Nếu để có một so sánh minh hoạ rõ nhất giữa Biệt Kích hay quân Đại Việt và quân đội các quốc gia lân cận hiện nay thì… chúng ta so sánh quân Mẽo và bộ đội giải phóng Việt Nam.
Đại Việt lúc này không khác gì Mẽo quốc trong tương lai. Quân đội được trang bị tận răng, đôi khi nước sạch cùng được đóng can sắt Việt chuyển đến chiến trường chứ đừng nói thịt cá thuốc lá. Rượu nhẹ hoa quả.
Tất nhiên cấm rượu gạo, nhưng rượu hoa quả trong những dịp mừng công lớn nhỏ ở chiến trường vẫn được dùng.
Mọi người lại nói, Mẽo thì có gì ghê , trang bị khủng vẫn bị VN đánh cho té đái. Vâng đúng chúng ta tự hào là quốc gia duy nhất trên thế giới đạp bẹp Mẽo tron một cuộc chiến tay đôi sòng phẳng. Nhưng nên nhớ thằng đó cách ½ vòng trái đất đi xâm lược chúng ta. Nếu ở gần gần chút rất khó đánh, kiểu như U cà Na và Nga Ngố vậy.
Thêm vào đó tinh thần quyết tâm thà hi sinh tất cả của người Việt mới là động lực chính cho chiến thắng này. Nhưng để đạt được chiến thắng huy hoàng ấy hãy nhìn bao nhiêu cha ông chúng ta thẫm máu mảnh đất này, trong khi đó quân Mẽo chết bao nhiêu? Thiệt hại cho dân tộc Việt là kinh khủng vô cùng từ những trang bị tối tâm đến tận răng của Mẽo. Chúng ta cha ông chính là lấy xương máu cùng quyến tâm mà lấp đi khoảng cách đó.
Bên cạnh xương máu cùng quyết tâm, Các quốc gia đồng minh tiến bộ của chúng ta viện trợ không ít vũ khí khí tài tâm tiến thì chúng ta mới có được thành công.
Cho nên đừng nghĩ lúc nào cũng lấy quyết tâm cùng xương máu đi lấp công nghệ. Cả thế giới có Việt Nam làm được một lần duy nhất, khả năng tái hiện lại cũng là 5/5 ( không ai muốn tái hiện nhé, chiến tranh là đau thương) . Cho nên thanh niên chúng ta tốt nhất là làm tốt nghĩa vụ xây dựng đất nước giàu lên , để không còn khoảng cách với kẻ thù “tiềm tàng” từ đó không cần lấy xương máu lấp công nghệ mà năm ăn năm thua đè lũ bành chướng ra mà đập.
Lại nói được trang bị tận răng, tân tiến nhất khu vực, à không , là nhất thế giới lúc này. Đặc nhiệm Đại Việt lực lượng tinh nhuệ nhất ưu tú nhất của hiệp chủng quốc tiến về La Xang Trại rất nhanh.
Đến lúc họ gần tiếp cận được La Xang thì ông Tích đại quân mới lò dò tới được Mã Quan.
Không có gì khác, còn phải mở đường làm đường xuyên rừng từ Lào Cai Thành tới đây mà.
Tích mang theo chỉ một vạn rưỡi tiến về Mã Quan còn để lại một vạn thủ Lao Cai thành.
Con đường thực sự đã mở thông , lương thực, vật liệu cùng dụng cụ cuồn cuộn được chuyển ới Mã Quan từ hậu phương.
Đại Việt giàu có với công nghệ phát triểu, lương thực dồi dào dự trữ có thể cùng lúc duy trì tầm 20 lần quy mô cuộc chiến của Ngô Khảo Tích trong 5 năm liên tục, Cho nên không có gì lạ khi mọi yêu cầu của vị Thống Chế này được em trai hắn là một trong nhị vị quân vương Đại Việt đồng ý và hỗ trợ hết sức.
Vẫn như thường lệ, một khi vị Thống chế Đại Việt này đi đến đâu sẽ có thành trì Đại Việt mọc lên nơi ấy.
Đây là đặc sản , nhất là đặc sản này được hộ thuẫn bởi xi măng pozzolan chi phí rẻ mạt , số lượng khổng lồ ở Đại Việt.
Song song chuyển tới pozzolan hoàn chỉnh. Nhị Vương chuyển tới Lao Cai dây truyền máy móc sản xuất pozzolan kiểu nung gạch nghiền.
Kể từ đây sau một đợt vận chuyển khổng lồ các bao xi măng pozzolan thành phẩm chuyển tới Mã Quan từ Thăng Long thì Lao Cai đã tự sản xuất xi măng tại chỗ cung cấp cho chiến trường.
Đây là sự khủng khiếp của một quốc gia có công nghệ hùng mạnh, đường xa khó tiếp tế? Chuyển dây truyền đến gần chiến trường sản xuất cung cấp tại chỗ.
Đá vôi ở Lao Cai chất lượng không cao nhưng không hiếm, có thuốc nổ là khai thác được hết. Nung vôi tại chỗ nghiền bột tại chỗ đóng gói tại chỗ.
Các bao bì là từ miền xuôi mang lên bao bì giấy dày có nhiều sợ lanh ngang dọc tạo nên độ dai, sau đó là quét sơn nhựa đường chống thấm sau đó ép hai hớp gấy dính lại làm một.
Mỗi bao xi măng gọn gàng đủ 50 kg tấp nập theo đoàn xe ngựa băng rừng 50km đường đã xây dựng đến Mã Quan.
Mã Quan giờ đúng là cái Quan thật khi có một đoạn tường Thành dài 1km chắn luôn lối vào cốc nhỏ hẹp từ hướng Văn Sơn Đại Lý.
Tường thành kinh khủng tốc độ dựng lên trong hai tháng với độ rộng 15 m cao 15m , phần đế phía Mã Quan có bậc thang dốc thoải đi lệ đầu thành,
Lâu thành tậm chí được xây thêm cao 7m.
Thực sự có xi măng thì việc xây dựng trở nên thần tốc hơn bao giờ hết.
Tích vậy, để hắn chiếm được chỗ nào là đừng mong cướp lại được chỗ đó, bàn về đánh lấn, Tích vô đối.
Vậy nhưng xi măng ở Lao Cai vẫn điên cuồng sản xuất.
Nơi này củi gỗ loại 5-6-7 quá nhiều, có cưa có dụng cụ là khai thác được, Có rất nhiều đồi nhỏ, rừng nhỏ cần giải phóng để trồng cây công nghiệp do đó dân định cư nơi đây ra sức tàn phá… khụ khụ,… là khai hoang… củi xấy khô là dùng để nung vôi cùng gạch. Cả Lao Cai bỗng nhiên trở thành công xưởng cực lớn.
Sơ chế Apatit, nung gạch, làm xi măng… trồng cây công nghiệp Lanh, Đậu.
Nơi hẻo lánh Tây Bắc vì hưởng lợi chiến tranh mà vươn mình mạnh mẽ.
Thậm chí chính phủ đã cho xây kênh lợi dụng sức nước trên con sông nhỏ Tà Hàng để xây khu công nghiệp nhẹ nơi này.
Có khu công nghiệp này quặng apatit sẽ được sơ chế nghiền nhỏ từ đây. Thậm chí nhà máy nghiền bột gạch chế tạo xi măng pozzolan cũng có thể hoạt động hiệu quả hơn là chỉ có dùng sức kéo của gia súc.
Những chuyện này chẳng liên quan gì gần năm ngàn Tróc Nọi , Tróc Mái người Bạch ở Mã Quan.
Người Bạch Tróc Nọi vẫn chăm chỉ làm việc trồng cây, nuôi cá , đôi khi quân triều đình sẽ thuê họ lao động xây thành để đổi thức ăn, đồ hộp v.v…
Đối với người Bạch chưa bao giờ họ cảm thấy cuộc sống tươi đẹp hơn lúc này.
Tích đăm chiêu ngồi nhìn chăm chăm bản đồ, tin tức truyền về , đã cứu được Cha hắn. Cẩm Y Vệ cũng như Biệt Kích đều xác nhận đó là Ngô Thường Hiến nhưng khốn kiếp Kiều Thạc đã làm gì để khiến Cha hắn phát điên thần trí không rõ.
Dẫn mộ người điên cả ngày kêu gào ồn ào tránh truy sát không dễ . Đã 43 ngày mà đám Biệt Kích chưa thể về tới Mã Quan, lúc này Đại Lý đã nhận được tin báo về việc Mã Quan bị Đại Việt công chiếm.
Cao Thăng Thiện Xiển hầu của Đại Lý mang theo quân của 37 động tụ tập đến năm vạn người ngựa ở Văn Sơn chuẩn bị tấn công, tình hình khá rắc rối.
“ Ngô Cẩm, tình hình Mã Quan thành ra sao? Có ổn định hay không?” Ngô Khảo Tích nhìn đứa cháu họ Ngô mà hỏi.
“ Thống Chế yên tâm , tình hình hậu cứ rất ổn định, thậm chí có thể chiêu mộ quân người Di ở đây” Ngô Cẩm vênh vang khoe khoang.
“Ngươi làm rất tốt, tuy có máu tanh nhưng rất triệt để, có thể áp dụng cho Đại Việt các vùng núi Kê Động. Đây là công lớn, ta sẽ báo lại với Thánh Vương” Ngô Khảo Tích khích lệ vì quả thật Ngô Cẩn rất đáng được khích lệ.
Chém tuyệt quý tộc, đày ải gia quyến quý tộc Di về Đại Việt, chia ruộng , vật tư sản xuất cho dân , thu phục lòng người, áp đặt chế độ quản lý của Đại Việt, tiến hành giáo dục cải tạo.
Tróc Nọi Tróc Mái không có quý tộc lãnh đạo sẽ trở thành các đơn vị gia đình. Từ đó sẽ không có biến loạn. Tất nhiên nếu đối xử bất công đối xử áp bức sẽ có đấu tranh. Nhưng Tróc Nọi Tróc Mái cảm thấy bị áp bức sao?
Đã nói là Đại Việt đã qua cái thời đi chiếm đất rồi áp bức dân thu thuế. Giờ đây Đại Việt không cần ba thứ tiền thuế đó của Đồng bào dân tộc thiểu số. Thay vào đó Đại Việt cho ruộng , phân Nương, cho công việc làm khai thác gỗ, quặng, thổ sản , dùng giá “ thị trường” trai đổi cùng bà con.
Một cuộc sống như mơ so với trước kia, ai điên đi nổi loạn tạo phản.
“ Chuyện thành chủ tương lai của Mã Quan đến đâu? Vẫn là nên dùng người Di quản lý nơi này” Tích trầm tư nói.
Quân Đại Lý trước mặt hắn không lo, thích thì đánh thôi. Nhưng nếu sau lưng người Di có biến động thì rất mệt.
Hơn tháng này Ngô Cẩm đã dẫn Mường binh cùng người Di đi một vòng các trại nhỏ xung quanh đây. Tiêu diệt sạch quý tộc Bạch tạo nên một cuộc “ giải phóng” nông nô.
Số lượng Tróc Nọi khắp nơi đã tụ về đây lên tới hơn năm ngàn. Cây Lanh cùng cây lương thực được phổ biến trồng khắp nơi. Một tháng rồi, một tháng sau sẽ có thu hoạch , đến lúc đó người Bạch ở Mã Quan mới hiểu thiên đường hạnh phúc là gì.
“Thưa Thống Chế. Không có giáo viên hiểu tiếng Bạch cho nên việc dạy tiếng Việt cho người Bạch khó khăn, giao lưu thật bất tiện, vẫn phải dựa vào một chút người H”mong biết tiếng Di ở Lao Cai tới hỗ trợ. Chính vì vậy việc đào tạo quản lý khó khăn, chưa tìm thấy ai đủ năng lực cả” Ngô Cẩm khó khan thưa, hắn cũng thấy việc này thật khó giải quyết.
“ Po thế nào?” Chợt Ngô Khảo Tích hỏi khiến cho Ngô Cẩn giật nảy mình.
“ Cái này cái kia…. Nàng tốt… rất được” Ngô Cẩn lúng túng.
Bộp…
Ái..
“ Thằng khốn này, chú hỏi là hỏi nàng có thể lãnh đạo đám người Di không, không phải hỏi chuyện giường chiếu của hai đứa bây” Ngô Khảo Tích vừa tức vừa buồn cười.
“ À cái đó thì… hà hà… ừ thì nàng cũng thông minh nhưng chưa đủ sức lãnh đạo nhiều người” Ngô Cẩn cẩn thận nói.
“Tuy là Tróc Nọi nhưng vẫn phải có tinh thần dân tộc, để người ngoại tộc làm chủ nơi này nếu không có số lượng lớn người Việt nơi này sẽ loạn. Mà người Việt lúc này phân khắp nơi giữ đất cho nên khó chuyển đến đây được. Ngươi tốt nhất làm lễ cưới chính thức với Po, sau đó để nàng quản Mã Quan, tốt nhất là làm nàng có bầu, con trai ngươi sau này quản chỗ này mới là tốt. Đó là tính tương lại xa. Còn gần thì có danh nghĩa là Vợ của ngươi nàng có thể cường lực quản ở đây, thư về Bố Chính cử hai ba học sinh có nhiệt huyết đến đây giúp nàng một tay quản lý vậy là đủ. Lúc nào Po có năng lực thì để nàng độc lập làm. Thêm nữa chuyển tên cho nàng thành họ Ngô.” Ngô Khảo Tích quyết đoán nói.
“ Ông Chú Tổ ý hay… ta đi làm ngay” Ngô Cẩn thấy lợi cho Po liền vui nẻ náo nức đi làm ngay.
Ngô Khảo Tích lại đăm chiêu nhìn về chiến trường… lúc nào Cha hắn mới về được nơi này?