Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tìm thế nào?”
Tháp Giới Ngục rung lắc một hồi!
Diệp Huyên khẽ nhếch miệng nhìn Tiểu Linh Nhi, Tiểu Linh Nhi chớp mắt, sau đó nói: “Nó nói nó không biết!”
Diệp Huyên: “…”
Lúc này, Tiểu Linh Nhi lại thì thầm với tháp Giới Ngục gì đó, cô bé có chút kích động, khua tay múa chân với tốc độ cực nhanh.
Mà tháp Giới Ngục cũng cứ rung lắc liên tục, như đang biểu đạt gì đó.
Một lúc sau, Tiểu Linh Nhi an tĩnh lại, nhưng cô bé dường như có chút không cam tâm, sau đó lại dựng thẳng hai ngón tay, thái độ rất kiên định.
Tháp Giới Ngục lắc lư trái phải một hồi, rõ ràng dường như là không đồng ý.
Lúc này, Tiểu Linh Nhi quay người chạy mất, nhưng rất nhanh sau đó cô bé lại xuất hiện, mà lúc này, cô bé lại cầm một thanh kiếm trong tay!
VietWriter
Tiểu Linh Nhi ôm kiếm chỉ vào tháp Giới Ngục: “Đấu đơn!”
Diệp Huyên trợn mắt há hốc mồm nhìn, xảy ra chuyện gì vậy? Sao mà nói một hồi lại thành ra đánh nhau rồi?
Tháp Giới Ngục lắc lư, sau đó trực tiếp đâm thẳng về phía Tiểu Linh Nhi.
Tiểu Linh Nhi rống giận: “A, để mạng lại!”
Nói rồi, cô bé ôm kiếm hướng về phía tháp Giới Ngục.
Cứ như vậy, một người một tháp bắt đầu đại chiến trong không trung.
Diệp Huyên ngơ ngẩn, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Rất nhanh chóng, vẻ mặt Diệp Huyên trở nên nghiêm túc hơn, bởi vì hắn phát hiện Tiểu Linh Nhi này rất lợi hại! Không đơn giản là kiếm trong tay cô bé, mà bản thân cô bé cũng rất lợi hại.
Thực lực tháp Giới Ngục này hắn biết, cao thủ Chứng Đạo Cảnh bình thường không phải đối thủ của nó, nhưng lúc này, vậy mà Tiểu Linh Nhi lại đấu với nó ngang tài ngang sức.
Thực lực Tiểu Linh Nhi này cũng giống như tháp Giới Ngục, vĩnh viễn đều là bí ẩn…
Ngay lúc này, đột nhiên tháp Giới Ngục và Tiểu Linh Nhi dừng lại.
Tiểu Linh Nhi ôm kiếm thở gấp: “Dừng trước đã, hơi mệt rồi, chúng ta đổi ngày lại đánh!”
Tháp Giới Ngục lắc lư tỏ vẻ đồng ý.
Tiểu Linh Nhi ôm kiếm quay về trong tháp Giới Ngục mà tháp Giới Ngục lại quay về bên trong cơ thể Diệp Huyên.
Đánh nhanh, mà dừng cũng nhanh!
Diệp Huyên có hơi bối rối…
Một lúc sau, Diệp Huyên lắc đầu: “Thế giới của đại lão, không thể hiểu được.”
Nói rồi hắn nhìn ra khu hải vực phía xa.
Đạo tắc!
Hắn không biết nơi này là đạo tắc gì, nhưng hắn biết, hắn nhất định phải lấy được đạo tắc này, lên đạo tắc càng cao thì năng lực càng kinh người hơn!
Nếu như đạt được, thì chắc chắn có lợi rất lớn cho hắn!
Một lúc sau, Diệp Huyên biến mất.
Tìm kiếm!
Qua một lúc, Diệp Huyên đi vào bên trong hải vực mênh mông, xung quanh rất yên tĩnh, dưới đáy biển cũng không có yêu thú gì.
Sau một canh giờ, Diệp Huyên đứng trên một hòn đảo, nhìn một vùng hải vực mênh mông trước mặt, hắn nhíu mày.
Bởi vì một chút xíu manh mối cũng không có!
Một canh giờ tiếp theo, thần thức hắn rà soát xung quanh hòn đảo và hải vực, cũng không phát hiện ra gì.
Đạo tắc này ẩn nấp ở đâu?
Diệp Huyên hơi bực bội, thân hình hắn khẽ run lên, lao đến chỗ phía xa.