Có cái gì việc ngoài chuyện mượn binh của Ngô Khảo Tích.
Đại Tống nói chung là tự tin thật, nhưng mà vẫn hơi kiềng kỵ binh Tây Hạ. Nói chung nếu mượn được thêm chút binh của con rể Ngô Khảo Tích thi Cao Tuyên Nhân Thái Hậu cảm thấy an toàn hơn nhiều.
Đại Tống không thể để thua thêm một trận chiến quy mô nữa. Còn thua nữa thì thể diện triều đình hay Hoàng Tộc coi như ném sạch.
Đức An công chúa khó xử. Bời lẽ lúc này Đại Tống không em nàng làm mật thám gì, thế nhưng mượn binh Tích đó là chuyện kinh thiên địa nghĩa. Cũng coi là chuyện riêng của gia đình Tích vì lúc này Tích đã là Vua của Tây Việt, có tính độc lập tự chủ nhất định. Cho nên Cao Tuyên Nhân hỏi ý của Đức An muốn nhờ công chúa này thuyết phục chồng xem sao.
Nhưng Đức An lúc này toàn tâm toàn ý cho chồng, con cho nên không khuỷu tay hướng ra ngoài, nàng không muốn Tích động binh lắm, bởi lẽ Tây Việt vừa định không lâu, có một ngàn lẻ một việc đang dang dở. Ngay cả đến Vương Đô còn chưa xây ra hồn, vợ con Tích vẫn còn phải gửi ở Thăng Long đây này.
Cho nên trong thâm tâm thì Đức An thật không muốn mở mồm nói chuyện này với Tích chút nào. Nhưng bên tình, bên nghĩa biết phải làm sao?
Bí quá Đức An dựa ngày hôm nay được gặp anh chồng mà hỏi.
Nói thật cảm giác của Ngô Khảo Ký để lại cho đám em dâu chính là như người thân , có thể đơn giản hỏi han ý kiến, và Ký luôn thật tâm tư vấn trả lời. Miễn là không đụng chạm lợi ích quốc gia.
“ Em dâu nghĩ phải, Tây Việt lúc này động làm sao cho được? Lại nói Tây Hạ không dễ đánh đâu. Chiến tướng ra hồn của Đại Tống đều không trốn thì chết. Lúc này đánh Tây Hạ ... khó nói” Ngô Khảo Ký nói thật.... Vương Thiều bị giáng chức, Đặng Ngãi còn bị thôi hẳn chức vụ về làm thứ dân, Quách Ùy tự Vẫn, Thẩm Tông Cồ đầu hàng Đại Việt. Cổ Cấn Lặc chết trận, còn đúng mỗi Trương Thủ Tiết tạm có thể đánh trận nhưng trình độ vẫn chưa đủ làm soái
“ Vậy nên phải làm sao? “ Đức An lo quýnh cho nhà mẹ đẻ.
Ký còn đang liếc công chúa Cao Ly mà đau đầu này.
Họ Lý ở Cao Ly mà đánh họ Vương, cồn chúa này không hiểu đại nghĩa không biết phân ra ranh giới cùng Cao Ly thì rất mệt.
“ Em dâu gửi thư nói với nhà mẹ đẻ , muốn Tích xuất quân cũng được, nhưng hắn phải là chủ Soái dẫn quân Tây Chinh ở Đại Tống. Quân Tây Việt không thể động…. Thang Long ra 2 vạn quân giúp Tống. Mọi chi phí Tống phải lo theo đúng quy cách của Đại Việt”
Ngô Khảo Ký đưa ra quyết định, tung đám bầy nhầy Đại Việt vào chiến trường khốc liệt Tây Vực, tuy không phải sống mái gì đánh giết nhưng phải cho bọn chúng hiểu thế nào là khổ sở. Muốn làm được điều này thì chủ soái phải là Tích Ca.
Chỉ có Tích làm chủ soái thì Ký mới yên tâm giao quân Đại Việt đi Tây Vực.
Nói chung thì Tây Vực bầy nhày đủ rồi, cũng nên chia ra làm 2 nửa… một về Tống, một về tay Tước.
Ký cũng tìm việc cho thằng Tước làm , tránh thằng này thật sự điên khùng mà đánh qua tận Châu Âu.. đến lúc đó đại chiến Âu Á nổ ra không phải chuyện đùa.
Tước tham vọng thì Ký hiểu, nhưng Đế Chế quá rộng lớn , dân lại thưa thớt thực sự không phải ý hay cho tương lai.
Nói chung Tước bắt lấy Tây Hạ thu thế một lần từ Đại Tống con đường Tơ Lụa là đủ giàu. Dọc tuyến đường phía sau chỉ cần xây dựng tiếp tế, dịch vụ là đủ.. thậm chí có tiền xây cái đường sắt… Ký cho mấy toa tàu hơi nước… sợ gì không phát triển?
Đàu tàu hơi nước của Đại Việt đã đi đến những bước cuối của nghiên cứu rồi…
“ Thật… thật sự anh chồng cho quân giúp Tống sao? “ Đức An mừng quýnh...
“ Giúp… nhưng phải nhớ rõ.. Tích làm chủ soái… và Đại Tống phải trả đủ lương cùng nuôi 2 vạn quân Việt theo tiêu chuẩn của Đế Chế” Ngô Khảo Ký nhắc lại một lần nữa.
Phải nhắc kỹ điều kiện nếu không sau này hiểu sai lại cãi nhau.
Cơ hội khó có được. Đem quân đi giúp Medang Lavo vì gấp gáp cho nên điều vội lão bịn, tinh nhuệ. Bọn quỷ này tư tưởng cứng cầm gì rèn luyện.
Cho nên lần này đi Tây Hạ là 2 vạn tân binh cùng các thành phần hữu khuynh.
Trường học không dạy được thì ra trường đời, mà thao trường không học được thì ra chiến tường chân chính mà học… Ngô Khảo Ký lần này chơi rắn một lần cho đám binh sĩ cà chớn kia biết mặt.
Đức An thì vâng vâng dạ dạ, thay mặt con cảm ơn Đại Bá liên tục.
Thật lần này nàng mở mày mơ mặt, cầu Tây Việt xuất quân không ngờ Anh Chồng nể mặt để quân Đế Quốc giúp Đại Tống.
Trong này có bao nhiêu vinh dự thì tự nàng hiểu.
Ngô Khảo Ký làm vậy có nhiều lý do của hắn. Sau một thời gian bỏ hết công sức tung thám báo mật vụ khắp Đông – Bắc Á… hắn chưa thấy được nhân vật nào khả nghi là hunter cả.
Hunter mà nổi bất thường nhìn qua biết liền, Hunter mà chìm thì đếch cần quan tâm thể loại vô dụng ấy.
Cho nên Ký khá nghi ngờ Hunter ở Trung Á hay Tây Á, có thể là Châu Phi hoặc Châu Âu .
Nếu quả thật có chuyện đó thì sau mười hai mươi năm khả năng đại lục chi chiến rất cao. Đông Tây chắc sẽ có trao đổi chiêu thức… lúc ấy cả Đông- Bắc Á nên thành một khối.
Ký đang có cơ cấu biến Đại Tống thành sân sau ví như USA biến các quốc gia Nam Mỹ thành sân sau vậy.
Cho nên lúc này cách đối đãi cùng Đại Tống sẽ thiên về giao hảo qua hệ kinh tế cùng ngoại giao. Thậm chí có thể thành lập liên minh quân sự với Tống khi cần.
Những tư tưởng như hận thù dân tộc, trả thù quá khứ, hay vì tường lai chuyên TQ áp bách dẫn đến lúc này mù quáng triệt hạ người Tống thì đúng là nực cười.
Nếu vẫn còn ấu trĩ uy nghĩa kiểu đó thì đã uổng công 15 năm trưởng thành của Ngô Khảo Ký ở thế giới này rồi. Thật ra việc làm triệt hạ Đại Tống là Ngô Khảo Ký có nghĩ đến khi hắn mới xuyên không về thời đại này. Trong tương lai có nhiều sự kiện dẫn đến sự thù hằn của hai dân tộc.
Nhưng càng trưởng thành, càng leo lên địa vị cao thì Ngô Khảo Ký lại càng hiểu rằng ý nghĩ đó là viển vông và thiếu thực tế. Nó chỉ dành cho những kẻ mơ mộng viết tiểu thuyết tự sướng trong tâm tưởng khi bất lực với thực tế xã hội mà thôi.
Ngô Khảo Ký đang sống là sống cùng người Tống của Tống Kiệt 11 và bọn hắn không phải chịu bất kỳ trách nhiệm nào do dân tộc Hán gây ra trong tương lai. Đồng thời người Tống cũng không phải chịu trách nhiệm cho triều Hán hay triều Đường. Bọn hắn chỉ phải chịu trách nhiệm do chính bản thân triều Tống gây ra trong thời đại này mà thôi.
Nếu cứ ăn bám quá khứ và ăn vạ tương lai thì thế kỷ 21 người Chăm sẽ nói gì với thế hệ ngườ Việt hiện đại?
Cho nên cần tách biệt cực rõ giữa quá khứ, hiện tại, cùng tương lai nếu đứng trên cương vị là một người lãnh đạo của Đế Chế, một người quyết định vận mệnh của dân tộc. Là bạn hay là thù trong tương lai đều có thể từ những bước đi ngày hôm nay ảnh hưởng đến.
Lẽ dĩ nhiên không bao giờ được quên dã tâm bành trướng của phương Bắc là luôn có. Nhưng Đại Việt cũng có dã tâm vậy. Cho nên quan hệ giữa quốc gia với quốc gia đó là hợp tác nhưng cũng là dè chừng nhau. Không có kiểu quan hệ của mấy nhóc con theo kiểu tư duy cực đoan được.
Hiện đại Tống và Đại Việt đang rất tốt, dựa vào các mối quan hệ tốt đẹp cùng hợp tác kinh tế mà Đế Chế Đại Việt có thể đủ tài nguyên để cung cấp cho những bước phát triển không tưởng. Chính vì lý do đó chẳng có lý do gì để đem thù hằn quá khứ, ăn vạ tương lai để phá hủy một mối quan hệ cùng nguồn lợi như vậy. Đó chính là suy nghĩ của Ngô Khảo Ký lúc này. Một Đế quân có trách nhiệm và có tầm nhìn suy nghĩ.
Lại nói bữa tiệc này rất nhanh kết thúc trong hân hoan của cả chủ nhà và khách khứa. Ngô Khảo Ký lại một tay bồng bế , một tay kẹp nách , cái vai thồ thêm một đứa mà ra về. Quân vương tuy có uy nghiêm nhưng lại gần gũi bình dị. Đó là cảm giác Ngô Khảo Ký đem lại cho những người xung quanh.
Chuyện để Ngô Khảo Tích làm chỉ suy Đại Soái ở Đại Tống không đơn giản, chưa chắc các sĩ quan tướng tá Đại Tống sẽ đồng ý. Nhưng đó là điều kiện tiên quyết của Ngô Khảo Ký nếu như Đại Tống muốn nhận được sự hỗ trợ quân sự. Chuyện này còn phải bàn với nhau một cách dài hơi trường kỳ.
Quá trình đàm phán vẫn còn rất lâu, việc này Ký cũng thông báo co Ngô Khảo Tích biết rồi.
Thời gian này Ký cực kỳ bận rộn... hắn không những phải tham gia vào thiết kế nhà máy điện hạt nhân ở ngoại ô Thăng Long, Thằng này còn phải tham gia vào những bước cuối cùng trong công nghệ vật liệu tổng hợp.
Phải rồi. Đại Việt đã chế tạo rất nhiều đất đèn, phần lớn được dùng cho phân bón cùng công nghệ hàn gió, nhưng đất đèn sẽ là sản phẩm nguồn tạo nên Acetylene (C2H2). Mà bất kỳ ai có một chút kiến thức hóa học hiện đại sẽ hiểu được Acetylene quan trọng đến như thế nào trong ngành công nghiệp hóa chấn và là tiền chất của rất nhiều sản phẩm công nghiệp hóa chất sau này.