“Ngươi điên rồi! Ngươi điên rồi! Ngươi … ngươi tuyệt đối là điên rồi!”
Dương Phi Dương run rầy chỉ vào Lâm Dương, run rầy hét lên.
“Tôi … thật sự điên rồi!”
Lâm Dương ôm trán, thần sắc có chút thống khổ.
Anh dường như muốn ngắn cản bản thân không thể tiếp tục như vậy, nhưng sự căm hận trong nội tâm và lý trí mất kiểm soát khiến anh không cách nào làm như vậy.
Lâm Dương phải thừa nhận, anh đã mất kiểm soát rồi.
“Giết! Giết cho tôi!”
Dương Phi Dương vừa lùi bước chân về phía sau vừa gầm lên.
Những người của nhà họ Dương liều mạng phát động một cuộc tấn công về phía Lâm Dương, Dịch Quế Lâm và những người khác.
Gia chủ bị giết, mọi người trong nhà họ Dương cũng rất phẫn nộ. Ngôn Tình Sủng Như câu nói “Ai binh tất tinh”
, những người của nhà họ Dương này vì cái chết của Dương Tuấn Khải, mà đã bùng nổ với sức mạnh chiến dấu chưa từng có.
Ai binh tất tỉnh: quân đội bị áp bức vùng lên mà chiến đấu thì nhất định sẽ giành chiến thắng.
Cực kỳ đáng sợ.
Dịch Quế Lâm vẫn ồn.
Chỉ là những người khác chống đỡ lại có vẻ không được tự nhiên.
Những người bên Lâm Dương có một số có vẻ đã không thề chịu nổi.
Dương Phi Dương đang rút lui nhìn thấy vậy, trong mắt ông ta hiện lên một tia hi vọng.
“Nếu như có thể giết chết vị bác sĩ thiên tài Lâm, gia chủ bên kia sẽ có bàn giao, còn tôi, nhất định sẽ được gia chủ bên kia giao cho trọng trách quan trọng, trở thành gia chủ của một nhánh bên này!”
Dương Phi Dương trong mắt lộ ra tỉnh quang, đột nhiên có được tự tin, lập tức tổ chức người tiếp tục bao vây.
Thực ra ông ta vô cùng mong chờ cái vị trí gia chủ.
Mặc dù chỉ là gia chủ của một phân nhánh của gia tộc, nhưng nó cũng rất hấp dẫn.
Nhà họ Dương là một ần thế gia tộc, tuy những người ở nhánh này không giỏi bằng những người trong gia tộc chính, nhưng thực lực của họ không hề yếu.
Bản thân Dương Phi Dương cũng là một cao thủ.
Cho dù hiện tại không giải quyết được hai cao thủ Dịch Quế Lâm và Lâm Dương, nhưng ông ta cũng tin rằng với sự tiêu hao luân phiên đánh của rất nhiều người, cho dù người đó mạnh thế nào, cũng sẽ tiêu hao như vậy mà thất bại.
“Bác sĩ thiên tài Lâm, anh quả thực tàn nhẫn, nhưng đáng tiếc là anh không tàn nhẫn hơn! Tại sao không tìm thêm võ giả đến đây? Dựa vào vài người như vậy mà muốn tiêu diệt một nhánh nhà họ Dương của tôi? Nghĩ nhiều quá rồi đó!”
Dương Phi Dương lạnh lùng nghĩ.
Nhưng vào lúc này, Lâm Dương lại có thay đổi.
Anh không biết lại từ đâu lại từ đâu lấy ra một cây châm bạc, hung hăng đâm vào trêи người của mình.
xì! Xì! Một âm thanh lạ truyền đến.
Toàn bộ châm bạc không đi vào trong cơ thể Lâm Dương.
Điều đáng kinh ngạc là những vị trí nà những chiếc châm bạc này được đâm vào có thể nói là loạn xà ngầu, không giống những cái châm được một bác sĩ thiên tài đưa ra chút nào, họ một bộ dáng như một người mới bắt đầu học không hiểu cái gì.
Chỉ là.
Sau khi những châm bạc này châm xong, gân xanh của Lâm Dương đều phồng lên, da thịt trở nên vô cùng đỏ ửng.
Dương Phi Dương gần như có thể bằng mắt thường nhìn thấy hơi thở phả ra từ cơ thể Lâm Dương.