Mục lục
Lý Triều Bá Đạo Phò Mã
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Batukan chú nhìn Benjamin Huy Tuând chăm chú, lại nhìn vào bản hiệp nghị giữa hai người.

Cả hai đã bàn bạc cực lâu, phải trên 4 tiếng đồng hồ không nghỉ sau đó chính là ký kết hiệp ước.

Chính khách là vậy, sức chịu đựng của thần kinh phải cực mạnh, phải sống sót được sau những cuộc thương thảo mang tính hành hạ thể xác cùng tinh thần như vậy.

Trước khi đến đây Eitan đã cảnh báo và dặn dò Huy Tuấn, lại càng là huấn luyện hắn, nhưng quả thật Batukan chú vẫn hơn một bậc dài.

Huy Tuấn đặt bút kí xong thì gần như đã trượt dài sõng soài trên ghế. Quá đáng sợ.

Hiệp ước như thế nào không ai hay chỉ thấy Batukan chú hớn hở vỗ vỗ vao Benjamin.

“ Người trẻ tuổi, ngươi rất khá, có thể trụ được đến mức này… haizzz. Nói thật nếu ngài không phải người Do Thái ta đã ép rể rồi” Batukan chú than thở.

“ Thôi thôi….” Huy Tuấn xoa tay từ chối thẳng. Mới chỉ gặp nhau một ngày đã như này, làm con rể lão chắc không thọ nổi 30 tuổi.

Cuối cùng vị trí chọn lựa cho người Do Thái định cư là Sarafand một thành phố cảng nằm giữa Synda và Tyre.

Đầu tiên Batukan chú nói Huy Tuấn có muốn về đảo Cyprus ( đảo Síp) không. Vì nơi đó gần Anatolia lại màu mỡ nhiều cây sồi tốt.

Huy Tuấn Benjamin lắc đầu ngay, có điên mà về đó, sau này quân Thập Tự nó đổ bộ, một mình cô lập ngoài đảo thì trời cứu. Cái thứ hai Benjamin không muốn ở nơi gần Batukan chú quá, thằng già này tặc ranh mãnh. Ở gần bị phát hiện ngay.

Lấy lý do thuận đi Bagdad lấy hàng nếu ở Đảo Cyprus (đảo Síp) qua Damascus đã mệt qua Bagdad còn mệt hơn. Lý do này tất nhiên hợp tình hợp lý.

Sarafand thành trì nhỏ hẹp, nơi này chỉ có mấy cái làng chài nói trắng ra là đất canh tách nuôi sống không đủ 2000 người. Cho nên dân số không có mấy.

Nhưng Benjamin không tính dựa vào nông nghiệp để sống nên không sợ.

Nơi này đã tính là Cao nguyên, nhiều đồi núi. Toàn trồng mía và nho. Nhưng chất lượng nho rất tồi không đủ làm rượu vang.

Không sao hết. Trồng hết mía là được.

Không sợ lộ sao? Làm gì sợ vì Benjamin chính là muốn chế loại đường kém chất lượng Ả Rập để che mắt thiên hạ. Chỉ cần 1/10 lượng mía chế đường thuỷ tinh là đủ rồi. Bề ngoài sáng cho chế đường xấu. Trong tối chế đường tốt. Từ đó không ai nghi ngờ hắn trồng mía mục đích.

Có ai nhìn sẽ nói đất này nghèo quá phải trồng mía chế đường xấu ăn chút tiền công.

Cũng chính vì nơi này lắm đồi lắm núi nên lập căn cứ bí mật đố ai biết được.

Cái thứ hai quan trọng là nơi này có mỏ quặng sắt tuy nghe nói chất lượng không cao không ai thèm khai thác vì quá khó tinh luyện.

Ơ hay… khó thì đưa đây.

Nguyên nhân thứ ba và quan trọng nhất đó là mưu đồ Tyre.

Lần này Tyre chắc chắn tan hoang. Batukan chú lầm lữa chậm chạp không cứu. Batukan cháu dửng dưng. Benjamin không lo chuyện bao đồng nên Tyre là rất đáng lo ngại. Nếu Tyre thất thủ thì gia tộc Ali Kaan còn mặt mũi ở lại.

Thành Tyre trống ra thì Batukan chú sẽ dùng quyền lực của mình tranh dành chức tạm thời thành chủ cho Benjamin. Với máy bắn đá cống hiên cùng chiến công ở Synda thì Batukan chú chỉ có thể tranh thủ cho Benjamin vị trí thàng chủ chính thức Sarafand và tạm lãnh Thành Chủ Tyre.

Thật ra công lao của Benjamin Huy Tuấn đã đủ lớn, nhưng hắn là người Do Thái.

Đã đặc ân cho phép hắn có quân đội có lãnh địa nhỏ đã là phá luật, cần Batukan cố gắng rất nhiều.

Lần này muốn nhập chủ tạm thời Tyre thì chiến công của Benjamin ở Tyre chiến trường phải hết sức xuất sắc thì Batukan mới có thể ra mặt xin xỏ thành chủ tạm chức vị.

Còn muốn lên thành chủ chính thức còn phải chờ có câu được Quan Tài Vụ hay không.

Batukan chú tuy cáo già, tham lam, tàn độc nhưng uy tín chất lượng. Nếu đã đồng minh đồng bạn thì hắn lên kế hoạch hết sức chu toàn.

Đối với Benjamin Huy Tuấn thì không sao cả. Có được Sarafand đã tốt lắm rồi. Đây là đột phá về thân phận cho người Do Thái. Dù không có Tyre thì đây vẫn là bước đột phá trong mấy trăm năm qua.

Thuế ngoại giáo thì Benjamin không coi là vấn đề. Vấn đề đó là người Do Thái có thể tự do nắm một vùng đất chân chính thuộc về họ, vì thành chủ là Benjamin.

Đây là thắng lợi vang dội ý nghĩa mang tính lịch sử cách mạng với người Do Thái.

Nhưng có được Sarafand không đơn giản , nơi này thuộc về quý tộc Arab dòng Abutanhazan . Tuy nơi này đã bị quân Kito trên đường chạy từ Synda tới Tyre tàn phá không còn gì nhiêu nhưng vẫn thuộc dòng Abutanhazan ờ Neferin.

Có lẽ dòng phụ của họ ở đây bị phiến quân giết rồi nhưng sau khi quân Kito rời đi hoặc sau khi bình định được phản quân thì Sarafand vẫn phải trở lại quyền sở hữu theo luật đối với nhà Abutanhazan.

Cho nên muốn có nơi này Benjamin phải bỏ tiền ra mua, và Batukan chú sẽ là người đứng ra giúp đàm phán cùng gia tộc Abutanhazan.

Vì thành Sarafand quá nghèo nơi này cảng biển không xây vì cả Tyre và Synda kẹp hai bên thương nghiệp phát triển có xây cũng không đấu được, tiền đầu tư khó thu hổi.

Nơi này có mấy cái kiếm tiền đó là trồng cây, chăn cừu dê ở đồi núi phía Đông nối đến dãy Hermon, đánh bắt cá.

Diện tích trồng quá ít không đủ nuôi 2000 dân. Chăn cừu dê được nhưng khu này không thiếu các thành nhỏ khác thích hợp hơn nhiều. Đánh cá chỉ tạm đủ ăn.

Nói chung thành này thu nhập gần bằng không. Nay lại bị giặc đi qua , dân không bị giết thì cũng chạy, ôm vào sẽ nợ thuế đầm đìa cho nên Abutanhazan gia tộc sẽ bán. Giá cả 800 đồng vàng.

Vậy là của cải của Benjamin lại bay đi một phần không nhỏ.

Vốn có 300 đồng bạc chủ thành Miyeh nợ khồn biết bao giờ trả.

400 đồng vàng Dinar do bán áo giáp Batukan trả tại chỗ.

Nhưng tiếp theo mua bán thì Batukan nợ 200 đồng vàng trường thương, kiên, trường kiếm cong bằng thép.

9 triêu dinar đồng= 1800 đồng vàng dinar.

Nay Batukan chú cũng không mang tiền theo trả hàng.

Cho nên trong người Benjamin chỉ có 600 dinar vàng 400 dinar bạc và mộ số lượng nhỏ dinar đồng mà thôi.

Không đủ tiền trả cho nhà Abutanhazan cho nên Benjamin Huy Tuấn chỉ có thể trả trước 400 dinar vàng, số còn lại viết giấy vay nợ do chinh Batukan chính đứng ra đảm bảo.

Vậy là đại quân của Benjamin Huy Tuấn trùng điệp tiến về Sarafund, tất nhiên là kỵ binh đi dọc bờ biển. Còn lại theo chiến hạm của Batukan chú đi đường biển.

Nói chung lần này gia tộc Batukan vay nợ của Benjamin Huy Tuấn rất nhiều cho nên hắn đã vơ vét không ít lương thực, vật dụng tại Syndad của Batukan cháu để mang đi. Cũng may có chiến hạm cho nên mới có thể vận chuyển thuận lợi.

Nói về món nợ tiền hàng của nhà Batukan lên đến 2000 dinar vàng, tất nhiên khi Batukan chú mang hàng về Anatolia thì chỗ này nợ lại thành lãi kếc xù đối với họ.

Batukan cháu dĩ nhiên rất hạnh phúc khi được lấy hàng thay tiền trừ nợ, vì như vậy hắn sẽ chặt chém được Benjamin Huy Tuấn một phen.

Riêng lương thực đã trừ được 120 dinart vàng, nhưng vốn gốc chỗ này chỉ là 80 dinar vàng.

Vải vóc, quần áo 80 dinar nhưng giá gốc của những thứ này toàn là do nô lệ của Batukan làm ra cho nên càng rẻ.

Có lẽ tốn kém nhất đó là mua chiến mã cùng lạc đà.

Tính đường cử một con lạc đà tầm 0,7 dinar, một con chiến mã đắt hơn nhiều lên đến 1,5 dinar vàng. Cho nên ông tướng Benjamin Huy Tuấn mua lạc đà. Chiến mã tốt thật sự là rất đắt, còn ngựa thường lại còn rẻ hơn lạc đà nhưng thứ này dùng không được cho chiến đấu. Lạc đà thì không quá phân biệt, nó chỉ có một loại đó thôi, không phân biệt cái gì là lạc đà chiến hay lạc đà thồi. Lúc không đánh nhau thì thồ hàng, lúc cần thì trang bị yên, bàn đạp giáp là thành lạc đà chiến.

Mua thêm 1000 con lạc đà tạo nên một đội binh lạc đà sấp sỉ 140 con. Chỗ này tiêu đến 700 dinar vàng, thật ra rất sót xa. Thật ra Benjamin Huy Tuấn biết mình bị chú cháu này này bóp, Lạc đà hắn mua lẻ từ các bộ du mục chỉ có 0,5-0,6 dinar vàng một con ( 25 đến 30 dinar bạc). Nhưng chịu thôi, Benjamin Huy Tuấn không có thời gian đi lùng các tay chăn Lạc đà để mua, trong khi đó chùm cuối buôn lạc đà vùng này là Batukan cháu.

Tất nhiên Benjamin Huy Tuấn không sợ, chỉ cần đến được Sarafand, nắm được nơi này thì hắn sẽ rất nhanh kiếm lại được tiền .

Tính lại Benjamin Huy Tuấn chỉ còn 1100 dinar vàng và một món nợ 400 dinar vàng với nhà Abutanhazan.

Sarafand cách Synda tầm 20km về phía Bắc và cách Tyre tầm 17 km về phía Nam. Đội quân Lạc đà của Benjamin Huy Tuấn rất nhanh đến được thành Sarafand. Đội thuyền đi nhờ Batukan chú có vẻ hơi lâu vì còn phải bốc rỡ rất nhiều hàng hóa, lương thực, thực phẩm và đồ dùng.

Quân số và dân số Do Thái trong tay Benjamin thật sự rất eo hẹp. Đấy là trong thời gian qua hắn đánh một vòng các thành trì, để trả công cho Benjamin thì các lãnh chúa thả nô lệ Do Thái cho hắn. Cộng thêm vơ vét gần như hết dân Do Thái tự do vùng Synda mà cũng không lệ quá 4000 người.

350 chiến binh già ban đầu, 100 hầu gái nô lệ Do Thái được chuộc. 1100 Do Thái dân binh về sau vừa được chuộc thân vừa mộ danh mà ra nhập, trong chiến đấu đã chết cả trăm.

Số còn lại tầm 2500 người thân nhân đa số phụ nữ người già trẻ nhỏ chuẩn bị theo đường biển tới Sarafand . Số này cực ít thanh niên khoẻ mạnh. Cùng lắm chỉ được 150-200 người, tức là cho dù Seljuk đế chế có cho Benjamin Huy Tuấn thoải mái mở quân thì hắn cũng không nâng được số quân lên 2000 trong thời gian ngắn. Vấn đề là hắn không có nguồn binh dự bị, dân Do Thái đã ít lại tập trung quanh Jerusalem và các thành phố lân cận đó.

Không sao, vạn sự khởi đầu nan, từ hai bàn tay trắng với sự tư vấn giúp đỡ bày mưu tính kế của Eitan trong gần năm trời có thể đi đến bước này đã không thua bật chế độ ăn gian rồi.

Nói chung thần may mắn vẫn đứng về Bemjamin Huy Tuấn hắn. Không có Eitan và 6 tông đồ đắc lực còn lại thì Benjamin không thể nhanh như vậy có chỗ đứng ở thế giới này.

Thực còn một nguyên nhân, đó là tôn giáo cùng khả năng thần côn của Huy Tuấn rất mạnh, lợi dụng điểm này tốc độ phát triển của Huy Tuấn không thua gì Ký, có khi còn nhanh hơn.

Bì Ký là không có người bên cạnh toàn là làm sai sửa sai. Không thể bì lại Benjamin Huy Tuấn, từng bước đi có người dự trù tính toán tỉ mỉ.

Tất nhiên Ký xuất phát điểm có Bố Chính biên khu vắng vẻ không ai để ý, không có thể gia quấy, một mình sung sướng phát triển.

Nhưng nay Benjamin Huy Tuấn cũng có lãnh địa của mình , ai thua ai đâu.

Tất nhiên Benjamin Huy Tuấn không biết hắn rơi vào một vòng xoáy đấu tranh quyền lực siêu cấp sóng gió ở Suljuk. Đế quốc Suljuk không hề bình tĩnh như hắn nghĩ.

Cũng phải thông cảm, hắn chỉ là đọc qua Thập Tự Chinh, làm sao hiểu hết Sulk tình hình.

Kể cả Eitan cũng không đủ thông tin về chuyện đó.

Cho nên sự vội vã bành trướng thế lực luôn để lại hậu quả cực nghiêm trọng.

Đó chính là không đủ thông tin về các phe phái thế lực, và vô tình nhảy vào phân tranh không đáng có.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK