Cô biết thủ đoạn của chủ tịch Lâm, huống chi có luật sư lớn Khang Giai Hào ở đây, cho dù cô chỉ phạm một chút sai lầm, chỉ cần Lâm Dương muốn chỉnh cô, cơ bản là cô cũng ở trong tù mà không ra được.
Nhưng mà Lâm Dương lại lắc đầu: “Tôi không định khởi tố cô, cũng không có ý định trách phạt, thậm chí tôi có thể xem rằng chuyện này chưa từng xảy ra.”
Lời này vừa rơi xuống, Lục Tuyết giật mình.
“Chủ tịch Lâm, tại sao?”
Lục Tuyết ngần người, vội vàng hỏi.
“Bởi vì tôi muốn cô giúp tôi làm một việc.”
Lâm Dương dập tắt điếu thuốc, chầm chậm nhin Lục Tuyết.
sa Lục Tuyết ngần ra, lập tức hiều ý của Lâm Dương.
Anh ta muốn mình làm gián điệp, giúp anh ta theo dõi nhất cử nhất động của nhà họ Vương! Nếu như lúc này Lục Tuyết quy hàng Lâm Dương rồi, vậy tất cả hành động của nhà họ Vương gần như nằm trong tầm kiểm soát của Lâm Dương rồi.
Việc này thật sự giúp ích rất nhiều cho tình hình hiện nay của Dương Hoa.
Nhưng Lục Tuyết lại suy nghĩ rất lâu, rồi lắc đầu.
“Xin lỗi, Chủ tịch Lâm, tôi e rằng… không giúp anh được!”
“Tại sao?”
Lâm Dương bình tĩnh hỏi.
“Nhà họ Vương đối với tôi rất tốt, nếu không có nhà họ Vương giúp đỡ, trả chỉ phí chữa bệnh cho mẹ tôi, mẹ tôi đã không thề sống đến bây giờ.
Chủ tịch Lâm, tôi biết anh với chủ tịch Long cũng rất tốt với tôi, nhưng làm người không thể quên nguồn cội.
Đối với tôi, nhà họ Vương cũng giống nhà của tôi vậy.
Anh muốn tôi phản bội nhà họ Vương… Tôi thật sự không làm được.”
Đôi mắt Lục Tuyết dỏ hoe, giọng cô khàn khàn khẽ nói.
Lâm Dương im lặng nhìn cô, một lúc lâu sau, đành thở dài.
“Thôi, nếu cô đã nói như vậy, tôi không ép cô nữa! Cô xem như cũng là người có tình có nghĩa.”
“Xin lỗi, Chủ tịch Lâm, ít nhất tôi cũng có lỗi với sự bồi dưỡng của công ty anh…”
Lục Tuyết cúi đầu nói.
Mã Hải mang theo hai người tiến vào.
“Dẫn cô ta đi, trước tiên đóng cửa lại đã.”
Mã Hải lãnh đạm nói.
“Đóng cửa?”
Lục Tuyết ngần ra: “Chủ tịch Lâm, anh không giao tôi cho cảnh sát sao?”
“Nếu như giao cô cho cảnh sát, vậy thì bại lộ rồi.
Cô yên tâm, tôi sẽ không khởi kiện cô, nhưng cô phải trả giá.
Mấy ngày nay, chắc là cô phải bị nhốt trong cái phòng nhỏ này rồi.
Tôi sẽ cung cấp nước, cung cấp đồ ăn cho cô, nhưng cô sẽ phải cắt đứt liên.
lạc với thế giới bên ngoài.
Hy vọng cô có thể an phận một chút.”
Lâm Dương nói.
“Nếu như nhà họ Vương không liên hệ được với tôi, họ sẽ nghỉ ngờ.”
“Cho nên cô phải để điện thoại ở lại đây, tôi sẽ chủ động nhắn tin cho nhà họ Vương!”
Lâm Dương bình tĩnh nói.