Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1261: thành Ám Vũ

Tần Ninh gật đầu.

Đúng là khó!

Lần này không phải là ngũ đại Ma tộc của Cửu U đại lục nữa.

Ám Vũ Ma tồn tại Vương Giả có thực lực rất mạnh mẽ.

Thiên Ngoại Tiên có thể giữ vững nơi này đã là không đơn giản.

Giờ phút này, đi lên tường thành của thông đạo nhìn bốn phía, cảnh tượng khiến người ta cảm giác cực kì kiềm nén.

Bốn phía nhìn u ám vô cùng.

Nơi này không có mặt trời, không có trăng sáng, chỉ có sự u ám vô tận, cũng không phải là đen kịt không thấy năm ngón tay nhưng mà còn khiến người ta cảm thấy áp lực hơn cả bóng đêm.

"Chúng ta ở đây xây dưng thành trì, lâu dài phái người đóng quân, bình thường cũng là bọn chúng chủ động công kích".

Tiên Hạo tiếp tục nói: "Có điều phần lớn đều phòng thủ được, rất ít lần xung kích tới trên mặt đất".

"Trừ phi Vương Giả xuất thủ thì giao chiến sẽ diễn ra tại Tru Ma cốc".

Nhìn bốn phía, Tiên Hàm thở dài nói: "Còn có một điểm nữa đó chính là... Ám Vũ Ma ở chỗ này cũng xây dựng thành trì".

"Chúng ta trấn thủ đài diệt Ma lên thông đạo dưới mặt đất, còn bọn chúng thì trấn thủ chúng ta không xuống được tâm trái đất".

"Mà khoảng cách của hai bên cũng không xa".

"Ước chừng trăm dặm!"

Tiên Hạo nhìn bốn phía, ánh mắt bình tĩnh.

Thiên Ngoại Tiên trấn áp nơi đây đã mấy vạn năm.

Cả hai giằng co cũng được mấy vạn năm.

Ban đầu Ám Vũ Ma muốn trùng kích vào mặt đất.

Mà bọn họ một mực trấn áp, vốn dĩ ban đầu đài diệt Ma này chẳng qua cũng chỉ cỡ ngàn mét vuông.

Nhưng khi hai phe giao chiến kéo dài, diện tích khuếch tán càng ngày càng rộng lớn.

Phạm vi của đài diệt Ma ngày càng rộng, chiến trường giao chiến cũng càng lúc càng lớn, số võ giả mất mạng cũng ngày càng nhiều.

Phát triển đến hôm nay, hết thảy đều đã chuẩn bị đầy đủ.

"Ra khỏi thành đi xem một chút đi!"

Tần Ninh nhìn về một mảnh u ám phía trước.

Hắn vẫn chưa từng thấy hình dạng của Ám Vũ Ma nên không rõ chúng mặt mũi ra sao.

Nghe đến lời này, Tiên Hạo gật đầu.

Tiên Hạo muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nói: "Tam đệ, không thể dẫn Tần công tử đi về chỗ sâu, nguy hiểm lắm, hiểu chưa?"

"Ta biết!"

Tiên Hàm cười khà khà nói: "Ca, đi, ta dẫn huynh đi!"

"Ừm".

Hai người rời đi.

Giờ phút này, Tiên Hạo nhìn bốn phía, từ từ nói: "Ra lệnh cho mọi người tăng cường cảnh giới".

"Vâng!"

Giờ khắc này, Tần Ninh cùng Tiên Hàm đi bộ tại đài diệt Ma.

Nói là đài, thật ra nó chỉ như một vùng đất vạn trượng mở rộng ra mà thôi.

Tiên Hàm mặc dù tùy tiện nhưng giờ phút này cũng rất cẩn thận.

"Nơi này phần lớn đều là do chiến sĩ Ám Vũ Ma đào, càng lúc càng lớn".

Tiên Hàm thấp giọng nói: "Ám Vũ Ma tộc đem thông đạo khai triển đến nơi đây không phải là vô cớ đâu, bốn phía nơi này mà đào ra thì cũng có rất nhiều thiên tài địa bảo".

"Vị trí dưới mặt đất này cũng coi là bảo địa, có thể đào ra không ít tinh thiết để chế tạo thần binh, Thiên Ngoại Tiên cũng nhận được không ít".

Tần Ninh gật đầu.

"Ca, hay là chúng ta đến thành Ám Vũ đi xem một chút?"

"Thành Ám Vũ?"

"Vâng", Tiên Hàm gật đầu nói: "Chính là thành trì do Ám Vũ Ma chế tạo, còn lớn hơn cả thành trì do chúng ta chế tạo, mà lại dưới đất đại khái có hơn vạn tên chiến sĩ Ám Vũ Ma".

"Đám chiến sĩ Ám Vũ Ma này có rất nhiều, cơ hồ ai cũng biết võ, già trẻ gái trai cũng là chiến sĩ, hung ác lợi hại, giết người không chớp mắt".

"Thú vị đấy".

Tần Ninh cười nói: "Đi, đi xem một chút!"

"Ừm!"

Giờ khắc này, hai người đi thẳng về chỗ sâu, bốn phía dưới chân toàn là đá vụn hoặc là tảng đá cứng rắn.

Đỉnh đầu mang theo hào quang nhỏ yếu.

Bốn phía u ám vô cùng, tạo cho người ta một cảm giác cực kì kiềm nén.

Đi khoảng nửa canh giờ thì hai người dần dần dừng lại.

Hai người chậm rãi đứng ở phía sau một tảng đá lớn.

Phía trước có một tòa thành trì tản ra hào quang màu vàng kim nhạt, tường thành cao năm trượng kéo dài.

Trên tường thành có không ít người đi lại.

Trên thực tế, thành Ám Vũ này có tường thành cũng không cao lớn.

Mà ở đây tường thành cao lớn cũng không có tác dụng gì.

Hai người nhìn ra thành trì, Tiên Hàm mở miệng nói: "Thành Ám Vũ này phần lớn những năm gần đây đều là Ám Vũ Ma muốn đánh thì đánh, không muốn đánh liền rút, chúng ta một mực bị động phòng thủ, quá oan uổng".

"Trấn Thiên Vương có ra tay bao giờ chưa?"

"Lão già kia mà xuất thủ thì Vương Giả của chúng cũng sẽ xuất thủ".

"Hơn nữa, Ám Vũ Ma khả năng không chỉ có trưởng tộc là Vương Giả..."

Lời này vừa nói ra, Tần Ninh cũng âm thầm nhớ kỹ.

Ngũ đại Ma tộc.

Chỗ Thanh Ninh các phong cấm chính là thông đạo Luyện Ngục Ma.

Chỗ Thiên Ngoại Tiên phong cấm chính là Ám Vũ Ma.

Trên thực tế, lần trước tiến về dưới mặt đất, hắn cũng không tính là hiểu rõ về Luyện Ngục Ma.

"Ơ? Không đúng!"

Ngay tại giờ phút này, Tiên Hàm lại nhăn mày lại.

"Làm sao thế?"

"Lúc trước, ở ngoài thành trì của Ám Vũ Ma cũng có người hoạt động".

"Nhưng hôm nay thì khác, huynh xem, ngoài cửa thành không có một người..."

Tiên Hàm từ từ nói: "Loại tình huống này trừ phi là... Có Vương giáng lâm!"

Vương?

Tiên Hàm tiếp tục nói: "Ám Vũ Ma ngoài trưởng tộc là Vương Giả ra thì còn có bảy vị Vương!"

"Thất vương đều là Thiên Nhân đỉnh cao, hơn nữa thân xác của Ma tộc đều rất mạnh mẽ, khác hẳn nhân loại chúng ta, cho nên cùng cảnh giới so với chúng ta còn mạnh hơn, thậm chí thân xác của chúng so với huyền thú thì càng mạnh hơn nữa".

"Một vài huyền thú cũng không có thân xác mạnh mẽ, thế nhưng chiến sĩ Ma tộc ai ai cũng đều có thân xác rất mạnh".

Nghe đến lời này, Tần Ninh gật đầu.

Trên thực tế, nhận biết của hắn đối với Ma tộc còn dừng lại ở ngũ mạch ở Cửu U đại lục.

Chỉ là ngũ mạch kia trên thực tế căn bản không xứng làm Ma tộc, chẳng qua là nô lệ của Ma tộc mà thôi.

Lần này mới có thể coi là Ma tộc chân chính.

Tiên Hàm giờ phút này cũng là cẩn thận.

Tình huống có chút không đúng.

Mà lúc này, trong thành Ám Vũ.

Hai thân hình khôi ngô cao lớn, thân mang chiến giáp.

Nhìn kỹ lại, hai người kia cao gần ba mét, làn da mang lông vũ màu đen, nói là lông vũ nhưng thật ra càng giống lớp vảy dán ngoài thân thể hơn.

Hình thể nhìn thì không khác gì loài người, nhưng đôi mắt kia lại như là mắt sói, thâm thúy phóng thích ra ánh sáng như muốn ăn thịt người.

Hai tên Ám Vũ Ma.

Giờ phút này, một người trong đó phát ra ngôn ngữ của Ám Vũ Ma: "Lần này Thiên Đế các bên kia có gặp chuyện ngoài ý muốn không?"

"Có trời mới biết".

Một người khác cười nhạo nói.

"Nhân loại chung quy là không đáng tin cậy, chỉ là một đám phế vật với thân xác yếu đuối, căn bản không thích hợp sống sót giữa thiên địa này".

"Ám Hoàng lần này có lệnh, bất kể như thế nào thì nhất định phải đánh lên trên mặt đất, nếu lần này thất bại thì chính là do Thiên Đế các vô dụng".

"Nhưng nếu như không đánh được lên mặt đất, thất bại thì đó chính là chúng ta vô dụng".

Nghe đến lời này, một người khác gật đầu.

"Đã như vậy cũng liền chuẩn bị lên đường thôi".

Giờ khắc này, có mấy thân ảnh lao vùn vụt tới, quỳ trên mặt đất cúi đầu bẩm báo.

"Lục Vương đại nhân, Thất Vương đại nhân, đã chuẩn bị thỏa đáng, tùy thời có thể xuất phát".

"Tốt!"

Lục Vương cười khà khà nói: "Lần này năm ngàn tinh binh nhất định bình định đám khốn kiếp kia!"

Trong nháy mắt, sau lưng hai vương xuất hiện từng tên chiến sĩ mặc chiến giáp đi ra.
Chương 1262: Ngó lơ ta à?

Rầm rầm rầm, âm thanh làm cho đại địa chấn động lúc này truyền ra.

Tần Ninh cùng Tiên Hàm cũng cảm ứng được.

Cửa thành Ám Vũ mở rộng.

Từng tên chiến sĩ Ám Vũ Ma tay cầm binh khí đi ra.

Tiên Hàm thấy cảnh này, ánh mắt sững sờ, thốt lên: "Ám Vũ Ma chuẩn bị... chiến đấu!"

Tiên Hàm giật mình trong lòng.

Bọn súc sinh này đã lâu chưa từng đi ra giao thủ.

Sao lần này lại đột nhiên đi ra?

"Ca, chúng ta đi thông báo cho nhị ca ta biết đi!", Tiên Hàm vội vàng nói.

"Đi làm gì?"

Tần Ninh nhìn về phía đám chiến sĩ Ám Vũ Ma thân mang chiến giáp, tay nắm lấy trường thương, trường kiếm, rìu chiến, ánh mắt khẽ nhúc nhích.

"Các ngươi bên kia hẳn là có thám tử tùy thời chú ý bên này".

"Nếu thật sự đánh lên thì chẳng phải bọn họ sẽ phát hiện sao?", Tần Ninh cười nói.

Nghe đến lời này, Tiên Hàm vội vàng nói: "Ca, ca, đừng, đừng, đừng..."

"Sao?"

Tiên Hàm giải thích: "Cửa thông đạo ở dưới đất này của chúng ta chẳng qua mới có hơn một ngàn người thôi, mỗi lần Ám Vũ Ma xuất động đều là gấp mấy lần chúng ta".

"Cho nên chúng ta chỉ phòng thủ thôi, nếu tùy tiện xuất kích, thông đạo bị công hãm thì Ám Vũ Ma sẽ trực tiếp lên trên mặt đất".

Nghe đến lời này, Tần Ninh gật đầu.

"Hiểu rồi!"

Tiên Hàm nhẹ nhàng thở ra, vừa muốn mở miệng muốn dẫn Tần Ninh rời đi.

Thế nhưng Tần Ninh đột nhiên nói: "Đã như vậy, hai người chúng ta giết chết đám chiến sĩ Ma tộc này đi!"

"..."

Tiên Hàm nghe đến lời này thì đột nhiên hối hận.

Tại sao phải mang Tần Ninh tới đây chứ?

Tần Ninh xưa nay sẽ không sợ!

Tới đây còn vừa khéo đụng phải chiến sĩ Ma tộc xuất kích.

Tần Ninh càng không có khả năng lui lại.

Bây giờ Tiên Hàm thậm chí đang hoài nghi.

Tần Ninh vốn là dự định tới đây tìm Ám Vũ Ma giao thủ.

Hắn chưa thấy Ám Vũ Ma bao giờ, khẳng định muốn nhìn một chút thủ đoạn của Ám Vũ Ma.

Tiên Hàm thấp giọng nói: "Ca, hai ta?"

"Hai ta làm sao?"

Tần Ninh lại cười nhạt nói: "Hai ta trước hết giết một đám, đánh không lại thì chạy là được".

"Chúng ta chính là quân tiền trạm, giết bao nhiêu được bấy nhiêu".

"Không được liền thối lui đến cửa thông đạo bên kia, tụ họp lại với Tiên Hạo, đánh phòng thủ chiến".

Nghe đến lời này, Tiên Hàm thở ra một hơi.

"Rồi, cứ làm như vậy đi!"

Tiên Hàm nhìn về phía Tần Ninh, nhếch miệng cười.

Sợ cái quái gì!

Tần Ninh ở đây cơ mà!

Dù nói thế nào thì Tần Ninh cũng sẽ không để hắn ta chết.

Cùng lắm bị thương thì dưỡng sức là xong.

Một câu rơi xuống, Tiên Hàm nhìn Tần Ninh, cõi lòng tràn đầy hi vọng, nói: "Ca, đánh như thế nào?"

Tần Ninh nhìn về phía trước, mỉm cười: "Đánh chính diện thôi!"

"..."

Nói xong, Tần Ninh bước ra, đi về phía thành Ám Vũ.

Tiên Hàm trợn mắt há mồm, thế nhưng vẫn đi theo.

Giờ khắc này, Tiên Hàm nhìn về phía trước, có chút rụt rè.

"Ca... Thật cứ như vậy đánh thôi sao?"

"Ngươi sợ à?"

"Sợ? Làm sao... Làm sao có thể sợ chứ!"

Tiên Hàm cười ha ha nói: "Ta làm sao lại sợ chứ!"

"..."

Giờ khắc này, hai người càng tới gần thành Ám Vũ.

Lục Vương cùng Thất Vương mang theo năm ngàn tinh binh xuất hiện ở trước cửa thành, đi về phía trước.

Thế nhưng trước mắt chúng lại xuất hiện hai thân ảnh lại.

Hai thân ảnh nhìn rất nhỏ yếu.

Đại quân giờ phút này chậm rãi dừng lại.

Lục Vương đi ra, nhìn về phía trước.

"Loài người?"

Lẩm bẩm một tiếng, Lục Vương không hiểu nói: "Hai tên này muốn làm gì? Chịu chết?"

Thất Vương giờ phút này cũng dùng ngôn ngữ của Ma tộc mà thầm nói: "Thật sự là kỳ quái".

"Đi giết!"

Ra lệnh một tiếng, bốn thân ảnh lúc này trực tiếp giết ra.

Soạt soạt soạt...

Tiếng xé gió vang lên, bốn tên chiến sĩ Ám Vũ Ma không nói hai lời, trực tiếp tấn công Tần Ninh cùng Tiên Hàm.

Thấy cảnh này, Tiên Hàm bĩu môi, đấm ra một quyền.

Bành!!!

Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.

Bốn thân ảnh tại lúc này nổ tung.

Tiên Hàm vừa sải bước ra.

"Lục Vương, Thất Vương không nhận ra ông đây nữa à?"

Một tiếng gào thét truyền khắp ra.

"Tiên Hàm!"

"Tiên Hàm!"

Cơ hồ là nháy mắt, Lục Vương cùng Thất Vương thốt lên tiếng người.

Ám Vũ Ma cùng loài người liên hệ vài vạn năm, song phương đều hiểu rất rõ ngôn ngữ của nhau.

Đối với loài người cũng hiểu rất rõ.

Nhất là Tiên Hàm.

Mấy năm gần đây mới xuất hiện thế nhưng ra tay lại vô cùng tàn nhẫn, chiến đấu cay cộc, là một kẻ hung hãn.

Lục Vương cùng Thất Vương cũng là hiểu rõ.

"Không tệ, không tệ, còn biết ta là ai!"

Tiên Hàm cười ha ha nói: "Khí thế lớn như vậy là muốn làm gì thế?"

Tiên Hàm mặt ngoài vô cùng bình tĩnh.

Thế nhưng trong lòng hoảng hốt vô cùng!

Nếu không phải Tần Ninh ở đây, Tiên Hàm chắc chắn sẽ quay đầu chạy đi.

Giờ khắc này, Tiên Hàm nhìn về phía trước, trong lòng thực tế cũng không chắc.

Lục Vương cùng Thất Vương, chỉ cần một tên thôi cũng đủ để khiến hắn ta đau đầu.

Mà hai người đứng cùng một chỗ, hắn ta cùng nhị ca Tiên Hạo phải liên hợp mới có thể đại khái đối phó.

Không nói đến thủ hạ của hai vương còn nhiều thống soái như thế kia kìa!

"Tiên Hàm, chỉ mình ngươi đến à?"

Nghe đến lời này, ánh mắt Tần Ninh khẽ nhúc nhích.

Ngó lơ ta à?

"Hừ, giết các ngươi, một mình ông đây là đủ".

"Mọi người bình an vô sự, các ngươi hiện tại lại chuẩn bị dấy lên chiến tranh? Không sợ chết à?"

Tiên Hàm gọi là tràn đầy tự tin.

Nghe đến lời này, Lục Vương cùng Thất Vương lắc đầu.

Tiên Hàm, Thiên Ngoại Tiên.

Một trong Tứ Kiệt, Thiên Nhân đỉnh cao, vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng hai người bọn chúng cũng không sợ.

Thường ngày giao thủ cũng gặp Tiên Hạo nhiều nhất.

Tiên Hạo cùng Tiên Hàm hai người đều rất mạnh nhưng bọn hắn cũng không yếu.

"Tộc ta lần này chuẩn bị phá thông đạo mà ra, ngày tận thế của Thiên Ngoại Tiên các ngươi đã đến", Lục Vương lạnh nhạt nói: "Tiên Hàm, thức thời chút đi, không bằng đầu nhập chúng ta, trở thành quân tiền tạm của Ám Vũ Ma, Ám Vũ Ma sẽ không đuổi tận giết tuyệt Thiên Ngoại Tiên đâu".

"Ha ha ha..."

Tiên Hàm ha ha cười nói: "Cái bệnh khoác lác của ngươi vẫn không đổi nhỉ".

"Hừ!"

Sắc mặt Lục Vương phát lạnh.

"Ông đây nghĩ mãi mà không rõ, vì sao bọn súc sinh các ngươi cứ muốn lên trên mặt đất?"

"Mặt đất có thứ gì để cho các ngươi muốn như vậy?"

Lục Vương hừ một tiếng, lười trả lời.

"Tiên Hàm, xem ra ngươi là đi tìm cái chết!"

Thất Vương giờ phút này không còn kiên nhẫn.

Một câu rơi xuống, Thất Vương trực tiếp bước ra.

Oanh...

Giờ phút này, lông vũ màu tối của Thất Vương hóa thành áo giáp mà tản ra ánh sáng đen nhánh, bao trùm tại mặt ngoài thân thể của hắn ta.

Trên mặt hắn ta xuất hiện từng đường vân màu đen, đôi mắt càng là tản ra màu xanh u ám, tức lúc này cũng nháy mắt tăng vọt.

Bành...

Không nói hai lời, Tiên Hàm giờ phút này một quyền giết ra, hai người nháy mắt giao thủ.

"Lục Vương đại nhân, kẻ này để tại hạ đối phó!"

Giờ phút này, trong quân sĩ của Ám Vũ Ma có một thanh niên đi ra, chắp tay nói.

"Ám Thiến, con chính là cảnh giới Thiên Nhân, đủ để giết người này, tốc độ phải nhanh!"

"Vâng!"

Thanh niên kia lúc này đi ra.

Ám Thiến chính là con trai của Lục Vương, trong quân của Lục Vương chiếm giữ vị trí tướng quân, có chút uy vọng, có thể nói là thiên chi kiêu tử của Ám Vũ Ma.

Giờ phút này, Ám Thiến đi ra, nhìn Tần Ninh, cười nói: "Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình".

Một câu rơi xuống, Ám Thiến vung một quyền trực tiếp tấn công Tần Ninh.
Chương 1263: Báo ra tên của ngươi

Tần Ninh khóe miệng khẽ nhếch, sải bước ra.

"Thiên Hổ Khiếu Quyền!"

Một quyền đánh ra.

Hai thân ảnh va chạm.

Thiên Nhân nhất bộ!

Quy Nhất cửu mạch.

Một quyền tương giao.

Một tiếng răng rắc vang lên.

Ám Thiến kia tái mặt.

Sức mạnh trong cơ thể Tần Ninh rất ghê gớm, còn hơn cả Thiên Nhân là hắn ta, hơn nữa thân xác càng thêm mạnh hơn cả Ám Vũ Ma bọn chúng.

Cánh tay trong nháy mắt đứt gãy, Ám Thiến biết chính mình không phải người đối thủ của người này, liền lập tức lui lại.

"Đến rồi thì đừng có đi".

Tần Ninh nói xong, sải bước ra.

"Cái Địa Chỉ!"

Một chỉ từ trên trời trực tiếp nện xuống.

Bành...

Thân thể của Ám Thiến bị chỉ lớn nghiền ép, bịch một tiếng rơi xuống mặt đất, hóa thành thịt nát.

Hai chiêu, chết.

Giờ khắc này, đám người xung quanh ngạc nhiên.

"Ám Thiến..."

Khóe miệng của Lục Vương giờ phút này giật một cái.

Ám Thiến là con của hắn ta!

Nhưng bây giờ đã chết trước mặt Ninh.

Hắn ta không thể biểu hiện ra sự yếu ớt của Lục Vương.

"Ai dám giết con ta!"

Lục Vương giờ phút này bi phẫn đan xen, phẫn nộ quát.

Chỉ là một tên Quy Nhất cửu mạch, nếu Thiên Nhân bảy bước đỉnh cao đến giết thì khác nào làm mất thể diện của chiến sĩ Ám Vũ Ma chứ!

"Mạt tướng nguyện đi!"

Một tiếng quát lúc này vang lên.

Một chiến sĩ đi ra.

"Ám Liêu nguyên soái, tru sát kẻ này".

"Vâng!"

Trong khoảnh khắc kia, một thân thể to như cột điện lúc này đi ra.

Khí tức của Thiên Nhân tam bộ!

Tần Ninh nhịn không được mà mỉm cười.

Thiên Nhân tam bộ!

Cấp bậc thống soái.

Xem ra Ám Vũ Ma có nội tình hẳn là càng mạnh hơn các thế lực bá chủ của đại lục Vạn Thiên.

Mà Thiên Ngoại Tiên sở dĩ có thể ngăn lại càng nhiều chính là bởi vì Thiên Ngoại Tiên có địa lợi.

Phong tỏa Tru Ma cốc, Ám Vũ Ma không dễ lao ra.

Dù là cường giả có nhiều hơn nữa thì cũng chẳng thể giết ra ngoài ở một nơi to lớn thế này được.

Giờ phút này, Ám Liêu đánh tới.

Tần Ninh trực tiếp oanh ra một quyền.

Thiên Hổ Khiếu Quyền hóa thành một con mãnh hổ cắn xé xông ra.

Bành...

Một quyền của Ám Liêu đập tới, hai quyền ảnh giao nhau, phát ra một tiếng nổ tung.

Mặt đất rạn nứt, hai người đứng vững.

Thiên Nhân tam bộ mạnh hơn Thiên Nhân nhất bộ rất nhiều.

Tần Ninh cũng không thèm để ý, một chưởng vỗ xuống.

Thiên Diễm Chưởng.

Một chưởng ấn hóa thành liệt diễm, thiêu đốt linh khí, lúc này tư tư rung động.

"Hừ!"

Ám Liêu khẽ quát một tiếng, hai tay xuất động, trong nháy mắt mở hai quyền rộng gấp trăm lần, nện xuống đại địa.

Mặt đất ầm ầm nứt ra.

Trên mặt đất xuất hiện từng luồng bạo lực, bắn vọt về phía Tần Ninh.

Giờ phút này, Tần Ninh vỗ xuông một chưởng.

Bạo liệt bị chấn vỡ.

Ám Liêu kia đã lại phi thân mà tiến.

Ám Vũ Ma có thân xác mạnh mẽ.

Đối cứng với Tần Ninh cỡ này cũng sẽ không thua.

Ám Liêu dùng một quyền trực tiếp đánh tới chỗ Tần Ninh.

Tần Ninh quay người, dùng một quyền nghênh đón.

Phanh phanh phanh, tiếng nổ tung lúc này vang lên.

Hai thân ảnh qua qua lại lại, đi từng quyền tấn công.

Giờ khắc này, sức mạnh toàn thân Tần Ninh ngưng tụ.

Đồng thời, Lục Vương thấy cảnh này thì khẽ đổi sắc mặt.

Thiên Ngoại Tiên từ khi nào xuất hiện một nhân vật như vậy!

Quy Nhất cửu mạch lại có thể cứng đối cứng với Thiên Nhân tam bộ.

Giờ khắc này, Tần Ninh lại là mặc kệ những thứ này.

Cứng đối cứng thì hắn đúng là không sợ.

Tu hành Cửu Linh Tinh Thần Quyết đến nay, thân xác của hắn có thể nói là đi qua sự ma luyện của cửu linh khí, mạnh mẽ đáng sợ.

So về thân xác, đừng nói là Ma tộc, cho dù là tộc Thái Thản ở Thương Mang Vân Giới cùng cảnh giới với hắn thì cũng là không đáng chú ý!

Oanh...

Một quyền ném ra, Ám Liêu lui lại.

Hai người giờ phút này tách ra.

Ám Liêu nhìn Tần Ninh, vằn đen trên mặt lúc này không ngừng run run.

"Phốc..."

Cuối cùng, Ám Liêu nhịn không được mà phun ra một ngụm máu tươi.

Bại!

Thua dưới tay Tần Ninh!

Cái tên này quá mạnh mẽ.

Linh khí phong phú, thân xác mạnh mẽ, chiêu thức tàn nhẫn.

"Xem ra là không đáng chú ý!"

Tần Ninh nhìn về phía Lục Vương, cười nói: "Nếu không, ngươi tự thân xuất mã đi?"

Lục Vương giờ phút này sầm mặt lại.

Tần Ninh đúng là rất bực bội.

"Báo ra tên của ngươi!"

Lục Vương khẽ nói: "Bản vương không giết hạng người vô danh".

"Tần Ninh!"

Tần Ninh cười nói: "Luyện Ngục Ma biết tên của ta, không biết Ám Vũ Ma các ngươi có biết?"

Nghe đến lời này, Lục Vương có ánh mắt lạnh lùng.

"Tần Ninh!"

Lục Vương từ từ nói: "Bản vương có nghe thấy, chuyện ở Cửu U đại lục ngươi làm hả, không nghĩ tới ngươi thế mà chạy đến Thiên Ngoại Tiên".

Nghe vậy, Tần Ninh mỉm cười.

Ngũ đại Ma tộc quả nhiên là có giao lưu với nhau.

Phân công chính xác!

Thiên Đế các ở trên, Ma tộc nằm dưới, giữa lẫn nhau chính là phối hợp tác chiến.

"Rất không khéo, hôm nay các ngươi gặp ta, coi như các ngươi không may!"

Tần Ninh cười nói: "Các vị, đường này không thông!"

Lục Vương hừ một tiếng, sải bước ra, khí tức kinh người.

...

Cùng lúc đó, ở cửa thông đạo.

"Tiên Hạo đại nhân bên kia dường như đang tham gia vào đại chiến", một võ giả của Thiên Ngoại Tiên vội vàng nói.

"Chỗ nào?"

"Ở thành Ám Vũ!"

Người võ giả kia run rẩy nói: "Hình như Tiên Hàm đại nhân đi qua bên đó..."

"Cái thằng nhóc này..."

Tiên Hạo mắng một câu.

Thèm đánh quá hả!

Đã bảo đừng dẫn Tần Ninh đi rồi mà cứ phải mang Tần Ninh đi.

Lần này gây tai hoạ rồi đấy!

"Phái ra một đội trăm người tinh nhuệ đi chi viện!", Tiên Hạo quát: "Chú ý an toàn!"

"Vâng!"

Tiên Hạo tuyệt không tự mình xuất phát.

Nơi đây cần trấn thủ!

Nếu hán ta rời đi, Ám Vũ Ma xuất hiện một vị Vương Giả thì cửa thông đạo này sẽ không thể bảo vệ nổi.

"Cái thằng nhãi này... Cũng đang kiếm chuyện!"

Tiên Hạo lập tức nói: "Một nữa phái người đi thông báo cho Vũ Vương cùng Ninh Thiên Vương về việc này!"

"Vâng!"

"Tất cả cảnh giác!"

Tiên Hạo giờ phút này ra lệnh một tiếng, trong thành có mấy trăm võ giả lập tức leo lên trên tường thành, cẩn thận nhìn chăm chú lên bốn phía.

Mà cùng lúc đó, Tiên Hàm chỉ cảm thấy rất uất ức.

Khẳng định sẽ bị Tiên Hạo mắng!

Thế nhưng chuyện này không liên quan đến hắn ta mà.

Ta muốn đi, nhưng Tần Ninh muốn đánh thì ta có thể làm sao chứ?

Thất Vương giờ phút này đối mặt với Tiên Hàm, lạnh lùng không thôi, công kích càng là từng chiêu muốn mạng!

Tiên Hàm chính là một trong các trụ cột của Thiên Ngoại Tiên, nếu chết đi thì sẽ là đả kích rất lớn với Thiên Ngoại Tiên.

Càng có lợi ích to lớn đối với hành động lần này.

Ở bên dưới, Tần Ninh nhìn về phía Lục Vương.

Hắn ta đã nhịn không được mà chuẩn bị đích thân động thủ.

Giờ phút này, Tần Ninh cười nói: "Cửu Anh, ra hoạt động một chút đi, đến Thiên Nhân tam bộ rồi thì cũng phải thích ứng một chút chứ!"

"Hả?"

Cửu Anh mang vẻ mặt không tình nguyện.

Ông đây mặc dù là hung thú, nhưng cũng không thích đánh nhau như vậy.

Huyết mạch của ông đây rất mạnh, sau này huyết mạch thức tỉnh thì mỗi ngày ngay cả khi ngủ cũng sẽ trở thành cường giả vô địch.

Trong lòng nghĩ như vậy mặt chứ ngoài Cửu Anh lại la to: "Đám nhãi con Ma tộc, ông nội của các ngươi đến rồi!"

Một câu hét lên, thân thể dài mấy trăm trượng của Cửu Anh lúc này tăng vọt.

Oanh...

Đại địa nổ tung, từng vết rách xuất hiện.

Cửu Anh trong khoảnh khắc phóng tới đại quân của Ma tộc.

Tần Ninh cũng mặc kệ nó.

Nó không dễ dàng chết như vậy.
Chương 1264: Thành tựu Thiên Nhân

Giờ phút này, không ít tướng lĩnh Thiên Nhân ở đại quân nhìn thấy Cửu Anh đánh tới, nháy mắt xung phong ra ngoài.

Cửu Anh lại là ngang ngược mặc kệ, khí tức mạnh mẽ bộc phát.

Thiên Nhân tam bộ, đến cả hung thú thượng cổ cũng không phải dễ giết như vậy.

Đụng phải Thiên Nhân tam bộ trở lên, Cửu Anh sẽ chạy trốn vào trong đại quân.

Trong lúc nhất thời, năm ngàn tinh binh loạn thành một nhóm.

Tần Ninh nhìn Lục Vương, cười nói: "Trước đó giết một tên tế tự của Luyện Ngục Ma, cảm giác quá yếu".

"Xem ra tế tự kia của Luyện Ngục Ma là đi cửa sau rồi".

Nghe đến lời này, sắc mặt Lục Vương lạnh lẽo.

"Chín đại tế tự của Luyện Ngục Ma đều là cảnh giới Thiên Nhân, người mà ngươi giết chết chỉ sợ không phải tế tự thật sự".

"Vậy hả..."

Tần Ninh cười nói: "Không sao, sau này có thể giết tiếp mà!"

"Hôm nay thử giết một tên Ma Vương xem nào?"

Nghe đến lời này, sắc mặt Lục Vương lãnh đạm.

Tần Ninh là loại cuồng vọng.

Oanh...

Trong nháy mắt, Lục Vương thể hiện ra khí tức mạnh mẽ.

Thiên Nhân thất bộ đỉnh phong!

Thực lực rất mạnh mẽ, khí tức rất mạnh mẽ.

Lần này, Lục Vương chuẩn bị đích thân động thủ.

Oanh...

Trong nháy mắt, khí tức bàng bạc bên trong cơ thể Lục Vương được phóng thích ra.

Linh khí!

Những kẻ Ma tộc đến từ thế giới bên ngoài thế mà cũng dùng linh khí để tu hành.

Thật ra ban đầu Tần Ninh cũng chú ý tới điểm này.

Trước đó ngũ mạch Ma tộc chính là như thế, hiện tại Ám Vũ Ma cũng là như vậy.

Thế giới bên ngoài... chẳng lẽ sức mạnh của thiên địa cũng giống với Thương Mang Vân Giới sao?

Trên thực tế, Tần Ninh vẫn cho rằng thiên địa này rộng lớn, Thương Mang Vân Giới đã là cực hạn.

Từ khi cha biến mất, hắn mới biết được thiên địa mênh mông.

Thương Mang Vân Giới cũng không phải là đỉnh cao.

Có lẽ cha phát hiện cái gì thì mới rời đi.

Mà thế giới bên ngoài nói thì đơn giản, nhưng là đến cùng là thiên địa cỡ nào thì ai có thể biết?

Giờ phút này, Lục Vương tự mình ra mặt.

Ánh mắt Tần Ninh mang theo một tia trêu tức.

"Cảnh giới Thiên Nhân hội tụ linh thức, hôm nay liền dùng máu của ngươi để giúp ta thành tựu Thiên Nhân".

Nói xong, sức mạnh toàn thân Tần Ninh được ngưng tụ.

Xích Dương Long Luân!

Rầm rầm rầm...

Trong khoảnh khắc, chín con Hỏa Long lao vùn vụt mà lên.

Khí tức cực nóng chiếu sáng mấy chục dặm xung quanh.

Trên mặt đất, từng luồng sức mạnh đang không ngừng lưu động.

Khí tức hỏa diễm tràn ngập.

"Trò trẻ con!"

Lục Vương hừ một tiếng, bàn tay vung lên, một thanh trường mâu xuất hiện trong tay hắn.

Trường mâu lắc một cái, sát khí nghiêm nghị.

Cảnh giới Thiên Nhân.

Mỗi một bước tăng lên, linh thức tăng lên một đoạn.

Đến bảy đoạn, linh thức chính là đến đỉnh.

Tần Ninh cũng không phải là Thiên Nhân, không biết linh thức sinh ra như thế nào, mà dám so sánh với hắn ta?

Khí thế của Lục Vương giờ phút này mạnh mẽ đến cực hạn.

"Trảm!"

Vừa sải bước ra, tốc độ cực nhanh.

Cơ hồ là trong nháy mắt, một đòn tấn công đã trực tiếp đâm về Tần Ninh.

Nhưng Tần Ninh né tránh được.

Khí tức bá đạo được phóng thích ra.

Tám con Hỏa Long trống rỗng lướt lên.

Con thứ chín bao phủ thân thể Tần Ninh ở bên trong.

Kiếm U Khô giờ khắc này nằm trong tay.

"Kim Mang Long Quyền!"

"Phi Tinh Chưởng!"

"Phong Nguyên Chỉ!"

"Kỳ Mộc Chi Kiếm!"

Trong nháy mắt, Tần Ninh giết ra bốn thức.

Quyền, chưởng, chỉ, kiếm trong nháy mắt này cơ hồ là nối thành một mảnh, phảng phất như là bốn Tần Ninh đồng thời công kích tới.

Sắc mặt Lục Vương phát lạnh, một quyền trực tiếp ném ra.

Quyền băng.

Chưởng nát.

Ngón tay nứt.

Thế nhưng kiếm kia lại vững vàng chém xuống, phát ra tiếng tinh thiết va chạm khiến cho thân thể đang tiến lên của Lục Vương lúc này ngừng lại.

"Ừm?"

Lục Vương ngạc nhiên.

Chín đường Thiên Mạch của Tần Ninh có uy lực mạnh mẽ vô cùng.

Linh khí cũng theo đó mà tăng lên.

Chuyện này rất không bình thường.

"Kinh ngạc không?"

Tần Ninh mở miệng nói.

Một trong chín đường Thiên Mạch của hắn còn mạnh hơn cả chín đường Thiên Mạch của võ giả bình thường.

Chênh lệch không chỉ bình thường đâu.

Thiên Nhân tam bộ, trừ linh thức ra thì còn yếu hơn hắn nhiều.

Mà công kích ở linh thức đối với thần hồn Băng Hoàng của hắn thì cũng không tính là uy hiếp gì.

Trên thực tế, Thiên Nhân ngũ bộ hiện tại cũng không thể giết hắn.

Mà Thiên Nhân thất bộ chính là một cao độ khác.

Nhưng cũng không đến nỗi để Tần Ninh lo lắng.

"Thiên Hổ Khiếu Quyền!"

Một quyền bay ra.

Lục Vương giờ phút này dùng một mâu trực tiếp đâm ra.

Chỉ là Tần Ninh lại khẽ động ánh mắt, trực tiếp ngăn cản xuống.

"Thiên Diễm Chưởng!"

Một chưởng phong bao trùm lấy hỏa diễm lúc này phóng thích ra.

Lục Vương bị bức bách đến nỗi không thể không tiếp tục đâm mâu giết ra.

Thế nhưng vẫn chưa kết thúc.

Một chỉ của Tần Ninh từ trên trời giáng xuống.

Một tiếng ầm vang lúc này vang lên.

Chỉ phong gào thét, trực tiếp nện xuống.

Sắc mặt Lục Vương khó coi.

"Cuồng Lãng Chi Kiếm!"

Nhưng khi ba thức rơi xuống, mọi thứ vẫn chưa kết thúc.

Kiếm U Khô lúc này đâm ra.

Mũi kiếm gào thét.

Phập một tiếng.

Một ánh máu lấp lóe mà ra.

Trên cánh tay của Lục Vương xuất hiện một vết máu.

Tần Ninh đứng vững giữa không trung, ở bên trong Hỏa Long, thần thái lạnh nhạt.

"Đáng chết!"

Thấy cảnh này, sắc mặt Lục Vương phát lạnh.

Bị một thằng nhãi Quy Nhất cửu mạch làm bị thương đúng là mất mặt xấu hổ.

"Nhận lấy cái chết đi!"

Lục Vương lần này phát giận, lớp áo màu tối trên người hóa thành áo giáp bao trùm ở trên thân hắn ta, hắn ta nắm mâu đánh tới.

Tần Ninh cười lạnh một tiếng.

"Bạo Hùng Thần Quyền Phá!"

Một quyền trực tiếp ném ra.

Cửu Linh Tinh Thần Quyết, tầng thứ ba.

Bạo Hùng Thần Quyền Phá.

Một quyền giết ra, tiếng nổ tung vang lên.

Sức mạnh trên mặt đất nhấp nhô.

Một nắm đấm trống rỗng mà ra, lao thẳng tới chỗ Lục Vương.

Thấy cảnh này, ánh mắt Lục Vương hung ác, trực tiếp xông lên.

Oanh...

Tiếng nổ đinh tai nhức óc tràn ngập.

Trên mặt đất, ánh sáng phun trào.

Thân thể Lục Vương chầm chậm xuất hiện.

Giờ khắc này, áo giáp được ngưng tụ đã xuất hiện từng chút tổn hại.

Khí tức càng là uể oải mất sức sống.

Giờ phút này, tám con Hỏa Long quay chung quanh Lục Vương, giữ hắn ta ở trung tâm.

"Thiên Nhân thất bộ cũng chỉ thường thôi!"

Tần Ninh vừa dứt lời, tám con Hỏa Long nháy mắt xé rách thân thể của Lục Vương.

Một vị Thiên Nhân thất bộ cứ như vậy bị xử lý.

Đại quân Ma tộc hoàn toàn hoảng loạn.

Cửu Anh giờ phút này máu tươi chảy đầm đìa.

"Tần gia, giúp ta một chút đi...", Cửu Anh nhịn không mà hô lớn.

"Đến rồi!"

Tần Ninh vừa sải bước ra, khí tức sôi nổi tăng lên.

Lục Vương chết!

Ngưng tụ ra một viên Tịnh Ma Châu!

Tần Ninh không do dự mà nuốt vào.

Khi Tần Ninh bước ra.

Khí tức của hắn cũng không ngừng biến hóa.

Một bước hiện ra.

Bước ra chín bước, cửu mạch xuất hiện.

Sức mạnh trong cơ thể Tần Ninh giờ phút này đã đến cực hạn.

Chín đại Thiên Mạch từ trong cơ thể Tần Ninh đi ra, hội tụ đến đỉnh đầu của Tần Ninh.

Cửu mạch tụ tập lại một chỗ.

Dần dần, linh thức của Tần Ninh xuất hiện.

Giờ này khắc này, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm.

Bảy đoạn linh thức quan trọng nhất là cái gì?

Là phạm vi của linh thức!

Thiên Nhân nhất bộ, phạm vi linh thức khuếch tán là một mét.

Mặc dù chỉ là một mét thế nhưng là đã là có linh thức, đó chính là có thể ngăn chặn Quy Nhất.

Linh thức mạnh mẽ là sự nghiền ép đối với tinh thần của võ giả.

Mà Thiên Nhân nhị bộ, linh thức khuếch tán mười mét!

Tam bộ trăm mét.

Tứ bộ ngàn mét.

Ngũ bộ năm ngàn mét.

Lục bộ chín ngàn mét.

Thất bộ vạn mét.

Trên thất bộ...

Đó chính là Vương Giả, linh thức tụ tập thành biển, khuếch tán phạm vi vạn mét.

Vương Giả, nhưng phàm là linh thức bị Vương Giả bao trùm thì cơ hồ là không chỗ che thân.

Đây cũng là chỗ Vương Giả mạnh hơn Thiên Nhân.

Trước đó, Tiên Hàm ở ngoài sơn cốc bị Ninh Thiên Vương một tay đập bẹp, đó chính là sự mạnh mẽ của linh thức.

Mà giờ khắc này, khi nhìn Tần Ninh, đám người lại cực kỳ ngạc nhiên.
Chương 1265: Lục đại Ma Vương

Cái tên này này vừa vào Thiên Nhân mà linh thức đã khuếch tán trăm mét.

Đây là cường độ linh thức của Thiên Nhân tam bộ.

Thế nhưng Tần Ninh chỉ là Thiên Nhân nhất bộ.

Linh khí không tăng trưởng đến Thiên Nhân tam bộ.

Cái tên này mới Thiên Nhân nhất bộ mà linh thức đã đến cường độ của Thiên Nhân tam bộ.

Ở trên không, Tiên Hàm cười ha ha nói: "Ca quá đỉnh!"

Thất Vương giờ phút này mang sắc mặt khó coi.

Lục Vương chết!

Sao lại thế!

Lục Vương làm sao lại chết.

Tần Ninh tru sát Lục Vương!

Chuyện trăm phần trăm không thể mà lại xảy ra.

Giờ khắc này, Thất Vương hoảng sợ.

Chạy!

Tần Ninh giết Lục Vương, tấn thăng Thiên Nhân, hắn ta còn ở lại và phải đối mặt Tần Ninh cùng Tiên Hàm.

Hẳn ta sẽ phải chết không nghi ngờ.

Trong nháy mắt, Thất Vương cùng Tiên Hàm kéo dài khoảng cách.

"Lão già khốn kiếp muốn chạy? Chạy trốn nơi đâu?"

Tiên Hàm giờ phút này trong nháy mắt xuất thủ ngăn cản Thất Vương.

Giờ phút này, Thất Vương khóc không ra nước mắt.

Tiên Hàm có thực lực không bằng hắn ta.

Thế nhưng lại liều chết ngăn lại hắn ta, hắn ta chạy không thoát.

Tần Ninh giờ phút này lại là mặc kệ không hỏi.

Tinh tế nếm thử cảm giác, khóe miệng khẽ nhếch.

Thiên Nhân!

Nhất bộ!

Mở linh thức phạm vi trăm mét!

Hiện nay linh thức của hắn khuếch tán ra có thể phóng thích đến trăm mét.

Linh thức không chỉ có công dụng như thế.

Khuếch tán ra vừa là phòng hộ cũng là công kích.

Nhưng là ngưng tụ ra cũng có thể hóa thành thần binh lợi khí làm thủ đoạn giết người.

Tần Ninh sải bước ra.

Tám con Hỏa Long tùy ý càn quấy trong đại quân năm ngàn người.

Tần Ninh lại ngưng tụ linh thức nháy mắt hóa thành từng thanh trường kiếm tấn công tứ phương.

Diệt ma, không cần nương tay.

Giờ khắc này, trong cơ thể Tần Ninh phát ra từng luồng khí tức.

Linh thức công kích như vậy, những kẻ ở dưới cảnh giới Thiên Nhân đụng vào hẳn phải chết.

Cho dù là Thiên Nhân chưa vượt qua Thiên Nhân tam bộ thì cũng không cách nào đánh đồng với hắn.

Cửu Anh giờ phút này ngao ngao rống to, hưng phấn không thôi.

Đây chính là Tần Ninh.

Thật là mạnh!

Năm ngàn đoàn quân tinh nhuệ dưới sự đồ sát của Tần Ninh cùng Cửu Anh nên đã nhanh chóng chết đi một nửa.

Mà ở trong Phong Thần Châu không ngừng xuất hiện Tịnh Ma Châu.

Cảnh giới Quy Nhất, cảnh giới Vạn Nguyên, cảnh giới Âm Dương, cảnh giới Sinh Tử.

Đều có!

Giờ phút này, trong lòng Tần Ninh đã có xác định.

Lúc trước cha đã để lại Phong Thần Châu này cho hắn.

Mà lại có quan hệ vô cùng sâu xa với tộc đến từ bên ngoài.

Thậm chí bộ tộc đến từ bên ngoài tiến vào Thương Mang Vân Giới có khả năng cực lớn là vì Phong Thần Châu này mà tới.

Viên châu này chưa hiện rõ những công hiệu khác.

Có thể đối với sự rèn luyện Ma tộc lại là cực kỳ mạnh mẽ.

Chết một tên, ngưng tụ một viên Tịnh Ma Châu, có thể tăng thực lực của võ giả loài người trên diện rộng.

Giờ phút này, trong người Tần Ninh đã tụ tập hơn hai ngàn viên.

Giết chóc vẫn còn tiếp tục.

Tiên Hàm giờ phút này hét lớn: "Ca, giết cái tên này đi, ta sắp không chịu được nữa rồi".

Tiên Hàm thật sắp không chịu được nữa.

Thất Vương muốn chạy.

Hắn ta phải ngăn.

Thất Vương vội vã, hiện tại là đang liều mạng.

"Đến rồi!"

Tần Ninh mỉm cười, Xích Dương Long Luân không ngừng xoay tròn.

Xung quanh là tám con Hỏa Long gào thét ầm ĩ, con Hỏa Long thứ chín chứa Tần Ninh cũng là dâng trào chiến ý.

Thấy cảnh này, Thất Vương sợ vỡ mật

Phải chạy!

Phải tranh thủ thời gian mà chạy thôi!

Thế nhưng là chạy không thoát!

Tần Ninh quá hung mãnh.

Giờ phút này Tần Ninh mỉm cười.

"Nói hôm nay giết Vương thì ta sẽ giết Vương mà!"

Một tay chụp được.

"Huyết Yên Thần Chưởng Sát!"

Một câu hét lên, máu tươi tại lúc này tàn phá bừa bãi mà ra.

Một chưởng ấn trực tiếp chụp lấy.

Cự chưởng xen lẫn linh thức.

Hội tụ thành sát khí huyết tinh.

Thất Vương sắc mặt hãi hùng.

"Thằng nhãi ranh kia, ngươi dám!"

Một tiếng quát lúc này vang lên.

Trên mặt đất, tiếng gầm gừ đột ngột vang lên.

Trong lúc nổ ầm ĩ.

Một thân ảnh nhanh chóng chạy đến.

Oanh...

Người kia một chưởng vỗ ra, đối kháng với Tần Ninh.

Hai người nháy mắt rút lui.

Giờ khắc này, ánh mắt Tần Ninh mang theo sự kinh hãi.

"Nhất Vương đại nhân!"

Nhìn người tới, Thất Vương cơ hồ muốn khóc.

Nhất Vương đến.

Cũng may là Nhất Vương đến rồi!

Nếu không sẽ chết.

Một Thiên Nhân thất bộ của Vương tộc Ám Vũ Ma mà chết dưới tay một nhân loại Thiên Nhân nhất bộ thì quá mất mặt.

"Thật to gan!"

Nhất Vương giờ phút này đứng vững giữa không trung, gầm thét một tiếng.

"Nhất Vương? Xem ra là người đứng đầu Thất Vương?"

Tần Ninh nhìn về phía người kia, cười tủm tỉm nói: "Như thế rất tốt, ta đỡ phải phiền phức lần lượt đi tìm các ngươi".

"Gọi luôn cái gì Nhị Vương, Tam Vương, Tứ Vương, Ngũ Vương ra luôn đi!"

Lời này vừa nói ra. hư không run rẩy.

Bốn thân ảnh lần lượt đi ra.

"Thiên Ngoại Tiên muốn dấy lên đại chiến à? Ngông cuồng như thế mà cũng không sợ sóng to gió lớn sao!"

Nghe đến lời này, Tần Ninh lại là miệng cười một tiếng.

"Thật sự đến rồi? Vừa vặn!"

Giờ phút này, Tiên Hàm cùng Cửu Anh đều lui về bên người Tần Ninh.

"Ca, có điểm gì là lạ..."

Tiên Hàm thấp giọng nói: "Ngày xưa, thất đại Vương sẽ không xuất hiện cùng lúc..."

"Mấy vạn năm qua cũng chỉ phát sinh hai lần... Hai lần đó đánh cho đến mức Vương Giả đều đi ra..."

Cửu Anh cũng là vội vàng nói: "Bên trong thành Ám Vũ giống như xuất hiện không ít Thiên Nhân".

Nghe đến lời này, Tần Ninh cười.

"Như thế rất tốt".

"Ta thăng làm Thiên Nhân thì cũng phải gây ra động tĩnh lớn hơn một chút mới được".

Lời này vừa nói ra, Tiên Hàm cùng Cửu Anh làm như không nghe thấy.

Ngài mới Thiên Nhân nhất bộ.

Nếu thật sự khiến Vương Giả xuất mã thì chuyện sẽ xé ra to lắm.

"Ngươi sợ à?"

Tần Ninh nhìn về phía Tiên Hàm, cười tủm tỉm nói.

"Sợ? Ta?" Tiên Hàm cười ha ha, sau đó sắc mặt trở nên yếu ớt nói: "Có chút..."

"..."

"Cho nên ngươi một mực không thể đột phá đến Vương Giả!"

Tần Ninh nói thẳng: "Hôm nay trảm Thất Vương, ta giúp ngươi thành Vương Giả!"

Nghe đến lời này, Tiên Hàm nhiệt huyết sôi trào.

"Thật?"

"Ta lừa ngươi bao giờ chưa?", Tần Ninh lại nói: "Ta nói ngươi là kỳ tài ngút trời thì ngươi chính là kì tài!"

Một câu đơn giản.

Lại là để Tiên Hàm vừa cười vừa rớm lệ.

Đúng!

Tần Ninh đã lừa hắn ta bao giờ chưa?

Lúc đó hắn ta cô độc, bất lực, đời này không cách nào nhập võ đạo, bị đồng môn phỉ nhổ, bị cha ghét bỏ.

Khi đó, toàn bộ thế giới vứt bỏ hắn ta!

Nhưng Tần Ninh lại kéo hắn ta dậy.

Không chỉ kéo hắn ta mà càng làm cho hắn ta trở thành Thiên Nhân.

Gần với Vương Giả vô địch, Thiên Nhân.

Cho đến ngày nay, nhiệt huyết năm đó vẫn còn.

"Giết!"

Tiên Hàm giờ phút này hét lên, sải bước xung phong ra ngoài.

Thấy cảnh này, Tần Ninh sững sờ.

"Ta nói diệt Vương, không phải để ngươi tự mình xuất thủ!"

Lắc đầu, Tần Ninh sải bước ra.

Sáu vị Thiên Nhân thất bộ!

Đội hình rất mạnh mẽ.

Thế nhưng Tần Ninh thật sự không sợ.

Đã đến mà không gây chút chuyện thì không nỡ đi.

Giờ phút này, sắc mặt Nhất Vương lạnh lẽo như bằng.

"Thông báo cho Kha Cảnh phó các chủ cùng Hùng Viêm phó các chủ của Thiên Đế các chuẩn bị động thủ đi!"

"Vâng!"

Lập tức, tin tức truyền ra ngoài.

Giờ này khắc này, bên ngoài Tru Ma cốc.

Trong sơn cốc.

Kha Cảnh cùng Hùng Viêm nhìn mười mấy bộ thi thể trên mặt đất.

"Kẻ muốn ra ngoài báo tin đều bị làm thịt hết rồi!", Hùng Viêm cười khà khà nói: "Tru Ma cốc hôm nay sẽ do chúng ta quản!"

"Chớ khinh suất!"

Kha Cảnh lại khẽ nói: "Mọi chuyện có chút khác thường, nếu Ám Vũ Ma bên kia tiến đánh thông đạo thì Tru Ma cốc không có khả năng bình tĩnh như vậy..."

"Mặc kệ nó!", Hùng Viêm lại cười nói: "Chúng ta ở ngay tại đây trông coi Thiên Ngoại Tiên, hai tên Vương Giả không đến, nội ứng ngoại hợp, cái này Tru Ma cốc sống không qua nhất thời nửa khắc đâu!"

"Ừm!"

Mà ngay tại giờ phút này. tiếng xé gió vang lên.

Một thân ảnh tăng tốc phi đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK