Richard là đang đựng nỗi đau về vật lý, đó là tinh thần bị đau đớn do việc trí nhớ phục hồi và những xung kích của thông tin. Những vết “nứt rạn” trong linh hồn là hệ quả hậu chứng do quá trình can thiệp thô bạo của đám Zolzic để lại. Nhưng tóm lại đây là những nỗi đau đớn về thực thể cùng vật lý cảm tính.
Còn Benjamin lúc này đã thật sự rơi vào hầm băng. Đơn giản hắn cũng như Ngô Khảo Ký hay Lý Từ Huy khi biết mình chỉ là bản sao và rơi vào khủng hoảng, có điều khủng hoảng của Benjamin nặng nề hơn Lý Từ Huy và Ngô Khảo Ký nhiều lần nhiều lần.
Những gì Ngô Khảo Ký viết trong thư hoàn toàn hợp lý, từ đám Zolzic đến các loại âm mưu đấu đá đến cả Trần Lâm, < Nó> thì Ngô Khảo Ký không dấu, vì chỉ cần dấu bất kể thông tin nào thì câu truyện sẽ mất đi tính hợp lý và không đáng tin tưởng. Tất nhiên những vấn đề cụ thể như làm sao để Trần Lâm liên hệ được với Ngô Khảo Ký thì hắn sẽ không nói rõ.
Nhưng như vậy đã đủ rồi, để chứng minh Benjamin không phải là một Ngô Huy Tuấn hoàn hảo mà chỉ là một bản sao thì đơn giản, những ký ức mà chỉ có Ngô Huy Tuấn có đều viết ra, những kí ức mang tính biểu tượng cùng cơ mật, những ký ức mà sâu sắc của riêng Ngô Huy Tuấn . Chỉ nhiêu đó đã chứng minh rằng người viết thư này chính là một Ngô Huy Tuấn thứ hai.
Còn về thứ hệ thống đi kèm giới hạn này nọ thì Ngô Khảo Ký cũng nói rõ với Benjamin, chỉ như vậy mới chứng minh trước kia hai người đều là chung chiến tuyến hunter nhưng mà Ngô Khảo Ký đã chọn con đường đi ngược lại hệ thống nô dịch đó để có một thân tự do...
Ngô Khảo Ký không nói cách biến thành một Virus ra sao, bởi lẽ kiếm đâu ra một nữ xuyên không thứ hai thứ ba để cho Benjamin thoát khỏi trói buộc này?
Thậm chí Ngô Khảo Ký còn tử tế đến độ viết ra các cách để vượt qua khủng hoảng sau khi biết về chuyện bản sao. Dùng kinh nghiệm của Ngô Khảo Ký hay Lý Từ Huy trong phương pháp lẩn trốn tùy vào Benjamin và Richard chọn lựa, hoặc giả bọn họ có thể nghĩ ra cách thức của bản thân.
Nhưng Benjamin có lựa chọn nào?
Hắn không thể học như Lý Từ Huy vì hắn và em gái Behira.....
Hắn không thể lựa chọn biến thành Benjamin ben Moyshe và coi Huy Tuấn là một chuỗi thông tin. Hắn cũng không thể coi Benjamin ben Moyshe đã chết và hắn là Ngô Huy Tuấn vì Ngô Huy Tuấn này chỉ là bản sao. Hắn có thể học theo Ngô Khảo Ký vậy , nhưng lúc đó Huy Tuấn và Benjamin sẽ trở thành một linh hồn mới, mà cái linh hồn này sẽ phải kế thừa cả Huy Tuấn và Benjamin tức là kế thừa cả vị trí anh trai của Behira.... nhưng.... nhưng....
Benjamin thẫn thờ, ánh mắt tan rã, gương mặt tuyệt vọng đến tận cùng....
“ Trước tiên phải thoát khống chế....”
Benjamin thì thầm ... hắn lê tấm thân mệt mỏi đứng dậy khỏi sàn nhà... Benjamin vẫn khá cứng. Hắn tạm thời ép mình quên đi vấn đề thân phận, không ngờ thằng này nghĩ ngay đến việc làm sao để thoát đi sự khống chế của hệ thống...
Ngô Khảo Ký quá sai lầm, việc thoát khỏi hệ thống của Benjamin không hề phức tạp như Ngô Khảo Ký vậy.
Benjamin lúc này đi lang thang trong cung điện của hắn , cuối cùng hắn đã nhìn thấy người vợ hợp pháp Taj al-Din Muslim và cô em gái Behira bas Rifke với mối tình huyết thống loạn luân.
Benjamin hai mắt vằn lên những vạch máu đỏ rựng, hắn chỉ hơi ngập ngừng sau đó tiến tới túm tay lôi Taj al-Din Muslim đi trước ánh mắt ngỡ ngàng của Behira.
Trong căn phòng sang trọng của quốc vương Israel, tên chiếc giường to lớn đó, một nam một nữ đang quấn vào nhau, tiếng thở dốc vang vọng, tiếng cơ thể va chạm theo nhịp điệu tiết tấu lúc nhanh lúc chậm vang lên đều đều. Không khí tràn ngập mùi hoa ngải để che đi những mùi vị ngai ngái vố có của chuyện này...
Benjamin thân thể cường tráng tách ra khỏi người vợ hợp pháp của mình , hắn đã xong chuyện... Taj al-Din Muslim xinh đẹp , ánh mắt đê mê gương mặt đỏ hồng vì hưng phần và được thỏa mãn đang ép vào thân thể của chồng.
Đây là lần đầu tiên sau bốn năm qua nàng có thể cảm nhận thấy sự hứng thú của chồng mình đối với bản thân. Sự vụng trộm của Benjamin và Behira thì người làm vợ như Taj al-Din Muslim làm sao không biết cơ chứ. Nàng thậtd đau khổ nhưng không thể có sự phản kháng quốc vương Israel hùng mạnh. Ở đế quốc này , người có thể uy hiếp chồng nàng đã ít ngày lại càng ít hơn. Gia tộc Muslim từ lâu chỉ là phụ thuộc của Israel mà thôi.
Taj al-Din Muslim hạnh phúc khẽ các chân thon lên người chồng... từ cửa mình của nàng lúc này một đám dịch thể trắng này khẽ động mà chảy ra.
Taj al-Din Muslim hoảng hồn theo lời mẹ dặn mà khép lại chân chỉnh lại tư thế.
Benjamin tinh thần có chút thả lỏng hơn, quay qua nhìn vào người vợ khốn khổ bấy lâu của hắn mà hỏi...
“ Nàng làm gì vậy...?”
Taj al-Din Muslim xấu hổ như muốn chôn đầu vào ngực...
“ Là mẹ dặn... như vậy sẽ không kiến nó chảy mất...sẽ dễ có em bé...” Taj al-Din Muslim lý nhí.
Đã bốn năm qua sau khi trở thành vợ của thành chủ Jerusalem Benjamin lúc này lại là vương hậu của Israel hùng mạnh . Taj al-Din Muslim vẫn không có con. Trong bộ hạ của Benjamin đã có rất nhiều người bóng gió phản đối Taj al-Din Muslim vì nàng “không biết đẻ”. Ngay cả gia tộc của Taj al-Din Muslim cũng dục dã cô liên tục và tìm đủ mọi thuốc thang cho cô.
Din Muslim muốn giữ vững vị thế của mình ở Israel và điều đó chỉ chắc chắn khi mà Taj al-Din Muslim có được một người con trai nối rõi. Bốn năm qua đã khiến cho gia tộc Din Muslim thực tuyệt vọng rồi.
Nhưng có một chuyện Taj al-Din Muslim không dám nói thật với người nhà. Đó là Benjamin rất ít đụng vào cô và nếu có đụng cũng dùng bong bóng cá hay ruột cừu để bọc lấy dương vật ngừa có thai. Như vậy làm sao có hậu đại được.
Taj al-Din Muslim biết vấn đề không phải là sức khỏe cá nhân của bản thân mà la chồng nàng không hứng thú với nàng và cũng không muốn có con với nàng. Đó là điều khiến Taj al-Din Muslim đau khổ. Thật ra Taj al-Din Muslim hiểu nhầm . Benjamin đúng là không có mấy hứng thú với Taj al-Din Muslim nhưng là hắn càng không có khả năng có con với bất kể ai không chỉ riêng với nàng.
Nhưng lần này Benjamin không dùng các biện pháp kia, điều đó khiến cho Taj al-Din Muslim thật sự hạnh phúc vô cùng. Cho nên những giọt tinh trùng chứa tầm mống sự sống quý giá của Benjamin nàng không thể để cho nó rơi rớt ra ngoài, vì quả thật nàng không dám chắc lần sau là lúc nào và Benjamin có sử dụng các biện pháp kia hay sẽ chân trần đi đất như ngày hôm nay.
“ Không cần lo lắng... trong tháng này chúng ta sẽ thường xuyên và liên tục... cũng không dùng các biện pháp kia... Nàng phải có bầu, phải sinh cho ta ít nhất một hoàng tử người thừa kế của Đế Chế Israel”
Benjamin cố gắng dặn ra một nụ cười, hắn cũng ép buộc bản thân dịu dàng nhất có thể vuốt ve người phụ nữ hợp pháp của mình. Chuyện có hậu đại với em gái là không thể . Benjamin không muốn nghĩ đến mối tình cảm trái ngang ấy. Ít nhất lúc này hắn đang tự thôi miên bản thân không nghĩ đến. Nhưng có thể sao?
Nếu Ngô Khảo Ký biết được chuyện này thì thế nào? Tại sao Ngô Khảo Ký vất vả mới có thể trở thân thành Virus mà Benjamin “tương tự” như hắn lại có thể “dễ dàng” hơn rất nhiều để thoát khỏi trói buộc? Tại sao? Câu trả lời này nằm ngoài khả năng suy tính của Ngô Khảo Ký hay cũng nằm ngoài khả năng suy tính của rất rất nhiều người khác.
Sự việc này không khác là bao ở Vience . Thậm chí vì không có vợ hợp pháp ở đây, Richard sẵn sàng quan hệ với một người con gái dân thường Italo, tức là hắn cũng chẳng thèm quan tâm đến mớ lý thuyết chủng tộc thượng đẳng trước kia… mong ước duy nhất của những kẻ này đó chính là tự do. Human luôn hướng đến tự do, trừ khi họ không có khái niệm về tự do ( Nô lệ bền vững).
Sự việc lúc này rất khó lý giải theo phương thức thông thường… bí mật này có lẽ sẽ được trôn vùi rất lâu mới có thể khám phá được.
Cùng lúc này tại một nơi xa xôi rất xa xôi, một vũ trụ màu tím với tỉ lệ phản vật chất (antimatter) vượt trội .
Theo lý thuyết và hiểu biết hạn chế của các nhà khoa học của Human ở thế kỷ 21 thời Ngô Huy Tuấn ( dòng thời gian chưa biến đổi) thì phản vật chất và vật chất luôn có đôi có cặp và tỉ lệ bằng nhau , nhưng thật là vậy không?
Thật là vậy... chúng thực sự bằng nhau nhưng không phải “đôi cặp” ở cạnh nhau. Tức là một vũ trụ vật chất làm chủ luôn có một vũ trụ phản vật chất làm chủ và nó là đôi cặp có liên quan đến nhau nhưng về bản chất lại không phải là “tấm gương” đơn thuần.
Tại vũ trụ mà phản vật chất chiếm số lượng lớn này tại một vùng xa xôi có hai thân ảnh lang thang giữa vũ trụ tăm tối, họ đang tình cảm ôm lấy nhau để mặc hư không trôi dạt.
Genostont đại diện trí tuệ cũng như sức mạnh vượt trội của chủng tộc Zolzic, kẻ đã từng được cả chủng tộc Zolzic cho rằng sẽ là nhân vật đầu tiên bước qua một bước kia, trở thành vĩnh hằng , siêu thoát đứng ngang hàng quy tắc.
Sinh vật nằm trong tay của Genostont thật đẹp đẽ theo tiêu chuẩn thẩm mỹ của bất kể chủng tộc nào.
Đây là một tạo vật xứng đáng để trở thành biểu tượng của vẻ đẹp trong vũ trụ này.
Zolzic nữ tính duy nhất còn tồn tại – Líather- .
Hoá ra trong lần họp bàn trước kia của nhóm Zolzic thì không phải Líather vì ở nơi nào đó quá xa mà lực lượng tinh thần yếu ớt, thậm chí không thể truyền đạt bao nhiêu thông tin.
Líather vẫn luôn ở bên cạnh Genostont hùng mạnh, chỉ là nàng lúc này yếu đuối, ngay cả cử động cũng khó khăn…
Mái tóc vàng óng tự phá sáng lung linh trong vũ tru tăm tối. Làn da nàng như ngọc bích với những đốm sáng li ti trên da như những viên kim cương siêu nhỏ đang tự phát sáng một cách thần kỳ…
Nàng thánh khiết, xin đẹp, hoàn mĩ… chỉ là cặp mắt nhắm nghiền yếu đuối đầy đáng thương….
“ Genostont của em… có tình yêu vĩnh hằng sao?” Lifasther tinh thần liên tuyến yếu đuối trong môi trường chân không vươn tới người đàn ông của nàng… người mà nàng tôn thờ và cho rằng vĩ đại nhất vũ trụ này…
“ Chắc chắn có… tình yêu của a tành cho em là vĩnh hằng, thời khắc cuối cùng của chúng ta đã đến nhưng bằng một cách khác.. chúng ta vẫn mãi bên nhau…”
Genostont anh tuấn, hắn cũng là tạo vật đẹp đẽ nam tính nhất trong vũ trụ sinh vật này. Những hình ảnh thô thiển cuồng dã trước đây mà Genostont tạo ra chỉ là cố ý, đây mới là Genostont kẻ trí tuệ chỉ sau một vài thứ “ siêu nhiên” ở vũ trụ này..
“ Vậy chúng ta lúc đó còn là chúng ta không?” Bỗng nhiên Lifasther hai mắt vẫn nhắm nghiền, vậy nhưng từ đó dai dòng lệ như ngọc bích dạng lỏng thấm vào vũ trụ rồi biến thành những khối cầu ánh sáng hình tròn rải rác nơi vũ trụ tăm tối này…
“ Vẫn là… cũng có thể không phải là.. nhưng tình yêu vẫn vĩnh cữu… tình yêu đó vẫn tiếp nối cho dù…”
Đúng lúc này Genostont im bặt, hắn ngước cặp mắt vàng lóng lánh của mình nhìn về phía tinh không xa xôi… tất cả Zolzic còn sót lại đều tụ tập nơi đây… Cuộc gặp lịch sử của chủng tộc Zolzic , vì đây là cuộc gặp cuối cùng khi bọn hắn bị xoá bỏ vĩnh viễn….
Zolzic một chủng tộc bị lợi dụng, bị đào thải sau khi bị lợi dụng, một chủng tộc bị quy tắc mới chối bỏ. Một chủng tộc đáng thương. Có thật là bọn hắn từ xa xưa đã nô dịch các chủng tộc khác để phục vụ cho mục đích cá nhân? Có phải Zolzic là xấu xa?
Sự thật sẽ là gì đây?