Benjamin Huy Tuấn cười khổ.
Batukan không hứng thú với đao Damascus hàng giả, quý tộc có tiền sẽ chơi hàng thật, không quan tâm hàng giả lắm cho nên chào hàng thật bại.
Nhưng mà trọng giáp thì được đón chào nhiệt liệt, thậm chí Batukan mua luôn 100 bộ trọng giáp này, giá mỗi bộ lê tới 200 dinar bạc một con số trên trời.
Tại sao lại đắt đến vậy.
Nói thật không đắt mới làm lạ.
Sắt non không quá đắt, nhưng sắt rèn đã bắt đầu đắt rồi. Mà thép cứng thì siêu đắt.
Ví như muốn chế thép được thôi có thể. Một thanh sắt non ủ muội than và gấp vài chục lần sẽ có đủ cacbon để trở thành thép.
Tức là để cho cacbon thấm bề mặt sau đó rèn gập sắt non để những phần thể tích bên trong lộ ra, rồi lại ủ 7 ngày, rồi lại lặp lại công việc cho đến khi khối sắt non nhận được đủ cacbon. Tất nhiên nó sẽ rất không đồng đều và mất thời gian. Chất lượng theo kiểu năm ăn năm thua, lúc thành công lúc thất bại.
Cho nên mới có kiểu một thanh đao tốt , một thanh kiếm quý sẽ truyền từ đời cha qua đời coi là vậy.
Chỉ vì nó quá đắt.
Cho nên một thanh trường kiếm có chất lượng giá tầm 80-120 dinar bạc là bình thường. Còn loại sắt rèn ngậm lột lớp thép mỏng bên ngoài thì rẻ hơn nhiều.
Chính vì lẽ đó một bộ giáp khủng bố 17kg ( không tính giáp lưới cùng các phụ kiện khiên, vũ khí) giá chỉ 200 dinar bạc là hời nếu tính theo cân nặng.
Một bộ giáp này nếu dã ra thành thép luyện kiếm phải luyện được tầm mười thanh trường kiếm tốt. Cho nên giá 200 là mang tính bạn bè ưu tiên.
Batukan không dùng chiến giáp này làm trọng bộ binh mà làm trọng kỵ binh. Tức là trang bị cho 100 người của hắn ngồi trên ngựa cầm thương.
Benjamin Huy Tuấn tùy, không liên quan. Đếm đủ 400 dinar vàng không có giảm giá.
Vậy là lại giàu lên một mảng.
Tại sao Batukan dán chơi bời? Đơn giản vì Benjamin báo cho hắn một số lượng khổng lồ đường thuỷ tinh và mật ong nhân tạo đang trên đường đến Miyeh thành. Batukan nhẩm lãi xuất một chút cảm thấy có tiền nhiều nên mua bán một hồi.
Benjamin lại chào hàng nỏ cùng trường thương gỗ tốt, cùng khiên gỗ tốt….
Lần này Batukan chảy máu mua nợ hết 200 dinar vàng nữa quả thật mũi thương còn làm bằng thép thì Batukan chịu độ chơi của bọn Ấn và cũng chịu luôn độ chịu chơi của Benjamin khi đầu tư cho quân Do Thái.
Batukan mua 200 nỏ nhưng hắn trang bị bộ binh thủ thành. Cong kỵ binh Turi vẫn quen cưỡi ngựa bắn tên, nhất thời không cần thiết.
Benjamin cười cười lập giấy vay nợ.
Nói thật là Huy Tuấn không có để ý, giờ hắn cực giống thương nhân Do Thái, những kẻ là chủ nợ của các quốc vương Châu Âu sau này…
Buôn bán mội hồi được đầy bồn đầy bát thì hai bên cũng dừng tay.
Tiếp theo mấy ngàn kỵ binh tinh nhuệ của ba phe Turk, Hồi Giáo bản địa, Do Thái cùng nhau… áp tải 8000 quân Kito về Tyre.
Dường như quân Kito cũng nhận ra ý đồ của đám Benjamin cho nêm cực kỳ phối hợp ăn ý.
Liên quân Turk – Hồi – Do Thái không muốn đánh, quân Kito thì bị đánh sợ, cho nên nếu đã ăn ý với nhau thì rất nhanh đuổi vào địa phận Tyre.
Liên quan dừng lại một hồi chờ đợi bọn này biết mất hẳn mới quay về.
Tình hình là quân Do Thái đã lên đến 1800 người nhưng tuyệt Batukan không đả động gì đến việc giải tán bớt quân đội để về đúng luật 1000 quân. Batukan đã không nhắc thì Benjamin Huy Tuấn cũng không đả động đến, hai bên coi như ăn ý không nói về chuyện này nữa.
Lúc này hàng mới trị giá đến 6 triệu dinar đồng cũng từ Miyeh đưa tới,
Dọc tuyến đường từ doanh trại Do Thái đến Synda bị quân Do Thái quét kỹ một lần rồi, muốn tìm thấy một bóng tặc cướp cũng khó khăn.
Batukan vui vẻ ra mặt nhận hàng, nhưng lần này hắn phải nợ tiền, bán xong thì mới có tiền trả cho Benjamin Huy Tuấn. Huy Tuấn cũng lười quản , có 400 đồng vàng đủ để hắn tiêu xài một thời gian khá dài, chỗ này để mua quặng sắt thì số lượng đếm không hết.
Quặng sắt và sắt là hai khái niệm hoàn toàn khác.
Lò Bloomery tốc độ sản xuất thấp đến kinh ngạc cho nên có quặng chửa hẳn ngươi đã có sắt được. Đấy là lý do khiến quặng rẻ còn sắt thì đắt nóng mặt.
“ ha ha … ngại quá… ngươi yên tâm chú ta đến là có thể chuyển hàng đi Anatolia , rất nhanh có tiền về..” Batukan lấy chịu hàng cho nên hơi xấu hổ lúc này hắn nợ Benjamin rất nhiều.
200 dinar vàng, 6 triệu dinar đồng tiền hàng gốc. 3 triệu tính lãi hai người chia nhau…
“ Ngươi còn bán qua tay cho chú ngươi?” Huy Tuấn khinh bỉ, chặt chém cả người nhà.
Huy Tuấn đó là không hiểu thôi, giá hàng của hắn ở Necaea đã tăng đến không chịu nổi, lại từ Necaea đi vào Đông La Mã theo buôn lậu lại tăng một chút.
Tất nhiên Batukan không đến nỗi cạn tàu ráo máng chặt chém chú của hắn nhưng để bán nhanh thì Bantakan phải hạ lợi nhuận của bản thân xuống mới đẩy hàng được.
Biết tin này thì Benjamin thẳng thắn nói ý tưởng, để chú của Batukan trực tiếp tham gia vào, tiền lãi chia ba mỗi người 33%, đừng vì đẩy nhiều tay nâng giá quá cao.
“ Phải quay vòng vốn nhanh mới lấy được hàng của người Ấn, nếu họ đến mà không có tiền nhập hàng sợ bọn này sẽ bán cho người khác” Benjamin khuyên nhủ.
Thật làm gì có bọn Ấn nào, chỉ là Benjamin muốn kéo chú của Batukan nhập bọn, là nghị viện Hội lão chắc chắn chú của Batukan có nhiều quyền lực.
Cái giá gốc “ nhập” nhàng cho Batukan thì Huy Tuấn đã ăn rất nhiều rồi, không cần thiết tham lam. Eitan luôn bên cạnh cảnh báo khiến Huy Tuấn tỉnh táo trong việc này.
Có trí giả ủng hộ mà ở ngay cạnh đúng là luôn tốt.
“ Benjamin. Ngươi nói đúng lắm. Nên làm vậy, đừng để đám Ấn kia phật lòng, ngươi chịu khoa chạy đi chạy lại Bagdad nhé. Chuyện lần trước quan tài vụ ta đã phạt 3 tháng lương của hắn rồi. Thằng ngu ấy khiến anh em của ta phải đi thêm mấy trăm dặm nhận hàng” Batukan rất thân thiết bắt vai Bẹnamin nói chuyện.
“ Benjamin ta hỏi ngươi một câu thật lòng, ngoài dùng cho buôn bán thì ngươi mục đích xây dựng quân đội là gì? Đừng hiểu nhầm, ta không cấm ngươi, cũng sẽ ủng hộ ngươi nhưng ta phải biết nguyên nhân. Tiếp xúc ngươi chưa nhiều nhưng cách làm ngươi của ngươi, cách ngươi đối đãi cùng các thủ lãnh Arab và cả đối đãi ta là người Turk không hề giống ngươi thành lập quân đội Do Thái để mưu đồ chúng ta. Cho nên người anh em vì để tránh hiểu lầm, chúng ta có thể thật thà cũng nhau sao?” Batukan chợt hỏi.
Thằng này rất khôn khéo hỏi, kiểu như hỏi nhưng xoa dịu vậy.
“ Nhận ra sao?” đến lúc này Benjamin Huy Tuấn cũng không cần quá dấu diếm vì nói cho cùng mục tiêu hắn gây sự không phải người Hồi Giáo lại càng không điên đi đối đầu Seljuk Turk.
“ Nhận ra, nếu chỉ để làm một đội binh sĩ thồ hàng hóa bản vệ hàng hóa thì không nhất định phải trang bị mạnh mẽ như vậy” Batukan không ngu, hắn tham nhưng không ngu, người ngu đã không đứng ở vị trí này lâu vậy.
“ Người anh em ngươi có tin ta là tiên tri của người Do Thái không?” Benjamin Huy Tuấn chợt hỏi.
“ Có nghe qua, nhưng đây không phải…. đùa sao?” Batukan dĩ nhiên không tin.
“ Là thật, ngươi nghĩ nếu ta không nhân chỉ dẫn của Chúa thì có điên cuồng hành hương về đây? ở nơi ta trước kia ta là một kẻ có đất đai, là mộ lãnh chúa giàu có, sao ta phải đến đây chịu khổ, nhưng ta nhận được chỉ dẫn từ Chúa do đó ta không thể bỏ người Do Thái, người Hồi Giáo, đó chính là lý do ta xuất hiện nơi này” Benjamin Huy Tuấn làm gia vẻ thần côn cao thâm mạt trắc, hắn biết mình chắc chắn sẽ gặp cảnh này nhiều lần nữa trong đời, cho nên những lúc dỗi sẽ diễn , diễn cho đến khi biến thành bản năng mới thôi.
Batukan một bên nhìn Benjamin Huy Tuấn diễn mà trợn mắt há mồ.
“ Cả Hồi Giáo? Và Do Thái giáo? Liên quan Kito?” Batukan hỏi , hắn không phải ngu nhắc lại một lần…nữa.
“ Phải..” Benjamin Huy Tuấn không ngại kể về Thánh Chiến trong tương lai một lần nữa, không ngại kể về thảm cảnh Jerusalem, Tyre, Synda. Vả lại lần này Đông La Mã cùng Kito làm loạn rồi sẽ gặp đàn áp dã man khiên Công giáo Roma lấy cớ hiệu triệu các quóc gia phương Tây cũng đã có.
“ Người anh em đây không phải chuyện đùa” Batukan nghiêm trọng sắc mặt.
“ Thề có Chúa chứng giám” Benjamin Huy Tuấn lôi chúa ra thề.
Nói đến đây không cần tiếp tục dò hỏi nhau rồi.
“ Vậy người anh em muốn là tổ chức quân đội Do Thái để chống lại Kito giáo xâm lăng tron tương lai?” Batukan hỏi.
“ Chính phải” Benjamin Huy Tuấn khẳng định
“ Chiến đấu dưới lá cờ của Suljuk ? “
“ Không sai”
“ Tốt, ta giúp ngươi” Batukan lựa chọn tin tưởng. Bởi vì người Do Thái với không đến 2 triệu sống rải rác quanh khu vực Palestine không thể điên mà nổi dậy khởi khĩa đối với đế chế Suljuk lúc này, trừ khi người Do Thái điên hết.
“ Vậy máy bắn đá kia đúng là Chúa đã chỉ dẫn người anh em dựng nên?” Batukan khi bắn đầu nói chuyện chính sự lại như biến thành một người khác, rất ngiêm túc.
“ Pháo đá mà ta thiêt kế đánh thành Miyeh chỉ là bản thiếu không đầy đủ. Nếu người anh em cần vũ khí cường lực phòng thủ ta sẽ vẽ cho ngươi, không khó chế tạo, Thứ này ta sẽ gửi lên Hoàng Đế Suljuk. Đây là món quà Chúa tặng cho cả Hồi giáo và Do Thái giáo” Benjamin Huy Tuấn vẻ mặt thánh khiết trân thàng giả thần côn nói truyện.
“ Khoan … từ từ…chuyện này phải bàn với chú của ta , ngươi biết đấy gia tộc Batukan… nên lựa chọn bản thiết kế nào gửi đi, bản nào giữ lại. Cần ta ngươi và chú ta bàn thật kỹ” Batukan có những thứ không muốn nói thẳng ra miệng.
“Ta hiểu , thứ này ta hiểu rất rõ … chúa đã chỉ dẫn ta. Do đó ta có thể làm ra nhiều bản vẽ cấp độ, uy lực, độ chính sác, độ tiện lợi sẽ … rất khác nhau.. tuỳ Batukan gia tộc chọn lựa “ Benjamin cười….
“ Ngươi đúng là anh em tốt của ta” Batukan cười lớn.
“ Vậy áo giáp, vũ khí, nỏ kia là …” Batukan hi vọng cũng là Chúa chỉ dẫn Benjamin tạo ra, nếu vậy thì lời quá lớn.
“ Không phải, Chúa chỉ trao cho ta một vài chỉ dẫn, đến nơi nào sẽ có được, thứ này quá phức tạp để chỉ dẫn mộ ai đó có thể chế tạo ra…” Benjamin lắc đầu chối. Nhưng nói như vậy mới hợp lý hợp tình.
Thật không ai có thể nghĩ loại “ sắt cường đại” số lượng lớn như vậy có thể do mấy tên Do Thái trong núi làm ra.
“Ta hiểu, vậy thì nếu người anh em có chỉ dẫn mới về mua bán vũ khí, không nên quên ta.. gia tộc Batukan đang rất cần.” Batukan thâm ý.
Huy Tuấn rảnh… nội bộ Suljuk lục đục… nhà Batukan muốn làm gì đây.