“ Thưa chỉ huy… phía tây xuất hiện đại đội Kỵ binh đang tiến rất nhanh đến, chúng treo cờ hồi giáo Nizaris.”
Thành Askaba đang ngợp trời khói lửa, gần ba ngàn quân Thập Tự được trang bị hoả pháo, súng Culverin đời hai đã dễ dàng chọc thủng hàng phòng thủ của hơn hai ngàn quân thủ thành mà xông vào.
Thành Askaba thấp bé, hệ thống phòng ngự sơ sài. Đây là nơi nghèo nàn, họ trước nay chỉ là đối tượng nhắm đến của một số nhánh cướp do các thị tộc nhỏ của người Hồi giáo tập kích. Cho nên họ chưa bao giờ chuẩn bị cho một cuộc chiến công thủ thành dạng này.
Việc bị công phá thành trì trong thời gian ngắn là chuyện đương nhiên.
Thua thì thôi, cùng lắm đầu hàng cúi đầu khom lưng xưng thần. Thời này là vậy. Nhưng không, lần này khác hẳn.
Đầu tiên là đám người mặc đồ sắt thép với áo choàng trắng chữ thập kỳ lạ kia kề đao vào cổ ép bọn họ cải đạo. Có một số người Askaba niềm tin không vững cho nên toả hiệp cải thành tín đồ Cơ Đốc. Có điều càng nhiều người hơn không chấp nhận cải đạo, cùng lắm là làm nô lệ, có sao đâu, chết rồi sẽ có Allah vĩ đại che chở.
Nhưng sự việc khiến người Hồi giáo ở
Askaba không thể ngờ tới đó là thảm sát. Những ai không cải đạo , ngoan cố sẽ bị thảm sát tại chỗ.
Cái gì mà cùng đạo là cùng dân tộc, không cùng dân tộc sẽ tru diệt, làm sạch sẽ thế giới này? Người Askaba nghe không hiểu, hay thời gian quá ngắn để những cái đầu mộ đạo của họ hiểu được mớ lý thuyết cực hữu kia. Họ chưa hiểu và chưa đưa ra lựa chọn thì ác mộng ập xuống đầu họ.
Ai mà có thể đoán nổi tình hình này? Ai có thể lường trước sự việc này, nếu có thì đó sẽ là Ngô Khảo Ký, Lý Từ Huy, Tống Kiệt, Benjamin và Richard. Những người hiểu rõ sự nguy hiểm của Fascism khi nó chi phối tâm tưởng con người.
Ban đầu những vụ hành quyết chỉ là nhỏ lẻ, nhưng những kẻ cuồng tưởng say máu bắt đầu mở rộng lạm sát. Nó như một căn bệnh dịch lan toả với tốc độ chóng mặt, không một ai có thể ngờ tới thảm cảnh này.
Cực đoan cực hữu tà ác, chúng giết người không cần ký do, hay lý do là bất kể những gì đi ngược với hệ tư tưởng của chúng đều là cần thanh lọc. Hai chữ thanh lọc này được lập bằng máu tươi nhập nhụa trên các con đường Askaba thành bang….
Tyerman hiệp sĩ nghèo không có lãnh địa, hắn là người German nhưng lại phục vụ ở Sicily cho nhà Normans. Tyerman chính là một kẻ bị tư tưởng Fascism- chủ nghĩa dân tộc tôn giáo cực đoan thâm nhiễm rất nặng nề.
Hắn nghe tên thám báo đưa về tin tức thì tay ngưng lại. Dưới chân hắn là vũng máu đã ngập đến vài cm qua giày thép… bàn tay hắn buông ra, một đứa thiếu niên vô tội người Arab giật úp mặt vào vũng máu. Từ đó cái ao máu nhỏ này đàn dâng lên từng chút một thứ dung dịch đỏ thẫm đặc quánh kia.
“ Đến thật nhanh… sốt ruột vậy sao? “ Tyerman sau lớp mặt nạ vương vẩy máu tươi nhe răng thì thào , giống như hắn còn đang thèm thuồng vì giết người chưa đủ vậy.
“ Các ngươi dừng tay, mau đi báo các đội khác cũng dừng lại, tập trung của cải tài lực ở cửa bắc, chuẩn bị rút về sa mạc. Hai vị mang theo quân đơn vị của mình theo ta < chặn đánh > quân hồi giáo… đóng kịch cũng làm cho đúng một chút.. khặc khặc” Tyer cười khùng khục.. điệu cười của hắn còn chút nhân tính nào khổng….
Hai tên sĩ quan Thập Tự quân gật đầu cho là phải sau đó “kết thúc công việc” đang dang dở, vứt những cái xác người vô tội thành đống. Cuối cùng lõng bõng đạp trên ao máy tập hợp bộ hạ của mình lại chuẩn bị diễn kịch.
Bọn này còn chưa hiểu được bạn diễn của chúng đã và đang đến với một sự căm thù đến xương tuỷ thứ dã man Fascism này. Bọn này vẫn còn mơ mộng về một cuộc diễn kịch cùng “đồng minh”.
Kỵ binh Vương triều Hồi Giáo Nizaris ầm ầm tiến tới chân thành Askaba. Tầng tầng lớp lớp thương dài, lưỡi đao xếp thành cánh nhạn đội hình tiến tới…
Trước cổng thành Tây có tầm ngàn bộ kỵ hỗn hợp của Thập Tự Quân cũng đã tập hợp, ý đồ phối hợp cùng diễn kịch với “đồng minh”.
“ Bọn Hồi giáo chết dẫm này diễn ra hồn nhỉ? “ Một tên hiệp sĩ nghèo thân làm sĩ quan quân Thập Tự chinh lầm bầm với đồng nghiệp bên cạnh.
“ Ra vẻ thôi… đánh đấm gì bọn này. Thôi chuyển đám tù binh người Arab lên phía trước.. để chúng giết mấy trăm lằm màu mè . Chúng ta rút thôi, không rảnh ở đây diễn kịch thêm với bọn hắn…
Thì ra đám khốn này đã bắt hơn 200 thanh niên ở thành bang này, cạo râu bọn họ, khoác cho bọn họ áo choàng thập tự sau đó đẩy lên tuyến đầu nhằm để quân Hassan giết chóc đóng kịch.
Bên kia chiến tuyến… kỵ binh Hồi giáo Nizaris đã dừng lại, họ xắp xếp đội hình chuẩn bị xung phong.
“ Hassan , ông nhìn kỹ, đám tiên phong của bọn chúng không có vũ khí…” Euyun Alsaqr (Mắt Ưng) buông xuống ống nhòm trong tay mà nói với bạn già thông gia bên cạnh.
“ Tôi biết, đó là tù binh người Arab thôi, chúng muốn đưa lên để chúng ta giết hoàn thành vở kịch khốn nạn này. Euyun Alsaqr tôi thật hối hận vì không nghe lời thầy dặn dò.” Hassan căm tức nắm chẳt lấy roi ngựa trong, hắn nắm mạnh đến nỗi bàn tay nhợt nhạt rung lên bần bật.
Euyun Alsaqr biết bạn già tâm lý đang rất rối cùng rất tức giận cho nên cũng không nói nhiều thêm…
“Euyun Alsaqr ông một cánh , tôi một cánh vỗ mặt xông lên đến gần mới tách ra vòng lên, bất ngờ công vào cánh trái phải của bọn chúng” Hassan chỉ về phía trước mà nói… hàm râu rậm run rẩy như bán đứng nội tâm đang như sóng cồn của ông ta.
Hassan hiểu hành động này của hắn có khả năng cao sẽ dẫn đến chiến tranh toàn diện giữa Vương triều Hồi Giáo Nizaris và quân Thập Tự.
Nhưng hắn không có lựa chọn, hắn là Marxism kẻ bên kia là Fascism. Hai bên không thể có tiếng nói chung. Là tử địch. Trách nhiệm, nghĩa vụ của hắn là tiêu diệt tận gốc Fascism. Cho dù thiệt hại hay khó khăn chăng nữa.
Hassan nếu chỉ là một tín đồ Hồi Giáo Nizaris đơn thuần như xưa kia, hẳn sẽ có lựa chọn khác. Nhưng hắn không còn là Hassan của năm năm trước. Như thày đã nói hấn chính là một chiến sĩ Marxism, gánh trên vai trọng trách mang những thứ tốt đẹp đến bán đảo Arab, sau đó có thể đi bao xa phải tuỳ vào năng lực.
“ Abramar… thế này chúng ta chết chắc rồi… kia là quân của ngài Hassan. Chúng ta ăn mặc thế này đẩy lên thế nào cũng bị giết sạch”
Một tên tù binh người Arab bị ngọn thương dí vào lưng ép tiến lên, hắn không có cách nào khác chỉ đành lắp bắp sợ hãi nói với đồng bạn bên cạnh.
Abrramar ánh mắt loé lên tinh ranh, hắn đảo tròn đồng tử mà suy nghĩ.
“ Cởi quần áo khẳng định không được, bọn hắn đã bộc kỹ áo choàng của chúng ta, sức người xé không nổi, lúc này loạn động tìm cách cởi áo sẽ bị giết ngay. Truyền tai nhau… nếu quân của ngài Hassan đến thì đồng loạt quỳ xuống giơ tay sau gáy.. có thể họ sẽ giết nhầm một hai hàng đầu nhưng sẽ không có lạm sát phía sau… sống chết do mệnh đi” Abrramar thì thầm bên tai đồng bạn.
Đồng thời hắn chen lên phía trước mà tiến…
“ Ai tình nguyện lên đầu tuyến theo tôi” Abrramar gào lớn….
Cả đội tù binh người Arab thầm truyền tai nhau ý tưởng của Abrramar .
“ Nhà tôi hai anh em, để tôi lên trước, các vị nhường cho em trai tôi đứng sau hàng”
“ Anh…”
“ Im miệng”
Trong lúc khốn cùng này thật không ngờ con người vẫn giữ được chất.. Thật đáng quý biết bao….
“ Ha ha… Abrramar được chết cạnh anh cũng là vinh dự” một người đàn ông nhao lên hàng đầu túm lấy Abrramar cười nói….
Bọn họ biết chắc hàng đầu sẽ không mấy ai sống sót nhưng vẫn đi lên , bọn họ có thứ để hi sinh… phía sau bọn họ có lẽ là thân thuộc, bạn bè hay người quan trọng…
Kỵ binh Hồi Giáo Nizaris như dòng thác sắt thép mà đổ về….
Dầm dập vó ngựa trên nền đất khô cằn, một dải bụi mờ như bão cát bay kên thật cao, mường tượng như cánh kỵ binh kia đang kéo theo sau lưng một cơm cuồng sa bão mà tới vậy.
“ Quỳ xuống”
Abramar căn kỹ không còn quân Thập Tự canh nghiêm ngặt thì hô lớn.. tiếng của hắn vang vọng một khu. Đám người thay nhau hô lớn vang đi xa.. ba trăm người lần lượt quỳ xuống.
Lúc này họ chỉ còn biết cầu mong thánh Allah rủ lòng thương, để quân Hồi Giáo Nizaris có thể nhận ra bọn họ không phải quân Thập Tự người Cơ Đốc, càng cầu mong kỵ binh Hồi Giáo Nizaris là những chiến binh Hồi giáo chính nghĩa.
Kỵ binh đã đến quá gần Abramar nhắm mắt lại, hắn bình thản đón chờ cái chết. Tiếng vó ngựa dồn dập quá nhanh tiến về. Những người khốn khổ ở hàng đầu đàn run dẩy, họ mường tượng ra cảnh mình bị xuyên thấu bởi mũi thương sắc nhọn, bị dẫm nát bởi vó ngựa tàn nhẫn..
Một giây … hai giây… mười giây ,,,, thời gian nặng nề trôi qua.
Tiếng kỵ binh Hồi Giáo Nizaris quát tháo văng vẳng bên tai rất gần, tiếng vó ngựa nện đại địa đã sát bên . Nhưng Abramanr không hề nghe thấy tiếng rú thảm thiết chết chóc của đông bọn xung quanh.
Hắn mở mắt ra…
Thác lũ sắt thép chia làm hai hướng lướt qua họ… từng đoàn kỵ sĩ khôi giáp bóng loáng bọc trên người là áp choàng xanh mát in quốc hiệu Hồi Giáo Nizaris cứ thế hai bên vù vù lao qua bọn họ..
Đoàn…. Đoàng đoàng…..
Trăm tiếng nổ hay ngàn tiếng nổ vang lên thì Abramanr không hay biết, hắn đếm không nổi vì quá nhiều… chỉ biết hắn và đồng bịn đang ngơ ngác kinh ngạc thì lúc này giật bắn mình rúm ró…
Abramanr can đảm đứng lên mà nhìn về phía sau. Một khung cảnh kinh hoàng mà hùng tráng khiến hắn cả đời này không quên được , cảnh tượng này đã là ánh đuốc soi rọi để Abramanr trở trành một kỵ binh chiến sĩ vĩ đại của quân Hồi Giáo Nizaris.
Một loạt súng nổ đã đánh sập tuyến phòng thủ bên ngoài của quân Thập Tự.
Bọn chúng thấy được quân Hồi Giáo Nizaris kỵ binh tách ra và lao thẳng tới phía mình thì đã hiểu có chuyện chẳng lành.
Trong phút chốc quân Thập Tự cũng làm ra phản ứng…bọn hắn cố gắng nhanh nhất tập hợp trường thương binh vòng ngoài và nổi hoả nhét đạn cho Culverin súng. Phản ứng rất nhanh nhưng quân Hồi Giáo Nizaris còn nhanh hơn.
Khẩu hiệu tiêu diệt Fascism hô vang, kỵ binh Hồi Giáo Nizaris sử dụng súng ngắn hạt nổ bên hông xạ kích đánh tan hàng trường thương chưa thành hình của Thập Tự Quân . Sau đó những lưỡi thương Kopia nhẹ nhưng cực dài chĩa thẳng về đám man rợ Fascism rồi lao mạnh.
Mảnh gỗ vụn văng tung toé , mỗi cây thương gãy đồng nghĩa mội mạng người ra đi…. Gỗ sồi nơi đây rất thích hợp chế Kopia trường thương…
Thương gãy có bán nguyệt đao. Từng lưỡi bán nguyệt đao vung lên như cầu vồng trong nắng chiều sa mạc mà cuốn nát đám Fascism…..
Nghiền nát, xỏ xiên, đập vụn- no mercy .