Tích từng hỏi Ký vì sao phải nhận sắc phong của Đại Tống, làm không khéo thì thanh danh sẽ ô nhục muôn đời.
Ký lắc đầu…
“ Tiếng xấu thì ta sẽ cõng trên lưng. Đã quyết tâm vác Ngô Thị tranh đế thiên hạ thì phải có nhận thức về thất bại. Ta không muốn Ngô Thị diệt vong dưới tay mình. Nhận phong vương danh chính ngôn thuận từ Lưu Cầu- Jeju tiến vào Thiên Tân, để một nhóm Ngô Gia nơi này. Nếu ta tranh Đế thất bại thì Đại ca ngươi lãnh đạo Ngô gia ở Thiên Tân”
Ngô Khảo Tích trầm ngâm, nhìn chằm chằm vào Ngô Khảo Ký.
“ Được… ta sẽ theo ngươi điên cuồng lần này”.
Ngô Khảo Tích dẫn theo Ngô gia đệ tử tiến vào Thiên Tân nghèo nàn bắt đầu xây Đông Hải Vương Phủ. Đi theo hắn còn có nhiều Ngô gia đệ tử như Ngô Khảo Trung , Ngô Khảo Ty. Ngô Cẩn. Ngô Trí Vinh, Ngô Trí Xuân, Ngô Trí Văn…. và rất nhiều bộ hạ như Ngô Văn Vân, Ngô Văn Sơn, Đỗ Tùng , Đỗ Bách, , Đỗ Mạc, Ngô Văn Sửu, Đỗ Lâm, Đỗ Văn Phục, Đỗ Văn Minh…
Còn Đại Tống thì vui đến phát điên khi chính hung nhân Ngô Khảo Ký tuyên bố hiệu trung với Đại Tống và lập đầu danh trạng bằng cách chiếm lại Yên Vân Thập Lục Châu.
Cả Bắc Tống sôi trào mừng rỡ mà không biết đây chỉ là mở màn cho một bi kịch của người Hán bởi lẽ họ đã rơi vào một cái hố khủng bố khổng lồ do Ngô Khảo Ký đào ra.
Sự kiện này về sau được gọi là “cú lừa thế kỷ”, liên quan đến trận chiến đi vào huyền thoại quân sự ở Hà Bắc.
Nói “cú lừa thế kỷ” cho văn hoa, thực tế người Tống sau này nhận ra sự thật thì gọi Ngô Khảo Ký là “kẻ lừa đảo thế kỷ”. Thanh danh thối không thể tả. Chắc cũng vì vậy mà Ngô Khảo Ký tự cảm thấy khá xấu hổ cho nên Ngô Huy Tuấn mới che lấp âm mưu thực của Ngô Khảo Ký bằng những sự kiện ngây ngô vô vùng tận trong tiểu thuyết lãng mạn “ Lý Triều Bá Đạo Phò Mã”. Và hay ho là nếu có người đọc cuốn tiểu thuyết này khả năng cao sẽ tin rằng Ngô Khảo Ký vô tội.
Chính hắn, Ngô Khảo Ký không ai khác, chính là kẻ dựng lên biết bao nhiêu chuyện chỉ để đạt được mục đích cuối cùng của mình đó chính là cải tạo lại Đông Á phân chia, khiến đông Á thành một khối, sau đó lấy đó làm bước đệm mà cải tạo, phân chia lại thế giới này. Thật không thể hiểu thằng này có bao nhiêu điên cuồng và bao nhiêu tính toán trong đầu. Nhân vật ký ở trong tiểu thuyết lại có vẻ ngây ngô đáng yêu, thậm chí đôi lúc “cố tình” đơ đơ phạm sai lầm .... đúng thật là nội tâm sâu thẳm của mỗi người luôn có những màu hồng khi tự nghĩ về bản thân và tô vẽ bản thân.
Nhận sắc phong Đông Hải Vương khả năng cao sẽ ô danh muôn đời nếu thất bại. Và sẽ thành tội đồ cho Đại Việt , khả năng Đại Tống còn có quyền tuyên bố Tân Bình Lộ thuộc về Đại Tống nếu Ngô Khảo Ký thất bại. Đây là một bước đi siêu cấp mạo hiểm. Nhưng hắn dám đi, vì hắn đã nắm trong tay cực nhiều con cờ và tính toán tỉ mỉ.
Đầu tiên nhận sắc phong Vương gia và sinh hoạt ở Đại Tống, hắn dễ dàng hơn rất nhiều thâm nhập hệ thống Cẩm Y Vệ và Ưng Vệ nơi đây. Từ Thiên Tân Phủ Vương gia Cẩm Y Vệ như nấm mọc sau mưa mà điên cuồng mở rộng.
Lưu Hữu Lượng một tên thương nhân vô danh tiểu tốt có thể tổ chức khởi nghĩa nông dân ở Hà Bắc...
Thôi đi đừng nói chuyện nực cười nữa, đó là tiểu thuyết đọc cho vui ... làm quái gì thế gian này nhiều Chu Trùng Bát- Chu Nguyên Chương như vậy cơ chứ. Lưu Hữu Lượng chính là một trong những Cẩm Y Vệ của Vương Phủ Đông Vương ở Phủ Tế Nam. Lực Lượng Cẩm Y Vệ và Ưng Vệ với sự hỗ trợ mạnh mẽ của thuốc phiện đã xâm nhập khắp vùng Hà Bắc trong hai năm âm thầm kích động nông nô, nông dân ngèo, liên tục viện trợ cho bọn họ. Và cũng cảm ơn chế độ tham quan nhũng nhiễu dân, bọn cường hào ác bá bóc lột dân đen ở Hà Bắc kiến cho lực lượng của Ngô Khảo Ký hùng mạnh vô cùng.
Lời hứa của Ngô Khảo Ký đối với Đại Tống cuối cùng cũng thực hiện . Sau 2 năm “ chuẩn bị” thì đảo Jeju đã chật kín đồ tiếp tế từ Bố Chính, Mà sau hai năm thì Bố Chính cũng kín cả thợ thủ công Đại Tống vì Ngô Khảo Ký với thân phận Vương gia mang về. Còn về tài nguyên quặng mỏ ở Thái Nguyên Hà Bắc cứ thế mà đi Jeju rồi biến thành hàng cao cấp để quay ngược về Đại Tống mà kiếm tiền.
Đến lúc này Ngô Khảo Ký vương gia mới thực hiện lời hứa thu thập Yên Vân thập Lục Châu vì cần “ thời gian chuẩn bị” quân đội.
Thật ra là phải chuẩn bị khởi nghĩa ở Hà Bắc, lại phải chờ thờ cơ có thiên tai gì đó, lại phải chờ cho Gia Luật Tuấn thằng em kết nghĩa ở Hắc Long giang chuẩn bị đầy đủ.
Để rồi năm đó đúng là có hạn hán siêu cấp nghiêm trọng, giữa lúc quái đản này thì Đông Hải Vương mang quân 3 vạn tiến về Yên Vân.
Ba vạn này phần lớn là hải tặc đã sau hai năm khống chế cùng luyện tập quân sự đầy đủ, lại có một phần quân dân là người Tế Nam. Phần nhiều cũng có nô lệ nông nô được Vương gia mua về rồi cho ruộng đất trả tự do. Đặc biệt có tới 4 ngàn Châu Âu- Châu Phi binh sau hai năm cũng đã thích nghi khí hậu nơi đây.
Đúng như tính toán, Đại Liêu đã nát bấy còn đâu, chỉ là Đại Tống sợ Liêu nên không dám ho he, và quân đội Đại Tống cũng nát tươm bởi đấu đá phe cánh chính trị cùng chế độ Trọng Văn Ức Võ. Lại còn hủy bỏ chế độ chưng binh.
Cho nên Ngô Khảo Ký với nỏ genoa , hỏa pháo xe kéo, lại có không ít kỵ binh được Gia Luật Tuân từ Hắc Long Giang tuồn qua Cao Ly đưa đến tay Ngô Khảo Ký.
Trong đó nổi bật chính là Hoàng Nhan Hặc Lý Bát, Trát Mộc A Đô , Thiết Một Thiên Hồ những anh thảo nguyên rất nhanh cảm nhiễm sự hào sảng cùng sự mạnh mẽ của Ngô Khảo Ký mà nguyện thề trung thành cùng hắn. Ngô Khảo Ký cũng quý những con người thảo nguyên yêu hận rõ ràng này nên kết làm huy đệ. Từ đây thế lực của Ngô Khảo Ký đã gom đủ các thế mạnh vốn có của thời đại này. Hoàng Nhan Hặc Lý Bát, Trát Mộc A Đô , Thiết Một Thiên Hồ đám kỵ binh thảo nguyên có thêm chiến giáp, trang bị, với trường thương Kopia dài 4m trong tay đã lập nên Lam Long Kỵ Đoàn đầu tiên.
Tiểu thuyết nói Kopia trường thương là Lý Từ Huy dùng kỵ binh Bố Chính luyện mà ra.... khục khục khục... lại buồn cười nữa. Thời đó Lý Từ Huy chưa nhập chủ Thăng Long, Ngô Khảo Ký thì ở xa tít phía Bắc. Gia Luật Tuấn thì làm quái gì đã thống nhất Liêu Đông. Bố Chính làm khỉ gì có kỵ binh ra hồn. Ở đó mà tự luyện... đó chỉ là Ngô Huy Tuấn muốn mang Lam Long Kỵ tống về Đại Việt lấy một cái xuất thân Đại Việt mà thôi. Kiểu như muốn bản quyền các loại quân mạnh nhất phải là xuất phát từ người Đại Việt vậy. Chủ nghĩa dân tộc cũng khá cao đấy.
Mọi chuyện ai cũng hiểu rồi đó. Lý Từ Huy – Ngô Khảo Ký phân nhau hai đầu , cùng nhau liên hệ chặt chẽ làm nên một bức tranh đa màu sắc.
Đại Việt Thăng Long vì ngại Lý Thường Kiệt danh tướng, ngại Bố Chính Hải quân hùng mạnh, bộ binh pháo lớn như rừng, lại ngại một vạn thiên tử quân trung thành Lý Thường Kiệt bổ xung cho Bố Chính cho nên chưa dám động.
Nắm được Tống Kiệt trong tay, lung lạc Tống Kiệt, phát triển kinh tế quân sự Thăng Long mạnh hẳn mới thống nhất thế gia và tiến đánh Tân Bình Lộ cường đại.
Lý Từ Huy có ba thân phận. Lãnh chủ Tân Bình Lộ- Quận Chúa Đại Việt, lại thân phận Vương Phi Đông Hải Vương Đại Tống; Phu nhân của Siêu cấp trùm hải tặc Đông Hải Long Vương . Cho nên đoàn chiến hạm, tải hạm của Bố Chính ngang dọc từ Đại Việt - Đại Tống buôn bán không ai dám hỏi.
Các loại mặt hàng Bố Chính nào đánh thuế được. Sao đánh thuế nổi. Qua Đại Việt các vùng phía bắc dùng thân phận Quận Chúa Đại Việt. Qua Đại Tống dùng thân phận Vương Gia Đông Hải. Qua Nhật Bản không thằng nào dám thu thuế dọc đường. Cứ thế Bố Chính mới là trung tâm thương mại Á- Âu, Đông Á- Đông Ấn. Đại Việt – Đông Nam Á.
Một tay Lý Từ Huy xây dựng nên đế chế kinh tế này. Với hàng ngàn hàng ngàn thợ những chiến hạm mới lầm lượt ra lò. Tải Hạm càng là tinh cấp đỉnh cấp.
Ngô Huy Tuấn là không biết gì về hàng hải cùng công nghệ cơ khí cho nên đoán mò mà viết sai hết và lãng mạn hết mọi chuyện.
Bố Chính phát triển đóng thuyền sớm lắm, và sớm nhất là những siêu tải hạm Barque đáy bằng chứ không phải là các chiến hạm Carrack.
Chuyện tải hạm hay chiến hạm nói sau, chỉ biết là Bố Chính dưới tay của Lý Từ Huy về kinh tế là mạnh hơn dưới tay Ngô Khảo Ký nhiều lần. Các công nghệ dưới tay Lý Từ Huy mới phát triển, không phải là dưới tay Ngô Khảo Ký.
Công nghệ lò Bessemer tinh luyện đồng, công nghệ lò Bessemer có phủ lớp vôi loại bỏ Photphor khiến thép không giòn. Công nghệ pha gang kính cùng sắt non thổi dư Oxy trong lò Bessemer để tạo thép Mangan đều là Lý Từ Huy làm cả. Ngô Khảo Ký không hề giỏi mấy thứ này.
Cho nên một mình Lý Từ Huy gần như 80% kinh tế để Ngô Khảo Ký có thể yên tâm tung hoàng, tất nhiên 20% còn lại là Ngô Khảo Ký tự mình phát triển ở Jeju và Thiên Tân để khai thác Hà Bắc Cao Ly- Nhật Bản. Những nơi này khá xa Lý Từ Huy không thể thường xuyên với tới.
Nhưng Ngô Khảo Ký muốn làm được điều trên phải nhờ công nghệ máy móc mà Lý Từ Huy dùng siêu tải Barque mang tới Jeju, chứ thằng Ký hai bàn tay trắng ở Thiên Tân chỉ có thể làm ăn cướp mới có tiền mà thôi.
Chính vì kinh tế đầy đủ , sắt thép chất lượng cao dồi dào. Ba vạn quân “Thiên Tân” của Đông Hải Vương chẳng khó gì đập tan đám nhũn binh Đại Liêu ở mấy vùng Yên Vân.
Cả Đại Tống hân hoan vui mừng vì sau trăm năm Yên Vân Thập Lục Châu lại về với đất Tống.
Chưa kịp ăn mừng thì Đông Hải Vương- bị thương phải rút về Thiên Tân.
Đấy tôi đánh xong rồi, triều đình Tống đi mà giữ.
Tống lại chẳng mừng quá. Chỉ sợ Đông Hải Vương công cao “ lấn chủ” không chịu nhả ta Yên Vân thôi.
Cho nên Tống mới điên cuồng lệnh Quách Quỳ nhanh đưa quân phòng thủ Yên Vân.