Venus là hành tinh đã từ rất rất lâu mà Đại Việt đắn đo lựa chọn.
Nhưng lần này không còn cái gì để suy nghĩ nữa , bởi lẽ bên trong lăng mộ Bình Nam Vương hay chính là Thần Thánh Đế Ngô Khảo Ký có nhắc về sự kiện phát triển ở Venus. Còn vì sao Thần Thánh Đế có thể nghĩ đến thì không cần nghĩ đến , rõ ràng là liên quan đến Zolzic.
Vì theo mọi nghiên cứu tuyệt mật nhất thì người đầu tiên mang công nghệ Zolzic tới với Human chính là vị Hoàng Đế này.
Tuy rằng trước đó ông ta có bị bôi nhọ là Hoạn quan chuyên quyền nhưng chưa từng một ai phủ nhận chuyện Zolzic Tech và Ngô Khảo Ký.
Có điều mọi người thực sự thắc mắc đó chính là việc vì sao vị Hoàng Đế này không hề nhắc tới Venus trước kia với con cháu. Nếu có được thông tin sớm thì Đại Việt hẳn đã liều mạng phát triển đường lui về phía Venus mà không phải lưỡng lự lâu vậy để bỏ lỡ nhiều thời gian.
“ Đáng lẽ chúng ta nên chấp nhận hao tổn để phát triển từ trăm năm trước..” Thủ Tướng Đỗ Trọng Thắng lên tiếng tiếc nuối, dường như quyết định đã được thông qua.
“ Cũng rất khó quyết định, trăm năm trước công nghệ vẫn chưa đủ để có thể sinh tồn ở Venus. Ngay cả hiện giờ cũng vẫn rất khó khăn. Đám Penor có thể nhởn nhơ ở Sao Hoả vì chúng còn sở hữu hệ thống sinh tồn khổng lồ của chủng Zolzic để lại nơi đây. Chúng ta phải gồng mình phát triển từ đầu với công nghệ Pre Zolzic, quả thật tốn kém vô cùng…” Tổng Bí Thư Lê Phú Minh lên tiếng cảm thán …
“ Vấn đề Oxi cùng Nitor không cần lo lắng ở Venus. Nhưng vấn đề Hydro và môi trường quá khốc liệt ở đó … thật làm người khác ái ngại…”
Bộ Chưởng Khoa Học Công Nghệ Tô Mẫn cảm thán , vẫn chỉ là bước đầu thăn dò đặt cơ sở.
Thực tế trước đây không ít lần các siêu cường đồng thời đã nhiều lần nghiên cứu các hành tinh trong hệ mặt trời. Nhưng điều kiện của Venus quá khắc nghiệt, sự nghiên cứu thường tốn kém rất nhiều cho nên các quốc gia tìm miếng thơm ăn trước, chính là Mặt Trăng cùng sao Hoả.
Thế quái nào ở hai cực của Sao Hoả dưới Băng Quyển lại phát hiện công nghệ Zolzic cho nên Venus bin lãng quên. Sau đó chiến tranh lại khiến cho việc nghĩ tới việc nghiên cứu Venus thật xa xôi.
“ Tài nguyên dự phòng của chúng ta?” Thủ Tướng nhìn về ngài bộ trưởng bộ Tài Chính khuôn mặt có vẻ rất ái ngại.
“ Nếu giảm ngân sách 20% cho chiến tranh, chúng ta có thể trong 10 năm xây dựng cơ sở sinh sống cho 500 ngàn người, đấy là với điều kiện nghiên cứu định cư thành công”
Bộ Tài Chính trả lời khiến cả căn phòng họp trở nên lặng thinh đến đáng sợ.
Câu trả lời thẳng thắn kia nêu lên hai vấn đề chính, dự trữ của Đại Việt đã cạn, phải giảm duy trì chiến tranh mới có thể tập trung đến vấn đề khác được. 20% ngân sách chiến tranh trong mười năm mới có thể chỉ di cư 500 ngàn người. Như vậy 220 triệu người cho dù Đại Việt rút hẳn khỏi chiến tranh lúc này thì cũng phải mất trên 100 năm mới có thể di cư toàn bộ người Đại Việt . Đó là đang tính toán mọi chuyện đều thuận lợi. Nhưng nếu Đại Việt lúc này đang là chủ lực chiến đấu mà rời đi thì chưa đến 1 tháng Địa Cầu sẽ thất thủ. Mà chỉ cần rút đi 20% quân số thì Liên Quân cũng sẽ chịu tổn thất vô cùng lớn rồi.
Tình thế tiến thoái lưỡng nan, khó khăn vô cùng.
“ Theo các ngài, Triển vọng về chiến thắng trực tiếp thì sao?” Nữ Hoàng Nhã Phượng cau mày hỏi, việc di cư thật sự rất khó khăn với quy mô, cho dù có di cư thì điều kiện sống ở Venus có thể nói là không thể chịu nổi. Cho dù có định cư cũng khó mà phát triển được.
Thống Chế Ngô Thiên Trụ lắc đầu gương mặt hết sức mệt mỏi.
Có lẽ trong những người trong căn phòng này ông ta mới là kẻ phải lao lực nhất. Trực tiếp đối mặt với sự tấn công vô cùng vô tận của người Penor ông ta không tiều tụy mới lạ.
“ Không trụ nổi 10 đến 15 năm, chúng ta phải đi đến thỏa hiệp, quân đội đã không thể chịu nổi, trong khi đó tình hình nội bộ chúng ta bất ổn, các thế lực đều mệt mỏi rệu rã và phân chia, từng người có toan tính riêng. Chỉ mình Đại Việt còn kiên cường thì cũng không ý nghĩa gì. Giờ đây lượng chiến giáp quân đội được cung cấp đã giảm 30%, không thể bù lại đối với chiến binh đã hi sinh và giáp hỏng. Những bộ giáp mới ngày càng hiếm, chỉ còn lại toàn hàng chắp vá từ những bộ giáp hỏng trên chiến trường... Chúng ta càng đánh càng yếu đi, trong khi đó quân Penor ngày một đông lên...”
Không có gì đau khổ hơn một vị thống chế quân đội phải thừa nhận kết quả bi thảm của ông ta, nhưng ông ta không thể nói dối. Cũng không thể nói lạc quan. Phải hết sức trung thành với sự thật. Tất cả đều cúi đầu... căn phòng trở nên yên tĩnh đến đáng sợ.
Trong khi đó Ngô Huy Tuấn đang tại thao trường huấn luyện ở một khu căn cứ quân sự trên đảo Philipines. Nơi đây có mô phỏng môi trường không trọng lượng ngoài vũ trụ, cũng có mô phỏng các môi trường trọng lực yếu như Mặt Trăng hay Sao Hỏa, hoặc là môi trường trọng lực đặc biệt của chiến hạm. Mỗi môi trường đều cần các chiến binh đổ môt hôi sôi nước mắt để luyện tập trước khi ra chiến trường thực sự.
Uỳnh Uỳnh....
Leng Keng...
Trên sân tập hai tiểu đội mặc Primehjor Armor lao vào nhau chiến đau sau một lượt đạn.
Những lớp giáp Tamidsordium không thể bị phá hủy bằng những vật liệu thông thường, Tamidsordium không thể chịu được những đầu đạn Plasma nóng hàng triệu độ được dẫn đường bởi tia Laser. Nhưng loại vũ khí này bị Anti Zolzic Electronic thế hệ I khống chế hoàn toàn. Không có luồng điện cực lớn để tạo ra đầu đạn Plasma- loại trạng thái thư tư của vật chất- cũng không có luồng điện mạnh thì các lò phản ứng nhiệt hạch tổng hợp cũng chỉ làm cảnh. Loại vũ khí này hoàn toàn vô hiệu.
Như vậy Tamidsordium chỉ có thể bị phá hủy bởi Tamidsordium. Có rất nhiều loại Tamidsordium ví dụ nhất đó là Tamidsordium A , chính là các tấm Tamidsordium cấu tạo các tấm giáp cứng cáp, loại này được coi là “rẻ tiền” nhất trong họ Hợp kim T. Tamidsordium-G đắt hơn rất nhiều với khả năng đàn hồi đáng kể. Và có thể phá hủy hai loại trên chính là Tamidsordium U siêu siêu cấp đắt đỏ.
Một lớp mỏng Tamidsordium U tráng trên bề mặt vũ khí Tamidsordium A cũng đủ làm cho bất kể phú bà nào của Lý Tô thị đâu đầu rồi.
Như vậy lúc vừa rồi hai tiểu đội ầm ầm bắn súng là nghĩa lý gì vậy? Chẳng nhẽ đạn đồng còn có tác dụng với Tamidsordium sao?
Dĩ nhiên không Tamidsordium tính trơ mạnh, khó bị ăn mòn, chịu nhiệt cực cao lên đến 4213 độ C. Ngoài các đầu đạn Plasma ( Heat Plasma) nóng hàng triệu độ kia thì rất khó phá huỷ lớp giáp này.
Nhưng nhân loại đã phát minh ra nhiều cách chiến đấu cùng đám quái vật hình người di động Primehjor Men này.
Súng bắn đầu đạn kim loại mỏng có chứa Siêu Nhựa tổng hợp PLDK. Nhựa PLDK có đặc tính sau khi tiếp xúc với Tamidsordium sẽ dính chặt và rất dẻo chắc tạo nên hanh chế vận động cho các bộ giáp Primehjor. Kể từ đó một đối thủ bị hạn chế vận động rất dễ bị một chiến binh kinh nghiệm sử ký.
Ngoài ra các phương án tác chiến cổ như phóng lưới… bẫy giữ chân tay v.v…. đều được Human nghiên cứu phát triển để chiến đấu cùng Penor có công nghệ cao hơn . Chính những chiến thuật tưởng cổ điển này đã giúp Human đứng vững 200 năm qua. Những chiến thuật này có từ đâu ra?
Lại cũng là thói quen của Human thôi... Chiến tranh.
Chiến tranh luôn là phần nội tại chính yếu của xã hội loài người.
Chiến tranh không phải là một phát minh hiện đại sau này, mà có tự cổ xưa, là tính chất cơ bản xuyên suốt sự phát triển của nhân loại.
Trong lịch sử, tất cả các dân tộc đều xảy ra chiến tranh. Các tác phẩm lâu đời nhất của chúng ta tràn đầy những câu chuyện về chiến tranh. Khảo cổ học cho thấy các pháo đài và trận chiến cổ đại, và các địa điểm của các vụ chém giết thời tiền sử từng tồn tạo từ hàng ngàn năm về trước.
Bản năng gây chiến ăn sâu vào máu thịt của loài người. Đó là tính chất hành vi của loài người (Human behavior). Cho nên nói về chiến tranh loài ngườ trải qua mười mấy ngàn năm lịch sử văn minh của bản thân cũng chẳng kém dân tộc gì. Đương cử là một cuộc chiến rất dễ thành đề tài hay để bàn luận, làm phim hoặc viết lên những tiểu thuyết chẳng có ý nghĩa nhân đạo gì ngoài việc giết chóc, khoe cơ bắp, khoe kỹ thuật chiến đấu, khoe vũ khí. Nhưng nó lại được bộ phận đông đảo Human đón xem, đón đọc một cách hào hứng mà chẳng cần quan tâm lắm đến ý nghĩa gì trong đó.
Thậm chí có những giá trị nào đó lông ghép trong các đề tài chiến tranh lại cũng chỉ là làm màu, làm nền với tiêu chí “ chúng tôi làm phim, viết truyện” để lột tả tàn khốc chiến tranh như thế đó. Ừ thì vâng các anh không làm phim viết truyện vì tiền. Còn Human khán giả thì cắt rời những đoạn phim”hay” những đoạn văn “hay” để nghiền ngẫm. Human là thế đấy.... ít nhất một bộ phận rất đông Human là thế đấy.
Tất nhiên có một số Human sẽ đặc biệt hơn đôi chút... ít nhất trong họ vẫn có thứ gọi là humanitarian.
Ký buông bỏ cây bút trong tay, thở dài một hơi, hắn không biết quyết định của mình có đúng không, nhưng hắn cảm thấy nếu bản thân mình là một tác nhân vào cuộc chiến này có lẽ hắn không chỉ đến đây để chém giết đơn thuần như vậy.
Nếu như bánh xe lịch sự cần có một người như hắn xuất hiện tại nơi đây mới có thể đi đúng hướng, vậy thì hắn phải hành xử cùng lựa chọn đúng bản tâm. Không phải dựa vào lịch sử biết trước để cố làm theo. Hắn tồn tại là có ý nghĩa, hắn xuất hiện ở đây cũng là có ý nghĩa vì sao trong 6 tỉ người ở 21th , không chọn người khác mà phải thực sự chọn Ngô Huy Tuấn để sao chép đến nơi này? Tại sao bản sap chém của hắn phải rơi vào cơ thể Ngô Khảo Ký tiền thân để tạo nên một Ngô Khảo Ký ngày hôm nay? Và là chìa khóa không thể thiếu cho việc thế chiến lần thứ nhất đi đúng hướng?
Như vậy hắn phải là chính hắn thì thế giới này mới đi đúng hướng để giúp Lâm sinh ra. Nói cách khác trước đây Ngô Khảo Ký không muốn đến nơi này vì không muốn liên quan trận chiến đã gần khiến lịch sử thay đổi. Nhưng chắc chắn sẽ không thay đổi, vì < Khối Ý Thức> đã biết sẽ có Na Ri, có Trần Lâm thì Ngô Khảo Ký sẽ có được lựa chọn. Mà lực chọn của Ngô Khảo Ký đã nằm trong tính toán của < Khối Ý Thức> nói cách khác. < Khối Ý Thức> nắm chắc chắn nội tâm của Ngô Khảo Ký sẽ quyết định ra sao trong những tình huống này. Cho nên không có cách nào thay đổi lịch sử mà < Khối Ý Thức> đã dựng ra. Bởi vì Ngô Khảo Ký mãi mãi là Ngô Khảo Ký mà không thể là một ai khác. Hắn sẽ luôn có những quyết định tương tự như lúc này.
Đàm phán đi, muốn đánh nhau cũng nên nói truyện trước tiên... đàm xong đánh, đánh xong đàm. Ngô Khảo Ký tin tưởng những gì hắn quyết định là đúng đắn. Cuộc gặp mặt ba bên Ngô Khảo Ký – Benjamin – Richard phải được tiến hành. Ba bản ngã phải gặp nhau trước khi thế chến xảy ra, và lại sẽ gặp nhau sau những trận đánh quyết định.
Cuộc gặp lịch sử quyết định vận mệnh của nhân loại.
Người khởi xướng.
Hoàng Đế Đại Việt Ngô Khảo Ký .