Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 836: Thương gia gặp rắc rối

Lời này vừa nói ra, Thạch Cảm Đương hơi sững sờ.

Xảy ra chuyện gì?

Có thể xảy ra chuyện gì được?

Thương Nguyệt lại có vẻ căng thẳng, thân thể co rụt lại, vội vàng nói: “Không có chuyện gì”.

“Ồ”.

Tần Ninh gật đầu nói: “Chúng ta còn dự định ở thành Thương Vân thêm một thời gian ngắn nữa, ngắm nhìn phong cảnh

thành Thương Vân, những thứ này cũng không có ở Cửu U đại lục”.

Nghe đến lời này, Thạch Cảm Đương sửng sốt.

Sư tôn biết lý lẽ như thế từ lúc nào?

Đây là đang sáng tạo cơ hội cho hắn ta sao?

Nhưng khi nghe đến lời này, Thương Nguyệt liền vội vàng nói: “Không thể!”

“Hả?”

Thạch Cảm Đương sửng sốt.

“Vì sao lại không được?”

“Ừm... Thì... Thạch đại ca, các huynh xong việc rồi thì đi nhanh đi”.

Thương Nguyệt vội vàng nói.

“Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”, Thạch Cảm Đương vội vàng nói: “Muội đừng sợ, nói ra đi, ai dám bắt nạt muội, ta

chém chết bọn họ!”

“Không có việc gì, thật không có việc gì...”

Thương Nguyệt lại nói.

“Nói đi!”

Tần Ninh lại nói: “Ngươi không nói, chúng ta cũng có thể tra, tóm lại là có thể điều tra ra”.

“Đừng!”

Thương Nguyệt lúc này liền cản lại, nói: “Thương gia... Thương gia muốn ra khỏi thành Thương Vân, rời xa đại lục Thương

Vân”.

“Vì sao?”

Thạch Cảm Đương không hiểu.

“Người của đại lục Kim Phong cùng đại lục Hà Bá chết, lúc đầu có không ít người nhìn thấy, hai đại lục này đều là đại lục

trung cấp, trong đại lục còn tồn tại cảnh giới Địa Vị”.

“Bọn họ tới trả thù?”

Thạch Cảm Đương mắng: “Một đám chán sống”.

“Thạch đại ca, huynh đừng kích động”.

Thương Nguyệt vội vàng nói: “Nếu như chỉ có người của đại lục Hà Bá cùng đại lục Kim Phong, huynh là cảnh giới Thiên Vị

sơ kỳ, ta chắc chắn sẽ nhờ huynh hỗ trợ”.

“Nhưng lần này, người của đại lục Cam Hà cũng tới”.

“Đại lục Cam Hà?”

“Ừ, đại lục cao cấp, có người nói trưởng tộc Cam Minh Song của Cam gia ở đại lục Cam Hà đang ở cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, trước đó đại lục Cam Hà vẫn chưa tham gia khám phá thiên cung Bắc Thương”.

“Nhưng khi nghe nói cảnh giới Địa Vị hậu kỳ của đại lục Hà Bá và đại lục Kim Phong chết, trưởng tộc đại lục Cam Hà đích thân tới”.

“Kim gia cùng Hà gia và Cam gia vốn là quan hệ lệ thuộc, lần này Cam gia vì Hà gia, Kim gia ra mặt, chính là muốn tìm mọi người!”

Thương Nguyệt vội vàng nói: “Ông nội ta cũng mới đến cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ, bị Cam Minh Song đánh trọng thương,

sinh tử khó liệu. Vân gia nhân cơ hội này nịnh bợ Cam gia, hiện tại Cam gia nói, không tìm ra mọi người thì sẽ tiêu diệt Thương gia”.

“Cho nên mọi người hãy đi nhanh lên đi”.

Nghe đến lời này, Tần Ninh cũng đại khái hiểu ra.

Người của đại lục Hà Bá đúng là do bọn họ giết khi mới đến thành Thương Vân.

Đại lục Kim Phong về sau can dự vào, trước khi đi vào thiên cung thì đã bị Tần Ninh tận diệt.

Hiện tại, đại lục Hà Bá và đại lục Kim Phong tìm được chỗ dựa là một đại lục cao cấp là đại lục Cam Hà, muốn Thương gia

giao bọn họ ra.

Không giao, Thương gia diệt vong.

“Mọi chuyện là do chúng ta gây nên, sao có thể để các cô gánh chịu trách nhiệm?”

Tần Ninh thản nhiên nói: “Đi, đi gặp lại cái đại lục Cam Hà này!”

“Vâng!”

Thạch Cảm Đương vỗ bả vai Thương Nguyệt, nói: “Yên tâm đi, có ta ở đây, tuyệt đối không có việc gì”.

Thương Nguyệt lúc này nhìn bốn người, không biết nên nói gì.

Thạch Cảm Đương cứu cô ấy, hai người quen biết, mà đại lục Hà Bá vốn tự gây rối, mấy người Thạch Cảm Đương liền đứng ra giải quyết rắc rối.

Hiện tại lại bởi vì Thương gia, mà gây phiền toái cho Thạch Cảm Đương bốn người.

Nhưng đó là đại lục cao cấp, có cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, mấy người Thạch Cảm Đương... giải quyết như thế nào?

Giờ này, bên trong thành Thương Vân.

Thành Thương Vân là nòng cốt của cả đại lục Thương Vân.

Toàn bộ thành Thương Vân phân thành hai, Thương gia cùng Vân gia, mỗi bên có nửa quyền quản lý.

Lúc này, tại phủ đệ Thương gia.

Người nhà Thương gia đều mang vẻ mặt khó coi.

Trêu chọc đại lục Kim Phong cùng đại lục Hà Bá, Thương gia không có sức chống cự, chứ đừng nhắc tới hiện tại có thêm đại lục Cam Hà.

Đại lục cao cấp có cảnh giới Thiên Vị tọa trấn, Thương gia bọn họ có lão trưởng tộc tộc Thương Bắc Huyền là mạnh mẽ

nhất, lúc này bị trọng thương, không rõ sống chết.

Nên làm như thế nào cho phải?

Thương Dương lúc này đi theo cha mình là Thương Lãng, trong lòng tức giận vô bờ.

Lúc này, trong đại sảnh phủ đệ Thương gia là một nhóm các thành viên trung tâm tụ tập.

“Trưởng tộc, rốt cuộc chúng ta nên làm gì mới tốt đây?”

Một tộc lão bất đắc dĩ nói.

“Đây là chuyện riêng của Thương gia chúng ta, Vân gia lần này mượn cơ hội làm khó dễ, chúng ta chỉ có cách rời khỏi

thành Thương Vân thôi”, Thương Lãng lúc này nói với sắc mặt khó coi: “Đây là ý của cha ta”.

“Lẽ nào không thể giao ra mấy người Tần Ninh sao?”

Một tộc lão lại nói.

“Không thể!”

Thương Lãng đột nhiên cao giọng nói: “Mấy người Tần Ninh ban đầu đã cứu Nguyệt Nhi, là ân nhân của Thương gia

chúng ta, sau này bị người của đại lục Hà Bá gây rối cũng là bọn họ đứng ra”.

“Bọn họ vẫn chưa làm gì sai, chúng ta sao có thể làm ra những chuyện vong ân phụ nghĩa được?”

Thương Lãng nói xong, mọi người ở đây đều mặt ủ mày chau.

Đúng vậy!

Nếu như như vậy, chẳng bằng Thương gia bọn họ rời khỏi thành Thương Vân.

“Trưởng tộc, đã như vậy, chúng ta liền rời khỏi nơi đây. Thương gia năm đó cũng quật khởi từ một gia tộc nhỏ, sau này

cũng có thể”. Một đệ tử cao giọng nói.

“Không sai, đệ tử Thương gia chúng ta tuyệt không thỏa hiệp”.

“Đúng vậy!”

Tức thì, từng tiếng gào thét ầm ĩ vang lên.

Thương Lãng lúc này nhìn mọi người, chắp tay nói: “Là Thương Lãng ta vô dụng, khiến cho Thương gia lâm vào cảnh khó khăn”.

“Khà khà, ngươi đúng là vô dụng, chẳng qua Thương Lãng à, muốn rời đi thì có hão huyền quá không?”

Một tiếng cười lạnh đột nhiên vang lên vào thời khắc này.

“Người nào đó?”

Thương Lãng đứng dậy, khí tức cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển được mở ra hoàn toàn.

“Vân Chi Phàm!”

Nhìn người mới tới, Thương Lãng quát lên: “Vân Chi Phàm, ngươi là trưởng tộc Vân gia, nhưng đây là Thương gia, chúng

ta không chào đón ngươi”.

“Thế à?”

Vân Chi Phàm mặc áo bào xanh lam, giễu cợt nói: “Cam Phong công tử của Cam gia ở đại lục Cam Hà, ngươi cũng không chào đón sao?”

Phía sau Vân Chi Phàm có một thanh niên áo xanh đứng chắp tay đi ra.

Thanh niên vẻ mặt kiêu ngạo, nhìn mọi người trong đại sảnh.

Mà ở phía sau hắn ta còn có vài gã đàn ông trung niên đi theo.

Thương Lãng liếc mắt nhìn ra, vài tên đàn ông trung niên đó chính là người của đại lục Kim Phong cùng đại lục Hà Bá.

Hôm nay, Thương gia muốn toàn thây đi ra, chỉ sợ cũng không thể.

“Trưởng tộc Thương Lãng!”

Cam Phong lúc này cười nói: “Chẳng qua chỉ là mấy nhân vật nhỏ mà thôi, giao ra thì Thương gia sẽ yên bình, không giao, Thương gia đừng hòng đi đâu hết”.

“Huỷ diệt chỗ này cũng không tệ”.

Nghe đến lời này, khuôn mặt Thương Lãng càng trầm xuống.

Đây là lời uy hiếp trần trụi.

“Cam công tử, hà tất phải lấn hiếp người quá mức như vậy?”, Thương Lãng lúc này hòa nhã nói: “Chúng ta thật sự không

biết mấy người kia đi đâu”.

“Được, đã không biết...”

Cam Phong thản nhiên nói: “Vậy mỗi một canh giờ thì giết mười người Thương gia, cho đến khi mấy người kia xuất hiện mới thôi”.

Nghe vậy, Thương Lãng biến đổi sắc mặt ngay lập tức.

Đúng là lòng dạ độc ác, đây là muốn hoàn toàn tiêu diệt Thương gia, tới để khoe uy phong của Cam gia bọn họ.

“Cam công tử!”

Thương Lãng lại nói: “Lần này Thương gia ta cũng tiếp đãi không ít đại lục cao cấp, Cam công tử làm như thế...”

“Nực cười!”

Cam Phong lúc này liền giễu cợt, nói: “Thương Lãng, ông cho rằng những đại lục cao cấp kia sẽ quan tâm đến sự tồn vong của các người à?”

“Nói thật cho ông biết nhé!”

Cam Phong lại nói: “Tỷ tỷ của ta là Cam Niệm đã dạm ngõ với thiếu trưởng tộc Thạch Ngọc Kiệt của Thạch gia ở đại lục Thạch Nguyên, vài hôm nữa gả vào Thạch gia”.

“Thêm vào cha ta Cam Minh Song ở cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, có ai dám nhúng tay vào chuyện của Cam gia ta nữa?”

Lời này vừa nói ra, Thương Lãng liền tái mét mặt mày.
Chương 837: Thạch đại ca là người tốt

Đại lục Cam Hà liên hôn với đại lục Thạch Nguyên?

Đại lục Thạch Nguyên, một trong bảy đại lục thứ trung tâm.

Thạch gia có vô địch huyền cảnh Tạo Hóa tọa trấn.

Thương Lãng lúc này lòng như tro tàn.

Trời muốn tiêu diệt Thương gia mà!

Đại lục Kim Phong cùng đại lục Hà Bá có đại lục Cam Hà làm chỗ dựa.

Mà đại lục Cam Hà lại dựa vào một trong bảy đại lục thứ trung tâm là đại lục Thạch Nguyên - Thạch gia.

Nơi nào còn dung túng được Thương gia bọn họ nữa?

Ở khu vực đại lục Bắc Thiên, một câu nói của Thạch gia sẽ khiến Thương gia không còn tồn tại nữa.

Trong lúc nhất thời, người Thương gia hoàn toàn hết hy vọng.

“Cam công tử, chúng ta quả thực không biết nhóm người Tần Ninh đang ở đâu”, Thương Lãng lại nói: “Cam công tử muốn đuổi tận giết tuyệt sao?”

Vân Chi Phàm lúc này giễu cợt nói: “Ngươi không biết? Con gái và con trai ngươi vô cùng thân thiết với bốn người kia mà ngươi lại không biết?”

“Vân Chi Phàm, ngươi bớt ở đây khích bác ly gián đi”.

Thương Lãng phẫn nộ quát lên: “Nhóm Tần Ninh cùng Thạch Cảm Đương có ân với Thương gia ta, đừng nói chúng ta không biết, cho dù có biết thì cũng sẽ không nói cho các ngươi!”

Thương Lãng lúc này nói thế không nghi ngờ gì là đổ dầu vào lửa.

Nhưng ông ta hiểu, dù mình nói thế nào thì Cam Phong cũng sẽ không tin.

Dù sao cũng chết, việc gì phải đánh mất tôn nghiêm của bản thân chứ?

Vân Chi Phàm lập tức chắp tay nói: “Cam công tử, ngươi thấy rồi chứ? Những kẻ này tuyệt đối là cố ý giấu giếm!”

“Đã như vậy thì cũng không có gì đáng nói, tiêu diệt Thương gia!”

Cam Phong từ từ nói: “Không cho phép ai khiêu khích uy nghiêm của đại lục Cam Hà”.

Cam Phong nói xong thì có một người đi ra, khí thế cảnh giới Địa Vị hậu kỳ mạnh mẽ khiến mọi người trong đại sảnh đều tái mét mặt mày.

Cảnh giới Địa Vị hậu kỳ!

Trong Thương gia chỉ có lão gia tử là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ.

Cảnh giới Địa Vị hậu kỳ với bọn họ chính là thần.

“Khẩu khí thật lớn!”

Phanh...

Có một giọng nói vang lên, cùng lúc, một tiếng phịch cũng rớt xuống.

Đùng!

Tiếng trầm thấp vang lên, trong đại sảnh, tên võ giả cảnh giới Địa Vị hậu kỳ vừa bước ra đã trực tiếp bị đập xuống lòng đất, máu thịt be bét.

Một người lúc này đứng ở trong đại sảnh.

Toàn thân áo đen, bộ dáng trẻ trung, hơi có mấy phần tùy ý làm bậy.

“Thạch đại ca!”

Nhìn người tới, Thương Dương tức thì cả kinh.

Mà giờ khắc này, tất cả mọi người của Thương gia đều sửng sốt.

Cam Phong càng lộ ra vẻ mặt khó coi.

Lại có người dám can đảm giết chết người của hắn ta ở trước mặt hắn ta.

“Thiếu niên, ngươi muốn chết à!”

“Muốn chết thì cũng không phải, nhưng không phải ngươi một mực tìm ta sao?”, Thạch Cảm Đương cười khà khà nói: “Hiện tại ta đang ở trước mặt ngươi đây, ngươi muốn thế nào, nói đi!”

“Ngươi chính là Thạch Cảm Đương?”

Cam Phong ngẩn ra, vội vàng lui lại mấy bước.

Thạch Cảm Đương là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, hắn ta không phải là đối thủ.

“Nhị thúc, giết hắn!”, Cam Phong lập tức nói.

Bên người hắn ta có một người đàn ông trung niên đi ra, tấn công Thạch Cảm Đương.

“Phế vật vô dụng”.

Thạch Cảm Đương mắng một tiếng, đập ra một quyền.

Oanh...

Lồng ngực của gã đàn ông trung niên kia xuất hiện một lỗ máu, cả người trực tiếp bị đánh bay, thân thể bay ra ngoài đại sảnh, nổ tung.

Một quyền!

Mất mạng!

Cam Phong hoàn toàn chết đứng.

Nhị thúc là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, ấy mà lại chết dưới một quyền.

Cái tên này sao mà kinh khủng như vậy?

“Đã muốn tìm ta, vậy liền tìm ta cho kỹ vào, uy hiếp người khác thì còn ra cái thể thống gì nữa?”

Một đạo thanh âm nho nhã vang lên vào thời khắc này.

Tần Ninh lúc này xuất hiện.

“Cha!”

Thương Nguyệt nhìn cha mình, hô một tiếng.

“Nguyệt Nhi, con...”

Thương Lãng có chút ngơ ngác, vội vàng nói: “Không phải ta bảo con dẫn bọn họ rời đi sao, con...”

“Cha, bọn họ không muốn đi, Thạch đại ca là người tốt!”

Thương Nguyệt vội vàng nói.

Thương Lãng lúc này cũng lo lắng không thôi.

Hắn ta biết tin tức, Thạch Cảm Đương ở cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ.

Nhưng lần này, người muốn giết bọn họ đứng đầu là cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ.

Thạch Cảm Đương bây giờ còn giết người Cam gia, đại lục Cam Hà sẽ càng không bỏ qua như vậy.

“Tần công tử, bởi vì Thương gia ta mà đã gây thêm phiền cho Tần công tử rồi”.

Thương Lãng lập tức nói: “Có điều, trước mắt không phải lúc hành động theo cảm tính, làm phiền Tần công tử hộ tống đệ tử Thương gia ta nhanh chóng rời khỏi đây!”

“Thương trưởng tộc đừng sợ!”

Thạch Cảm Đương cười khà khà nói: “Một đám nhãi con mà thôi!”

“Phiền phức là do chúng ta dựng lên, đương nhiên phải do chúng ta giải quyết, Thương lão gia tử vì chuyện này mà bị thương, chúng ta cũng có lỗi”.

“Hỗn láo!”

Cam Phong lúc này chửi một câu.

“Cha ta chính là cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, các ngươi muốn chết phải không?”

“Vậy gọi cha ngươi tới đi, cái loại trẻ con lông còn chưa mọc hết mà cũng dám càn rỡ trước mặt ta à!”

Thạch Cảm Đương nói xong, vung bàn tay lên.

Soạt...

Thân thể Cam Phong hóa thành một tàn ảnh bay ra bên ngoài đại sảnh, và phịch một tiếng, thân thể rơi đập xuống đất, miệng mũi xuất huyết.

Hắn ta chẳng qua mới là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, ở trước mặt Thạch Cảm Đương cũng không đáng giá nhắc tới.

Lúc này, Cam Phong tràn đầy uất ức.

Nói hắn ta là loại trẻ con lông còn chưa mọc hết, Thạch Cảm Đương trước mắt thoạt nhìn còn ít tuổi hơn hắn ta.

“Gọi cha ngươi tới đây, nếu không ngươi sẽ chết đấy!”

Thạch Cảm Đương lại nói.

Tiếng này truyền vang ở toàn bộ thành Thương Vân, trong lúc nhất thời, vô số người đều nghe thấy.

“Người phương nào mà dám làm càn như thế?”

Trên không lúc này bỗng vang lên một tiếng quát.

Mấy người chớp mắt đã tới.

Người đàn ông tuổi trung niên đứng đầu mặc kình phục, khoác áo choàng vàng, thoạt nhìn uy vũ bất phàm.

Trưởng tộc Cam gia, Cam Minh Song!

“Lão già”.

Thạch Cảm Đương lúc này mắng: “Người của đại lục Hà Bá cùng đại lục Kim Phong đâu?”

“Bảo bọn họ đến luôn đi, còn bắt nạt đến người khác làm gì?”

“Một đám nhà quê chỉ biết ỷ mạnh hiếp nhỏ”.

Cam Minh Song nghe vậy thì mang sắc mặt khó coi.

Tần Ninh và Thạch Cảm Đương, rốt cục cũng xuất hiện.

Nhưng rõ ràng ông ta cảm giác được khí tức của em trai mình tán loạn, mà con trai mình lúc này cũng đang ở tình trạng gân cốt đứt đoạn từng khúc.

Bọn người kia quả nhiên rất kiêu ngạo.

Cam Minh Song quát khẽ: “Ta hôm nay sẽ lấy lại công bằng cho đại lục Hà Bá cùng đại lục Kim Phong”.

“Công bằng?”

“Hai gia tộc ỷ thế hiếp người mà thôi, có cái gì công bằng?”

Thạch Cảm Đương giễu cợt nói: “Muốn chết hết ấy mà”.

“Ngươi mới muốn chết”.

Cam Minh Song lúc này hoàn toàn phẫn nộ, trực tiếp vung ra một chưởng.

Oanh...

Một chưởng kia mà rơi xuống, toàn bộ phủ đệ Thương gia sẽ không còn sót lại chút gì.

Lúc này, động tĩnh lớn như vậy cũng đã là hấp dẫn không ít người quan tâm, bốn phía Thương phủ đã có những người phi thân lên xem.

Thạch Cảm Đương cũng không nói nhảm, cong ngón búng ra.

Đùng...

Chưởng ấn tiêu tán, thậm chí lực lượng dao động cũng không truyền xuống.

Lúc này, Cam Minh Song trở nên thận trọng hơn.

Thạch Cảm Đương có thực lực không thua kém gì ông ta.

Cái tên này cũng không phải chỉ là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ như tin tức đưa tới.

“Trở lại đây!”

Thạch Cảm Đương lúc này quát lên.

Cam Minh Song mang sắc mặt khó coi, hừ một tiếng, sải bước ra, một tay bắt lấy.

“Chém!”

Một dấu bàn tay ngưng tụ thành đao ấn trực tiếp chém rụng xuống.

“Cút đi!”

Thạch Cảm Đương đứng lơ lửng trên không, vung ra một quyền đơn giản mà thô bạo.

Oanh...

Sức lực mạnh mẽ tuôn ra, bịch một tiếng, Cam Minh Song lúc này có vẻ mặt trắng bệch, máu thịt cả người hầu như tan vỡ.

Thạch Cảm Đương rất mạnh, rất mạnh, mạnh hơn ông ta nhiều!
Chương 838: Cam Minh Song ngơ ngác

Khác hẳn những gì mà tin tức đưa tới.

Thân thể Cam Minh Song lúc này nứt ra, máu tươi ròng ròng, khuôn mặt âm trầm đáng sợ.

“Cha...”

Ở bên dưới, Cam Phong đã chết sững.

Cha hắn ta là cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, ngoại trừ huyền cảnh Tạo Hóa ra thì không ai địch nổi.

Ấy thế mà lại bị Thạch Cảm Đương đánh cho nổ tung chỉ sau mấy chiêu.

Tại sao có thể như vậy?

Cam Minh Song lúc này cũng biết mình không phải là đối thủ của Thạch Cảm Đương.

Nhìn xung quanh, Cam Minh Song đột nhiên nhận ra mấy bóng người quen thuộc.

“Trưởng tộc Tần Phương Du!”

“Trưởng tộc La Hà!”

“Trưởng tộc Mạnh Kỳ Phi!”

Thấy ba bóng người quen thuộc, Cam Minh Song lập tức quát lên: “Ba vị, chúng ta là thuộc hạ của đại lục Thạch Nguyên, dựa vào Thạch gia của đại lục Thạch Nguyên, cũng xin ba vị xuất thủ giúp ta chém giết người này”.

Lời này vừa nói ra, người Thương gia bên dưới đều tái mặt.

Ba đại trưởng tộc này đều là cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ.

Rất rõ ràng, Cam Minh Song biết bọn họ, còn rất quen thuộc, đều nghe theo đại lục Thạch Nguyên Thạch gia.

“Chờ ta gả con gái vào Thạch gia, Cam gia ta nhất định sẽ bình bộ Thanh Vân, đến lúc đó Cam Minh Song ta cũng sẽ báo đáp ba vị”.

Cam Minh Song lại nói.

Nhóm người Thương Lãng lúc này mang vẻ hoảng sợ.

Cam Minh Song đang ép người ta giúp đỡ mình.

Một khi ba đại lục tham chiến, thêm cả đại lục Thạch Nguyên, dù Thạch Cảm Đương có mạnh mẽ hơn nữa thì e là cũng chỉ có một con đường chết.

Người Thương gia mặt xám như tro tàn.

Chuyện cho tới bây giờ, dường như... vẫn là một con đường chết.

Nhưng một khắc sau, chuyện khiến mọi người trợn mắt há mồm lại xảy ra.

“Vô liêm sỉ, câm miệng!”

Một tiếng quát vang lên, trưởng tộc Mạnh Kỳ Phi kia phi thân mà đến, quát lên: “Bản tọa chính là trưởng tộc của Mạnh gia, dựa vào Thạch gia lúc nào?”

“Cam Minh Song, ngươi tự tìm chết, vậy cũng tự nhận lấy cái chết đi”.

“Không sai, Cam Minh Song!”, La Hà lúc này cũng phẫn nộ quát lên: “Con ta từng bị người Thạch gia giết chết, ta sao có thể đầu quân vào Thạch gia?”

“Hồ ngôn loạn ngữ!”, Tần Phương Du lúc này cũng nổi giận nói.

Thấy ba người có biểu cảm như vậy, Cam Minh Song há hốc mồm, người Thương gia cũng há hốc mồm.

Cam Minh Song chết sững.

Tình huống gì đây?

Xảy ra chuyện gì vậy?

Ba người này trước khi đi vào thiên cung Bắc Thương, còn mời ông ta, khi đó ông ta đang bế quan, bỏ qua cơ hội.

Nhưng trước đó càng lâu, ba người vẫn cùng ông ta nâng cốc ngôn hoan, chúc mừng ông ta cùng Thạch gia kéo gần mối quan hệ, sau này chiếu cố đến họ nhiều hơn.

Hiện tại lại đi... trở mặt?

Ở bên trong thiên cung Bắc Thương đã xảy ra chuyện gì sao?

Cam Minh Song lúc này hoàn toàn chết sững.

Nhưng sau một khắc, Cam Minh Song càng thêm ngơ ngác.

Tần Phương Du nhìn Tần Ninh, chắp tay cười nói: “Tần công tử, tại hạ cùng với Thạch gia của đại lục Thạch Nguyên chỉ là đã từng có giao dịch, quan hệ trong sạch, mong Tần công tử minh xét”.

“Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta vẫn chưa dựa vào Thạch gia, chỉ là lời đồn nhảm mà thôi”.

“Không sai, không sai!”

Ba đại cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ nhìn Tần Ninh, phi thân xuống đất, chắp tay, thái độ như hận không thể quỳ xuống nhận sai.

“Các ngươi... Các ngươi điên à?”

Cam Minh Song lúc này tức giận đến run rẩy.

Ba người này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Chỉ là lúc này, nhóm người Tần Phương Du cũng mang theo vẻ mặt lạnh nhạt.

Nếu để Cam Minh Song nói bậy bạ tiếp, một khi Tần Ninh động sát cơ với bọn họ...

Bọn họ đã tận mắt chứng kiến Tần Ninh tàn sát huyền cảnh Tạo Hóa ở bên trong thiên cung Bắc Thương như thế nào.

“Giết!”

Ba người tức thì xông lên tấn công Cam Minh Song.

Rầm rầm rầm...

Trong lúc nhất thời, trên bầu trời Thương phủ, thiên địa biến sắc.

Lần này, toàn thể Thương gia đều ngơ ngác.

Đây là... tình huống gì?

Từ đầu đến cuối, Tần Ninh chưa nói câu nào.

Nhưng rất rõ ràng là những người đó thấy Tần Ninh, đều mang vẻ mặt kính nể.

Không, không phải kính nể, là sợ hãi!

Những người đó, sợ hãi Tần Ninh!

Tại sao có thể như vậy?

Tần Ninh lúc này cũng đi tới trước người Thương Lãng, cười nhạt nói: “Làm phiền dẫn ta đi gặp Thương lão gia tử, ta cũng coi như tinh thông một chút đan đạo, có thể nhìn thương thế của Thương lão gia tử”.

“À? Được, được...”, Thương Lãng tức thì nói: “Chỉ là nơi này...”

“Không sao, thành Thương Vân kể từ hôm nay, chính là của Thương gia, toàn bộ đại lục Thương Vân đều thuộc về Thương gia của ông, hơn nữa ta nghĩ là... cũng sẽ không ai dị nghị đâu!”

Tần Ninh cười nhạt.

Trong lúc nhất thời Thương Lãng cũng không phản ứng kịp.

Trong lúc mơ màng, ông ta dẫn Tần Ninh đi về nội viện.

Bên trong một gian nhà, Thương Bắc Huyền lúc này có vẻ mặt trắng bệch, nằm trên giường, ngực có một dấu bàn tay đen nhánh tím bầm.

Tần Ninh xem một lúc thì từ từ nói: “Vẫn chưa thương tổn được căn cơ, cho ta ba ngày, cam đoan sẽ trả lại một lão trưởng tộc khỏe mạnh cho ông!”

Nghe vậy, Thương Lãng tức thì mừng rỡ không thôi.

Vốn tưởng rằng cha mình đã không thể cứu chữa nữa rồi, nhưng Tần Ninh lại nói là có biện pháp!

Quá tốt, quá tốt!

Tần Ninh nhìn Thạch Cảm Đương, lại nói: “Lần này, ngươi phải đi thanh trừng người của Vân gia, đại lục Hà Bá cùng đại lục Kim Phong đi!”

“Vâng ạ”.

Thạch Cảm Đương cười khà khà nói: “Đồ nhi hiểu rồi ạ”.

Thạch Cảm Đương rời đi, Tần Ninh một mình ở trong phòng, kéo dài những ba ngày.

Ba ngày sau, một tiếng cười ha ha vang lên.

Một khí tức tràn ngập toàn bộ Thương phủ.

“Cha...”

Thương Lãng lúc này đột nhiên đứng dậy, khuôn mặt vui vẻ vạn phần.

Khí tức của cha.

Hơn nữa lại càng mạnh hơn trước.

Cảnh giới Nhân Vị trung kỳ!

Thương Lãng vội vàng tạm ngưng mọi việc đang làm, chạy về phía hậu viện.

Lúc này, hậu viện đang tụ tập không ít đệ tử Thương phủ.

Thế nhưng hôm nay, ánh mắt mọi người nhìn Tần Ninh đều mang theo sự kính sợ.

Ba ngày này, các thế lực đi vào thiên cung Bắc Thương đều đã quay về.

Mà sự tình bên trong thiên cung Bắc Thương cũng đã đến tai bọn họ.

Tần Ninh giống như sát thần giáng thế, không tha một ai, hơn nữa không phải giết võ giả cảnh giới Tam Vị mà là vô địch huyền cảnh Tạo Hóa.

Huyền cảnh Tạo Hóa là sự tồn tại vô địch, Tần Ninh ấy vậy mà... nói tàn sát liền tàn sát.

Mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Nhưng những võ giả của các đại lục kia khi nhắc tới Tần Ninh thì đều là tái mặt khi nghe đến.

Hơn nữa, cảm thụ trực quan nhất chính là thái độ của những người đó.

Trước đó, người Thương gia tiếp đãi, sắp xếp chỗ cư trú cho bọn họ thì ai cũng mang vẻ kiêu ngạo, lạnh nhạt.

Nhưng bây giờ, cửa Thương gia đều sắp bị đạp phá.

Từng võ giả cảnh giới Thiên Vị, cảnh giới Địa Vị đi tới Thương gia, có ý muốn giao hảo, cảnh giới Nhân Vị căn bản không có tư cách vào cửa.

Mà những võ giả ở nơi mà Vân gia sắp xếp, càng đích thân đến cửa xin lỗi.

Đối với Thương gia, ba ngày này giống như thay đổi toàn bộ mọi thứ.

Mọi người cũng hiểu, tất cả mọi chuyện đều là vì Tần Ninh.

Những người đó sợ hãi Tần Ninh, mà thấy Tần Ninh ra mặt cho Thương gia, bọn họ tự nhiên lại muốn làm thân với Thương gia, hy vọng được làm quen với Tần Ninh.

Cho dù không được thì cũng hy vọng sẽ không đắc tội Tần Ninh.

Ba ngày này với người Thương gia đúng là đi từ địa ngục lên thiên đường.

Thạch Cảm Đương, huyền cảnh Tạo Hóa vô địch.

Diệt Vân gia, đồ người của đại lục Hà Bá cùng đại lục Kim Phong, chém giết võ giả Tam Vị của đại lục Cam Hà.

Thương gia hiện tại thật sự trở thành bá chủ đại lục Thương Vân.

Lão gia tử Thương Bắc Huyền khôi phục thương tích, nhìn đệ tử Thương gia đứng đầy sân, một dáng vẻ kính úy nhìn Tần Ninh, cũng không hiểu chuyện gì.
Chương 839: Về Cửu U

Trong những ngày ông ta hôn mê thì đã xảy ra chuyện gì vậy?

Tần Ninh lúc này thấy Thương Bắc Huyền chuyển biến tốt, nói: “Mọi chuyện kết thúc, chúng ta cũng nên rời đi thôi”.

Từ từ, Tần Ninh lại nói: “Thương gia nếu gặp khó khăn thì có thể đến Cửu U đại lục, tìm Thanh Vân tông trợ giúp”.

Một câu nói, lại thắng được ngàn vạn trân bảo!

Đây là một câu bảo đảm của Tần Ninh!

Có hắn nói thế, đại lục Bắc Thiên này còn ai dám trêu chọc Thương gia bọn họ?

Mà Thương gia sẽ có thời gian để phát triển, mở rộng.

“Cảm ơn Tần công tử”.

Thương Bắc Huyền lúc này chắp tay nói: “Những thương tích của ta nhờ có Tần công tử diệu thủ hồi xuân mà khỏi hẳn. Lão phu ghi nhớ kỹ đại ân của Tần công tử với Thương gia!”

Tần Ninh phất tay, không nhiều lời.

“Chuyện đã kết thúc, chúng ta cũng phải rời đi”.

Tần Ninh mỉm cười nói: “E là sau một thời gian ngắn nữa, thành Thương Vân sẽ trở thành một thánh địa tu hành, các người cố gắng quý trọng, nếu có kẻ dám mang lòng chiếm bá, báo tên ta ra là đủ”.

Nói xong, Tần Ninh không nhiều lời nữa, xoay người rời đi.

Người Thương gia đều mang vẻ mặt cảm khái.

Người này đúng là rồng phượng trong loài người!

Bên kia, Thạch Cảm Đương nhìn Thương Nguyệt, cười hì hì nói: “Muội muội Nguyệt Nhi, sau này rảnh rỗi có thể đến Cửu U đại lục thăm ta, ta ở Thanh Vân tông, đó là nơi cực kỳ mạnh mẽ!”

“Ừ!”

Thương Nguyệt có vẻ mặt không nỡ.

“Được, sư tôn đi, ta cũng phải đi đây”.

Thạch Cảm Đương cười khà khà, thân ảnh lóe lên, biến mất...

Bốn bóng người ngồi băng long, cưỡi gió mà đi...

Trên thân băng long, Vân Sương Nhi không nhịn được mà nói: “Công tử, thành Thương Vân sẽ xảy ra những gì vậy?”

“Ừm!”

Tần Ninh gật đầu nói: “Thiên cung Bắc Thương bị ta phong tồn, đã không còn ở đại lục Thương Vân nữa, mà long mạch kia trước giờ bị thiên cung Bắc Thương đè nặng, hiện tại không có thiên cung Bắc Thương, khí thế long mạch sẽ được thả ra”.

“Thành Thương Vân chính là vị trí long thủ của long mạch, tất nhiên là chịu xung kích lớn nhất, thay đổi nhiều nhất rồi”.

Trên thực tế, đây cũng là lý do vì sao Tần Ninh nói Thương gia gặp nạn, có thể tìm Thanh Vân tông.

Một biến cố lớn như thế tất nhiên sẽ hấp dẫn lòng tham của người khác, có lẽ sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho Thương gia.

Mà hung danh của hắn vang lên, Thương gia có danh tiếng của hắn thì sẽ không gặp phải nguy nan.

“Rốt cục có thể trở về!”

Thạch Cảm Đương lúc này ở bên trên băng long, thở ra, nói: “Huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn, quá thoải mái!”

Tần Ninh lúc này cười nói: “Cốc Tân Nguyệt lần này có thể sẽ đến linh cảnh Niết Bàn, hơn nữa về sau, cảnh giới tăng lên sẽ ngày càng nhanh!”

Lời này vừa nói ra, Thạch Cảm Đương trở nên ủ rũ.

Sư tôn thích đả kích hắn ta lắm sao?

Trước khi đến, bốn người chẳng qua mới ở cảnh giới Nhân Vị, Địa Vị, mà bây giờ, cũng đã có biến hóa long trời lở đất.

Điểm này cũng khiến cho Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi cùng Thạch Cảm Đương giống như đang nằm mơ.

Ba người chẳng ngờ rằng, lần này sẽ có thu hoạch khổng lồ đến vậy.

Khi cảnh giới tăng lên, tốc độ băng long tiến lên cũng dần dần tăng nhanh.

Mà cũng trong lúc đó cũng đã lưu truyền một cái tên khắp vô vàn các đại lục nhỏ trong toàn bộ đại lục Bắc Thiên.

Có người gọi là Tần ma vương.

Có người xưng là sát thần.

Cũng có người gọi là ác ma.

Nói chung, Tần Ninh xem như hoàn toàn nổi danh.

Mà khi bốn người Tần Ninh quay về Cửu U đại lục, ở đại lục Thương Lan cách xa vạn dặm.

Đại lục Thương Lan chính là một đại lục trung tâm duy nhất của đại lục Bắc Thiên.

Đại lục Thương Lan có địa vực mở mang, sông rộng núi dài, hình dạng đất đai thay đổi rất nhiều.

Ở chín vạn năm trước, đại lục Thương Lan có thể nói là đại lục nổi danh nhất trên toàn bộ đại lục Bắc Thiên, thậm chí là toàn bộ đại lục Vạn Thiên.

Ở đại lục này, mỗi bên thế lực đều cắm rễ ở nơi đây vài vạn năm, thậm chí là hơn mười vạn năm.

Chỉ là, tám vạn năm trước, thế cục của đại lục Thương Lan đã thay đổi.

Thanh Ninh các đột nhiên xuất hiện, nhảy trở thành một trong các thế lực đỉnh nhọn của đại lục Thương Lan.

Mà bởi vì Thanh Ninh các quật khởi, đại lục Thương Lan bị chia làm năm khu vực lớn.

Tại Trung Lan, Thanh Ninh các là số một.

Ngoài ra, bốn khu vực khác gồm Bắc Lan, Nam Lan, Đông Lan, Tây Lan cũng có những thế lực mạnh mẽ, ngọa hổ tàng long khác.

Toàn bộ đại lục Thương Lan là nòng cốt của đại lục Bắc Thiên, nên được gọi là đại lục trung tâm, hơn nữa là đại lục trung tâm độc nhất vô nhị.

Bảy đại lục thứ trung tâm so sánh với đại lục Thương Lan, có thể nói là không đáng giá nhắc tới.

Lúc này, bên trên đại lục Thương Lan, tại một vùng núi, có một người mặc áo vàng ngạo nghễ đứng vững.

Trong lúc đó, tiếng xé gió vang lên, có mấy bóng người phi tới.

“Độc Tu, nghe nói kế hoạch lần này của ngươi thất bại à?”

Một tiếng cười sang sảng bỗng vang lên.

Người tới đều mặc áo bào màu vàng óng, ở góc áo bào đều thêu đám mây màu vàng kim.

Người của Thiên Đế các!

Độc Tu lúc này sắc mặt tái xanh, hừ nói: “Chính là cảnh giới Thiên Vị, lại có thể tàn sát huyền cảnh Tạo Hóa, càng có khả năng khống chế thiên cung Bắc Thương, bộc phát ra tu vi giết chết linh cảnh Niết Bàn”.

“Cấp trên đến cùng ẩn giấu tin tức gì?”

Độc Tu lời này vừa nói ra, mấy người đều hơi biến sắc mặt.

“Độc Tu, không thể tự bàn luận về cấp trên!”

“Hừ!”

Độc Tu hừ một tiếng, lại nói: “Bản tọa chuẩn bị đích thân tới Cửu U đại lục, chém giết người này”.

“Không thể!”

Độc Tu lời này vừa nói ra, mấy người đều ngăn lại.

Một người trong đó quát lên: “Độc Tu, Ma tộc dưới lòng đất ở Cửu U đại lục cùng cấp trên có hợp tác, nếu như ngươi tùy tiện xuất động, làm hỏng đại sự, không ai gánh nổi!”

“Nếu như chọc giận Thần Sứ đại nhân, chúng ta đều không có kết quả tốt đâu”.

Nghe vậy, Độc Tu chỉ hừ lạnh một tiếng.

“Việc này ta sẽ thương nghị với Thần Sứ đại nhân, lần này, Triệu Phương Bân cùng Nhiếp Dương bỏ mình, chúng ta tổn thất cực lớn”.

“Tần Ninh kia đến cùng là có lai lịch thế nào, cấp trên không nói, lẽ nào để chúng ta đi giết người một cách mù mờ như thế sao?”

Lời này vừa nói ra, mấy người đều trầm mặc.

Một người lại nói: “Chúng ta đều là Thánh Sứ của Thiên Đế các, địa vị cao cấp, nhưng cũng biết chúng ta không có tư cách để biết một số chuyện”.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Độc Tu liền trở nên âm trầm.

Ông ta chính là nhân vật đầu sỏ cảnh giới Sinh Tử mà lại không có tư cách biết?

Cấp trên đến cùng đang suy nghĩ gì?

Vì sao lại hợp tác với Ma tộc dưới lòng đất?

Độc Tu lúc này giận không kềm được.

Nghĩ đến dáng dấp phách lối của Tần Ninh, Độc Tu chỉ cảm thấy mặt mình nóng hừng hực.

Chính mình là đầu sỏ cảnh giới Sinh Tử, cư nhiên bị một tiểu tử cảnh giới Thiên Vị giễu cợt!

Vô cùng nhục nhã, vô cùng nhục nhã!

“Ta tự mình đi nói với Thần Sứ đại nhân!”, Độc Tu nói thế rồi phi thân đi.

Mấy người còn lại lúc này cũng là hai mắt nhìn nhau.

“Lão Độc lần này rất tức giận”.

“Vớ vẩn, Triệu Phương Bân cùng Nhiếp Dương là học trò cưng của ông ta, chết đi, ông ta không giận mới là lạ”.

“Nếu không phải vì Thanh Ninh các ở Trung Lan, chúng ta hà tất phải phiền toái như vậy, tùy thời có thể đi giết tên này”.

“Thanh Vân của Thanh Ninh các nhiều năm chưa xuất thế, đây mới là kinh khủng nhất”.

“Không biết hắn ta hiện tại đến đạt đến trình độ nào, Thần Sứ đại nhân có phải là đối thủ hay không!”

Trong lúc nhất thời, mấy người cũng nghị luận ầm ỹ.

Đối với chuyện này, Tần Ninh cũng không biết gì.

Mà sự thực thì trọng tâm của hắn hiện tại cũng không phải là Thiên Đế các, mà là Cửu U đại lục.

Ma tộc dưới lòng đất, lần này nên được giải quyết!

Hơn nữa, quan trọng nhất là, Ma tộc dưới lòng đất lại có hợp tác rất lớn với Thiên Đế các.
Chương 840: Thạch Cảm Đương khoe mẽ

Chỉ riêng điểm này đã không thể không khiến Tần Ninh quan tâm.

Hắn vốn tưởng rằng, Ma tộc dưới lòng đất có chút liên quan đến Thiên Đế các, nhưng xem ra là không chỉ có như vậy.

Đã thế, Thiên Đế các rất có thể đang ở đại lục Thương Lan, vậy trước tiên bắt đầu hạ thủ từ chỗ gần nhất.

Diệt Ma tộc dưới lòng đất!

Trong lòng Tần Ninh có một khúc mắc chẳng bao giờ mở ra.

Đó chính là cái chết của Tần Kinh Mặc.

Hắn tự cho là trù mưu vẹn toàn, thật không ngờ rằng sẽ bị người của Thiên Đế các phá hư kế hoạch, khiến cho Tần Kinh Mặc tiêu tan bỏ mình.

Mà đời này đã đi lại từ đầu, vậy phải báo sạch các mối thù!

Tần Ninh lúc này đã nghĩ rõ ràng.

“Đến rồi!”

Nhìn về phía trước, Thạch Cảm Đương hưng phấn không thôi.

Lần này trở về, cuối cùng là hãnh diện.

Có thể nói với Lão Vệ lần này hắn ta giết chết bao nhiêu huyền cảnh Tạo Hóa.

Cũng có thể khoe mẽ với đám đồ tử đồ tôn ở Thanh Vân tông, khoe mẽ chính mình là huyền cảnh Tạo Hóa vô địch.

Thanh Vân tông là do Thanh Vân xây, nhưng bây giờ, Thanh Vân không còn là sư tôn của hắn ta nữa, mà là sư huynh của hắn ta.

Các đệ tử Thanh Vân tông đương nhiên được coi là đồ tử đồ tôn của Thanh Vân, vậy thì cũng là của hắn ta.

Không sai chút nào!

Thạch Cảm Đương cười khà khà đứng lên.

Phanh...

Đột nhiên, uốn lượn một cái, một chùy đập vào đầu Thạch Cảm Đương.

“Khoe khoang đủ chưa?”

Tần Ninh cạn lời nói.

“Khụ khụ... Sư tôn... Con đây không phải muốn người hãnh diện hay sao?”

Thạch Cảm Đương lúng túng nói.

Trong lúc nhất thời, Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi cũng không biết nói gì.

Cái tên này từ khi đi vào Cửu U đại lục thì đã khuếch tán ra khí tức huyền cảnh Tạo Hóa của chính mình.

Một đường chạy như bay, một đường triển khai ra, chỉ cần là võ giả của cảnh giới Tam Vị tuyệt đối cũng có thể cảm nhận được.

Rõ ràng là cố ý khoe mẽ chính mình.

“Thanh Vân tông, đến!”

Thạch Cảm Đương nhìn từng ngọn cung điện uy phong lẫm liệt ở phía góc dãy núi, tức thì cười lên ha hả.

“Sư tôn, con đi trước một bước nhé”.

Thạch Cảm Đương không chờ Tần Ninh đáp lại, liền mở miệng, tăng tốc rời khỏi băng long, đi về phía Thanh Vân tông.

“Ta đã về rồi! Ha ha ha...”

Thạch Cảm Đương lúc này cười ha ha, rơi xuống khoảng không trên đại điện Thanh Vân, nhìn bốn phía, ha ha cười nói: “Thạch Cảm Đương đi theo tông chủ thăm dò thiên cung Bắc Thương, an toàn trở về!”

Thạch Cảm Đương nói là bẩm báo tin tức, nhưng khí tức toàn thân cũng mở ra hoàn toàn.

Vô địch huyền cảnh Tạo Hóa!

Lúc này, một ít cao thủ đến cảnh giới Tam Vị của Thanh Vân tông lập tức ngẩn ra.

“Lão Vệ đầu, ông tệ quá, không bằng ta rồi, ha ha ha...”

“Kiếm Tiểu Minh, ngươi là con cháu của Kiếm Âm Sơn, truyền thừa được Kiếm Âm Sơn, cũng quá yếu đi?”

“Lý Nhất Phàm, lão tổ Lý lão đầu của ngươi năm đó là trợ thủ đắc lực của tôn giả Thanh Vân, ngươi nhìn lại ngươi xem...”

Thạch Cảm Đương lúc này nhìn bốn phía, cười ha ha, đắc ý đến mức tận cùng.

Thanh Vân tông, hiện tại ai là thiên kiêu số một đây?

Oanh...

Nhưng chỉ sau một khắc, Thạch Cảm Đương còn chưa cười xong thì đột nhiên, một lực lượng khổng lồ đã khiến hắn ta phải run sợ.

Một thanh âm trong trẻo lạnh lùng vào thời khắc này vang lên.

“Cái thứ không biết trời cao đất rộng ở đâu chui ra, mà dám trắng trợn ồn ào bên trong Thanh Vân tông!”

Thanh âm trong trẻo lạnh lùng vang lên, Thạch Cảm Đương toàn thân xương cốt bùm bùm rung động, đứng trên đỉnh đầu mấy vạn người, sắc mặt nhăn nhó, biểu cảm khôi hài.

“Cút!”

Tiếng quát vang lên lần nữa, một cự chưởng đánh tới trực tiếp, phịch một tiếng, Thạch Cảm Đương hóa thành một bóng sáng bay ra khỏi Thanh Vân tông và biến mất...

Thạch Cảm Đương mới vừa rồi còn hăm hở, lúc này đã mất hút.

Từ từ, một con băng long vào thời khắc này xuất hiện.

Tần Ninh cùng Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi dừng trước sơn môn.

Nhóm Thiên Linh Lung, Thẩm Văn Hiên, Kiếm Tiểu Minh, Lý Nhất Phàm cảm nhận được khí tức của ba người, lập tức đi ra nghênh đón.

Trước sơn môn, tức thì có hơn mười người, đều là thành viên cấp cao của Thanh Vân tông, cảnh giới Hóa Thần, cảnh giới Nhân Vị đều có.

“Tông chủ!”

“Cung nghênh tông chủ!”

Trong lúc nhất thời, mọi người hành lễ.

Tần Ninh gật đầu, vung bàn tay lên, hai con sư tử đá kia lúc này tăng vọt trăm mét, một tiếng ầm vang, tọa trấn ở hai bên sơn môn Thanh Vân tông, uy vũ bất phàm.

“Đồ chơi nhỏ ở huyền cảnh Tạo Hóa, ngày sau nếu có người ở dưới huyền cảnh Tạo Hóa đến nháo sự, trực tiếp mệnh lệnh cho hai con đá ngốc này đi tiêu diệt!”

Tần Ninh tùy ý nói.

Chỉ là lời này vừa nói ra, đám người Kiếm Tiểu Minh, Lý Nhất Phàm liền há hốc mồm.

Đồ chơi nhỏ ở huyền cảnh Tạo Hóa?

Như thế nào là huyền cảnh Tạo Hóa?

Vô địch hậu thế đó!

Một vị huyền cảnh Tạo Hóa tuyệt đối là sự tồn tại vô địch ở Cửu U đại lục.

Nhưng vào đến miệng Tần Ninh thì đều là đồ chơi nhỏ.

Tần Ninh cất bước đi vào tông môn, một ít đệ tử tức thì nhịn không được mà vây quanh sư tử đá nhìn trái ngó phải.

Nhưng khi chạm vào hay quan sát thế nào đi nữa thì cũng chỉ là sư tử đá cực kỳ bình thường mà thôi.

Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi lúc này lại hiểu.

Năm đó, khi ở đế quốc Bắc Minh, học viện Thiên Thần có bốn trụ Thông Linh, mọi người chỉ nói là trân bảo mà lão tổ lão tổ học viện Thiên Thần lưu lại.

Nhưng mấy vạn năm qua đi, không một ai có thể lay động vạn phần.

Tất cả mọi người dần dần quên mất.

Thế nhưng Tần Ninh lại dễ dàng chiêu động bốn món thánh trụ.

Bây giờ nghĩ lại, có thể mấy vạn năm về sau, Thanh Vân tông ở Cửu U đại lục, hai con sư tử đá này cũng sẽ tràn ngập truyền kỳ!

Trong đại điện Thanh Vân.

Mọi người tề tụ ở đây.

Tần Ninh vung bàn tay lên, nói: “Lý Nhất Phàm, 36 viên huyền đan Tam Vị có thể đúc thành 36 võ giả cảnh giới Tam Vị, ngươi tới xử trí phân phối đi!”

Tần Ninh không nói thì thôi, một khi nói ra sẽ làm người ta kinh ngạc đến chết.

Nghe vậy, Lý Nhất Phàm hai tay run run nhận lấy bình ngọc.

Huyền đan Tam Vị!

Huyền đan chỉ tồn tại ở truyền thuyết, Tần Ninh... lấy từ đâu?

Từ từ, Tần Ninh nói tiếp: “Có thể không lâu sau về sau, chúng ta sẽ khai chiến với Ma tộc dưới lòng đất, các ngươi đều cần tăng thực lực lên, nếu không, tông môn phát triển mạnh mẽ mà bồi dưỡng một đám sâu mọt thì khó mà làm được!”

“Vẫn là câu nói kia, Thanh Vân tông không được gây sự, thế nhưng cũng không sợ chuyện gì, nếu như phản bội, dù có cách xa nghìn vạn dặm, Tần Ninh ta vẫn có thể một kiếm chém giết”.

Những chuyện khác, Tần Ninh lười hỏi nhiều.

Những chuyện quản lý này cứ giao cho mấy người Lý Nhất Phàm là được, đại tân sinh võ giả, mấy người bọn họ mới là tương lai của Thanh Vân tông.

Thanh Vân tông mạnh mẽ mới có thể quan tâm Bắc Minh, mà Bắc Minh mới có thể quan tâm Tần gia.

Hắn chỉ cần đứng trang nghiêm uy nghiêm, kinh sợ mọi người là đủ.

“Sư tôn...”

Lúc này, một tiếng khóc lóc vang lên.

Bên ngoài đại điện, Thạch Cảm Đương quần áo rách mướp, toàn thân dính đầy bùn đất, quỳ xuống thảm thiết.

“Sư tôn, khinh người quá đáng mà...”

Vào giờ phút này, Thạch Cảm Đương làm gì còn tư thái khoe mẽ, kênh kiệu như ban nãy nữa.

“Sư tôn, người phải làm chủ cho con, khinh người quá đáng, oan ức quá...”

Thạch Cảm Đương nước mắt nước mũi đầm đìa mà kể lể.

Mọi người lúc này muốn cười nhưng cũng không dám cười.

Toàn bộ Thanh Vân tông, cũng chỉ có cô gái thần bí đó là chấn nhiếp được Thạch Cảm Đương.

Bọn họ mà cười, Thạch Cảm Đương nói không chừng lại giận cá chém thớt vào họ.

“Xin lỗi, vẫn chưa khống chế được sức mạnh, ta còn tưởng là có kẻ thù ở bên ngoài xâm lấn ấy chứ!”

Mà lúc này, một giọng nói trong trẻo từ từ vang lên.

Bên ngoài đại điện, một thân ảnh dậm chân mà tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK