Trong hang đá chỉ còn lại mình Ký ngồi đó sắp bằng ngồi như nghỉ ngơi. Mộc Tư Hàn bọn người đã bị đuổi ra ngoài. Tuy đây là nơi thờ cúng của người mộc khách nhưng cũng là căn phòng trống không có đồ đạc gì. Mà Mộc Tư Hàn cũng biết Ngô Khảo Ký không thể đụng chạm phá hủy mảy may nơi nay cho nên cũng không sợ hãi gì.
“ Tiền bối?” Ngô Khảo Ký lên tiếng, lần này không phải suy nghĩ mà là nói ra miệng.
“ Hử… năng lượng thật mạnh có thể truyền âm từ chỗ ngươi…. Tốt tốt..” phía bên kia ‘đầu giây’ than thở, giọng nói cũng rất trẻ, có vẻ còn trẻ hơn Ngô Khảo Ký 30 tuổi lúc này.
“ A hả… tiền bối… nhiễm nặng thời cổ cách sống vậy sao? Nói đến tiền bối ta gọi ngươi là tiền bối mới đúng” Âm thanh lại vang lên trong tai Ký. Giọng nói mang vẻ trêu cợt đùa vui.
“ Nhất thời không biết nên gọi là gì…” Ngô Khảo Ký lẩm bẩm…
“ Nói to lên, nghe không rõ , sử dụng đọc tâm tưởng hệ thống lại tốn thêm năng lượng, ta cũng không đủ dùng đây… gọi là Lâm được rồi” Bên kia ‘đầu dây’ lại vang lên tiếng nói như truyền thẳng vào tâm tưởng của Ký.
“ Lâm? … ngài cũng là người Việt Nam?” Ngô Khảo Ký hỏi vì hiếu kỳ, cách nói chuyện cách phát âm đúng là của thời kỳ Việt Nam hiện đại.
“ Phải mà không phải… Đúng là tiền thân hẳn là Đại Việt quốc gia cũng là người Kinh nhưng rất khó để giải thích rõ, nói chung ta cũng giống ngươi bị xuyên không ta đến từ năm 2093 tất nhiên cũng không phải Việt Nam mà ngươi biết nhưng cũng là ở vùng đất chữ S đấy cho nên ta còn gọi ngươi là tổ tiên đây… Giới thiệu một chút đi đồng hương” Bên kia một tràng dài lời nói vang lên, có vẻ tên này khá hưng phấn khi được sử dụng lại ngôn ngữ mẹ đẻ cùng được nói chuyện, cảm giác tên này đã rất lâu không nói chuyện cùng ai cho nên có loại hưng phấn này.
“ Gọi ta là Ký được rồi. Lâm, vậy ngươi đang ở đâu?” Ngô Khảo Ký không hiểu hết những gì Lâm nói, hắn đang bối rối suy luận, tại sao cũng là dải đất chữ S mà lại không phải là Việt Nam, chẳng nhẽ bị thôn tính?
“ Có mấy vấn đề không nói được kể cả đang ở không gian ngoại giới che lấp, nói ra sẽ bị người tính. Thông cảm , ta cũng đang bị truy sát trốn như chuột đây. Phải cẩn thận mới sống được lâu” Lâm giọng nói có vẻ bất đắc dĩ.
“ Lâm , ngươi biết gì về thứ đang khống chế ta và đưa ta xuyên không về nơi này?” Đây là vấn đề rất quan trọng, Ký muốn tìm hiểu nhiều hơn về đối thủ.
“ Không thể nói rõ, ta dùng ‘bọn chúng’ để đặt tên nhé. Bọn chúng nói chung là kẻ thù của cả ta ngươi thậm chí nhân loại của …. Biết nói sao nhỉ .. của một ‘lamikark’ lần này, hiểu nôm na là chu kỳ văn minh lần này trên địa cầu. Hiểu được chứ?” Lâm không tụ tin Ký có thể hiểu cho nên phải hỏi lại.
“ Cảm ơn , hiểu.. đồng hương ngươi tiếp tục nói những thứ không cấm kỵ” Ngô Khảo Ký rất thấu hiểu vị đồng hương này , có lẽ hắn cũng đang thực sự thảm, trốn chui trốn lủi.
“ Nếu ta nhắc đến bọn chúng theo đúng bản chất của bọn chúng sẽ bị tính toán ra ngay và chạy không nổi, nói chung ta rất thảm.” Lâm có vẻ chán nản.
“ Cố gắng lên, ta tin ngươi làm được” Ngô Khảo Ký động viên, nói chung hắn biết xuyên là khổ như thế nào và khó sống ra sao. Xuyên nhầm vào các đối tượng nghèo thời cổ là rất rất khó sống.
“ Cảm ơn, ha ha ha không sao đâu, ta xới tung chỗ bọn hắn mới bị săn đến mức này” Lâm cười lớn giọng điệu đầy lưu manh.
“ Bọn chúng thì không có khả năng đem người xuyên không thời gian, năng lực đó không ai đủ sức làm trừ ‘ nó’ mà ‘nó’ thì không phải bọn chúng. ‘Nó’ là tồn tại độc lập cũng như trung lập nhưng chư từng có sinh vật nào hiểu được hành động của ‘Nó’. Cho nên xuyên không có thể hiểu thành một lỗi ngẫu nhiên hoặc giả ‘Nó’ cố ý”
Lâm tiếp tục nói và hắn càng nói càng khó khiểu. Bởi vì rất nhiều cấm kỵ khiến Lâm không thể bộc lộ.
Nhưng Ký có thể hiểu “Nó” ở đây là một thế lực hùng mạnh không liên quan gì đến thứ đang khống chế Ký.
“ Lâm đồng hương. Ngươi biết vì sao bọn chúng lại đưa ta cùng vợ ta đến nơi này sao? Ta biết nhiệm vụ là để tiêu diệt một kẻ xuyên không trước đó tên Tống Kiệt, nhưng tại sao phải tiêu diệt? Thế giới này thì liên quan gì BỌN CHÚNG?
Ngô Khảo Ký lại đặt câu hỏi. Cơ hội như lúc này không phải khi nào cũng có, phải hết sức tận dụng.
“ Thế giới này thì liên quan gì BỌN CHÚNG? Câu hỏi này ta biết nhưng có cấm kỵ không trả lời được. Còn vì đưa các ngươi về tiêu diệt Tống Kiệt gì đó ban đầu ta nghĩ là để tiêu diệt ta. Nhưng cuối cùng có lẽ không phải vì ta đang phát hiện ra BỌN CHÚNG có âm mưu đến NÓ…..” Lâm muốn nói thêm nhưng không thể, hắn chỉ dừng ở đó mà trầm ngâm.
“ Không hiểu” Ngô Khảo Ký dứt khoát nói, các câu trả lời khác hắn còn hiểu 50-70%, riêng câu trả lời này hắn không hiểu.
“ Này nhé, Việt Nam mà ngươi biết và Việt mà ta biết là hai cái khác nhau. Trước khi xuyên đến nơi ta đang ở thì ta không biết đến cái Việt Nam của ngươi. Thơi đại của bọn ta chỉ có quốc gia tên Việt ở vùng đât ấy. Không bị các cuộc chiến tranh xâm lược của Pháp, Mỹ gì đó, càng không bị Trung Quốc các triều phong kiến xâm lược từ sau thế kỷ 12. Cho nên ta mới nói Việt Nam của ngươi và Việt của ta là khác. Bạn bè quốc tế lúc đó gọi chúng là là Viet một chữ thôi. Còn chúng ta vẫn tự gọi mình là Đại Việt quốc, lãnh thổ rất rộng, công nghệ , kinh tế khoa học, quân sự đều là top đầu của thế giới.”
Lâm dừng lại một chút sắp xếp ý tưởng.
“ Khi ta đến nơi này thì phát hiện ra nột ‘dòng’ Đại Việt khác….. Ấy con mẹ nó phạp kỵ…. nói nhanh ta còn chạy. Tóm lại bọn ngươi chính là nguyên nhân gây chẽ cái dòng đó cho nên mới có Viet hùng mạnh tương lai và có ta, sau đó ta mới xuyên. Còn 10 phút nhanh, phạm không quá lố bọn hắn còn cần thời gian tính, có gì hỏi gấp ta phải đi” Lâm có vẻ vội vàng, nhưng trong giọng không có sợ hãi, có lẽ hắn quen rồi, Ngô Khảo Ký cảm thấy đồng hương này quá khổ đi.
“ Ta có một điểm thắc mắc, nếu ta xuyên quá khứ, thay đổi quá khứm sẽ không có tương lại “Ta” vậy “Ta” làm sao có thể xuyên được?” Ngô Khảo Ký nói thật nhanh.
“ Vấn đề này liên quan đến NÓ, nói nôm na như vậy, ngươi tưởng là ngươi xuyên nhưng không phải ngươi xuyên thực sự, Ngươi thật sự đã chết. Biết linh hồn chứ nói thứ này ngươi sẽ dễ hiểu hơn. Linh hồn mà ngươi hay nghe ở thế giới ngươi nói ấy. Thật ra nó không có tên gọi đó, mỗi chu kỳ ‘lamikark’ đều có một định nghĩa khác. Nhưng tổng thể nó là một cấu trúc …xác định…. chắc ngươi biết lượng tử… cấu trúc này có liên quan đến nó, gồm các hạt có thể gọi là hạt tinh thần di chuyển trong các siêu vi ống chứa đựng mọi thông tin quyết định cảm xúc suy nghĩ cùng hành vi, trí nhớ v.v….”
“ Cho nên ngươi không phải xuyên mà cấu trúc đó của ngươi được NÓ sao chép sau đó sao chép đó sẽ xuất hiện ở quá khứ này, cho nên sự thật là ngươi đã chết hoàn toàn. Ngươi bây giờ chỉ là sao chép của một ngươi tương lai. Tức là thứ xuyên chỉ là thông tin chứ không phải bản chất cấu trúc của ngươi xuyên.”
“ Từ đó ngươi có thay đổi kết cấu của thế giới quá khứ thì cũng không ảnh hưởng tương lai không có ngươi thì không có việc xuyên xảy ra. Vì NÓ mới là kẻ xuyên thời gian”
Ký đau đầu nhưng vẫn tạm hiểu, hóa ra hắn lúc này chỉ là một bản sao, Tống Kiệt cũng thế Lý Từ Huy cũng vậy.
Mà NÓ là kẻ không bị ảnh hưởng của dòng thời gian cho nên NÓ chỉ cần sao chép rồi rời đi. Đem tông tin về quá khứ, vậy thì quá khứ có đổi, thì thông tin đó nó vẫn có và vẫn tái tạo lại được một Ngô Khảo Ký khác.
Phức tạp.
“ Vậy tại sao nếu ngăn cản chúng ta thay đổi thế giới thì có thể tiêu diệt ngươi? Rõ là ngươi cũng xuyên thì quá khứ thay đổi sẽ không ảnh hưởng ngươi bị sao chép chứ?” Ngô Khảo Ký quay lại vấn đề.
“ Ta xuyên khác ngươi, ta không phải NÓ sao chép” Lâm tuyệt không nói nhiều vấn đề này. Có lẽ điều cấm kỵ rất nhiều.
“ Cho qua … tạm hiểu vậy, thế giới này có siêu năng lực, tu tiên gì đó không?” Ngô Khảo Ký không hiểu sao lại nghĩ tới thứ này.
“Thế giới của ngươi đang ở không có hiện tượng siêu phàm, hay nói đúng hơn là có nhưng quá mờ nhạt quá yếu cho nên coi như bỏ qua” Lâm trả lời vội vã.
“ Câu hỏi cuối, ta tại sao có con cùng vợ ta cũng là người xuyên lại biến thành kẻ như Tống Kiệt kẻ xuyên bị ta săn lùng?” Vấn đề này làm Ký thắc mắc bấy lâu và rất hệ trọng.
“ Đơn giản kẻ tên Tống Kiệt kia chỉ là bị nhận lầm, theo ta suy đoán thì chính ngươi mới là kẻ tạo nên một Đại Việt hùng cứ Thế giới , sau ngàn năm thời đại sẽ có ta ở nước Đại Việt đó, sau đó ta mới xuyên và gây náo loạn bọn chúng”
“ Tống Kiệt xuyên không khiến bọn chúng hiểu nhầm thằng này gây sai lầm dòng thời gian tạo ra ta cho nên cử ngươi đến xử hắn. Ha ha ha ha nào ngờ ngươi mới chính là kẻ sẽ tạo ra ta trong tương lai. Đồng Hương phải sống tốt, ngươi sống mới có ta. Có ta thì chúng mới không yên thân được”
“Ha ha ha ha ha”
Cảm giác như Lâm cười đến gập cả bụng vì cảm thấy hài hước.
“Giờ ta muốn thành một kẻ như Tống Kiệt cũng bị bọn chúng săn đổi, có nên không?” Ngô Khảo Ký đắn đo.
“ Ngươi làm theo bản tâm thì mới có ta, nếu ta trả lời làm lệch bản tâm ngươi, vậy Đại Việt không đi đúng hướng sinh ra ta, vậy ta chết chắc rồi . Phải không nào”
“ Còn về việc sao ngươi có hậu duệ cùng người xuyên thứ hai sẽ gây biết đổi thì đơn giản , đó chính là thứ mà chúng tạo ra ngươi có lỗi. Tương tự như một A.I có lỗi . Một khi hành động của ngươi vượt ngoài tầm hiểu biết của nó . Thì nó sẽ quay cuồng suy nghĩ tính toán cho đến chết. Đơn giản vậy”
“ Ta phải đi thôi… Tái kiến đồng hương” Lâm hét to rồi âm thanh biến mất.
“ Hẹn gặp lại .. Lâm” Ngô Khảo Ký hơi ảo não vì có quá nhiều chuyện hắn còn chư biết.
“ Hù… giât mình chưa.. ha ha. Ta không biết thứ ngươi đang chui ở trong là gì. Nhưng cấu trúc này là công nghệ khá cao . Thường bọn này có hệ thống tháo lắp như ở đền thờ Gairim mà ngươi thấy ở … Khmer. Đi đây” Lâm nói về Khmer có vẻ khơi gượng, có lẽ thế giới hắn từng sống không có danh từ này sao? Hoặc có mà ít dùng?