Trần Lâm ngơ ngác nhìn vào quang cảnh trước mặt, đây là một nơi xinh tươi vô cùng, bầu không khí theo như mày móc của bộ giáp nhẹ quanh thân phân tích thì rất thích hợp cho human sinh sống. Điểm quan trọng nhất đó là linh hồn cường đại của hắn lại có thể cảm nhận được siêu phàm trong thế giới này, tức là Trần Lâm rất nhanh trở nên siêu phàm khôi phục như cũ, từ đó có thể giúp Na Ri có được thân thể.
Nhưng Trần Lâm đang hoảng loạn vô cùng bởi lẽ nơi này không phải tử sắc vũ trụ, nơi mà hắn đáng lẽ phải đến. Chỉ nơi đó hắn mới có thể gặp những người Zolzic cuối cùng, mới có thể gặp được Linh Hồn của Ngô Huy Tuấn bị sao chép sau đó được người Zolzic áp đặt hệ thống và đẩy về địa cầu săn lùng Tống Kiệt.
Trần Lâm hoảng loạn vì nếu hắn không xuất hiện ở nơi cần đến thì Na Ri và hắn cùng sẽ biến mất, Ngô Khảo Ký cũng biến mất. Mọi thứ đều tan biến...
Trần Lâm như mất hết tinh thần, quỳ hai gối trên thảm thực vật xanh mướt nhưng lạ lùng của thế giới này và chờ đợi bản thân đi đến hồi kết.
Một tiếng hét lớn vang lên....
Ngô Na Ri kinh hoàng tỉnh giấc, đã không còn ba mẹ, không còn anh chị em, trong linh hồn của nàng trống rỗng, không còn chứa đựng bọn họ. Nàng điên cuồng gào thét sợ hãi sau đó phát hiện ra Trần Lâm hai mắt tan rã đang quỳ gối nơi đó....
Năm phút....
Mười phút....
Nửa tiếng đồng hồ theo cách tính thời gian của Địa Cầu trôi qua...
Trên bầu trời trong xanh, xuất hiện một con thú lông vũ tuyệt đẹp lượn qua.... có điều tiếng kêu của nó hơi quái quái...
“ Quạ...quạ... quạ.....”
Trần Lâm choàng tỉnh....
Na Ri giật mình...
Nhưng cả hai lai nhanh rơi vào tuyệt vọng tiếp tục lặng yên chờ đợi bản thân bị tan biến....
Quạ ... quạ.... quạ...
Con quái điều lại bay qua một lần nữa...
Đã một ngày một đêm trôi qua...
“ Na Ri ơi đói quá.... tìm cái gì ăn đã... ăn xong thì tiếp tục chờ đợi...”
“ Ừm....” Na Ri từ trong cơ thể của Trần Lâm bất chợt hiện thân, nàng như một đám ánh sáng mỏng manh thụ họp thành một cơ thể trong vắt vậy....
“ Em có thể dùng hạt tinh thần để tồn tại ở đây?” Trần Lâm kinh ngạc...
“ Em cũng không biết nữa... tự nhiên cảm giác em có thể dùng cách này để tiến ra không gian bên ngoài” Na Ri lúc này không thể phát ra âm thanh mà chỉ có thể dùng tinh thân liên tuyến trả lời.
Cả hai lặng yên nhìn nhau khó hiểu.
“ Khụ Khụ Khụ... Hai người trẻ tuổi, các vị còn định tiếp tục quỳ nơi đó bao lâu?Lão chờ các người tỉnh mà đến rụng cái bộ xương này rồi” Lúc này Trần Lâm và Na Ri hoàn hồn lại thì mới phát hiện bọn họ không đơn độc. Nơi này còn có người.
Một lão già khọm, mặt mày nhăn nheo, râu tóc lốm đốm đen, bởi vì màu bạc chiếm phần đa.
Trần Lâm cùng Na Ri há hốc mồm kinh hãi, không phải vì lão già này xuất hiện đột ngột kỳ bí mà lão già này là human và phát âm theo ngôn ngữ của Đại Việt, dù âm điệu có hơi khác nhưng rõ ràng đây là ngôn ngữ Đại Việt.
Cái quái gì xảy ra vậy?
Có ai nói cho đôi tình nhân khốn khổ Lâm – Ri này hiểu chuyện gì đang xảy ra hay không?.
“ Lão gia là?” Lâm dù sao cũng là lão quái sống rất rất lâu cho nên bình tĩnh lại sớm hơn…
“ À … xin tự giới thiệu, lão tên Ngô Lâm Phú là đời này người canh gác, gia tộc của lão đã thay nhau canh gác nơi này hơn hai ngàn năm để chờ hai vị rồi… nêu tổ tiên không nhầm thì hai vị là Trần Lâm và Ngô Na Ri. Một là con rể của tổ tiên , một là …. Có thể nói là họ hàng của chúng tôi đi” Lão già trúc trắc khó hiểu mà tiến lại gần, có điều dễ nhận thấy lão chân đạp một thanh kiếm biết bay mà tự do lượn trên không trở lão già tiến đến.
Lâm lại lần nữa đáng giá lão già…
Rất mạnh.
Không thể nhìn bề ngoài lụ khụ để đánh giá.
“ Nếu là họ hàng thì xin trưởng bối làm ơn giải thích cho chúng tôi hiểu chuyện gì đã xảy ra? Chúng tôi đang ở đâu?”
Lâm bình tĩnh lại , từ từ đứng chặn trước Na Ri như để bảo vệ cho nàng.
“ Ừm… lão cũng không có cách nào giải thích rõ ràng cho cách vị hiểu. Nhưng tổ tiên có để lại món đồ này, chỉ hai vị mới có thể mở ra và xem hiểu…”
Lão già chẳng biết từ đâu trong tay xuất hiện một chiếc hộp nhìn rất mộc mạc…. nói đoạn lão buông tay để chiếc hộp từ từ bay đến chỗ Lâm.
“ À .. tổ tiên dặn dò, thứ này chỉ các vị mới có thể xem, xem xong thì huỷ đi”
“ Ở nơi này có chút thực vật… lão cáo từ ….”. Lão già thần bí lại chả hiểu từ đâu móc ra một đống thực phẩm, nước uống để lại cho Lâm sau đó chân đạp thanh kiếm biết bay mà lao đi….
Lâm há hốc mồm muốn hỏi thêm mấy thứ thì lão già kỳ bí kia đã biết mất hút nơi chân trời….
Chưa kịp định thần thì lão già gân kia lại ầm ầm cưỡi kiếm bay vòng chở về….
“ Già cả , già cả , kém chút quên mất… vị họ hàng này chỉ có linh hồn thể, cần dùng thứ này tẩm bổ…”
Nói đoạ lão đưa ra mộ chai dung dịch màu xay dương been trong dung dịch có các chấm vàng li ti lấp lánh , vỏ ngoài của bình trong suốt nhưng chắc chắn không phải là thuỷ tinh…
“ Cách dùng chỉ cần linh hồn thể tự ngâm trong dung dịch là được… lão cáo từ”
Lão già đặt chiếc bình dưới chân của Lâm rồi một lần nữa chắp tay sau mông cưỡi kiếm gào thét bay đi.
Hai vợ chồng Lâm Ri chỉ có thể nhìn nhau trợn mắt há mồm không thể hiểu chuyện gì đang xảy ra…
“ Mở hộp…”
“ Mở nhanh”
Dòng chữ trên hộp rất rõ ràng được khắc ấn…
Ngày sinh của con gái yêu, Ngô Na Ri!
Lại thêm một lần nữa trợn mắt há mồm. Không thể hiểu chuyện gì đang xảy ra. Con gái yêu Na Ri. Tức là cái hộp này do ba Ký để lại. Làm sao có thể. Làm sao tin nổi. Bịp nhau à.
Thời điểm mà Trần Lâm vì tình yêu làm liều, mang theo Ngô Na Ri xuyên không thì lịch sự đã thay đổi. Dòng thời gian gốc đã bị một dòng thời gian lạ mạnh mẽ không kém hoà nhập gộp làm một.
Thế giới đó có lịch sử không khác là bao, cũng có Liên Hiệp Vương Quốc Đại Việt. United stat of Israel. Liên Hiệp Vương Quốc Frank ba đại cường quốc, cũng có đấm nhau với người Penor, thậm chí có cả người Orcor tham , các phe phái loạn tùng bậy.
Nhưng có một lịch sử chung mà Human đều biết. Robert < Cánh Tay Trái> Hoàng đế người sáng lập đế quốc Frank tiền thân của Liên Hiệp Vương Quốc Frank và Benjamin ben Moyshe người sáng lập ra Đế Quốc Israel tiền thân của United stat of Israel đều là học trò của Ngô Khảo Ký Đại Đế , người xây dựng nên Đế Chế Đại Việt vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại.
Quay lại với câu truyện của Lâm và Ngô Na Ri…. Hai đứa run run nhập nhập… 04-11-1087. Đây là ngày đầu tiên mà Na Ri có ý thức….
Lạch cạch….
Chiếc hộp mở ra….
Tưởng gì ghê gớm chỉ là một quyển sách mỏng làm bằng vật liệu Zolzic thế hệ I mãi bền với thời gian.
“ Nhóc mặt chuột, không ngờ có một ngày chúng ta trở thành quan hệ bố vợ - con rể nhỉ.”
Trần Lâm đọc câu mở đầu thì kém chút muốn ném mẹ nó quyển sách này đi.
Bởi lẽ cả vũ trụ này kẻ gọi Trần Lâm là nhóc mặt chuột chỉ có một kẻ, đó chính là gã Zolzic tối thượng có tên Genostont. Kẻ lúc nào cũng ôm kè kè trong tay cô gái Zolzic tên Layleferienr nửa sống nửa chết.
“ Sao hả, sợ quá muốn ném sách đi à? Ta biết ngươi sợ cho nên dùng cách đơn giản nhất này để lưu lại thông tin, sợ rằng nếu để lại hình ảnh gương mặt của ta sẽ khiến ngươi bị ám ảnh. Con rể”
“ Ối trời ơi... em đọc tiếp đi... anh không đọc.... “ Trần Lâm giật thon thót vứt đi quyển sách về phía cái bóng của Na Ri.
Na Ri cúi xuống nhìn hai cánh tay linh thể của mình, làm sao lật được sách...
“ Trần Lâm tên khốn nhát gan... ta muốn ly dị..” Na Ri điên cuồng dùng tinh thần liên tuyến hò hét.
“ Nhưng nhưng...” Trần Lâm lão quái sống bao nhiêu năm lúc này cảm thấy sợ hãi chỉ chỉ cuốn sách ...
“ Đọc...” Ngô Na Ri quát lớn....
“ Ha ha ha... hẳn là thằng nhóc mặt mặt chuột ngươi ném sách đi phải không? Khà khà. Cái tính cách nhát gan của ngươi vẫn không đổi nhỉ? Như vậy làm sao xứng đáng làm con rể của Ngô Khảo Ký ta đây hử?”
Trên quyển sách lại là dòng chữ như đoán trước được hành động của Lâm mặt chuột vậy...
“ Cái quái... vẫn còn xưng Ngô Khảo Ký .. Ngô Khảo Ký ... ngươi là Genostont khốn kiếp”
Trần Lâm hét lớn....
“ Không cho mắng cha...” Na Ri một bên gào thét dùng tinh thần liên tuyến xoắn vào não của Trần Lâm....