“Thầy…” Linh Trúc lên tiếng.
“Linh Trúc, tôi đã tài trợ cho em thành lập Viện nghiên cứu ở nước Y, giờ tôi muốn bổ nhiệm em làm giám đốc điều hành. Em có đảm nghiệm được việc này không?” Lâm Dương lên tiếng hỏi.
Linh Trúc sửng sốt, sau đó gật đầu nói: “Đương nhiên là được, nhưng mà… người nhà của em ở bên kia…”
“Không sao, nếu em muốn đưa họ đến, em có thể tuỳ ý sắp xếp, hoặc có thể dành ra chút thời gian định kỳ về thăm gia đình, tôi sẽ cho em những kỳ nghỉ dài.”
“Vâng thưa thầy.” Linh Trúc gật đầu.
“Vương tử Birken.” Lâm Dương lại quay đầu.
“Cậu Lâm, còn có chuyện gì sao?” Vương tử Birken vội vàng trả lời, trong lời nói của ông luôn thể hiện sự tôn trọng.
“Mặc dù Công chúa điện hạ đã tỉnh lại, nhưng độc tố trong cơ thể vẫn chưa được tiêu tan hoàn toàn. Cô ấy vẫn cần phục hồi sức khoẻ, điều trị và theo dõi. Tôi sẽ hướng dẫn Linh Trúc về các phương pháp điều trị tiếp theo. Khi nào Viện nghiên cứu được thành lập, ngài có thể đưa công chúa đến điều trị mỗi tuần, trong vòng một năm nữa công chúa có thể bình phục hoàn toàn.”
Lâm Dương cười nói.
Linh Trúc vừa nghe, ngay lập tức cô ấy đã hiểu được ý đồ của Lâm Dương.
Lâm Dương muốn lợi dụng Vương tử Birken tại nước Y để hỗ trợ Linh Trúc sao?
“Cảm ơn cậu Lâm, sau khi thành lập Viện nghiên cứu, Vương tử Birken tôi đây hy vọng có thể mang may mắn đến cho các cậu.”
Birken nói với một nụ cười tươi trên mặt.
“Đương nhiên, nếu ngài muốn đến, chúng tôi luôn luôn hoan nghênh.”
“Cảm ơn người bạn tốt.” Hoàng tử Birken mỉm cười, sau đó quay đầu lại: “Vệ sĩ!”
“Điện hạ!” Một vệ sĩ lập tức chạy đến bên Birken.
“Chọn một mảnh đất tốt để xây dựng Viện nghiên cứu và Hiệp hội Y khoal”
“Vâng thưa điện hạ.”
Vệ sĩ kia gật đầu.
“Cậu Lâm, xin cho phép hoàng gia của chúng tôi chịu mọi chi phí xây dựng Viện nghiên cứu này. Chỉ bằng cách này thì chúng tôi mới có thể bày tỏ lòng của mình để cảm ơn công lao của cậu đối với bệnh tình của con gái tôi.” Vương tử nói một cách chân thành.
“Cảm ơn Vương Tử!” Lâm Dương gật đầu cười, vươn tay bắt lấy tay Birken.
Các phóng viên quay lại hình ảnh này một cách rầm rộ.
Không còn nghỉ ngờ gì khi mọi người đều biết rằng Viện nghiên cứu này sắp được đặt tại thủ đô của nước Ý, lại còn có quan hệ với dòng dõi hoàng gia.
“Viện nghiên cứu này cùng với Hiệp hội Y khoa đều không phân biệt đông y hay tây y, chỉ cần là nhân tài về y thuật thì đều có thể gia nhập vô điều kiện. Đương nhiên, Hiệp hội Y khoa vẫn có tiêu chuẩn tuyển dụng nhất định, là người gia nhập phải có đủ tài năng và †ư cách. Chúng tôi không muốn có một số nhân vật sân si và đáng khinh trong Hiệp hội Y khoa này.” Lâm Dương tươi cười trước ống kính.
“Gậu..” Lôi Minh khuôn mặt đỏ bừng, nghẹn họng không biết nói gì.
Ông ta đương nhiên biết Lâm Dương đang chế nhạo mình. Mà Lâm Dương cũng hoàn toàn không để ý đến Lôi Minh chút nào, lại nói thêm một câu: “Ngoài ra, chúng tôi còn có một chuyện muốn thông báo.”
Mọi người có mặt tại đây đều nhìn chằm chằm vào Lâm Dương, chờ xem rốt cuộc anh đang định nói gì.
“Kể từ bây giờ trở đi, tất cả các sản phẩm thuộc Tập đoàn Dương Hoa chúng tôi, bao gồm cả sản phẩm thuốc điều trị nhồi máu não và thuốc trị viêm mũi dị ứng, cũng như tất cả các loại thuốc điều trị sẽ được ra mắt trong tương lai, sẽ được hoãn phân phối tại Mỹ vô thời hạn.”
Lời nói vừa thốt ra, cả căn phòng im lặng trong giây lát.
Mọi người đều chết lặng.
Hoãn phân phối vô thời hạn sao?
Nghĩa là gì?
Điều này có nghĩa là Dương Hoa sẽ không còn cung cấp sản phẩm của mình cho nước Mỹ nữa?
Lâm Dương, anh đang trực tiếp cắt đứt nguồn cung cấp thuốc điều trị nhồi máu não và viêm mũi dị ứng ở nước Mỹ đấy sao?
Vậy thì làm sao những bệnh nhân này có thể chữa bệnh được?