Sáu đường lôi văn không ngừng lan truyền, bao bọc cơ thể Tần Ninh.
Vù… Nhất thời lôi văn thứ bảy xuất hiện.
Lúc này Tần Ninh bước ra bên ngoài phạm vi bảy ngàn mét.
Ngũ đại Thú Vương ánh mắt ngẩn ngơ.
Bọn chúng vẫn chưa thích ứng với uy lực của lôi đình thần điện sáu ngàn mét này.
Tần Ninh đã đi về phía khu vực bảy ngàn mét! Tên nhãi này thật sự không sợ chết sao?
Ngũ đại Thú Vương lúc này đã không biết nên nói cái gì?
Tần Ninh làm như vậy... thật sự kinh người.
Không dám tin! Tên nhãi này giống như không sợ chết.
Bảy ngàn métc
Không làm được sẽ chết ở nơi đó! Chỉ là Tần Ninh lúc này tựa như hoàn toàn không quan tâm những thứ này.
Khi đi đến vị trí bảy ngàn mét.
Giữa trời đất không còn là cột sấm sét giáng xuống, mà là bốn phía tràn đầy sấm sét và điện mang.
Lúc này Tần Ninh thở phào nhẹ nhõm.
“Thiên Canh Lôi thể, lấy lôi tụ thể!”
“Lôi Điện Thánh Long dung hợp có thể ngưng tụ Lôi Đình Điện Bao Bá thể!”
“Lôi Đình Điện Bao của thế giới Cửu Thiên, cứ nhìn xem rốt cuộc là tình huống gì!”
Ầm… Trong nháy mắt, tiếng đùng đoàng nổ vang.
Lúc này giữa trời đất, sức mạnh giống như trút xuống trên người Tần Ninh.
Bốn phía tựa như tiêu tán tất cả.
Duy chỉ có sức mạnh còn lại trong cơ thể Tần Ninh không ngừng ngưng tụ.
Lôi Điện Thánh Long lúc này bị Lôi Đình Điện Bao đánh, thậm chí bắt đầu trở nên vặn vẹo.
Con rối Lôi Điện mà Thánh Nhân ngưng tụ này cũng đã không thể chịu đựng công kích mạnh như này.
Lúc này Tần Ninh vẫn thản nhiên.
Lôi văn lại lột xác.
Lôi long cũng đang thay đổi.
Dần dần.
Tám đường lôi văn.
Chín đường lôi văn.
Ngay sau đó Lôi Điện Thánh Long vào thời khắc này hoàn toàn biến mất không thấy.
Dần dần bên ngoài cơ thể Tần Ninh xuất hiện bộ áo quần ánh sáng Lôi Đình Điện Bao.
Lúc này cho người ta cảm giác giống như sức mạnh tụ tập trên dưới cơ thể Tần Ninh hóa thành từng đường sấm sét, hội tụ thành một bộ quần áo.
Lôi Điện Thánh y! Quần áo kia mặc trên người Tần Ninh, không gió vẫn tự bay.
Chỉ là cũng không rõ ràng.
“Xem ra không đủ!”
Lời Tần Ninh vừa dứt, hắn đi về phía khu vực thứ tám.
Lúc này ngũ đại Thú Vương lần lượt đến.
Chỉ là ngũ đại Thú Vương vừa đến trong biển lôi điện bảy ngàn mét liền nhìn thấy bên ngoài cơ thể Tần Ninh ánh sáng Lôi Đình và ánh sáng Điện Bao hội tụ thành một bộ quần áo bảo vệ cơ thể hắn.
Bảo vệ vậy khiến Tần Ninh thong thả tự do trong biển lôi điện.
Chỉ là lúc này Tần Ninh đi về phía tám ngàn mét… Huyền Quy Phục Địa ánh mắt ngẩn ngơ: “Tiểu tử này không bình thường…”
“Lão phu chưa từng thấy qua Vương Giả nhị phẩm trực tiếp đạt đến Vương Giả tứ phẩm, có thể chống cự áp bức mà Vương Giả bát phẩm mới có thể chống cự!”, Huyền Quy Phục Địa thật sự ngây ngẩn.
Đây là bản lĩnh gì?
“Tên tiểu tử này không đơn giản như chúng ta nhìn thấy”.
Kim Lân Xuyên Sơn giáp giờ phút này cũng không nhịn được nói: “Tên này rất mạnh!”
“Xem ra vẫn là mấy người chúng ta nhìn nhầm”.
Hổ Vương Hắc Yên giọng nói hùng hậu: “Ngược lại không phải nhìn nhầm, tiểu tử này từ lúc nhìn thấy chúng ta đã không sợ hãi rồi”.
“Loại cảm giác đó đâu giống với một Vương Giả nhị phẩm?”
Lời này vừa nói ra, mấy thú đều gật đầu.
Đây ngược lại là thật! Tần Ninh và U Tiêu Tiêu thấy năm người bọn nó đúng là chưa từng sợ hãi.
Trong mắt nhiều hơn là… không có vấn đề.
Đúng, chính là không có vấn đề.
Giống như năm người bọn nó cũng không thể cho hắn uy hiếp gì.
Loại cảm giác này quả thực là huyền diệu.
“Biển lôi điện bên trong Thất Trùng Thiên đối với rèn luyện thân xác và rèn luyện linh thức, bọn ta đều có lợi ích cực lớn”.
“Chư vị hãy nắm chắc thời gian ngưng luyện đi”.
“Ngươi và ta đều muốn phi thăng thành tựu Thánh Nhân, kẹt ở bước này không thành Thiên Vương, chứ đừng nói gì Thánh Nhân!”
Lời này vừa nói ra, mấy người đều gật đầu.
Mà lúc này U Tiêu Tiêu cũng đã đi đến trong khu vực thứ sáu rèn luyện thân thể.
Cùng với sấm sét kia hạ xuống, từng ngọn lửa màu đen vây quanh cơ thể U Tiêu Tiêu.
Khiến cho thiếu nữ lúc này thoạt nhìn giống như mặc váy đen bao quanh cơ thể, dáng vẻ yểu điệu, đường cong lộ rõ, bây giờ tựa như một đóa hỏa liên màu đen…
Đồng thời Cửu Anh cũng đi đến khu vực bốn ngàn mét.
Bên trong khu vực bốn ngàn mét, cơ thể Cửu Anh mở rộng đến ba trăm trượng, gào thét gầm to.
“Tới đi, tới đi, lão tử không sợ các ngươi đâu!”
Từng đường Lôi Đình Điện Bao từ trên trời rơi xuống hóa thành công kích lạnh lẽo, đập về phía Cửu Anh.
Lúc này cho dù là ai cũng nhìn ra được.
Giữa trời đất này, Lôi Đình Điện Bao đối với cơ thể võ giả có ích lợi cực lớn.
Trong khu vực tám ngàn mét.
Tần Ninh thản nhiên đứng vững.
Bên ngoài cơ thể xuất hiện từng đường linh khí.
Lôi Điện Thánh y bao trùm bên ngoài cơ thể Tần Ninh.
Giống như lôi quang màu xanh và điện mang màu bạch kim hội tụ đến một điểm, khiến cho cơ thể Tần Ninh bất phàm dị thường.
“Lôi y... Điện mang...”, Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Nếu tiến thêm một bước, đối mặt Vương Giả cửu phẩm, dường như… không tính là việc khó”.
Lúc này, Tần Ninh không dừng lại, tiếp tục tiến vào bên trong khu vực chín ngàn mét.
Vừa vào trong khu vực chín ngàn mét.
Trời đất bốn phía được Lôi Đình Điện Bao hoàn toàn bao trùm.
Tiếng nổ cuốn sạch trời đất.
Trời đất này không còn là đại dương của Lôi Đình Điện Bao, mà là cả trời đất khắp nơi đều là Lôi Đình Điện Bao.
Thậm chí ngay cả hô hấp, Lôi Đình Điện Bao liền lao đến lục phủ ngũ tạng.
Lúc này, cho dù là Tần Ninh sắc mặt cũng nghiêm nghị.
Nếu không phải là Lôi Điện Thánh y hộ thể.
Lúc này trong khu vực chín ngàn mét này, cho dù cơ thể hắn Vương Giả tứ phẩm mạnh hơn cũng sẽ bị xé toạc trong nháy mắt.
Sấm sét nơi này cho dù là Vương Giả tứ phẩm, lúc này cũng không cách nào tùy tiện chịu đựng.
Nếu không chắc chắn là một con đường chết.
Tiếng nổ đùng đoàng lúc này không ngừng vang lên.
Đi đôi với tiếng nổ không ngừng vang lên, giữa trời đất sức mạnh hội tụ.
Tiếng nổ tung, sóng này thắng song kia.
Tần Ninh đi đến giữa chỗ nổ tung, ánh mắt cũng từ từ biến ảo.
Thiên Canh Lôi thể, cửu văn đã thành.
Lôi Điện Thánh Long hoàn toàn dung hợp.
Lôi Điện Thánh y hội tụ mà thành! Lôi Điện Thánh y này cho dù là Vương Giả bát phẩm, một Vương Giả bát phẩm bình thường cũng không thể làm gì.
Nhưng đối mặt với Thiên Vương, có lẽ không đủ nhìn.
Mà Đế Lâm Thiên khiến lão già Trấn Thiên Vương kia bị thương, thực lực chắc là ở cấp bậc Thiên Vương, cũng đi đến một đoạn đường rồi!
Nên làm như thế nào! Lôi Điện Thánh y cần phải tăng cường! Công phòng một thể! Lúc này Tần Ninh ngồi xếp bằng.
Dần dần giữa trời đất, bốn phía ánh sáng hội tụ.
Từng đường sức mạnh sấm sét lúc này lần lượt hội tụ, giống như hóa thành từng đường nước chảy, chảy vào trong cơ thể Tần Ninh.
Tần Ninh đang nuốt những sấm sét kia.
Nuốt vào cơ thể, ma luyện thân xác của mình.
Thân xác mạnh mẽ, linh thức mạnh mẽ mới có thể khiến cho biển linh thức càng mênh mông, càng kiên cố hơn.
Lôi Điện Thánh Y cần đề thăng.
Đề thăng đến trình độ cao nhất! Đề thăng đến trình độ cao nhất mà Tần Ninh có thể làm được! Thời gian dần dần trôi qua.
Ngũ đại Thú Vương lúc này cũng tiến vào khu vực tám ngàn mét.
Nhưng cũng chỉ là tiến vào khu vực tám ngàn mét.
Chương 1452: Mộc Phong lão đầu
Khu vực chín ngàn mét bọn họ không dám tiến vào! Khu vực tám ngàn mét đã khiến bọn họ cảm thấy đã cố hết sức rồi! Nếu tùy tiện tiến vào khu vực chín ngàn mét, chỉ sợ không những không có ích lợi đối với tu hành, ngược lại sẽ có hại.
Đây cũng không phải nói bậy.
Bên trong khu vực tám ngàn mét, đại dương sấm sét đã giăng kín.
Quỷ mới biết trong khu vực chín ngàn mét sẽ là cảnh tượng gì?
Mà ở đây bọn họ đã cảm thấy đến cực hạn.
Nếu đạt đến chín ngàn mét… e rằng không chịu nổi.
Giữa lúc tiếng nổ từng hồi vang lên, ngũ đại Thú Vương lúc này đứng yên bất động, mỗi người hiểu rõ bí ẩn biến đổi cơ thể.
Mà bên kia, sau khi Tần Ninh đi vào trong khu vực thứ chín.
Bốn phía sức mạnh trời đất tụ tập tới dồi dào.
Tiếng nổ hết tiếng này đến tiếng khác vang lên.
Bốn phía trời đất hoàn toàn bị sấm sét vây quanh.
Mà bản thân Tần Ninh thì trở thành giống như một quả cầu quang sấm sét.
Âm thanh ầm ầm ngột ngạt vang lên trong quả cầu quang sấm sét mà Tần Ninh đang đứng.
Tựa như tim nhảy lên, tựa như búa gỗ gõ, rất có tiết tấu.
Rắc rắc rắc… Tiếng vỡ tan vang lên.
Cùng với âm thanh đó truyền ra.
Cơ thể Tần Ninh lúc này từ trong vỏ trứng bể tan tành đi ra.
Toàn thân trên dưới Lôi Điện Thánh y bao trùm.
Da thịt bóng loáng như ngọc, sức mạnh bên trong da thịt bóng loáng giống như lưu động mở ra.
Hơn nữa còn hàm chứa sức mạnh sấm sét! Lúc này Tần Ninh như đắm chìm trong ao sấm sét, rửa mặt chải đầu sửa sang lại rồi mới đi ra.
Đôi tay nắm lại.
Từng đường sức mạnh lúc này bung mở.
Lúc này hai tay Tần Ninh nắm chặt.
Bốn phía sấm sét tràn ngập đến hội tụ.
Sấm sét kia ở trong tay hội tụ thành một thanh kiếm, một cây đao, một cây thương, giữa lúc không ngừng biến hóa, Tần Ninh giống như trở thành chúa tể bên trong thế giới sấm sét này.
Cảnh này khiến cho Tần Ninh rất hài lòng.
Tần Ninh hít một hơi nhìn bốn phía, hắn từng bước đi ra chỗ sâu kia.
“Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên!”
“Nhất Trùng một ngàn mét, Cửu Trùng chín ngàn mét!”
Lúc này Tần Ninh vẻ mặt không thay đổi.
Theo bước chân bước ra, có thể phát hiện thân ảnh Tần Ninh hiện giờ dần dần lên cao… vốn là ở vị trí bảy ngàn mét.
Lúc này lại thẳng tắp đi đến vị trí tám ngàn mét.
Hơn nữa theo vị trí Tần Ninh lên cao.
Bốn phía trời đất sấm sét đang dần dần giảm bớt.
Cho đến cuối cùng.
Một cước của Tần Ninh giẫm trên mặt đất đá.
Đất đá! Không sai! Lúc này hắn dõi mắt nhìn theo.
Giữa bốn phía trời đất, sương trắng ngần, nhưng dưới chân lại vững chắc ổn định như trên mặt đất.
Cho đến lúc này, Lôi Đình Thánh y bốn phía cơ thể Tần Ninh dần dần lui đi, một bộ đồ trắng, sắc mặt bình tĩnh.
Cửu Trùng Thiên! Nhìn trời đất bốn phía, môi Tần Ninh khẽ động, nhưng không có mở miệng.
Hắn lững thững đi trên sân vắng, đi về phía trước.
Thế giới sương trắng xóa, vừa nhìn liền không nhìn thấy điểm cuối.
Mà Tần Ninh lúc này giống như không mục đích đi về phía trước.
Cho đến khi phía trước xuất hiện một quảng trường.
Quảng trường không bị sương trắng bao trùm.
Lúc này bên trong quảng trường trống rỗng.
Tần Ninh đi tới bên trong quảng trường, bốn phía từng cây cột đá, xích sắt leo lên.
Mà vào lúc này, theo Tần Ninh bước vào bên trong quảng trường, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện ở đây.
“Ơ?”
“Ơ?”
Hai thân ảnh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi đều phát ra tiếng kinh hãi nghi hoặc.
“Tiểu quỷ, ngươi là người phương nào?”
“Lão giả kia, ngươi là ai?”
Tần Ninh lúc này trong lòng thật sự có chút kinh ngạc.
Nơi này là vị trí Bát Trùng Thiên của Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên.
Không thể vượt qua sấm sét cửu kiếp của Thất Trùng Thiên thì không thể nào đi đến tầng thứ tám.
Theo như hắn biết, chỉ có Thiên Vương mới có thể có thực lực này.
Nhưng lão giả trước mắt hiển nhiên không ở tầng này.
Khí thế Thiên Vương thì không cách nào ẩn giấu.
Đối với cảnh giới Thiên Nhân, đối với cảnh giới Quy Nhất hoặc là có thể ẩn núp, nhưng đối với Vương Giả thì Thiên Vương không thể nào che dấu khí cơ của mình.
Lúc này Tần Ninh bước chân ra, nhìn về phía thân ảnh kia.
Chỉ là không bao lâu, ánh mắt Tần Ninh lại sáng lên.
Nhìn kỹ lại, ánh mắt Tần Ninh mang một tia mùi vị không thể đoán được.
“Mộc Phong lão đầu!”
Tần Ninh kêu lên một tiếng, lão giả trước mặt hắn cũng bị dọa sợ hết hồn.
“Ngươi là ai?”
Lão giả mặc một bộ đồ trắng, tóc trắng như tuyết, nhìn về phía Tần Ninh, lại càng kinh ngạc.
“Thật đúng là ngươi!”
Lúc này Tần Ninh lại cười.
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Lão giả không nhịn được nói: “Lão phu ở đây mấy vạn năm không xuất hiện, tên tiểu tử ngươi làm sao có thể biết ta?”
“Đừng gọi bậy bạ, Mộc Phong lão đầu!”
Tần Ninh lại cười nói: “Ta không phải tiểu tử gì, không quen biết ta?”
Mộc Phong lão đầu nhìn về phía Tần Ninh, mặt vẫn đầy nghi ngờ.
Tần Ninh cười nói: “Ta... Cửu U đại đế... U Vương, U Hoàng…”, nghe thấy lời này, Mộc Phong lão đầu nhìn kỹ Tần Ninh.
“Ha ha ha…”, một hồi lâu, Mộc Phong lão đầu ha ha cười lớn.
“Cười chết lão phu!”
“Một kẻ cô đơn mấy vạn năm, không người vừa nhìn thấy một tên tiểu tử liền tức cười!”
Mộc Phong lão đầu ha ha cười to không ngừng.
“Mộc Phong lão đầu!”
Lúc này sắc mặt Tần Ninh trầm xuống.
“Năm đó ngươi dựa vào thủ đoạn Vương trận lén nhìn Tinh Vương tắm… thiếu chút nữa bị tóm, cuối cùng tìm Dạ Bắc Hiên lão đầu bồi thường một viên vương đan, ta nói tình lý cho ngươi”.
“Còn có lần đó ngươi xông vào trong phòng của Lệ Vương và Cổn Vương, ẩn núp rình coi hai người…”
“Và ngươi muốn rình trộm bản vương, bị bản vương túm đánh…”
“Còn có…”
“Dừng lại!”
Nói đến đây, Mộc Phong không nhịn được quát một tiếng: “Tiểu tử thúi, ngươi rốt cuộc là ai?”
Mộc Phong sắc mặt cổ quái.
Đây đều là việc làm xấu hổ của bản thân.
Người biết chuyện này ít lại càng ít.
Nhưng tất cả đều biết kết hợp chung lại cũng chỉ có một người.
U Vương năm đó.
Nhưng thanh niên trước mắt làm sao lại nắm rõ như lòng bàn tay?
“Gạt ta? Những chuyện này lão phu chưa làm qua”.
“Vậy sao?”
Tần Ninh nhìn về phía Mộc Phong lão đầu, cười nói: “Xem ra ngươi không dám cho rằng ta đã về”.
“Nếu đã như vậy thì nói chuyện một chút, lúc ban đầu ngươi hỏi đi tìm Dạ Bắc Hiên lão đầu!”
“Ta nhớ không lầm lúc ngươi hỏi Dạ Bắc Hiên lão đầu muốn cái gì… một vài đan dược mục đích không thể miêu tả, hy vọng cải thiện cái đó của ngươi… hử?”
Mộc Phong lão đầu mặt đỏ lên, hừ nói: “Nói bậy nói bạ, lão phu há có phải là kẻ khốn nạn!”
“Xem ra vẫn là không muốn thừa nhận!”
Tần Ninh lại nói: “Nếu đã như vậy thì ta cứ việc nói thẳng là được, dù sao ngươi cũng không cần mặt mũi”.
“Ban đầu Dạ Bắc Hiên lão nhi trêu đùa ngươi, để cho ngươi trần truồng ngâm trong ao thuốc ba tháng, kết quả không có hiệu quả gì”.
“Hơn nữa, còn đem...”
“Im miệng!”, Mộc Phong lúc này đột nhiên nóng nảy.
“Tiểu tử, nói bậy nói bạ, có tin lão phu quất chết ngươi hay không?”
Tần Ninh nhìn về phía dáng vẻ tức giận của Mộc Phong, hắn bật cười.
“Bây giờ ngươi có thể phát huy mấy phần thực lực? Bị người ta khóa ở đây có gì đáng phải giở thói kiêu ngạo!”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Mộc Phong tiu nghỉu xuống.
Chương 1453: Ta cũng không ép buộc các nàng
Cái này cũng bị đã nhìn ra?
Làm sao có thể! Thanh niên trước mắt làm sao có thể biết những chuyện này.
U Vương?
Đừng nói chuyện vớ vẩn! U Vương cũng rất trẻ tuổi.
Nhưng mặt cũng không giống, tại sao có thể là cùng một người.
Tên nhãi này rõ ràng nói liều! Lúc này sắc mặt Tần Ninh không thay đổi, chỉ là nhìn Mộc Phong.
Đương nhiên muốn cho Mộc Phong tin tưởng thì không đơn giản như vậy.
Dù sao thì đội khăn cô dâu thay đổi diện mạo hoàn toàn là một người khác nhau.
“Ngươi để cho ta tin ngươi, cũng không khó khăn”.
Mộc Phong cười nói: “Giúp ta phá vỡ đại trận này, ta sẽ tin ngươi”.
“Năm đó U Vương đối với trận pháp không tính là say sưa, nhưng cũng tinh thông, con đường trận pháp ở trên lão phu!”
“Tòa Vương trận này bao vây ta ba vạn năm, lão phu bất lực phá giải!”
“Nếu ngươi có thể phá vỡ, lão phu liền nhận ngươi là U Vương”.
Nghe đến lời này, Tần Ninh cười.
“Ta cần ngươi nhận?”
Tần Ninh phủi phủi tay nói: “Không tin thì thôi, ta cần gì phải bắt ngươi tin? Tạm biệt!”
Một lời vừa dứt, Tần Ninh xoay người liền muốn rời đi.
“Đừng đi mà!”
Mộc Phong lúc này gấp gáp: “Ta tin, ta tin, tin ngươi được chưa?”
Nhìn về phía Tần Ninh xoay người đi, Mộc Phong thật sự gấp gáp.
Ở đây ba vạn năm quá khổ rồi!
“Tin ta?”, Tần Ninh giễu cợt nói: “Mộc Phong lão đầu, bàn về đạo Vương trận thì ta cảm thấy toàn bộ đại lục Vạn Thiên ngoại trừ ta thì không ai mạnh hơn ngươi, sao ngươi lại bị nhốt vậy?”
“Chuyện này nói rất dài dòng...”
“Không sao, ta có thời gian, từ từ nghe”.
“...”, Mộc Phong giọng điệu ngừng một lát, nhìn về phía Tần Ninh, không nhịn được nói: “Ta thật nghi ngờ, ngươi bây giờ thật sự là U Vương, tính khí có chút giống”.
“Đừng nói nhảm!”
Tần Ninh thúc giục.
“Khoảng tám vạn năm trước có một người tự xưng là Đế Lâm Thiên đến tìm ta…”, tám vạn năm trước! Lúc Tần Ninh vừa rời khỏi đại lục Vạn Thiên.
“Tên kia thực lực không tầm thường, nói là bảo ta giúp hắn xây dựng từng tòa Vương trận, hắn có trọng dụng”.
“Ngươi cũng biết lão phu ta tính tình cổ quái, chưa từng bị người ta mời mọc, nói muốn ta làm gì thì làm cái đó!”
“Xì!”
Tần Ninh không nhịn được nói: “Ngoại trừ phụ nữ”.
“...”, Mộc Phong hít một hơi, tiếp tục nói: “Đương nhiên là ta không đồng ý, cho nên phản kháng, kết quả… đánh không lại!”
Mộc Phong không phục nói: “Nếu ngươi thật sự là U Vương, chắc ngươi biết mặc dù lão phu ta là cảnh giới Vương Giả cửu phẩm, nhưng phối hợp với Vương trận, cho dù là Thiên Vương ta cũng không đánh lại, chạy cũng chạy thoát!”
“Nhưng Đế Lâm Thiên đó lấy nhiều bắt nạt ít, ta hết cách, bị bắt đến Tháp Yêu Sơn và Huyền Thiên Sơn, chạy tới chạy lui giúp bọn họ xây dựng Vương trận”.
“Mãi đến cuối ta mới biết Vương trận tên nhãi kia muốn ta giúp hắn xây dựng dung hợp cùng một chỗ, hội tụ thành một liên hoàn trận lớn”.
“Giống như để xây dựng một nền móng thế lực gì đó không bị người ngoài biết”.
“Thiên Đế các!”
Tần Ninh bật thốt lên: “Thứ hắn muốn xây dựng là Thiên Đế các, phối hợp với ngũ đại ma tộc tâm trái đất, đạp phá đại lục Vạn Thiên…”
“Chẳng trách cơ sở của Thiên Đế các ở đâu không ai biết”.
“Vương trận ngươi xây dựng hợp lại, ẩn núp trong hai cấm địa lớn, quả thật là… Thiên Vương ra tay, e rằng không tìm thấy”.
Tần Ninh cuối cùng cũng hiểu vì sao tám vạn năm qua Thiên Đế các luôn âm thầm phát triển, không ai tìm thấy đại bản doanh khác ở nơi nào.
Thiên Trận Vương Mộc Phong! Vương trận tự tay xây dựng lại hợp lại.
Đừng nói Vương Giả.
Thiên Vương cũng không thể phát hiện.
Đế Lâm Thiên này mưu kế sâu xa, đã bắt đầu chuẩn bị từ sớm.
“Nhưng ta nói cho ngươi biết, tên nhãi kia thực lực rất mạnh, khi đó đoán chừng tên quỷ Trấn lão đầu kia cũng không phải là đối thủ”.
Tần Ninh nheo cặp mắt lại, từ từ nói: “Trước đó không lâu hắn khiến Trấn lão đầu bị thương, Tiên Vũ Sinh chết…”, nghe thấy lời này Mộc Phong rõ ràng ngây ra.
“Nói tiếp!”
Mộc Phong tiếp tục nói: “Nhưng ta trước sau đã tiêu tốn rất nhiều thời gian mới xây dựng xong, kết quả tên nhãi kia trở mặt không nhận, giam cầm ta lại”.
“Đương nhiên ta cũng không phải ngọn đèn thiếu dầu, Vương trận kia có vấn đề thì ta phải sửa chữa”.
“Kết quả tiểu tử kia muốn giết ta, ta sợ chết nên giúp hắn sửa, rồi sau đó bị giam cầm ở đây, bị một tòa Vương trận nhốt lại…”, nghe đến lời này, Tần Ninh cười nhạo một tiếng.
“Lão già này còn nói láo!”
Lời này vừa nói ra, Mộc Phong lão đầu mặt già đỏ lên.
“Ngươi sợ chết? Ta tin ngươi cái chết tiệt, lão già khốn nạn!”
Tần Ninh giễu cợt nói: “Nói đi, Đế Lâm Thiên cho ngươi bao nhiêu mỹ nữ?”
Lời nói vừa dứt, nét mặt già nua của Mộc Phong lão đầu không nén được giận vì nhục.
“Cũng... cũng không có bao nhiêu...”
Tần Ninh trừng mắt một cái: “Vậy là bao nhiêu?”
“Trong thời gian hai ba ngàn năm, cũng chỉ… một ngàn tám trăm người…”
Tần Ninh cười một tiếng: “Ngươi nói một ngàn tám trăm, vậy thì phải có gần mười ngàn người…”
Lời này vừa nói ra, Mộc Phong vội vàng nói: “Ta cũng không có cưỡng ép các nàng, ta không thích mấy người uất ức, Đế Lâm Thiên đều tìm cho ta từ các ổ kỹ viện trên đại lục Vạn Thiên!”
“Lão phu làm người, chút lương tâm này vẫn phải có”.
“Hơn nữa Đế Lâm Thiên muốn xây dựng tổ hợp trận pháp, ta cho rằng cũng chính là tên tiểu tử này muốn xây dựng thế lực đại bá chủ thứ bảy…”, Tần Ninh ngắt lời nói: “Thứ bảy? Lục đại bá chủ thiếu một rồi?”
“Gì? Thanh Ninh các xong đời rồi sao?”
Nghe đến lời này, sắc mặt Tần Ninh tối sầm.
Mộc Phong lão đầu ngậm miệng không nói.
Không nói sai mà.
Thanh Ninh các cho dù là trong lục đại bá chủ, cuối cùng đã khởi bước, nếu nói thiếu một vậy thì không phải tỷ lệ lớn nhất là Thanh Ninh các.
“Ngự Hư tông mất rồi!”
Tần Ninh giọng bình tĩnh nói.
“Cái gì?”
“Bị ta diệt!”
“Cái gì?”
Mộc Phong lão đầu ngẩn người.
Tần Ninh cũng không so đo cái này.
“Ngươi cũng thật là… ngươi ngồi trong nhà, phụ nữ từ trên trời xuống!”
Mộc Phong nhất thời run run cười một tiếng: “U Vương, giải thoát giúp ta đi, Vương trận này rất khó dây dưa, ta thật sự không giải được”.
“Đương nhiên ngươi không giải được”.
Tần Ninh cười một tiếng: “Đây không phải là Vương trận, là Thánh trận!”
Lời này vừa nói ra, Mộc Phong lão đầu ngẩn người.
“Bà nội nhà nó!”
Mộc Phong lão đầu nhất thời mắng: “Ta nói mà, huyền văn Vương trận này cao thâm ảo diệu, trộn lẫn sức mạnh ta không biết, thật không chính đáng!”
“Thánh trận!”
Tần Ninh gật đầu một cái: “Trên thực tế, đại lục Vạn Thiên Thiên Vương ở thế giới Cửu Thiên có một tên gọi khác…”
“Hóa Thánh!”
“Biển linh thức vượt qua chục vạn mét thì chính là cảnh giới Hóa Thánh, đạt đến trăm vạn mét thì là cực trí Hóa Thánh, đột phá cực hạn trăm vạn mét, biển linh thức sẽ xảy ra thay đổi dữ dội, đến lúc đó mới gọi là Thiên Địa Thánh Nhân chân chính!”
“Vương trận cũng như vậy, trận pháp có thể nhốt cấp Thiên Vương cũng chính là Thánh trận!”
“Thứ ngươi rơi vào trước mắt chính là một cấp Thánh trận”.
“Ta đoán không lầm đây cũng không phải là Đế Lâm Thiên sáng chế, e rằng là Đế Lâm Thiên có người đưa xuống cho từ thế giới Cửu Thiên”.
Lời này vừa nói ra, Mộc Phong lão đầu nhất thời sửng sốt.
“Bà nội nó!”
Mộc Phong lão đầu mắng: “Lấy một Thánh trận nhốt lão tử, lão tử lại không phải Thánh Trận sư!”
“Tên khốn kiếp, quá xấu xa!”
“Khó trách lão phu bị kẹt ba vạn năm vẫn không ra được!”
Mộc Phong lão đầu nhất thời lải nhải không ngừng...
Chương 1454: Thông đạo bị chặn
Tần Ninh ở một bên cũng không mở miệng.
Cho đến khi Mộc Phong lão đầu mắng xong hết, lúc này ông ta mới dừng lại thở một hơi.
“Tên tiểu tử Đế Lâm Thiên này lừa gạt ta!”
“Lão phu là bị lừa, U Vương ngươi cũng không nên trách ta”.
Tần Ninh liếc Mộc Phong lão đầu một cái, cười tủm tỉm nói: “Không phải ngươi nói ta không phải U Vương sao?”
“Phì, lão đầu tử lần đầu nhìn thấy ngươi liền chắc chắn ngươi là U Vương, ngoại trừ U Vương thì còn có thể có ai kiến thức phi phàm như vậy?”
“Ngươi không phải, ông trời cũng không đáp ứng!”
Mộc Phong lão đầu nói khoác một hồi, ông ta nhìn về phía Tần Ninh, không nhịn được nói: “Ngươi là thật?”
“...”, nhìn thấy Tần Ninh muốn bùng nổ, Mộc Phong lão đầu vội vàng nói: “Chỉ là ta tò mò, làm sao ngươi… thay đổi dáng vẻ?”
“Cần ngươi tò mò à?”
Tần Ninh lười quan tâm lão quỷ này.
Không có dáng vẻ bình thường.
Dù sao cũng là Thiên Trận Vương uy chấn đại lục Vạn Thiên, không có một chút dáng vẻ nào nên có.
Mộc Phong lão đầu run run cười một tiếng, cũng không nói nhiều.
Quả thật không cần ông ta tò mò.
U Vương làm việc, từ trước đến giờ không có quy luật gì có thể tìm được.
“Vậy... cứu ta đi ra ngoài?”
Mộc Phong lão đầu không nhịn được nói: “Một mình ta ở đây cô độc chết mất”.
Tần Ninh nhìn xung quanh, không nhịn được nói: “Trên Thất Trùng Thiên của Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên này không đến Thiên Vương thì rất khó tiến vào nơi đây”.
“Ngươi bị kẹt ở nơi đây, quả thật gần như không nhìn thấy người nào”.
Trong lòng Mộc Phong lẩm bẩm.
Đe dọa này lại đang giả bộ rồi! Không tới Thiên Vương, rất khó tiến vào.
Lời này rõ ràng không phải nói U Vương hắn mới là Vương Giả tứ phẩm, nói tiến vào thì tiến vào, tán dương mình lợi hại mà! Lời này ông ta đâu có nghe không hiểu.
“U Vương, ngài lợi hại, giúp ta thoát ra đi!”
Mộc Phong vội vàng nói.
Lúc này mặt mũi gì cũng không quan trọng.
“Chờ đi!”
Tần Ninh nhìn bốn phía, nói: “Ta đi Cửu Trùng Thiên xem trước đã, Bát Trùng Thiên đã không còn gì rồi, xem ra Đế Lâm Thiên vơ vét rất sạch sẽ.
“Cửu Trùng Thiên ngài cũng đừng đi!”
Mộc Phong vội vàng nói: “Cửu Trùng Thiên này tiểu tử kia cũng đã đi qua, đoán chừng đã vơ vét sạch sẽ, ngày đừng đi U Vương”.
“Ai nói cho ngươi Cửu Trùng Thiên có bảo bối?”
Tần Ninh nhìn về phía Mộc Phong, không nhịn được nói: “Nhất Trùng Thiên đến Thất Trùng Thiên là vùng đất tôi luyện, Bát Trùng Thiên là bảo địa, Cửu Trùng Thiên... không có gì cả!”
Không có gì cả?
Lừa quỷ hả! Không có gì người chạy qua đó làm gì?
Muốn chết sao?
Tần Ninh tiếp tục nói: “Ngươi cứ đàng hoàng đợi ở đây là được!”
“Ờ!”
Mộc Phong lúc này đã biết điều.
Không thể không biết điều.
Ông ta lo lắng khiến Tần Ninh mất hứng, vứt ông ta lại, vậy thì xong đời.
Ông ta cũng không muốn cô độc đến chết ở chỗ này.
Lúc này Tần Ninh tiếp tục đi sâu vào.
Sương trắng ngần, trời đất bốn phía giống như mênh mông vô tận.
Tần Ninh cũng không biết đi sâu vào mấy phần, trong nháy mắt dừng chân lại.
Một khắc sau, Tần Ninh trực tiếp bước ra.
Giữa lúc bước ra, sức mạnh toàn thân trên dưới lúc này ngưng tụ.
Lôi Điện Thánh y trong nháy mắt xuất hiện trên người Tần Ninh.
Chốc lát cơ thể Tần Ninh bay lên không.
Giống như một mũi tên nhọn phá vỡ sương trắng, xông thẳng tới chân trời.
Lúc này tốc độ cơ thể Tần Ninh không ngừng lên cao, không ngừng lên cao… Mãi đến khi đột nhiên có một tiếng đùng đoàng.
Tần Ninh giống như đụng phải một thứ gì đó.
Âm thanh tan vỡ lúc này vang lên.
Thân ảnh Tần Ninh đột nhiên biến mất bên trong Bát Trùng Thiên.
Mộc Phong lúc này ngồi trong quảng trường, thở dài.
“Lão ma đầu lại trở về rồi…”
“Đại lục Vạn Thiên bây giờ thế nào?”
“Đế Lâm Thiên muốn liên hiệp với Ma tộc tâm trái đất? Tại sao? Diệt sinh linh đại lục Vạn Thiên có ích lợi gì với hắn?”
“Chuyện náo loạn này… ta nhìn không hiểu”.
Mộc Phong lẩm bẩm thở dài nói.
Ông ta thật sự nhìn không hiểu.
Cái này cái kia đều không biết.
Vẫn là kiên nhẫn chờ đợi đi.
Chờ khi U Vương cứu ông ta ra ngoài, đi xem ngoại giới trước, ba vạn năm không xuất hiện rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Đồng thời Tần Ninh chân đạp mặt đất.
Chính xác mà nói cũng không phải là mặt đất.
Mà là tầng mây.
Dưới chân từng đám mây giống như mặt đất cứng rắn.
Đạp ở phía trên, không có bất kỳ cảm giác không phù hợp.
Lúc này Tần Ninh đi ở trên tầng mây, dọc theo một hướng, tiếp tục đi sâu vào.
Sâu không biết mấy phần.
Tần Ninh lúc này bước chân ngừng lại.
Trước mắt xuất hiện từng đường lưới hiện lên ánh sáng nhàn nhạt.
Từng tầng lưới ùn ùn kéo đến, cản trở đường đi.
Lúc này Tần Ninh đi về phía trước, bàn tay nhẹ nhàng phất ra.
Từng lưới lớn đột nhiên sáng lên, trói buộc bàn tay Tần Ninh.
Chỉ là lúc này Tần Ninh cũng không kinh hãi, hắn nhìn về phía lưới lớn, vẻ mặt nghiêm nghị.
“Phong Thiên đại trận…”
“Phong tỏa thiên địa hư không…”
“Số lượng quá lớn!”
Phong tỏa Cửu Trùng Thiên! Bàn tay nhẹ nhàng đẩy ra.
Lưới lớn kia lúc này sừng sững bất động.
“Thông đạo thông về phía thế giới Cửu Thiên trực tiếp phong tỏa…”
“Đây là phá vỡ hy vọng của tất cả mọi người thông về phía vùng đất Thánh Nhân”, Tần Ninh lẩm bẩm nói.
Đại lục Vạn Thiên, Vương Giả cũng tốt, Thiên Vương cũng được, thứ theo đuổi là cái gì?
Là thành Thánh! Cái gọi là cấm địa trên thực tế là mấu chốt của vùng đất thành Thánh.
Biển Thiên Ngoại! Tuyệt Mệnh Linh cốc! Yêu Tháp Sơn! Huyền Thiên Sơn! Tuyết Vực Băng Nguyên! Ngũ đại cấm địa kia trên thực tế là cấm địa, cũng là thông đạo.
Thông về phía thông đạo vùng đất thế giới Cửu Thiên, ngay trong ngũ đại cấm địa.
Nhưng chỉ có Vương Giả và Thiên Vương mới có thể xuyên qua thông đạo này.
Nhưng Vương Giả và Thiên Vương lại chịu áp chế của quy tắc trời đất bên trong cấm địa, không thể tiến vào.
Đây là một điểm rất mâu thuẫn.
Con đường thành Thánh của các Vương Giả các Thiên Vương ở ngay bên trong cấm địa.
Nhưng bên trong cấm địa bọn họ lại không vào được! Không thể không nói rất khiến người ta sụp đổ.
Nhưng lần này có sự xuất hiện của Bàn Nhược châu, có lẽ các Vương Giả các Thiên Vương có thể đi vào trong cấm địa, có thể thông sang thế giới Cửu Thiên.
Tần Ninh lúc này nhìn phía trước.
Yêu Tháp Sơn thân là một trong ngũ đại cấm địa, thông đến thông đạo thế giới Cửu Thiên chính là trong Yêu Tháp Sơn này, Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên một trong tam đại kỳ địa! Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên.
Một Thất Trùng Thiên gần như ngăn cách các Vương Giả tiến vào Bát Trùng Thiên và Cửu Trùng Thiên.
Các Thiên Vương có thể đến chỗ này.
Cửu Trùng Thiên này vốn là một mảng trời đất không gian khác thường, một thông đạo nối thẳng đến thế giới Cửu Thiên.
Các Vương Giả, các Thiên Vương đều có thể theo thông đạo này tiến vào thế giới Cửu Thiên, tu hành bên trong thế giới Cửu Thiên, tôi luyện linh thức dẫn đến thức tỉnh hồn hải hiu quạnh.
Mà võ giả bên trong thế giới Cửu Thiên muốn lấy thông đạo này tiến vào đại lục Vạn Thiên, đó là chín phần chết một phần sống.
Sẽ không có ai bằng lòng mạo hiểm như vậy! Thế giới cấp cao muốn đi vào thế giới cấp thấp là chịu sự bài xích của sức mạnh trời đất, nguy hiểm không cách nào hình dung! Võ giả thế giới cấp thấp tiến vào thế giới cấp cao thì không chế khá nghiêm khắc đối với cảnh giới.
Nếu không đơn giản là quy tắc thế giới khác nhau, võ giả cũng không thể chịu đựng nổi sẽ bạo thể mà chết.
Bây giờ thông đạo bị chặn lại! Thông đạo Cửu Trùng Thiên bị chặn.
Năm thông đạo của ngũ đại cấm địa liền thiếu đi một cái.
Mà bốn vùng còn lại có bị chặn hay không, Tần Ninh cũng không xác định.
“Ngăn chặn thông đạo, bản thân Đế Lâm Thiên cũng không có ý định thành Thánh sao?”
Tần Ninh lúc này lẩm bẩm.
Cẩn thận cảm nhận được thông đạo này cho dù là hắn cũng không có khả năng phá vỡ.
Chương 1455: Nói một trăm người thì là một trăm người、
“Đế Lâm Thiên... ngươi rốt cuộc muốn làm gì chứ?”
Tần Ninh lẩm bẩm.
Nhìn trời đất bốn phía, thân ảnh Tần Ninh lui về phía sau.
Không phá nổi, ở chỗ này cũng không có ý nghĩa gì.
Trùng Thiên thứ tám.
Mộc Phong cũng không chờ đợi bao lâu, thân ảnh Tần Ninh liền xuất hiện.
“U Vương, sao rồi?”
Mộc Phong vội vàng nói.
Ông ta cũng không biết rốt cuộc là Tần Ninh đi xem cái gì.
“Không có gì, đi thôi!”
Tần Ninh vẫy vẫy tay, xoay người nói.
Hả?
Đi?
Lão tử cũng muốn đi! Nhưng đây không phải là đi không được sao?
“U Vương... Lão phu… vẫn bị nhốt…”, Mộc Phong ngượng ngùng nói.
“Ách, xin lỗi, ta quên!”
Quên?
Mộc Phong cười ha ha một tiếng, tức quá, thật muốn đánh Tần Ninh một trận.
Tần Ninh không nói nhảm nữa, hắn xoay người nhìn về phía Mộc Phong nói: “Thánh trận này thật không đơn giản, ngươi thật sự muốn để ta phá giúp ngươi?”
“Đúng vậy!”
“Vậy ngươi cũng đừng hối hận”.
Tần Ninh nghiêm túc nói: “Là ngươi cầu xin ta giúp ngươi phá giải!”
Mộc Phong không kịp chờ đợi nói: “Yên tâm yên tâm, lão phu tuyệt đối sẽ không hối hận!”
Tần Ninh cười một tiếng: “Được rồi!”
Lúc đầu trong lòng Tần Ninh đột nhiên cảm giác không đúng.
Xảy ra chuyện gì?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tại sao trong lòng đột nhiên có một loại dự cảm xấu! Tần Ninh lúc này cũng không nói nhảm.
Bàn tay nhẹ nhàng huy động, từng đường huyền ấn bây giờ ngưng tụ.
Không bao lâu huyền ấn ùn ùn kéo đến, giống như tràn ngập không gian bốn phía trời đất.
Tần Ninh nhìn về phía Mộc Phong.
“Chờ lát nữa ta bảo ngươi đi ra thì ngươi đi ra, biết chưa?”
“Được được được”.
Mộc Phong lúc này đã không thể chờ đợi nữa.
Ba vạn năm! Thời gian ba vạn năm bị nhốt ở đây, cả ngày làm bạn với hai bàn tay, chưa từng thấy qua vật sống chứ đừng nhắc đến phụ nữ.
Bây giờ cuối cùng có thể đi ra ngoài! Lần này đi ra ngoài nhất định phải tìm mười người! Không! Một trăm người! Thiếu một người cũng không được! Tần Ninh lúc này sắc mặt nghiêm nghị.
Huyền ấn tràn ngập.
Hóa thành từng đường giống như tinh linh, phân tán trên những cột đá bốn phía kia.
Nói là cột đá, những cây cột kia lại như sắt thép, ánh sáng chói mắt.
Mà xích sắt nối cây cột bốn phía lúc này cũng lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
“Xuất!”
Tần Ninh quát một tiếng.
Trong nháy mắt, từng đường xích sắt lúc này run rẩy không ngừng.
Mộc Phong không dừng lại chút nào, trong nháy mắt bay vùn vụt ra.
Lần này không cản trở chút nào! Ba vạn năm! Mỗi lần ông ta thử lao ra mạnh cũng đều bị trận pháp này đánh cho sưng mặt sưng mũi.
Nhưng lần này không có.
Chuyện gì cũng không có.
Chỉ là lúc này thân ảnh Tần Ninh chợt lóe, trực tiếp xông vào bên trong trận pháp.
Cột đá xích sắt rung chuyển kia đột nhiên an tĩnh lại.
Mộc Phong hoàn hồn nhìn, nhất thời ngây người.
“U Vương!”
Mộc Phong ngạc nhiên nói: “Ngươi làm cái gì đấy? Đổi trắng thay đen?”
“Ta đi ra, ngươi đi vào làm gì?”
Mộc Phong thật sự ngây ra.
Ông ta đi ra, nhưng Tần Ninh lại tiến vào.
Đổi trắng thay đen?
U Vương vì cứu ông ta… mà can tâm tình nguyện bị giam ở trong đó sao?
Cái này… Mộc Phong bây giờ nét mặt già nua ngẩn ngơ.
Mộc Phong nhìn về phía Tần Ninh, cung kính nói: “U Vương, đại ân đại đức không bao giờ quên”.
“Ngươi yên tâm, ta đi ra ngoài phóng khoáng một vòng, nhìn xem đại lục Vạn Thiên ba vạn năm nay có cái gì mới, chỗ trăng hoa làm ăn tương đối tốt, chờ ta thỏa mãn ta nhất định quay về thay thế ngươi”.
“Mộc Phong ta không phải loại người vong ân phụ nghĩa!”
“U Vương, đa tạ!”
“U Vương, cáo từ!”
Mộc vừa nói, cũng không quay đầu lại, ông ta xoay người rời đi.
Lúc này Tần Ninh lại làm như không nghe thấy.
Tần Ninh ngồi xếp bằng ở bên trong trận pháp, ánh mắt mang theo một tia bình tĩnh.
“Thánh trận…”
“Không nhốt nổi ta, Mộc Phong, cho ngươi chỗ tốt ngươi không cần, cũng không thể trách ta…”, giữa tiếng lầm bẩm, hai tay Tần Ninh xuất chiêu.
Trong nháy mắt, một luồng lực hút kéo tràn đầy khuếch tán ra từ trong cơ thể Tần Ninh.
Lúc này, bên trong cơ thể Tần Ninh biển linh thức bùng nổ.
Biển linh thức bốn vạn mét.
Hiện giờ giữa lúc đột nhiên bùng nổ.
Cơ thể Tần Ninh đều trở nên mơ hồ.
Lúc này cột đá bốn phía xảy ra thay đổi kinh hãi.
Từng cây cột đá kia bây giờ hóa thành từng đường ánh sáng, hội tụ bên người Tần Ninh.
Liên tục.
Từng cây cột đá hóa thành từng đường khí tức cường thịnh.
Xích sắt đó cũng theo cột đá đến gần Tần Ninh, hơn nữa không ngừng thu nhỏ lại.
Cuối cùng vờn quanh ở vị trí ngoài một mét cơ thể Tần Ninh.
Lúc đó, biển linh thức của Tần Ninh liên tiếp đến cột đá bốn phía.
Trong nháy mắt.
Giống như biển linh thức được giải phóng.
Biển linh thức bốn vạn mét.
Lúc này trực tiếp khuếch trương đến chín vạn mét.
Tần Ninh hài lòng gật đầu một cái.
Mà bên kia, Mộc Phong đạp bước chân, tìm vị trí thông hướng Thất Trùng Thiên.
“U Vương, không ngờ tám vạn năm trước ngươi gài bẫy ta, bây giờ lại đại nghĩa lẫm liệt như vậy”.
Mộc Phong tự nhủ: “Ngươi yên tâm, lão phu tuyệt đối không có lòng tham, nói một trăm thì là một trăm người, thưởng thức xong rồi thì quay lại!”
“Đến lúc đó lão phu tiếp tục ở đây, ngươi đi ra ngoài”.
“Hắc hắc…”, nói đến đây, Mộc Phong cười một tiếng nói: “Đúng vậy, một trăm người này ta phải chạy đến chỗ trăng hoa đại lục Vạn Thiên chứ? Phải đi tìm bao nhiêu năm, lão phu cũng không biết, hắc hắc…”, Mộc Phong lúc này cởi mở không dứt.
Thoát bẫy! Thật là vui quá! Tên U Vương kia… xa như thế trốn xa hơn mới đúng! Nếu không sớm muộn sẽ bị bẫy chết.
“Chuyện gì mà vui như vậy?”
Bên tai vang lên một giọng nói.
“Cũng không có chuyện gì rồi, chỉ là nghĩ đến các phường viên của Thương Lan, nghĩ đến Tẩm Tuyết các của đại lục Phong Tuyết… Chậc chậc… Những mỹ nhân rơi vào phiền não kia đợi lão tử đi giải cứu các nàng, thoát ly biển khổ!”
Mộc Phong theo bản năng nói.
“Thứ không có tiền đồ!”
“Ngươi mới…”, hả?
Mộc Phong sửng sốt.
Không đúng! Vừa quay người, thấy Tần Ninh, ánh mắt Mộc Phong ngẩn ngơ.
“U Vương?”
Mộc Phong ngây ngẩn.
“Ngươi ngươi ngươi...”
“Ta làm sao?”
Mộc Phong vội vàng nói: “Không phải ngươi bị nhốt bên trong thánh trận sao?”
“Ai nói với ngươi ta bị nhốt?”
Tân Ninh lúc này hai tay khẽ nâng lên, cột đá xích sắt biến mất ở bên người, vờn quanh đi ra.
Ngay sau đó, biển linh thức của Tần Ninh thu nhỏ lúc này khuếch tán không chỉ gấp đôi.
“Bốn vạn mét trong nháy mắt đến chín vạn mét!”
Mộc Phong ngạc nhiên nói: “Đây là cái gì? Lại có thể thả được biển linh thức!”
Tần Ninh không thèm để ý nói: “Ờ, cái này hả, là Thánh Hoàn bên trong Thánh trận!”
“Thánh Hoàn này rất thường gặp ở thế giới Cửu Thiên, có thể trợ giúp võ gỉa cảnh giới Hóa Thánh khuếch trương biển linh thức, để bọn họ cảm nhận trước lợi ích của biển linh thức cường đại”.
“Đế Lâm Thiên dùng Thánh trận nhốt ngươi, cầm Thánh Hoàn phong tỏa ngươi, đoán chừng là cho ngươi cơ hội, nghĩ ngươi đột phá Thánh trận thì có thể có được Thánh Hoàn, tiến vào Thiên Vương cũng đơn giản”.
“Xem ra Đế Lâm Thiên có lương tâm”.
“Mặc dù nhìn bề ngoài là nhốt ngươi, nhưng trên thực tế là có lòng ma luyện ngươi, bên trong Thánh trận cất giấu Thánh Hoàn, chỉ cần ngươi phá trận, Thánh Hoàn có thể dung hợp với biển linh thức của ngươi”.
“Rồi sau đó biển linh thức sẽ có được đề thăng cực lớn, muốn đạt cảnh giới gì thì được cảnh giới đó”.
“Đương nhiên đây là ngoại lực, cuối cùng là kém hơn bản thân tu hành đạt đến, nhưng nói chung lại không mạnh bằng!”
Tiếp theo Tần Ninh nói cái gì, Mộc Phong đã không nghe thấy.