Cỗ thân thể Ngô Khảo Ký chủ nhân linh hồn cũ dập khuôn theo cách làm của Đại Việt lúc này. Kết thân với các Kê Trại, mua chuộc, đê dọa, không chế muối, sắt.... sau đó kết hợp cùng các Kê Trại đánh dẹp sơn phỉ.
Nhưng đám Kê Trại nào ngu, chúng nhận tiền, nhận quy phục một phần trước sức ép của Ngô Khảo Ký < tiền thân>, cũng giúp Ngô Khảo Ký đánh thổ phỉ. Nhưng lại không có giúp toàn sức, hoặc chỉ dẫn đường đánh mấy cái nhóm thổ phỉ bình thường.
Bọn Kê Trại biết thừa, chỉ cần Thổ Phỉ bị dẹp thì Chỉ Huy Sứ Bố Chính sẽ chĩa mũi giáo mà ép các thủ lĩnh Kê Trại. Mất hết thổ phỉ trên núi thì tác dụng của Thủ Lĩnh Kê Trại cũng giảm xuống. Lúc đó Bố Chính Chỉ Huy Sứ có thể rảnh tay ép họ. Đừng nghĩ người trên núi các bộ lạc là dễ lừa họ, trí thông mình thì ai cũng có.
Đó chính là lý do mà Ngô Khảo Ký đánh mãi ba tháng còn chưa xong, hao tiền tốn của, tuy rằng thắng liên tục nhưng không giải quyết dứt điểm. Cuối cùng dẫn đến tình trạng tiền bạc lương thực dùng hết, thu thuế thì không đủ cho nên Ngô Khảo Ký bi kịch rồi.
Có thể nói đám thủ lĩnh Kê Động ở Tuyên Hóa chính là một kiểu dưỡng binh tự trọng. Nếu còn làm theo cách này thì mãi mãi không có kết quả.
Cho nên Ngô Khảo Ký hiện tại cách làm khác hẳn, vì mục tiêu của hắn khác với Ngô Khảo Ký và hắn có nhiều bài hơn để đối phó cả Thủ Lĩnh Kê Động cũng như Phỉ tặc.
Chiêu hàng Phỉ tặc- tiêu diệt Kê Động tận gốc.
Đây là chính sách chung và nhất quán.
Phải nói là Ngô Khảo Ký thích nghi quá nhanh và quá bất thường đối với thời đại. Mọi sách lược hắn đưa ra đều có tính hợp lý cao như thể là một nhà hoạch định chiến lược vậy.
Đây là kế hoạch kỳ công chứ không phải đơn giản là đem quân húc thẳng vào chiến đấu như ruồi bọ không đầu.
Đầu tiên Ngô Khảo Ký điều Lý Hào Nam dẫn 400 Thiên Tử quân chất lượng khá tốt theo thuyền ngược sông Linh Giang đến đoạn Sông Cẩm thì hạ trại đóng quân phòng bị nghiêm ngặt, không tuyên bố ý định tiếp theo sẽ làm gì. Hành động này gây áp lực nhất định lên toàn bộ các thế lực ở Tuyên Hoá.
Bước thứ hai đó là tìm đến hai thế lực cầu thân. Một đó là Trại Cao Quảng một trại người Mường- Mon lớn nhất và hùng mạnh nhất ở Tuyên Hoá. Đối tượng cầu thân thứ hai là con gái của thủ lĩnh phỉ tặc người Việt Kinh lớn nhất khu này Khúc Văn Vụ.
Nói đến thì phỉ tặc Việt Kinh mạnh hơn phỉ tặc Chăm, đơn giản vì bọn chúng có truyền thống lâu đời hơn. Nơi này do Chiêm Thành chiếm lâu hơn, đàn áp người gốc Việt Kinh thời gian dài khiến số lượng người Việt Kinh bỏ lên núi làm phỉ tặc có thâm niên và hệ thống từ lâu. Còn Đại Việt mới chiếm khu Bố Chính được 3 năm cho nên tương tự o ép người Chăm , một số tiểu cường hào người Chăm bỏ lên núi phản kháng lại triều đình Đại Việt tạo nên lớp phỉ tặc mới.
Hai nhóm phỉ có mạnh yếu khác nhau địa bàn khác nhau nhưng nói thật thì đám Phỉ Việt Kinh đã hoàn toàn quen lối sống thổ phỉ, vì ít nhất bọn họ đã có cả chục năm hoặc nhiều hơn thời gian làm tặc. Thậm chí đã có những phỉ đời hai , sinh ra đã làm cướp núi.
Những người này rất khó hoà nhập lại cuộc sống lương thiện. Nhưng Ngô Khảo Ký vẫn đem hi vọng mỏng manh đặt vào bọn họ.
Nhân vật được cử thông hôn phải có sức nặng , bản thân Ngô Khảo Ký lả phò mã, không có khả năng nạp thiếp. Dùng cách này lừa dối thì không ai tin. Cho nên Ngô Văn Tứ và Ngô Bình được lôi ra đóng vai em trai của Ký , lấy tên Ngô Khảo Tứ và Ngô Khảo Bình. Tăng sức nặng của việc thông hôn. Đây tuy chỉ là đóng kịch nhưng về sau lại trở thành sự thật khi Ngô Khảo Ký thật sự nhận hai chiến tướng này làm em nuôi.
Với Trại Cao Quảng thì việc thông hôn rất được hoan nghênh , các thủ lĩnh Kê Trại dùng cách này liên minh cùng người miền xuôi mãi quen rồi. Ngày đón dâu cũng đã định. Quà của Ngô Khảo Ký cho Trại Cao Quảng thực sự rất quý giá với vàng bạc cả trăm lượng cùng nhiều muối ăn, lương thực. Hai bên tỏ ra hết sức vui vẻ.
Nhưng chuyện thông hôn với thủ lĩnh phỉ tặc người Kinh Việt không thành, cho dù Ngô Khảo Ký hứa hẹn sẽ cấp đất cấp ruộng, miễn thuế hai năm cho người nhà. Còn đám đàn ông thì được xá tội, vào quân ngũ cải tạo 3-5 năm, nếu cải tạo tốt , hoặc chiến đấu lập công sẽ xí xoá chuyện cũ. Thậm chí có thể nhập Ngô gia đổi họ Ngô, có thể được xét tuyển Thân binh của Ngô Khảo Ký.
Nhưng đám phỉ tặc Kinh Việt này đã làm tặc quá lâu, cố chấp và không muốn xuống núi. Họ không tin Ngô Khảo Ký và cũng không muốn hoàn lương vì bọn họ thật sự đã quên làm nông ra sao.
Ngược lại hoi Khúc lại đưa ra điều kiện liên minh với Ngô Khảo Ký, đôi bên không xâm phạm nhau, liên hôn vẫn tiến hành. Đám phỉ này sẽ quay qua cướp Thuận Hoá của Nghệ An mà không gây sự ở Bố Chính. Chỉ yêu cầu Bố Chính cung cấp muối ăn, đồ sắt cùng nhu yếu phẩm, không hạn chế buôn bán của họ.
Không nghe cave kể truyện, không nghe thằng nghiện trình bày. A thì ra mày muốn cái chết.
Ký đã xử lý có chút chủ nghĩa dân tộc sắc tộc lúc này. Rõ ràng bọn này đã không còn nằm trong khái niệm dân thường lương thiện bị áp bách làm phỉ. Bọn này đã là phỉ trong xương tuỷ. Dù là người Kinh Việt cũng phải diệt.
Cho nên Ngô Khảo Ký bí mật quay chiều liên hệ nhóm Phỉ người Chăm. Bọn này đồng ý ngay lập tức, nhưng yêu cầu được gặp công chú và Phò Mã Ký nhận được giấy tờ xác nhận cụ thể sẽ đầu hàng ngay , xuống núi nhận ruộng quay về làm nông. Nói chung đám này dẫn đầu cũng chỉ là mấy tên hạng bét tiểu địa chủ người Chăm. Nếu bọn họ là hàng có máu mặt thì đã chạy về Châu Ô – Rí lập nghiệp rồi.
Cho nên được nghe có thể thông hôn em trai của Chỉ Huy Sứ lại được đổi họ Ngô được bảo hộ tuyệt đối , không bị người Kinh phân biệt đối xử thì cả đám nông dân bị cưỡng ép rời bỏ đất đai không lâu này muốn quay lại cố hương lắm chứ…
Lại nói Lý Thường Kiệt dẫn qua Ngô Thường Hiến, Ngô Thường Thái năm lần bảy lượt đánh Chiêm. Người Chăm nào ở khu vực này không biết “quỷ dữ” Ngô gia mới lạ. Với người Kinh Việt thì Lý Thường Kiệt và Ngô Gia quân là anh hùng mở mang bờ cõi. Nhưng rõ ràng với người Chăm trong ký ức của họ thật sự coi Ngô gia là ác quỷ xâm lược quê hương , giết binh sĩ Chiêm Thành v.v…. Nhưng cả hai phe đều không thể phủ nhận được hiện thực, Lý Thường Kiệt quá mạnh, Ngô gia quân rất cường.
Cho nên thời này vấn đề chủ nghĩa dân tộc sắc tộc chưa có sâu sắc. Việc đi theo một thế lực mạnh có được bảo hộ là một điều có lợi mà nhiều thế lực nhỏ mong chờ. Dĩ nhiên ngay cả các Kê Trại cũng muốn liên minh với Ngô Khảo Ký vì e ngại Lý Thường Kiệt danh tiếng cũng như Ngô gia quân.
Có cái danh này làm việc rất tiện.
Cuối cùng đam Phỉ Tặc Kinh Việt không hiểu thời thế tất chịu diệt vong. Ngô Khảo Bình thực sự phải cưới em gái của thủ lĩnh đám phỉ Chăm lớn nhất. Thằng này không có con gái
Cuộc kết hôn diễn ra nhanh, chóng vánh… Chớn Bồn Khả Miễn là thủ lĩnh nhóm Chăm phỉ này vậy mà dám tin tường Ngô Khảo Ký mà xuống núi. Hắn còn vận động 5-7 bang phỉ tặc lớn nhỏ khác xuống núi thep, tổng cộng 4 ngàn người có gần 800 thanh niên trai tráng chính là chủ lực phỉ còn lại là phụ nữ trẻ em.
Ký sắp xếp bọn họ ở Thành Tòng chất, xây nhà ở tạm, cấp lương thực chờ có dụng cụ nông nghiệp cùng bò, trâu sẽ nhận ruộng, tái khai khẩn trồng chọt.
Còn 800 thằng thanh niên không thể thả ra vì bọn này có 2-3 năm làm phỉ rồi. Phải giữ lại cải tạo tư cách đạo đức trong quân đội. Vả lại bọn này có sức chiến đấu nhất định địa bàn rừng núi thích hợp cho bước tiếp theo của kế hoạch.
Việc đưa dâu đón dâu với Trại Cao Quảng kéo dài hơn cả tháng mới tiến hành. Bởi lẽ Ký cần sắp xếp chỉnh đốn đám phỉ Chăm.
Vớ phỉ Chăm thì Ký chấp nhận cho chúng hoan lương thậm chí cấp nhiều điều kiện cực tốt. Vì đây cuối cùng vẫn là nông dân đồng bằng. Dễ khống chế hơn, nhất là khi bọn họ về lại trồng ruộng ở đồng bằng.
Nhưng các thế lực Mường- Mon cắm rễ ở phía Tây sẽ không bao giờ xuống đồng bằng. Và nếu vận dụng cách làm của Triều Lý lúc này đối xử với Kê – Trại thì Ngô Khảo Ký mãi mãi sẽ không ổn định được khu Tuyên Hoá để phát triển Bố Chính.
Cho nên đám cưới với trại Cao Quảng là giả.
Ngày cưới đến, Bố Chính long trọng cử đoàn sứ giả 100 người cùng 300 binh sĩ đến rước dâu. Đơn giản lý giải vì tặc phỉ Kinh Việt vẫn còn và khá mạnh nên cần bản vệ an toàn cô dâu chú rể.
Đêm đó cả trại Cao Quảng mở tiệc ăn mừng. Người miền xuôi mang lên rượu mạnh, dê bò , lợn gà không thiếu, quả thật đúng là coi trọng Trại Cao Quảng khiến cho thủ lĩnh mở mày mở mặt. Đám cưới này không chỉ mình Trại Cao Quảng mà Lang Kun- Ậu Đạo của mấy trại xung quanh cùng tham dự chung vui. Cùn là Lang Kun của Cao Quản muốn khoe mẽ thể hiện bản thân có đồng minh hùng mạnh.
Đám này biết quái nào được đây là hồng môn yến. Trong lúc trong trại đang vui mừng hò hét nhảy múa thì 800 phỉ quân Chăm lúc này đã lắc mình chuyển thành thân phận Bố Chính Xương quân dẫn theo 300 quân tinh nhuệ xuất thân đỗ gia, 100 tên xuất thân Thiên tử quân, tổng cộng 1200 tên áp sát. Bên trong trại lại có 400 quân của Bố Chính giả vờ đến đón dâu.
Lật bàn ... chém giết... trấn áp... bắt tù binh.
Cả cái Trại Cao Quảng được 600 binh là căng. Bọn hắn nhiều người thật nhưng đa phần đều là Tróc Nọi nô lệ, tróc nọi thì không có quyền được huấn luyện quân sự và trang bị vũ khí, họ còn thua súc vật của Lang Kun, cho nên binh sĩ Mường rất nhanh bị đánh bất ngờ mà tan tác đầu hàng. Muốn chạy không chạy nổi vì xung quanh trại đã bị vậy kín, mà hôm nay là ngày cưới cho nên Lang Đạo đều gom một chỗ, bị hốt không còn một mảnh.
Cứ như vậy Ngô Khảo Ký chơi rất dơ hốt một mẻ 5 trại Lang Đạo. Trại lớn nhất là Cao Quảng bị chiếm đóng các trại còn lại binh Mường không có người lãnh đạo loạn cả lên kẻ chạy người hàng chẳng mấy chốc đến ¾ các Kê Trại ở Tuyên Hóa bị Ngô Khảo Ký chiếm đóng. Thời gian cực ngắn, chiến quả cực cao.
Phỉ Tặc Kinh Việt nghe tin sợ hãi bỏ địa bàn chạy sâu vào Rừng Kẻ Gỗ biến mất khỏi tầm mắt của Bố Chính.