“ Thưa tôn quý Vezres Bẹnamin Đại Nhân. Ngài có thư từ Vizier Nizam al-Mulk”
Benjamin đang thoả mình trong nước mát , thư giãn sau những ngày mệt nhọc săn lùng Hassan-i Sabbah thì mội thân binh hộ vệ đội đi vào.
Đây chính là thân tín đội phó đội vệ sĩ của Nizam và giờ đây đã trở thành thân tín của Benjamin.
Lúc này gần như không thể có thám tử, mật vụ hay sát thủ tiếp cận được Benjamin và Nizam.
Nên nhớ Benjamin chính là Huy Tuấn với kiến thức đầy đủ về hoá dược học của rất nhiều loại thuốc.
Những loại khó khăn điều chế thì không thể, nhưng thuốc phiện cao đẳng, morphine kỹ thuật thì Benjamin nào khó chế tạo?
Có methanol, có ethanol, có NaOH, có H2SO4 với những hỗ trợ không tiếc tay từ Nizam thì các quy trình chế tạo ra máy móc chiết tách đâu là vấn đề? Tất nhiên sản phẩm thô giáp khó ngửi nhiều tạp chất , chất màu. Nhưng hiệu quả lại không kém.
Toàn bộ đội cận vệ đều bị nhốt phòng kín điều tra một lần.
Ở khu vực này xin đừng dùng nghiện ngập để khống chế người vì nơi này rất dễ tìm đến cây anh túc… tuy chưa được chiết suất đúng cách để chi ra hàm lượng morphine cao trong sản phẩm, thường là lấy lá quấn hút hoặc trực tiếp nhai lá , quả. Nhưng như vậy có thể thấy khó có thể dùng ma tuý để tạo nên hệ thống Ưng Vệ như Ngô Khảo Ký làm.
Nhưng gây nghiện không nhiều hiệu quả không phải là vô dụng, morphine liều cao tạo ảo giác dành cho tra khảo. Nhất là khi bị ép thức 4-5 ngày tinh thần suy sụp sau đó cho dùng thuốc phiện, morphine thì hiệu quả tra khảo không cần phải nghĩ.
Nizam tin tưởng toàn quyền để cho Benjamin thi triển.
Đào ra được ít nhất 3 tên sát thủ và 17 tên mật thám các thế lực cài vào. Nhiều nhất là 9 tên từ chính vua Malik-Shah . Kể từ đây vớ morphine và thuốc phiện sơ cấp thì Benjamin âm thầm đào móc tổ chức của Hassan và nhiều thế lực khác.
Vệ sĩ nhóm cũng được làm sạch triệt để.
Nizam cho Benjamin 1000 vệ sĩ tinh nhuệ nhất của ông ta, sức chiến đấu của quân Do Thái quá tồi, kỹ thuật cá nhân yếu kém, trang bị cũng chỉ giúp bọn họ san bằng khoảng cách với quân tinh nhuệ Suljuk mà không thể quá nổi trội, dù sao quân Do Thái xuất phát điểm là kém.
Benjamin không già mồm cãi láo mà nhận ngay 1000 siêu cấp tinh nhuệ quân này và trang bị đến tận răng cho bọn họ bằng đồ thép luyện… thậm chí đến súng hoả mai đá lửa hắn cũng không tiếc nghề mà công bố với Nizam và đồm thời dùng thợ thủ công tốt của cha nuôi để chế tạo.
Cho nên nhóm quân đội chỉ có 1500 người của Benjamin có sức chiến đấu rất đáng sợ. Chính bọn họ bằng ma tuý, morphine đã bóc bay bao nhiêu năm phấn đấu, thâm nhập của Hassan.
Lúc này Benjamin nhổm dậy, giơ tay đón lấy lá thư, hắn ngoài người khỏi bể tắm để tránh cho khỏi dây ướt. Lúc này trong bể mới hé lộ cảnh xa hoa chơi bời với những thiếu nữ vải lụa mỏng xuyên thấu đang hầu hạ, không thiếu hoa quả, rượu nhẹ, nước ấm cùng làn hơi nước mờ mờ lượn lờ.
“Thưa Vezres Bẹnamin tôn quý, chúng tôi đã mất dấu....” gã đội trưởng thị vệ người Turk như đang muốn nói thêm thì bị Benjamin trừng mắt nên im bặt.
Hóa ra là Benjamin đang “tiếp khách” thử hỏi làm sao với tinh cách khắc chế của Benjamin hay Ngô Huy Tuấn lại có thể buông thả xa sỉ đến vậy.
Benjamin gỡ nhanh phong ấn liếc mắt đọc nhanh sau đó cuộn lại thư đưa cho tên đội trưởng người Turk trên.
“ Ngươi tự mình đẫn một đội 500 tinh nhuệ nhất , tốc độ nhanh nhất lao đến phong tỏa bến cảng Basra ...” Benjamin gương mặt trầm xuống, ánh mắt như bắn ra điện vậy.
Có thể thấy trong thư mà Nizam gửi cho Benjamin có nhiều thông tin khiến hắn thực sự không vui vẻ gì.
Tên đội trưởng người Turk dạ vang sau đó lộp cộp chiến giáp rời đi.
Benjamin lúc này khác lắm rồi, hắn đã suy nghĩ cực kỹ càng, muốn can thiệp vào Đại Việt mà diệt phe phát xít của kẻ xuyên không kia thì cần có lực lượng mạnh mẽ. Một mình dân tộc Do Thái không có dạy nổi bọt sóng gì. Cho nên cần có một thế lực mạnh mẽ để làm điều này.
Benjamin đã chọn Suljuk , bởi những tư tưởng cởi mở về chủng tộc, về tôn giáo của cha nuôi rất hợp với tinh thần của Benjamin, thậm chí hắn còn lồng nhè thẹ nhiều tư tường Marxism khi đối thoại cùng cha nuôi và được hưởng ứng rất nhiệt tình, hắn muốn cải biến cả một Đế Chế.
Đối với Benjamin thì không có tinh thần dân tộc với người Do Thái hay người Turk hay người Iran, hắn chỉ coi mình là người VN lưu lạc nơi này. Cho nên nếu Do Thái tốt đẹp hắn không ngại xây dựng một siêu cường Do Thái, nhưng nếu Do Thái không được thì hắn cũng có thể buông tha.
Lúc này tình cảnh xây dựng một quốc gia hùng mạnh bao gồm người Do Thái là không thực tế nếu tính đến trong thời gian ngắn, đời người thì có mấy cái 10 năm. Cho nên Benjamin lý trí chọn phát triển Suljuk.
Dĩ nhiên nguồn gốc Do Thái của hắn không thể chối bỏ, Do Thái vẫn là cái gốc đôn lên quyền lực chính trị cũng như quân sự của hắn trong cái bể lẫn lồn đầy phe phái Suljuk.
Cho nên Benjamin vẫn đầu tư cho dân Do Thái song song. Ngoài việc là con nuôi của Nizam vĩ đại, hắn còn là Tiên Tri Do Thái, là Tiểu Thông Thái giáo sư danh dự của vô số trường Đại Học ở Suljuk. Benjamin lúc này quả thực rất dáng gờm.
“ Al-Muqtadi Caliphate tôn kính, chúng ta lại tiếp tục câu chuyện.... nói đến đâu rồi nhỉ... cái người tên Turk Kie-t kia bắt đầu liên hệ với ngài từ khi hắn ở đảo Lanka và là tiểu vương Rohana..?” Benjamin nâng lên cốc rượu nho khẽ uống một ngụm.
Không phải người theo đạo hồi không uống rượu sao?
Thực tế là các người phải định nghĩa thế nào là rượu. Nếu người đạo Hồi gọi thứ này là nước nho chua để giải khát thì nó không được tính là rượu rồi đúng không?
Thì ra Benjamin đang tiếp vị khách một cách xa sỉ ở đây chính là Caliphate ở thành Bagdad . Lúc này Nhà Abbasid Caliphate ở Bagdad chỉ còn là danh nghĩa và là biểu tượng tôn giáo mà thôi.
Đời này Caliphate hãy còn rất trẻ anh ta mới chỉ mới 32 tuổi. Khi này mang tiếng là Benjamin tiếp khách thân mật cùng hỏi han chuyện rất lịch sự. Nhưng thực tế đây gần như là một cuộc hỏi cung xa sỉ, hỏi cung có gái trinh hầu hạ , có bể tắm, có hoa tươi quả ngọt…
Al-Muqtadi hãy còn trẻ , hùng tâm tráng trí vẫn thịnh, anh ta muốn làm một cái gì đó để một lần nữa vực dậy nhà Abbasid , ít nhất phải nắm được quyền tự trị ở Bagdad.
Nhưng anh ta đã đặt nhầm niềm tin vào Tống Kiệt – một kẻ điển hình chủ nghĩa lợi ích và thực dụng.
Sau khi sử dụng chán chê danh tiếng của Al-Muqtadi Caliphate tạo nên một cuộc thánh chiến ngoạn mục thành công , lập nên một quốc gia hồi giáo hùng mạnh ở vùng Sừng Châu Phi thì Tống Kiệt đá bay Al-Muqtadi ra ngoài. Tiếp theo đó hắn chiễm chệ lắc thân thành Vương tử của Suljuk Đế Chế.
Chuyện của Tống Kiệt lúc này đã được cả Đế Quốc tập trung quan tâm không kém chuyện Tể Tướng Nizam có con nuôi Benjamin.
Tức là hai phe phái đứng đầu Suljuk đột nhiên đều nhận con nuôi khiến cho lòng người không thiếu suy nghĩ. Chính vì lẽ đó quá khứ của hai kẻ lạ mặt ngoại tộc này được đào bới đến tận cùng.
Không khó mà Benjamin tìm đến được Al-Muqtadi để tra hỏi chuyện này.
Có một điều chắc chắn mà cả Benjamin và Tống Kiệt đều biết về nhau. “ Đối phương là kẻ xuyên không”.
Không khó nhận biết đâu là một kẻ xuyên không nếu ngươi cũng là một kẻ xuyên không.
Súng – hoả pháo- các loại vũ khí dụng cụ thép rèn, đường trắng, rượu mạnh…. Rất nhiều thứ để nhận ra. Nhất là quyền lực của Benjamin và Tống Kiệt đã khá lớn và là hồng nhân trong mắt những kẻ đứng đầu Suljuk.
Thực tế thì Benjamin lúc này không còn quan tâm đến Hassan-i Sabbah sống hay chết, hắn cử năm trăm người đi Basra chỉ để cho có lệ. Thứ Benjamin tập trung là khóa vào Tống Kiệt, và dĩ nhiền họ Tống cũng đang khóa chết Benjamin.
Thẳng thừng mà nói lúc này Tống Kiệt đã trưởng thành rất nhiều, hắn không còn sợ Đại Việt và cũng chẳng sợ Cẩm Y Vệ gì đó. Thế lực của hắn đã đủ mạnh để Đại Việt không thể thực hiện một cuộc viễn chinh chinh phạt. Bức thư của Ngô Khảo Ký nói về Hunter cùng con mồi Tồng Kiệt tin. Nhưng còn phải xem thợ săn nào con mồi nào.
Lúc này Tống Kiệt thượng vị giả. Tiểu Vương của hai lãnh thổ quốc gia giàu có, binh lục qua mấy vạn, súng pháo đầy đủ. Hắn chưa chắc đã coi mình là con mồi khi điều tra về Benjamin cũng là mới chỉ bồng bột phát triển.
Vả lại lúc này hai người muốn chinh phạt nhau là cực khó khăn, và cả hai cũng không thể lấy thân phận xuyên không của đối phương để công kích nhau. Tình thế cực kỳ lúng túng.
Chính lúc này thì Vizier Nizam al-Mulk gọi con nuôi của mình về chủ trì việc luyện chế mẻ cức quý tộc đầu tiên... Việc này cực kỳ quan trọng và liên quan đến rất nhiều lợi ích cũng như thách thức trong tương lai.
Bởi thông tin Tống Kiệt mang tới hỏa pháo cùng nhiều thuốc nổ đến thủ đô Isfahan đã không có gì là lạ. Phe quý tộc , tiểu vương ủng hộ Vizier Nizam al-Mulk cảm thấy áp lực rất lớn.
Giả dụ như Benjamin không thể điều chế ra thuốc nổ thì bọn họ thực tế phải suy nghĩ hướng đi khác.
Cho nên Benjamin phải gác lại tất cả để về Nicaea. Nơi vẫn còn được tính là chiến tuyến với quân Byzantine.
Cùng luc này trên một tuyến đường vòng tiểu lộ thương nhân từ Bagdad một nhóm kỵ binh năm trăm người phóng qua một đoàn thương nhân không mấy chú ý.
Đoàn thương nhân từ Barsa về Bagdad.
Ít ai chú ý đến một tên nô lệ trong đoàn thương nhân này khẽ đánh mắt nhìn lá cờ gia tộc Benjamin phất phơ trong gió mà ánh mắt hung lệ thêm mấy phần, nhưng hắn rất nhanh ẩn dấu đi sau đó tiếp tục công việc khổ sai dắt lạc đà của mình.
Hassan-i Sabbah đã cạo hết râu ria... không ai có thể nhận ra hắn là ai cả... người Arab có thói quen bộ râu ria như một niềm kiêu hãnh, không thể bỏ đi, cho nên kể từ khi người đàn ông trưởng thành họ sẽ nuôi râu rậm, thực tế rất khó biết gương mặt chính xác của một người đàn ông Arab thường thì chỉ phân biệt qua ánh mắt cùng cánh mũi cùng gò má, kiểu râu. Một khi cạo râu sẽ rất khó nhận biết.
Hassan-i Sabbah đã được cứu. Hắn không đi về Harsan mà lại ngược về Bagdad, tuy nhìn có vẻ mạo hiểm, nhưng cách này mới là an toàn nhất nếu có một thân phận tốt yểm hộ.
Kẻ địch sẽ không bao giờ ngờ đến Hassan-i Sabbah đã thành công mất dấu trong sa mạc lại dám ngang nhiên cắm đầu vào Bagdad nguy hiểm..
Hassan-i Sabbah đã trở lại.