Nhưng ông ta không mang theo nhiều người của thôn Dược Vương, mà nhân thủ của Trịnh Nam Thiên rất nhiều, dựa vào mấy người của thôn Dược Vương căn bản không ngăn cản được.
Một lát sau, người của thôn Dược Vương bị những binh vương này đánh xuống khỏi sản.
Đã không còn ai quấy rầy Lâm Dương, anh đi thẳng tới trước mặt Tống Văn Trung.
Bởi vì phương pháp châm cứu Kính Long, lúc này toàn thân Tống Văn Trung giống như không còn một chút sức lực.
Tống Văn Trung trợn to hai mắt, hoảng sợ nhìn Lâm Dương.
“Bác sĩ Lâm, tha… Tha cho tôi đi, tôi cũng là bị ép buộc, phía trên truyền xuống…
Không từ thủ đoạn nhất định phải thắng, tôi…
Tôi cũng không có biện pháp nào…” Tống Văn Trung run rẩy nói.
“Tôi cũng sắp chết rồi.”
Lâm Dương bình tĩnh nói: “Tôi đã là người sắp chết, vì sao không kéo anh xuống chôn cùng tôi?”
Tống Văn Trung bị dọa sợ điên rồi.
“Không! Không! Không… Bác sĩ Lâm!
Không!”
Anh ta lớn tiếng gào rống, dùng hết sức lực.
Nhưng mà không có tác dụng gì.
Một châm của Lâm Dương trực tiếp đâm vào tử huyệt của anh ta.
Phối với phương pháp châm cứu Kính Long, gân mạch và mạch máu trên người Tống Văn Trung đều đứt hết, cả người lập tức không còn hơi thở, giống như máy móc bị rút dây, trực tiếp ngã xuống đất, mất đi động Tĩnh…
Người ở bốn phía ngơ ngẩn nhìn. Mong cả nhà tải app truyệnhola về đọc khích lệ nhóm nhé!
Có lẽ thủ đoạn của Lâm Dương không hề bạo lực, nhưng toàn bộ cảnh tượng vô cùng rung động.
Chỉ một châm rất nhẹ nhàng, đã đoạt đi sinh mệnh của một người thanh niên cường tráng.
Loại ung dung tao nhã này, khiến người †a hít thở không thông.
Loại thủ đoạn này, giống như Diêm La địa ngục.
Hiện trường vô cùng yên tĩnh.
Vô số ánh mắt nhìn về phía người đàn ông giống như thiên thần.
Lâm Dương hít sâu một hơi, xoay người, nhìn đám người của thôn Dược Vương đang trợn mắt há miệng, bình tĩnh nói: “Trận quyết đấu y thuật này, ai thắng ai thua, ông Quách Tuấn Trọng, mời ông tuyên bố đi.”
“Chuyện này…”
Quách Tuấn Trọng há miệng thở dốc, lời nói đến trong cổ họng, nhưng như bị chặn lại.
“Sao thế? Người của thôn Dược Vương thua, không dám thừa nhận sao?”
“Ông Kiên và phó hội trưởng Trương Quốc Hùng ở đây, các ông còn muốn chối cãi à?”
Có người lớn tiếng nói.
Người xung quanh cũng nhao nhao quát lên, tạo áp lực với Quách Tuấn Trọng.
Quách Tuấn Trọng không biết phải làm gì, chỉ có thể nghiến răng, lạnh lùng nói: “Kết quả trận đấu y thuật này, không phải rất rõ ràng sao? Bác sĩ Lâm… Thắng!”
Một chữ cuối cùng, Quách Tuấn Trọng nghiến răng nói!
“Hay lắm!”
Mọi người ở xung quanh lập tức hoan hô.