Không phải đơn giản mà Bố Chính có thể hoàn công năm con thuyền tải trọng này trước hai tháng so với hạn định tháng 12 . Họ có thể làm được điểm này chủ yếu là vì các công nghệ mới trong thời gian ngắn bùng phát tại Đại Việt.
Ví như các mũi khoan, các lưỡi cắt có chứa cao Molybden và Mangan đã khiến công việc tạo hình cho linh kiện.
Thêm vào đó yếu tốt không ngờ đến đó là nguyên lý từ trường cuộn dây, dòng điện một chiều . Tựu chung lại Ngô Khảo Ký dạy các kỹ sư về nguyên lý cảm ứng điện từ Faraday. Vốn hắn cũng không quá giảng kỹ chỉ giảng nguyên lý chuyển động quận dây trong từ trường tạo ra dòng điện ra sao.
Ô hay, thế nào mà mấy tên kỹ sư họp bàn thì thầm thế nào lại suy ngược, từ trường cùng dòng điện chạy quận dây có tạo nên chuyển động không…
Dạ vâng thưa các anh là có ạ, chắc chắn có.
Một đám tâm thần cùng liều mạng Kỹ sư khoa học khi khám phá được chân trời lục địa mới về khoa học thì bọn họ nguy hiểm thế nào. Đám vịt chết không sợ nước sôi này dám chế động cơ điện trong khi không hiểu về công suất, cường độ dòng điện, điện áp…v.v….
Thì cái gì đến phải đến thôi, cháy nổ, công xuất của cái motor điện quá nhỏ, điện áp, cường độ nguồn quá lớn, cháy nổ đương nhiên xảy ra.
Mấy cha kỹ sư hốt quá quên lời dặn dùng nước cứu hỏa, hai thằng bị giật sùi bọt mép tí hẹo, trong đó có Mộc Tư Lãng, may mà bên ngoài ngựa kéo máy phát điện nó dừng dừng chạy chậm lại nếu không đúng là lên bàn thờ đếm gà khỏa thân thật.
Ngô Khảo Ký nghe chuyện thì giận tím mặt xuống tới công xưởng đã bề bề bộn bộn, hai thằng kia đi vào bệnh viện nằm thẳng cẳng hết một lượt.
Thật điên tiết Ngô Khảo Ký chửi xối máu não bọn này một lần không biết điện nguy hiểm thế nào mà dám làm liều.
Cuối cùng cực chẳng đã Ký đành dạy bọn này về cường độ dòng điện, công suất, điện áp các khái niệm cơ bản và thết nào là mắc song song, thế nào là mắc nối tiếp các thiết bị.
Sau đó hướng dẫn mấy thằng này cuốn biến áp trong cuộn thép từ thông hình vuông.
Dòng điện vào quấn nhiều vòng, dòng điện ra quấn ít vòng, công thức tính ra sao. Dạy hết một lượt.
Tất nhiên hạ áp thì cường độ dòng điện lại tăng. Biết làm nào được đành phải không trâu bắt chó đi cày, nghiền than chì ra làm điện trở chứ sao?
Nói chung là đám khoa học gia khi đa cuồng lên thì bất chấp nguy hiểm. Độ liều mạng cao hơn binh sĩ nhiều.
Đây cũng chính là nguyên nhân Bố chính tốc độ sản xuất linh kiện cho các động cơ lớn nhanh.
Họ đã ngày đêm chế tạo máy phát điện công suất đáng kể lắp vào trục tua bin lớn nhất ở Đập sông Cẩm. Cái này đâu phải công suất của 8 con ngựa gì mà là cả mấy trăm con ngựa đó.
Vì dây đồng không có sơn cách điện, phải dùng dấy nhiều lớp cẩn thận quấn bọc cách điện cho nên đầu máy phát điện khá lớn bán kính roto đã lên đến 70 cm , đây chính là máy phát điện siêu khủng khổng lồ ở khu vực này rồi.
Phần stato đứng yên bao quanh lấy trục roto xoay không phải là nam châm vĩnh cửu Ferrite vì nó yếu.
Stato là quận dây nam châm điện được cung cấp từ một máy phát điện nhỏ bên cạnh, dùng nam châm Ferrite làm từ tường.
Kể từ đó cái máy phát điện khổng lồ ( so với thời này) này có công suất tầm 1400 mã lực… khá cường đại.
Máy phát điện thành hình rất nhanh vì nó cũng chẳng có gì tinh mĩ chế tạo, nói cho cùng vẫn là rất thô sơ máy phát điện. Với năng lực sản xuất linh kiện của Bố Chính hoàn toàn đơn giản tạo thành. Có điều để đạt đến tinh mĩ cùng hoàn thiện thì còn lâu lắm Đai Việt mới đạt tới.
Nhưng cho dù thô kệch tì vẫn là máy phát điện công suất lớn ( so với thời này).
7 motor điện khá lớn cũng nhanh chóng được chế tạo để sử dụng dòng điện này. Bảy máy này được lắp song song với nhau để hoạt động. Nếu một máy dừng hoạt động thì đoạn mạch của nó sẽ được thông vào mạch điện trở than chì để cường độ dòng điện vẫn ổn cho các máy còn lại.
Cứ như vậy mội cái ổ máy phát điện thật sự có thể bố trí rất nhiều máy khoan cắt, mài với tốc độ cao. Thêm vào đó motor điện nối vào ngồn điện thông qua dây đồng, ho nên có thể bố trí kinh hoạt. Thậm chí có thể chuyển động nhất định. Điều này các trục xoay lợi dụng trực tiếp sức nước không làm được.
Chính đây là lý do mà tốc độ sản xuất linh kiện của Bố Chính tăng đột biến.
Nói thì dễ lắm , nhưng thực không có đơn giản vậy đâu.
Thứ nhất các cỗ máy motor điện đời đầu của Bố Chính thật sự thô kệch đến thô sơ, tuy các linh kiện đều có chau chuốt tốt nhất, ổ trục vòng bi, than chổi quét cổ góp, dây đồng loại tốt, vỏ máy gang đúc kín sơn cách điện lớp dày sơn nhựa đường. Nhưng cuối cùng thì đó vẫn chỉ là giải pháp tình thế. Ví như không có sơn cách điện thực sự cho dây đồng. Tính toán công suất máy cùng điện trở, hiệu điện thế đều dựa vào ước chừng, tuổi thọ động cơ sẽ không cao. Lại thêm dây điện nối tiếp từ máy phát điện vỏ bọc cách điện lớp giấy gói bên trong, bên ngoài bò quấn lại buộc dây, với các thứ xử lý mang tính tình huống này thật không dám phổ cập điện đi mọi nơi. Thường thì một máy phát điện cùng lắm cung cấp phạm vi cách nó tầm 50-60m là hết cỡ.
Luôn phải có người đứng ở các vị trí cầu giao canh phòng túc trực , nếu có sai sót phải ngắt điện ngay lập tức.
Tất nhiên buổi sơ khai luôn là vậy, khó khan chất chồng, may mà hệ thống công nghiệp cơ sở của Bố Chính đã rất tốt nho nên có thể nhanh chóng tiếp nhận công nghệ một cách thô sơ. Nhưng tin tưởng cho họ thời gian thì những cỗ máy thô sơ này sẽ trở nên tinh mĩ gọn gàng, an toàn và bền bỉ hơn.
Cho dù nhiều hạn chế không không thể phủ nhận, motor điện ứng dụng trong cơ khí tuyệt đối rất nhiệu quả. Bằng chứng là bộ động cơ ngựa kéo cho thuyền được chê tạo từ các cỗ máy motor điện có chất lượng cao, góc cạnh nuột nà, mỗi mắc xích đều trơn bóng đẹo đẽ đã rất gần với hiện đại chế tạo cơ khí rồi.
Ngô Khảo Ký không cần kiểm tra thêm con tàu này rồi, các khoang khác cũng không có gì đặc biệt, đi khiểm tra tốn thời gian thôi.
“ Đỗ Thái Thành... đi tới đây..” Ngô Khảo Ký vẫy vẫy tên Kỹ Sư đội trưởng Bố Chính mà nói.
“ Vâng thưa bệ hạ” Đỗ Thái Thành lặng lẽ đi theo Ngô Khảo Ký đến mui thuyền, nơi này Cấm vệ quân thân binh đã đứng thành vòng cản người ngoài tiếp cận rồi.
Ai cũng biến Ngô Khảo Ký và Đỗ Thái Thành có chuyện riêng cần bàn cho nên không dám làm phiền.
“ Ở đây không người ngoài xưng anh em được rồi” Ngô Khảo Ký chợt nói, Đỗ Thái Thành là ai mà xưng an hem vậy?
“ Thần không giám...” Đỗ Thái Thành sợ hãi lui lại...
“ Thật không hiểu cậu dạy ngươi thành cái trò gì rồi, gia chùng ta khi không có người ngoài không cần câu nệ như vây... lại đây” Ngô Khảo Ký kéo vai thằng này lại đứng cùng hắn, cả hai đang hướng ra đại dương bao la mà nhìn.
“ Đệ nghĩ đại đương bao lớn....” Ngô Khảo Ký nhìn xa xăm về đường chân trời sau đó chợt hỏi.
“ Thần... thần ... thầm đệ biết ra rất lớ, bản đồ thế giới trong sách giáo khoa bệ hạ đã từng nói quá..” Đỗ Thái Thành run run câu nệ.
“ Đúng vậy lớn thật là lớn... xa xa kia có rất nhiều mảnh đất tràn ngập tài nguyên chờ Đại Việt chúng ta khai phá. Thay vì cắm đầu chém giết tranh chấp nhau những mảnh đất già cằn cỗi trong đại lục chúng ta phải hướng xa hơn... di xa hơn đến các vùng đất màu mỡ kia... Đệ cảm thấy con thuyền chúng ta vừa chế tạo ra sao?” Ngô Khảo Ký cười cười mà hỏi.
“ Thiết kế của Bệ Hạ và Thánh Thiên Đế thật cường đại, ban đầu thần đệ và đám kỹ sư nghĩ rằng nó không thực tế nếu chỉ nhìn qua, nhưng chỉ cần đặt bút tính toán sẽ thấy nó quá sức hoàn hảo.... thật là trước chưa từng có sau chưa từng gặp” Đỗ Thái Thành hưng phấn bừng bừng mà nói.
“ Ngươi cái thằng này, lại học cậu chuyên nịnh bợ người “ Ngô Khảo Ký tức giận gõ cho thằng này thanh niên kỹ sư một cái đau điếng.
“ Ái... là thần đệ nói thật lòng... Bệ Hạ đã thấy cả 80 con ngựa cùng kéo hết tốc lực chưa? Thuyền đi bang bang đạp song ... tốc độ còn vượt qua cả chiến hạm xuôi gió...” Đỗ Thái Thành đôi mắt mơ màng nghĩ lại, trên đường vào đây hắn có gặp mấy chiếc Khinh Hạm mái chèo buồm đang tuần tra biển. Hai bên chào hỏi cùng thách đấu....
Đỗ Thái Thành cho mắc cả 80 ngựa kéo vào động cơ, hết sức quất roi để đám này tiến lên.
Thuyền trọng tải chạy bằng sức ngựa kinh khủng vọt lên thắng hoàn toàn Khinh Hạm về tốc độ, trong khi đó rõ ràng Khinh hạm xuôi gió đầy đủ mái chèo, lại là thiết kế thuôn gọn để lướt nhanh. Có thể thấy 80 con ngựa có sức kéo cộng rồn sẽ thế nào. Phải thôi, 80 con ngựa mà dồn sức tương đương 1200 mã lực đã không thua nhiều tàu gỗ thời hiện đại. Đạt vận tốc 12 hải lý/ giờ trong thời gian ngắn là không phải không thể. So với Khinh Hạm cao nhất chỉ là 8 hải lý, giờ quả thật là thắng xa xa.
“ Chưa đủ cường đại... ta còn có thiết kế thuyền hạm mạnh gấp đôi, gấp ba lần như vậy nhưng tất cả có muốn thành công hay không phải dựa vào dự án X mà ngươi đang làm có thành công hay không. Ta thật mong chờ có một ngày, chính tay ngươi sẽ đóng xong loại thuyền hạm đó mà mang đến đây khoe khoang cùng ta, Đường đệ” Ngô Khảo Ký cười cười nhìn người thanh niên này.
Đỗ Thái Thành chính là con trai của Đỗ Như Thanh, cậu ruột của Ngô Khảo Ký . Nhưng từ nhỏ Đỗ Thái Thành lại không có hứng thú chính trị cùng quản lý, hắn hứng thú về chế tạo cái nọ cái kia. Thằng này được Đỗ Như Thanh gửi đến Bố Chính học tập từ sớm lắm, năm nay 25 tuổi, tài năng nở dộ, là một trong những tay Kỹ Sư đứng đầu ở Bố Chính , chỉ số thông minh đặc biệt cao.
Méo mó , hưng phấn, lại thấp thỏm, Đỗ Thái Thành ngước lên mà nói. “ Bệ hạ, nói thật khó quá, về điện và máy phát điện thần đệ cũng chỉ tiếp cận khôg lâu, có những thứ hiểu không đến nơi đên trốn. Nhưng dự án X quả thật cũng có chút kết quả...” Đỗ Thái Thành có chút tự hào nói ra...