Trong khi bè lũ Ngô Khảo Ký ăn chơi nhảy múa trong giàu sang nhung lụa thì Benjamin đang phải chật vật lăn lộn ở Tyre.
Lệnh của Vizier Nizam al-Mulk lúc này ai dám cãi . Hassan Batukan không muốn cứu Tyre vẫn phải đưa quân tới ngoại ô Tyre cắm trại.
Ở đây đã có 7 ngàn quân từ Anatolia do Abbasid Caliph Al-Muqtadi Batukan chú gửi đến từ đầu, lại có 2 ngàn quân của Benjamin, trong đó đến 3-4 trang bị thô sơ. Hắn vẫn chưa kịp xây lò Besemer để nung thép mới liền bị ép xuất quân.
“ Hassan Batukan thành chủ, người anh em… không đánh nổi đâu đừng liều” Benjamin run run. Hắn hai đời nào nhìn thấy thế trận đông nghịt người gươm đao tua tủa sát khí bức thiên như vậy?
Huy Tuấn tuy có đánh mấy trận , tâm tư linh hoạt, lại có Eitan chỉ bảo nhưng kể cả vậy cũng sao có thể trưởng thành siêu cấp thần tốc được? Huy Tuấn không phải Tước. Mà tước còn là tiếp xúc quân sự Bố Chính từ năm 17 tuổi đấy, đánh qua Chiêm lại đánh qua Ung Châu, sau đó tiên tài chỉ huy mới bùng phát ở Liêu Đông.
Huy Tuấn mới đến thế giới này được nửa năm… nếu có thể lắc mình biến thành chiến tướng thì với điều kiện của Ngô Khảo Ký hắn thành siêu cấp quân sự chỉ đạo từ hồi Ung Châu rồi.
Bản lĩnh bố cục đại cục phải đến mười năm học hỏi Ký mới hoàn thiện, hắn vẫn là thằng thiện chơi kỳ mưu. Cho nên Huy Tuấn cũng khá tương tự thôi.
“ Benjamin người anh em , không đánh không được Vizier( tể tướng) đã lệnh xuống , chết tiệt, ta nào muốn cứu tên khốn Hamza Ali Kaan này đâu” Hassan Batukan rất bất đắc dĩ nói.
“ Người anh em , ngươi nhìn quân của ta thì hiểu chỉ một đám nhỏ được trang bị, đám còn lại chỉ là cầm trên tay đồ phế thải, cho ta 1 tháng… đồ từ Ấn Độ đang đến. Lúc này ngươi tấn công phản quân Kito ta thực không giúp nhiều được” Benjamin Huy Tuấn đau khổ cười giải thích…
“ Một tháng? Quân Anatolia đã tiến trước hai ngày rồi, lúc này không chặn phía thành Haifa thì quân Anatolia nguy to” Hassan Batukan lắc đầu không đồng ý.
Số là lúc này phiến quân Kito không ngờ đã tụ tập quá đông, phía Đông La Mã cũng ngửi thấy mùi có vẻ lợi dụng được cho lên đưa quân tới biên giới Necaea gây hấn cùng người Seljuk Turk khiến họ phân tâm không thể cứu viện Tyre. Một khi Tyre đổ thì cả dải Palestine sẽ thực sự rung chuyển, còn nếu quân Kito ở Palestine có thể chiếm Jerusalem thì… quá tuyệt hảo.
Jerusalem mất chắc chắn người Seljuk phải cố hết binh lực chiếm lại vì đó là nơi linh thiêng với cả Hồi Giáo, Kito, hay Do Thái giáo. Nếu điều đó thực sự xảy ra thì Đông La Mã sẵn sàng dốc toàn lực đanh qua Necaea ngay lập tức. Đây chính là mưu đồ từ ban đầu của người Đông La Mã đó.
Lúc này hai thành trì vệ tinh của Tyre bị đánh hạ. Cả Thành Naqouara và thành Haifa nằm trong tay phiến quân.
Quân Anatolia muốn cứu viện Tyre, đánh bật nhóm quân Kito đang vây hãm ở đây, nhưng họ sợ nhất đó là hở sườn, quân từ Haifa bất kể lúc nào cũng có thể lao ra chọc sườn họ.
Nhánh 4 ngàn quân của Huy Tuấn và Hassan Batukan chính là có nhiệm vụ chặn quân từ Haifa đánh ra.
Nhưng lúc này Benjamin Huy Tuấn thực tế chỉ có 500 quân là trang bị tốt, số còn lại đều không có giáp, vũ khí thì nhặt được từ phiến quân hay các vị thành chủ trước đây trao tặng. Mấy thứ đồ này là của quân nô lệ, sao mà sử dụng tốt được? Không hề có tính an toàn ở đây.
Người Do Thái được có mấy mống. Benjamin không dám chơi tiêu hao nhân mạng. Thật là khó cho hắn nhìn nhóm quân 4 ngàn người nhưng thực tế chỉ có 2,5 ngàn có thể chiến đấu.
“ Benjamim , nhìn kĩ đi, chỉ cần chúng ta không xuất binh mà thủ trại chúng sẽ vòng qua đến Tyre..” Hassan Batukan.
“ Người anh em, chính là ta muốn nhìn điều này đây, chúng ta đều là kỵ binh, ngươi là mã kỵ, ta là lạc đà kỵ. Xông trận đối đầu lúc này ý nghĩa sao? Ngươi nhìn trường thương như rừng, ta đảm bảo phía sau trường thương chính là cung thủ.. Chúng ta quân ít hơn hẳn, lại không có bộ binh hợp lực phía sau công thẳng vào trường thương binh chủng không phải cách hay”
“Nhưng nếu bọn hắn di chuyển, đội hình sẽ loạn không thể duy trì nổi hàng thương trận kia, đến lúc đó chỉ cần quấy phá chúng hẳn phải rút về mà không tiến được”
Không phải Benjamin Huy Tuấn tài năng quân sự gì mà chỉ là mớ lý luận lung tung trên các diễm đàn quân sự chém gió thời hiện đại. Nhưng nói thật là đôi khi những suy luận quân sự của các vua bàn phím thời hiện đại có thể khả dụng. Lần này chính là một trong những lần hiếm hoi đó.
Thật ra địa hình khu vựa mà Benjamin đầu thai tới không có quá nhiều phức tạp như Đại Việt, khí hậu cũng không quá phức tạp luôn. Nhiều chiến trường đều là địa hình bằng phẳng đất khô hay sa mạc. Do đó bỏ qua yếu tố lợi dụng các loại địa hình tiến hành phục kích, cố thủ điểm cao, bố trí bẫy rập v.v…. việc chiến tranh khu vực này rất nhiều điểm có thể tận dụng phương pháo suy luận bàn giấy để tiến hành.
“ Ý của người anh em là thả chúng qua sau đó quấy rối tập kích? Chỉ là kéo dài không cho chúng tiến quân?” Hassan Batukan dường như hiểu ra được… hắn kỵ chiến rất quen , người Turk luôn dùng ngựa rất nhiều cho nên thường là đấu kỵ kỵ… hoặc kỵ bộ hỗn hợp .. thói quen kỵ đấu bộ thuần là hắn không thực sự nắm vững, cho nên lúc này khi Bẹnjamin Huy Tuấn nói ra làm cho Hassan Batukan khai mở.
Thật ra đây là cách đánh của người Mông Cổ sau một thế kỷ nữa mới tới nơi này. Cung Thổ cũng tốt nhưng họ thật sự chưa phát triển triệt để lối đánh kỵ cung du kích. Người Thổ vẫn quen lối đánh xung phong, do đó sau này khá thiệt thòi khi xung phong cùng đám kỵ sĩ Châu Âu trang bị giáp tấm hạng nặng trong các cuộc Thập Tự Chinh.
“ Không sai, là tổ chức các nhóm 200-300 kỵ binh bắn cung nỏ chạy quanh chúng từ xa quấy rối. Sau đó Người anh em ngươi cầm tinh nhuệ nhất một đạo thương kỵ, nếu chúng rối loạn chỗ nào thì đâm vào. Nhưng tốt nhất là ờ xa xa bảo vệ cung kỵ. Ước chừng chúng có tầm 300-500 kỵ binh. Nếu bọn này xông ra săn giết cung kỵ thì ngươi sẽ đánh chặn không để chúng tàn sát lạc đà kỵ của ta…” Benjamin Huy Tuấn nói sâu hơn một chút chiến thuật hắn suy luận trong đầu…
“ Từ từ… hơi rối…. này đi người anh em , ngươi ta xuống dưới nói chuyện…” Hassan Batukan gọi Benhjamin xuống dưới lạc đà. Hai bên dàn quân còn cách cả Km, nhìn cũng thấy bên kia quân Kito không có ý tấm công mà lập hàng phòng thủ chờ bên này quân Seljuk tấn công qua.ai
Hai cánh quân chủ tướng vậy mà trước trận lại xuống ngựa điềm nhiên ngồi xổm bàn tán.
Benjamin Huy Tuấn có gắng dùng đầu óc mô phỏng, giả thuyết các tình huống sau đó thôi diễn để cho Hassan Batukan hiểu. Hắn dùng các tảng đá đại diện những nhánh quân nhỏ sau đó mô phỏng giải thích.
“Cách này khá ổn..” Hassan Batukan cũng gật đầu cho là phải. “ Vậy 1500 quân Do Thái còn lại vô dụng rồi?”.
“ Cũng không, để họ tạo thành ba nhóm lớn sau đó di chuyển vòng ngoài, luôn giả vờ như muốn tấn công để phân tán chú ý của địch… đứng ngoài xa tầm tên là được rồi” Benjamin Huy Tuấn lại nói thêm.
“ Thỏa… cứ theo cách này mà làm…” Hassan Batukan nhất trí.
Vậy là hai tên này tập hợp mấy tên chỉ huy lại sau đó giải thích cách chia quân chiến đấu thành từng nhóm nhỏ.
Từ Haija tới Tyre tầm 20Gallic ( 1Gallic= 2km đơn vị đo lường thời này thống nhất toàn La Mã cùng Hồi giáo). Cho nên muốn đi quãng đường này bằng bộ binh ít nhất phải hai ngày đêm liên tục, đó là đi đến kiệt sức, chỉ cần kỵ binh quấy nhiễu tập kích đảm bảo đám này bộ binh phải lết từng bước chứ đừng nói là đi nhanh.
Do Thái Lạc Đà binh có 500 lão binh thực sự tinh nhuệ, được trang bị giáp mũ mạnh mẽ, có nỏ Genoa tầm 90lbs theo lên dây nỏ bằng Goat’s foot gang đúc. Đừng thấy lạ lẫm vì sựu trùng hợp. Benjamin Huy Tuấn hay Ngô Khảo Ký có rất nhiều điểm tương tự về lối tư duy. Tuy bọn họ là hai cá thể hoàn toàn khác nhau về vi ống cấu trúc dẫn đến tính cách sẽ có đôi phầm dị biệt, nhưng cấu trúc hạt là hoàn toàn trùng khớp nêm điểm tương đồng có đến 90% về cách suy nghĩ cùng phản ứng tình huống.
Thậm chí gần như toàn quân Do Thái đều có nỏ Genoa, chỉ là kết cấu cánh nỏ khác mà thôi. Cách thổi thép của Benjamin Huy Tuấn chưa khống chế được hàm lượng cacbon, nhưng lại ít dư thừa Oxi cho nên may mắn vẫn có thể cho ra một vài mẻ thép đủ chất lượng rèn gươm đao, cánh nỏ. Nhưng để bố trí toàn quân sẽ không đủ. Cho nên một lượng lớn nỏ còn lại của quân Do Thái là cánh gỗ sồi ép dầu nóng.
Nỏ Genoa loại này cũng có lực kéo tầm 65-70 lbs, tuy không bền chắc như cánh thép nhưng trong khí hậu vùng này cũng có thể dùng khá lâu. Quan trọng là rẻ, dễ sử dụng. Muốn đào tạo cung thủ quá lâu nhưng đào tạo nỗ thủ lại cực nhanh.
Chuẩn xác mà nói toàn bộ 2000 quân Do Thái lạc đà binh đều có sức sát thương đáng gờm ở vùng này, bởi bọn họ đều là cung kỵ binh…
Nhưng vì 1500 Do Thái Binh còn lại không có giáp cho nên rất dễ bị cung thủ đối phương sát hại, như vậy không đáng mạo hiểm. Đám này chỉ chạy phía xa tạo sức ép mà thôi.
Lavi liếm liếm môi khô khốc, nơ này đã đi vào lục địa 60km cho nên thực cảm giác khô nóng rất nhiều, chiến đấu thời tiết này quá mất sức. Nếu cơ thể chưa thích ứng quả thật khó có thể bình thường hoạt động chứ đừng nói là chiến đấu.
Mấy ông Đại Việt mà viễn chinh nơi này chỉ có ngồi bóng cây mà thở chứ đánh đấm gì.
Đúng như Tiên tri dự định… kỵ binh Do Thái- Seljuk rút đi là lúc đám bộ binh Kito di chuyển về Tyre cứu viện. Nhưng bọn này nào biết, quân số Do Thái- Seljuk tuy ít nhưng lại toàn là kỵ binh, tuy rút đi nhưng lại chạy trước chặn đầu, chuẩn bị vô vàn loại tập kích quấy rối.
“ Lavi chỉ huy, bên Seljuk yêu cầu chúng ta đi lệch về bên phải bọn họ mới có thể bảo vệ” một tên hiếm hoi mã kỵ binh Do Thái xông tới báo cáo. Hắn chính là cầu nối liên lạc để hai nhóm quân Do Thái- Seljuk có thể phối hợp.
“ Tốt, ngươi tiếp tục quay về đám quân Seljuck có tin tức mới thì quay về thông báo ta…” Lavi ra lệnh sau đó thúc lạc đà hơi chếch phải mà đi.
Lạc đà binh tốc độ chậm hơn mã Kỵ binh. Huy Tuấn sợ quân Do Thái bị mã kỵ Kito giáo tập kích cho nên mỗi nhánh Lạc Đà Kỵ luôn có một nhánh Thương Mã Kỵ Seljuk bảo vệ.