Thính Lô Ngiễm Phong Chiêu sụt sùi tiễn cha đi . Thính Lô Ngiễm Bá Phong thì vỗ vỗ tay an ủi.
“Chiêu con ở lại nhớ ngoan ngoãn nghe lời Vương gia, chăm sóc ngài ấy, không được bướng bỉnh như ở nhà vậy… nhớ đấy…” Thính Lô Ngiễm Bá Phong làm ra vẻ mặt đâu buồn thương tiếc con gái.
“ Con vâng” Chiêu chỉ biết gật đầu nước mắt rơi lã trã nhìn cha và anh lên xe ngựa đi khuất bóng.
Trên xe ngựa Thính Lô Ngiễm Bá Phong dùng tay phải vuốt cái, vẻ mặt đau thương sót xa con gái lấy chồng xa biến mấy hoàn toàn. Thây vào đó là hương phấn tột độ.
“ Yhaaaaa… quá đã… may mà nhanh chân đến trước cướp được một chức Quân Vương… khặc khặc… đến sau thì hầu tước cũng không còn” Thính Lô Ngiễm Bá Phong nắm chặt tay con trai kìm dữ mình chớ nên xúc động.
“ Con trai… đã kiểm đủ hàng chưa… có thếu sót gì không đó?”
Thính Lô Ngiễm Phong Tiều nhìn qua cha kích động tâm tình cũng lây lan:
“ Cha, ta làm việc ngươi còn không yên tâm. Đủ cả 4 ngàn bộ chiến giáp , trang bị vũ khí đủ cả. Bốn mươi khẩu pháo tốt… thật muốn về quẳng mẹ nó mấy khẩu pháo ở nhà.” Thính Lô Ngiễm Phong Tiều tính tình hay nói bậy nhưng lại là người cực cẩn trọng tỉ mỉ.
“ Bố trí ra sao rồi?” Thính Lô Ngiễm Bá Phong lo lắng hỏi.
“ Hai ngàn thân binh đi theo con để cả lại trông đồ, cho bọn họ thay đổi hết chiến giáp vũ khí mới, cai cướp cũng không được… về nhanh cử người đến vận chuyển” Thính Lô Ngiễm Phong Tiều gõ gõ ngón tay trên lan can xe ngựa tính toán.
“Hay… phải ăn chắc mặc bền như vậy… khốn nạn lão Nộ Lô đến trước chiếm phần hơn” Bá Phong càu nhàu ganh tị.
“ Cha đừng nghĩ nhiều. Trong các bộ Nộ Lô hùng mạnh nhất nhì. Chúng ta thì hùng mạnh nhất nhì từ dưới lên khả năng ăn được Phượng Lô là cùng. Làm người không thể tham lam. Quận Vương đã là rất rất tốt. Có điều cha con ta cùng nhớ kỹ, dưới chướng Nộ Lô nhưng phải bám vào Đế Quốc mới được.” Thính Lô Ngiễm Phong Tiều có vẻ lại như là kẻ bày mưu tính kế mà cha hắn lại nghe lời thằng này.
“ Hiểu rồi, thứ này ai chẳng hiểu… ngươi kiểm tra đồ có cẩn thận không đó, có hàng hỏng hóc không?” Bá Phong vẫn sốt ruột.
“Hàng tinh mĩ cường đại đến không tin nổi, chỉ có một chuyện, mũi tên có vấn đề” Thính Lô Ngiễm Phong Tiều khẽ cau mày.
“ Mũi tên đểu?” Bá Phong giật mình.
“ Cái gì đểu… cha bới nói nhăng, hàng Đế quốc sao có hàng đểu? Để người ngoài nghe thấy… hừ” Thính Lô Ngiễm Phong Tiều doạ nạt..
“ Khặc khặc.. lão phu lỡ lời… mũi tên làm sao?” Bộ Chủ Thính lô hỏi dồn.
“ Phần mũi tên là cương thiết thiên kinh bách luyện còn tốt hơn lưỡi kiếm , đao của chúng ta… nhưng có lẽ để kho lâu ngày thân tên tre trúc hỏng rồi, lông vũ cũng mọt cả… khốn nạn lũ chết tiệt Nộ Lô chắc hẳn cũng bị vậy nên mua sạch cả lông gia cầm của chúng ta.. cha thấy đi ta đã nói bọn Nộ Lô đằng nào chịu thiệt, bán cho lắm vào ngồi cầm mấy đồng bạc mà cười giờ biết kiếm lông vũ đâu ra” Thính Lô Ngiễm Phong Tiều ray ray xoa trán.
“ Đi Hoành Lô xem sao?” Lão Bá Phong xấu hổ hỏi hỏi.
“ Không kịp, ta đảm bảo Nộ Lô đã qua đó rồi, theo tính toán số lượng trang bị của Nộ Lô được Đế Quốc cho phải gấp ba lần chúng ta là ít… số lượng tên của họ khổng lồ , sợ là quét sạch lông vũ ở Hoành Lô rồi…” Thính Lô Ngiễm Phong Tiều chán nản ..
“ Vậy giờ biết làm sao?” Bá Phong sợ hãi…
“ Mua giá đắt từ Nộ Lô chứ sao.. cha ngươi ham đồng bạc vụn, giờ thì hiểu trả giá lại sẽ tốn chừng nào…” Thính Lô Ngiễm Phong Tiều cau có..
“ Nộ Lô thật đốn mạt quá đáng” Bá Phong nghiên răng ken két…
“ Cha bớt nói lại, Nộ Lô dù sau cũng là tương lai Quốc chủ đó…”
Trong lúc Kiều Thạc rắt ríu nhau đi về Đại Lý, Cao Thăng Thái đang đóng quân ở rìa tây của Văn Sơn tạo “sức ép” với Đại Việt và chờ đợi Tống ra mặt giúp lấy lại Mã Quan. Cùng lúc đó Cao Tuyên Nhân Thái Hoàng Thái Hậu Đại Tống bất chấp địa vị gì gả Đức An Công chúa cho Ngô Khảo Tích. Tô Triệt dong chơi và mê tít Thăng Long.
Thời cơ cuối cùng đã đến.
Hai bộ trong năm bộ của Di lão đã xưng thần Đại Việt.
Đại Việt không tiếc hàng tồn kho tống tiễn cho bọn này âm thầm tạo thành một lực lượng mạnh mẽ ở vùng Văn Sơn- Nghiễm Sơn
Hai bộ này tổng có một vạn bốn ngàn quân có trang bị tốt nhất vùng Đại Lý với chiến giáp và vũ khí từ Đại Việt. Số trạng bị cũ của bọn này là giáp da, giáp mây ,vũ khí tốt ( tiêu chuẩn Đại Lý) lại được trang bị cho nô lệ binh. Cho nên mênh mang hai bộ này có đến gần ba vạn quân trang bị hoàn hảo.
Sau một thời gian vận chuyển trang bị đạn dược đầy đủ, Võ Vương Đại Việt quyết định tiến đánh Văn Sơn cùng Ma Lật Pha.
Quân Đại Việt chia hai đường, một đường theo sông Phần Long đã có nhiều thuyền lớn, nhiều chạm chung chuyển tới Yên Mã Sơn hội quân. Chỉ huy chính là Võ Vương Ngô Khảo Tích, thằng này đến khổ, có lẽ đến già vẫn phải bôn ba, lại thêm toàn vợ trẻ, không biết sống thọ nổi không đây. Nhánh quân này của Ngô Khảo Tích dùng chính là quân Tráng _ Hán. Vì đám này có thể đánh tốt ở Đồng bằng cao nguyên phẳng. Năm ngàn quân đến từ Bắc Việt – Lý Càn Nhân. Năm Ngàn quân là hội tụ của Quế Lâm Tráng và Thẩm Tông Cồ- Hán quân.
Đường xuất quân thứ hai là Ngô Cẩm chỉ huy năm ngàn Mường Binh, hai ngàn Miêu Binh, hai Ngàn Di lão binh Mã Di Thành. Đường thông từ Tu Long Trại đi Ma Lật Pha sau nhiều ngày đã gần hoàn thiện tận nơi, chỉ còn 5 km đường rừng, sẽ không tiếp tục thi công tránh động tĩnh.
Yên Mã Sơn.
Lúc này không ai có thể tưởng tượng nổi ngọn núi nhỏ này bên trong rừng cây đã bị gạt phăng một khoảng trống to lớn. Chỉ có thể đi máy bay mới phát hiện được khoảng trống này.
Cả một cánh rừng xanh đẹp đẽ bị phạt trụi một khoảng tròn đường kích mấy trăm mét chỉ còn lộ lại những gốc cây trơ trọi bị cưa bằng phẳng nơi đó.
Nói đến Đại Việt lúc này thì phải nói đến sự tàn phá thiên nhiên kinh hoàng.
Vì phụ vụ cho nhành tiềm công nghiệp sản xuất của mình 6,7 triệu người Việt sức phá huỷ thiên nhiên đã bằng 50-60 triệu người Tống. Không , có lẽ phải bằng 70 triệu người Tống cộng lại về độ tàn bạo phá huỷ môi trường.
Cũng may Ngô Khảo Ký ý thức sớm điều này nên đã có những đạo luật thiết chế tại Đại Việt về khai thác tài nguyên.
Thực Tế là người Việt đang điên cuồng nhập nguyên vật liệu thô từ lân bang. Điều này tương đương Người Việt phá huỷ môi trường các quốc gia láng giềng.
Ví như các cánh rừng không quan trọng ở Đồng Bằng là cắt hết để cải tạo trồng cây lương thực.
Tây Bắc miền núi số dân vẫn chưa đông cho nên khai hoang đất chỉ dừng ở mức vừa phải.
Nhưng đối với xung quanh thì.. Chỗ nào thuận tiện nhất sẽ khai thác.
Đại Việt đã qua lâu rồi cái cảnh dùng rùi hay lưỡi cưa kẽo kẹt hai người kéo kéo cưa cây.
Giờ đây chúng tôi chơi cưa máy. Tất nhiên cưa máy chạy bằng cơm. Nói chung Đại Việt không có động cơ điện , động cơ đốt trong hay động cơ hơi nước, cho nên họ chỉ có thể chơi ba hệ, động cơ chạy bằng cỏ, gia súc. Động cơ chạy bằng cơm , sức người. Động cơ dòng nước qua các tua bin phải xây dựng máng nước kỳ công.
Đối với cưa máy là dùng động cơ chạy bèng cơm.
Cấu tạo tương tự cưa máy hiện đại thôi.. đó chính là xây xích quay quanh máng trên xích có gắn lưỡi đao cắt bằng thép tôi sắc lém. Trục quay bánh răng ăn vào xích còn phía sau là hệ thống bánh răng các kích cỡ điều lực.
Máy này có thể quay bằng 2 người 4 người hay tám người tuỳ, đứng hai bên đòn quay chữ L lao động.
Ưu điểm của loại máy này đó là … không cần tiều phu chuyên nghiệp, chỉ cần có sức khỏe quay tay đòn L là có thể ầm ầm cưa cây.
Nhược điểm đó là cồng kềnh, nặng, cần có kỹ năng tháo lắm lưỡi cưa vì không thể vác lưỡi dài cùng cục “ động cơ” nguyên khối di chuyển.
Nhưng một khi có thể triển khai tổ hợp như này thì tốc độ phá rừng là khủng khiếp.
Như đã từng nói về động có cơm chạy thuyền bè, ăn nhau ở chỗ tay chèo không cần đào tạo. Tương tự cưa máy chạy cơm cũng vậy.
Muốn làm tiều phu cầm rìu đốn hạ cây lớn, ngươi không học có mà máu làm được. Cưa hai người phối hợp nhịp nhàng lại càng khó. Không có khả năng bố trí 4 người 8 người cùng cưa.
Nhưng cưa máy lưỡi xích lại hoàn toàn khác. Có thể tụ tập nhiều nhiều người cùng làm việc. Đào tạo? Chỉ trong 1 ngày có thể quay tốt tay đòn L. Tức là ai cũng có thể lao động miễn đủ sức khoẻ.
Bên cạnh đó chế một lưỡi cưa mỏng đủ các lưỡi sắc bền , không phải việc đơn giản nhất là những lưỡi cưa dài 2,5-2,8 m cưa cây lớn. Thậm chí các lưỡi này rất dễ gãy hỏng.
Nhưng với cưa máy xích thì không. Các lưỡi dày cứng mắc cố định trên xích khi chạy qua sẽ bào thân cây thành đường đi vào. Các lưỡi này nhỏ dày có thể tôi rất dễ sau đó mài sắc chất lượng tuyệt hảo lưỡi cưa mỏng khó đạt được như vậy.
Dầu dã có cho nên cưa máy chạy cơm này không ngán bố con thằng nào.
Một khi Voi mà trở được máy vào cánh rừng rồi bố trí… chỉ có thể nói là tàn phá.
Đây chính là lý do mà diện tích đất nông nghiệp đồng bằng sông Hồng đang nở nhanh. Bởi các rừng cây chắn lối nông nghiệp đang bị hạ với tốc độ chóng mặt.
Cánh rừng bị chặt gọn ở Yên Mã Sơn tương tự. Ba cỗ máy như vậy được Thăng Long viện trợ đến. Và thế là say goodbye với rưng Đại Lý.
Các cây gỗ vẫn chưa thể được vận chuyển ra ngoài. Voi chỉ kéo và để một đống lại chờ đợi trong cánh rừng mà thôi.
Một lượng lớn gỗ dành cho tái kiến thiết cuộc sống của người Di sau chiến tranh sẽ không quá lo rồi.
Ngày hôm nay Cao Thăng Thái nhận được tin của Nộ Lô chủ Bộ hẹn gặp bàn về Đại Việt tình hình.
Sau một thời gian im hơi lặng tiếng, bỗng nhiên Nộ Lô Văn Cổn Long lên tiếng cũng khiến Cao Thăng Thái suy nghĩ.