Trương Tinh Vũ lập tức cứng họng rồi.
Chính vào lúc này, một tài xế mặc đồng phục vội vàng chạy nhanh vào nhà hàng và hét lớn lên: “Ông chủ! Ông chủ! Không hay rồi, xe của ông đã bị kéo đi rồi!”
“Cái gì?”
Một người đàn ông trung niên bụng phệ, đầu trọc từ trong đám người đột nhiên đứng dậy, kinh ngạc nhìn tài xế kia: “Anh đỗ xe ở đâu? Ai dám kéo xe của ông đây?”
“Ông chủ, tôi đỗ xe ở bãi đậu xe! Nhưng có một chiếc xe kéo. Không nói không rằng, đã chuyển xe của mình lên chiếc xe đầu kéo rồi lái đi rồi. Tôi không thể ngăn lại được!” Người lái xe muốn khóc không ra nước mắt.
“Đồ khốn kiếp! Người nào lại không nể mặt ông đây như vậy? Ông đây tuyệt đối không bao giờ tha cho hắn!”
Người đàn ông bụng bự kia nổi giận đùng đùng chạy ra ngoài.
Nhưng không lâu sau khi ông ta rời đi, càng có nhiều người chạy vào nhà hàng hơn.
“Lão Lý, xe của ông bị người ta kéo đi rồi!”
“Hả?”
“Thưa cô, một nhóm người đột nhiên không hiểu sao lại kéo xe của chúng ta đi, tôi không thể ngăn cản được!”
“Cái này …các anh không gọi cảnh sát sao?”
“Chuyện gì vậy? Bãi đậu xe xuất hiện rất nhiều xe kéo!”
“Xe của mọi người đều đã bị kéo đi rồi!”
“Mọi người nhanh đi xem thử đi!”
Lúc này, giọng nói hỗn loạn và ồn ào vang lên.
Nhà hàng ngay lập tức trở nên hỗn loạn, mọi người toàn bộ đều chạy ra khỏi cửa.
Lý Tiểu Mỹ, Linh Chí Hào và những người khác cảm nhận được có điều gì đó không ổn, còn Trương Tỉnh Vũ ở bên này cũng rất căng thẳng.
“A Quảng, nhanh, xe thuê của chúng ta vẫn còn ở bên ngoài! Chúng ta nhanh đi xem thử, không được để những người đó kéo xe của chúng ta đi. Nếu như không có xe, tiền đặt cọc của chúng ta cũng không còn nữa!”. Trương Tỉnh Vũ vội vàng nói.
Tô Quảng vỗ đầu một cái, lúc này mới nhớ tới còn có chuyện này, vội vàng xoay người chạy ra ngoài cửa.
Hai vợ chồng cùng với hầu hết những người có mặt trong nhà hàng xông tới bãi đậu xe.
Tuy nhiên, người còn chưa tới, đã nghe thấy tiếng gầm rú của các cánh quạt.
Bụp, bụp, bụp, bụp, bụp….
Âm thanh cực kỳ kịch liệt, không ngừng vang lên, hơn nữa càng đến gần bãi đậu xe, một cơn gió lốc dữ dội càng thôi về phía đó.
Nhiều người bàng hoàng và đoán được cái gì đó.
Còn khuôn mặt của Lý Tiểu Mỹ cũng tái đi vô cùng.
Đặc biệt là Linh Chí Hào và Chu Phi Phi, ánh mắt của bọn họ đều tràn đầy vẻ không thể nào tin được.
Liền thấy bọn họ bốn mắt nhìn nhau, sau đó chạy vào bãi đậu xe.
Tuy nhiên, khi vừa bước vào. cổng của bãi đậu xe, mọi người đã nhìn thấy một chiếc xe đầu kéo chạy bên ngoài, và chiếc Cayenne của Linh Chí Hào cũng có mặt trên xe.
“Xe của tôi!”
Linh Chí Hào sững sờ, sau đó vô cùng hoảng sợ, vội vàng ngăn cản xe kéo.
“Muốn chết hả tên nhóc, cút ra!”
Người tài xế lái xe đầu kéo vội vàng đạp phanh và hét vào mặt Linh Chí Hào.
“Các anh là ai? Sao lại kéo xe của tôi? Nhanh bỏ xuống cho ông! Bỏ xe của ông đây xuống!” Linh Chí Hào hét lớn lên.
Tuy nhiên, người đó lại không nói gì, chỉ nhắc máy bộ đàm lên và nói vài câu.
Một lúc sau, một nhóm người mặc vest đen từ bãi đậu xe xông ra, bọn họ không nói một lời, trực tiếp kéo Linh Chí Hào ra khỏi đầu xe kéo.
“Hả? Các anh đang làm cái gì vậy? Tránh ra, tránh ra hết!
Tôi muốn báo cảnh sát! Tôi nói với các anh là tôi muốn gọi cảnh sát!”
Linh Chí Hào hoảng loạn vô cùng, kêu gào thảm thiết.
Nhưng mà không có chút tác dụng nào.
Cơ thể gầy yếu của anh ta đâu phải là đối thủ của những người cao lớn và thô ráp này? Không lâu sau, anh ta đã bị kéo sang một bên và trơ mắt nhìn chiếc Cayenne của mình rời khỏi bãi đậu xe.
“Tôi nhất định sẽ kiện các anh, các anh chờ đó cho ông đây, ông đây nhất định sẽ cho các người đẹp mặt!”
Linh Chí Hào chỉ vào những người đàn ông mặc vest đó, giận dữ hét lên.