Diên Nữ vẫn chưa rời đi, mà đi theo bên cạnh tam trưởng lão.
Chỉ thấy tam trưởng lão gật đầu rất hài lòng nói: “Diên Nữ, lần này cô đã phát hiện ra gián điệp, cũng coi như là lập được đại công, tôi sẽ báo cáo lại với đảo chủ, nhát định sẽ thưởng thật hậu hĩnh cho cô!”
Diên Nữ nghe vậy, do dự một lát, đột nhiên cắn răng, lon ton chạy đến trước mặt tam trưởng lão, sau đó đầu gối mềm nhữn mà quỳ xuống.
Tam trưởng lão dừng bước.
“Tam trưởng lão, Diên Nữ không muốn bất kỳ phần thưởng nào, chỉ xin ông một điều thôi!” Diên Nữ thấp giọng thành khẩn nói.
“Tôi biết cô nghĩ như thế nào.” Tam trưởng lão bình tĩnh nói: “Cô chỉ muốn gia nhập vào dưới gối của các trưởng lão chúng tôi, học tỉnh hoa võ học của đảo Vô Ưu chúng tôi, đúng không?
“Đây là mục đích chủ yếu mà Diên Nữ đến đây!” Diên Nữ nghiêm túc nói.
“Nhưng mà tinh tuý của nội đảo chúng tôi chỉ truyền lại cho người nội đảo. Cô không phải là người của Đảo Vô Ưu chúng tôi, mà là người ngoài đảo, theo lý mà nói, cô không thể nào học được!”
“Nếu như trưởng lão không đồng ý, Diên Nữ sẽ không đứng dậy!” Diên Nữ nghiền răng nói.
Tam trưởng lão suy nghĩ một lát rồi thở dài nói: “Diên Nữ, tài năng của cô rất tốt, thực sự có thể phá vỡ quy tắc này, nhưng có một người … sẽ không để cho cô học công phu tinh tuý trên đảo…Người này là ai chắc cô biết rõ nhất, néu cậu ta không gật đầu, các trưởng lão chúng tôi muốn dạy cũng không được! “
Sắc mặt của Diên Nữ liền thay đổi, âm thầm siết chặt bàn tay nhỏ bé, không nói lời nào.
“Thật ra, nếu như cô muốn học, chỉ cần gật đầu với cậu ta là được. Thay vì đến đây cầu xin tôi, chi bằng cân nhắc thật kỹ một chút về điều kiện mà cậu ta đã đưa ra cho cô!
Như vậy, không phải sẽ càng dễ dàng hơn sao?”
Tam trưởng lão bình tĩnh nói, sau đó lắc đầu lướt qua Diên Nữ rồi bước ra khỏi căn phòng.
Diên Nữ âm thầm nghiến răng, trong mắt tràn đầy vẻ không cam lòng.
Trong ngục tối lạnh lẽo và ẳm ướt.
Lâm Dương tháo đồng hồ trên cổ tay xuống, mở nắp đồng hồ ra, sau đó ấn nhẹ vào một hàng nút số nhỏ bên trong, gửi đi một chuỗi số.
Chiếc đồng hồ này là do Mã Hải trang bị cho anh.
Một khi anh xảy ra chuyện, có thể dùng chiếc đồng hồ này để nhờ Mã Hải giúp đỡ.
Kim bạc và điện thoại di động trên người anh đều đã bị lấy đi rồi, vốn dĩ cho rằng người của đảo Vong Ưu sẽ nhanh chóng điều tra rõ sự trong sạch của mình, không ngờ rằng đã qua mấy tiếng đồng hồ vẫn không có người đến thả anh ra.
Lâm Dương mới ý thức được sự việc dường như nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng của mình.
Anh vốn là mong đợi Huyết U U sẽ đến, nhưng mà nghĩ đến tình hình hiện tại của Huyết U U, e rằng ngay cả bản thân cô ta cũng khó bảo vệ nỗi.
Lộp cộp…
Tiếng bước chân lộp cộp vang lên trong hành lang của ngục giam này.
Lâm Dương ngẳng đầu lên nhìn ra bên ngoài ngục giam, lại nhìn thấy Diên nữ mặc võ phục màu đỏ đang bước tới.
“Ò? Cô còn dám tới đây ư?” Lâm Dương nheo mắt hỏi.
“Tại sao tôi không dám tới chứ?” Diên Nữ bình tĩnh nói.
“Thưa cô, tôi với cô không thù không oán, tại sao cô lại muốn hãm hại tôi? Kẻ gian gì chứ? Tôi chỉ là một bác sĩ được đảo Vong Ưu các cô mời tới! Trên đảo của cô có ân oán gì cũng không liên quan gì đến tôi.” Lâm Dương trầm giọng nói.
“Anh quả thật là không liên quan, nhưng rất xui xẻo, anh lại lên đảo vào lúc này, đúng với ý nguyện của tôi!”
“Nói như vậy, chuyện này là cô đã lên kế hoạch từ lâu rồi sao?”
“Vài năm trước, có một sát thủ đã lên đảo, vốn là muốn đầu độc đảo chủ của chúng tôi, nhưng lại bị chị dâu Vũ Phù Bình của đảo chủ ngăn cản. Kể từ đó, Vũ Phù Bình rơi vào hôn mê, đến giờ chưa tỉnh, đảo chủ vì để chữa trị cho Vũ Phù Bình, tìm kiếm các bác sĩ nỏi tiếng từ nhiều nơi khác nhau nhưng đều không có hiệu quả, còn đảo Vong Ưu của chúng tôi vẫn luôn điều tra chuyện này, truy bắt sát thủ kia và những người có liên quan! “
“Nhưng chuyện này không liên quan gì đến tôi, tôi không phải là sát thủ đó.”
“Tôi biết, nhưng bây giờ anh đã là sát thủ rồi, bởi vì tôi muốn anh là tên sát thủ đó thì anh phải như vậy!”
“Tại sao cô phải làm như vậy?”