“ Nhận định của Toản chỉ huy tôi không dám nhận bừa, nếu Thiên Hoàng Bạch Hà là kẻ sau màn thì khá nhiều chuyện khó giải thích, giờ đây ông ta đang dựa vào Minamoto gia tộc để áp chết Fujiwara gia tộc, mà Minamoto được cực đông gia tộc võ sĩ ủng hộ cùng tụ tập bên. Nếu lúc này Đại Việt chúng ta đả kích gia tộc Võ Sĩ mới nổi kia , tính cho cùng Thiên Hoàng Bạch Hà mới là kẻ hại, mà người được lợi lại là Fujiwara.” Một sĩ quan cao cấp khác lên tiếng.
Ở Đại Việt các cuộc họp bàn cực kỳ công khai cởi mở, những người đã được mời đến cuộc họp sẽ có quyền phát biểu tranh biện, thậm chí có thể tranh biện với cả lãnh đạo như Ngô Khảo Ký. Thói quen này đã được hình thành từ trên ghế trường học các cấp.
Cho nên ở đây, một chỉ huy cấp tiểu đoàn cũng có thể phát biểu ý kiến của mình.
Nhưng đó là họp, cần chưng cầu ý kiến.
Còn khi trên chiến trường sẽ không có tranh biện, chỉ có tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh cấp cao hơn.
“Ngài nói cũng rất logic, nhưng tôi đang nói về một tương lai xa hơn, các đời Thiên Hoàng Nhật Bản hẳn đã nhìn ra sự bất lợi của việc giải thể quân đội tập trung trung ương, và họ có ý đồ thành lập lại chế độ chưng binh cùng thành lập quân đội hoàng gia tập trung thì sao?” Vị chi huy tên Toản không dễ dàng vậy buông tha nhận định của mình.
“ Hai câu hỏi. Bên phía Cục tình báo cần trả lời. Câu hỏi thứ nhất lực lượng phân bổ gia tộc võ sĩ Bushin ở mỗi thế lực là bao nhiêu. Bao nhiêu phần trăm phụ thuộc Taira, bao nhiêu thuộc Minamoto, bao nhiêu thuộc Bạch Hà, bao nhiêu thuộc Fujiwara? Câu hỏi thứ hai, Gã Vua Bạch Hà này dự định thoái vị là sao? Không thể nào một kẻ 34 tuổi lại có thể đơn giản từ bỏ ngôi vị như vậy. Và chuyện Sado có gì liên quan tới Bạch Hà thoái vị hay không? Vì hai chuyện này đột ngột xảy ra cùng lúc cho nên cần phải lưu tâm chú ý” Ngô Khảo Ký đưa ra mấy câu hỏi, tình thế rắc rối không phán đoán nổi, và Ngô Khảo Ký không cần phán đoán. Đôi lúc chỉ cần hiểu mục tiêu của đối phương là gì. Sau đó tránh đi con đường bị lợi dụng là được.
“ Thêm vào đó Fujiwara Morozane và Fujiwara no Shoka đang làm gì, vì sao bọn khốn này không dọn dẹp Sado trước khi bàn giao?”
Ngô Khảo Ký hỏi các vấn đề trọng tâm.
“ Khởi bẩm Bệ Hạ, bề thôi Lý Quốc Thịnh Cục trưởng cục tình báo Cẩm Y Vệ C25 có điều muốn báo cáo, có lẽ có liên quan đến tình hình ở Nhật Bản” một vị sĩ quan tình báo khác đứng lên muốn phát biểu.
“ Thịnh Cục trưởng báo cáo đi, C25-C26 rất gần , có lẽ sẽ có được điểm đột phá.. “ Ngô Khảo Ký gật đầu, trong lòng cũng cảm thất vui vẻ.
Không giống như trận Hành Dương mắt mù tai điếc, lúc này Ngô Khảo Ký đã ý thức được xâm nhập tình báo các quốc gia lân bang quá quan trọng, chi dù tốn kém đầu tư, nhưng khi có chuyện thì hữu dụng vô cùng.
“ Bẩm Bệ Hạ, theo thông tin mới nhất của các ưng vệ truyền về thì Đại Tống xưởng công đã thành công luyện ra thép số lượng lớn tương tự như Thăng Long xưa kia. Chúng bề tôi đã thâm nhập vào được tận xưởng thép của bọ họ để thu thập về phương pháo bọn họ thực hiện luyện thép.. đây là thông tin chi tiết… kính gửi bệ hạ”
Thân binh muốn đi xuống lấy tài liệu thì Ngô Khảo Ký vẫy tay bảo lui , như vậy không khỏi quá xa các quần thần rồi.
“ Thịnh cục trưởng mau cầm tới”. Ngô Khảo Ký gọi vị cục trưởng tình báo tự mình mang báo cáo đến.
Hít hà… hít hà…
Ngô Khảo Ký choáng váng…
Đại Tống thật làm người bất ngờ.
Thật rất làm người ta bất ngờ.
Ngô Khảo Ký đã điên cuồng ám hại sau đó mua về công tượng của người Tống, hay nói cách khác là đào góc tường kỹ sư của Tống, vậy mà lũ khốn này vẫn có thể phát triển được công nghệ đến mức độ này.
Dựa vào công nghệ thổi thép lởm của Tống Kiệt lại thêm có sức ép khoa học quân sự của Đại Việt khiến cho Đại Tống vậy mà biến thành chó cùng dứt dậu, kích phát tiềm năng sáng tạo của bọn họ.
Ngô Khảo Ký thấy gì? Hắn thấy là một bản thiết kế của súng Culverin cầm tay cho bộ binh, thứ mà Đại Việt Đế Quốc còn chưa them phát triển. Đại Việt Đế Quốc theo tư tưởng của Ngô Khảo Ký vẫn là tập trung sản xuất nỏ chất lượng cao.
Không ngờ Đại Tống “vượt lên” đi trước một bước.
Thật ra cũng không hẳn là vượt lên mà chỉ là Ngô Khảo Ký ức chế phát triển thứ này thôi.
Theo định nghĩa thì Hand Culverin là một loại pháo nhỏ cầm tay, tương tự như pháo 35 ly của Đại Việt vậy. Nhưng Đại Tống có được công nghệ thép, lại thếu cung thủ, và không đủ khả năng sản xuất nỏ chất lượng cao như Đại Việt cho nên họ đi theo con đường chế tạo Hand Culverin với đường kính nòng siêu nhỏ và gần như là một khẩu súng hand Culverin Gun rồi.
Phải nói thế nào nhỉ. Do cái bể thổi của Ngô Khảo Ký mẫu đưa cho Thăng Long rất tồi, cấu trúc là dùng một lần sau đó phải đâp xây lại, lại thêm cơ chế thổi không thể kiểm soát định lượng không khí một cách triệt để, bố trí ống thổi sẽ khiến việc phản ứng loại carbon không đều ở các khu vự gang nóng chảy tạo nên một loại thép khá không đồng chất và hơi kém chất lượng.
Nhưng bể thổi này năng xuất đã vượt tầm vũ trụ so với công nghệ rót gang xào gang.
Trong báo cáo ghi rõ, sau bốn năm phát triển, người Đại Tống đã nắm được công nghệ này. Tức là sớm hơn một năm so với dự kiên của Ngô Khảo Ký.
Thật sự thán phục khả năng tình báo của Cẩm Y Vệ, họ chui rúc có lẽ đã vào tất cả những bộ phận gần như là cơ mật nhất của Đại Tống. Cho nên công nghệ của Đại Tống trong báo cáo gần như họ chi tiết tin tức đến từng cm một.
Bể thổi của Ngô Khảo Ký cung cấp cho Thăng Long là một loại bể thổi tắc tức là vòi thổi sẽ tắc sau mỗi lần dùng, chỉ có thể phá đi xây lại. Năng suất mỗi lần luyện thép tới hạn ở khoảng 300-400kg do vấn đề quan hệ giữa tổng lượng khí thổi, áp xuất, cùng góc của luồng khí đi vào gang nóng chảy. Nếu không có kiến thức dầy đủ về vật lý, hóa học, cùng phản ứng cơ chế lò Bessemer thì rất khó cải tiến. Vì nó cần là kiến thức tổng hợp rất nhiều mà máy tay “nửa vời” không thể nào hiểu được.
Tất nhiên người Tống rất thông minh, họ xử lý vấn đề hạn chế khối lượng thép nóng chảy bằng cách bố trí nhiều bể thổi cạnh nhau, sau đó cùng lúc thổi, tháo thép nóng chảy về cùng một máng tạo nên một hỗn hợp nhiều thép nóng chảy tổng khối lượng có thể lên tới 2-3 tấn đủ để họ muốn đúc gì thì đúc.
Lẽ dĩ nhiên quá trình thủ công này sẽ dẫn đến nhiều hệ quả, chất lượng thép không đồng đều các khu vực, động tác chậm sẽ dẫn đến thép nóng chảy tăng độ nhớt dính khó đổ khuôn. Việc phối hợp cùng lúc bốn hay năm lò cao nung gang cùng bốn năm lò thổi thép là không hiện thực. Do đó Đại Tống phải phân ra làm hai giai đoạn.
Giai đoạn thứ nhất nung lò cao lấy gang.
Giai đoạn hai là tổ chức các bể nấu gang bên cạnh tổ hợp 3-4 bể thổi. Cùng lúc rót gang lỏng, cùng lúc thổi thép, cùng thời gian tháo thép từ những bể thổi để hòa vào nhau tạo thành khối lượng thép nhiều hơn có thể đúc pháo lớn.
Đây là một sáng tạo vượt trội hơn Thăng Long thời Ỷ Lan. Chứng tỏ sức sáng tạo của người Hán cũng không tầm thường.
Thăng Long thời Ỷ Lan do Ngô Khảo Ký cung cấp cho họ bí kíp thay đổi áp suất thổi, do Lý Thuần người hoàng tộc nắm giữ, cho nên chất lượng thép ra lò khá đảm bảo. Khi Tống Kiệt gặng hỏi bí mật thì Lý Thuần mang theo bí mật này chết luôn. Cho nên mới nói công nghệ mà Tống Kiệt đưa đi khắp nơi tuy rất tiến bộ nhưng nhiều hạn chế lắm.
Lại nói Thăng Long Thời Ỷ Lan cũng bị hạn chế về khối lượng thép lỏng ở 400kg nhưng số lượng này đủ để họ đúc pháo 240ly cho nên họ cũng không tốn thời gian nghiên cứu việc tăng khối lượng thép lỏng như Tống. Nhu cầu không thúc ép thì sức sáng tạo cũng nhạt nhòa, đây chính là bản chất.
Trong khi đó thép của Đại Tống số lượng đã có, nhưng chất lượng không đủ. Ví như muốn đúc một khẩu pháo 240ly cùng cỡ Thăng Long cũ thì họ càn tới 600kg thép mới có thể đúc một khẩu pháo an toàn sử dụng.
Như vậy một bể thổi không thể... cho nên thúc ép họ nghĩ cách cải tạo mà thôi. 600 kg một khẩu pháo có uy lực bằng hoặc hơn một khẩu pháo gang 1,3 tấn đã là một bước nhảy vọt khiến thợ thuyền Đại Tống khóc trong nước mắt.
Bốn năm qua họ ngày đêm cố gắng đã được đền đáp xứng đáng.
600k có thể “dễ di chuyển” với người Tống và số lượng pháo thép sẽ khủng khiếp được nhân rộng và thủ thành trong tương lai.
Với quân Tống luôn tính bằng mấy vạn làm cơ số quân đội, mấy vạn làm phụ binh thì một khẩu pháo 600kg được tính là “rất cơ động”. Triết lý quân sự các quốc gia khác nhau một phần nhiều cũng là do quân số, gây nên. Pháo đồng, pháo gang của Đại Tống chính thức được thải loại, thậm chí một lượng lớn pháo đồng được nung chảy và đưa qua Đại Việt để dập tiền lúc này mà Ngô Khảo Ký ở xa nên không biết.
Nhưng đó là câu chuyện pháo lớn.
Chúng ta đang nói về câu truyện pháo nhỏ, hay nói đúng là súng cầm tay Culverin của người Tống.
Trước sức ép thiều cung thủ, đào tạo cùng thủ khó, tốn thời gian. Chết tạo nỏ tốt lại càng khó khăn do không đủ chất lượng cánh nỏ, cũng như bảo dưỡng hết sức khó. Cho nên Đại Tống những kỹ sư quân sự sáng ý đã đi theo con đường hỏa khí cá nhân mà phát triển.
Ý tưởng của họ là dựa trên hỏa hồ pháo.
Đại Tống có thuốc nổ khá sớm, nhưng bọn họ chưa điều chế đúng công thức nên không thể nổ mà chỉ có thể làm pháo hoa. Thế nhưng người Tống lại dùng ống đồng gắn trên một que dài sau đó nhét đầy thuốc phóng, bột cháy cùng một số mảnh kim loại, mảnh gốm rồi đốt. Loại này vũ khí cũng tầm sát thương 3-4m, quan trọng là gây hoảng sợ cho địch thủ là chính.
Nhưng với “thép tốt’ có lúc này thì người Tống lại đi một bước tiến xa hơn đó là chế tạo súng cầm tay Culverin rấy nhiều kích cỡ nòng. Nói như vậy để phân biệt. Có những khẩu tiểu pháo Culverin vác vai đường kính nòng 35-40ly. Lại có những khẩu súng cầm tay Culverin hệ thô sơ với kích thước nòng 15-20ly. Đây không gọi là tiến bộ thì là gì?
Trong khi Hand Culverin phải đến thê kỷ 14-15 thì Châu Âu mới có được thì Đại Tống lúc này đã có và khá hoàn thiện.
Thứ này người Đại Tống gọi là Hỏa Thương vì loại vũ khí này là một ống nhỏ trơn dài . Có bầu đựng thuốc súng hơi phình ra và nòng súng khai hỏa bằng cách châm ngòi dẫn. Đuôi hỏa thương có lỗ tra cán để có thể gắn lên các loại vũ khí như giáo, mác. Tức là bắn xong có thể quay trở đầu biến thành giáo mác chiến đấu... ài dà dà... mấy anh Tống thật là... gây cho người ta ngạc nhiên quá thể.
Ngô Khảo Ký vứt bản báo cáo này cho Mộc Tư Hàn và bọn quân ký kỹ sư đi theo trong quân lần này. Tức là không tính toán Ngô Khảo Ký sáng tạo ra hoả khí cầm tay nhé. Là Tống chơi trước cho nên chẳng liên quan tới Virus Khảo Ký.. Hunter đừng mong lợ dụng.. Chuyện này có khi phải .. cảm ơn Tống Béo quá… vừa là cây ATM giờ đảm nhiệm luôn ngòi nổ phát triển hoả khí cầm tay.
Thế nhưng chuyện này có mặt Tống Béo lại càng phức tạp rồi.
“ Ý tưởng là gì? Chuyện Nhật Bản có liên quan đến thứ này sao?” Ngô Khảo Ký hỏi bọn tình báo các sĩ quan đàn ngồi đây.
“ Thưa Bệ Hạ, một bản báo cáo này thần đã đưa về Thằn Long. Có lẽ bệ hạ rời đi sớm cho nên chưa có kịp nhận được. Một lượng lớn pháo cùng hoả thương đã từ Đại Tống qua tay người Nhật..” Cục Trưởng C25 nghiêm túc báo cáo.
Ngô Khảo Ký liếc mắt nhìn bọn C26 cục tình báo.
“ Sao … sao có thể… chúng tôi không nhận được tin tức này…”
Lê Dương Khuê cục trưởng C26 lắp bắp.
“ Dĩ nhiên các vị nhận không ra vì hoả thương cùng pháo lớn lén lút giao dịch cùng gia tộc Iyo Tachibana, chúng tôi cũng chỉ mới điều tra được không lâu” cục trưởng C25 ngắt lời.
“ Dừng..” Ngô Khảo Ký giơ tay bảo hai bên dừng lại.
“Chuyện này lần đầu cũng là lần cuối, phân tình báo các cục nhiệm vụ để chuyên môn chú ý đối tượng, không phải để phân bè chia mảng. Các cục tình báo mà không chia sẻ thông tin cùng phối hợp thì sẽ rất thụ động. Cạnh tranh tiến bộ là tốt nhưng không cạnh tranh theo lối này… hiểu hay không hiểu?” Ngô Khảo Ký có chút không vừa lòng về cách làm việc của C25 và C26 hai cục tình báo mà trách cứ….