Mục lục
Lý Triều Bá Đạo Phò Mã
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có thể nói thẳng thắn công nghệ Zolzic được phân chia thành hai hệ. Zolzic Electronic Tech và Zolzic Mehjor Tech. Mehjor gần như liên quan đến loại sức mạnh phi phàm nhân nào đó hết sức kỳ ảo nhưng lạ là Human hay Penor chỉ có thể khai thác chúng đơn thuần là một kiểu sức mạnh vật lý được điều khiến bởi tinh thần, và thứ này được tính là nội tại không thể bị tước đoạt.

Mehjor là cuộc đua tối quan trọng dữa hai chủng Human và Penor. Điều này ai cũng rõ cả vì nó quyết định chủ yếu trên chiên trường lúc này

Nhưng cuộc đua Zolzic Electronic Tech và Anti Zolzic Electronic Tech cũng khốc liệt không kém. Ai lên Zolzic Electronic Tech thế hệ II trước thì kẻ đó sẽ vượt qua hệ thống Anti của đối phương và đè bẹp dúm đối phương.

Ví như Na Ri là robot thế hệ III , miễn nhiễm hoàn toàn hệ thống Anti ở Hoàng Cung và đập cho nhóm cận vệ Hoàng Cung tơi bời, tước đoạt quyền hoạt động của các bộ giáp hệ Zolzic Electronic Tech của các cận vệ này không khó khăn chút nào.

“ Gừ … gừ… gừ….”

Ngô Huy Tuấn gương mặt góc cạnh điển trai lúc này đã méo mó vặn vẹo , từng xúc tu từ thớ cơ Biomehjor đang lan tràn trên cổ hắn, mà như dòi bọ bò lên thôn phệ đâm vào da thịt… thậm chí có bốn măm xúc tu đã đâm vào hai thái dương của hắn, nhưng lạ lùng là không chảy máu…. Chúng nhuần nhuyễn kết hợp cùng da thịt của Huy Tuấn như thể là cả hai vốn dĩ là một thể vậy.

Thế nhưng sự thống khổ là có thể rõ ràng nhận ra được… rất thống khổ, rất rất thống khổ.

Từng vạt gân xanh chằng chịt nổi lên trên trán, rừng dải gân xanh bò trên cằm , lan ra hai má… chúng nhìn như những con rết nhỏ đang lúc nhúc dưới làn da vậy. Đây là quá đau đớn phải gồng mình gánh chịu.

Lý Tô Ánh Nhi sợ hãi muốn kéo cầu giao máy móc ngắt đi sự kết nối này… nàng trong tâm nhói đau thương sót….

Mỗi chiến binh Đại Việt tự hào mang trên mình bộ giáp Primehjor mà lao ra chiến trường. Ai đó nghĩ họ may mắn vinh quang?

Thật sự sao?

Để đổi lấy sức mạnh này, những người con em ưu tú của Đại Việt phải trả giá bằng sự đau đớn tận cùng bằng cả thể xác và tinh thần. Nhưng đón chờ họ ngoài mặt trận chính là những “quái thú” Penor mạnh mẽ hơn. Đón chờ họ là bất tậm hi sinh , đón chờ họ là máu tươi nhuốm đầy thiên không để bảo vệ cho một Địa Cầu an toàn, để cho nhân loại được an ổn sinh tồn. Lịch sử chủng tộc Human còn có thể tiếp tục viết lên ở hành tinh xanh sinh đẹp này chính là nhờ máu của những chiến binh tạo nên lớp khiên bảo vệ đó…

“ KHÔNG…ĐƯỢC… TẮT…. GỪ…. GỪ GỪ…”

Bỗng nhiên Ngô Huy Tuấn mở chừng cặp mắt với lòng trắng con ngươi chỉ còn là chằng chịt những vạch máu đỏ thẫm của mao mạch đã xung huyết vì gắng sức gồng cứng cơ thể chống lại nỗi đau thể xác. Hắn gằn lên từng tiếng vừa đau đớn nhưng tràn đầy quyết tâm cùng nghị lực, lại như có cầu xin trong đó… mong người yêu thành toàn cho hắn.

“ Em… hu hu hu” Lý Tô Ánh Nhi muốn cãi lại , nhưng cặp mắt người đàn ông mà cô ta yêu thương chất chứa van nài , chất chứa sự cố chấp điện cuồng của đàn ông Ngô thị. Cặp mắt đã chảy ra hai dòng huyết hồng, không phải huyết lệ mà là huyết dịch… đã có những mao mạch nhỏ vỡ nát rồi…

Lý Tô Ánh Nhi không dám gạt cần điều khiển, lời dăn dạy của nữ nhân các đời Lý Tô Thị truyền lại “ Đừng bao giờ cắt ngang quá trình kết nối của một Ngô Thi Nam nhân, nếu không muốn bọn hắn hận ngươi đến chết. Ngô Thị Nam nhân là những con trâu cứng đầu chỉ biết đi thẳng, không bao giờ nói lý. Bọn hắn sẽ không cảm ơn sự quan tâm của các ngươi trong trường hợp này. Lý Tô nữ nhân… điều các ngươi có thể làm lúc đó chỉ có thể là… < chịu đựng nỗi đau cùng sự dày vò chung với những con Trâu Ngô gia cứng đầu> . Chúc các ngươi may mắn>.”

Điều thứ ba- chương 11 < Phương pháp điều khiển Trâu đực cứng đầu nhà họ Ngô>. Bí kíp vỡ lòng và cũng là truyền đời , đúc kết bằng kinh nghiệm mấy trăm năm… sửa đổi , bổ xung liên tục.

Có lẽ các vị tiền bối Lý Tô thị cố làm cho cuốn bí kíp này có chút hài hước để che đi sự tàn khốc trong đó…. Rất rất tàn khốc….

“ Hộc …. Hộc… phù phù…. Gừ gừ….”

Thời gian cứ thế trôi đi, thân thể kia đã tràn đầy mồ hôi… mâu từ khoé mắt thêm nhiều, gương mặt vặn vẹo thống khổ đến biến dạng.

Bà Lý Liên Quỳnh đã xuất hiện từ lúc nào… run rẩy đôi bàn tay chỉnh các nút trên bàn điều khiển… lại dõi cặp mắt chăm chú quan sát các dấu hiệu sinh tồn và phản ứng cơ thể của người con trai còn lại của mình.

Bà dĩ nhiên lý trí hơn cô gái trẻ thiếu kinh nghiệm, Liên Quỳnh phu nhân biết phải làm gì trong lúc này mới là thiết thực nhất…

Nanochip bên thai dương của Lý Tô Ánh Nhi vang lên…

“ Cô.. cô!”

“ Goi bằng mẹ. Giờ con nghe cho kỹ, làm thật chính xác…”

Bà Liên Quỳnh vừa điều khiển thiết bị vừa dùng Nanochip liên hệ cùng con dâu tương lai bên ngoài.

Bà đã nhận chắc đây là con dâu của mình rồi. Bộ chiến giáp kia là một gia tài khổng lồ, hơn ai hết nữ nhân Lý Tô Thị hiểu về giá cả chiến giáp, bọn họ thường dấu chồng con về con số thật… tránh để bọn nam nhân quá lo lắng vấn đề tài chính....

Bộ chiến giáp trước mặt nằm ngoài tầm số tiền mà bà đưa cho con dâu, nằm ngoài số tiền mà Nữ Hoàng có thể cấp cho Ánh Nhi, lại nằm ngoài khả năng tài chính của chính con dâu. Không biết con dâu tương lai đã phải đi vay nợ bao nhiêu họ hàng Lý Thị mới có được bộ chiến giáp này.

Phụ nữ Lý Tô thị dù rất thương nhau nhưng rất khó để vay mượn nhau, bởi lẽ ai cũng cần lo sắm chiến giáp cho chồng con, việc vay mượn biết bao nhiêu khó khăn ai cũng có thể hiểu.

Cô gái nhỏ này tình cảm yêu thương dành co con bà có lẽ cũng không thua kém bà là bao, Liên Quỳnh phu nhân xúc động, tiền bạc không phải thước đo tình yêu, nhưng nếu tiền bạc dùng cho mục đích bảo vệ an nguy của người bạn đời, người con thơ thì đó chính là thước đo. Người con gái trẻ kia đã thừa xứng đáng với con trai ưu tú của bà...Con dâu này , Liên Quỳnh phu nhân nhận chắc rồi.

“ Dạ ... con ... con nghe ạ. mẹ nói mau đi” Lý Tô Ánh Nhi ngượng ngùng hai câu nhưng nhìn bạn trai đau đớn khổ sở thì không còn ngại nữa mà thúc dục mẹ chồng tương lai. Có gì nói mau dùm cái ... nhanh.

“ Lau nước mắt, thể hiện gương mặt vui tươi, đến bên Huy Tuấn, an ủi vuốt ve động viên hắn. Như vậy mới là cách tốt nhất lúc này giúp hắn bớt đau đớn”

Đúng là người phụ nữ Lý Tô thị từng trải, bà ta cho ra phương án chính xác hơn và thiết thực hơn việc ngồi ôm mặt khóc hu hu.

Lý Tô Ánh Nhi bừng tỉnh, nàng vôi đưa tay áo chùi nước mắt...

“ Làm gì đó, mặt con chưa đủ nhem nhốc như mèo mà còn bôi thêm dầu mỡ... dùng khăn sạch , dùng bộ mặt xinh đẹp nhất đến bên cạnh mấy con trâu nhà Ngô Thị”

Lúc này là nữ nhân Lý Tô thị dạy nhau, không phải là mẹ chồng dạy nàng dâu chăm sóc con trai. Đây là kinh khiệm truyền tời của nữ nhân nhà này.

“ Dạ dạ...” Lý Tô Ánh Nhi xấu hổ, vôi vàng dùng khăn sạch cùng dung dịch tẩy rửa dầu mỡ....

Thợ máy già lắc đầu ngán ngẩm...

Hai cái nhà này, nữ nhân đầu óc cuồng... nam nhân thì cứng đầu kinh khủng. Đã bao lần ông ta chứng kiến cảnh tượng này rồi... nam nhân Ngô thị luôn chọn những Biomehjor kinh khủng nhất, đồng nghĩa là nỗi đau đớn cả thể xác và sự tấn công vào tinh thần là mạnh mẽ nhất. Vậy mà chưa thấy một tên nam nhân Ngô thị nào bỏ cuộc, ít nhất là chưa thấy một tên Ngô gia tiểu tử nào ở trong nhà máy này bỏ quộc. Cũng không thấy những tiếng kêu gào thảm thiết. Chi có “ Hừ Hừ... Gừ Gừ...” cùng những nhịp thở dồn dập phập phù.

Còn nữ nhân Lý Tô thì lần nào cũng như lần nào, dù đau đớn dù lo lắng cũng đều giả vờ không có gì mà trương ra bản mặt xinh tươi để động viên an ủi nam nhân của họ...

Vuốt ve... vuốt ve... âu yếm...

“ Tình yêu của em cố lên... em biết anh làm được mà... anh là giỏi nhất...”

Người mẹ chồng mấp máy đôi môi dạy con dâu, chỉ cần dạy một lần thôi, tiếp theo bản năng yêu thương của phụ nữ Lý Tô thị sẽ tự biết nói gì, lời nói từ sâu trái tim... từ trong tâm khảm.

“ Khục khục.... Khà khà... thứ quái này thật mạnh .... ha ha ha ha ha...”

Tiếng cười khan đục vì cổ họng đã như kén đặc nhưng không thể che dấu được sự vui mừng cùng tự hào. Mỗi lần chinh phục được một Biomehjor thì đó là một niềm vui bất tận của Nam Nhân Ngô thị, Biomehjor càng mạnh thì bọn họ càng sung sướng như vậy...

“ Yêu em... cảm ơn em...”

Huy Tuấn cúi xuống hôn vào đôi môi của người con gái anh yêu. chỉ có thể cử động cổ và đầu. Lúc này tay chân và các bộ phận khác của cơ thể không được động nếu không thì rất có khả năng Biomehjor sẽ vặn nát cơ thể . Lớp khung vỏ Tamidsordium chưa được kết nối.

Lý Tô Ánh Nhi mặc kệ ánh mắt xung quanh, nàng kiễng chân, hay tay bưng lấy gò má của Ngô Khảo Tước mà tham lam hôn say đắm , nước mắt nàng trào tuôn vì hạnh phúc. Rất hạnh phúc.

Bà Lý Tô Liên Quỳnh lẳng lặng rời đi, cũng có ghen, có chua trong lòng... nhưng mà con trai của bà đã có người chăm sóc yêu thương, thêm một người thì chỉ số an toàn của nó sẽ cao hơn. Mà chấp nhận sự chia sẻ tình cảm này, giống như mẹ chồng của nàng trước kia cũng từng chia sẻ tình cảm với con dâu vậy.

Truyền thống con gái nhà Lý Tô thị là vậy đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK