Mục lục
Lý Triều Bá Đạo Phò Mã
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất nhiên Ngô Khảo Ký ngầu lòi trong bộ quân phục áo khoác Overcoat sang trọng ( áo măng tô) thì Lý Từ Huy cùng Trát Mộc A Đóa lại siêu cấp xa xỉ cùng sang trọng trong bộ váy áo khiểu Elizabeth II, bộ váy này được may thêu thủ công vởi những thợ lành nghề nhất Đại Việt thậm chí là cả thợ Đại Tống đã bị Đại Việt nhập khẩu qua. Phải mất 5 tuần mới hoàn thành hai bộ váy này, màu vàng nhạt của Lý Từ Huy và màu lụa xanh nhạt của A Đóa. Các hoa văn trang nhã mang đậm bản sắc Đại Việt được các thợ thủ công dùng chủ vàng và bạc khéo léo thêu lên, Áo choàng lông lồ ly trắng không tì vết, đặc biệt vương niệm nữ Đế của Lý Từ Huy nói thực rất dễ khiên người khác mù mắt chơi.

Thời này làm gì có lễ phục cho nữ đế? Chẳng nhẽ lại mặc cung trang Hoàng Hậu? Đội thêm đế mão trên đầu? Cho nên từ đầu Lý Từ Huy đã không có dùng cái khiểu này nhăng nhít phối hơp trang phục.

Có sẵn mẫu nữ đế trang phục sao không dùng , cho nên Hoàng Miện hay váy áo, khăn choàng thì Lý Từ Huy mượn tạm của Elizabeth II mẫu mà mặc vậy. Dù sao cũng không phải nhà thiết kế thời trang, bắt Huy nghĩ ra thì quá khó, xin lỗi chị Elizabeth II tương lai vậy. Lý Từ Huy mượn tạm dùng trước.

Tất nhiên cũng có một vài biến đổi để phù hợp với Đại Việt phong tục, ví như hoa văn trang trí chẳng hạn.

Thằng Tuấn éo ú cũng mặc quân phục như ai.

Cả nhà bước lên xe mui trần bắt đầu từ hoàng cung theo Cận Vệ quân hộ tống tiến ra ngoài.

Ký – Huy hai vợ chồng đứng trên xe giơ tay vẫy đối với người dân tụ tập hai bên đường, tuy chưa đến đăng quang lễ, chỉ là một cái Á Vận Hội thể thao nhưng người đón chờ sự xuất hiện của Nhị Đế ở Thăng Long quả thật đông hơn bày kiến... đông lắm không biết phải nói ra sao.

Cẩm Y Vệ, Lục Phiến Môn, Cảnh Vệ đúng là phải hoạt động hết công suất để đảm bảo an toàn an ninh cho những lần nhị Đế xuất hiện ở đám đông.

Dân chúng cuồng nhiệt hò reo vạn tuế đên khản cả cổ họng rồi.

Xen lẫn trong đám người hò reo có một nhóm người gốc Phi khá đông, bọn họ nước da thật nổi bật giữa đám người.

“ Mẹ, lúc nào chồng chưa cưới của con mới về tới Thăng Long vậy? Cha gửi thư về mấy tháng mà không thấy tăm hơi đâu.” Thiếu nữ Somalia càu nhàu không thôi.

Chờ cưới hoài đây nè, chờ từ Bố Chính chờ đến mấy tháng… đến nỗi phải đi Thăng Long đây.

“ Vội cưới chồng, ngươi là không muốn ở với cha mẹ nữa…” người phụ nữ Châu Phi thấy con gái nôn nóng thì trêu ghẹo.

“ Người ta mới không vội, cha mẹ vội hơn, hắn là lính biệt kích lại là Trai gốc Việt đấy…” Thiếu nữ mơ mộng.

Nàng nhớ lại mấy năm trời làm nô lệ, nay mà hai mẹ con không bị tách khỏi nhau, mà kể cũng may mắn thật, họ không bị bán qua nhiều tay cho nên chủ buôn nô lệ có thể tìm lại họ rồi chuộc về Đại Việt..

Ngô Gia Gia đã có tên Việt , nàng nhớ lại ngày đầu tiên bước chân vào khu định cư cho quân sĩ Âu Phi gia quyến mà nghĩ như mơ.

Một khu nhà san sát xinh đẹp, sơn vôi trắng nõn mái ngói đỏ tươi, có vườn tược có hàng rào, mọi thứ đều xinh đẹp đến khó tin.

Gia Gia tin tưởng người giàu , chủ nô ở nơi cũ của nàng cũng không có được nơi ở đẹp như vậy.

Thế rồi cha gửi thư về, nàng không biết đọc phải nhờ gia quyến những người đến trước đọc dùm. Cha hứa sẽ về sớm thăm hai mẹ con, dặn dò ở Bố Chính phải ngoan, học thật giỏi.

Đi học? Đi học là gì?

Rất nhanh nàng biết đi học là gì… khu trường đặc biệt dạy dỗ tiếng việt cho người nhập cư như Gia Gia.

Rồi nàng dần biết nói tiếng Việt, biết viết , từ từ hoà nhập vào cuộc sống nhộn nhịp nơi này.

Nghe nói nơi đây là Bố Chính một thành phố thịnh vượng nhất nhì Đế Quốc.

Thật nếu so sánh thì Gia Gia chỉ có thể nói khu nhà giàu của nơi nàng ở trước kia chỉ là ổ chuột mà thôi.

Rồi tin tức cha chưa về được, cha ra nhập lực lượng Biệt Kích gì đó của Đế quốc, nghe nói rất cường đại, rất hùng mạnh. Nàng chưa hiểu Biệt Kích nó cường đại ở chỗ nào, chỉ biết sau tin này thì cửa nhà nàng bị đạp phá không thương tiếc, người đến hỏi cưới nườm nượp.

Nhưng Cha của nàng lại một lần nữa gửi thơ về.. Ngài tìm cho nàng một vị “lang quân” rồi, cũng làm lính Biệt Kích mà cùng đơn vị của Cha…

Gia Gia cùng mẹ đi Thăng Long phần lớn là để dự lễ đăng Đế của Thánh Thần Đế Ngô Khảo Ký. Rất nhiều người Việt gốc Phi- Gốc Âu- Gốc Mã đã tụ tập nhau tổ chức chuyến đi này, tất cả mọi người đều muốn một lần nhìn thấy nhị Đế, hai vị thần đã giải thoát bọn họ khỏi khổ ải nhân gian mà ban cho họ cuộc sống tươi đẹp này.

“ Gia Gia nhanh, cửa hoàng cung sắp mở … Nhị Đế sắp tiến ra” Mẹ của Gia Gia cao hơn một chút bà kiễng chân nên nhìn rõ hơn.

Gia gia chỉ cao 1,6m cho nên nhảy lên nhảy xuống để được nhìn.

“ Mẹ ơi con không thấy hu hu” Gia Gia gấp phát khóc rồi.

“ Leo cây… không phải ngươi leo cây rất tài sao…”

“ Leo..” Gia gia mắt sáng chưng xách váy chạy … cũng may thời này thiếu nữ Đại Việt bên trong lớp váy là quần cộc, nếu không thì khá to chuyện rồi.

NHỊ ĐÊ VẠN TUẾ- NHỊ ĐẾ VẠN TUẾ

NHỊ ĐẾ VẠN TUẾ...

Khủng khiếp hò reo, điên cuồng gào thét, dường như ai cũng muốn hét thật to để người khác hiều rằng mình cũng đang lên tiếng vậy.

Sứ thần các nước khiếp sợ, ở quốc gia bọn họ mỗi khi hoàng đế, vua chúa ra ngoài là dân chúng sợ hãi nem nép cúi đầu quỳ gối, tuy có uy nghiêm nhưng nó giống như ép buộc người, nào giống Đế Chế Đại Việt? Đây là tình cảm trân thành từ dân chúng... tinh cảm này có thể cảm nhận được, không thể giả dối được, nhìn những giọt nước mắt kia xem....

Lại một đám người bất kể hàng lối chen chúc xông lên trước mặc cho tiếng trách mắng của người bị dành chỗ...

Cả đám rất đông có già có trẻ bỗng nhiên ở bên đường quỳ xụp xuống mà vái dài, thậm chí có người đập đầu đến xưng tím cả trán....

Dường như cảm thấy có chuyện lạ... tiếng hô hào dừng lại.

Là có oan tình gì chăng...

Ngô Khảo Ký cũng giơ tay dừng xe xem xét.... cả mấy ngàn người quỳ lạy đập đầu bên đường... Đại Việt từ lúc nào dưới mi mắt hắn lại có thiên đại oan tình như vậy.

- CẢM TẠ ÂN ĐỨC NHỊ ĐẾ BAN TỰ DO, CẦU MONG ĐẠI ĐẾ THỌ TỀ TRỜI ĐẤT –

- CẢM TẠ ÂN ĐỨC NHỊ ĐẾ BAN TỰ DO, CẦU MONG ĐẠI ĐẾ THỌ TỀ TRỜI ĐẤT –

- CẢM TẠ ÂN ĐỨC NHỊ ĐẾ BAN TỰ DO, CẦU MONG ĐẠI ĐẾ THỌ TỀ TRỜI ĐẤT –

Âm thanh hô lớn vang lên, đồng thanh và đều tăm tắp, chứng minh một điều đám người này luyện tập rất kỹ, rất bài bản không phải tự phát mà đến đây.

Ngô Khảo Ký dừng xe lại bước xuống. Đồng thời cũng ra hiệu cho Lý Từ Huy yên trên xe không cần động.

Hắn nhấc nhẹ mũ lưỡi trai sĩ quan tháo ra kính râm che mắt mà bước đến bên đám người đang quỳ lậy… Cấm Vệ quân thấy vậy thì vội vàng chạy qua vây xung quanh tạo nên mộ hàng rào sắt thép, một hàng khiên thịt sống.

Ngô Khảo Ký cũng không bảo họ lui đi, hắn không có cái kiểu ngu dũng anh hùng cá nhân, cơ thể hắn cũng được cấu tạo bởi xương thịt, cũng có thể bị tổn thương tử vong như thường.

“ Các ngươi là ai, có oan khuất gì mà quỳ khóc nơi này” Ngô Khảo Ký cất tiếng hỏi, quy nghiêm nhưng không thiếu đoái hoài quan tâm.

Sau dải băng ngăn cách mỏng manh, đám người đang quỳ lạy ngước mắt chợt nhìn thấy thân ảnh cao lớn đó, nhưng bọn hắn không dám nhìn nhiều lại cút dập đầu quỳ gối mà thưa lên.

“ Khởi bẩm bệ hạ, chúng bề tôi là Nô Tỳ, Nô Lệ đã được Nhị Đế ban tự do, chúng bề tôi khóc vì hạnh phúc cùng sung sướng. Quỳ nơi này tạ ơn Nhị Đế”

“ Vạn tuế chỉ là vạn năm theo bề tôi thấy chưa đủ, Nhi Đến phải đồng thọ cùng thiên địa..”

- CẢM TẠ ÂN ĐỨC NHỊ ĐẾ BAN TỰ DO, CẦU MONG ĐẠI ĐẾ THỌ TỀ TRỜI ĐẤT –

Thằng dẫn đầu lại hô vang khẩu hiệu, đám phía sau cùng nhau kêu lớn lên đồng loạt.

Bố khỉ, thì ra là nô lệ của Lý Từ Huy mấy vạn người được giải phóng đến đây cảm ơn . Giật mình tưởng nhà nào oan khuất..

“ Ha ha ha.. Trẫm tưởng các ngươi oan khuất gì… được rồi tất cả đứng dậy đi. Đã là thân tự do thì người Việt chỉ quỳ trước cha mẹ, tổ tiên trời đất mà thôi. Tất cả đứng lên” Ngô Khảo Ký quát lớn…

“ Nhị Đế là cha mẹ tái sinh… chúng bề tôi quỳ phải đạo” Người dẫn đầu nô lệ nhóm hô vang.

Cả đám dám kháng lệnh không đứng lên, nhưng cái này trách tội được sao….

Bỗng chốc bên trái sau dải ngăn cách dây vải lại một đám quỳ xuống…

Ngô Khảo Ký giật mình nhìn qua, không cầm nghĩ nhiều, đây là đám nô lệ Âu- Phi- Mã Lai hỗn hợp…

- CẢM TẠ ÂN ĐỨC NHỊ ĐẾ BAN TỰ DO, CẦU MONG ĐẠI ĐẾ THỌ TỀ TRỜI ĐẤT –

Ngày quái quỷ, Ngô Khảo Ký chịu, bảo đứng lên không chịu đứng đã thế còn học nhau quỳ cả đám…

Đi mau thôi nếu còn đứng lại đám này quỳ hết ngày mất…

Rầm rầm rầm….

Như bị các nhóm nô lệ lan toả.. lần lượt quỳ gối cả nô lệ như không nô lệ….

Ký bắt đầu hoảng mà xoay chung quanh..

“ Đứng lên hết cho Trẫm, Đại Việt Đế quốc không có lệ quỳ gối… không cần học xấu… đứng cả lên…” Ký gầm vang âm thanh dội rất xa.. hắn vạn người ngưỡng mộ lòng hu vinh là nổi nhưng hắn không muốn ngưỡng mộ theo lối này… quỳ gối, cái hủ tục này không nên tiếp tục… Người Việt không cần quỳ… đứng thẳng lên mà sống..

Rào… rào… rào….

Lần này đứng lên thật.

Ký thở phào, gật đầu ra vẻ hài lòng, đeo kính vào, kéo mũ lưỡi trai xuống , rất ngầu , rất sang chảnh ưỡn ngực thẳng lưng bước lên xe mui trần.

Nói thật thằng này cao, thể hình đẹp vô cùng, mặc loại quân phục này càng tôn lên vẻ nam tính, quý phái và ngầu lòi của hắn.

“ Ký thật đẹp mắt “ A Đoá si mê hai mắt long lanh, nàng không hay ngồi khoang trên thì Lý Từ Huy không khác là bao… “ Hừ… đẹp trai vậy… khốc vậy làm gì.. lắm gái theo.. Hừ hừ”

Thánh Thiên Đế rất hay hừ hừ…

“ Hừ … Hừ” Nhóc thuận chu mỏ hừ theo.

“ À dĩ nhiên con trai mẹ đẹp trai nhất” Lý Từ Huy cười tươi đội lại cái mũ lưỡi trai lệch cho Thuận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK