Thế Kỷ 23, trận chiến cùng tộc Penor lúc này đã trở thành loạn chiến, Human đánh Human, Penor đáng Penor. Human kết hợp Penor thành nhóm đánh với nhóm khác. Thế giới này còn cái gì là tươi đẹp nữa. Cố gắng của Ngô gia, Lý Tô thị cũng không đủ….
Một nền văn minh luôn có tuổi của nó…
Đại Việt lúc này không thể không điên cuồng tìm kiếm nơi ở mới cho nhân dân quốc gia của mình. Đại Việt đã không chịu nổi tình hình hỗn loạn ở nơi này rồi.
Các phi thuyền tìm kiếm môi trường sống thích hợp được toả đi khắp nơi trong vũ trụ….
Trong trong một phi thuyền không gian không có gì đặc biệt lại có một thằng sinh vật học tuổi trẻ. Hắn không đặc biệt bởi bộ mặt chuột tai dơi gian xảo, hắn đặc biệt vì bản thân hắn tên Trần Lâm.
Trần Lâm là một nhà tiến sĩ sinh vật theo đoàn nghiên cứu tiến tới hành tinh có ký hiệu X457 thuộc một hệ Sao Đổ để thực hiện nghiên cứu về môi trường nơi này. Nhưng khi dùng công nghệ Zolzic thế hệ II thực hiện bước nhảy không gian từ hành tinh X457 về trái đất thì bất ngờ phi thuyền thăm dò vũ trụ của phi hành đoàn gặp sự cố. Lúc này bước nhảy đã được thực hiện và thực tế vị trí của phi thuyền cũng khá gần trái đất cho nên cho dù nó có gặp trục trặc cùng giải thể nhưng khả năng các thành viên trong đoàn nghiên cứu vẫn có thể an toàn với tiểu phi thuyền cứu hộ.
Trần Lâm kịp thời vào một tàu cứu hộ và kịp phóng ra ngoài vụ nổ của phi thuyền mẹ, nhưng ngay khi hắn muốn tiến vào bầu khí quyền của trái đất thì trước mặt tàu cứu hộ của hắn xuất hiện một cánh cổng ánh sáng, nói đúng hơn là một đường hầm ánh sáng khá giống với “ bước nhảy” không gian của công nghệ Zolzic thế hệ II. Sau đó Trần Lâm Chủ động lái phi thuyền vào đường hầm này như hắn đã quen thuộc lắm vậy.
Trong đường hầm này không có khái niệm về thời gian cũng như không gian, mọi thiết bị trên tàu cứu hộ đều dừng hoạt động, ngay cả đồng hồ của Trần Lâm cũng như vậy cho nên thực tế khi thoát khỏi đường hầm ánh sáng thì hắn không biết rõ mình đã ở trong đó bao nhiêu lâu.
Ngay khi thoát khỏi đường hầm thì trước mắt Trần Lâm là “biển cả” mênh mông, nhưng tên mặt chuột tai dơi này không hề sợ hãi trước hoàn cảnh lạ mà cười ha ha sung sướng.
“ Na Ri đến đến rồi... nhanh xem xem đây là nơi cha vợ xây dựng một đế chế Việt Quốc đó”
Rõ ràng phi thuyền chỉ có một mình tên mặt quắt tai dơi này nhưng lại có một giọng nói mềm mại , lười nhác vang lên... “ Em biết rồi... đang ngủ ngon”
“Phía trước là hòn đảo anh đáp xuống lần đầu... chuẩn bị xem một màn biểu diễn cắt đuôi thằn lằn bay....” Trần Lâm hét lên sung sướng điều khiển phi thuyền lao ầm ầm về phía hòn đảo lớn trước mặt..
“ Nhàm chán...” giọng nói nữ nhân mềm mại lười biếng lại vang lên...
“ Nhàm chán gì đâu... sau đám thằn lằn còn có một con Argentavis magnificens hạng khủng đó... đùa vui lắm” Tên thanh niên mặt chuột này điển hình là một kẻ vừa yêu mạo hiểm vừa ham vui.
Hắn dùng phi thuyền chơi đùa một vòng với đám thằn lằn bay sau đó lại trêu ghẹo con chim Argentavis magnificens khổng lồ một lúc sau đó tăng tốc biến mấn trong khu rừng rậm ở trung tâm đảo.
“ Lần đầu tiên gặp đám này chắc anh chạy tóe khói nhỉ? “ Giọng nữ lại một lần nữa biếng nhác từ từ nói... trong đó không thiếu sự khinh bỉ dành cho thanh niên mặt chuột này.
“ Nói gì đâu, lần đầu gặp bọn chúng cũng y như lúc này đấy... chồng của em gan dạ dũng cảm, đầu đội trời chân đạp....”
“ Xì...iiiiiiiii”
Thanh niên Trần Lâm chưa kịp nói thêm thì bị tiếng xì của cô gái bí ẩn làm cho nghẹn họng.
“ Em ở với anh 25 năm trước khi anh thức tỉnh, tính nhát chết của anh thì em lạ chắc... chẳng hiểu sao em yêu nổi anh ... nghe nói và gặp mặt thật khác nhau quá... hối hận”
Giọng cô gái vang lên đầy tính trêu đùa khiến thanh niên Trần Lâm đỏ cả mặt câm nín luôn.
Không bao lâu phi thuyền dừng trước hang động mà hai trăm năm trước Ngô Khảo Ký cưỡi chiến xa do Tam Giác Long xuất chinh. Ở nhà thì đám Elfor đã khắc hình ảnh đó lên vách đá của cái hang này.
Và giờ đây thằng Trần Lâm mặt chuột khô g biết xấu hổ đứng chống nạnh cười ha hả tự nhận đẹp trai hơn Ngô Khảo Ký, lùn hơn và vợ đẹp hơn vợ của Ký. Mà vợ hắn chính là Na Ri… tính bối phận phải là cháu gái của Lâm đấy…
Xấu hổ không tả nổi.
Chuyện là hơn chín trăm năm thậm thụt qua lại với nhau, lúc buồn chán tồn tại qua tháng ngày dài đằng đẵng thì hai con hàng này tâm sự , tỉ tê rồi mẩn mê nhau lúc nào không hay. Tình yêu của một tên siêu phàm và một người máy… thật khó tin nhưng lại xảy ra.
Có điều tình yêu này giống kiểu yêu nhau qua mạng vậy. Không có gặp được nhau.
Tất nhiên hai đứa có một kế hoạch điên rồ , và vì kế hoạch này bọn chúng đã vỗ về nhau tồn tại qua 11 thế kỷ.
Theo như kịch bản thì Ngô Na Ri sẽ chờ cho Trần Lâm ở thế giới này chuẩn bị sinh ra. Trần Lâm ở vũ trụ siêu phàm sẽ tự tử và tự gửi linh hồn của mình về Trái Đất thông qua đường hầm mà người Zolzic đã từng gửi Ngô Khảo Ký- Benjamin- Richard.
Ngô Na Ri sẽ cuốn lấy linh hồn Trần Lâm này rồi nhét vào thân thể sơ sinh của Trần Lâm địa cầu.
Đây chính là lý do sau khi thức tỉnh thì Trần Lâm Địa Cầu này có thể ung dung lao vào đường hầm không gian thông đến mặt trong của vệ tinh Mặt Trăng.
Và cũng lý giải luôn vì sao Trần Lâm này không sợ thằn lằn bay và chim đại bàng khổng lồ Argentavis magnificens.
Bởi vì linh hồn trong cơ thể này là đại năng Trần Lâm và đã gặp qua cảnh này rồi, cho nên hắn dám trêu đùa tất thảy đám quái thú kia.
Thực tế là khi gặp lần đầu thì tên chuột nhắt nhát gan Trần Lâm này đã vắt giò lên cổ mà chạy ( chương 211).
Đây cũng là lý do vì sao Trần Lâm có thể lái phi thuyền chính xác đến cái hang này. Bởi lẽ hắn đã ở đây một thời gian dài … dòng thời gian nó diệu kỳ đến như vậy đó.
Khi này mặt chuột Trần Lâm chọc cho Na Ri cười đến chết ngất thì trong mắt hắn lại hiện lên vẻ bi thương mà không ai thấy được.
Trần Lâm siêu phải trở về và nhập làm một với Trần Lâm sơ sinh, thế giới này không thể có hai Trần Lâm… nếu để cả hai cùng tồn tại thì một trong hai vũ trụ sẽ bị chôn vùi. Điều này không ai muốn cả. Cho nên hắn phải về và xuyên quá khứ để tạo ra Na Ri cùng Ngô Khảo Ký… và thực hiện xứ mệnh nô lệ của bản thân.
Chỉ có điều đôi này rất ích kỷ và là một biến số mà toàn bộ vũ trụ này không ai tính ra nổi.
“ Lâm… em cùng anh quay về quá khứ có đúng hay sai?”
Bỗng nhiên Na Ri dừng cười mà hỏi, giọng nàng đầy hoang mang.
“ Anh không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Vì em mới là biến số lớn nhất của Đa Vũ Trụ. Việc đem theo hạt tinh thần đặc biệt của em về quá khứ thế giới siêu phàm kia sau đó lại xuất hiện thêm một Nari ở Thiệu Hưng, nhưng hai thế giới lại không cái nào bị chôn vùi vì em nằm ngoài quy luật… cho nên anh cũng không thể đoán được việc gì sẽ xảy đến với đa vũ trụ này một khi chúng ta bước chân vào cánh cổng xuyên không đó”
“ Có phải một vòng lặp không?”
Na Ri lúc này đã từ bỏ thể xác người máy. Cô muốn ở bên cạnh Trần Lâm, cô dùng hạt tinh thần để Lâm mang theo.
Nhưng cả hai không thể đoán định trước hậu quả gì sẽ xảy ra khi hai người làm như vậy.
“ An nguy của ba mẹ cùng các anh chị thì sao?” Na Ri băn khoăn nhất là chuyện này.
“ Hẳn là không sao, vì chỉ cần anh bước vào cánh cổng đó thì chắc chắn Cha vợ sẽ tồn tại… có cha vợ thì số phận mẹ vợ cùng các anh chị em đều an toàn” Trần Lâm quả quyết.
Đáng lẽ ra Na Ri cứ vậy ở thế giới này, Trần Lâm sẽ xuyên không quá khứ đến thế giới siêu phàm, và mọi chuyện sẽ như lịch sử diễn ra. Trần Lâm thế giới nơi Na Ri ở sẽ biến mất mãi mãi, Trần Lâm ở Vũ Trụ siêu phàm là duy nhất. Sẽ không nháo loạn cái gì cả. Nhưng khốn kiếp là hai đứa này không muốn xa nhau, Na Ri muốn đến vũ trụ Siêu phàm của Trần Lâm. Mà Lâm cũng muốn vậy.
Cho nên cả vũ trụ này đi đến đâu và kết quả ra sao lại phụ thuộc hai đứa khốn này nghịch dại sẽ gây hậu quả gì….
Một tên mặt chuột tai dơi, tình tình láo nháo, thêm một con người máy biết yêu và bị say tình… nguy hiểm vô cùng.