Mục lục
Lý Triều Bá Đạo Phò Mã
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đại ca , hiện giờ có 4 chuyện lớn chúng ta phải đối diện, trước khi nói ra ta muốn Đại Ca hứa không được xúc động, nghe ta an bài một lần, tin tưởng ta không được vọng động?”

Ngô Khảo Ký ngồi bên Tích, đã gần 6 tháng hai anh em không được gặp mặt nhau. Nhưng tình cảm câu chuyện lại không có mới mà xoay quanh lại là công việc”

“ Yên tâm , đại ca nghe ngươi. Nói chung về bố cục cho tiết mọi việc không ai hơn được nhị đệ ta không nghe ngươi thì nghe ai” Tích cười.

Nhưng Ký biết sau đây nói ra thì hắn sẽ không cười được.

“ Thứ nhất chuyện, Tống Kiệt hiện giờ ta đã biết chỗ cũng đã thăm dò gốc gác hắn nhưng xin lỗi đại ca , giờ ta vô lực săn giết hắn, chỉ có thể chờ thời cơ”

Ngô Khảo Ký cũng bất đắc dĩ Rohana quá xa, và giờ đây đã là một phần của Chola. Đại Việt ngàn dặm đến đó đánh nhau, chưa chắc có phần thắng, phải chuẩn bị kỹ lưỡng hơn.

“ Tống Kiệt….” Tích hai mắt như phát hoả. Con trai nhỏ của hắn, vợ hai của hắn chính là chết ở Thăng Long , là dịch đậu mùa mà chết. Thù này.. làm sao có thể bỏ qua?

Nhớ đến thời gian ấy là hai người Vợ Tích mang bầu, vốn dĩ hai đứa đều nhận làm con của Huy, nhưng như thế một lần sinh 2 không thể quá vô lý nên chỉ nhận Ngô Thần Thuấn làm con để lừa bịp thiên hạ.

Cả Tích và Ký lúc ấy đều thuộc danh sách phải quản của Thăng Long. Tích là gia chủ đời tiếp Ngô Gia lúc ấy chưa đổi , Ký Xưng vương có ý tự lập. Cho nên con của hai người đều đưa đến Thăng Long.

Có điều lúc đó chỉ Ỷ Lan biết là giả, Thế nhân làm sao biết được cả hai đứa đều là co của Tích.

Tống Kiệt ra tay ở Thăng Long dĩ nhiên tránh con trai Ký ( Tống Kiệt nghĩ vậy) còn lại hắn không nề hà lắm.

Ngô Thần Thuấn và mẹ hắn bị nhốt ở Vương Thành gần đấu Hồ, còng con thứ hai và Bình Thê của Tích thì ở Ngô Gia cựu địa Thăng Long.

Thật lần này là tai nạn, Tống Kiệt không có thù hằn gì với Tích cả, nhưng Tống Kiệt chỉ né Vương Thành ơi có con trai Ký. Cho nên chẳng may bình thê củ Tích và con trai nhỏ hơn 2 tháng tuổi so với Ngô Thần Thuấn bị bệnh.

Cuối cùng thù này kết xuống.

“ Đệ nói tiếp…” Tích nén cảm xúc.

“ Không những thế đệ còn phải thoả hiệp với Tống Kiệt. Hắn bắt được người nhà của mấy ngàn Âu Phi binh Bố Chính đòi hỏi thuốc nổ, đại pháo trao đổi”

Tin này Ký cũng mới biết, quá đáng hận nhưng thực lúc này không thể làm gì nổi.

“ Âu Phi binh 7 năm không ngừng nghỉ chiến đấu cho Ngô gia, không thể làm họ lạnh tâm, đổi đi… Đệ tính toán tiếp theo xử lý thằng chó đó ra sao?”

Ngô Khảo Tước nén giận, vì đại thế đại cục làm trọng.

“ Dĩ nhiên thằng này phải giết, không chỉ vì cháu trai và chị dâu, không có chuyện đó thì Đệ cũng phải giết hắn bằng được. Nhưng thằng này thế lực đã thành hình….” Ngô Khảo Ký lúc này mới lôi bản đồ cùng tình báo của Tống Kiệt ở Chola chi Tích xem.

“ Xa đến vậy?” Ngô Khảo Tích sợ hãi.

“ Đúng vậy rất xa, vả lại một năm chỉ có nửa mùa có thể đi lại được nếu là đại quân cùng phát. Cho nên đại quân phải trù tính cẩn thận mới đánh được. Đầu tiên đó là chiến hạm, Carrack không đủ để đi xa vậy. Cần đóng mới chiến hạm cấp Men of War. Thứ hai phải xây dựng tiếp tế đến Lanka. Từ đây đến Medang thì dễ, chúng ta lại còn có một vùng đất Đô Hộ ở Medang, phát triển lên là được. Thứ hai từ Medang đến Lanka có hai đường một là đi thẳng tứ Medang 1000km đường biển lao đến Lanka, nhưng nếu bị cầm chân là rất nguy hiểm vì lênh đênh ngoài biển không có tiếp tế. Đường thứ hai là đi dọc bờ biển, tạo quan hệ với các thế lực nơi này , làm bàn đạp hậu phương đánh Rohana… cả hai đều cần thời gian” Ngô Khảo Ký giải thích.

“ Ám sát thì sao?” Ngô Khảo Tích hỏi tới, ám sát có vẻ là hay nhất.

“ Thực ra đệ đang lên kế hoạch về ám sát nhưng tiến bộ chậm, vì nơi này có dòng thuốc phiện đi qua, tạo Ưng Vệ khó hơn, nhưng đây cũng là một phương án song song tiến hành” Ngô Khảo Ký thành thật.

“ Tốt, chờ được, không sao cả… ta không nến mức không nhịn nổi thù này”Ngô Khảo Tích lý trí trả lời.

“ Tốt, nếu đại ca nhất trí thì chúng ta cứ vậy trù bị. Việc thứ hai là đánh Tây Bắc cùng xử ký thế gia giang hồ- đãn đến lúc thu lưới”

“ Đánh Tây Bắc để đó ta lo, thế gia việ đệ lo” Ngô Khảo Tích nhẹ nhàng nói như không có gì.

“ Tốt, đường tải lương tải quân đã mở lên Tây Bắc, Các đường Hồng Hà, Bình Lệ Giang và Đà Giang đã hoàn thiện tiếp liệu, những nơi có thác chảy đã bố trí chung chuyển trên bộ sau khi vượt qua thác sẽ có đội thuyền khác tiếp quản, lúc này đang tích cực đóng mới thuyền vận tải các nơi đó. Đây chính là đường vận tại chính”

“ Bọn mộc tộc đã xây cầu làm đường từ ba nhánh sông này tỏa ra các hướng đến các nơi quan trọng cần đánh chiếm. Dự tính tháng 4 năm sau có thể đánh, nhưng tốt nhất đợi đến đông mát lạnh ít muỗi vắt hãy công lên. Lần này là sơn chiến nên cần tập luyện kỹ càng, Đệ dự định để Cấm Vệ quân nhánh Phú Lương quen đánh rừng làm chủ lực, tích cực huấn luyện Mường binh của Ngô Cẩm làm nòng cốt. Ý đại ca sao?” Ngô Khảo Ký nói qua về kế hoạch.

“ Rất chu toàn, lần này đánh không cần động nhiều binh lực hao tổn, cho nhiều Ngô Gia đệ tử đi rèn luyện, về sau Đệ vẫn cần bọn chúng giúp quản Đại Việt này. Ngô Cẩm rất đáng trọng dụng. Tuy còn ngây thơ nhưng tiến bộ nhanh, chăm chỉ. “

“ Đánh Tây Bắc không khó, quản Tây Bắc khó khó khó… nhưng Vị Long không quản thì đừng mong đánh Đại Lý do đó Ta nghĩ Đệ lần này không nên ăn hết, đánh ba quản một, lấy Vị Long. Cần một Ngô gia đệ tử đủ năng lực ở đây”

Ngô Khảo Tích rất tỉnh táo đưa ra ý kiến của riêng mình.

“ Đại Ca nói đúng, đánh ba lấy một. Còn người quản … hay là gọi Khảo Trung về?” Ngô Khảo Ký đúng là không tìm ra người thích hợp nắm Vị Long.

“ Tước một mình đã lẻ loi, không thể kéo Trung đi, để hai anh em hắn nơi đó hỗ nhau tốt hơn… ta tiến cử Ngô Khải Ty.” Ngô Khảo Tích rất thấu triệt.

“ Khảo Ty hắn mới 21 tuổi… sợ còn ngây ngô” Ngô Khảo Ký vẫn lo chuyện này. Vị Long rất quan trọng, nắm được nó cả Tây Bắc yên.

“ Hắn đã là tốt nhất, lần này ta mang theo hắn dạy dỗ” Ngô Khảo Tích giữ ý kiến.

“ Được rồi như vậy đi, tiếp theo là chuyện đúc tiền, tình hình là Mân đúc quá chậm. Đại Ca ngươi mang phần Đồng của ngươi về Thăng Long ta đúc sẽ nhanh hơn” Ký nói ra kế hoạch âm Đại Tống.

“ Thoả, thân binh của ta có 2 ngàn lại thêm Trường Thương Cự Mã Doanh 3 ngàn đủ lo chuyện này. Người nhà bọn hắn an bài Phú Lương được không? Không quá xa Thăng Long lại có thể đi Vi Long, sau này để bọn hắn định ở Vị Long. Cuối cùng là cũng mang bọn hắn đánh Đại Lý.” Tích vốn dĩ không nên nuôi nhiều tư binh như vậy.

Chuyện này ở đế vương gia đình khác sẽ dấu diếm nhau, mưu đồ nhau, nhưng Tích và Ký rất bằng phẳng không hề lươn lẹo nhau nửa câu.

“ Tốt .. quyết định như vậy”

“ Chuyện cuối cùng cũng là quan trọng nhất cùng khó nói nhất. Đại ca cần bình tĩnh”

Ngô Khảo Tích gật đầu đồng ý.

“ Khả năng cha hắn vẫn còn sống” Khảo Ký nói ra tin động trời.

“ Làm sao có thể …. Thật sao?”

Đầu tiên là kinh ngạc mơ hồ, sau đó là vui sướng như bất tận.

Ngô Khảo Ký gật đầu.

Cái xác của Thường Hiến quá nát, lại thêm chỉ có thể phân biệt bằng trang phục. Các chuyên gia Cẩm Y Vệ sau khi đối chiếu các xác nạn nhân trong thảm án trên đã có nhận định. Đây là cố tình để thú cắn xé, có thể là chó săn.

Đối chiếu thi thể cùng vị trí các thi thể lúc đó trên hiện trường thì thấy, các thi thể trải đều trên một khu rừng rậm cách lộ tầm 2 km . Đây là cố ý đưa vào không ai không hiểu.

Vấn đề là các thi thể đều có dấu vết thú ăn. Nhưng lại không có dấu vết tha lôi đi một vài khu vực khác mặc dù đã tìm xung quanh rất nhiều.

Dã thú dù có ăn no cũn tha mồi, chỉ trừ khi mồi quá lớn. Nhưng xung quanh chân tay cụt, quá nhiều không có bị mất.

Thứ hai đó là xác của Ngô Thường hiến bằng vô tình hay hữu ý bị tàn phá nhiều nhất. Nội tạng lại gần như không đụng cho dù bụng rạch lòi ra.

Dã thú thường moi nội tạng ăn trước tiên. Cho nên rất có khả năng đây là thú săn có huấn luyện được chỉ thị cắn xé các vùn đầu mặt tay chân nơi dễ phân biệt người.

Cho nên hung thủ vì sao phải che dấu như vậy?

Đặt ra giả thuyết Ngô Lão gia bị bắt mà chưa bị giết.

Vậy mục đích bắt là gì? Rõ ràng là để uy hiếp Ngô gia, uy hiếp Khảo Ký và Khảo Tích.

Nhưng đó chỉ là suy đoán, một mong manh hi vọng lối suy nghĩ mà chua được chứng thực.

Như đã nói Cẩm Y Vệ và Lục Phiến Môn trước đây chồng chéo. Huy dùng Cẩm Y Vệ thuận tay cho nên quên bẵng Lục Phiến Môn.

Chính vì lẽ đó Cẩm Y Vệ làm luôn công việc Lục Phiến.

Nhưng cách làm không chuyên môn hoá đó quá tai hạ.

Cẩm Y vệ có chức trách mật vụ mật thám nơi thân cho nên phân bố vùng hoạt động theo mùa vụ đối tượng theo dõi .

Một số cao thủ hình sự phá án các loại bị vô tình đưa đi xa hoặc làm những vị trí mật thám không thể rút.

Như vậy công việc sao hiệu quả.

Cách làm của Ký là rút nhiều các chuyên gia về Hình Sự. Tra Án, Phá Án, Truy Tung đấu vết từ Cẩm Y Vệ chính thức đưa vào Lục Phiến Môn hoạt động chuyên ngành họ giỏi nhất. Thêm vào đó mở các khoá đào tạo kỹ năng này cho nhân viên khác.

Kể từ đó vụ án của Ngô Thường Hiến với những hồi cứu hồ sơ, điều tra mở rộng đã có rất nhiều manh mối mới.

“ Chỉ là suy đoán?” Ngô Khảo Tích thất vọng não nề, suy đoán này nghe có vẻ hi vọng nhưng mong mạnh quá độ, rất nhiều cơ sở không có xác thực được.

“ Không phải suy đoán không.”

“ Lục Phiến Môn khoanh vòng đối tượng dựa trên yếu tố kia , những kẻ nào có thể giam dữ cha ép chúng tâ bàn điều kiện. Lục Phiến Môn cũng thỉnh cầu qua ý của ta…”

Thật ra đây là khai thác điều ra, cần hỏi thân nhân của nạn nhân khai thác thông tin, Ngô Khảo Ký cho pheo Lục Phiến Môn tra vấn hắn để bọn họ có thêm thông tin. Không hỏi Ngô Khảo Ký mà để Lục Phiến Môn tự ngồi đó suy nghĩ xem kẻ thù Ký là ai, đặc điểm gì thì sao họ nghĩ ra nổi?

Dĩ nhiên Ngô Khảo Ký phối hợp hợp tác. Kẻ thù chính thức của Ký có Tống Kiệt,Lưu Kỷ , Đại Tống, Kiều Thạc, thế gia tính là nửa bạn nửa thù, chưa đến mức thù hằn sống chết. Ỷ Lan Thái Hậu cũng thuộc danh sách.. thù địch nhưng không đến độ sống chết thù địch. Lý Kế Nguyên và Lý Hoằng Chân cũng nằm trong danh sách nhưng mờ nhạt vì không có động cơ.

Lục Phiến Môn lại khoanh vùng nhỏ lại.

Tống Kiệt bỏ qua, không có năng lự ấy.

Đại Tống , Lưu Kỷ loại, vì đến bước đường cùng bọn họ cũng không lội Ngô Khảo Tước ra huy hiếp.

Ấy khoan đừng hiểu nhầm, đây là một nhánh khác điều tra. Có hai nhánh điều tra. Nhánh 1 là xác định Ngô Thường Hiến chết rồi, và nhánh này không loại trừ bất kỳ đối tượng khả nghi nào. Nhánh hai điều tra theo giả thuyết Ngô Thường Hiến còn sống và bị bắt làm con tin. Hai nhánh điều tra độc lập, và vì thế nhánh hai mới loại bỏ một số đối tượng theo giả thuyết đưa ra từ nhánh của họ. Điều nầy không ảnh hưởng nhánh một vẫn tiếp tục điều tra Lưu Kỷ và Tống Kiệt , Đại Tống .

Lại nói vậy thì nhánh hai của Lục Phiến Môn với giả thuyết Ngô Thường Hiến bị bắt cóc lại tập trung khoanh lại đối tượng cùng loại bỏ đối tượng.

Bây giờ phân các đói tượng thành chính và thứ yếu.

Các thế gia, khó có năng lực này trừ khi bọn họ liên kết hành động, nhưng liên kế toàn thế gia sẽ lộ dấu vết đám Cẩm Y Vệ trong các thế gia chưa có thông tinh gì về một cuộc meeting của thế gia trong thời điểm và trước thời điểm Ngô Thường Hiến bị hại. Nhưng không thể loại trừ hoàn toàn đám này, chỉ có thể là tiếp tục theo dõi điều tra với cường độ vừa phải, tập trung các mục tiêu quan trọng hơn.

Ỷ Lan vốn không nằm trong danh sách bởi lẽ lúc Ngô Thường Hiến xảy ra chuyện bà ta đang bị nhốt ở Hoàng Thành, nhưng sau lần này bà ta trốn đến Đô Kim thì mọi người mới ngộ ra một chuyện, thế lực của bà ta cắm rễ rất sâu khắp mọi nơi. Chỉ là nhốt bà ta ở Thúy Hoa Cung chưa chắc đã hoàn toàn khống chế được ba ta. Năng lực quá lớn.

Vả lại cách bố trí , tính toán , cách hành sự không lọt không khe hở này rất giống tác phong của Ỷ Lan cho nên bà ta được xếp đối tượng tình nghi thứ hai. Động cơ của bà ta cũng có.

Xếp đầu đối tượng là Kiều Thạc.

Thời gian đó Kiều Thạc mới rút quân khỏi Quảng Nguyên không bao lâu, ai dám nói bọn chúng rút hoàn toàn mà không để lại ám thủ trên núi cao rừng thẳm. Động cơ lại đủ, vì sợ Ngô Khảo Tích,Ký hay Lý Từ Huy đuổi cùng giết tận cho nên thủ một con bài sau lam điều kiện?

Với hướng điều tra này thì Kiều Thạc lại nhảy lên vị trí đầu của danh sách tội phạm.

Lúc này Lục Phiến Môn tập trung các đối tượng, dĩ nhiên trước đó rất lâu đã có Cẩm Y Vệ bám theo Khiều Thạc vào Đại Lý quốc, nhưng họ là theo dõi về quân sự và các hành động quân sự, chính trị của Kiều Thạc, Nhưng lần này Lục Phiến Môn yêu cầu Cẩm Y Vệ phối hợp tìm hiểu các nơi bí mật giam giữ tù binh.

“ Và kết quả là?” Ngô Khảo Tích sốt ruột hỏi.

“Kiều Thạc ở Luôn Lan một khu vực khá biệt lập Tây Nam Đại Lý, ở nơi này Lục Phiến Môn phát hiện một tù nhân đặc biệt được nhổ riêng canh phòng cẩn mật của Kiều Thạc, có nhiều đặc điểm giống phụ thân” Ngô Khảo Ký lựa lời nói.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK