Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1276: Tra hỏi hai đại phó các chủ

“Ca, hai tên nhãi kia đã bắt sống, lần này Dục Vương kia để đệ giết!”

Tiên Hàm lúc này hung bạo xông ra.

“Dục Vương đúng không?”

“Lão tử là Hàm Vương!”

Tiên Hàm ha ha cười lớn, một quyền đập ra.

Huyền Dục lúc này chân mày cau lại.

Một quyền đánh ra, hai thân ảnh như đá chọi đá.

Thân ảnh Tiêm Hàm thụt lùi, nhưng cũng không bị vết thương quá lớn.

Hắn ta vừa mới xưng Vương, ngưng tụ biển linh thức.

Dục Vương so với hắn ta đã xưng Vương từ lâu.

Lúc này Tần Ninh đứng yên giữa không trung, hắn nhìn về phía Dục Vương.

Thiên Đế các! Đế Lâm Thiên, nhất định là Vương Giả, nói không chừng là cấp bậc Thiên Vương.

Tứ đại các vệ đều là Vương Giả.

Dục Vương và Lôi Vương ở đây.

Ninh Vương! Hoàn Vương! Hai người này nói không chừng cũng tới.

Lúc này, Tiên Hàm quấn lấy Dục Vương.

Mặc dù nói thực lực Tiên Hàm không bằng Dục Vương, nhưng Dục Vương muốn giết Tiên Hàm cũng gần như là không thể nào.

Giữa Vương Giả, thực lực trừ phi chênh lệch rất lớn, nếu không rất khó chết.

Lôi Vương ngày trước.

Đó là vì đụng phải một tồn tại bất ngờ Tần Ninh.

Lúc này Tần Ninh đến trước mặt Kha Cảnh và Hùng Viêm bị Tiên Hàm đánh gần chết.

“Lần này Tứ Vương Thiên Đế các đều hành động sao?”

Nhìn thấy Tần Ninh, hai người Hùng Viêm và Kha Cảnh nào sẽ để ý.

Tiên Hạo hừ lạnh: “Thật là cứng đầu”.

Lời vừa dứt, Tiên Hạo đi tới trước mặt hai người, trực tiếp dỡ cánh tay hai người.

Tiếng kêu thảm vang lên.

Chỉ là lúc này hai người vẫn không nói lời nào.

Tần Ninh không khỏi nhìn về phía Tiên Hạo Thiên Nhân.

“Đã là thời đại gì rồi ngươi còn dùng cách này bức bách bọn họ mở miệng?”

Tiên Hạo Thiên Nhân ngượng ngùng cười một tiếng.

Tần Ninh đi đến trước mặt hai người, hắn khẽ mỉm cười.

“Ngày trước Đan Tiên Ngô Tử Thương của Thiên Ngoại Tiên ở bên cạnh để lại chút đồ”.

“Nhưng thứ này bây giờ chuyển đến trên người ta”.

“Có điều nghiên cứu rồi cũng phát hiện vẫn đủ hữu dụng”.

“Các ngươi thử chút mùi vị xem!”

Lời vừa dứt, lòng bàn tay Tần Ninh lúc này trở nên đen nhánh.

Một bông hoa sen màu đen xuất hiện.

Hoa sen đen tản ra khí màu đen, khiến cho người xung quanh hô hấp đều trở nên trở ngại.

“Biết đây là thứ đồ tốt gì?”

“Ta cũng không biết”.

“Nhưng nếu tiến vào trong cơ thể các ngươi, ta nghĩ nhất định là muốn sống muốn chết!”

Tần Ninh cười một tiếng.

Sương đen dày đặc từng tia cuốn vào trong cơ thể Hùng Viêm và Kha Cảnh.

Dần dần sắc mặt hai người vặn vẹo.

Bên ngoài cơ thể xuất hiện từng vết nứt.

Không phải nứt ra, giống như bị xé rách lúc còn sống.

Hoa sen đen lóe lên ánh sáng màu đen.

Xuất hiện bên ngoài cơ thể hai người, lúc này giống như bên ngoài cơ thể mọc ra hoa sen màu đen.

Hoa sen đen kia hút huyết dịch và xương tủy của hai người! Đau! Đau đến tận đáy lòng! Tiên Hạo Thiên Nhân nhìn thấy cảnh này không nhịn được lui về phía sau.

Có chút kinh khủng.

Ở trong cơ thể Tần Ninh lại ẩn náu loại độc tố này.

Quả thực là có chút kinh khủng.

Ngộ nhỡ bộc phát, Tần Ninh có thể sẽ bị độc chết.

Hơn nữa Tần Ninh còn thi triển toàn lực, đối phó với một vị Vương Giả.

Tên nhãi này thật sự không hổ danh đã từng là U Vương.

“Nghĩ xong rồi, muốn mở miệng chưa?”

Lúc này Tần Ninh dò hỏi, cũng không nóng nảy.

Ánh mắt như có như không nhìn về phía Tiên Hàm và Dục Vương đang đánh nhau.

Lúc này Tiên Hàm thi triển khí công chiến Vương, bị Huyền Dục hành hung.

Tần Ninh không nhịn được mắng: “Khí công chiến Vương thứ chú trọng không phải là chiến khí đá chọi với đá, mà là lấy chiến khí ngưng tụ chiến khải, chiến khải vừa ra, phòng ngự của ngươi sẽ tăng lên nhiều, Huyền Dục muốn phá cơ thể ngươi, phá biển linh thức của ngươi cũng khó như lên trời!”

“Tiểu tử ngươi sống uổng mấy vạn năm, đến Vương Giả cũng không phải hoàn toàn vận dụng sức mạnh của bản thân sao?”

“Thứ tên nhãi này tu hành là chiến thuật một loại linh khí thuộc tính thủy!”

“Ngươi lấy chiến khí cứng rắn phá, phá không được thì lấy chiến khí mài. Chiến khí của ngươi cũng liên tục không ngừng, ngươi sợ cái gì?”

Tần Ninh mắng một trận.

Nhất thời Tiên Hàm đỏ mặt.

Mất mặt!

“Biết rồi, ca!”

Tiên Hàm hét lớn một tiếng, khí tức bùng nổ.

Lúc này sắc mặt Huyền Dục u ám.

Thứ hắn ta tu hành chính là Huyền Thủy Thiên Linh pháp, quả thật là lấy thuộc tính thủy làm chủ.

Nhưng lại bị Tần Ninh liếc mắt nhìn thấu.

Thật sự là có chút mất mặt.

Ánh mắt Tần Ninh cay độc, hắn ta cũng biết.

Nhưng tên nhãi này lại có thể nhanh chóng nghĩ đến Tiên Hàm lợi dụng ưu thế bản thân để đối phó hắn ta.

Tần Ninh! Khó dây dưa!

Một lời quát xuống.

Bên trong cơ thể Tần Ninh, sức mạnh ngưng tụ.

Từng đường khí tức giải phóng.

Trong nháy mắt nhìn về phía hai người Hùng Viêm và Kha Cảnh.

“Hỏi cái gì đáp cái đấy!”

Lúc này, hai người Hùng Viêm và Kha Cảnh toàn thân trên dưới mọc đầy sen màu đen, uể oải gật đầu.

“Ba người Đế Lâm Thiên, Thiên Tử Ninh, Địa Hoàn có tới không?”

“Không…”, Hùng Viêm thở hổn hển nói.

“Không?”

“Thật sự không…”, Kha Cảnh lúc này cũng trả lời: “Lần trước cùng với Luyện Ngục Ma nhất tộc chuẩn bị đánh phá thông đạo dưới lòng dất ở Cửu U, kết quả thất bại”.

“Sau đó mưu đồ tiến cung Thanh Vân các, nhưng lại bị ngươi làm rối loạn kế hoạch”.

“Vậy nên lần này, bọn ta hợp tác với Ám Vũ Ma nhất tộc, vốn tưởng rằng điều động hai vị phó các chủ, hai vị Vương Giả vậy là đủ rồi”.

“Chỉ là không ngờ…”

“Không ngờ ta ở đây đúng không?”

Tần Ninh lại nhìn về phía hai ngươi, lại nói: “Thiên Đế các ở đâu?”

“Bọn ta không biết!”

Hùng Viêm hít một hơi, khó nhọc nói.

“Không biết sao?”

Bàn tay Tần Ninh nhẹ nhàng rút ra một bông sen đen, nghịch ở trong tay.

Cơ thể Hùng Viêm nhất thời co rút, sắc mặt trắng bệch, cặp mắt đỏ thẫm, thân thể co quắp đến một chỗ.

“Chúng ta thật sự không biết…”, Hùng Viêm run giọng nói: “Vị trí nội các Thiên Đế các không ai biết, ngoại trừ các chủ”.

“Vậy làm sao các ngươi ra vào được Thiên Đế các?”

Hùng Viêm lại nói: “Mỗi lần ra vào đều là các chủ chỉ định vị trí cho bọn ta, bọn ta chỉ cần nghe theo các chủ ra lệnh là được”.

“Lời này ta sẽ tin sao?”

Tần Ninh cười nói: “Mặc dù như vậy, vị trí cụ thể của Thiên Đế các các ngươi không biết, nhưng vị trí các ngươi ra vào mỗi lần khoảng cách sẽ không quá lớn, nói một vị trí ngươi nhận ra”.

Lời này vừa nói ra, Kha Cảnh vội vàng nói: “Ta biết, bọn ta đã từng nói qua tổng các của Thiên Đế các có lẽ ở trong Huyền Thiên Sơn!”

“Huyền Thiên Sơn?”

Tiên Hạo từ từ nói: “Huyền Thiên Sơn một trong ngũ đại tuyệt địa?”

“Là lục đại tuyệt địa!”

Tần Ninh sửa lại.

Chỉ là lời này vừa dứt, Tần Ninh lại khoác tay nói: “Thôi thôi, ngũ đại tuyệt địa thì là ngũ đại tuyệt địa đi!”

Tiên Hạo mặt đầy ngơ ngác.

Không phải là ngũ đại tuyệt địa sao?

Biển Thiên Ngoại phía nam đại lục Vạn Thiên.

Tuyết Vực Băng Nguyên phía bắc đại lục Phong Tuyết.

Và Yêu Tháp Sơn, Huyền Thiên Sơn, Tuyệt Mệnh Linh cốc! Ngoài mấy nơi này ra còn có nơi nào?

Tần Ninh nhìn về phía Kha Cảnh nói: “Làm sao các ngươi chắc chắn?”

“Ngày trước mỗi lần bọn ta xuất hiện đều ở trên đại lục Đông Thiên”.

“Đại lục Đông Thiên nằm ở vùng phía đông đại lục Vạn Thiên”.

“Hai đại thế lực siêu cấp là đạo quán Thái Cực và Ngự Hư tông trấn giữ”.

“Nhưng mỗi lần các chủ phái bọn ta xuất hiện, cách đại lục Đông Thiên cũng không xa!”

Nghe thấy lời này, Tần Ninh đứng tại chỗ.

Hắn đại khái đã đoán ra một vài thứ.
Chương 1277: Huyền Thủy Thiên Linh pháp

Thiên Đế các có lẽ thật sự ở vùng cực đông đại lục Đông Thiên.

Cách làm mà Đế Lâm Thiên sử dụng hẳn là uy năng trận pháp, dời người đi.

Chỉ có điều loại dời đi này thông thường mà nói phạm vi có hạn.

Đại lục Đông Thiên! Cái chết của Lý Nhất Phong cũng có không ít liên quan đến đại lục Đông Thiên.

Bản thân cũng nên đi một lần.

“Tần Ninh, điều bọn ta biết đều đã nói rồi”.

“Đừng gấp!”

Tần Ninh lại nói: “Liên quan đến Đế Lâm Thiên…”

“Các chủ thì bọn ta không biết, mấy vạn năm nay, số lần các chủ xuất hiện không vượt quá năm lần”.

Lúc này Kha Cảnh gần như phát điên.

Không biết Tần Ninh đã dùng cách gì.

Toàn thân trên dưới cơn đau xâm nhập vào phổi.

Nhưng duy chỉ có đầu óc rất tỉnh táo.

“Trùng hợp vậy, lần trước ta gặp hắn một lần?”

Nghe thấy lời này, Hùng Viêm lập tức nói: “Các chủ thật sự không thể nào xuất hiện, căn bản đều là Tứ Vương truyền mệnh lệnh, thậm chí ngay cả dáng vẻ các chủ như thế nào bọn ta cũng không biết”.

Tần Ninh cau mày nhìn lên trời.

Vừa nhìn một cái, Tần Ninh nhất thời quát lên: “Ngươi có ngu không đấy?”

“Khí công chiến Vương, chiến khí vô song, tuy là ngươi tu luyện ra cũng không phải tự thân ngươi ngưng tụ, nhưng đó vẫn là chiến khí của ngươi, triền miên không dứt là một loại, tổ hợp duy nhất cũng là một loại phương thức”.

“Khó trách nhiều năm như vậy mãi không tới Vương Giả!”

Tiên Hàm nghe thấy lời này, sắc mặt hắn run run.

“Biết…”, Tiên Hàm yếu ớt đáp lại một tiếng, hắn lại một lần nữa bùng nổ.

Hùng Viêm và Kha Đằng nhìn về phía Tần Ninh, lòng muốn chết cũng có.

Có thể đừng quan tâm đánh nhau giữa Hàm Vương và Dục Vương được không, trước tiên buông tha cho bọn họ?

Tần Ninh cũng không để ý.

“Thiên Đế các, Huyền Thiên Sơn…”

“Thân là Huyền Thiên Sơn một trong ngũ đại tuyệt địa, Vương Giả không thể vào trong…”, Tần Ninh nhìn hai người nói: “Ngũ đại tuyệt địa có bài xích đối với Vương Giả, Vương Giả tiến vào trong đó sẽ vô cùng nguy hiểm”.

Lời này vừa nói ra, hai người sững sờ.

Chuyện này bọn họ thật sự không biết.

“Bọn ta thật sự không có nói láo!”

Kha Cảnh vội vàng nói: “Hơn nữa đây chẳng qua là bọn ta suy đoán, nói không chừng… nói không chừng chỉ là ở bên ngoài phạm vi núi huyền không…”

Tần Ninh cười một tiếng.

“Vậy các ngươi suy nghĩ cẩn thận, có điều gì cứ tiếp tục nói với ta, ta làm thịt Dục Vương này trước!”

Lời Tần Ninh vừa dứt, hắn bước ra.

Lúc này, hai người Hùng Viêm và Kha Cảnh ánh mắt thất vọng.

Không thể lạnh nhạt thờ ơ với bọn họ thế.

Thật sự không kiên trì nổi.

Lúc này, Tần Ninh đi đến giữa không trung.

Tiên Hàm thở hổn hển nói: “Ca, không cần huynh ra tay, đệ có thể làm được!”

“Đừng cậy mạnh!”

Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Dục Vương này không phải Lôi Vương, tên Lôi Vương kia chẳng qua là mới vào Vương Giả, không khác biệt với ngươi lắm nên không tính là gì”.

“Tên này tiến vào cảnh giới Vương Giả được một thời gian rồi. Biển linh thức đoán chừng hai vạn mét, ngươi không phải đối thủ cũng bình thường!”

Không tính là gì?

Nghe thấy lời này, sắc mặt Dục Vương hơi co rút.

Một vị Vương Giả ở trong miệng Tần Ninh lại thành không tính là gì.

Trong thiên hạ, ai dám nói như vậy?

“Nào, tiếp tục!”

Tần Ninh nhìn về phía Huyền Dục, hắn cười nói: “Giết một Vương Giả không đủ, giết hai người mới thỏa đáng”.

“Các chủ các ngươi không nhức nhối thì không nỡ xuất hiện”.

Sắc mặt Huyền Dục lạnh lùng.

Tự tìm cái chết!

“Huyền Thủy Thiên Linh pháp!”

“Nước Hắc Ngục!”

Lời vừa dứt, từng dòng nước chảy màu đen quanh thân Huyền Dục phun ra mãnh liệt.

Nước màu đen nuốt linh khí bốn phía, không ngưng lan truyền.

Tiên Hàm khẽ biến sắc.

Huyền Dục có chút bản lĩnh đấy.

Nhưng Tần Ninh lại cười một tiếng.

Xích Dương Long Luân lúc này xuất hiện.

Bảo khí siêu phẩm! Chín đường hỏa long trong nháy mắt ngưng tụ ra.

Chỉ là chín đường hỏa long kia lại tụ tập trên một đường, tản mát ra khí tức cường thịnh.

Tần Ninh bước ra, đi tới bên trong hỏa long, hắn nhìn bốn phía.

Trong nháy mắt, hỏa long ngàn trượng bay lên trời.

Ánh mắt Huyền Dục lạnh lùng khinh miệt.

Dòng nước màu đen hóa thành một hàng dài màu đen, ước chừng dài đến hai ngàn trượng.

Tiên Hàm nhìn thấy cảnh này, nhất thời hừ một tiếng.

Chiến khí ngưng tụ.

Một đường hỏa long màu xanh như có như không dài mấy trăm trượng, lúc này tụ tập lại.

Lúc này trong không khí mang một vẻ lúng túng.

“Ngươi tránh ra…”

“Ca, đệ cũng là Vương Giả, đệ cũng muốn giết Vương Giả!”

“Vậy ngươi tự sát đi!”

“…”

Tần Ninh nhìn Tiên Hàm nói: “Chờ lát nữa đừng cản trở ta”.

“Được!”

Lúc này ba thân ảnh cách không đối lập.

Phía dưới chém giết vẫn còn tiếp tục.

Chỉ là rất hiển nhiên, đệ tử Thiên Ngoại Tiên trong Tru Ma cốc đã ổn định lại thế cục.

Chiến thắng chẳng qua là vấn đề thời gian thôi.

Lúc này Tần Ninh nhìn về phía Huyền Dục.

“Huyền Thủy Thiên Linh pháp nói cho cùng là khắc chế Xích Dương Long Luân này của ta”.

“Chỉ là không biết Huyền Thủy Thiên Linh pháp ngươi tu hành đến tầng mấy!”

Huyền Dục lạnh lùng.

“Đủ để giết ngươi!”

Tần Ninh cũng không tức giận, hắn khẽ mỉm cười.

Đủ để giết ta?

Vậy sao?

Bàn tay Tần Ninh vung lên.

Trong nháy mắt, hỏa long lúc này gầm thét đánh ra.

Sắc mặt Huyền Dục càng lạnh lẽo.

Lôi Vương chết trong tay Tần Ninh, nếu hắn ta còn xem thường Tần Ninh, vậy thì thật sự là chê mạng lớn của mình rồi.

Nhưng Tần Ninh muốn giết hắn ta?

Có phần quá khinh thường Dục Vương hắn ta rồi! Trong nháy mắt, bàn tay Huyền Dục vỗ một cái, hắc long gào thét há miệng phun, từng đường mũi tên bằng nước lúc này bắn thẳng ra.

Xèo xèo xèo… Mũi tên nước bắn trên hỏa long của Tần Ninh, phát ra âm thanh cháy xèo xèo.

Lúc này sắc mặt Tần Ninh hơi trầm xuống.

Mà bên kia Tiên Hàm lại lớn tiếng kêu rít rít.

“Đau đau đau…”, thật sự đau! Nhìn thấy biểu tình vô cảm của Tần Ninh, thậm chí Tiên Hàm hoài nghi rằng sức nhẫn nại của Tần Ninh cao như vậy sao?

Lúc này Tần Ninh quả thật không mở miệng.

Tiên Hàm là lấy chiến khí của bản thân ngăn cản nước đen ăn mòn.

Nhưng hắn lại lấy bảo khí siêu phẩm Xích Dương Long Luân chống cự.

Đương nhiên là cơn đau không đến người hắn.

Dần dần bên trong cơ thể Tần Ninh từng đường sức mạnh ngưng tụ.

Chín cột linh trụ trong nháy mắt xuất hiện.

Cửu Linh Tinh Thần quyết vẫn là sát khí lớn nhất của hắn! Tên Tinh Thần trong nháy mắt ngưng tụ, bắn ra thẳng tắp.

Ầm… Trên bầu trời ảm đạm không ánh sáng.

Tiếng nổ này gần như bao phủ trời đất trong vòng trăm dặm.

Lực bộ phát rất khoa trương.

Sắc mặt Huyền Dục trầm xuống.

Mặc dù Tần Ninh là Thiên Nhân nhất bộ, nhưng bảo quyết tu hành có uy lực rất mạnh mẽ.

“Hắc Thủy Chỉ Thương!”

Huyền Dục một chỉ điểm ra.

Đầu ngón tay kia hóa thành một trường thương màu đen, trong nháy mắt giết về phía Tần Ninh.

Bùm… Tiếng nổ tung lúc này vang lên.

“Nếm thử chút Bá Vương Vô Địch quyền của ta!”

Tiên Hàm lúc này trực tiếp giết ra, bộc phát ra từng chiến khí mạnh mẽ.

Thân ảnh Huyền Dục lui về phía sau.

Tiên Hàm bây giờ dù sao cũng không phải Thiên Nhân thất bước.

Mà là một vị Vương Giả ngưng tụ biển linh khí.

Công kích bổ sung thêm linh thức, uy lực rất mạnh, hắn ta không thể khinh thường.

Xát xát xát… Lúc này từng đường mũi tên lại bay xuống.

Sắc mặt Huyền Dục lạnh lẽo, ra tay càng không lưu tình.

“Nếu đã biết biển linh thức của bổn vương mở rộng hai vạn mét, còn dám gây thù địch với bổn vương, hai người các ngươi thật sự có lá gan lớn!”

Lời Huyền Dục vừa dứt, một quyền trực tiếp phất ra.

Trong nháy mắt, không gian bốn phía lúc này gần như kẹt lại.

Cơ thể Tần Ninh và Tiên Hàm lúc này bị dừng lại chốc lát.

Nhưng chốc lát cũng đủ để thay đổi tất cả.
Chương 1278: Nói giết ngươi thì giết ngươi!

Một quyền trực tiếp hướng về phía Tiên Hàm.

Chiến khí của Tiên Hàm ngưng tụ.

Nhưng quyền phong lúc này khí thế lại gào thét càng mãnh liệt.

Ầm… Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.

Tiên Hàm phun ra một ngụm máu tươi, thân ảnh thụt lùi.

“Biển linh thức của ngươi tụ tập không quá vạn mét, mà ta hai vạn thước, làm sao ngươi so được với bổn tọa?”

Huyền Dục lúc này cũng hoàn toàn nổi giận.

Vương Giả! Uy nghiêm không dễ khiêu khích.

Nhưng hôm nay hai người Tần Ninh và Tiên Hàm lại khiêu khích.

Thậm chí Lôi Vương bị giết.

Nếu hắn ta không thi triển một chút thủ đoạn mạnh, thật sự khiến người ta cho rằng Vương Giả là cải trắng! Muốn cung phụng thì cung phụng?

Tiên Hàm bị đánh lui, sắc mặt trắng nhợt, máu tươi từ khóe miệng chạy ra.

Tần Ninh hét một tiếng: “Đừng tới!”

Lần này là nghiêm túc.

Tiên Hàm ra tay nữa có thể sẽ chết.

Tên nhãi này vừa đến cảnh giới Vương Giả mà thôi, biển linh thức không phải vững chắc.

Nếu cũng với Huyền Dục đá chọi đá thì sẽ dẫn đến biển linh thức không vững, thậm chí bể tan tành.

Lúc này ra tay, đó chính là tự tìm cái chết.

Tần Ninh lúc này nhìn về phía Huyền Dục.

“Hôm nay nói giết ngươi thì giết ngươi”.

“Ngược lại ta muốn xem xem Đế Lâm Thiên tổn thất hai Vương, hai vị phó các chủ thì rốt cuộc có thể ngồi yên không”.

“Ngươi mộng tưởng hão huyền!”

Sắc mặt Huyền Dục vô cùng lạnh lẽo.

Nhưng Tần Ninh lại cười gằn một tiếng.

“Thật sự không phải mộng tưởng hão huyền!”

Tiếng quát vừa dứt.

Tần Ninh đi ra từ bên trong hỏa long.

Hỏa long ngàn trượng kia lúc này giương nanh múa vuốt, hết sức kinh khủng.

Lúc này bàn tay Tần Ninh vẫy lên.

Trong nháy mắt, một luồng khí tức dâng trào giải phóng ra.

Cột cửu linh đang thu nhỏ lại.

Thu nhỏ cao bằng Tần Ninh, giống như lớn bằng bắp đùi lượn xung quanh cơ thể hắn.

Lúc này ánh mắt Tần Ninh mang theo một tia bình tĩnh.

Dưới chân, giữa không trung xuất hiện một khối đất.

Bản Nguyên Cửu U đại lục! Hình thái chân thực của Bản Nguyên phơi bày.

Thứ Tần Ninh đạp dưới chân thoạt nhìn là một khối đất đường kính chỉ một trượng, nhưng thực tế là ngưng tụ toàn bộ khối sức mạnh Bản Nguyên Cửu U đại lục.

Trong nháy mắt cho người ta cảm thấy khí tức của Tần Ninh trực tiếp bức Thiên Nhân tam bộ, tứ bộ.

“Xích Dương Long Luân…”, nhìn hỏa long, Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Phong Vương không còn, ngươi ở bên cạnh ta còn có ý nghĩa gì!”

Lời vừa dứt, khí tức trong cơ thể Tần Ninh trong nháy mắt bùng nổ.

“Cửu Linh… Tinh Thần bạo!”

Một tiếng quát khẽ vang lên.

Trong nháy mắt, chín đường ánh sáng hội tụ thành quả cầu ánh sáng chín màu, không ngừng mở rộng trên đầu Tần Ninh.

Ước chừng đường kính đến trăm trượng.

Vẫn chưa xong! Tản ra đến trăm trượng, dần dần lại tăng thêm một vòng.

Hai trăm trượng! Đường kính hai trăm trượng! Khoảng cách đường kính rất khoa trương! Lúc này ánh mắt Tần Ninh mang theo một tia lạnh lùng.

Lần này Huyền Dục hoàn toàn thận trọng.

Vừa rồi Hoàng Nhất Lôi chính là như vậy, bị Tần Ninh đánh cho thương nặng, sau đó thủ đoạn Tần Ninh để lại đã vô tình chém chết hắn ta.

Hắn ta không thể lại lật thuyền trong mương! Huyền Dục thấp giọng khẽ quát một tiếng, hắc long lượn vòng bao phủ thân ảnh hắn ta ở chính giữa.

“Nổ chết ngươi!”

Lời Tần Ninh vừa dứt, quả cầu ánh sáng lao tới.

Gần như trong nháy mắt đi tới trước người Huyền Dục.

Sắc mặt Huyền Dục hơi kinh ngạc.

Có thể là vẫn không nhúc nhích.

Tần Ninh không giết chết hắn ta! Ầm… Một tiếng nổ đinh tai nhức óc truyền xa trăm dặm.

Đất đai lúc này rung chuyển, ngay cả mặt đất trong Chu Ma cốc cũng đều nứt toác.

Bây giờ giống như long trời lở đất.

Thiên Nhân nhất bộ dời sông lấp biển là thật.

Nhưng tuyệt đối không bộc phát ra uy lực này! Quá kinh khủng! Tần Ninh bây giờ ánh mắt khẽ nhúc nhích.

Không có chết! Trong dự liệu.

Sóng cuộn mở.

Thủy long màu đen kia lúc này tan tành, dòng nước chảy tí tách từ trên không xuống mặt đất, hoa cỏ cây cối trên mặt đấy bâu giờ tất cả đều bị ăn mòn khô chết.

Sắc mặt Huyền Dục u ám, khẽ trắng bệch, lúc này khí tức trào ra, thủy long lại ngưng tụ gần như là chuyện chớp mắt.

Lúc này nhìn về phía Tần Ninh, đó thật sự là nổi giận trong lòng.

“Thoải mái không?”

Tần Ninh cười nói: “Đừng quá coi mình ra gì!”

Nghe thấy lời này, sắc mặt Huyền Dục lạnh nhạt đáng sợ.

“Sát chiêu mà ngươi cho là kiêu ngạo không giết chết ta mà chính là ngươi chết!”

“Ngươi gấp cái gì?”

Tần Ninh lại không nhịn được cười nói: “Ai nói đó là sát chiêu?”

“Đây mới đúng!”

Một lời vừa dứt, chín cột linh trụ xung quanh cơ thể Huyền Dục xuất hiện.

Chín cột linh trụ vây quanh thân ảnh.

Cùng lúc đó.

Dưới chân Huyền Dục, hư không hóa thành đất, giống như vây lấy hắn ta.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Huyền Dục u ám, nhưng vẫn không e ngại.

Mấy thứ này không giết chết được hắn ta! Hắn ta không có gì phải lo lắng.

Lúc này Tần Ninh từng bước đi ra, nhìn về phía Huyền Dục.

“Ngươi tưởng rằng ta chỉ vây được ngươi, căn bản không giết nổi ngươi, cho nên không có sợ hãi đúng không?”

Tần Ninh cười.

“Thật ngu ngốc!”

“Nói giết ngươi thì là giết ngươi!”

Một lời vừa dứt.

Đột nhiên hỏa long tán loạn.

Xích Dương Long Luân hóa thành một vòng tròn xuất hiện trong tay Tần Ninh.

Từng đường sức mạnh ngưng tụ, lúc này toàn thân trên dưới Tần Ninh sức mạnh ngưng tụ mở ra.

Vòng tròn bây giờ đột nhiên nứt ra, hóa thành chín mảnh.

Mỗi mảnh giống như một khối đá hình trăng lưỡi liềm.

Bàn tay Tần Ninh vung lên, đá trăng lưỡi liềm lúc này bốc cháy.

“Bảo khí siêu phẩm này đã từng có người nắm giữ, bên trong có cái gì ngươi biết không?”

Tần Ninh giễu cợt nói: “Hơi thở Vương Giả!”

“Chấn động cũng có thể chấn động chết ngươi!”

Nhìn thấy cảnh này, đột nhiên Huyền Dục cảm thấy chút nguy hiểm.

Lúc này muốn đi nhưng căn bản không thể phá vỡ phong cấm của chín cột linh trụ và sức mạnh bản nguyên! Công kích của Tần Ninh tới trong nháy mắt.

Chính mảnh đá trăng lưỡi liềm lúc này tản ra khí tức kinh khủng.

Chín thân ảnh lúc này ngưng tụ.

Thân ảnh Phong Vương!

“Lý Nhất Phong…”

Thấy cảnh này, Tiên Hàm cũng sững sờ.

Hắn ta đi theo Tần Ninh một khoảng thời gian, đương nhiên biết Lý Nhất Phong.

Ban đầu Tần Kinh Mặc đối với Tần Ninh là sư huynh.

Lý Nhất Phong đối với Tần Ninh chính là giống như thầy trò, cha con vậy.

Tình cảm Tần ninh đối với hai người này khác nhau.

“Phong Vương!”

Lúc này sắc mặt Huyền Dục hoảng sợ.

“Tần Ninh, ngươi điên rồi, ngươi làm như vậy bảo khí siêu phẩm này sẽ xong đời…”, Huyền Dục ngạc nhiên nói.

“Điên? Một món bảo khí siêu phẩm thôi mà, giết một Vương Giả không thua thiệt!”

“Nếu không phải đàn Phủ Uyên và sáo Thụ Thiên có tác dụng lớn, ngươi đã sớm chết rồi”.

Trong nháy mắt, chín thân ảnh Phong Vương xuất hiện trước mặt Tần Ninh.

Nhìn thấy chín thân ảnh giống nhau như đúc, mặt Tần Ninh lộ ra vẻ buồn bã.

“Nhất Phong…”, hắn lẩm bẩm, trong lòng hỗn loạn.

Hắn phất phất tay, một khắc sau, chín thân ảnh, ngưng tụ trên đỉnh đầu Huyền Dục.

Trong nháy mắt, hóa thành chín đường khí tức mạnh mẽ, ngưng tụ thành một ấn ký hoa văn, ở giữa ấn ký hoa văn có một phiến lá phong vô cùng nổi bật.

“Chấn!”

Lời vừa dứt.

Ấn ký nện xuống.

“Không…”, Huyền Dục lúc này sắc mặt ảm đạm. Trong nháy mắt bên trong biển linh thức, linh thức bùng nổ, một hơi thở Vương Giả cường hãn phút chốc giải phóng.

Chỉ là mặc dù Huyền Dục là Vương Giả.

Nhưng bất kể là biển linh hải hay bùng nổ hơi thở Vương Giả, làm sao có thể so với Phong Vương đã từng sáng chói vạn trượng ở bên cạnh U Vương?
Chương 1279: Tứ phương đều kinh hãi

Ầm… Nháy mắt, ấn ký nện xuống.

Máu tươi văng ra.

Biển linh thức của Huyền Dục trong nháy mắt tan vỡ, cơ thể đờ đẫn.

Hơi thở Vương Giả lúc này hoàn toàn tán loạn.

Chín cột linh trụ lúc này ánh sáng chợt lóe.

Ấn ký tiêu hủy tất cả.

“Nói giết ngươi thì sẽ giết!”

Tần Ninh lẩm bẩm nói.

Biển linh thức tan vỡ, Huyền Dục nhất định phải chết.

Biển linh thức Vương Giả tán loạn, giống như ý niệm võ giả tan vỡ, lại giống như ngu ngốc không có bất kỳ suy tính gì.

Xích Dương Long Luân, bảo khí siêu phẩm.

Phong Vương đã từng sử dụng.

Tần Ninh năm đó đối với Phong Vương giống như bản thân mình.

Vật này sớm được Phong Vương cả ngày lẫn đêm tôi luyện, ngưng tụ hơi thở Vương Giả Phong Vương.

Lúc này bộc phát, uy lực đủ để nghiền ép một vị Vương Giả.

Chỉ có điều hơi thở Vương Giả này xuất hiện, Xích Dương Long Luân cũng hoàn toàn không có tác dụng.

Lúc này thân ảnh Lý Nhất Phong ngưng tụ kia hóa thành một hư ảnh.

Hư ảnh đó nhìn về phía Tần Ninh khẽ mỉm cười, cung kính khom người, hoàn toàn tán loạn.

Bầu trời lúc này yên tĩnh trở lại.

Nhưng mọi người không thể nào bình tĩnh.

Lôi Vương chết! Dục Vương chết! Một ngày trong Tru Ma cốc hai Đại Vương Giả chết.

Đại lộ thiên địa lúc này cũng xuất hiện chấn động.

Đại lục Huyền Thiên ở khu vực phía tây đại lục Vạn Thiên, mênh mông vô tận không thua gì đại lục Thiên Ngoại hùng vĩ.

Lúc này bên trong một tòa cung điện ở đại lục Huyền Thiên, một thân ảnh khẽ run lên.

“Hai vị Vương Giả bỏ mình…”, cho dù cách ngàn vạn dặm xa xôi.

Nhưng Vương Giả chết, cảnh giới Cường Giả mạnh mẽ vẫn có cảm ứng.

Người nó một thân trường sam huyền y, khí độ bất phàm, người đó đứng dậy, lẩm bẩm nói: “Bên từ đại lục Thiên Ngoại kia… ai chết…”

Vương Giả vốn dĩ thưa thớt.

Chết một người, vậy thì tuyệt đối sẽ dẫn đến chấn động lớn.

Huống chi còn chết hai người.

Đồng thời bên Tuyết Vực Băng Nguyên của đại lục Vạn Thiên.

Tuyết Vực Băng Nguyên ở vùng cực nam đại lục Vạn Thiên.

Thời tiết dị thường lạnh như băng, nhất là vùng tiếp giáp đại lục Phong Tuyết, quanh năm tuyết trắng tung bay, hết sức lạnh lẽo.

Lúc này trên một đỉnh núi tuyết.

Một lão giả mặc áo gai vải thô, đứng yên trên núi tuyết, nhưng không cảm thấy lạnh chút nào.

“Hai Đại Vương Giả chết rồi…”

“Nhiều năm như vậy, ngoại trừ chín vạn năm trước lúc U Vương còn tại thế, chưa bao giờ Vương Giả bỏ mình…”, lão giả mắt yếu chân chậm, khí tức lâu dài, lão ta hít một hơi.

“Trời đất này… chẳng lẽ lại sắp loạn?”

“Thành thánh thành thánh… con đường thành thánh rốt cuộc ở đâu?”

“Thế gian đại loạn, vừa mới có thiên mệnh xuất thế, Tiên Vô Tận, Huyền Chấn, Cực Uyên Ngọc, bốn người bọn ta chính là Thiên Vương Vạn Thiên, nhưng cuộc đời này thật sự có thể đi đến bước thánh nhân không?”

Lão giả ngẩng đầu nhìn trời.

Tinh không mênh mông, trong ngân hà Cửu Thiên này thánh nhân ở nơi nào?

Thiên địa chung quy là mênh mông vô ngần, khiến cho không ai có thể phỏng đoán.

Đồng thời bên đại lục Đông Thiên! Đại lục Đông Thiên thuộc phía đông Vạn Thiên, trên thực tế so với các nơi khác trên đại lục Vạn Thiên thì cường thịnh hơn.

Đại lục Đông Thiên khu vực rộng rãi, không cần phải nói.

Mà nơi đây ra đời hai đại thế lực siêu cấp.

Đạo quán Thái Cực! Ngư Hư tông! Lúc này trong một thành nhỏ bên trong đại lục Đông Thiên.

Hai thân ảnh nhìn nhau ngồi xuống, nâng cốc nói chuyện.

Chỉ là đột nhiên thân ảnh hai người đền khẽ run rẩy.

“Hai Đại Vương Giả chết rồi… là Chấn Thiên Vương hay Vũ Vương?”

Cảm thấy đến từ bên kia đại lục Thiên Ngoại.

Hai người đến nhìn lẫn nhau.

“Hư Vương, ngươi nghĩ sao?”

“Có lẽ đều không phải là”.

Một người khác từ từ nói: “Trấn Thiên Vương mạnh hơn chúng ta, chắc hẳn không phải Trấn Thiên Vương”.

“Cực Sinh Bi, bây giờ Cực Thiên Vương trong đạo quán Thái Cực của ngươi chắc hẳn biết”.

Người hỏi nhàn nhạt cười nói: “Cực Thiên Vương đại nhân đã lâu không xuất thế, bây giờ đạo quán Thái Cực một mình ta chống đỡ…”

“Hai vị Vương Giả chết không phải chuyện đùa”.

“Đại lục Thiên Ngoại… xảy ra chuyện gì?”

Hư Vương cười nhạt nói: “Chuyện đại lục Thiên Ngoại bọn ta cũng không dễ tra hỏi”.

“Nếu không, bỗng dưng chọc cho Trấn Thiên Vương không vui, ngược lại gây phiền toái…”, Hư Vương ngừng một chút, tiếp tục nói: “Đại lục Đông Thiên mấy vạn năm nay cũng có mấy vị xưng Vương, đạo quán Thái Cực không sợ người khác đoạt mất địa vị bá chỉ?”

“Ha ha, Hư Vương không lo lắng, ta cớ gì phải lo lắng?”

Hai người nhìn nhau cười một tiếng, cụng ly đổi chén.

Nói thật! Đạo quán Thái Cực! Ngự Hư tông! Đó là bá chủ nổi tiếng từ mấy vạn năm nay xưng hùng xưng bá của Đông Đại Địa.

Cho dù bên trong Đông Đại Địa, có người đạt đến Vương Giả, hành văn dứt khoát, bọn họ không sợ.

Vương Giả cũng có mạnh yếu! Đột nhiên mặt Cực Sinh Bi khẽ biến sắc.

“Bi Vương sao vậy?”

Hư Vương dò hỏi.

“Ông ta xuất quan rồi!”

Ánh mắt Cực Sinh Bi khẽ biến.

Hư Vương nghe thấy lời này, tâm thần cũng khẽ run rẩy.

“Nếu như vậy, Bi Vương vẫn nên nhanh quay về đi, lần sau lại uống!”

“Lần sau, sợ rằng lâu…”, Cực Sinh Bi cười khổ nói: “Biển Thiên Ngoại thân là vùng đất của ngũ đại cấm điạ, thời cơ vô hạn, ta đã nhận được tin tức, biển Thiên Ngoại có cổ tích xuất thế!”

“Đạo quán Thái Cực phái người đi, Hư Vương, Ngự Hư tông ngươi cũng đi chứ?”

“Ừm!”

Cực Sinh Bi tiếp tục nói: “Năm chỗ cấm địa vùng đất Vạn Thiên, Vương Giả không thể vào, khả năng chết cực cực lớn!”

“Lần này Thiên Nhân dẫn đội, hy vọng có thể bí mật dò xét được một tia thiên cơ!”

Thiên cơ! Cũng có cơ hội thành thánh!



Lúc này, trong Thanh Ninh các, vùng đất Trung Lan, đại lục Thương Lan!

Dương Thanh Vân đột nhiên mở hai mắt.

“Hai vị Vương Giả đã chết!”

Một giọng nói già nua vang lên ở bên tai Dương Thanh Vân vang lên.

Chính là Kim Nhãn Thạch Quy! Lão ô quy hóa chừng bàn tay, ngồi trên bàn trước mặt Dương Thanh Vân, ông ta uống nước trà trong ly nước, híp mắt cười nói: “Xem ra là Tần Ninh làm!”

Dương Thanh Vân cau mày.

“Sư tôn…”

“Hắn là U Vương!”

Lão ô quy lẩm bẩm nói: “Năm đó U Vương chém xuống một đao ở trên người lão đầu tử…”

Dương Thanh Vân cười một tiếng.

“Xem ra quy lão vẫn rất canh cánh trong lòng chuyện này”.

“Đừng đừng đừng!”

Lão ô quy phe phẩy đầu, chậm rãi nói: “Người cũng đừng đội mũ cho ta, để cho tiểu tử Tần Ninh kia nghe được, lại tiếp một đao, lão đầu tử thật sự chết đấy!”

Dương Thanh Vân cười không nói.

Tần Ninh! U Vương! Sức mạnh của sư tôn không cần nghi ngờ.

“Sư tôn trở về, tiền bối Tần Kinh Mặc chết, Lý Nhất Phong chết, ở đại lục Vạn Thiên này nhất định sẽ không bình tĩnh”.

“Đáng tiếc… bây giờ biển linh thức của ta bị hạn chế…”

“Đừng lo lắng, chờ sư tôn ngươi quay về, ngươi sẽ không sao, nói không chừng thực lực tăng vọt đấy!”

Lão kim quy cười hắc hắc: “Đến lúc đó lão đầu tử giúp hắn trấn giữ Thanh Ninh các, dù sao cũng phải cho chút khổ cực…”

“…”

Nhị Vương bỏ mình, không thể không nói dẫn đến làn sóng quá lớn!

Lúc này trên Tru Ma cốc đại lục Thiên Ngoại.

Mọi người vẫn không có cách nào cứu vãn suy nghĩ của bản thân.

Hai vị Vương Giả chết.

Đối với bọn họ mà nói không khác gì nhân vật thần linh, nhưng lại bị giết ở trước mặt mình.

Chấn động quá lớn!

Tần Ninh lúc này đứng yên giữa không trung, yên lặng không nói.

Sự xuất hiện của Lý Nhất Phong khiến hắn có chút đau đớn.

Tiên Hàm ở bên cũng không mở miệng.

Chỉ là dần dần hư không nứt ra, một thân ảnh lúc này đáp xuống.
Chương 1280: Đến thật đúng lúc

Một bộ đồ đen, thân ảnh hư ảo, gò má cũng hư ảo.

Hai thân ảnh đứng hai bên trái phải cũng hư ảo.

“Tới muộn sao…”, người đàn ông áo đen khẽ lẩm bẩm nói.

“Không sai, tới trễ nên đã chết!”

Tần Ninh nhìn về phía người đàn ông áo đen, hờ hững mở miệng nói: “Đáng tiếc, người tới không phải người thật!”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tiên Hàm thay đổi.

Ba thân ảnh có một loại khí tức không thể đoán được.

Còn có thể là ai?

Người của Thiên Đế các! Gần như trong nháy mắt, Tiên Hàm đi tới bên cạnh Tần Ninh, hắn ta cẩn thận nhìn chằm chằm ba người.

“Ta cũng đã nói rồi, không phải người thật, ngươi hốt hoảng như vậy làm gì?”

Tần Ninh nhìn về phía Tiên Hàm, cười mắng.

Tiên Hàm nghe vậy, gật đầu.

Nhưng vẫn không dám khinh thường.

Ai biết sẽ không có đột nhiên người thật hạ xuống.

Một thân ảnh ở giữa lúc này ánh mắt khẽ nhúc nhích nhìn về phía Tần Ninh.

“Xem ra ngươi còn khó dây dưa hơn trong dự đoán của ta, Tần Ninh!”

“Vì vậy đừng xem thường ta, người thật mau hạ xuống đi!”

Tần Ninh cười nói: “Hoặc là ngươi nói cho ta biết, đại bản doanh của Thiên Đế các ở đâu, ta đi tìm ngươi nói đạo lý”.

Nghe thấy lời này, hư ảnh kia lại cười một tiếng.

“Sao thế? Không dám?”, Tần Ninh giễu cợt nói.

“Loại khích tướng này cũng đủ rồi!”

Đế Lâm Thiên lạnh nhạt nói: “Tần Ninh, nhất thời được mất cũng không tính là gì, so với bọn ta vẫn còn ở phía sau!”

“Ngũ đại Ma tộc cùng tiến cùng lùi với Thiên Đế các ta, ngươi thật sự chắc chắn đại lục Vạn Thiên có thể ngăn cản?”

“Không chắc!”

Nhưng Tần Ninh nói thẳng: “Ta chưa từng tin ngoại lực, ta chỉ tin tưởng sức mạnh của bản thân ta”.

“Đế Lâm Thiên, nếu bây giờ ngươi xuất hiện, ngược lại ta sẽ coi trọng ngươi”.

“Trốn ở phía sau không biết ngày ngày muốn làm cái gì thì sẽ lục đục lẫn nhau, phái thủ hạ ngươi chịu chết?”

“Lần này ta có thể giết Lôi Vương và Dục Vương, lần sau thì có thể làm thịt Hoàn Vương và Ninh Vương, đặc biệt là Ninh Vương. Ta tên Tần Ninh, dám lấy tên Ninh làm Vương đúng là tự tìm cái chết, tiếp theo giết chết hắn!”

Ninh Vương khẽ biến sắc mặt.

“Lúc bổn vương xưng Vương cũng không có Tần Ninh ngươi ở đây!”

Ninh Vương lẩm bẩm.

Tần Ninh cười ha ha một tiếng, cũng không thèm để ý.

“Vương Giả thôi mà, ta có thể giết chết thì sẽ không khách khí!”

“Nếu như vậy, bổn vương chờ ngươi!”

Đế Lâm Thiên lạnh nhạt nói: “Thành bại nhất thời không tính là gì, kết quả cuối cùng mới là thứ chúng ta nên thấy”.

“Tần Ninh, hy vọng ngươi có thể cười đến cuối cùng!”

“Mặc dù rất khó nhưng trên đường có đối thủ như ngươi, ta cũng rất vui vẻ, ngươi vĩnh viễn không biết người ngươi chống lại là người phương nào!”

Đế Lâm Thiên cười một tiếng, ba thân ảnh dần dần tán loạn.

Tiên Hàm lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Lần này mới thật sự thở phào.

Đế Lâm Thiên, Ninh Vương và Hoàn Vương.

Ai biết ba người này rốt cuộc thực lực cỡ nào! Lúc này chém giết trong Tru Ma cốc dần dần đi đến gần hồi cuối.

Tần Ninh đứng yên giữa không trung không cử động.

Tiên Hàm cũng vẫn đứng bên cạnh Tần Ninh, hắn ta rất sợ xảy ra bất ngờ gì.

“Đế Lâm Thiên… Ninh Vương… Hoàn Vương…”, Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Thiên Đế các chắc hẳn không chỉ những thực lực này!”

Tiên Hàm không khỏi nói: “Ca, ý huynh là bọn họ còn có những Vương Giả khác!”

“Vậy nói chính xác là ai?”

Tần Ninh cười nói: “Có lẽ có, có lẽ không có, thậm chí… hiện nay trên đại lục Vạn Thiên có thế lực Vương Giả trấn giữ, có lẽ cũng có người của bọn chúng…”

“Thiên Đế các thật đúng là chỗ nào cũng nhúng tay vào!”

Lời vừa dứt, từng tiếng xé gió lúc này vang lên.

Cầm đầu là một đường khí tức mạnh mẽ lúc này giải phóng ra.

Vũ Vương Tiên Vũ Sinh! Ngay lúc này Tiên Vũ Sinh dẫn theo gần trăm người đều là cường giả cảnh giới Thiên Nhân, nhanh chóng xà về phía chiến trường.

“Đến thật đúng lúc…”, Tần Ninh lúc này cười tủm tỉm nói.

Tiên Vũ Sinh mặt đầy ngại ngùng, cười khổ nói: “Trước đó Thiên Ngoại Tiên xảy ra chút chuyện khiến thời gian chậm trễ, cảm thấy bên này có giao chiến liền lập tức tới…”

“Được rồi, đừng tìm lý do nữa!”

Tần Ninh phất tay nói: “Cũng không phải là trẻ con nữa, nói cho Trấn Thiên Vương đừng có đụng chạm vào ta, cho dù ta không còn là ta ngày trước, nhưng chỉ biết so với ta ngày trước thì càng kinh khủng hơn”.

“Đến bây giờ đại lục Vạn Thiên không ai có thể giết ta”.

“Cho dù năm đó mấy người vây giết Nhất Phong kia lại tới, muốn giết ta cũng khó!”

“Trong đầu lão đầu tử ngày ngày suy nghĩ quá nhiều, lo lắng này lo lắng kia, cho nên không thành nổi thánh!”

Mấy câu của Tần Ninh khiến sắc mặt Tiên Vũ Sinh có chút ngượng ngùng.

Tiên Hàm cũng hừ nói: “Không sai, lại nói bây giờ bổn vương cũng có thể bảo vệ Tần đại ca!”

“Bổn vương tuy nói mới vào Vương Giả, nhưng đó cũng là Vương Giả, ai dám động ca ta thì ta giết kẻ đó, không chết không thôi!”

Tiên Hàm một câu bổn vương hai câu bổn vương, khiến cho Tiên Vũ Sinh rất nhức đầu.

Tên nhãi này lúc này lại tấn thăng làm Vương Giả.

Huống chi Tần Ninh đã trở về! Vậy không nhảy lên thiên tài thì không bình thường!

“Biển Thiên Ngoại đã xảy ra chuyện gì?”

Tần Ninh nhìn về phía Tiên Vũ Sinh nói: “Ta có thể cảm nhận được biển Thiên Ngoại hình như không yên ổn”.

“Là có vài vấn đề liên quan đến một vài di tích của biển Thiên Ngoại…”, Tiên Vũ Sinh bình tĩnh nói: “Hơn nữa cũng không phải tồn tại mấy vạn năm gần đây, e rằng là từ chín vạn năm trước…”

“Biển Thiên Ngoại là một trong ngũ đại cấm địa, Vương Giả đi vào trong rất khó sống sót đi ra”.

“Bên trong rốt cuộc có cái gì cũng chỉ có Thiên Nhân tiến vào điều tra thích hợp nhất, chỉ là nguy hiểm cũng rất nhiều…”

“Huyền thú sinh tồn bên trong biển và nhân tố không xác định trong biển quá nhiều…”, Tần Ninh híp mắt.

“Xem ra đồ từ Thiên Ngoại Tiên chúng ta không tìm thấy, ngược lại có thể đến đó chạm chút may mắn”.

Ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía bắc.

Xuyên qua dãy núi Thiên Ngoại chính là biển Thiên Ngoại vô tận.

Biển Thiên Ngoại rốt cuộc dài tới đâu, trước giờ không ai biết.

Đó là cấm địa! Vương Giả vào bên trong, cái chết có thể rất lớn.

Cho dù là võ giả cảnh giới Thiên Nhân, cảnh giới Quy Nhất, cảnh giới Vạn Nguyên tiến vào trong cũng khó đảm bảo an toàn.

Trong Tru Ma cốc, chiến đấu dần dần được san bằng.

Lần này Thiên Ngoại Tiên tổn thất không nhỏ, nhưng Tru Ma cốc vẫn giữ được.

“Sáo Thụ Thiên và đàn Phủ Uyên cứ để ở đây”.

Tần Ninh mở miệng: “Nhớ lấy, ta vì an nguy của đại lục Vạn Thiên, phong tỏa thông đạo, cũng không phải vì Thiên Ngoại Tiên của các ngươi, nếu thông đạo ở đây có bất kỳ vấn đề gì, ta tìm Thiên Ngoại Tiên các ngươi tính sổ”.

Tiên Vũ Sinh gật đầu.

Lần này Tần Ninh giải quyết phiền toái lớn cho bọn họ.

Trấn thủ thông đạo tiêu phí nhân lực quá lớn.

Bây giờ thông đạo bị phong tỏa, bọn họ chỉ cần phái người trú đóng, ít nhất không cần lo lắng bên trong thông đạo Ám Vũ Ma nhất tộc sẽ xuất hiện.

Mọi chuyện hoàn toàn kết thúc.

Bảy Vương của Ám Vũ Ma nhất tộc chết trận! Hai Vương, hai phó các chủ Thiên Đế các bỏ mạng.

Không sai, Kha Cảnh và Hùng Viêm đã chết.

Lúc Tần Ninh đánh chết Huyền Dục, hai ngươi không chịu nổi được độc cổ đan kia nên đã chết.

Chết rất thảm.

Bây giờ Tiên Hạo nghĩ lại cũng cảm thấy toàn thân phát rét.

Trong cơ thể Tần Ninh cất giấu kịch độc, không sợ ngày nào đó khiến bản thân độc chết sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK