Tính toán của Tứ hợp với Ký ra sao từ từ sẽ biết.
Lúc này vấn đề lớn đang xảy ra ở quân doanh Khương Kỵ.
Ngô Khảo Ký thông báo chiến tranh, bọn này ầm ầm thay giáp La Mã mới tinh lên ngựa, những ngày qua vừa hít thuốc vừa tảy não của Cẩm Y Vệ thì bọn hắn lan nhau mà hiểu, trước nay bị thày trò Vương Thiều- Địch Viễn coi như mấy thằng ngu mà lừa như chó.
Không cái gì hận hơn cái này, cho nên nói đi đánh quân Tống là không cần bàn cãi nhiều thượng mã cầm vũ khí lên ngay.
Vả lại lúc này cho bọn chúng ăn, cho bọn chúng uống , cho bọn chúng tương lai là Ngô Khảo Ký. Ký chỉ vào ai bọn hắn xông lên chém giết là được, không nghĩ nhiều.
Còn việc bị Địch Viễn Vương Thiều lừa có sợ bị Ký Lừa không?
Người Khương là thiếu học, không ai dạy bọn họ chứ bọn họ không ngu.
Một bộ chiến giáp họ đang mặc chắc ở Tây An đủ đổi mấy cô vợ cùng nhà cửa.
Đây là khác biệt giữa nói mồm hứa cuội và người có thực lực.
Thật ra Địch Viễn – Vương Thiều rất muốn thực hiện lời hứa, nhưng họ lấy đâu tài lực , lấy đâu tiền bạc để làm điều đó? Xin triều đình Tống? Nực cười.
Cho nên hết cách thì hai thày trò mới lừa đảo người Khương thôi. Nhưng mặc cho tình có thể châm chước, lý là không thể bỏ qua, thày trò Địch Viễn đã kết đại thù cùng Khương Kỵ nhóm hơn ba ngàn này.
Lại nói Khương Kỵ Năng thế nao?
Làm một phép so sánh nhé.
Lấy Bắc Nguyên Kỵ sĩ làm chuẩn mực so sánh, nói về thương kỵ chiến thôi, vì nếu so cung kỵ chiến bố ai đi so với Bắc Nguyên… vớ va vớ vẩn.
Thương Kỵ chiến của Bắc Nguyên có 4 loại quân.
Một vạn thương Kỵ Hãn đình là siêu nhân kỵ sĩ dưới trướng của Tước, trang bin tương đương hoặc chỉ kém hơn một chút so với thân binh Ngô Khảo Ký.
Tước có công nghệ cho nên tự chế giáp, tất nhiên là bể thổi kiêu Thăng Long cổ cho nên chất lượng thép vẫn thua kép Bố Chính, vì vậy giáp của Bắc Nguyên thua là đây.
Nhưng kỹ thuật của một vạn Hãn Đình Bắc Nguyên Kỵ này là thuộc độc bá thiên hạ…. Vào thời điểm này ở phương Đông Á này.
Tiếp theo là tinh kỵ binh thương kỵ của Bắc Nguyên đa phần là thân binh các trưởng bộ lạc. 500 thân binh Ký nếu so kỹ thuật thì ngang ngửa bọn này. Nhưng vì trang bị quá bá đạo cho nên nếu cùng quân số thì Thâm Binh Ngô Khảo Ký có thể thắng.
Nhóm tiếp theo là nhóm thường binh kỵ thương Bắc Nguyên. Khương Kỵ binh mà Ký lấy được chính là bọn này ngang hành kỹ thuật. Nhưng vì Ký Không tiếc trang bị cho bọn Khương kỵ binh. Do đó bọn này rất mạnh, dĩ nhiên thấp hơn nhóm Thâm Binh Kỵ một trù.
Còn nhóm Kỵ binh Bố Chính, chỉ có thể so sánh cùng Kỵ binh Hán ở Hà Nam không thể bằng được Khương kỵ sĩ.
Tất nhiên có những cá biệt tinh anh như Ngô Chí Vinh ngang ngửa kỹ thuật Khương binh. Nhưng nói chung quân kỵ binh Bố Chính còn phải học hỏi nhiều.
Cùng loại quan mà khác xuất xứ ví như tivi tàu – tivi Nhật sẽ rất hay có chuyện so sánh, so bì, tỉ thí với nhau.
Khương kỵ binh thử với Thân binh kỵ bị đánh cho răng rơi đầy đất nên không dám thử nữa. Nhưng bọn họ đánh ánh mắt qua Bố Chính Kỵ Sĩ.
Đơn giản vì ánh mắt thông qua có thể nhìn thấy kỹ thuật kỵ mã của Bố Chính Kỵ chưa tới, cho nên Khương Kỵ Sĩ muốn bắt nạt để tìm chỗ đứng trong quân.
Nếu là trước đây chưa có chiến giáp “ sắt hộp” Khương kỵ bịn sẽ không dám chơi, nhưng cùng là “ chiến giáp sắt hộp” cả nên Khương Kỵ muốn bắt nạt.
Mà Bố Chính Kỵ thuộc dạng biết người biết ta , tuy biết mình kỹ thuật chưa hoàn hảo nhưng đừng tưởng bắt nạt họ là dễ.
Vậy là hai bên thượng chiến mã trăm đấu trăm, mặc giáp La Mã cầm thương gỗ mềm ( dễ gãy nát khó gây sát thương dùng cho luyện tập ở Bố Chính) đâm nhau chơi.
Kết quả quân Bố Chính gục 20 quân Khương Kỵ gục 70.
Đến cả Ngô Khảo Ký khi nghe tin cũng lật bật chạy đến vì không hiểu chuyện gì.
Trong quân có cạnh tranh tiến bộ là tốt . Không đánh nhau thật là được , Ký sẽ không quan tâm. Nhưng hắn vốn nghĩ quân Bố Chính Kỵ Sĩ sẽ thua.
Không ngờ, kết quả ngược lại. Quân Khương thua to. Quân Khương có tiếng không có miếng? Ký không tin.. hắn đối đầu quân Khương Kỵ Binh rồi, rất mạnh, sao lại vậy được? Cho nên hắn phải tìm hiểu để tìm nguyên nhân. Cuối cùng nguyên nhân rất đơn giản. Mà tác không nói.
Khương Kỵ Binh doanh lúc này ra sự, chuyện không liên quan đến chiến ai, Ký sai bọn họ giết ai bọn họ giết người đó.
Nhưng khẩu hiệu của Ký là các ngươi theo ta nhập Mân giết Thái thị, giết đàn ông Thái Thị, còn phụ nữ cho các ngươi mang về làm vợ.
Những tưởng bọn Khương hò reo sung sướng nhưng bọn này xì xao bàn tán một hồi sau đó có thằng đại diện Khương Kỵ Binh rón rén thưa cùng Ký.
Không cưới con gái Mân được không? Khương Kỵ Sĩ không muốn cưới con gái Mân, Bọn hắn theo ý nghĩ nếu đã về Đại Việt nên cưới con gái Việt thì mới dễ ổn định cuộc sống.
Ngô Khảo Ký rãnh.
Các ngươi có biết lúc này Hoàng Đế Đại Việt là nữ không, các ngươi có biết lúc này Đại Việt đang là Nữ Quyền không? Thoát khỏi Tây Vực Mẫu hệ các ngươi lại chui vùng Nữ Quyền , khác gì tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Hài hước.
Đùa thôi, đó là Ký phóng đại hóa đùa vui một chút. Hắn hiểu dù Lý Từ Huy nắm quyền Nữ Đế, nhưng muốn đạt đén bình đẳng giới cho phụ nữ ở Đại Việt trong giai đoạn phong kiến này là còn cách xa một vạn tám ngàn dặm. Còn nếu nói là chế độ nữ quyền có mà một tỷ dặm không đạt được.
Việc của Lý Từ Huy có thể làm được đó là đòi hỏi được một chút quyền lợi cho giới nữ để họ không quá thua thiệt mà thôi. Muốn bình đẳng giới thì Huy phải nắm quyền vài chục năm, hoặc giả chế độ ủng hộ nữ phải trải qua 7-10 thế hệ mới được tạm bình đẳng. Vì đến thời hiện đại của Ngô Khảo Ký sinh sống đã nơi nào thực sự làm được bình đẳng giới đâu cơ chứ.
Chỉ có những vùng đặc biệt như Khương Tộc Tây vực Mẫu hệ hay Eack Đê ở Đà Nẵng vậy thì mới có chuyện phụ nữ chiếm phần hơn.
Mà nói lại phụ nữ Việt chưa bao giờ quá quắt đanh đá, làm mình mảy thì có, đó là thiên tính của họ, họ cảm thấy như vậy mình đáng yêu hơn trong mắt trượng phu, cảm thấy như vậy giá trị của bản thân được tôn lên một bậc. Các ông trượng phu nên coi đó là một màn tình cảm thể hiện mà đối xử, mọi chuyện yên tôi. Ví dụ như Ký làm sai chuyện, tổn thương người thì một điều nhịn chín điều lành, chiều lòng vợ. Nhưng nếu Lý Từ Huy quả thật quá quoắt chua ngoa thì… Ký cũng là hiện nhưng cục tính đấy. Cho nên hai người hiểu nhau, luôn biết giới hạn của đối phương ở đâu mà không vượt.
Tất nhiên việc A Đóa là Ký vượt giới hạn chịu đựng của Lý Từ Huy, hắn biết cho nên hắn nhũn.
Lại nói đám Khương này suy nghĩ không sai, muốn ổn định ở đất Viêt nếu cưới cược cô nương Việt là tốt nhất. Nhưng với thời điểm nóng bỏng đang đòi nữ quyền này thì cô nương Việt lên giá kinh khủng. Muốn cưới đâu dễ.
Giờ chiến tranh liên ma liên miên, từ Ngô Quyền đến giờ, nam nhân Việt chết như dạ, tỉ lệ giới bất bình đẳng lộ rõ, nhiều cô nương nếu còn cứ cao giá sẽ ế chỏng queo. Cho nên nếu Lính Khương thực sự đối sử tốt cô nương Việt, hai bên tâm đầu hợp ý thì cưới có sao?
Ngô Khảo Ký vấn đề chủng tộc là không có khinh thường tộc nào cả.
Nhưng vấn đề là khó, không hiểu bọn này thiếu học thức các cô nương Việt có ưng không, Ngô Khảo Ký hắn không thể ép gả rồi.
“ Các thày giáo có nói cho các ngươi , cưới cô nương Đại Việt rất khó không? Cần học thứ, lại cần biết chữ, có tiền, có xe, có nhà, có máy bay…” Híc đùa đùa… xe nhà máy bay là tác thêm cho vui.
Đám Khương nhân ồn ào.
“ Vương gia Thống Chế, thày giáo nói lương chúng ta gần cao nhất trong các loại quân chủng nhịn mấy năm là đủ cưới vợ. Cưới cô nương Đại Việt thành phố khó, nhưng cưới cô nương Nông thôn Đại Việt không quá khó” Một thằng Khương Kỵ Binh trẻ tuổi tiếng Hán trệu trạo nói.
“ Ta nói trước , ta là không ép cô nương Việt việc cưới gả, các ngươi phải tự tán tỉnh được các nàng… các nàng nguyện ý thì không cai cản ép các ngươi cả. Nhưng muốn tán tỉnh cô nương Đại Việt phải có học thức, biết đọc biết viết biết nói tiếng Việt” Ngô Khảo Ký giảng giải.
“CHÚNG TÔI HỌC LÀ ĐƯỢC” Cả đám Khương Kỵ Binh là lớn.
“ Ta vẫn khuyên các ngươi tìm trước một người vợ bé người Mân cho chắc chắn, ở Đại Việt có thể cưới nhiều vợ. Nếu về Đại Việt tán tỉnh được cô nương Đại Việt thì làm vợ cả có sao?” Ngô Khảo Ký vẫn khuyên, hắn sợ bọn này về Đại Việt tán không được các cô nương Đại Việt giờ này rất cành cao chảnh chóa mà đâm ra bất mãn.
“ ĐƯỢC HẲN HAI VỢ CƯỚI XIN?”
“ Hoan hô”
“ Hoan hô”
“ Đại Việt vạn tuế”
Ngô Khảo Ký nâng trán day day đi chỗ khác… nói thật đàm đạo cùng bọn này rất đau đầu, mấy thằng Cẩm Y Vệ dạy cái gì đâu đâu hà…
Ngô Khảo Ký đang cáu chuyện Vương Đạo Hàn dám hỗn vợ hắn, đàn ông có cái vảy ngược này, thằng nào chạm thằng ấy chết. Hắn cáu lây qua Vương Thị, đổ tức giận lên Thái thị và ngay cả Bắc Mân cũng thấy ghé luôn.
Vẫn may hắn vẫn là quân vương có những chuyện vẫn dùng ký trí để giảm giảm, nếu không thật là Vương thị bay màu rồi.
Hai ngày qua nhanh.
Năm vạn quân đã điểm, cờ xí ngợp trời quân dung chỉnh mạo.
Đi đầu là một vạn Bố Chính bộ binh tinh nhuệ đã theo Ngô Khảo Tứ đến đây muộn từ Quế Lâm.
Tiếm theo sau 4 vạn là…. Tráng binh đóng giả quân Đại Việt.
Như đã nói ban đầu đến đây có hai vạn dân phu, đó thật ra là quân đội của 6 trai thuộc nhóm người Hoàng Thừa Trí, Lục Vinh Đình, Vi Phùng Thanh … nhóm này đã quy thuận và làm việc từ đầu cho Đại Việt.
Sau đó Hoàng Thừa Trí, Lục Vinh Đình cùng Nùng Cao Xương đi ải Tư Dương phục kích hụt Địch Viễn và vẫn ở đó mãi cho đến giờ cùng hai vạn quân của Nùng Cao Xương.
Vi Phùng Thanh thì về lại Quế Lâm ổn định bảy trại của những kẻ phản và giêt Lưu Kỷ.
Sau khi chứng kiến những gì làm những gì người Đại Việt đối xử người Tráng các trại ở Quế Lâm thì đám này cũng nguyện ra sức tập hợp được hai vạn dân binh theo Vi Phùng Thanh tới Vĩnh Châu rồi tập hợp ở Hành Dương.
Lúc này tổng bốn vạn Tráng Binh là đóng giả mặc đồ quân Đại Việt mà tiến về Tương Đàm gây hấn.
Đừng khinh thường đám này, bọn họ là quân nhân của Lưu Kỷ trước đây đó, trang bị vũ khí là có thể đánh nhau một trận chứ không phải chỉ là bị rách.
Tất nhiên điều khiển bọn này rất khó vì thiếu tổ chức chuyên nghiệp huấn luyện.
Cho ký cầm 4 vạn quân kiểu này thì ở bờ sông Hưng Giang hắn sẽ bị Kỵ binh của Địch Viễn làm thịt rồi.
Cá nhân chiến lực bọn Tráng này không thấp, nhưng về sắp quân trận thì bọn hắn biết xếp hàng dựng khiên, nghe trống thì tiến nghe chiêng thì lui. Biết quay phải quay trái vậy thôi.
Muốn tinh vi điều khiển là không thể.
Cho nên tinh binh ở thời đại này không chỉ đại diện bằng võ lực cá nhân mà quan trọng hơn là kỷ luật , đội hình, biết nghe hiệu lệnh, biết tuân thủ chiến thuật.
Muốn làm được điều này phải có ngàn lần dàn trận điều quân tập luyện không phải binh nào cũng có thể được.
Cho nên mới nói về chuyện Tích xém chết ở Lê Lăng là vậy. Đâu phải quân đội nào cũng như Thiên Tử Quân hay Bố Chính quân đâu?