Cô biết, những lời này chỉ là Trương Tình Vũ tức giận nhất thời nói ra.
Nhưng cô không thể nào ngờ rằng, Trương Tình Vũ sẽ lầy quan hệ mẹ con ra uy hiếp.
“Mẹ…” Cô há miệng thở dốc, gọi một tiếng.
“Con đừng nói gì cả, cũng đừng hòng thương lượng gì với mẹ, mẹ chỉ nghe sự lựa chọn của con!” Trương Tình Vũ quát, trực tiếp cắt ngang lời của Tô Nhan Tô Nhan trầm mặc, cô cắn chặt môi anh đào, tay nhỏ nắm chặt, toàn bộ thân mình đều cứng đờ.
Trong phòng yên tĩnh vô cùng Giống như chỉ cần một cây kim rơi xuống cũng sẽ phát ra tiếng vang lớn như sắm sét.
Đám người toàn không lên tiếng.
Dường như ngay cả hô hấp cũng không có.
“Tiểu Nhan!”
Trương Tình Vũ vui vẻ vô cùng, cười khẽ liên tục.
Tô Nhan hồi thần, không thể tưởng tượng nhìn Lâm Dương: “Anh có ý gì? Anh cảm thấy… Tôi không xứng với anh?”
“Không phải cô không xứng với tôi, mà là từ đầu chí cuối tất cả mọi người đều cảm thấy Lâm Dương tôi không xứng với cô, không phải vậy sao?” Lâm Dương bình tĩnh nói.
Một câu này có thể nói là đánh thẳng vào trong lòng của Tô Nhan, cũng nói trúng huyệt tử.
Đúng vậy…
Toàn bộ Tô gia, có ai coi trọng Lâm Dương? Có ai để anh vào mắt?
Cho dù là Tô Nhan, không phải cũng như thế sao?
Tuy rằng thái độ của Tô Nhan với Lâm Dương đã nhanh chóng thay đổi, không còn khoa tay múa chân với anh nữa, cũng không còn rồng to kêu nhỏ với anh nữa, quở trách oán trách, nhưng mà… Đây cũng chỉ là đối xử với Lâm Dương như một người bình thường mà thôi.
Chồng thì sao?
Không có!
Từ đầu tới đuôi, Tô Nhan cũng không chủ động để cho Lâm Dương chạm vào một đầu ngón tay nào của mình.
Tại sao lại như vậy?
Đó là bởi vì trong lòng Tô Nhan cũng không có tình cảm dành cho Lâm Dương.
Hoặc là nói, cô còn chưa từng thích ai, chưa từng tiếp nhận Lâm Dương!
Cô là người phụ nữ kiêu ngạo!
Cô thừa nhận, trong khoảng thời gian này biểu hiện của Lâm Dương rất tốt, nhưng kỳ vọng của cô quá cao.
Cô là người phụ nữ mạnh mẽ, không muốn ÿ lại bất cứ kẻ nào, nhưng cô có yêu cầu rất cao đối với nửa kia của mình.
Xứng hay không xứng?
Những lời này cô vẫn luôn cảm thấy bản thân mình hẳn là theo lẽ thường mà lý giải, nhưng hôm nay Lâm Dương đột nhiên nói ra như vậy, lại khiến cho cô lập tức hoảng sợ.
Tô Nhan choáng váng.
Khuôn mặt xinh đẹp kia tái nhọt, miệng nhỏ nhẹ mở, không biết làm sao.
Cô ngồi xổm xuống, đôi tay ôm đầu, có vẻ cực kỳ đau khổ.
Lời nói của Trương Tình Vũ như một con dao, cắm vào trái tim cô.