Thật Benjamin Huy Tuấn may thôi, ở đây Đao Dammacus quá nôi tiếng nên hàng ăn theo cũng có giá . Nếu ở Đại Việt thì thứ hàng này sẽ bị lôi ra thử chất lượng, không cần biết vân hay không vân, cứ chém với đao trơn xem kết quả ra sao. Nếu so kiêu đó thì Đao Damascus fake chỉ nhỉnh giá hơn đao trơn không vân một chút.
Ba ngày oanh kích liên tục. Tường thành sập mấy nơi tạo thành những đống đá khổng lồ. Nơi này không thể khắc phục cũng không thể đứng phía trên chiến đấu có bao lợi thế.
Cho nên phiến quân trong thành rất hoảng. Họ không thể làm gì những cỗ máy bắn đá kỳ quái kia, chúng quá xa để vũ khí tên nỏ, hay Captapult, Trebuchet kéo vươn tới.
Tổ chức quân đội đi ra phá huỷ máy bắn đá thì bị Kỵ binh Do Thái cùng Kỵ binh Hồi giáo đánh cho tè ra quần, chết mấy trăm mạng mới về được.
Phiến quân đặc biệt sợ đội lạc đà phủ đầy giáp lưới kinh khủng của người Do Thái. Quá mạnh mẽ và đáng sợ, bọn họ có nỏ mạnh, giáp nào cũng xuyên được, bọn họ có trường thương rất dài có thể xuyên thấu ngươi trước kho ngươi nhận ra đây là đâu.
Tại sao lại vậy.
Thương của kị sĩ Châu Âu loại Kapio ròn gãy chưa xâm nhập thế giới Tây Á. Ở đây toàn Demi-lance thương, nhưng không có gỗ tốt để làm nên Demi-lance không thể chế quá dài.
Ví như giáo của Macedonia rất dễ chặt mũi. Và cũng có nhiều báo cáo của các bộ binh Châu Âu có thể chặt mũi giáo bằng trường kiếm sắt rèn.
Dạ các anh cầm kiếm sắt rèn qua chặt đầu thương bằng gỗ sam ngâm dầu của Đại Việt em với? Có mà chặt vào mắt.
Đừng thấy các vụ báo cáo giặc Oa cầm đao nhật chém mũi thưng quân Minh như chép củ cải.
Đó là Đao nhật quá bén và Minh Mạt cái thời ấy đầu tư cho quân đội toàn bị tham nhũng lấy đâu ra gỗ tốt lại còn ngâm dầu chế tác công phu thương?
Thân thương tốt một là chắc, hai là đàn hồi, chắc như sắt rèn (Wrought iron) vậy, không nói ngoa đâu, ở Đại Việt, Bắc Việt, Quảng Đông , Phúc Kiến có quá nhiều loại gỗ tốt có thể so sánh cường độ với (Wrought iron). Cho nên muốn dùng kiếm làm từ (Wrought iron) mà chặt là không thể. Kiếm (Wrought iron) chỉ có thể đi chặt gỗ nhẹ xốp ở Châu Âu thôi. Nên nhớ thương dài đầu thương nó lung lay và dàn hồi như cây tre vậy, chặt vào nó còn trượt đi, nêu là gỗ sam thì nói thật chỉ có đao nhật chất lượng tốt may ra chặt nổi.
Lại nói đến thương của người Do Thái, tuy không so nổi gỗ tốt Đại Việt nhưng so với gỗ nơi này đã quá tốt, cá thương gỗ ép thừa sức chế thương dài 2m8-3m mà không sợ bị chặt đầu bị gãy khi chiến đấu cường độ trung bình.
Cho nên thương dài có lợi hơn Demilance ngắn tầm 1,8-2m của quân Kito. ( Cả Kito, Hồi giáo đều dùng chung loại này).
Nói thẳng Macedonia trường thương binh sở dĩ có thể cầm thương dài đến vậy mà nhảy nhót vì thương của họ nhẹ lắm. Nếu như dùng đinh lim sến táu của Đại Việt thì bố Macedonia cầm được. Điều này dẫn đến giáo của họ cũng dễ bị chặn gãy nếu thực sự phe đối phương có vũ khí đủ tốt, đủ sắc như thép tôi.
Lại nói về phiến quân thủ thành Miyeh bị đánh cho tè ra quần. Nào dám ra nữa, họ hoảng loạn trong thành gửi tin tiếp viện tới Synda.
Từ phía thành Synda phiến quân chủ lực cũng có tăng viện cho nơi này nhưng không nhiều. Bởi vì kỵ binh của Batukan cũng kiên tục đánh ra tập kích, nếu không đủ quân thậm chí chủ lực của phiến quân Kito sẽ chết dở với kỵ binh tinh nhuệ Turk.
Hôm nay sau 4 ngày chờ đợi cuối cùng trọng giáp cũng tới.
Lần này Benjamin Huy Tuấn chơi trội hơn, hắn biết mặt hàng này sẽ bị chú ý nên trên ngực giap mỗi tấm đều ghi hai chữ Đại Việt bằng chữ quốc ngữ.
Đi tìm nguồn gốc xuất xứ đi, giỏi đi mà tìm.
Chỉ cần cắn chết là mua được từ Thương nhân Ấn, mà nghe nói thương nhân Ấn mua được ở một nơi rất xa phương đông quốc gia. Đi mà tìm.
Hamad Ald Hasamand tò mò xem xét lật qua lật lại đám trọng bộ giáp này nhưng hắn chỉ thấy những thứ này giáp hơi dày một chút cũng không có gì đặt biệt. Thật bằng mắt thường sao phân biệt được thép hay sắt rèn cơ chứ.
100 bộ giáp, 100 khiên Viking, 100 rìu Viking.
Tại sao Benjamin Huy Tuấn dùng rìu Viking? Tất nhiên vì hắn cũng giống Ký, có nhiều tư duy trùng hợp là bình thường.
Cảm thấy rìu trong những pha cận chiến này tác dụng hơn thì dùng thôi.
Lần này 100 người Do Thái to lớn trẻ tuổi được thành lập được hơn chục ngày mặc lên chiến giáp lưới phủ ngoài giáp nặng. Lặc lè bước đi, tay cầm Rìu Viking, tay cầm khiên.
Đi theo sau họ là 300 tên binh Ả rập đã xuống ngựa, một tay khiên một tay kiếm cong.
Xếp sau nữa là 500 bộ binh do thái tay cầm nỏ Genoa.
Đây là nỏ cánh gỗ hoàn toàn.
Tìm được một mẻ thép có chất lượng để làm cánh nỏ khó, thà ép gỗ cho nhanh.
Không bền thì thay, thế thôi.
Cánh nỏ gỗ tuy không thể đạt 150 lbs do nếu chế quá dày lại dễ gãy cho nên dừng ở 120 lbs nhưng đã rất rất khủng bố trong khu vực.
Đây là một trận công kiên chiến điển hình thôi, không có gì lạ cả.
Mở màn là máy bắn đá hơi chỉnh góc độ bắn dồn dập vượt qua đống đá mà tường đã sụp xuống tạo thành.
Tiếp theo đó là nhịp trống vang lên, đoàn quân tiếm bước.
Hộc hộc .. hây a.
Do Thái 100 binh dẫn đầu toàn là thanh niên to cao khoẻ mạnh, mặc giáp 27kg vẫn có thể trong thời gian ngắn hành động.
Chiến đấu dưới lá cờ David xanh gia trời, chiến đấu dưới lãnh tụ Benjamin tiên tri. Họ nguyện ý, họ bằng lòng tử vì đạo.
Máy bắn đá vẫn bắn yểm hộ mạnh mẽ cho đến khi hàng quân đầu tiên cách tường thành 70m mới dừng…
Đội quân trùng điệp đi đến mà không gặp phải tấn công từ vũ khí tầm xa.
Máy bắn đá lập công lớn.
Trọng bộ binh Do Thái tiến đến 50m thì trong tường thành sau đống đổ nát tên bắn ra như mưa rào. Nhưng vô ích , giáp thép quá dày lại khá kín, những chỗ hở đa phận dùng kiên che đi rồi. Mũi tên sắt rèn không đủ sắt lém để chơi cùng thép tôi.
Leng keng lụp bụp bụp mũi tên trúng giáp mà văng ra.
Mũi tên trúng khiên cũng không xuyên được , gỗ này đã là gỗ ép tốt được gá với nhau trên hai dãy thanh thép song song gia cố, rất bền, trung tâm khiên cái tâm bằng đồng được thay bằng thép rất khó tổn thương.
Có điều đám Arab binh đi sau hơi khổ, Lamellar sắt non lá giáp của họ khó chống lại cung cứng tên nặng. Bắt buộc phải giơ cao khiên lớn lấp ló che trốn, đôi khi là trúng tên gục xuống.
Nhưng cũng may mắn cho binh Ả Rập , họ không bị hành hạ lâu vì…..
Zéooooooooooooo
Một loạt tên thép như châu chấu bay qua đầu họ lao vào trong thành sau tường đổ.
Nỏ binh Do Thái đánh trả, họ tầm bắn xa hơn cho nên có thể đứng bên ngoài tầm tên của địch mà bắn áp chế.
Lần này người Do Thái bắn tên dài, độ nặng trung bình, xuyên giáp giảm đôi chút nhưng tầm xa tăng nhiều.
Bên kia thành tiếng kêu la rên rỉ, tiếng chửi bới khóc than vang lên.
Phải nói bọn Nỏ thủ không tồi.
Đám này dựng kiên lớn chống lên sau đó đứng sau núp núp nạp tên chuẩn bị xạ kích.
Quân trong thành bắn ra nhanh hơn nhưng không hiệu quả. Còn đám nỏ thủ của người Do Thái xạ kích tên vào thì lần nào cũng thu gặt nhiều sinh mệnh, nói chung phiến quân ở đây trong bị tồi, họ thậm chí còn không đủ khiên chắn ra hồn.
Nhất là mấy tay cung thủ đứng xạ kích quân trọng bộ bịn Do Thái, không may mắt nằm đúng tầm tên của quân nỏ Thủ Do Thái.
Aryeh chầm chậm bước, không khí lúc này như đặc sệt níu níu quấn quanh chân khiến hắn khó bước đi. Ngay cả hít thở đều khó khăn.
Hắn không hề phân tâm Aryeh đã làm đúng theo những gì sĩ quan Liva đã dạy…
Bước chân nhịp đều, cố gắng hít thật sâu, thở ra mạnh mẽ . Phía trước chính là kẻ thù đã từng diệt chủng áp bức người Do Thái, tiêu diệt họ đó chính là giúp người Do Thái đi đến độc lập tự chủ, tự di tìn ngưỡng.
Không người nào không kẻ nào có thể ngăn cản người Do Thái tự do tín ngưỡng Đức Chúa ( Yahweh) cả. Dưới sự lãnh đạo của Tiên tri Benjamin chắc chắn chúng ta sẽ thành công.
Nhưng khó thở quá.
Aryeh không chịu nổi.
Hắn đột ngột hét lớn một âm thanh vô nghĩa như một tiếng dã thú gầm gừ. Tên hắn là Sư Tử, cho nên hắn muốn làm một con sư tử thật sự.
Bớt khó thở, không khí loãng hơn, hắn như tham lam hít lấy không khí.
Aryeh đã nhìn thấy địch thủ, bọn chúng xếp thành hàng dài phía trên bãi đá đổ nát.
Là quân La Mã… không thể sai. Đây chắc chắn là quân Đông La Mã. Mũi sắt chóp nhọn, áo giáp lamellar từng tấm sắt rèn ở phía trong áo chẽn kiểu Coptic dùng đinh tán kết nối. Tay cầm kiên và giáo, tay còn lại cầm một mũi lao.
Là quân La Mã thực hiện chiến tranh?
Aryeh hơi sợ hãi, người Do Thái căm thù người Đông La Mã tàn bạo đối sử với họ và nhiều lần nổi lên chống người Đông La Mã cho nên hiểu rõ người Đông La Mã lắm. Hiểu và có phần sợ hãi.
Nếu Benjamin Huy Tuấn ở đây chắc hắn cười chến chết vì bản thân quá thiếu hiểu biết về Đông La Mã rồi, ít nhất là rất nhiều người ngộ nhận như Ngô Huy Tuấn.
Kiến thức về Đông La Mã của cỗ thân thể này là một mảng trống đã bị mất. cho nên Ngô Huy Tuấn hiểu về Byzantine thông qua những tìm hiểu của hắn trên sách báo tranh ảnh thư viện.
Có nhiều người khi nghĩ đến quân La Mã sẽ nghĩ ngay đến khiên lớn chữ nhật, mặc áo giáp Lorica Segmentata sáng chưng khối hộp. Mũ sắt chân đi sandal da? Đúng rồi, đây là hình tượng mà Ngô Huy Tuấn nghĩ về, cho nên hắn mới loại bỏ Lorica Segmentata không chế tạo.
Nhưng thực tế Lorica Segmentata đã bị các quân đoàn La Mã loại bỏ từ những năm thế kỷ tứ 2. Vì chúng chính là nguyên nhân khiến họ khó có thể mở rộng quân đội.
Lorica Segmentata vì sao bị thải loại? Do nó kém chất lượng hay do nó có nhược điểm gì khiến người ta thay đổi?
Nói thật là nguyên nhân không nằm ở Lorica Segmentata mà nằm ở công nghệ chế tạo lúc này cùng chất lượng sắt rèn.
Đế Chế La Mã mở rộng quá lớn, quân đội cũng tăng nhanh. Mà Lorica Segmentata chế tạo không đơn giản như thằng Ký nó nghĩ.
Haizzzz
Đúng là nắm trong tay công nghệ cho nên nghĩ cái gì cũng dễ .
Thằng Ký là luyện một mẻ gang thép có đến 5-7 tấn chất lượng đồng đều. Thậm chí hắn còn tiến đến chất lượng đồng đều sau mỗi lần luyện thép khác nhau.
Tưng khối thép lớn đồng đều chất lượng đó lại đi qua máy cán để cán thành tấm thép, tấm thép cứ dập cắt là có thể đem ra mài uốn tạo hình cùng đính vào đai da => Lorica Segmentata rồi. NHAH , BỔ , RẺ.
Nhưng nếu thợ thủ công La Mã những người chế tạo Lorica Segmentata ở đây mà nghe thấy tuyên bố trên thì họ sẽ nhảy vào xé miệng thằng khốn nào dám tuyên bố ngu ngốc vậy.
Vậy người La Mã chế tạo Lorica Segmentata ra sao?
Đầu tiên là những thỏi sắt non lẫn sỉ nở được gõ điên cuồng để tách sỉ. Sau đó chính là dùng nhiều tấm này nung nóng đập dính để chúng hàn lại với nhau.
Sau đó người thợ sẽ điên cuồng dát mỏng các thỏi kim loại này. Nó là một công việc đau khổ cần tay nghề cao.
Vì gõ một tấm Segmentata dủ tiêu chuẩn là một công việc phức tạp với điều kiện lúc này.
Không phải thợ nào cũng làm được. Một tấm sắt non được ghép bởi nhiều thỏi sắt non khác nhau về chất lượng lại phải dàn mỏng thành miếng lớn, làm sao để nó không có các vết rạn kết nối mà mắt thường không nhìn thấy được. Rất khó khăn rất lành nghề mới làm được.
Đây chính là tiền thân của việc rèn lên những tấm giáp cho plante full amor thế kỉ 14-17 công nghệ.
Nhưng rồi người La Mã nhận ra nếu còn đi theo con đường chế tạo Lorica Segmentata thì họ sẽ không đáp ứng đủ với việc trang bị cho quân đội với số lượng khổng lồ đang phát triển.
Vậy là họ tập trung qua giáp lưới lorica Hamentata và giáp Lamellar.
Nực cười, những thứ mà Ngô Khảo Ký cho là tốn thời gian chế tác thì người La Mã lại cho là sẽ dễ chế tác hơn.
Do đâu có sự nghịch lý đến khó tin này?
Do Ký có máy cán thép cho nên hắn nghĩ Lorica Segmentata là dễ, mấy thứ Lamellar hay Giáp lưới cần quá nhiều nhân công đan lát tốn thời gian, thời gian và nhân công luôn là điểm yếu của Bố Chính trong thời gian sơ kỳ.
Đối với người La Mã thì sao?
Để gõ ra Lorica Segmentata thì họ cần số lượng thợ lành nghề kỹ thuật cao rất nhiều.
Trong khi nếu chia nhỏ thành việc gõ những phiến Lamellar cỡ 3x6cm thì thợ rèn nào cũng làm được, thậm chí đào tạo ngắn hạn cũng có thể làm.
Việc gõ những thanh sắt thanh dạng sợi cũng có thể lam được thông qua thợ rèn chất lượng vừa phải, từ sợi sắt có thể đan giáp lưới.
Lại nói về Lamellar giáp, gõ phiến giáp không quá khó. Có thể dây truyền sản xuất nó, yêu cầu tay nghề không cao, sẽ không có nỗi lo đứt gãy trong quá trình rèn những tấm lá sắt nhỏ.
Chất lượng các mẻ sắt Lò Bloomery khác nhau cũng không làm nỗi lo, vì chúng là những Lamellar độc lập không có hiện tượng hàn nối đứt gãy của Lorica Segmentata.
Còn đan giáp? La Mã có một đội ngũ nô lệ khổng lồ để làm điều này.
Tới đây mọi người chắc hiểu câu dễ người khó ta, dễ ta khó người.
Hoàn cảnh khác nhau cồn nghệ khác nhau, nhân lực khác nhau nên suy nghĩ khác nhau.
Đối với La Mã nhất là Đông La Mã. Chế giáp Lamellar thuận tiện hơn giáp tấm. Đó là điều chắc chắn. Họ đủ nhân công kỹ thuật thấp để làm điều này. Còn nhân công kỹ thuật cao số lượng ít ỏi được giải phóng để luyện , đao kiếm. Giáo mác.