Khách sạn Hoàng Gia Đại Việt.
Lúc này các khách mời tham dự lễ duyệt binh của Đại Việt ở cả nơi này…
Rất nhiều các cuộc gặp gỡ giao lưu hay thương thảo hợp tác kinh tế, đầu tư đã được ký kết cũng ở nơi đây.
Khu vục của Đại Tống.
Lúc này Lý Hiến lão già lẩy bẩy túm lấy một tên quan viên cấp thấp Đại Tống mà run rẩy lắp bắp..
“ Trương Tính Nhân… tai ngươi hỏng rồi sao… làm gì có chuyện Đại Việt công khai bán Xe Bọc Thiết sau khi Tổng Duyệt Binh. Quá giả đi….”
Tên quan viên Đại Tống cau có, áo mới được là lượt phẳng phiu , giờ nhăn túm cả lại rồi. Nhưng quan cao một bậc đè chết người, hấn không dám tỏ ra bất mãn.
“ Đại Nhân.. bình tĩnh. Tin tức này truyền khắp các thế lực rồi. Ngày mùng mười các thế lực sẽ được đi Khu Quân Sự Sơn Tây để xem tận mắt Thiết Giáp Xa. Nhị Đế cung cấp vũ khí này cho các thế lực đồng minh. Nâng cấp khả năng quân sự của Đồng Minh để luôn sẵn sàng chiến đấu cùng Fascism phương Tây… có văn bản chính thức ở đây”
“ Khốn kiếp… có văn bản chính thức sao giờ mới đưa…” Lý Hiến lão già giật lấy… dở vội văn bản mà đọc.
Lúc này quan viên Đại Tống 60-70 % đọc được và hiểu được Tiếng Việt, giao lưu không cần phiên dịch rồi.
Trương Tín Nhân : “…..” câm nín. Vừa gặp lão già ngươi đã hung hăng túm người lay lay.. còn đâu thời gian ta đưa văn bản. Nghĩ vậy trong đầu thôi, không dám chửi ra miệng.
“ Tốt lắm… tốt lắm… Thứ này có bao nhiêu Đại Tống mua bấy nhiêu” Lý Hiến vỗ đùi hét lớn….
Fascism chủ nghĩa nguy hại thông tin không chỉ ở Đại Việt. Fascism càng nhắc đến càng bị bôi đen , bôi xấu đến dị dạng.
Ở Đông Á thường thì các hành động của Đại Việt hay bị bắt trend. Đú trend mạnh nhất là Đại Tống… lúc này ở Kiến Xương nếu thấy một thanh niên Tống tóc búi mặc áo vest đeo kính màu thì đừng lạ. Đó chính là gã thời thượng ở Tống đó.
Các mặt hàng thời trang chính hãng ở Đại Việt mà qua Tống sẽ đắt kinh hồn, nhưng giới nhà giàu ở Tống vẫn ra sức săn lùng.
Xe đạp, mũi phớt, kính màu, áo vest , áo sơ mi, dày da đế cao su ở Tống không thiếu. Chỉ cần nhìn thằng nào mặc đồ này ở Tống đã biết không phú cũng quý.
Thời trang nữ thì lại càng siêu khủng khiếp nhiều. Mũ rộng vành cả tỉ loại, váy mấy tỉ loại… giày cao gót, nước hoa, mĩ phẩm… trang sức… túi đeo…
Có thể nói…các nhà máy Tống thi nhau làm nhái nhưng rất nhanh phát hiện ra sẽ bị chế tài. Luật bản quyền thương hiệu khiến ngay cả dòng máu làm hàng fake hừng hực trong người thì Hán tộc vẫn phải kiềm chế.
Triệu thị như đã nói, rất phối hợp trong các vấn đề phối hợp luật kinh tế với Đại Việt.
Bởi lẽ Đại Việt có khả năng cấm vận , khoá cứng nền kinh tế thương mại của Tống.
Một khi Đại Việt khoá lúc này là Đại Tống chết chắc. Con đường tơ lụa bị Bắc Nguyên Khoá, giao thương đường biển bị Đại Việt, Nhật, Cao Ly khoá... Đại Tống chỉ có thể chấp nhận luật chơi chung.
Dĩ nhiên khoá Đại Tống thì Đại Việt sẽ là người chịu thiệt hại không kém gì Tống. Nhưng không vì như vậy mà buông thả cho một Đại Tống không chơi luật chung.
Cho nên nếu cần thì Đại Việt dù tổn thất cũng sẽ trừng phạt kinh tế đối với Đại Tống.
Do đó các luật kinh tế giờ đây gần như các quốc gia trong khu vực đều phải đú trend và sử dụng một bộ quy chuẩn chung của khối thịnh Vượng Đông Nam Á.
Luật này cũng chẳng bảo hộ riêng ai, chống phá giá, chống đầu cơ ác ý và tạo môi trường cạnh tranh công bằng thôi.
Cho nên dòng máu chế hàng fake của người China đã bị dập tơi tả từ trong trứng nước là vậy.
Các công ty thời trang Tống bắt đầu chơi theo luật, thành lập thương hiệu, đăng ký bản quyền, tự thiết kế mẫu thời trang của họ để cạnh tranh. Các công ty này ăn ở chỗ chất lượng không cao nhưng giá rẻ có thể cung cấp số đông. Nói chung là không phải Đại Việt đơn hướng áp đặt hoàn toàn được các công ty Đại Tống. Đôi bên đang cạnh tranh nhau rất sòng phẳng từng phân khúc thị trường. Dĩ nhiên là đang cạnh tranh thị trường Đại Tống.
Các công ty Đại Tống chưa đủ để mang chuông đi đánh xứ người ở Đại Việt hay các thị trường khác mà Đại Việt đã chiếm lĩnh lâu năm.
Ở Đại Tống có sự cạnh tranh này đó là vì người Tống quá đông, thị trường quá rộng. Đại Việt đã gắng sức lắm nhưng bao không nổi.
Nên nhớ Đại Việt còn phải còng lưng ra để phủ hàng hoá đi Bắc Nguyên, Cao Ly- Nhật Bản- Khmer- Lavo Medang.. và sợ hãi nhất đó là Chola.
Chola sau cuộc chiến tranh năm xưa bỗng nhiên biết điều một cách lạ lùng, rất hảo hữu giao lưu thương mại cùng khối Thịnh Vượng Chung Đông Nam Á.. và tổng kim ngạch xuất nhập khẩu với Chola đã gần đạt 60% so với Đại Tống… quá khủng khiếp Chola.
Đơn giản vì bốn năm qua thằng này mở rộng địa bàn cực lớn ở Nam Ấn… thông thương Bắc Ấn- Tiểu Á- Tây Á…từ đó bọn chúng mang hàng Đại Việt chảy đi khắp nơi. Thị trường nơi này cũng 40-50 triệu người … đâu có ít…
Cho nên các mặt hàng sản phẩm của Đại Việt dù đã rất rất cố gắng nhưng cung không đủ cầu.
Lại nói về kinh tế ảnh hưởng dẫn đến chính trị, văn hoá ảnh hưởng.
Đú trend đã là phổ biến ở khu vực, vì vậy phong trào phản đối đả đảo Fascism lam rộng lung tung cả.
Cái miệng rộng lại từ người uy tín như Lý Từ Huy thì sao mọi người không tin. Các quốc gia khác hiểu nửa đực nửa cái và Fascism nhưng vẫn nổi phong trào chống Fascism rầm rầm. Các bạn hiểu vì sao không? vì đó là trending, những gã có hội chính trị nắm bắt xu thế đám đông sẽ đi trước mà tổ chức thứ này sau đó sẽ nhanh trở thành người có uy tín trong một cộng đồng người chống Fascism đang lan rộng. Người cổ đại không hề ngu dốt hở một cái là có thể trà đạp. Ví như ở Tống, giờ đây chia làm hai phe văn võ, Trong văn vỏ lại chia nhiều phe theo vùng miền thế lực.
Năm bắt xu thế phản đối Fascism đang lan nhanh trong dân, bọn này sẽ hô hào thậm chí diễn thuyết các kiểu để lấy uy tín với đám đông đó và có vô số người “ cùng trí hướng” củng hộ họ. Chỉnh lý do đó phản đối phát xít lan nhanh theo phong trào lúc này như lửa thêm dầu vậy, bùng cháy mạnh mẽ trong khu vực.
Có điều hiểu rõ về Fascism chắc chỉ có khối Marxism, còn Fascism khi về các quốc gia kia bọ bọn họ bóp méo bôi nhọ đến không ai chịu nổi, thậm chí Fascism ăn thịt trẻ em cũng có.... thật rối tung rối mù.
Nhưng có một điểm chung đó là Fascism là các quốc gia “phương tây”. Và Lý Từ Huy chính là người thổi bùng mâu thuẫn Đông Tây một cách vô ý mà đến giờ không thể khắc phục.
Vì thế Lý Hiến cũng chẳng lạ lùng gì với Fascism cả. Nhưng lão quan tâm gì? Vác được xe bọc thép về Đại Tống tức là chiến thắng.
Chẳng phải để đánh ai hay làm gì. Vì Đại Tống lúc này dọa ai? dọa Bắc Nguyên hay Đại Việt? Đại Việt là người chế ra xe này muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, Bắc Nguyên là em Đại Việt chắc chắn sẽ được ưu tiên hơn rồi.
Cũng như vấn đề Bắc Nguyên , Đại Tống muốn mang BTR về nước để củng cố hoàng quyền, củng cố sự cai trị đến những khu vực phức tạp. Cái mục đích này dường như là xuyên suốt toàn bộ các thế lực đang nhăm nhe muốn sở hữu BTR.
Ngô Khảo Ký nắm được tình hình chung này cho nên sẽ bán, không bán sợ rằng nhiều người không can tâm. Cảnh báo về tính năng rồi mà vẫn mua thì về sau có chuyện các ngươi tự mà giải quyết. Tất nhiên Ngô Khảo Ký cũng phải cân nhắc xem bán cho ai với loại biến thể BTR như thế nào, không thể nào bán ra ngoài loại công nghệ mạnh nhất được.
Lúc này thì Ký đang ở Quân Ký Xưởng Bộ Binh Cơ Giới Sơn Tây. Nơi này chính là xưởng nghiên cứu chế tạo BTR.
Phải nói cải tiến đem các đầu máy hơi nước lắp đặt cho các nhà máy đúng là một ý tưởng hoàn toàn chuẩn xác. Máy hơi nước mỗi lần hun nóng chờ hoạt động thật mất thời gian, bố trí cồng kềnh.
Nhưng những điều đó không thể che lấp ưu điểm của động cơ hơi nước khi lắp đặt cung cấp động lực cho các máy cơ khí. Công suất đủ mạnh, mo men xoắn cực lớn, động cơ điện khó bì nổi. Bền bỉ và đáng tin cậy, không hỏng hóc vặt, mà có hỏng cũng dễ khắc phục.
Các nhà máy điện cỡ lớn thì rảnh rất nhiều công suất dành cho luyện thép chất lượng cao, chế tạo đất đèn.
Tuy nói là cải cách ban đầu thường khiến sản lượng công nghiệp không đảm bảo, nhưng Đại Việt cải cách công nghiệp bố trí trong 7 tháng chỉ thấy sản lượng tăng mạnh chứ không có rắc rối gì…
“ Thưa bệ hạ. Đúng thep yêu cầu của bệ hạ, chúng thần đã cho nới rộng bề ngang của bánh xe thêm 30cm mỗi bánh. Lốp cao su dày hơn các rãnh cao su đã được khắc sâu hơn. Chạy thử đúng là có thể vượt qua các địa hình gồ ghế phức tạp độ 1-2 . Đây là báo cáo chi tiết. Mời Bệ hạ xem qua”
Kỹ sư Quân Khí trưởng khu vực này đang trịnh trọng báo cáo thành quả mới của bọn hắn.
Lúc này xe đã thành hình, khó mà cải tiến thêm. Cho nên Ký nghĩ đến chỉ có thể cải tiến hệ bánh lốp bề ngang rộng ra bám đường… các rãnh cao su tốt hơn để có khả năng vượt lầy lội mức độ vừa phải.
“ Tăng hai tấn , tốc độ tối đa giảm 20%... cái này chấp nhận được. Bánh xe to bè tăng trọng lượng lại tăng ma sát.. giảm tốc độ là điều phải chấp nhận… Hệ thống khung gầm chịu lực có vấn đề không?” Ngô Khảo Ký lướt nhanh các trang báo cáo để tới hệ thống khung gầm đo đạt trong quá trình thử nghiệm.
“ Thưa Bệ Hạ, khung gầm thiết kế để chịu tải tổng 14 tấn với tốc độ 40km/giờ trên mặt đường bằng. Tuy lúc này chúng ta lôi đi thử nghiệm loại đường mấp mô, tuy chưa có vấn đề xảy ra nhưng chắc chắn sẽ không được đi nhanh ở những loại đường này… nếu muốn giải quyết tận gốc vấn đề chỉ có thể tăng thêm các thanh dằm ngang.. như vậy trọng lượng cũng sẽ tăng lên nhiều”
Tên Kỹ Sư báo cáo chi tiết…
Ngô Khảo Ký gật gù, vừa đọc báo cáo vừa nghe kỹ sư tổng hợp lại. Nói chung là xe BTR Đại Việt không quá kém. Nếu thực sự đầu tư phát triển theo hướng quân sự… có lẽ một ngày nào đó Đại Việt sẽ có BTR mạnh mẽ đủ để hoạt động một cách hiệu quả trong nội địa địa hình phức tạp. Thậm chí có thể hoạt động nhiều địa hình khác nhau. Đó là tham vọng cũng là hi vọng..
“ Rất tốt… chuẩn bị một xe để Trẫm tự mình vào trong đi thử kiểm nghiệm” Ngô Khảo Ký không liều tí nào. Nổ Lò Hơi lả không thể, Lò hơi của Đại Việt trừ khi có pháo bắn vào may ra có khả năng vỡ … còng để tự nổ rất khó vì đã có hệ thống van xả an toàn.. khi đồng hồ áp suất đến một mức độ tới hạn nó sẽ cơ học kích hoạt hệ thống ác quy động cơ nhỏ mở van xả an toàn… cho nên Nổ lò hơi là rất khó..