Đầu năm mới Đại Việt lại lần nữa sôi sục.
Lại xuất quân tứ phương.
Lần này xuất quân không có quá máu tanh hay cái gì chiến đấu.
Quân triều đình lục xục tiến vào các địa phương Thế gia nhưng bọn này co đầu rụt cổ trong nhà làm gì dám phản đối hay thái độ.
Không có người bảo vệ 37 tiểu thế gia gần như bị hốt trọn ổ. Tất nhiên có người chạy.
Như ở Châu Phong, Lâm Tây, Vị Long là chúng chạy ngược lên Tây Bắc trốn, nhưng quân triều đình không truy, chỉ ghi nợ ở đó.
Hoàng thị Bắc Lạng không dám động, cẩm y vệ, quân Triều Đình 4 ngàn rất nhanh bắt hết 6 gia tộc liên quan ở đây về Thăng Long, không có mấy phản kháng.
Châu Văn Thân Thị cũng im quân triều đình không gặp khó khăn.
Thanh Hoá - Nghệ An Dương Lê hai nhà tàng hình. Các thế gia gây chuyện toan chạy vào núi vẫn bị Ưng Vệ tìm ra chỗ toàn quân chống cự bị dệt, bắt về Thăng Long vô số.
Thái Bình ( Long Hưng) thế gia nơi này liên quan chủ yếu là còn sót mấy nhà họ Lý… thật không biết nói gì hơn không cái dại nào bằng cái dại nào. Đưa hết về Thăng Long.
Tam giang – Hoa Lư dường như bị quét hẳn một lần. Các tiểu thế gia bị hột không còn ai, nơi này trống vắng một mảng. Nơi này thế gia khi đi bị dân chúng dùng trứng thối ném đầy người. Cõng đạo tặc về giết người Hoa Lư, vậy cũng nghĩ ra được , lũ khốn nạn.
Lần này nồi lệ Nùng tộc ở Cao Bằng đòi độc lập, muốn tự trị. ( Cao Bằng thời lý là khu tự trị của người Nùng, không chịu quản hạt nhà Lý)
Lại mộ vài thế gia từ Châu Phong chạy đi khu tự trị Mường lớn tiếng phản đối Thăng Long ( Điện Biên ngày nay lúc này không thuộc cai quản nhà Lý).
Nhưng quân Đại Việt không có để ý hai vùng đất trên mà thu quân hồi Thăng Long. Tháng giêng xuất quân tháng 3 hồi phủ đã là rất nhanh. Lần này lằng nhằng đi có hai tháng mất đúng 500 ngàn lượng, thật là động binh tiền nó đi như nước.
Cũng may thời gian qua có cầu mới khắp nơi cho nên việc di chuyển rất thuận lợi tốc độ hành quân bạo tăng. Từ đó triều đình sức mạnh ảnh hưởng đến các địa phương xa ngày càng được tăng cường.
Mộc tộc công lao thật lớn, tiết kiệm thật nhiều thời gian của Ký.
Giờ đây Huy đã là Huy béo, tăng đến 9kg tính cả thai nhi. Đã tám tháng rồi cho nên lạch bà lạch bạch đi lại trong cung.
Nhưng mụ này rất khoẻ, tám tháng tay đỡ hông mà vẫn phăm phăm quản lý hậu cung… mà hậu cung có hai người, nàng và A Đoá… haizz. Ít chị em thật buồn.
Mấy ngày này toàn tìm A Đóa tâm sự cả hai thân cận vui vẻ rất nhiều.
Đoá nhìn bụng bự của Huy mà tâm sự. Nói chung được sự cho phép cùng gợi ý thật tình của Huy thì Ký cũng có đột phá cùng A Đoá, cũng đã… khả năng cao không lâu lại có tin vui .
Lúc này Thăng Long nhà tù là không đủ.
Phải đóng một cái doanh để nhốt người , trên mười vạn, một con số khổng lồ.
Vạn dân chú mục xem Thánh Vương sẽ làm gì đám người này.
Ban đầu dân Thăng Long hô đánh hô giết, nhưng khi tội phạm đến mười vạn thì quá sợ hãi.
Đông như vậy giết đành sao?
Dĩ nhiên giết cái máu.
Mưu thâm kế bẩn của Ký là vớt người đi Bắc Việt. Mà vớt dân tự do đâu được, người ta có nhà có cửa sao đưa đi Bắc Việt cho đặng.
Vì vậy Ngô Khảo Ký mới bày kế một tiễn tam tứ điêu như vậy, hành thế gia, kiểm soát quân khí ở nhân gian, bắt tá điền thế gia đi Bắc Việt. Dẹp một đám tay chân của Đại Thế gia, dôi ra thật nhiều ruộng đất tốt bố trí cho dân. Rồi doạ nạt Đại Thế gia phải thoả hiệp. Ngưng tụ lòng dân Đại việt khiến thế gia thanh danh hạ đáy.
Đây đâu phải nhất tiễn song điêu mà là tam tứ ngũ lục điêu đấy.
Phải nói hắn Ngô Khảo Ký đã bố tri từ lúc phổ cập giáp dục đã tính một ngày hôm nay rồi. Khà khà.
Đúng như vợ Ký nói, thằng này không âm người sẽ ăn không ngọ ngủ không yên.
Thật sự phải có thói quen âm người mới làm được như Ký, không có rất khó có thể bố cục như vậy. Thôi thì mặc niệm cho Thế gia Đại Việt ai biểu họ xúi , gặp phải một thằng xuyên chuyên âm người, lại để nó trưởng thành đến độ không diệt được?
Thật nếu mấy thằng xuyên cả ngày đấm đấm đá đấ phát minh phát đồ hay trính trị đấu gì đó còn có của bật, mấy thằng của nợ như Ký tiếu diện hổ rất khó phòng bị. Không ai biết lúc nào hắn thực sự tốt, lúc nào hắn đang tính toán người. Vì nói thẳng những thứ thằng này đưa người khác rất khó phân biệt mục đích của hắn. Vì những thứ đưa đến trong thời gian ngắn hạn toàn sinh lời lóa mắt.
Thánh Vương tuyên bố tiếp tục điều tra, mười vạn người cứ nhốt, từ từ thẩm vấn.
Đại Thế gia quân sự sợ đái ra quần thật sự, nếu mở rộng truy tra kiểu gì cũng rơi lên đầu bọn họ.
Cho nên phải thỏa hiệp, không thỏa hiệp là chết, phải đàm phán, cứng lúc này là toang.
Dẫn đầu vẫn là Dương thị Nghệ An mời triều đình về Nghệ An thanh tra vũ khí quân dụng trong dân, cũng hô ào ủng hộ chính sách quản lý Vũ khí của Triều đình. Một là cứng đấu cứng mất sạch hai là giữ lại một phần dĩ nhiên Dương gia chọn giữ lại một phần vì họ ngay cạnh Bố Chính, Hoan Châu lại thuộc về Bố Chính rồi, toàn khẩu mở rộng không có cái gì thủ nổi. Cho nên Dương thị đi đầu, không thèm quan tâm ý kiến thế gia khác. Lúc này Dương thị lo tự bảo đã.
Ít nhất theo chính sách triều đình vẫn giữ được 1 vạn lộ quân trang bị 100 khẩu pháo, 2 ngàn nỏ 50 chiến hạm. Đây chính là cơ cấu triều đình chưa đổi. Chỗ còn lại thôi nộp ra đi…
Tiếp theo Dương thị thì Lê gia Ái Châu cũng không gắng được lâu là thỏa hiệp, tương tự giải giáp vũ khí, thống kê nam đinh ít nhất còn giữ lại được một phần thực lực. Quy mô Thanh Hóa cũng là 1 vạn lộ quân tương tự Nghệ An.
Nhưng Ngô Khảo Ký không chấp nhật, đó chỉ là điều kiện cần để triều đình ngưng hướng truy tra ở phương Nam. Điều kiện đủ đó là nhị gia Lê – Dương phải để cơ cấu Tòa Án của Chính phủ Thăng Long họa động ở hai vùng này, luật pháp là tuân thủ triều đình, không có kiểu phép vua thua lệ làng. Tiếp theo là hai nhà phối hợp chính phủ tiếp tục mở rộng các lớp xóa mù trữ cho dân đến tận bản, làng thôn. Thống nhất đơn vị đo lường cùng Thăng Long, không dùng hình thức mẫu xào riêng biệt. Ngoài ra thuế ruộng thuế thương của dân phải rõ ràng.
Thuế trước đây là thu gộp, một phần nộp về Thăng Long một phần thế gia giữ, từ đó tạp giả tượng triều đình sưu cao thuế nặng, vậy không ổn.
Thuế tác ra , triều đình chỉ thu một loại thuế ruộng duy nhất tính theo diện tính cùng chất lượng ruộng, dựa theo được mùa hay mất mùa mà tính cụ thể. Thuế địa phương Thế gia áp là chuyện thế gia đừng có lôi triều đình vào.
Từ đó sẽ có thêm cơ quan thế của triều đình ở Thanh Hoá- Nghệ An chỉ quan tâm thuế cơ bản triều đình. Điều này tương tự đối với thương nhân thuế hay các ngành thủ công nghiệp.
Quặng mỏ vẫn thuộc quốc gia nhưng lần này thực sự là quốc gia quản lý. Thế gia có thể thay triều đình khai thác, triều đình trả công nhưng việt buôn bán sử dụng là của triều đình.
Thật sự rất hà khắc nhưng Dương gia chấp nhận. Vì Bố Chính đã kêu gọi tổng động viên, các binh sĩ nghỉ phép hay giải ngũ lũ lượt quay về quân doanh. Ở Hoan Châu đã tụ tến 2 vạn binh.
Tiếp theo Dương gia là Lê gia cúi đầu. Vì 1 vận Cấm Vệ quân đã tới Thiên Trường, cộng với quân sẵn có của Lý Nguyên Hào là hai vạn tinh binh lấy tiếng chuẩn bị vào Xứ Thanh truy ra vụ án Đêm Giao Thừa. Không có cách nào khác Lê gia cân nhắc được mất thì cũng cúi đầu chấp nhận, mặc dù biết đồng ý sau này sẽ khó khăn lắm.
Phía Bắc Đỗ Thần Đỗ Gia ở Tân Hưng vẫn rất cương, chấp nhập giải giáp giữ lại 9000 binh đúng quy định, nhưng tòa án, thuế, cùng mỏ là quyết không đồng ý.
Ngô Khảo Ký mất kiên nhẫn muốn động binh thì cuối tháng tư rồi, bà Huy lầm bồn.
Ặc ặc đại sự.
Lần này là siêu đại sự.
Vấn đề là mổ đẻ không được. Huy không thể hít Morphine để gây mê. Morphine qua được hàng rào nhau - thai, hàng rào máu – não cái này là cấm chỉ định cho phụ nữ mang thai.
Tất nhiên đẻ thường đối với Huy quá khó. Đường ra của âm đạo có thể chịu được vết sẹo ở đó dài nhưng không rộng, sự co giãn nơi đó đủ để đứa bé vẫn ổn. Nhưng chắc chắn đẻ thường lại phải rạch tầng sinh môn một lần nữa. Đau đớn là có thể hiểu, không có Morphine chịu nổi sao? Đến lúc đó ngất đi, lại kẹt thì cứu mẹ hay cứu con?
Cho nên đối với vấn đề này Ngô Khảo Ký điên cuồng chuẩn bị, ngay cả Morphine cũng phải chuẩn bị, chấp nhận cho đứa bé chịu thiệt thòi cũng không thể để cả mẹ cả con cùng nguy hiểm.
Vẫn là thử nghiệm đẻ thường, hi vọng đứa bé đầu không quá lớn và cân không quá nặng. Hài … cái trước có thể hi vọng, cái sau hơi khó, thể trạng nhà họ Ngô, số cân Huy tăng, cộng thêm tiền sử cân nặng các đứa bé họ Ngô, Thật khó hi vọng đứa con này nhỏ được. Chỉ khổ cho mẹ thôi.
Chuẩn bị thật kỹ lưỡng như vậy, nhưng lo lắng vẫn có, căng thẳng vẫn có.
Có lẽ từ trước đến thời điểm này Ngô Khảo Ký chính là thằng đầu tiên đỡ đẻ cho vợ. Nói hắn đỡ đẻ cũng không đúng. Các bác sĩ nữ khoa sản còn có kinh nghiệm hơn hắn nhiều, vì mấy năm nay họ hoạt động trong lĩnh vực này. Ky sau khi truyển giao kiên thức cơ bản thì bọn họ mới là những người làm và thành thạo.
Ký trong này chỉ là đẻ theo dõi và can thiệp ngoại khoa nếu cần.
Thật thì mấy nữ bác sĩ này có mô đẻ rồi, nhiều chứ không ít. Nói ra thì hơi mất nhân đạo nhưng đúng thật là vậy. Vì có những tình huống đẻ thường không được, nếu còn chần chờ thì cả mẹ cả con đều chết, cho nên dựa kiến thức ngoại khoa mà Ký truyền đạt, các nữ bác sĩ Đại Việt là đã nhiều lần bỏ mẹ cứu con hay bỏ con cứu mẹ thành công, sau đó tay nghề tiến bộ giờ đây cứu cả mẹ cả con đối với bọn họ là ổn.
Thật đằng sau y học thực hành nó có mặt trái như vậy nhưng không thể tránh. Cuối cùng một khi phương pháp kỹ thuật thành thục thì các nữ bác sĩ này sẽ cứu được ngàn cặp mẹ con sau đó, lại truyền thụ tay nghề kiến thức cho học trò về sau. Cho nên hãy coi những ca bất hạnh trước đó là một sự hi sinh cao cả cho cả tương lai dân tộc. Hãy đừng quên họ.
Quay trở lại với Ký. Lần này hắn không yên tâm nên ở đây, chứ nói thật về mổ đẻ hắn không lại mấy vị bác sĩ Đại Việt lăn lộn bệnh viện đỡ đẻ bấy lâu nay.
À nói đến chỉ có Lý Từ Huy đặc biệt cùng điều kiện cho phép mới xây cả cái phòng đẻ ở hoàng cung. Chứ bình thường quyền quý, dân chúng ở Thăng Long có thói quen đến Bệnh Viện Sản theo dõi thai kì, đến thời gian gần chuyển dạ sẽ chuyển về ở gần bệnh viện, sanh xong ổn định mới về nhà. Đây là rất hiện đại thói quen rồi.
Thậm chí nhiều nhà có điều kiện ở Hà Bắc, Phú Lương, Thiên Trường luôn có niềm tin bệnh Viện Thăng Long tốt hơ ở vùng họ ở cho nên cận ngày đẻ là mò đi Thăng Long thuê Khách Sạn ở Gần bệnh viện chờ.
Người ta vui đùa trêu mấy cái khách sạn này là khách sạn bà bầu. Vì ở đây đúng thật toàn bà bầu bụng bự con nhà giàu.
May mắn đẻ thường được, đau chết đi sống lại Lý Từ Huy kêu gào chửi bới tổ tông Ngô Khảo Ký khiến nàng khổ vậy. Đây là phản ứng bình thường không có gì là tục bậy. Cuối cùng vẫn phải hít một chút thuốc phiện ở giai đoạn cuối để rạch tầng sinh môn .
Cũng may là ra nhanh cho nên đứa trẻ chưa đủ phê.
Sau đó là quá trình hít mạnh thuốc phiện để bóc rau thai cùng khâu lại tầng sinh môn một lần nữa.
Số Huy quá khổ, chỗ này của nàng hết thương lại khâu hết khâu lại rạch khâu lại. Giờ lại rạch lại khâu. Thật không ai khổ bằng nàng.
Ký kiểm tra cẩn thận âm đạo không rách . May mắn….
Hắn lúc này bình tĩnh khâu vá phẫu thật cho Huy, thật sự rất vô tình lãnh huyết đứa bé. Chỉ quan tâm đến vợ đang đau đớn, máu me trên bàn đẻ.
Ngô Thần Tuấn kêu gào oe oe . Hắn mội sinh linh tân sinh của thế giới này... bị chính cha ruột hắt hủi … hu hu hu hu.
“ Bệ Ha… Vương gia chúc mừng chúc mừng. Là Hoàng Tử… khoẻ mạnh 2,8kg”
Bác sĩ chăm sóc móc nhớt dãi trong miệng mũi trẻ lại lau rửa qua cho bé.
“ Hư hừ… làm cái gì mà to vậy chỉ làm khổ mẹ người…”
Ngô Khảo Ký làm ra vẻ , tay vẫn không ngừng khâu, miệng lẩm bẩm nhưng trong lòng là vạn mã bôn đằng, hạnh phúc ngây ngất….