Mục lục
Lý Triều Bá Đạo Phò Mã
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói tiền đồng mệnh giá Kulottunga II dễ dàng chấp nhận ở Đại Việt là không đúng, chỉ là dễ dàng chấp nhận hơn so với tưởng tượng của Ngô Khảo Ký mà thôi.

Sự dễ dàng chấp nhận hơn này của tiền đồng mệnh giá là do tuyên truyền từ báo chí với sự bảo đảm về giá trị của tiền đồng mệnh giá lớn từ triều đình và từ bản thân Nhị Thánh.

Đây là lấy uy tín của bản thân ra đo xem cân nặng bao nhiêu.

Và thật sự là rất nặng.

Sau hai tháng thăm dò thì đến tháng 9 tiền mệnh giá đã được chấp nhận sử dụng rộng rãi ở các vùng mà Lý Từ Huy quản lý, lúc này đã chiếm đến ½ diện tích Đại Việt và chiếm 3/5 diện dân số Đại Việt.

Ngay cả thương nhân Đại Tống khi đến Đại Việt cũng dùng tiền này để giao dịch, khi quay về nước họ sẽ dùng tiền mệnh giá quy đổi ra tiền Tống ở ngân hàng để về nước, thậm chí một số sẽ giữ lại cho lần sau giao dịch. Tất nhiên là không giữ nhiều vì thứ tiền mệnh giá này không có giá trị ở Đại Tống .

Thế nhưng trong nhóm thương nhân thường hay mậu dịch cùng Đại Việt thì lại sở hữu rất nhiều loại tiền đặc biệt này, vì tính thanh khoản của nó cao, lại thuận lợi sử dụng. Giữa bọn họ có một cộng đồng nhỏ các thương nhân tới lui Đại Việt buôn bán chấp nhận loại tiền mệnh giá cao này và giao dịch cùng nhau.

Nói thì dễ nhưng sau 4 tháng thay đổi cả một cơ cấu tiền tệ liệu có nói điêu hay không?

À vâng hơi điêu thật nếu là Đại Việt của lũy tre làng.

Đại Việt luy tre làng thậm chí còn không thèm dùng đến tiền, chơi vật đổi vật. Lúa đổi gà, gà đổi vịt, vịt đổi áo quần..v.v…..

Thứ nhất kinh thương không phát triển thì thủ tiền làm gì? thủ thóc trong nhà cho lành.

Nhưng từ thời Ỷ Lan công thương đã được đẩy một tí, công lao Tống Kiệt cũng khá khi cũng góp phần đẩy rất mạnh kinh thương mặc dù mắc sai lầm ngân hàng tí nữa làm vỡ nợ. Để một đống nợ nần lại cho Ngô Khảo Ký và Lý Từ Huy giải quyết.

Nhưng cái Tống Kiệt làm được cho Miền Bắc Đại Việt đó là một mội trường thực sự kinh thương trao đổi hàng hóa thông qua số lượng tiền đồng khổng lồ của Tống- Nhật- Tham Phật Tề đổ về đây. Công lao này không thể nói là không cảm ơn hắn. Tội ra tội, công ra công phải minh bạch.

Đã có một xã hội tiệm cận thương nghiệp hóa của Thăng Long thì Lý Từ Huy với sức mạnh Bố Chính cùng hệ thống ngân hàng hoàn thiện rất nhanh biến nó thành xã hội thương nghiệp thị trường thực sự.

Nếu để Lý Từ Huy từ đầu phát triển từ một con số không cả vùng rộng lớn ½ diện tích Đại Việt này thành xã hội thương nghiệp thì 3 năm là không thể. Nhưng có Tống Kiệt đặt nền móng cho nên 3 năm là có được.

Đó chỉ là điều kiện cần, điều kiện đủ là ngân hàng và thói quen sử dụng ngân hàng của Đại Việt dân mới chính là nguyên nhân chính yếu dẫn đến tình trạng chấp nhận tiền có mệnh giá lớn.

Như đã nói trước đây. Thằng Kiệt tào lao quản lý ngân hàng không co sổ cái, chi nhánh không rõ, mực giấy đều có thể giả dẫn đến rút tiền lung tung khiến Thăng Long Hoang Gia Ngân hàng tí tèo.

Nhưng sự kiện đó cũng chứng minh một điều nhân dân gửi tiền ngân hàng là nhiều. Và càng nhiều hơn khi Lý Từ Huy tiếp nhận Ngân Hàng Thăng Long và làm nó quy củ hơn. Uy tín cũng nâng cao gần ngang tầm Ngân Hàng Bố Chính.

Khi ngân hàng có uy tín dân sẽ gửi vì dấu tiền ở nhà sẽ có nguy cơ hỏng , mất trộm ,cướp ( mặc dù giờ ko còn trộm cướp ở Thăng Long). Gửi tiền ngân hàng chưa bao giờ rút khó khăn đó là tiêu chí hàng đầu, tiếp theo đó là gửi ngâm hàng có lời. Đối với nông dân , thợ thủ công, công nhân, hay thậm chí sĩ nho , quan lại những người không biết cách dùng tiêng lời sinh lời sẽ cảm thấy đây là tuyệt hảo nơi kiếm tiền.

Do đó đây mới mà nguyên nhân chính dẫn đến tiền mệnh giá cao được chấp nhận nhanh.

Vì người dân cần tiền mới rút, rút là tiêu rồi, đâu có cất dấu tiền mệnh giá cao đâu mà sợ. Cất dấu là sổ tiết kiệm mà. Tiền trong đó ghi rõ số đồng sao sợ mất?

Như vậy không có nỗi lo cầm tiền mệnh giá cao nhưng thiếu cân nặng cho nên dân chấp nhận, đã chấp nhận sẽ sử dụng, bốn tháng chưa thành thói quen thì 4 năm.

Nói chung Ký làm liều nhưng thành công.

Tháng 11 đã đến . Trời lạnh, gió bấc phong hàn đã nổi.

6 tháng luyện binh dòng dã , 5 tháng chuẩn bị cầu đường các tuyến cuối cùng. Sáu tháng trù bị quân lương khí giới.

Tây An Vương Thống chế Đại Việt quân dưới sự tiễn đưa của Thánh Vương Ngô Khảo Ký đã dẫn hơn bốn vạn đại quân trùng điệp tiến lên Tây Bắc.

Đại quân một màu sắt thép giáp mão sáng choang, quân dung chỉnh tề, gươm đao sáng láng. Người ngựa chỉnh tề lũ lượt kéo nhau khỏi kinh thành mà đi về Phú Lương. Từ đây sẽ lập Đại bản doanh ở Thái Nguyên sau đó Đánh lên Tây Bắc. Mục tiêu chính Lâm Tây… tiếp theo là Châu Phong và Vị Long.

Trong đó Lâm Tây khá quan trọng… trước khi Medang và Lavo tới thì Lâm Tây được xếp hàng tối quan trọng, nay chỉ được xếp hàng khá quan trọng .. vì sao xin hạ hồi phân giải.

Tiễn biệt đại ca thì Ngô Khảo Ký tiến vào bước kế hoạch tiếp theo của âm người.

Trao đổi hàng hoá. Công ty tư nhân ở Đại Việt chỉ chiếm 25% tổng thương ngạch suất khẩu, Bố Chính Tân Bình Lộ- Thăng Long chiếm 85%.

Không phải triều đình ăn bẫm mà các mặt hàng công nghệ Đại Việt toàn là độc quyền. Công nghệ không thể lộ nếu không cả Đại Việt đi ăn cám hết. Cho nên thương nhân Việt thông thường là đại lý cấp 1. Cả triều đình và thương nhân sẽ thống nhất giá xuất khẩu để triều đình không có phá giá thương nhân Việt.

Cho nên Thương nhân Việt rất mạnh, giàu cùng phát triển nhưng mặt hàng xuất sứ hàm lượng cao đều là triều đình. Thương nhân là ăn giá chênh lệch buôn bán đã đủ no trợn mắt.

Nhưng này Đại Việt tình trạng bạc thừa đồng thiếu đã lộ.

Âm ngân Ngô Khảo Ký đã tính trước từ lâu.

Mọi người nghĩ hắn sản xuất tiền mệnh giá chỉ để thoả mãn nhu cầu kinh thương của Đại Việt?

Nhầm nhầm nhầm.

Thằng này có bao giờ làm việc một mục đích?

Hằng Châu – Tô Châu- Kiến Nghiệp- Hứa Xương bốn cái ngân hàng Đại Việt to vật vã mở ra.

Đây là điều khoản từ trước lúc ký hiệp nghị. Có thể mở dịch vụ tài chính tiền tệ buôn bán tự do. Ký đã gài là gài từ thủa lọt lòng mẹ.

Ban đầu Đại Tống nghĩ đây giống như Tiền Trang của bọn họ nhưng không phải.

Nghiệp vụ của Ngân Hàng phức tạp hơn nhiều lắm.

Các nhân viên đào tạo quy củ, thuộc hạng giỏi nhất của Đại Việt có mặt nơi này.

Khốn nạn nhất là máy in. Chữ tàu không có ghép được như chữ latin cho nên đành chơi trò xếp chữ. Mấy ngàn chữ cơ bản cho ngân hàng được chuẩn bị sẵn nơi này. … Làm sổ tiết kiệm. Hoặc giấy gửi tiền ngắn hạn.

Được rồi gửi tiền đồng có lãi, gửi bạc không có lãi. Đây là mục đầu tiên.

Mục thứ hai thu mua đổi ngoại tệ vàng bạc. Tất cả các loại tiền tệ, vàng bạc đều có giá mua vào bán ra. Mua vào rẻ bán ra đắt. Nhất là đối với vàng và bạc.

Bạc mua vào 610 đồng Tống, bán ra 630 đồng Tống.

Tiền Đại Việt Đồng/ Tống Đồng 1/1,15.

Chấp nhận đổi tiền mệnh giá cao Đại Việt không hạn chế số lượng.

Eo ơi.

Thương nhân Tống thấy thoải mái hẳn. Lúc này Tô Châu, Hàng Châu- Kiến Ngiệp là ba cái thương cảng duy nhất của Đại Tống thông thương ngoại giới.

Có Ngân Hàng Đại Việt ở đây cho đổi tiền từ mệnh giá cao qua Tiền đồng Tống thì cớ gì mà không xài tiền Việt Mệnh giá cao?

Cho nên tiền mệnh giá cao Đại Việt đã thâm nhập vào Đại Tống thông qua ngân hàng. Còn khả năng phá hoại kinh khủng của nó ra sao thì hôi sau sẽ rõ.

Ký đang đợi ngân hàng xây ở Đại Tống lên men cùng bóp Tống bẹp thì tin dữ đến.

Tống Kiệt chạy rồi.

Cả Chola và Ký đều bị chó này lừa một lần nữa.

Thật không biết nói gì hơn rồi.

Thật ra Tống Kiệt đã lừa đảo cả Ngô Khảo Ký lần “anh em” kết nghĩa Kulottunga vua Chola.

Tống Kiệt nào có thật dám ở lại nơi này.

Hắn có thể tin Ngô Khảo Ký nói thật, có cái hệ thống kia cũng có thể tin nhưng hắn không tin Ngô Khảo Ký buông tha hắn.

Nói thẳng thừng Tống Kiệt khá thông minh, chỉ là bản lĩnh của hắn lại là một tay mơ về quân sự cùng cơ khí nên bị lép vế thôi. Còn nói về tính người Tống Kiệt có thể thua Ký nhưng hắn không thua nhiều.

Sự việc ở Thăng Long , Tống Kiệt thua vì Ký quá mạnh, Lý Từ Huy phát triển Bố Chính quá hoàn hảo. Nếu là một đấu một, Ký lại đi xa nhà như vậy, Kiệt chắc chắn thắng lợi.

Nhưng so sánh là khập khiễng. Nếu không có Huy thì Ký cũng không dám bỏ nhà đi xa. Lúc ấy tình thế khó nói.

Bắt được đám nô lệ Âu Phi, Tống Kiệt ngay lập tức nghĩ kế hoạch đào thoát lần hai, cho dù nơi đây hắn có vẻ đứng vững bước chân rất ổn.

Nhưng Kiệt sợ, rất sợ Cẩm Y Vệ, hắn người Hán Mân hiện đại nên có cái tư tưởng ấy không gì lạ, tivi truyện đọc , phim ảnh đều khủng bố miêu tả về thứ này khiên Kiệt sợ.

Càng sợ hơn là Cẩm Y Vệ Đại Việt mò ra nơi ở của hắn đưa thư.

Tống Kiệt nghĩ nghĩ lúc nào cũng có một con dao treo trên đầu hắn vậy.

Cho nên Tống Kiệt phải chạy càng xa càng tốt tên khốn kiếp Ngô Khảo Ký kia. Còn việc thợ săn tiếp theo, chờ tìm được Tống Kiệt hắn hãy bàn.

Vậy nên thằng tặc này lại lên kế hoạch chạy.

Đầu tiên là liên lén lút liên hệ cùng Thanjavu và Kanpipuram hai đối thủ của vua Chola Kulottunga II. Chính thời gian ngắn trước đây Tống Kiệt còn giúp Kulottunga II đánh hai thằng này dẹp yên Chola nội loạn.

Nay vì chạy trốn hắn sẵn sàn sau lưng giao dịch cùng đám này để bọn này mở đường hắn tới Ả Rập vùng đất.

Mấy tháng này là Tống Kiệt đã lên kế hoạch đường chạy trốn , bố trí nhãn tuyến đến trước, mua chuộc thương nhân và ngoại giao với những vùng hắn sẽ đi qua.

Lần này Tống Kiệt được bổ xung rất nhiều tàu mới chắc chắn chuyên đi biển xa.

Tàu Thăng Long vẫn mang đập tính chất thuyền sông, chạy lăng quăng biển gần như Từ Thăng Long đi Vân Đồn hay từ Thăng Long đi Quỳnh Châu cảng.

Nhưng cái Tống Kiệt cần là thuyền vượt Ấn Độ Dương. Cho nên lần này Kiệt đi toàn thuyền lớn.

Bán pháo lởm, thuốc nổ cho Thanjavu và Kanpipuram, đổi lại lượng lớn diêm tiêu cùng lưu hoàng.

Mua chiến hạm lớn của vua Kulottunga II sửa đổi qua qua sàn thuyền để dựng pháo.

Hắn cho đúc thêm rất nhiều pháo lởn.

Công nghệ dù là rác nhưng có sẵn công tượng Thăng Long hắn vẫn đúc được pháo mà Tống Mân hay Thế gia Đại Việt chưa làm được.

Sắt non ra lò hơn 300kg không đủ để đúc pháo 120 ly dài 1m7 vì như vậy mỏng, sắt non chịu không nổi nên chuyển thành đúc ngắn hơn, chỉ có 1,4m , từ đó thành dày hơn.

Độ nhớ của sắt non thốt đổ khuôn khá được cho nên mười lần đổ khả năng thành công 3-4 lần.

Khuôn là khôn gang nên có thể tái sử dụng.

Đủ pháo đủ thuyền lớn lạ đủ thuỷ thủ lương thực, tuyến đường phía trước đã chuẩn bị. Vậy là Tống Kiệt vọt lần nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK