xông ra cùng một lúc.

“Hừ!”

Tần Ninh hừ một tiếng, rồng băng dưới chân rời khỏi Tần Ninh.

Rồng băng lao vùn vụt đến bên cạnh ba người Thạch Cảm Đương, bao vây ba người bọn họ lại.

Thấy cảnh này Tần Ninh mới yên lòng.

“Kẻ ngu dốt không biết sợ!”

Tần Ninh quát khẽ một tiếng rồi vung tay lên.

Lúc này trong lòng bàn tay xuất hiện Linh băng Bàn Cổ.

Tần Ninh không nói hai lời, ném ra linh băng Bàn Cổ.

Linh băng Bàn Cổ hoá thành một chùm sáng, chảy vào bên trong thần hồn Băng Hoàng ở phía sau.

Băng Hoàng một hơi nuốt trọn Linh băng Bàn Cổ, ánh sáng màu băng lam toàn thân từ trên xuống dưới càng mạnh mẽ hơn, cơ thể càng rõ hình hơn.

“Tan!”

Rít lên một tiếng, cơ thể của Tần Ninh nhảy dựng lên.

Toàn bộ cơ thể của hắn lúc này nằm bên trong cơ thể của thần hồn Băng Hoàng.

Đứng vững trên đỉnh đầu Băng Hoàng, kiếm Đoạn Không ở trong tay Tần Ninh như rơi xuống cánh phượng hoàng, toát ra ánh kiếm âm trầm, ánh kiếm trong nháy mắt lan ra cao trăm trượng.

“Dám đánh lén người của ta, vậy thì ta sẽ để các ngươi chống mắt nhìn xem ta đồ sát các ngươi như thế nào!”

Tần Ninh vừa nói xong, sát khí bành trướng.

Thét...

Rồng băng phát ra một tiếng thét dài.

Toàn thân Tần Ninh từ trên xuống dưới bây giờ phát sáng.

Ánh sáng màu xanh của rồng băng lúc này hoá thành một tàn ảnh.

Trụ thiên vị cao hai ngàn mét giống như cây cột chống trời.

“Chém!”

Chém ra một kiếm, kiếm mang trăm trượng trong nháy mắt chém xuống.

Phựt phựt phựt...

Trong chốc lát, hơn một trăm võ giả cảnh giới Địa Vị và Thiên Vị cơ thể đều bị chém làm đôi.

Thậm chí một số người còn chưa kịp phản ứng lại thì nửa thân trên của mình đã tách rời nửa thân dưới rồi.

Tiếng kêu thảm thiết lúc này đột ngột vang lên.

Tần Ninh bây giờ dựa vào tốc độ của thần hồn thoát khỏi mười hai vị huyền cảnh Tạo Hoá, đồ sát những cao thủ cảnh giới Địa Vị và Thiên Vị kia.

Một kiếm rồi lại một kiếm chém xuống, từng người từng người cảnh giới Địa Vị, Thiên Vị lúc này lần lượt bỏ mạng.

“Ngu xuẩn!”

Lãng Thiên Thánh gầm lên: “Cảnh giới Địa Vị và Thiên Vị rút lui”.

Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi này, Tần Ninh đã giết chết mấy trăm người.

Đó là lực lượng trung kiên của bọn họ, nếu như chết sạch thì bảy đại lục thứ trung tâm ngoại trừ bọn họ là huyền cảnh Tạo Hoá ra thì cũng chỉ còn có cảnh giới Hoá Thần, thực lực sẽ bị đứt gãy.

Tần Ninh lúc này chẳng thèm để ý đến mấy tên kia.

Huyết Hủ Sinh quát lên: “Đi giết ba kẻ kia”.

Ngay lập tức, mười tên vô địch huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn lao thẳng về phía ba người Thạch Cảm Đương.

Binh!

Âm thanh nặng nề vang lên, mười tên cao thủ huyền cảnh Tạo Hoá liên thủ tấn công.

Thế nhưng cơ thể của rồng băng lúc này lắc lư sáng rực, vững chãi không thể lay chuyển.

Không phá được!

Lần này cả mười người cũng đều sững sờ.

“Chết tiệt!”, Thạch Thịnh Vũ lúc này mắng.

Hai người Lãng Thiên Thánh và Huyết Hủ Sinh lúc này truy sát Tần Ninh.

Thế nhưng cho dù tốc độ của hai người có nhanh đến mấy thì bây giờ cũng chẳng thể nào đuổi kịp.

Từng người từng người cảnh giới Địa Vị, Thiên Vị bị Tần Ninh tàn sát.

Mà xung quanh, cách xa vạn mét, đám võ giả của các đại lục cấp thấp, cấp trung và cấp cao lúc này sắc mặt đều trắng bệch.

Quá kinh khủng!

Tần Ninh đúng là sát thần.

Không thèm quan tâm, trực tiếp giết chết những người cảnh giới Địa Vị, Thiên Vị và huyền cảnh Tạo Hoá, căn bản không có một ai có thể cản hắn được.

Không ít người bây giờ trong lòng thầm thở phào một hơi.

Nếu như bây giờ bọn họ ở trong sân thì có khi bột mịn cũng chả còn đâu.

Một bên là Tần Ninh không sợ cái gì.

Bên kia là thất đại thế lực, là bá chủ trên đại lục Bắc Thiên.

Cảnh tượng này, rất nhiều người cho dù có nằm mơ giữa ban ngày cũng không dám mơ đến.

Lần này, Cửu U đại lục hoàn toàn nổi tiếng rồi!

Chín vạn năm về trước, Cửu U đại lục xuất hiện một người là Cửu U Đại Đế.

Trong suốt chín vạn năm, thanh danh của Cửu U Đại Đế giống như một tảng đá lớn đè nặng lòng của các cường giả, khiến người ta không thể thở nổi.

Mà bây giờ lại xuất hiện một người là Tần Ninh.

Tuy rằng bây giờ mới chỉ là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ thế nhưng đối đầu với những vô địch huyền cảnh Tạo Hoá cũng dám liều giết liều.

Cửu U đại lục quả là một nơi tràn ngập những điều thần bí!

“Khốn kiếp!”

Lãng Thiên Thánh trông thấy tất cả cảnh giới Thiên Vị của Lãng gia mang theo lần này gần như đã bị giết sạch thì nổi giận gầm lên một tiếng.

Một khắc sau, một ánh hào quang sáng chói chọc thẳng lên trời.

Trong tay của Lãng Thiên Thánh lúc này xuất hiện một thanh kiếm gỗ.

Cái kiếm gỗ kia phảng phất ẩn chứa sức sống mãnh liệt.

“Tặc tử, nhận lấy cái chết đi!”

Lãng Thiên Thánh bây giờ đã nổi sát tâm!

“Vạn Mộc quyết, Vạn Mộc Lăng Thiên chém!”

Chém ra một kiếm, ánh sáng màu xanh xé không lao ra, trực tiếp chém về phía Tần Ninh.

Bùm...

Một tiếng nổ tung vang lên, thân ảnh của Tần Ninh ở bên trong cơ thể của Băng Hoàng lung lay, tốc độ chậm lại.

Soạt soạt soạt…

Trong nháy mắt, mười vị cường giả vô địch huyền cảnh Tạo Hoá lúc này vây quanh.

Hai người Lăng Thiên Thánh và Huyết Hủ Sinh áp sát bao vây Tần Ninh.

“Ngươi đáng chết!”

Lãng Thiên Thánh tức sùi bọt mép.

Khuôn mặt của Huyết Hủ Sinh lúc này trông cũng rất dữ tợn.

Trong một cái chớp mắt này đã chết hơn nghìn người.

Tần Ninh một người một kiếm tàn sát cảnh giới Địa Vị và Thiên vị của thất đại thế lực giống như giết gà giết lợn vậy.

Tên tiểu tử khốn kiếp này đúng là đáng chết!

“Tức giận sao?”

Tần Ninh cười nhạo một tiếng: “Đợi ta giết các ngươi thì các ngươi còn tức giận hơn nữa!”

Một đám người ngu xuẩn bị lợi dụng làm vũ khí, nếu cuối cùng phát hiện ra bản thân bị người khác lợi dụng, lại còn bị Tần Ninh hắn giết sạch e rằng sẽ tức chết mất.

Tần Ninh bây giờ cũng lười giải thích.

Cho dù có giải thích thì căn bản những người này cũng sẽ không tin.

“Giết chết tên này!”

Lãng Thiên Thánh nổi giận gầm lên một tiếng.

“Ai, giết ai?”

Tần Ninh chém ra một kiếm.

Trong chốc lát, một thân ảnh băng hoàng ngự trị trên trường kiếm.

“Giết!”

Dứt lời, kiếm mang chém ra.

Người bị nhắm trúng chính là Thạch Thịnh Vũ và Hải Vân Dực.

Lúc kiếm mang chém ra, băng hoàng thét to một tiếng rồi xông ra.

“Chết tiệt!”

Hai người Thạch Thịnh Vũ và Hải Vân Dực lúc này ra sức ngăn cản.

Thế nhưng một khắc sau, khoảnh khắc băng hoàng chạm đến hai người bọn họ thì cơ thể của bọn họ xuất hiện từng vết vụn băng.

Hai huyền cảnh Tạo Hoá sau một khắc bị đông cứng thành tượng băng.

“Nổ!”

Tần Ninh quát khẽ một tiếng.

Bùm bùm...

Cơ thể của hai người Thạch Thịnh Vũ và Hải Vân Dực lúc này vỡ vụn.

Hoá thành một trời bột mịn, lúc này biến mất không còn gì nữa.

Hai vô địch huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn, tộc trưởng của Hải gia và Thạch gia, bá chủ của đại lục Thạch Nguyên và đại lục Bắc Hải lúc này đã mất mạng.

Sau một khắc, thân ảnh của Tần Ninh lại lao ra một lần nữa.

“Làm càn!”

Hai người Lãng Thiên Thánh và Huyết Hủ Sinh cùng nhau ra tay.

Kiếm ảnh băng hoàng lại chém ra lần nữa, hai người nghênh chiến xông lên.

Bùm...

Một tiếng nổ tung vang lên, một trời khí lạnh bủa vây hai người.

Sắc mặt hai người thay đổi, vung tay lên, khí tạo hoá ngưng tụ thành một tấm khiên chắn trước mặt hai người bọn họ.

Thế nhưng một khắc sau, hai người bọn họ kinh hãi phát hiện tấm khiên kia lúc này lại bị hàn khí xuyên thủng xông thẳng vào cơ thể của hai người.
Chương 822: Sư tôn quá đỉnh

Hai người không dám do dự, trực tiếp lui về phía sau.

“Phế vật!”

Tần Ninh mắng một câu, giơ kiếm giết ra.

Mười hai người vây giết hắn?

Rốt cuộc là ai giết ai?

Kiếm Đoạn Không vốn là huyền khí mạnh mẽ.

Sự hùng mạnh của thần hồn Băng Hoàng, những tên này hiểu thế nào, hơn nữa hắn sử dụng linh băng Bàn Cổ tự dưỡng thần hồn tăng trưởng, hồn uy càng thêm cường thịnh.

Cột Thiên Vị phát triển hai ngàn thước, đó là sức mạnh tăng lên gấp trăm lần.

Những người này, đến bây giờ còn nhìn không hiểu.

Tự tưởng rằng ở huyền cảnh Tạo Hóa, là sự tồn tại vô địch chính là có thể nghiền ép được cảnh giới Thiên Vị.

Nhưng lần này cảnh giới Thiên Vị bọn họ đụng phải chính là Tần Ninh!

Hai người Lãng Thiên Thánh và Huyết Hủ Sinh lui về phía sau trong nháy mắt, Tần Ninh liếc về phía những người khác.

“Hạ Khải Việt, Hạ Thương, nhận lấy cái chết!”

Vừa rồi chính là hai người này, ở đằng sau Lãng Thiên Thánh đánh lén Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi,

Tần Ninh liếc về phía hai người, ra tay tàn nhẫn.

“Chém!”

Một kiếm vung xuống, Tần Ninh khí thế bức người.

Hai người Hạ Khải Việt và Hạ Thương lúc này sắc mặt hoàn toàn thay đổi.

Vừa rồi bọn họ đã nhìn thấy, Tần Ninh một kiếm chém chết nhị đại trưởng tộc Thạch Thịnh Vũ và Hải Vân Dực như thế nào, bức lui hai người Lãng Thiên Thánh và Huyết Hủ Sinh.

Bây giờ nếu không chịu được, vậy thì sẽ chết.

Thật sự sẽ chết trong tay một thanh niên cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ.

“Hạ Thương, lui!”

Hạ Khải Việt lúc này quát lên.

Hạ Thương lui một bước về phía sau, đi tới sau lưng Hạ Khải Việt.

Bàn tay Hạ Khải Việt phất lên, một tấm lá chắn đón gió bay vút lên, xuất hiện ngay lúc này.

“Khiên Kiều Thiên của Hạ gia ở đại lục Cổ Lĩnh!”

“Vượt qua huyền khí Tạo Hóa của huyền khí cấp Nhân, cấp Địa, cấp Thiên!”

“Nghe nói là thần binh của lão tổ Hạ gia, cho dù là sự tồn tại vô địch huyền cảnh Tạo Hóa tứ đoạn cũng không có khả năng công phá!”

Lúc này, võ giả thế hệ trước đứng xa xa quan sát cuộc chiến, thấy cảnh này liền bàn tán sôi nổi.

Khiên Kiều Thiên.

Chí bảo của Hạ gia.

Trên thực tế, bảy đại lục lớn thứ trung tâm, thất đại thế lực, làm gì có phe nào không có chí bảo truyền thừa?

Thạnh Thịch Vũ và Hải Vân Dực cũng có.

Chỉ có điều hai người vừa rồi chỉ sợ là không ngờ đến công kích của Tần Ninh lại mạnh mẽ như vậy, trực tiếp bị kinh động giết.

Bây giờ Hạ Khải Việt biết không thể coi Tần Ninh là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, chí ít phải là vô địch huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn, thậm chí là tam đoạn.

Khiên Kiều Thiên không cần, bản thân chết rồi, đó mới là hối hận không kịp.

Ầm…

Một tiếng nổ tung lúc này vang lên, hư ảnh Băng Hoàng kia rơi trước mặt Khiên Kiều Thiên, nổ bể ra.

Bề ngoài lá chắn xuất hiện một tầng sương băng, không ngừng lan truyền.

Mà cùng lúc đó, khiên Kiều Thiên cũng đang không ngừng mở rộng.

Cuối cùng cao đến trăm trượng, khiên Kiều Thiên dừng lan rộng, sương băng cũng dừng bước.

“Chặn lại!”

Mọi người lúc này không tự chủ được hít một hơi.

Bọn họ hoàn toàn quên mất đó là một thanh niên cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ công kích đang được phóng thích ra.

Là một vô địch huyền cảnh Tạo Hóa, giơ một mặt lá chắn huyền khí Tạo Hóa ra, khó khăn lắm mới ngăn cản được.

“Huyền khí Tạo Hóa?”

Tần Ninh thấy biểu cảm Hạ Khải Việt thở phào nhẹ nhõm, hắn giễu cợt nói: “Huyền khí Tạo Hóa thì sao?”

Lời vừa dứt, Tần Ninh một kiếm chém ra, lướt qua mấy vị trưởng tộc khác muốn vây xung quanh.

Một khắc sau, một màn xuất hiện khiến người ta chết lặng người.

Bàn tay Tần Ninh vứt kiếm Đoạn Không.

Hai tay túm sau lưng.

Âm thanh rắc rắc rắc vang lên, cột Thiên Vị của Tần Ninh vào lúc này… bị rút xuống!

Toàn thân Tần Ninh, hay tay túm cột Thiên Vị giữa hư không.

“Lão tử đập chết ngươi!”

Một lời rơi xuống, cột Thiên Vị của Tần Ninh trực tiếp nện xuống.

Bịch…

Khiên Kiều Thiên lúc này đột nhiên trầm xuống vài phần.

Hai người Hạ Khải Việt và Hạ Thương ở sau khiên Kiều Thiên sắc mặt tái nhợt.

Đây… đây là cái quỷ gì?

Có ai đã nhìn qua cột Thiên Vị còn có thể rút ra, giống như gõ đánh làm thần côn?

Cột Thiên Vị ngưng tụ biển lượng linh khí của võ giả cảnh giới Thiên Vị.

Cảnh giới Nhân Vị và cảnh giới Địa Vị, biển linh khí ngưng tụ trong cơ thể đủ khổng lồ.

Mà cảnh giới Thiên Vị, biển linh khí đã không đủ để tồn trữ linh khí trong cơ thể mạnh mẽ.

Vì vậy chính là phóng ra ngoài, ngưng tụ thành cột Thiên Vị, đó cũng là linh khí tụ tập mà thành.

Càng mạnh mẽ, nhưng uy lực càng đáng sợ cường thịnh.

Nhưng cột Thiên Vị là tồn trữ linh khí, là món vũ khí tồn trữ, không phải binh khí công kích.

Một cảnh giới Thiên Vị nào cũng phải cẩn thận bảo vệ cột Thiên Vị của bản thân, dù sao thì đó cũng là nguồn linh khí.

Có ai có thể giống như Tần Ninh, rút cột Thiên Vị ra làm thần binh, trực tiếp quơ múa nện xuống?

Lúc này tất cả mọi người đều ngây ra.

“Thằng… thằng nhãi này còn là người sao?”, có người khổ sở nói: “Cột Thiên Vị tăng vọt hai mươi lần, sức mạnh gia tăng không chỉ trăm lần, bây giờ còn có thể rút cột Thiên Vị ra giao chiến!”

“Hơn nữa…”, cũng nó người nói: “Thân ảnh Băng Hoàng to lớn kia rốt cuộc là thứ gì? Vậy mà lại có thể bộc phát ra năng lực áp chế hơi thở Tạo Hóa!”

“Thằng này vẫn chỉ là cảnh giới Thiên Vị, thực lực cho thấy đã vượt qua huyền cảnh Tạo Hóa!”

Bốn phía có vô số tiếng cảm thán và tiếng kinh ngạc.

Lần này thăm dò thiên cung Bắc Thương, thu hoạch lớn nhất không phải lấy được chí bảo ở thiên cung Bắc Thương.

Mà là trận chiến này.

Tần Ninh đáng sợ cổ quái, mạnh mẽ khiếp sợ.

Thất đại thế lực lần này thật sự đã đá vào thiết bản.

“Đập chết ngươi!”

Tần Ninh từng gậy vung xuống, cột Thiên Vị trở thành thần binh lợi khí.

Hai người Hạ Khải Việt và Hạ Thương điều khiển khiên Kiều Thiên, giờ phút này cảm giác cơ thể giống như bị đánh.

Khiên Kiều Thiên là lấy hơi thở Tạo Hóa thúc giục, lan truyền càng lớn, phòng ngự càng mạnh, tiêu hao hơi thở Tạo Hóa càng kinh khủng.

Lúc này, hai người không ngừng tiêu hao hơi thở Tạo Hóa, củng cố khiên Kiều Thiên.

Nhưng lại không chịu nổi từng gậy Tần Ninh nện xuống.

“Các ngươi đều xem náo nhiệt sao?”

Hạ Khải Việt gầm thét nói.

Tiếng quát này vừa dứt, mấy người Lãng Vinh Thăng, Huyết Xung Khung, Thiên Trường Khiếu và Long Diễm lúc này cũng không biết làm sao.

Không phải bọn họ không muốn ra tay, mà là lúc tần Ninh quơ múa hai tay nện trên khiên Kiều Thiên, thỉnh thoảng còn còn nhìn bốn phía, quơ múa càn quét cột Thiên Vị.

Trong phạm vi hai ngàn thước, bọn họ căn bản không cách nào đến gần.

“Hôm nay nói đập chết ngươi, tuyệt không chém chết ngươi!”

Tần Ninh hừm một tiếng, lại một gậy rơi xuống.

Rắc... rắc...

Lúc này trên khiên Kiều Thiên đột nhiên xuất hiện từng vết nứt.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều ngây ra.

Huyền khí Tạo Hóa!

Vượt qua huyền khí Tạo Hóa của huyền khí cấp Nhân, huyền khí cấp Địa và huyền khí cấp Thiên, dưới cú đánh của Tần Ninh đã bị phá nứt ra.

“Chịu chết đi!”

Tần Ninh lại một gậy hạ xuống.

Bịch!

Một âm thanh bịch trầm thấp vang lên, cơ thể Hạ Khải Việt và Hạ Thương dưới cột Thiên Vị, hóa thành thịt nát.

Tần Ninh rút về cột Thiên Vị, máu tương kia ở trên đầu cột, vô cùng tươi đẹp.

Máu tươi của huyền cảnh Tạo Hóa!

Lúc này chỉ còn lại Lãng Thiên Thánh, Huyết Hủ Sinh và sáu vị vô địch huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn khác, sắc mặt nghiêm túc.

Lần này giống như thật sự đã đá vào thiết bản.

Tần Ninh giao chiến đến bây giờ, căn bản không có cảm giác từng tia linh khí hầu như không còn, ngược lại luôn có khí thế bức người.

“Làm sao, không dám ra tay ư?”

Nhìn tám vị huyền cảnh Tạo Hóa còn sót lại, Tần Ninh khinh miệt nói: “Lời nói hùng hồn trước đó đi đâu rồi?”

Lúc này mấy người Lãng Vinh Thăng, Huyết Xung Khung, Thiên Trường Khiếu sắc mặt khó coi.

Bọn họ thật sự không cách nào lý giải nổi một thanh niên cảnh giới Thiên Vị sơ khi làm sao bộc phát ra thực lực mạnh mẽ như vậy.

“Sư tôn quá đỉnh!”

Một tiếng hô lúc này đột nhiên vang lên.
Chương 823: Một đám bỏ đi

Thạch Cảm Đương lúc này ở trong vòng vây của rồng băng lớn tiếng hô hào.

Nhìn về phía Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, Thạch Cảm Đương cười he he nói: “Ta đã nói rồi, chẳng cần phải trợ giúp đâu”.

“Chỉ là mấy lão già huyền cảnh Tạo Hoá đầu hai thứ tóc thôi sao có thể uy hiếp sư tôn được”.

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này không lên tiếng, liếc nhìn Thạch Cảm Đương.

Bộ dạng vừa nãy của Thạch Cảm Đương không phải như này.

Nhưng bây giờ thực lực mà Tần Ninh thể hiện ra đúng là kinh người.

Cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ lại có thể chém giết huyền cảnh Tạo Hoá.

Hơn nữa không chỉ giết một người.

Lúc này, sáu người Lãng Vinh Thăng, Huyết Xung Khung cùng với Thiên Trường Khiếu, Thiên Trường Phong và Long Diễm, Long Đàm đến gần Lãng Thiên Thánh và Huyết Hủ Sinh.

Hai người dù sao cũng là huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn, đối đầu với Tần Ninh dù không thể giết chết thế nhưng tự vệ chắc chắn không thành vấn đề.

Sáu người bây giờ thật sự sợ rồi.

Một trước một sau, sáu vị huyền cảnh Tạo Hoá của Thạch gia, Hải gia và Hạ gia đều chết ở trong tay của Tần Ninh.

Tần Ninh đúng là ác ma, là sát thần!

Người như này thật sự quá kinh khủng!

“Một đám bỏ đi!”

Tần Ninh lúc này nắm trụ thiên vị trong tay, nhìn xuống phía dưới.

“Muốn giết ta vậy thì đến đây đi”.

Một tiếng quát to truyền ra.

Tám huyền cảnh Tạo Hoá lớn bây giờ đứng im bất động không dám nhúc nhích.

Cho dù có bị chửi đi chăng nữa thì tám người bọn họ cũng không dám cử động.

Lần này xung quanh tĩnh lặng như tờ.

Một thanh niên cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ bây giờ đang chỉ thẳng mặt mắng chửi tám vị huyền cảnh Tạo Hoá lớn, ai mà tin cho được?

Quá kinh khủng!

Lãng Thiên Thánh nhìn về phía hai người Thiên Trường Khiếu và Long Diễm quát lên: “Lão tổ của hai tộc các ngươi đâu? Đều giả chết cả rồi à?”

“Còn không đến thì Lãng Thiên Thánh ta hôm nay cũng chẳng cần thể diện nữa lập tức rút lui, để ta xem xem bốn người các ngươi có thể chạy thoát không”.

Sắc mặt của hai người Thiên Trường Khiếu và Long Diễm lúc này đều rất khó coi.

“Tiền bối, đại lục Thiên Nguyệt của bọn ta cách chỗ này hơi xa một chút...”

“Xa một chút? Đến bây giờ vẫn còn coi ta là trẻ con à?”

Lãng Thiên Thánh trầm giọng nói: “Có khi nào đã đến từ lâu nhưng đứng ngoài xem náo nhiệt, muốn để lão hủ làm chim tiên phong đúng không?”

Lãng Thiên Thánh thân là huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn, nói ra lời này thật đúng là không biết xấu hổ.

Thể diện là cái gì cơ chứ?

Có thể giữ được mạng sao?

Lần này Lãng gia mặc dù mất đi một vị huyền cảnh Tạo Hoá thì coi như vẫn còn có thể chấp nhận được, nhưng nếu cứ tiếp tục chém giết vậy thì thương vong sẽ càng nhiều.

Mấy đại lục khác không đến trợ giúp thì bọn họ căn bản không thể chống đỡ được.

“Ha ha, Lãng Thiên Thánh, cái tính tình này của ngươi vẫn nóng nảy như xưa, bọn ta đến rồi đây!”

Một tiếng cười đột nhiên vang lên vào lúc này.

Phía trên không trung có hai thân ảnh hoá thành vệt sáng bây giờ bỗng xuất hiện.

“Đó là... phó các chủ tiền nhiệm của Long Hiên các, Long Khâm Nguyệt!”

“Còn có lão các chủ của Thiên Thượng các Thiên Triết Sinh!”

Một vài võ giả thế hệ trước nhận ra hai thân ảnh kia.

Lại có thêm hai vị vô địch huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn nữa đến.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Một tiếng nói nặng nề vang lên vào lúc này.

Ngay sau đó, ba luồng khí tức mạnh mẽ xuất hiện ở trước mặt mọi người.

“Thạch Kiếm Vân của Thạch gia tiếng tăm lẫy lừng vạn năm trước! Không phải ông ta đã chết rồi sao?”

“Đó có phải là Hải Minh Phi của Hải gia không? Lão già này vẫn chưa chết à?”

“Còn Hạ Phương Vũ của Hạ gia nữa, Hạ Phương Vũ ở ẩn đã nhiều năm vậy mà hôm nay lại xuất hiện”.

Ba thân ảnh xuất hiện ngay lập tức liền có người nhận ra.

Trong chớp mắt, tất cả năm vị vô địch huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn của thế hệ trước đều đã đến.

Ngay lập tức trong sân tụ tập bảy nhân vật vô địch huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn.

Sáu vị huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn.

Mười ba vị huyền cảnh Tạo Hoá.

Lần này, có vài người đã không nhịn nổi nữa mà muốn phát điên.

Từ khi nào mà huyền cảnh Tạo Hoá lại có nhiều đến như này?

Khu vực đại lục Bắc Thiên, mỗi một vị huyền cảnh Tạo Hoá đều giống như nhân vật thần đồng, ngày thường trông thấy một người đã là tốt lắm rồi.

Lần này vì chuyện thiên cung Bắc Thương mở ra mà một phát mười bốn vị nhân vô địch huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn của bảy đại lục thứ trung tâm cùng xuất hiện.

Thế nhưng vừa rồi đã chết mất sáu người.

Cộng thêm lúc trước chết mất hai người nữa, bây giờ chỉ còn lại sáu người.

Nhưng nếu Lãng Thiên Thánh và Huyết Hủ Sinh xuất hiện, cộng thêm năm vị vô địch huyền cảnh Tạo Hoá vừa đến nữa.

Trước sau ước chừng có khoảng hai mươi mốt vị vô địch huyền cảnh Tạo Hoá đã xuất hiện.

Bảy đại lục thứ trung tâm lần này đúng là đã bỏ ra một số vốn lớn.

Mà tất cả đều là bởi vì người thanh niên đang đứng ở trên bậc thang kia.

Tần Ninh!

Thấy cảnh này, khuôn mặt của Thạch Cảm Đương sững sờ.

Lại có thêm năm tên nữa!

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này cũng lộ ra vẻ lo lắng.

“Bọn chúng đến đều là tự tìm cái chết hết!”

Thạch Cảm Đương lúc này gào lên một tiếng, quát: “Sư tôn vô địch! Giết chết đám lão già này đi, khinh người quá đáng!”

“Được!”

Tần Ninh lúc này cười cười.

Từ từ nụ cười càng trở nên phóng túng.

“Hôm nay có chết thì ta cũng sẽ để các ngươi được chết một cách rõ ràng”.

Tần Ninh cười nhạo nói: “Lãng Huyền Minh và Huyết Vô Tận sỉ nhục người của ta, ta giết chết bọn chúng, Tần Ninh ta tự nhận không làm gì sai hết”.

“Long Trạch Đào không biết trời cao đất rộng muốn giết ta cướp bảo vật”.

“Ba tên này nếu như không chọc ta ta sẽ không giết bọn chúng”.

“Còn những người khác, nếu như là do ta giết thì ta nhận, còn không phải do ta giết mà dám hắt nước bẩn vào ta thì ta giết không tha!”

Thạch Cảm Đương lập tức quát to: “Sư tô nói nhiều lời vô nghĩa với bọn chúng như thế làm gì? Chúng giết người của chúng ta, cứ làm theo ý mình là được rồi, người đáng chết cứ giết, không phải nhiều lời với bọn chúng làm gì cả”.

Lời này vừa nói ra, cơ thể của Tần Ninh hơi giật mình.

“Ha ha ha...”

Tần Ninh lập tức cười ha ha, nhìn về phía Thạch Cảm Đương nói: “Đồ nhi ngoan, nói đúng lắm, Tần Ninh ta làm bộ quá rồi”.

“Tần Ninh ta giết người thì cần gì phải có lý do cơ chứ?”

Vừa nói xong, Tần Ninh cầm kiếm Đoạn Không trong tay, nắm chặt trụ thiên vị, cơ thể băng hoàng to lớn lúc này phóng thích ra hàn khí vô tận.

Giờ phút này, hơn mười vị huyền cảnh Tạo Hoá xung quanh sắc mặt tái xanh.

“Thạch Thịnh Vũ và Thạch Đông Thiên chết rồi sao?”, sắc mặt của Thạch Kiếm Vân lúc này âm trầm đến đáng sợ.

Hai huyền cảnh Tạo Hoá lớn, hai huyền cảnh Tạo Hoá lớn của Thạch gia chết rồi.

Chuyện này quả thật nghe xong mà rợn người.

Hai người Hải Minh Vân, Hạ Phương Vũ lúc này gần như cũng muốn ói ra máu.

Hai vị huyền cảnh Tạo Hoá nói mất liền mất luôn.

Ba bên tổn thất nặng nề!

“Các vị, thấy thế nào?”

Huyết Hủ Sinh lúc này đầu bê bết máu, vẻ mặt u ám nói.

“Không giết chết tên này thì thanh danh của bảy đại lục thứ trung tâm chúng ta làm gì còn nữa?”

“Nếu đã như vậy thì ra tay đi!”

“Sáu người các ngươi đứng lui sang một bên!”

Nghe thấy vậy, Long Diễm và Thiên Trường Khiếu vô địch huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn sắc mặt trở nên rất khó coi.

Từ bao giờ mà huyền cảnh Tạo Hoá lại trở thành đối tượng bị chê bai rồi vậy?

“Thạch Cảm Đương ta hôm nay sao có thể để sư tôn bảo vệ được chứ?”

Thạch Cảm Đương lúc này cầm rìu Linh Khải và búa Trảm Thần hét lớn một tiếng.

Hắn ta là huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn, sao có thể để Tần Ninh bảo vệ được?

Kiếp trước Tần Ninh là sư tổ của hắn ta, kiếp này lại là sư tôn của hắn ta, là đồ tôn, đồ nhi sao có thể sống cả đời dưới sự che chở của sư phụ được chứ?

“Chúng ta cũng không cần!”

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi bây giờ bước ra.

Hai con sư tử đá nhảy cẫng hoan hô, vẫy đuôi nhảy thoăn thoắt.

“Được!”

Tần Ninh nhìn về phía ba người, nói: “Nếu đã vậy thì sáu tên kia giao cho các ngươi!”

Thạch Cảm Đương cười ha ha một tiếng rồi lao ra trong nháy mắt.

Tần Ninh lúc này vẫy tay một cái, rồng băng liền quay trở về bên cạnh.

Cùng lúc đó, hai con sư tử đá đi theo Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.

Ba thân ảnh lao thẳng về phía sáu vô địch huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn.
Chương 824: Kiếm đá

Nhìn thấy ba người đánh đến, sáu người Thiên Trường Khiếu, Long Diễm, Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung hoàn toàn nổi giận.

Dù thế nào đi chăng nữa ghì bọn họ cũng là huyền cảnh Tạo Hoá.

Thạch Cảm Đương là nhị đoạn có thể xem thường bọn họ, thế nhưng Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên lúc nay bị trọng thương gục xuống bây giờ lại dám xông ra.

Tự tìm đường chết!

Sáu người sát khí bành trướng vọt thẳng ra.

Cùng lúc đó, Tần Ninh chân giẫm lên rồng băng, người khoác thần hồn, tay cầm kiếm Đoạn Không và trụ thiên vị, đứng ở trên cao nhìn xuống bảy người.

“Cùng lên đi!”

Bây giờ nói thêm nữa cũng chỉ phí lời.

“Chém!”

Thạch Kiếm Vân hét lớn một tiếng, cầm kiếm xông lên.

Hải Minh Phi, Hạ Phương Vũ theo sát.

Bốn người Lãng Thiên Thánh, Huyết Hủ Sinh, Long Khâm Nguyệt, Thiên Triết Sinh áp trận đi theo.

Bảy huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn lớn vây giết Tần Ninh.

Giờ phút này toàn bộ phía trước thiên cung xảy ra trận chiến của Tạo Hoá.

Xung quanh, đông đảo võ giả cảnh giới Thiên Vị, Địa Vị và Nhân Vị đứng ở phía xa bây giờ cũng sững sờ.

Đây là... trận chiến người người trời ấy chứ!

Thật sự không thể tưởng tượng được!

Bùm bùm bùm...

Tiếng nổ tung vang lên liên tiếp.

Mặt đất rung chuyển, sắc trời đổi màu.

Linh khí mạnh mẽ và hơi thở Tạo Hóa va chạm, vốn là linh khí sẽ bị tiêu tán nhưng lại liên tục tụ tập ở bên trong trụ thiên vị của Tần Ninh.

“Mộc Hoàng Huyền Thiên ấn!”

Tần Ninh quát khẽ một tiếng rồi chém ra một kiếm.

Bên trên kiếm mang xuất hiện một ấn ký trực tiếp phủ đầu Thạch Kiếm Vân.

“Tự tìm cái chết!”

Thạch Kiếm Vân mắng một tiếng, trong nháy mắt giết ra.

Kiếm khí vờn quanh kết hợp với hơi thở Tạo Hóa, vẽ ra một ánh kiếm dài trăm trượng chém về phía ấn ký kia.

Bùm...

Lúc này, một tiếng nổ tung vang lên.

Sắc mặt của Thạch Kiếm Vân thay đổi.

Kiếm mang của mình gần như bị tán loạn, hoàn toàn không thể chống lại được.

Mà kiếm ấn kia lúc này lại chém xuống trong nháy mắt.

Bùm...

Sắc mặt của Thạch Kiếm Vân trắng bệch, cơ thể lảo đảo lùi lại phía sau.

“Chết tiệt!”

Hai người Hải Minh Phi và Hạ Phương Vũ lúc này không hẹn mà cùng giết ra.

“Còn đến chịu chết à!”

Tần Ninh cười nhạo một tiếng, cầm trụ thiên vị trong tay vung một côn xuống.

Ầm ầm ầm...

Một côn rồi lại một côn giáng xuống, thân ảnh của Hải Minh Phi và Hạ Phương Vũ liên tục lùi lại.

Trụ thiên vị kia giống như một cây thánh trụ từ trên trời giáng xuống đập vào cơ thể của hai người khiến hai người chỉ có thể bị động phòng thủ.

Mà cùng lúc đó, bốn người Lãng Thiên Thánh, Huyết Hủ Sinh, Long Khâm Nguyệt và Thiên Triết Sinh theo sát xông lên.

Tiếng chim chiêm chiếp vang lên, thần hồn băng hồn lúc này phóng ra hàng loạt mũi tên băng, hướng thẳng về phía bốn người áp chế bước chân của bọn họ.

Bảy huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn lớn lúc này đồng loạt bị chặn lại.

Tần Ninh một mình chặn bảy người nhưng lại có thể áp chế mạnh mẽ cả bảy người.

“Phá!”

Đúng bấy giờ, một tiếng quát trầm thấp vang lên.

Phía xa, một luồng khí tức hỗn độn từ trên trời giáng xuống.

Cùng lúc đó, trụ thiên vị phía sau Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên biến mất.

Một khắc sau lại xuất hiện ánh hào quang lấp lánh.

Một luồng hơi thở Tạo Hóa trực tiếp bắn ra.

Long Đàm của Long Hiên các đối đầu với Vân Sương Nhi, bất ngờ không kịp phòng bị, bị hơi thở Tạo Hóa trực tiếp đánh trúng, đầu nổ tung.

Vân Sương Nhi đã đột phá huyền cảnh Tạo Hoá!

Hơn nữa còn tấn công bất ngờ trực tiếp giết chết Long Đàm.

Tần Ninh thấy cảnh này thì gật đầu một cái.

Hắn dùng bốn vạn năm tuổi thọ để trả giá, đổi mệnh với trời để phục hồi vết thương cho Vân Sương Nhi.

Dùng bốn vạn năm tuổi thọ để thi triển thuật Đại Tác Mệnh thì uy lực phải bá đạo biết nhường nào?

Bây giờ Vân Sương Nhi đột phá hắn cũng không kinh ngạc cho lắm.

Hơn nữa, Vân Sương Nhi đạt đến huyền cảnh Tạo Hoá chắc chắn là vô địch khí đoạn.

Võ giả bình thường đến huyền cảnh Tạo Hoá thì một ngụm hơi thở Tạo Hóa sẽ có uy lực mạnh mẽ.

Thế nhưng Vân Sương Nhi đạt đến huyền cảnh Tạo Hoá không chỉ có một ngụm hơi thở Tạo Hóa mà còn dung hợp thêm cả khí hỗn độn.

Khí hỗn độn chính là đặc thù của thể hỗn độn.

Lúc trước Vân Sương Nhi không thể phóng thích được khí hỗn độn từ bên trong cơ thể ra, nhưng bây giờ có thể theo hơi thở Tạo Hóa mà phóng ra được khí hỗn độn.

Mặc dù mới chỉ là một chút ít.

Nhưng một chút ít này uy lực cũng có thể nói là cực kỳ bá đạo.

Giống như tính áp chế của hơi thở Tạo Hóa với linh khí, thì tính áp chế của khí hỗn độn với hơi thở Tạo Hóa còn lớn hơn gấp mấy lần.

Thân ảnh của Vân Sương Nhi lúc này đứng giữa không trung, bộc lộ ra một loại khí thế bất khả chiến bại.

“Chết cho ta!”

Một tiếng hét vang lên vào lúc này.

Bùa và rìu của Thạch Cảm Đương giao nhau, một cái đầu lìa khỏi cơ thể.

Thiên Trường Phong lúc này đã mất mạng!

Lại thêm một vị huyền cảnh Tạo Hoá ngã xuống!

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi mà đã có hai vị huyền cảnh Tạo Hoá bỏ mạng!

Bốn người Thiên Trường Khiếu, Long Diễm, Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung sắc mặt trắng bệch.

Thạch Cảm Đương là huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn, Vân Sương Nhi giờ đã đột phá đến huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn.

Hai con sư tử đá ở bên kia cũng chẳng thua kém vô địch nhất đoạn một chút nào.

Bốn người bọn họ sao có thể chống chọi được đây?

Nhưng bây giờ cho dù bốn người bọn họ có muốn cầu cứu thì cũng chẳng thể.

Tiền bối của bảy gia tộc thế lực lớn bây giờ đang bị một mình Tần Ninh áp chế.

Chuyện này quá đáng sợ!

Tần Ninh rốt cuộc là người hiểm độc đến mức nào?

Bên cạnh toàn là mấy quái vật gì thế?

“Chết tiệt!”

Thạch Kiếm Vân lúc này nổi giận.

“Các vị, giúp ta một tay!”, Thạch Kiếm Vân trầm giọng đáp: “Các vị chắc biết kiếm đá của Thạch gia ở đại lục Thạch Nguyên bọn ta chứ?”

Kiếm đá!

Lời này vừa nói ra, sáu người Hải Minh Phi và Hạ Phương Vũ lập tức hiểu ra.

“Thạch Kiếm Vân, ông cứ yên tâm thi triển, bọn ta hiểu rồi”.

Lãng Thiên Thánh lúc này cũng quát lên: “Hôm nay giết chết tên này là được, bọn ta phối hợp với ông”.

“Được!”

Thạch Kiếm Vân lúc này hét lớn một tiếng phi thân bay lên.

Cùng lúc đó, bên trong cơ thể của ông ta có một luồng sáng vọt thẳng lên trời.

Một thanh kiếm đá ở bên trong cơ thể của Thạch Kiếm Vân lao vùn vụt ra ngoài, lơ lửng trên đỉnh đầu của Thạch Kiếm Vân.

Thanh kiếm kia dài bảy tấc, từ chuôi cho đến lưỡi kiếm đều là đá.

Hơn nữa mặt ngoài còn phát ra ánh sáng xám nhàn nhạt, giống như một đứa trẻ nhàm chán xếp cát chồng lên tạo thành một thanh trường kiếm đá cát vậy.

Giờ phút này, mọi người nhìn thấy một màn này đều trầm mặc không nói.

Mãi nửa ngày sau, một vị lão giả cảnh giới Thiên Vị tóc hoa râm nói nhỏ: “Chẳng lẽ… chẳng lẽ là thanh kiếm đá mà tổ tiên Thạch gia đã sử dụng trước đây?”

Lời này vừa phát ra, ngay lập tức trong đám người nổi lên tiếng bàn tán xôn xao.

Thanh kiếm đá của tổ tiên Thạch gia?

Đó là thanh kiếm truyền thừa của Thạch gia có uy lực vô tận.

Nghe nói, tổ tiên Thạch gia đạt đến vô địch huyền cảnh Tạo Hoá tứ đoạn đã dùng thanh kiếm này chém chết một con huyền thú cấp ba!

Huyền thú cấp ba là gì?

Huyền thú chính là loại mạnh hơn cả linh thú có trí tuệ cực cao.

Huyền thú cấp một sánh ngang với cao thủ cảnh giới Tam Vị.

Huyền thú cấp hai thì tương đương với nhân vật vô địch huyền cảnh Tạo Hoá.

Còn huyền thú cấp ba thì phải tương đương với cường giả cấp linh cảnh Niết Bàn.

Huyền cảnh Tạo Hoá cầm kiếm này chém chết sức mạnh linh cảnh Niết Bàn.

Giờ phút này đám người hoàn toàn chấn kinh.

“Sáu vị, giúp ta!”

Thạch Kiếm Vân khẽ quát một tiếng.

“Được!”

“Rõ rồi!”

Ngay lập tức sáu thân ảnh phi lên giữa không trung, đứng vững ở phía sau Thạch Kiếm Vân, tản ra thành hình quạt.

Trong chốc lát, sáu luồng hơi thở Tạo Hóa đi vào bên trong cơ thể của Thạch Kiếm Vân.

Thạch Kiếm Vân giống như môi giới, dồn toàn bộ hơi thở Tạo Hóa đó vào bên trong thanh kiếm đá.

Trong lúc đó, thanh kiếm đá đơn sơ không hoa văn lúc này bỗng phát ra ánh sáng lấp lánh.

Còn rực rỡ hơn cả kiếm Đoạn Không ở trong tay của Tần Ninh, không thể ngăn cản.

Kiếm đá lúc này bành trướng ngàn mét, kiếm mang dường như có thể chém đứt trời đất.

Một kiếm rơi xuống, chém về phía Tần Ninh.
Chương 825: Tứ Linh Tinh Thần quyết

Nhìn thấy kiếm đá chém xuống, vẻ mặt Tần Ninh trở nên cẩn trọng, nâng kiếm Đoạn Không ngang trước người, một ấn ký từ trên thân kiếm Đoạn Không giết ra.

Cùng lúc đó kiếm đá cũng chém xuống.

“Phá!”

Một tiếng quát trầm thấp lúc này vang lên.

Toàn thân từ trên xuống dưới Thạch Kiếm Vân nứt toác, máu tươi chảy ra xối xả.

Thế nhưng uy lực tấn công của kiếm đá vẫn không hề thuyên giảm.

Bùm...

Ngay lập tức, kiếm đá va chạm với Mộc Hoàng Huyền Thiên ấn.

Tạch tạch tạch tiếng vỡ vụn vang lên, Mộc Hoàng Huyền Thiên ấn lúc này trước tiếp bị phá vỡ.

Ánh sáng trăm trượng của kiếm Đoạn Không ngay sau đó nghênh đón.

Rầm...

Âm thanh nặng nề vang lên, Tần Ninh đưa kiếm ngang người cản lại một đòn tấn công của kiếm đá.

Thế nhưng bây giờ, bậc thang dưới chân Tần Ninh vỡ vụn, vết nứt lan tràn đến tận đáy.

“Phát nữa!”

Thạch Kiếm Vân lúc này gào lên.

Sáu huyền cảnh Tạo Hoá lớn không dừng tay, liên tục truyền khí tạo hoá dung nhập vào bên trong kiếm đá.

Tạch...

Trên thân kiếm Đoạn Không lúc này xuất hiện một vết nứt.

“Phá!”

Thạch Kiếm Vân lúc này thấp giọng quát một tiếng.

Tạch...

Kiếm Đoạn Không tan vỡ hoàn toàn hoá thành mảnh vụn.

Tiếng ầm ầm vang lên, cầu thang lúc này hoàn toàn sụp đổ, thân ảnh của Tần Ninh bị kiếm đá chém xuống một nhát rơi vào bên trong đống đổ nát.

“Sư tôn!”

“Công tử!”

Lúc này, sắc mặt của ba người Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều thay đổi.

Mà cùng lúc đó, bảy huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn lớn cũng thở hồng hộc.

Một kiếm này cuối cùng là đòi mạng Tần Ninh.

Kiếm đá lúc này giống như một người toàn thân đẫm máu.

Lấy ra kiếm đá, rót vào khí tạo hoá có thể phóng ra uy lực gấp trăm lần mới có thể giết chết được Tần Ninh.

Thằng nhãi này có đúng chỉ là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ thật không?

Lúc này, trái tim của tất cả mọi người đứng xung quanh cũng treo lơ lửng.

Chết rồi sao?

Một cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ khiến bảy huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn hao phí sức lực lớn như vậy cuối cùng đã bị giết chết rồi sao?

Thang trời Vạn Đạo bây giờ sụp đổ thành một đống đổ nát, khí tức của Tần Ninh cũng biến mất.

Bảy người Thạch Kiếm Vân lúc này vội vàng lấy ra một viên huyền đan nuốt xuống, phục hồi khí tức.

Cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ mà lại khiến bảy người bọn họ phải chật vật như này, đúng là chuyện chưa bao giờ nghe thấy.

Qua ngày hôm nay thì bảy người bọn họ sẽ hoàn toàn nổi tiếng.

Nhưng mà cái tiếng này bọn họ lại chẳng muốn một chút nào.

“Các ngươi thật sự cho rằng có thể giết chết được ta sao?”

Đúng lúc này, một luồng khí tức nổi lên.

Bên trong đống đổ nát có một thân ảnh đang từ từ leo ra.

Tần Ninh!

Giờ phút này quần áo trên người Tần Ninh rách tả tơi, cơ bắp toàn thân từ trên xuống dưới lộ ra nhưng lại kèm theo vết máu trông rất kinh khủng.

Tần Ninh đứng dậy nhìn thẳng về phía trước.

Không chết sao?

Thế mà lại không chết!

Sắc mặt của bảy người Thạch Kiếm Vân bây giờ hoàn toàn thay đổi.

Như thế mà vẫn chưa chết!

Chết tiệt!

Tần Ninh lúc này đứng ở trên đống đổ nát nhìn bảy người.

Mà cùng lúc đó, phía trước cửa cung Bắc Thương, cánh cổng lớn đột nhiên đóng sầm lại, toàn bộ cung điện lúc này rung chuyển, tản ra một luồng khí tức khủng khiếp.

“Cút đi!”

Tần Ninh quay mặt về sau, mắng một câu nói: “Chỉ là bảy tên nhị đoạn, không cần đâu”.

“Lão tử có thể giết được! Thật sự cho rằng lão tử bây giờ là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ là phế vật sao?”

Cùng với tiếng mắng của Tần Ninh, sự rung chuyển trong cung Bắc Thương dần dần giảm bớt.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tần Ninh đang nói chuyện với ai?

Lúc này Tần Ninh nhìn bảy người, nhếch mép nở nụ cười.

Nhưng nụ cười này thật sự trông chẳng tốt đẹ chút nào.

“Các ngươi quả thật đã chọc giận ta rồi đấy!”

Nhìn bảy người, Tần Ninh nhếch miệng cười nói: “Hôm nay nếu đã tàn sát Tạo Hoá vậy thì tàn sát mãnh liệt thêm chút!”

Vừa dứt lời, xung quanh cơ thể của Tần Ninb lại hiện ra trụ thiên vị.

Rồng băng và thần hồn cùng xuất hiện.

Tần Ninh xoè hai tay ra, từng luồng linh khí bag ra ngoài.

“Tứ Linh Tinh Thần quyết!”

Một lời vừa nói xong, bỗng chốc xung quanh cơ thể của Tần Ninh, ánh trắng, ánh xanh, ánh vàng, ánh lục hội tụ.

Bốn luồng sáng mở rộng liên tục.

Từ một mét, mười mét đến trăm mét, ngàn mét.

Bỗng bốn luồng sáng hoá thành bốn cây trụ trời, cao vút quanh thân Tần Ninh.

Tần Ninh vừa nói xong.

Bốn cây trụ trời cao đến ngàn mét, cao ngất vây quanh Tần Ninh.

Mà cùng lúc đó, bốn cây cột sáng kia dường như đang giao nhau ở trên không trung.

Đột nhiên trên bầu trời lốm đốm tia sáng, giống như sao đêm, trăng đêm trên bầu trời chiếu xuống vậy.

Sao sáng lấp lánh hội tụ ở trên đỉnh đầu Tần Ninh.

Cùng lúc đó hoá thành một cây trường cung.

Cung Tinh Thần!

“Giết!”

Lời nói vừa dứt, đột nhiên cung Tinh Thần.

Một điểm sáng tinh thần tụ tập thành mũi tên dài trăm mét trực tiếp lao ra.

Xát...

Một tiếng xé gió lúc này vang lên.

Gần như là trong chớp mắt, trên không trung, cơ thể của Thạch Kiếm Vân bị trường kiếm đánh trúng, bùm một tiếng nổ tung hoá thành một mũi tên máu, hoàn toàn tán loạn.

Một mũi tên mất mạng!

Giờ phút này tất cả mọi người đều xôn xao.

“Giết tiếp!”

Lời vừa nói xong, một mũi tên nứa lại phóng ra.

Phập...

Tiếng phập phập lại vang lên một lần nữa.

Hải Minh Phi mất mạng!

Một mũi tên một mạng người!

Tần Ninh bây giờ giống như sát thần cái thế.

“Không!”

Kèm theo một tiếng kêu rên, cơ thể của Thiên Triết Sinh lúc này trực tiếp nổ tung.

Thất đại huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn đã chết mất năm người.

Chỉ còn lại hai người là Lãng Thiên Thánh và Huyết Hủ Sinh đứng ở giữa không trung run lẩy bẩy.

Tần Ninh là ác ma, là ma quỷ!

Cái này rốt cuộc là kỹ năng chiến đấu gì?

Vậy mà lại có uy lực mạnh như thế này.

“Chém!”

Mà giờ phút này, ở một bên khác, Thạch Cảm Đương vừa dứt lời.

Cơ thể của hai người Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung nổ thành sương máu.

Cùng lúc đó, hai con sư tử đá kẹp chặt hai người Thiên Trường Khiếu và Long Diễm, Vân Sương Nhi ra tay đoạt mạng.

Lục đại huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn giờ phút này đây đều đã bỏ mạng.

Hai mươi mốt vị huyền cảnh Tạo Hoá.

Mà bây giờ chỉ còn lại hai người.

Lãng Thiên Thánh và Huyết Hủ Sinh!

Giờ phút này đây, hai vị vô địch huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn hoàn toàn sững sờ!

Chết sạch!

Tất cả đều đã chết hết rồi!

Hai người lúc này một câu cũng không thốt ra được.

Tần Ninh bây giờ thản nhiên nói: “Không phải muốn giết ta sao?”

Cơ thể của hai người Lãng Thiên Thánh và Huyết Hủ Sinh run lẩy bẩy, vẻ mặt đờ đẫn.

Giết?

Nói đùa cái gì cơ chứ?

Bây giờ chẳng khác nào như cá nằm trên thớt!

“Tần Ninh!”

Huyết Hủ Sinh đầu đầy máu, khàn giọng quát: “Ngươi đã cân nhắc hậu quả chưa? Ngươi có thể giết được chúng ta, vậy còn huyền cảnh Tạo Hoá tam đoạn thì sao?”

“Hôm nay ngươi giết quá nhiều người, bảy đại lục cận trung tâm sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!”

“Bây giờ dừng tay vẫn còn kịp, nếu không để các lão tổ tông ra tay thì ngươi...”

“Ta giết không tha!”

Tần Ninh lúc này cười nhạo nói: “Chuyện cho đến tận bây giờ ngươi còn muốn uy hiếp ta sao?”

“Nói cho các ngươi biết, mấy tên đó, nói với bọn chúng, người do ta giết thì ta nhận, nếu không phải do ta giết thì đừng bịa đặt lung tung, cứ khăng khăng không nghe”.

“Thật sự tưởng rằng là do ta sợ các ngươi nên mới chối sao?”

Bây giờ, Huyết Hủ Sinh và Lãng Thiên Thánh tin rồi.

Mấy người Thạch Ngọc Kiệt, Hạ Văn Phủ, Thiên Thanh Nguyệt chắc chắn không phải do Tần Ninh giết.

Nhưng bây giờ, Tần Ninh lại giết những kẻ bịa đặt về hắn trước.

Chỉ giữ lại mạng của hai người.

Tần Ninh thản nhiên nói: “Không cần phải nghi ngờ đâu, người dám vu khống ta thì càng đáng chết hơn”.

Hai người Lãng Thiên Thánh và Huyết Hủ sinh hiểu rồi.

Lần này không còn hy vọng sống sót rồi.

“Chém!”

Tần Ninh vừa dứt lời, mũi tên tinh thần lại bắn ra một lần nữa.

Hai người Lãng Thiên Thánh và Huyết Hủ Sinh từ bỏ ý định phản kháng.

Tất cả phản kháng cũng chỉ là vô nghĩa mà thôi.

Vừa nãy năm người thiệt mạng, bọn họ đã chứng kiến uy năng cực lớn của mũi tên Tinh Thần.

“Làm càn!”

Đúng lúc này, đột nhiên có một tiếng quát vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK