“Nếu như mọi người cảm thấy nhà họ Dương là gia thế ở ẩn thì không có gì mạch lạc, vậy thì sai hoàn toàn rồi! Tôi nói cho.
mọi người biết, ngàn vạn lần không nên dùng mối quan hệ; mối quan hệ của Nhà họ Dương không nhiều, nhưng mối quan hệ của bọn họ ….. Nhưng so với mọi người mạnh hơn, không chỉ gấp trăm lần!”
Dịch Quế Lâm lạnh lùng nói.
“Có thật sự ghê gớm như vậy sao? Tôi không tin.“ Có người nhíu mày, cảm thấy Dịch Quế Lâm đang chuyện bé xé ra to.
“Tôn Truyền Hùng biết không?“ Dịch Quế Lâm lạnh nhạt nói.
Người trong phòng họp nhất thời run lên.
“Tôi nghĩ ông ta đại biểu cho cái gì, mọi người chắc cũng đã rõ, tôi phải thừa nhận, tính chất của học viện Nam Y đã định trước nó có mối quan hệ cực kỳ rộng lớn, nhưng tôi nói khó nghe một chút, mọi người tìm tới một vạn người, cũng không thể chống lại sự tồn tại sau lưng Tôn Truyền Hùng, dù sao, đậy là Trung Quốc!“ Dịch Quế Lâm hừ lạnh nói. \ Mọi người im lặng không nói gì.
“Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì?“ Có người nỉ non hỏi.
“Đến lúc này, còn có thể làm sao?
Nghĩ biện pháp hòa giải với Nhà họ Dương đi!“ Dịch Quế Lâm cười nói.
“Hòa giải?”
Mọi người hoảng sợ.
“Thiếu gia Dịch, ngài không nói đùa chứ? Hòa giải? Người của nhà họ Dương sao có thể đáp ứng? Nhưng người cùng dòng tộc với Dương Tuấn Khải này đã chết nhiều người như vậy, những người còn lại đều bị chúng ta đưa đến Tử quáng sơn, đối với nhà họ Dương mà nói có thể là mối thù hận đến tận xương tủy, bọn họ hận không thể nghiền xương Dương Hoa ta thành tro, sao có thể hòa giải với chúng ta? Và…….
Chúng ta có tư cách gì đề hòa giải với bọn họ?” Sắc mặt Mã Hải trầm xuống, thấp giọng quát.
Theo ông ta thấy, để nghị này quả thực là quá sức ngu xuần.
Bởi vì một khi đàm phán hòa giải, đó chính là thỏa hiệp.
Trong cục diện địch mạnh ta yếu mà nói hòa giải, đó chính là đầu hàng!
“Không chịu hòa giải? Muốn chết đến cùng? Tôi đây tùy ý, nhưng mà mọi người cũng phải suy nghĩ đến thực lực của mình, Dương Hoa ngoài mặt xưng bá trong nước, nhưng thực tế là trò cười trong mắt bao nhiêu thế lực ngầm khác? Ông thật sự cho rằng mình cho một cái quy định, đánh bại đảo Tiêu Sầu và Kỳ Lân môn của tôi, liền vô địch thiên hạ? Một đám người ngu xuần!
Không biết trời cao đất dày sao? Một đám ngu xuần vô tri!”.Dị uế Lâm hừ lạnh liên tục, khinh thường nói.
Mã Hải tức giận, đang muốn phản bác, nhưng bị Lâm Dương lên tiếng ngăn lại.
“Mã Hải, đừng nói nữa.”
“Chủ tịch Lâm……”
“Thiếu gia Dịch nói quả thật có lý.”
Lâm Dương nói.
Người trong phòng họp nghe tiếng, ồ lên một tiếng.
“Chủ tịch Lâm, nói như vậy ……
đã đồng ý hòa giải?” Tiếng kinh ngạc không ngừng vang lên.
“Vẫn là chủ tịch Lâm hiểu việc lớn!”
Dịch Quế Lâm khẽ cười nói.
Nhưng Lâm Dương lại liên tục gật đầu: “Thiếu gia Dịch, cậu đừng lầm, tôi không đồng ý hòa giải.” SỆ “Vậy ngài định làm thế nào?” Dịch Quế Lâm nhíu mày hỏi: “Ngài cảm thấy ngài có thề đánh bại nhà họ Dương sao?”
“Cậu cảm thấy tôi không thể sao?”
“Tôi không biết ngài sau này có thể hay không, nhưng cho dù ngài có thể làm được, ngài cũng nên hiểu rõ mình phải trả giá như thế nào!”
Dịch Quế Lâm lắc đầu: “Trước khi đối phó với Dương Tuấn Khải, tôi đã nhắc nhở ngài nhiều lần rồi! Động vào Dương Tuấn Khải có ý nghĩa như thế nào, hiện tại ngài lại lo lắng Nhà họ Dương trả thù? Ngoại trừ hòa giải, ngài rất khó đảm bảo người bên cạnh không bị tồn thương! Đây là cái giá phải trả, cái giá cho sự bốc đồng của ngài, ngài phải hiểu!”